Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Hai, Tuần I TN, Năm lẻ

Thứ Hai, Tuần I TN, Năm lẻ
Bài đọc: Heb 1:1-6; Mk 1:14-20.
1/ Bài đọc I: (Heb 1:1-6)
1 Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ;
2 nhưng vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử. Thiên Chúa đã nhờ Người mà dựng nên vũ trụ, đã đặt Người làm Đấng thừa hưởng muôn vật muôn loài.
3 Người là phản ánh vẻ huy hoàng, là hình ảnh trung thực của bản thể Thiên Chúa. Người là Đấng dùng lời quyền năng của mình mà duy trì vạn vật. Sau khi đã tẩy trừ tội lỗi, Người lên ngự bên hữu Đấng Cao Cả trên trời.
4 Danh hiệu Người được thừa hưởng, cao cả hơn danh hiệu các thiên thần bao nhiêu, thì Người lại trổi hơn họ bấy nhiêu.
5 Thật vậy, có bao giờ Thiên Chúa đã phán cùng vị thiên thần nào: Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con hoặc là: Ta sẽ là Cha Người, và chính Người sẽ là Con Ta.
6 Khi đưa Trưởng Tử vào thế giới loài người, Thiên Chúa lại nói: Mọi thiên thần của Thiên Chúa, phải thờ lạy Người.
2/ Phúc Âm: (Mk 1:14-20)

14 Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.
15 Người nói: “Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.”
16 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh cá.
17 Người bảo họ: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.”
18 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.
19 Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền.
20 Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cùng nhau làm việc.

Người Việt Nam chúng ta rất thành công khi làm việc một mình; nhưng thất bại khi phải làm việc chung với người khác. Lý do: chúng ta sợ! Sợ vì mất quyền hành, sợ người khác hơn mình, sợ vì phải san sẻ lợi lộc cho người khác. Để có thể làm việc chung, chúng ta phải tin tưởng các cộng sự viên của mình trước khi họ chứng minh họ xứng đáng niềm tin của chúng ta. Chúng ta phải nhìn thấy những mối lợi do sự làm việc chung mang lại hơn là những gì chúng ta phải mất.
Hơn nữa, để làm việc chung có hiệu quả, trước khi trao công việc, chúng ta phải: (1) huấn luyện để các cộng sự viên biết và có khả năng làm những gì chúng ta trao cho họ; (2) trao việc là phải trao quyền hành; cộng sự viên là những người đại diện chúng ta để giải quyết vấn đề, chúng ta cần cho họ biết trước những giới hạn về quyền hành nếu có; và (3) phải giúp mọi phương tiện, để họ có thể thi hành sứ vụ được trao phó.
Các Bài đọc hôm nay cho thấy sự làm việc chung của Chúa Cha và Chúa Con. Trong Bài Đọc I, Thiên Chúa Cha làm việc chung với các tiên-tri, thiên-thần, và với Con của Ngài. Trong quá khứ, Người dùng miệng các tiên-tri mà loan báo cho mọi người những gì Ngài muốn. Khi thời gian viên mãn, Người đã dùng chính Người Con để mặc khải và dạy dỗ con người. Trong Phúc Âm, sau khi nhận lãnh sứ vụ từ Chúa Cha, Chúa Giêsu mời gọi 4 môn đệ đầu tiên để Ngài huấn luyện, trước khi sai họ đi để tiếp tục sứ vụ của Ngài trên trần gian.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa làm việc chung với các tiên tri, với Con, và với các thiên thần.
1.1/ Thiên Chúa làm việc với các tiên tri: “Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ.” Thánh Thomas Aquinô đưa ra nguyên tắc nền tảng: Thiên Chúa làm mọi sự cho con người qua cách thức của con người. Vì nếu không theo cách thức đó, con người sẽ không thể hiểu được. Ví dụ, để con người hiểu được những gì Chúa muốn, Chúa dùng miệng các tiên tri để các ngài dùng tiếng nói của con người mà nói những gì Chúa muốn. Dĩ nhiên, trước đó Chúa phải cho các tiên tri biết Chúa muốn nói gì; có thể bằng thị kiến, có thể bằng tác động trên trí não, miệng lưỡi … Trong Cựu Ước, Thiên Chúa không làm việc trực tiếp với dân, nhưng qua các thiên-thần, các Tổ-phụ, các Thủ-lãnh, và các tiên-tri. Tác giả Thư Do-Thái nhấn mạnh đến hai đặc thù của sự làm việc qua các tiên-tri:
(1) Nhiều lần: Tiếng Hy-Lạp phải dịch đúng hơn “nhiều phần,” vì con người không đủ khả năng để lĩnh hội một lần tất cả, nên Thiên Chúa phải chia ra nhiều phần, mỗi tiên tri một phần; ví dụ: Amos, công bằng xã hội, Isaiah, sự thánh thiện của Thiên Chúa…
(2) Nhiều cách: Các tiên tri dùng các cách khác nhau để thông báo sứ điệp của Thiên Chúa: cách thông thường nhất là dùng miệng, nhưng cũng có người dùng hành động như đóng kịch như Jeremiah.
1.2/ Thiên Chúa làm việc với Người Con: “Nhưng vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Người Con. Thiên Chúa đã nhờ Người mà dựng nên vũ trụ, đã đặt Người làm Đấng thừa hưởng muôn vật muôn loài.”
(1) Trong tất cả mọi việc: tạo dựng, quan phòng, cứu chuộc. Như Tin Mừng của Gioan, tác giả Thư Do-Thái tin Người Con làm việc tích cực với Chúa Cha trong ba công việc này. Ngài là chính sự khôn ngoan của Thiên Chúa.
(2) Sự cao trọng của Người Con: “Người là phản ánh vẻ huy hoàng, là hình ảnh trung thực của bản thể Thiên Chúa.” Người là ánh sáng và là hình ảnh của Thiên Chúa đến độ như Ngài nói: “hễ ai thấy Con là cũng thấy Cha.”
Người Con không những cao trọng hơn các tiên-tri vì Ngài mặc khải cho con người mọi sự nơi Thiên Chúa, mà còn cao trọng hơn các thiên thần vì tất cả quyền năng, danh dự, và vinh quang của Thiên Chúa tập trung trong Ngài. “Danh hiệu Người được thừa hưởng, cao cả hơn danh hiệu các thiên thần bao nhiêu, thì Người lại trổi vượt hơn họ bấy nhiêu.” Và “Mọi thiên thần của Thiên Chúa, phải thờ lạy Người.” Điều đặc biệt là với Người Con, từ nay con người có thể liên hệ trực tiếp với Thiên Chúa, mà không cần qua các tiên tri hay thiên sứ như thuở xưa nữa.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu gọi 4 môn đệ đầu tiên.
2.1/ Tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá: Trình thuật hôm nay bắt đầu sứ vụ công khai rao giảng của Chúa Giêsu sau 30 năm ẩn mình tại Nazareth. Sứ điệp của Chúa Giêsu cho mọi người: “Thời kỳ đã mãn, và triều đại của Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.” Hai điều quan trọng Chúa muốn nhấn mạnh đến:
(1) Thời giờ đã điểm, triều đại của Thiên Chúa đã đến: Giống như Thư Do-Thái, Marcô nhấn mạnh đến sự xuất hiện quan trọng của Chúa Giêsu: vẫn có sự liên tục trong Kế Họach Cứu Độ, nhưng được Chúa Giêsu mang đến chỗ tòan hảo.
(2) Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng: Đây là điều kiện để con người được hưởng Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa.
Nhưng để kiếm người cộng tác loan truyền sứ điệp, Chúa Giêsu gọi các môn đệ đầu tiên. Ngài không xa lạ gì với Hồ Galilee và dân chài lưới, có thể Ngài đã từng dạo chơi chung quanh, và đã nói chuyện với họ; nhưng hôm nay, Ngài mời gọi họ bỏ mọi sự để cất bước theo Ngài. Nghề đánh cá là nghề khó nhọc và đòi hỏi rất nhiều kiên nhẫn: phải thả lưới bắt cá khi nào cá đi tìm mồi, chứ không phải muốn thả lúc nào thì thả. Thời giờ bắt cá thường là đêm tối cho đến lúc tảng sáng, đó là giờ ngủ của con người. Chúa Giêsu chỉ hứa hẹn với các ông một điều: “Tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” Nói cách khác, Ngài sẽ huấn luyện các ông để cứu vớt linh hồn của người ta. Ngài muốn cho các ông nhận ra ý nghĩa của cuộc đời bằng chính việc các ông đang làm: Đánh cá để kiếm của ăn sinh sống không quan trọng cho bằng việc đánh cá để cứu linh hồn các con người đang cần đến các ông.
2.2/ Thái độ của các môn đệ khi được Chúa Giêsu gọi:
(1) Simon và Anrê: Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người. Thái độ của hai ông đáp trả rất can đảm và dứt khóat. Can đảm vì phải bỏ nghề nghiệp sinh sống, các ông không chút thắc mắc “giải nghệ rồi làm gì ăn?” Dứt khóat vì quyết định rất nhanh chóng, không tiếc nuối chút nào cả.
(2) Giacôbê và Gioan: Các ông bỏ cha mình là ông Zebedee ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người. Hai ông không những bỏ nghề mà còn bỏ cả cha, đấng sinh thành ra mình. Chúa Giêsu phải có điều gì lôi cuốn các ông hơn nghề nghiệp và tình cảm gia đình.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Thiên Chúa có thể làm tất cả một mình, nhưng Ngài muốn sự cộng tác của con người.
– Chúng ta cần phản ứng tích cực trước lời mời gọi của Thiên Chúa; nhất là trong việc rao giảng Tin Mừng.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Monday of the First Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương

Readings: Heb 1:1-6; Mk 1:14-20.
1/ Reading I: NAB Hebrews 1:1 In times past, God spoke in partial and various ways to our ancestors through the prophets; 2 in these last days, he spoke to us through a son, whom he made heir of all things and through whom he created the universe, 3 who is the refulgence of his glory, the very imprint of his being, and who sustains all things by his mighty word. When he had accomplished purification from sins, he took his seat at the right hand of the Majesty on high, 4 as far superior to the angels as the name he has inherited is more excellent than theirs. 5 For to which of the angels did God ever say: “You are my son; this day I have begotten you”? Or again: “I will be a father to him, and he shall be a son to me”? 6 And again, when he leads the first-born into the world, he says: “Let all the angels of God worship him.”
2/ Gospel: NAB Mark 1:14 After John had been arrested, Jesus came to Galilee proclaiming the gospel of God: 15 “This is the time of fulfillment. The kingdom of God is at hand. Repent, and believe in the gospel.” 16 As he passed by the Sea of Galilee, he saw Simon and his brother Andrew casting their nets into the sea; they were fishermen. 17 Jesus said to them, “Come after me, and I will make you fishers of men.” 18 Then they abandoned their nets and followed him. 19 He walked along a little farther and saw James, the son of Zebedee, and his brother John. They too were in a boat mending their nets. 20 Then he called them. So they left their father Zebedee in the boat along with the hired men and followed him.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, O.P.
I. THEME: Teamwork
There are some people who are very successful when working by themselves, but are failed when they have to work with others. There are many reasons for it: fearing of loosing power; of others shall be better than them; of sharing their profits, etc. To work together, one must trust their partners before they can prove that they are worthy of one’s trust; and must see the profits from teamwork more than the loss that one shall loose.
Moreover, for the teamwork to be successful, one must train workers so they know what to do and can handle the work that one expects. Secondly, when one gives the work, one must also give certain power because they represent him to solve the problem; one also needs to tell them of their limited power. Lastly, one must give them all necessary means so that they can fulfill their work.
Today readings show the teamwork between the Father and the Son. In the first reading, the author reported the Father works with prophets, angels and His Son. In times past, He used the prophets’ mouthpiece to announce for people what He wants. In the last days, He used His Only Begotten Son to reveal and to instruct people. In the Gospel, after getting his mission from the Father, Jesus called his four first disciples to train before he sent them out to continue his mission on earth.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: God works with the prophets, His Son and the angels.
1.1/ God worked with the prophets: The author reported: “In times past, God spoke in partial and various ways to our ancestors through the prophets.” St. Thomas Aquinas gave the fundamental principle: God does all things for people according to human way. If not according to human way, people shall not be able to understand them. For example, in order for people to understand what God wants, God used the prophets’ mouthpiece so that they used human language to convey what God wants. Of course, God revealed for them what God wanted through dreams, visions, etc. In the Old Testament, God didn’t directly work with people, but through angels, forefathers, judges and prophets. The author emphasized on the two ways that God worked with the prophets:
(1) Many times: In Greek, we must translate as “many parts,” because people didn’t have capacity to receive God’s revelation in one time. God divided it into many parts, each prophet a part; for example, the prophet Amos with the social justice; the prophet Isaiah with God’s holiness, etc.
(2) Many ways: The prophets used different ways to convey God’s messages; the most usual way is by using their mouth, but also by their acts as the prophet Jeremiah.
1.2/ God works with the Son: “In these last days, he spoke to us through a son, whom he made heir of all things and through whom he created the universe.”
(1) God works with the Son in all things: creation, providence and salvation. Like John, the author of the Letter to the Hebrews believed the Son who co-operates with the Father in these three main works. He is God’s wisdom.
(2) The Son’s prominent role: He “is the refulgence of his glory, the very imprint of his being, and who sustains all things by his mighty word.” He is the light and God’s image to the point he can say to Thomas, his disciples, “whoever sees the Son, sees the Father.”
The Son is prominent than the prophets since he reveals to people all things he saw from the Father, and is also outstanding than the angels because all God’s power, honor and glory are in him. The author compared the Son’s role with the angels as follows: “As far superior to the angels as the name he has inherited is more excellent than theirs;” and, “Let all the angels of God worship him.” The most important thing that happens with the Son’s coming is from now on, people can directly come to the Father, not through prophets or angels as old days.
2/ Gospel: Jesus called his first four disciples.
2.1/ “Come after me, and I will make you fishers of men:” Today Gospel begins Jesus’ public ministry after thirty-years hidden himself at Nazareth. His message for all people is, “This is the time of fulfillment. The kingdom of God is at hand. Repent, and believe in the gospel.” Two important things Jesus wants to emphasize:
(1) The time is fulfilled, God’s kingdom has come: Like the Letter to the Hebrews, Mark wanted to emphasize the important appearance of Jesus. There is still a continuation in God’s plan of salvation, but is brought to perfection by Jesus.
(2) Repent, and believe in the Gospel: This is the condition for people to have God’s salvation.
To find people to co-operate in spreading the message, Jesus called his first four disciples. He is familiar with the Galilee Sea and fishermen; he might walk around it and talked with them; but today, he invited them to forfeit everything to follow him. Fisherman is a hard work and requires lots of patience. They must catch fish when they are looking for something to eat, not at any time. The time to catch fish used to be from night to dawn, it is human sleeping time. Jesus only promised them one thing, “I will make you fishers of men.” In other words, he shall train them to save human souls. He wanted them to recognize the meaning of life by comparing with what they are doing: To fish for daily food isn’t important to fish for saving souls who are in need of them.
2.2/ The disciples’ attitudes:
(1) Simon and Andreas: Immediately “they abandoned their nets and followed him.” Their attitudes are courageous and once for all. Courageous because they must forfeit their career; they didn’t question that what they shall do for a living. Once for all because they instantly decided, not hesitated.
(2) James and John: “They left their father Zebedee in the boat along with the hired men and followed him.” They forfeited not only their career but also their old father. Jesus must have something that attracts them more than their career and familial relationship.

III. APPLICATION IN LIFE:

– God can do all things by Himself, but He wants human cooperation. We must also learn how to work with others.
– We need to positively react to God’s invitation, especially in bringing the Good News for all people.