5 Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Ngày Tháng 11/2020

01/11/20 CHÚA NHẬT TUẦN 31 TN – A
Các Thánh Nam Nữ
Mt 5,1-12a

PHÚC CHO NGƯỜI HIỀN LÀNH
“Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.” (Mt 5,4)
Suy niệm: Tục ngữ Việt có câu: “Chim khôn kêu tiếng rảnh rang, Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe.” Điều đó thật đúng, vì trong đời sống xã hội, người hiền lành, nói năng dịu dàng, giao tiếp lịch thiệp là khôn bởi vì ai cũng thích tiếp xúc làm bạn với những người như thế. Ở đây, Chúa Giê-su dạy sống “hiền lành” không chỉ như một nghệ thuật sống, hay như một kỹ năng để thành công ở đời. Hiền lành là nhân đức của người khiêm nhường, cậy trông, tín thác hoàn toàn vào Thiên Chúa, chứ không cậy dựa vào sức riêng của mình. Chúa Giê-su dạy ta học với Ngài vì Ngài “có lòng hiền hậu và khiêm nhường” (Mt 11,29). Đức Giê-su nên gương mẫu hoàn hảo của đức “hiền lành” khi Ngài tự hủy ý riêng của mình để chu toàn thánh ý Chúa Cha, là giang tay chịu chết trên thập giá để cứu chuộc nhân loại.
Mời Bạn: Các thánh là những người “hiền lành” theo gương Chúa Giê-su. Các ngài luôn cậy trông, tín thác và vững tin vào Chúa dẫu các ngài phải đương đầu với bao khó khăn, bách hại để tuyên xưng niềm tin của mình. Bạn hãy noi gương các ngài để được hưởng phúc “Đất Hứa” làm gia nghiệp.
Sống Lời Chúa: Bạn tập sống hiền lành với mọi người, sẵn sàng nhường phần hơn về lợi ích cho người khác. Đồng thời, bạn hãy luôn cậy dựa vào Chúa, luôn chạy đến với Chúa trước hết, cầu khẩn Chúa trước hết, trong mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống.
Cầu nguyện: Chúa chăm sóc cuộc đời người thiện hảo, gia nghiệp họ tồn tại đến muôn năm. Hãy trông chờ Chúa, giữ vững đường lối Người, rồi Người sẽ cất nhắc bạn lên và ban đất hứa làm gia nghiệp. (Tv 37,18.34)

02/11/20 THỨ HAI TUẦN 31 TN
Cầu cho các tín hữu đã qua đời
Ga 6,37-40

SỐNG LẠI VỚI CHÚA
“Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.” (Ga 6,40)
Suy niệm: Nghĩ đến cái chết, nhiều người lo sợ: lo sợ không hẳn vì tiếc nuối cuộc đời này, mà đúng hơn vì họ không tin vào cuộc sống mai sau tốt đẹp và bền vững mãi mãi. Giê-su xác quyết rằng chết không phải là hết mà là ngưỡng cửa đi vào đời sau, một cuộc sống kết hiệp hoàn hảo muôn đời với Thiên Chúa mà điều kiện để đạt được là “thấy và tin” vào Đức Giê-su là Con Một của Ngài. Với niềm tin và hy vọng đó, mọi sự đời này, dù là tiền tài, danh vọng, địa vị, sắc đẹp… đều là tạm thời và thua kém so với cái lợi là đạt được chính Chúa (x. Pl 3,8). Và tài sản mà ta cần tích luỹ cho cuộc sống mai sau đó là kho tàng duy nhất còn trường tồn cho cuộc sống vĩnh cửu đó.
Mời Bạn: Chúa ban cho mỗi người chúng ta cuộc sống đời này để đến với Chúa, kín múc sức mạnh, tình yêu và ân sủng Chúa, để sống niềm tin cách cụ thể, qua việc thực thi bác ái yêu thương như Chúa dạy. Việc bác ái phát xuất từ lòng yêu thương chân thành với niềm xác tín là ta làm mọi sự vì Chúa chứ không vì tiếng khen của người đời. Khi đó chúng ta thực thi ý Chúa và được phần thưởng Chúa ban là sự sống đời đời: “Ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.” (Ga 6,40).
Sống Lời Chúa: Thực thi bác ái giúp đỡ những người bất hạnh, để họ vững tin vào Chúa và được sự sống đời đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con vững tin vào Chúa và sống bác ái yêu thương hết mọi người như Chúa đã truyền dạy. Amen.

03/11/20 THỨ BA TUẦN 31 TN
Th. Mác-ti-nô Po-rét, tu sĩ
Lc 14,15-24

CHỌN HẠNH PHÚC NÀO?
“Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa!” (Lc 14,15)
Suy niệm: Đã là tiệc thì phải vui, và được mời dự tiệc là một vinh hạnh vì được chủ tiệc quan tâm, quý trọng. Nên người được mời dự tiệc cảm thấy vui và hạnh phúc. Người được mời dự tiệc Nước Trời cảm thấy vui và hạnh phúc gấp bội phần, bởi vì hạnh phúc và niềm vui đó là viên mãn và trường tồn. Chúa Giê-su xác nhận họ đúng là người được chúc phúc: “Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa!” Ấy thế mà có những người đã bỏ lỡ cơ hội. Họ được mời mà không đến dự chỉ vì bận tâm đến việc nhỏ mọn và chóng qua. Cũng thế, hạnh phúc Thiên Đàng sẽ bị vuột mất nếu như chỉ dừng lại ở hạnh phúc nhỏ mọn và chóng qua ở đời này!
Mời Bạn: Các lý do mà những người được mời trong câu chuyện Tin Mừng đưa ra không phải là xấu. Họ đâu từ chối lời mời để chơi bời say sưa hay để sống buông thả trong tội lỗi! Nhưng tiếc thay cho đã thiếu khôn ngoan trong việc phân định và chọn lựa. Họ chọn niềm vui tạm thời mà không chọn hạnh phúc đời đời; họ giới hạn tầm nhìn của mình vào những cái có thực tại giới hạn mà không hướng tầm nhìn vào những giá trị vĩnh cửu; họ quá chú ý nghe những lời mời gọi của thế gian mà không màng chi lời mời gọi của Đức Giê-su. Những người đánh mất hạnh phục Thiên Đàng vì lý do này lý do kia ấy biết đâu chính là bạn và tôi!
Sống Lời Chúa: Ưu tiên chọn hạnh phúc có giá trị trường tồn và viên mãn hơn những hạnh phúc chóng qua.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã mời gọi chúng con vào dự tiệc Nước Trời. Xin Chúa cũng giúp chúng con biết đặt đúng bậc thang giá trị của hạnh phúc đời này và hạnh phúc đời đời.

04/11/20 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Th. Ca-rô-lô Bo-rô-mê-ô, giám mục
Lc 14,25-33

TRỞ NÊN NGƯỜI MỚI
“Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được.” (Lc 14,26)
Suy niệm: Hai từ “dứt bỏ” gắn liền với những thách đố của Tin Mừng Chúa Giê-su. Khi người thanh niên giàu có xin theo Chúa, Ngài yêu cầu anh bán hết của cải cho người nghèo rồi hãy theo. Với các môn đệ, Chúa đòi hỏi các ông phải từ bỏ cả những người thân thiết nhất, bỏ cả mạng sống, vác lấy thập giá mới đủ điều kiện làm môn đệ Ngài. “Từ bỏ” như thế không phải là đi vào ngõ cụt huỷ diệt mà mở ra một chiều kích hy vọng hướng về tương lai, là chết đi để tái sinh thành người mới trong Nước Trời, như Chúa nói với ông Ni-cô-đê-mô:
Không thể “vào Nước Thiên Chúa” nếu không “sinh ra một lần nữa” “bởi Nước và Thần Khí” (Ga 3,3.5).
Mời Bạn: Lời mời gọi từ bỏ là để biến đổi chúng ta trở thành người mới với quả tim mới, sức sống mới, trong “trời mới, đất mới”. Một tương quan mới thân tình sâu đậm được hình thành trong sự hiệp thông yêu thương với Đức Ki-tô, Đấng đã “từ bỏ” địa vị ngang hàng với Thiên Chúa để mặc lấy thân phận con người, chịu chết trên thập giá mà cứu chuộc chúng ta. Nếu chúng ta tìm một Giê-su không thập giá, chúng ta sẽ phải vác thập giá một mình mà không có Giê-su. Cho nên, nếu chúng ta từ bỏ mọi sự theo Ngài, chúng ta không phải vác thập giá một mình nữa mà đã có Ngài “vác chung”.
Sống Lời Chúa: Thập giá trong đời bạn sẽ biến thành thánh giá để thông ơn cứu độ Chúa Ki-tô khi bạn vác lấy thập giá đó bằng cung cách của Ngài, đó là vâng phục, tự hạ và hiến thân.
Cầu nguyện: Xin cho con biết “chết đi” để vui sống muôn đời. Amen.

05/11/20 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 15,1-10

NIỀM VUI ĐƯỢC LAN TOẢ
“Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.” (Lc 15,10)
Suy niệm: Kinh Lễ theo Nho giáo nói, con người tự nhiên có 7 thứ tình cảm (thất tình) là hỷ (vui), nộ (giận), ai (buồn), cụ (sợ), ái (yêu), ố (ghét), dục (ham muốn). Về lòng ham muốn, Phật giáo dạy có 6 loại (lục dục). Mọi thứ khổ não trên đời là do thất tình lục dục đó mà ra. Nơi Thiên Chúa, mọi sự đều quy về tình yêu vì Chúa là Tình Yêu. Vì yêu nhân loại nên Chúa buồn khi con người tội lỗi, bởi vì tội làm cho con người phải trầm luân hoả ngục, xa cách Chúa. Cũng vì yêu thương, Thiên Chúa vui mừng nhất khi con người ăn năn sám hối, trở về với Chúa để đón nhận ơn cứu độ; và đâu chỉ có Chúa vui mừng mà thôi, cả “triều thần Thiên Chúa,” những ai thuộc về Ngài cũng vui mừng “vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”
Mời Bạn: Hãy nhớ lại một lần nào đó, bạn bước vào tòa giải tội với tâm hồn nặng trĩu vì những lỗi phạm đối với Thiên Chúa và anh chị em, rồi sau khi ra khỏi tòa giải tội, bạn thấy trong tâm hồn mình một cảm giác thật nhẹ nhõm, bình an và thật vui vì được ơn giao hòa. Chính lúc đó, Thiên Chúa và cả triều thần thánh trên trời đang hòa chung niềm vui với bạn bởi vì bạn là người biết ăn năn hoán cải.
Sống Lời Chúa: Nếu bạn đang đánh mất ân sủng của Chúa, hãy tìm lại điều đó nơi bí tích Hòa giải. Chúa đang chờ đợi bạn ở đó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa muốn tìm và cứu tất cả chúng con, nhưng nhiều khi chúng con lại muốn tự mình đi lạc. Xin Chúa giúp chúng con luôn biết hoán cải để tìm về với Chúa là nguồn mạch bình an. Amen.

06/11/20 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 16,1-8

SỐNG NHƯ CON CÁI SỰ SÁNG
“Con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng.” (Lc 16,8b)
Suy niệm: Chúng ta thường cảm thấy khó hiểu vì dường như Chúa Giê-su đưa người “quản lý bất lương” ra làm gương mẫu trong khi có bằng chứng rõ ràng ông ta đã thâm lạm của cải của chủ mình. Ngài đã từng phê phán những ai coi tiền của làm cùng đích cuộc đời và gọi họ là ngu xuẩn khi chỉ hưởng thụ của cải chóng qua đời này mà không lo tìm kiếm hạnh phúc vững bền là chính Thiên Chúa, vì không phải “mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (Lc 12,15). Thực ra Chúa đã cẩn thận gọi người quản lý đó là “bất lương” (c. 8); Ngài có khen chăng là khen ông ta “khôn khéo” biết lo xa cho tương lai của mình. Qua đó Ngài dạy các môn đệ là “con cái sự sáng” phải biết khôn ngoan trong việc sử dụng tiền của đời này. Sự khôn ngoan của “con cái sự sáng” hệ tại ở chỗ biết phân định để sử dụng tiền của như phương tiện để đạt tới Thiên Chúa là cứu cánh cuộc đời, và từ bỏ chúng mỗi khi chúng làm phương hại mối liên hệ với Thiên Chúa và cản trở con đường đến với Ngài.
Mời Bạn: Con người ngày nay thường dựa vào tiền bạc để tạo chỗ đứng cho mình trong xã hội. Còn bạn, bạn đã làm gì để “tạo chỗ đứng” cho mình trong Nước Trời? Bạn có biết cho đi, biết san sẻ những gì mình có cho người túng thiếu? Bạn đã làm gì để hướng tới giá trị của cuộc sống vĩnh hằng?
Sống Lời Chúa: Tiết giảm những chi tiêu không thiết yếu để sẵn sàng chia sẻ với người túng nghèo.
Cầu nguyện: Xin ban cho con sự khôn ngoan của con cái sự sáng để con dám đánh đổi những gì là chóng qua và chỉ chọn Chúa làm gia nghiệp đời mình.

07/11/20 THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 16,9-15

HAI ÔNG CHỦ
“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.” (Lc 16,13b)
Suy niệm: Trong khi các đợt bão lũ hồi tháng 10 liên tiếp hoành hành các tỉnh miền Trung, thì đồng thời cũng nổi lên một cơn “bão mạng” về việc ca sĩ Thuỷ Tiên quyên góp trên 150 tỷ đồng đi cứu trợ tại Hà Tĩnh và Quảng Bình. Nhiều người ca ngợi tấm lòng nhân ái và bàn tay hào phóng của nữ ca sĩ, nhưng cũng có người e ngại rằng cách làm của cô dễ bị lợi dụng, rằng số tiền của các nhà hảo tâm có thể không được phân phối công bằng, đúng người đúng chỗ. Thế mới hay sử dụng tiền thế nào để không ai phiền trách là việc không hề dễ, ngay cả khi dùng nó để làm việc nghĩa. Chúa Giê-su hôm nay cũng nói đến tiền của, và mời gọi chúng ta sử dụng tiền của một cách trung tín. Trung tín có nghĩa là dùng của cải đời này để phục vụ, thay vì bo bo keo kiệt, hoặc ngược lại, sử dụng ích kỷ, tiêu sài hoang phí. Lòng tham lam hưởng thụ sẽ biến chúng ta thành nô lệ cho tiền của. Chỉ khi trung tín trong việc sử dụng tiền của thế gian, Chúa mới tín nhiệm trao cho chúng ta những tài sản thiêng liêng, “những của cải chân thật” là hạnh phúc Nước Trời.
Chia sẻ: Phần bạn, bạn sẽ chọn Thiên Chúa hay Tiền Của làm chủ tể đời mình? Mời bạn hãy chia sẻ một kinh nghiệm trong việc chọn lựa này.
Sống Lời Chúa: Hãy tập nhận định những gì thuộc về Chúa và những gì thuộc về thế gian để chọn lựa cách sống: Chọn Chúa là Chủ Tể đời mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, trong cuộc sống thường nhật, con thường bị ông chủ tiền bạc lôi cuốn. Xin cho con luôn biết hướng lòng mình về Chúa và biết chọn Chúa là Chủ Tể duy nhất của lòng con. Amen.

08/11/20 CHÚA NHẬT TUẦN 32 TN – A
Mt 25,1-13

CẦM ĐÈN SÁNG SẴN TRÊN TAY
“Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.” (Mt 25,12-13)
Suy niệm: Giảng dạy bằng dụ ngôn là cung cách đặc biệt của Đức Giê-su khi nói về Nước Trời. Qua câu chuyện dụ ngôn, Ngài đưa ra một bài học, hay sứ điệp về tương quan Thiên Chúa với con người. Trong dụ ngôn “Mười cô trinh nữ”, có thể nói rằng các cô đều có khởi đầu giống nhau. Cả mười cô vừa có đèn, vừa có cả dầu. Nhưng tiếc thay, với tính cách khác nhau, năm cô khôn ngoan biết lo liệu, chuẩn bị sẵn chai dầu dự phòng; còn năm cô khờ dại thì ơ hờ, thiếu sự chuẩn bị này. Vì thế, khi chàng rể đến, các cô khôn ngoan sẵn sàng cầm đèn sáng trên tay ra đón, trong khi những cô khờ dại chỉ có chiếc đèn tắt ngúm vì cạn khô dầu. Các cô bị gọi là khờ vì đã không sẵn sàng. Chính sự chuẩn bị hời hợt đã khiến họ phải trả một giá đắt là bị loại ra khỏi tiệc cưới.
Mời Bạn: Dụ ngôn cho thấy một thực tế là bạn được trao cho cơ hội và thời gian để chuẩn bị cho giờ Chúa đến. Giờ đó mang tính quyết liệt, không cho phép bạn sống ‘tà tà’ hay ‘lè phè’ thoải mái, nhưng phải luôn ở trong tư thế canh thức và sẵn sàng, nghĩa là phải sống đức tin, với lòng mến Chúa yêu người. Đó chính là thứ dầu quí mà bạn sẽ cần để ‘thắp’ trong giờ sau cùng đó.
Sống Lời Chúa: Thử duyệt xét kỹ lưỡng đời sống để xem những gì bạn chưa làm được trong việc sống đức tin, rồi cố gắng thực hiện cho bằng được.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn đến với con trong sự bất ngờ. Xin cho con luôn biết chuẩn bị chu đáo cho đời mình, bằng cách tỉnh thức và sẵn sàng với đèn sáng trong tay. Nhờ đó, con biết sống mỗi ngày cho xứng hợp với Lời Chúa đã kêu mời con. Amen.

09/11/20 THỨ HAI TUẦN 32 TN
Cung hiến Thánh đường La-tê-ra-nô
Ga 2,13-22

ĐỂ NÊN XỨNG ĐÁNG
Người Do-thái nói: “Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao?” Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người. (Ga 2,20-21)
Suy niệm: Bốn mươi sáu năm, gần một nửa thế kỷ để xây dựng Đền Thờ Giê-ra-sa-lem,– quả là một công trình vĩ đại và đáng tự hào. Nhưng giá trị của Đền Thờ không hệ tại ở tính cách qui mô của công trình mà là Đấng ngự trong Đền Thờ. Chính Đấng ấy làm cho mọi công trình trở nên Đền Thờ; nhưng nếu như sự tôn nghiêm thánh thiện mà mất đi thì cái gọi là “đền thờ” sẽ chẳng khác gì cái chợ hoặc hang ổ bọn cướp. Thế nên, với Chúa Giê-su, những nơi gọi là Đền Thờ mà không xứng đáng, thì thà phá đi để xây dựng lại còn hơn. Bởi Thiên Chúa cần lòng nhân chứ không phải lễ tế. Ngài có thể hiện diện ở bất cứ nơi đâu, thậm chí là hang bò lừa, nhưng nơi Ngài ngự phải là nơi thánh.
Mời Bạn: Qua Bí tích Rửa tội, chúng ta đã cùng chết với Chúa Ki-tô, để được sống lại với Ngài. Đó là cách thế Ngài tái thiết Đền Thờ cho ta. Nhưng sẽ thật là uổng phí, nếu công trình được chuộc bằng giá máu của Con Thiên Chúa lại biến thành nơi buôn bán hoặc hang ổ của bọn cướp!
Sống Lời Chúa: Mau mắn đến với Bí tích Hòa giải để được Chúa Ki-tô viếng thăm và thanh tẩy Đền Thờ tâm hồn mình.
Cầu nguyện: Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, là Đấng sẵn sàng hiến thân để ở cùng chúng con. Xin tạ ơn Chúa về tình yêu muôn trùng cao cả. Và xin cho con biết khiêm tốn mở lòng hầu được Chúa thanh tẩy và thánh hiến, để tâm hồn con thực sự nên Đền Thờ xứng đáng cho Chúa ngự. Amen.

10/11/20 THỨ BA TUẦN 32 TN
Th. Lê-ô Cả, giáo hoàng, tiến sĩ HT
Lc 17,7-10

NGƯỜI TÔI TRUNG CỦA CHÚA
“Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)
Suy niệm: Trong các ngôn ngữ thuộc ngữ hệ La-tinh, từ “phục vụ” (service) có nguồn gốc bởi từ “nô lệ” (servus), và ngay từ thời Hy Lạp cổ đại, đã thịnh hành khái niệm “quan chức là đầy tớ của nhân dân”. Trải qua thời đại, mối tương quan đó ngày càng bị đảo lộn, kéo theo sự biến chất của ngôn ngữ. Người “đầy tớ nhân dân” trở thành bạo chúa đầy quyền lực; và “phục vụ” lại có nghĩa là bắt người khác phục vụ mình. Giáo huấn của Chúa đặt chúng ta trở lại quỹ đạo của người môn đệ trong tương quan với Thiên Chúa: Đó chính là sống như “người tôi trung” của Ngài, không cậy công trạng, kể lể thành tích, nhưng coi việc phục vụ theo thánh ý Chúa là chu toàn “việc bổn phận đấy thôi.”
Mời Bạn: Mẫu gương tuyệt hảo cho chúng ta là Đức Giê-su, Người Tôi Trung của Thiên Chúa, Đấng đã “mặc lấy thân nô lệ” “bằng lòng chịu chết” để “vâng phục” Chúa Cha (x. Pl 2,6-8), luôn coi việc “thi hành ý Chúa Cha” là của ăn, là lẽ sống (x. Ga 4,34;6,38). Đi vào quỹ đạo của Chúa Giê-su tức là quyết sống như Ngài, thay vì đòi Chúa phải làm theo ý mình, trái lại, làm tôi tớ phục vụ Chúa nơi những người ruột thịt thân thích những anh chị em xóm giềng, những người mà mình không ưa thích cũng như người không ưa thích mình.
Sống Lời Chúa: Tôi làm bổn phận phục vụ cho người thân cận với ý thức mình đang phục vụ chính Chúa.
Cầu nguyện: Xin Chúa chúc lành cho những nỗ lực dù rất nhỏ của chúng con trong hành trình đến gần Chúa hơn và nên giống Chúa hơn. Amen.

11/11/20 THỨ TƯ TUẦN 32 TN
Th. Mác-ti-nô, giám mục
Lc 17,11-19

ĐƯỢC CỨU ĐỘ TOÀN DIỆN
“Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” (Lc 17,19)
Suy niệm: Theo đúng luật cách ly, mười người phung cùi đón Chúa Giê-su từ xa và kêu xin Ngài dủ lòng thương xót. Chúa cũng tuân theo luật định, yêu cầu họ đi trình diện với các tư tế, ngầm định rằng họ được chữa lành qua lệnh truyền đó. Vì tin vào Ngài, cả nhóm đã mau mắn vâng lời. Và quả nhiên họ được lành sạch. Tuy nhiên, nút thắt của câu chuyện nằm ở chỗ một người trong nhóm họ, và là người xứ Sa-ma-ri, đã không tiếp tục đi trình diện tư tế, dù đó là thủ tục pháp lý để được chứng nhận mình được lành sạch, mà lại tách nhóm, quay trở lại để tạ ơn và tôn vinh Thiên Chúa. Hành động ấy diễn tả niềm tin mãnh liệt của anh vào Đấng chữa lành. Việc được sạch bệnh trở nên đường dẫn anh tới điều tuyệt vời hơn, đó là gặp gỡ chính Chúa Giê-su, là nguồn mạch của ơn cứu độ, vì thế, anh được giải phóng và được chữa lành toàn diện.
Mời Bạn: Xét đời sống của người tín hữu hiện nay, Hội đồng Giám mục Việt Nam lưu ý một số cử hành đạo đức đang bị lạm dụng như Lòng Chúa thương xót, đặc sủng chữa lành bệnh nhân, đặt tay cầu nguyện. Ẩn đằng sau những lệch lạc này là não trạng ‘thực dụng’, thứ não trạng làm đức tin bị xuống cấp thành một liều thuốc an thần để chữa bệnh. Sứ mạng của Chúa còn lớn gấp bội phần việc chữa bệnh! Người mong muốn làm cho chúng ta điều tuyệt vời hơn cả, đó là cứu độ toàn diện cả hồn lẫn xác, chỉ cần ta tin tưởng nơi Người.
Sống Lời Chúa: Dâng lên Chúa lời nguyện tắt trong ngày: “Lạy Chúa, xin rủ lòng thương xót chúng con”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su là Đấng Cứu độ duy nhất, xin ban thêm lòng tin và cứu chữa hồn xác chúng con.

12/11/20 THỨ NĂM TUẦN 32 TN
Th. Giô-sa-phát, giám mục, tử đạo
Lc 17,20-25

TRIỀU ĐẠI THIÊN CHÚA Ở ĐÂU?
“Và người ta sẽ không nói: Ở đây này! Hay ở kia kìa! Vì Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” (Lc 17,21)
Suy niệm: Chúa Giê-su không trả lời như lòng mong đợi của những người Pha-ri-sêu khi họ hỏi “khi nào” Triều Đại Thiên Chúa sẽ đến. Trái lại, Ngài nói họ đừng tìm kiếm Nước Trời như một đối tượng có thể ‘cân, đong, đo, đếm’, “như một điều có thể quan sát được.” Triều Đại Thiên Chúa không được xác định vào một thời điểm, cũng không phải là tại một địa điểm ‘ở đây’ hoặc ‘ở kia’. Điều này cho thấy họ đã gắn cái nhìn thế tục bị vật chất hoá lên những mầu nhiệm, những thực tại siêu nhiên. Nước Thiên Chúa không đến như một đế quốc ở trần gian này; trái lại Đức Ki-tô phải đến như vị vua ngự trị “ở giữa họ” ngay trong tâm hồn, bằng Tình Yêu tự hiến. Không có tình yêu với Đức Giê-su Ki-tô họ sẽ không nhận ra được Triều Đại Thiên Chúa đã đến “ở giữa họ.”
Mời Bạn: Thế nên, câu hỏi ‘Nước Thiên Chúa ở đâu?’ đúng ra phải là câu hỏi ‘Lòng bạn có suy phục vương quyền Vua Ki-tô không?’ Bạn đã thực sự dâng hiến trọn con tim, tâm hồn, trí khôn và sức lực của mình cho ý muốn của Thiên Chúa chưa? Khi bạn làm theo thánh ý Chúa qua Lời Chúa Giê-su mặc khải và huấn quyền Giáo Hội, thì bạn đang xây dựng và mở rộng Nước Thiên Chúa.
Chia sẻ: Bạn thể hiện lòng trung thành với Nước Thiên Chúa như thế nào?
Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn hãy tìm cách làm “Nước Chúa trị đến” qua cách bạn chu toàn việc bổn phận của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin giúp con xây dựng Triều Đại của Ngài trong con, trong suy nghĩ và mong muốn của con. Xin hãy làm cho cuộc sống của con trở thành ánh sáng và muối để “danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến”.

13/10/20 THỨ SÁU TUẦN 32 TN
Lc 17,26-37

TÍNH KHẨN CẤP CỦA NƯỚC TRỜI
“Ai tìm cách giữ mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ bảo tồn được mạng sống… Một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.” (Lc 17,33.34)
Suy niệm: Trong những cơn lũ lịch sử hồi tháng 10 nơi vùng rốn lũ, nước lên rất nhanh: Không đầy 10 phút, nước từ mấp mé sân đã dâng lên tới sát mái nhà. Không có thời gian di tản đồ đạc, thóc lúa, gia súc, người ta chỉ kịp trổ mái nhà, leo lên nóc tránh nước lụt, cầu giữ được mạng sống mà thôi. Những ai còn nấn ná cố giữ lấy tài sản, ắt sẽ bị nước lũ cuốn trôi cả của lẫn người. Qua trải nghiệm đau thương đó, chúng ta cảm nhận rõ hơn tính khẩn cấp trong đòi hỏi của Nước Trời: Cuộc sống này thật tốt đẹp nhưng chỉ là cõi tạm, phải hướng tới “ngày của Con Người”, là thời điểm mở ra cánh cửa dẫn vào Nước Trời là cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu. Để đạt tới cuộc sống đó, không chỉ cần buông bỏ những gì là tạm thời, mà còn phải biết buông bỏ chúng kịp thời đúng lúc.
Mời Bạn: Mỗi một khoảnh khắc trôi qua là cả một thế giới đi vào quá khứ và không bao giờ lặp lại. Cho nên, “liều mất mạng sống mình,” hay nói cách khác, “từ bỏ chính mình và vác thập giá mình hằng ngày” mà theo Chúa (x. Lc 9,23) chính là thái độ thiết yếu để sống trọn vẹn giây phút hiện tại đồng thời sẵn sàng đón gặp Chúa để bước vào cuộc sống vĩnh hằng vĩnh phúc với Ngài.
Sống Lời Chúa: Bạn hãy có những việc làm cụ thể để chia sẻ với những anh chị em gặp hoàn cảnh khó khăn, nhất là do hậu quả của thiên tai dịch bệnh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con ý thức cuộc sống này là tạm thời, để con biết sẵn sàng hy sinh từ bỏ qua việc chia sẻ với những anh chị em gặp cảnh khó khăn khốn cùng.

14/11/20 THỨ BẢY TUẦN 32 TN
Lc 18,1-8

VỮNG TIN TRONG CẦU NGUYỆN
“Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Mc 18,8)
Suy niệm: Phải chăng Chúa Giê-su quá bi quan về nhân loại khi Ngài não nề thốt lên: Trong ngày Ngài lại đến, liệu còn có ai trên mặt đất này đặt niềm tin nơi Ngài không? Ngài thuyết phục chúng ta hãy kiên trì cầu xin bằng cách đưa ra một so sánh hết sức táo bạo để nhấn mạnh tình yêu vô biên của Chúa dành cho dân Người. Thật vậy, một ông quan tòa bất lương, dầu với thái độ “cực chẳng đã”, nhưng cũng đã minh xét cho bà góa liên lỉ nài xin ông; lẽ nào Thiên Chúa, Đấng giàu lòng xót thương, lại không sẵn sàng đón nhận lời kêu xin của con cái mình sao? Nếu Chúa đã nói vậy mà chúng ta vẫn không chịu kiên trì cầu xin Ngài thì quả thật lòng tin của chúng ta đang có vấn đề rồi đó.
Mời Bạn: Con người lắm khi thật mâu thuẫn thất thường. Khi thì cầu xin đủ điều sao cho luôn may mắn theo ý mình; đến lúc không được thỏa mãn như lòng ước nguyện, lại nản chí và không còn cầu nguyện với Thiên Chúa nữa, thậm chí còn kêu trách Ngài và chạy đi khấn vái đủ thứ quỉ thần. Bạn nhớ rằng Chúa là Cha giàu lòng thương xót, luôn muốn ban điều tốt đẹp nhất cho con cái Chúa. Phần bạn hãy luôn kiên trì cầu xin Ngài và xét xem mình có ước muốn điều tốt như ý Chúa muốn hay chỉ tìm kiếm những điều theo ý mình.
Chia sẻ: Bạn có cảm nghiệm gì khi được Chúa ban cho điều bạn cầu xin, và đối chiếu với tâm trạng của bạn khi cầu xin mãi mà không thấy nhậm lời?
Sống Lời Chúa: Dành ít phút hồi tưởng về những ơn lành Chúa đã ban cho bạn trong quá khứ, và dâng lên Chúa lời cảm tạ và tâm tình phó thác.
Cầu nguyện: Đọc kinh Cám Ơn.

15/11/20 CHÚA NHẬT TUẦN 33 TN – A
Kính trọng thể các thánh tử đạo Việt Nam
Mt 25,14-20

SINH LỢI CHO NƯỚC TRỜI
“Người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác.” (Mt 25,16-17)
Suy niệm: Trong não trạng thế tục thời nay, mọi sự đều quy về giá trị kinh tế, cái gì cũng phải trở thành vốn đầu tư sinh lợi. Cũng tương tự như thế nhưng được mở rộng trong tầm nhìn chương trình cứu độ. Tất cả những gì chúng ta có và cả sự hiện hữu của chúng ta là những nén bạc Chúa trao và Ngài mong muốn chúng ta sử dụng chúng không phải để thoả mãn hưởng thụ vật chất và ở đời này mà để sinh lợi cho Nước Trời (x. Mt 21,43). “Tên dầy tớ vô dụng” đem nén bạc đi chôn, đã bị trừng phạt không phải vì ăn chơi tiêu mất tài sản của chủ mà vì đã không biết dùng nó để “sinh lợi cho Nước Trời”.
Mời Bạn: Mỗi người đều được Thiên Chúa ban cho những tài sản vốn liếng tinh thần, trí tuệ, sức khỏe, của cải vật chất. Nhận thức như vậy, chúng ta biết cám ơn Chúa, và nhất là cám ơn Ngài vì đã cho chúng ta sinh ra trên cõi đời này. Ngài mời gọi mỗi người đừng cất giấu những ơn lành Chúa ban, nhưng hãy tìm cách làm cho những ân sủng đó sinh hoa trái bằng cách mở lòng ra và chia sẻ cho tha nhân. Càng được chia sẻ, những nén bạc càng sinh lợi.
Sống Lời Chúa: Sinh lợi cho Nước Chúa bằng cách dùng những khả năng Chúa ban để chia sẻ, phục vụ tha nhân, nhất là những người bé mọn, đau khổ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, mọi sự con có đều là do Chúa ban. Tuy nhiên, nhiều lúc con tự hào cho rằng đó là do tài năng của con, nên con cất giấu làm của riêng. Xin biến đổi tâm hồn con, con biết hiến thân để chia sẻ, phục vụ anh chị em con. Amen.

16/11/20 THỨ HAI TUẦN 33 TN
Th. Ma-ga-ri-ta Tô Cách Lan, trinh nữ
Lc 18,35-43

XIN CHÚA MỞ MẮT TÂM HỒN
“Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” (Lc 18,38)
Suy niệm: Đối với người Do Thái, danh xưng “Con Vua Đa-vít” có ý chỉ về Đấng Mê-si-a, Đấng Cứu Thế sẽ đến để ứng nghiệm lời hứa của Thiên Chúa mà các ngôn sứ tiên báo. Người mù Giê-ri-cô gọi Chúa Giê-su như thế có nghĩa là anh ta tin Ngài là Đấng Thiên Sai, và tin rằng chỉ có quyền năng siêu nhiên của Ngài mới có thể chữa anh khỏi cảnh tật nguyền này. Như thế, tuy anh bị mù thể lý nhưng cặp mắt đức tin trong tâm hồn anh vẫn sáng. Và hơn nữa, khi anh được chữa lành cặp mắt thể lý, anh càng thêm sáng cặp mắt siêu nhiên: – Anh “nhìn thấy được”; – anh “đi theo” Chúa Giê-su; – và “tôn vinh Thiên Chúa.”
Mời Bạn: Những người sáng con mắt thể lý mà lại mù cặp mắt tâm hồn, mù cặp mắt đức tin thì còn bất hạnh hơn người mù thể lý nhưng lại sáng cặp mắt đức tin để nhìn thấy Chúa. Đáng buồn hơn nữa là họ cứ tưởng mình đang sáng mắt, và vì thế như Chúa nói: “Các ông nói rằng ‘chúng tôi thấy’ nên tội các ông vẫn còn” (Ga 9,41). Bởi vậy, chúng ta phải tập thói quen cầu xin Chúa cho mình được thấy để con mắt tâm hồn được trong sáng và nhận ra Chúa hiện diện trong cuộc sống mình.
Sống Lời Chúa: Xét mình dưới ánh sáng của Lời Chúa là phương thế hữu hiệu để chữa lành bệnh mù tâm hồn. Cuối mỗi ngày bạn đọc Lời Chúa và thinh lặng kiểm điểm xem mình đã thực hành Lời Chúa như thế nào.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con luôn mang trong mình sự mù lòa cần được Chúa chữa lành, đặc biệt là về tâm hồn. Xin tình yêu Chúa chữa lành cho chúng con, để chúng con được giải thoát khỏi tội lỗi, khỏi khổ đau; ngõ hầu có được hạnh phúc viên mãn cả xác hồn.

17/11/20 THỨ BA TUẦN 33 TN
Th. Ê-li-sa-bét Hung-ga-ri
Lc 19,1-10

CUỘC TÂM GIAO VỚI CHÚA
Gia-kêu leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su. Khi tới nơi, Người nói: “Này ông Gia-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” (Lc 19,4-5)
Suy niệm: Để gặp được Chúa Giê-su, ông Gia-kêu không nề hà cũng không sĩ diện. Ông thoăn thoắt chạy tới trước, trèo lên cây sung mặc cho ai đó buông lời đàm tiếu. Ông chỉ có một nỗi khát khao từ thâm sâu tâm hồn muốn nhìn thấy Chúa cho bằng được, cho dù với tư thế vắt vẻo trên cây sung và cho dù chỉ một lần thôi. Đáp lại, Chúa Giê-su cũng chẳng kiểu cách khách sáo. Chẳng đợi ai mời, Chúa cũng nói với Gia-kêu, ‘tự nhiên’ như nói với một người bạn thân lâu ngày mới gặp: “Này ông Gia-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” Đây không chỉ là cuộc gặp gỡ xã giao, nhưng lại là một cuộc tâm giao giữa Chúa và Gia-kêu. Đúng hơn, vị khách không-mời-mà-đến này đã cuốn hút Gia-kêu vào cuộc tâm giao với Ngài và đã biến đổi ông từ một Gia-kêu tội lỗi thành một Gia-kêu công chính.
Bạn ơi, đã bao giờ bạn cảm nghiệm một cuộc gặp gỡ Đức Ki-tô với cả tấm lòng như thế chưa nhỉ? Biết bao lần chúng ta không thể đến với Ngài vì đôi chân mình bị tê liệt bởi thứ bệnh dửng dưng vô cảm. Biết bao lần khác bạn đến với Ngài một cách máy móc, thụ động, theo kiểu ‘ai sao tôi vậy’. Bạn cứ thử nung nấu một tấm lòng khao khát Chúa cách tột cùng và sống mối tâm giao với Ngài mà xem, Ngài sẽ biến đổi bạn một cách không ngờ đấy!
Sống Lời Chúa: Ngoài những việc đạo đức chung với cộng đoàn, bạn nhớ dành cho Chúa những phút cầu nguyện riêng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Thánh Thần, xin giúp con biết lắng nghe, biết đến với Chúa bằng tâm tình yêu mến và khao khát được biến đổi cuộc đời.

18/11/20 THỨ TƯ TUẦN 33 TN
Cung hiến thánh đường thánh Phê-rô và Phao-lô
Lc 19,11-28

SINH LỢI CHO NƯỚC CHÚA
“Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.” (Lc 19,13b)
Suy niệm: Trong mười người đầy tớ được giao bạc, mỗi người một nén thì Tin Mừng Lu-ca chỉ tường thuật lại ba người. Người thứ nhất làm lợi được mười nén và anh ta được cai trị mười thành, người thứ hai năm nén và được giao trọng trách năm thành. Nhưng với người thứ ba thì không trôi chảy tốt đẹp như thế. Chẳng biết vì lười biếng hay vì sợ rủi ro thất bại, anh này đem nén bạc của chủ “bọc khăn cất kỹ”. Dù vì lý do nào đi nữa, anh cũng thấy làm như thế là không ổn nên tìm cách chống chế và ‘đổ thừa’ cho ông chủ: “Vì ông là người khắc nghiệt”! Chẳng phải ông chủ đã tin tưởng giao cho anh số bạc đồng đều như các bạn sao? Chẳng phải điều ông chủ muốn anh cũng như các bạn là “làm ăn sinh lợi” sao? Các bạn anh được trọng thưởng vì đã “sinh lợi” nén bạc ông giao phó chứ không phải vì số lời được năm nén hay mười nén. Việc anh đem ‘đóng băng’ vốn liếng của chủ không phải là bảo vệ tài sản cho chủ mà thực chất là phá hỏng kế hoạch của ông. Anh bị coi là “đầy tớ tồi tệ” và bị tước hết những gì anh đang có chỉ vì không biết sinh lời cho chủ mình.
Mời Bạn: Thiên Chúa cũng trao cho bạn như những người khác Ngài trao cho mỗi người một khả năng khác nhau, nhưng chung quy cũng là một nén. Ngài đang chờ bạn làm lợi nén bạc ấy không phải cho Ngài mà cho chính bạn.
Sống Lời Chúa: Nén bạc của bạn là gì? Bạn hãy sinh lợi bao nhiêu có thể.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa cho con những khả năng mà con nhìn thấy và những khả năng tiềm ẩn trong con. Xin cho con biết tận dụng những điều Chúa ban để phục vụ chứ không khư khư giữ lấy và cất kỹ. Amen.

19/11/20 THỨ NĂM TUẦN 33 TN
Lc 19,41-44

NHẬN RA DẤU CHỈ BÌNH AN
“Phải chi ngày hôm nay ngươi nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi!” (Lc 19,42)
Suy niệm: Hòa bình là khát vọng của con người và cũng là quyết sách của Thiên Chúa. Đấng Cứu Thế được các tiên tri tiên báo là Hoàng tử Hòa Bình, Vị Vua Thái Bình đến đem lại cảnh thái bình an lạc cho trăm họ. Sứ mệnh đó được xác nhận khi Chúa Giê-su sinh ra, các thiên thần ca hát: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa yêu thương.” Chúa Giê-su mang đến cho trần gian một nền hòa bình vĩnh cửu. Thù hận, ghen ghét hết những mầm giống của chiến tranh đã bị Ngài lên án và đóng đinh vào thập giá. Chúa đã hiến thân chịu chết để tuôn đổ vào con tim mỗi người dòng máu tình yêu không biên giới, kết nối mọi người trong Thiên Chúa, để hết thảy trở nên anh em chị em. Đấng đem lại phúc bình an đã bị đồng bào của mình chối từ. Họ không nhận ra nơi Ngài những gì đem lại bình an cho họ.
Mời Bạn: Chiến tranh, bạo lực, biểu tình, cướp bóc lừa đảo đầy dẫy trên mạng, trong xã hội, ở khắp nơi ngay cả những nước xưa nay vốn thanh bình yên ổn. Cơn bão văn hóa sự chết đang hình thành trong mọi ngõ ngách tâm hồn và cuộc sống con người. Chúng ta được mời để xây dựng hòa bình theo giáo huấn và mẫu gương sống động của Chúa Giê-su. Không chỉ là biết trên lý thuyết nhưng mỗi người phải để ơn Chúa thấm nhập và biến đổi con tim của mình.
Sống Lời Chúa: Là người đem bình an, tôi quyết tâm “đem yêu thương vào nơi oán thù, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem tha thứ vào chốn lỗi lầm.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, trong mọi hoàn cảnh ở đời, xin cho con biết nói ‘không’ với bạo lực và thù hận. Amen.

20/11/20 THỨ SÁU TUẦN 33 TN
Lc 19,45-48

CẢM THẤY ĐAU LÒNG
Người đã nói với họ: “Đã có lời chép: Nhà của Ta sẽ là nhà cầu nguyện, các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp.” (Lc 19,46)
Suy niệm: “Trải qua một cuộc bể dâu,…” nhìn thấy nhiều nhà thờ bị chiếm dụng làm cửa hàng, kho hàng, thậm chí trở thành khách sạn, vũ trường… người tín hữu đã phải xót xa mà “đau đớn lòng.” Cũng vậy, khi thấy những kẻ buôn bán, đổi chác trong đền thờ, Chúa Giêsu cảm thấy đau lòng và đã phải nổi giận, nặng lời với họ, cho dù có vì thế Ngài bị thù ghét và mưu toan hãm hại. Khi lãnh nhận bí tích rửa tội, mỗi người chúng ta trở thành đền thờ Thiên Chúa. Thế mà, chúng ta cứ thản nhiên khi phạm tội, làm nhơ uế đền thờ thiêng liêng của Người! Thế mà chúng ta cũng chẳng hề lo lắng, mau mắn thanh tẩy đền thờ tâm hồn ấy bằng bí tích hòa giải!
Mời Bạn: Gìn giữ, chăm sóc và quan tâm đến thực trạng linh hồn mình là bổn phận thường xuyên của người tín hữu, nhất là mỗi khi tham dự thánh lễ, rước Mình Máu Thánh Chúa. Sự trong sạch của tâm hồn là điều kiện cần thiết để xứng đáng trở thành nơi Chúa ngự.
Chia sẻ: Có bao giờ bạn hiểu rằng tâm hồn bạn cũng là đền thờ của Chúa Thánh Thần, để bạn thanh tẩy và gìn giữ mỗi ngày, hầu xứng đáng là nơi thờ phượng Thiên Chúa chưa?
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ loại trừ một tật xấu với ý thức thanh tẩy và gìn giữ đền thờ thiêng liêng của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin làm cho cánh cửa này đủ rộng để có thể đón tiếp những người nào cần đến tình thương của đồng loại, anh em, nhưng cũng đủ hẹp để có thể ngăn chận mọi kiêu căng, ganh tị, bất hoà. Xin làm cho nhà này là nhà cầu nguyện và là cổng dẫn vào Nước Chúa. Amen.
(Theo Flor McCarthy)

21/11/20 THỨ BẢY TUẦN 33 TN
Đức Mẹ dâng mình
Mt 12,46-50

THI HÀNH Ý CHÚA LÀ MẸ CHÚA
“Ai thi hành ý muốn của Cha tôi… người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,50)
Suy niệm: Mừng lễ Đức Mẹ dâng mình trong Đền thờ là cơ hội tốt để chúng ta chiêm ngắm, học theo cách thế Đức Mẹ thi hành ý muốn của Thiên Chúa. Ngay từ thời thơ ấu, Đức Mẹ đã muốn thuộc về Chúa trọn vẹn, làm việc Chúa muốn, thi hành điều Chúa dạy. Theo lời Chúa Giê-su trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Ma-ri-a là Mẹ Chúa Giê-su hai lần: một lần là mẹ khi sinh-thành-dưỡng-dục Chúa Giê-su về phương diện thể lý; lần khác về phương diện thiêng liêng khi ngài thi hành ý muốn của Thiên Chúa, chấp nhận làm Mẹ Đấng Cứu thế theo lời sứ thần truyền, cũng như luôn đáp tiếng xin vâng trong mọi tình huống của đời mình. Mẫu gương ấy của Mẹ giúp ta hiểu được Lời Chúa nói với mỗi người: “Ai thi hành ý muốn của Cha tôi… người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” Những lời này khích lệ ta trong việc kiên trì giữ lề luật Chúa mỗi ngày. Dù thuộc bậc sống nào, tất cả chúng ta đều có cơ hội trở thành người thân nghĩa thiết với Chúa.
Mời Bạn: Là người giáo dân giữa đời, bạn được khích lệ sống theo Mười điều răn và Tám mối phúc. Là tu sĩ, bạn được mời gọi sống ý Chúa cách triệt để qua ba lời khuyên Tin Mừng. Cơ hội cho từng người đều như nhau. Điều quan trọng là ta ý thức, tận dụng để nên người thân của Chúa.
Sống Lời Chúa: Chúa muốn tôi sống như người con hiếu thảo của Chúa để trở thành người nhà thân thiết của Ngài. Tôi quyết đáp lại ý muốn của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con trung thành với các đòi hỏi trong bậc sống con đã chọn lựa, theo gương Mẹ Ma-ri-a. Amen.

22/11/20 CHÚA NHẬT TUẦN 34 TN – A
Chúa Ki-tô, Vua Vũ Trụ
Mt 25,31-46

NGÀY PHÁN XÉT
“Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước.” (Mt 25,35)
Suy niệm: Giáo lý trình bày về tứ chung, tức là bốn điều sau hết như sau: chết, phán xét, thiên đàng, hỏa ngục. Quả thật, nếu thế giới và cuộc đời chúng ta cứ kéo dài mãi như thế này, không có đích điểm thì thật là vô nghĩa. Bởi vì sống thiện hay sống ác cũng như nhau; nếu con người sống không bao giờ chết, thế giới sẽ vô cùng lúng túng với những người cao tuổi. Không, thế giới, nhân loại có một điểm đến, để Thiên Chúa đưa con người, thế giới vào trời mới đất mới của vũ trụ được cứu độ. Vậy, ngày đó, Chúa phán xét như thế nào? Chúa phán xét ta sống với người khác dựa trên một tiêu chí duy nhất: có đầy tình thương, nhân ái không? Cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống, viếng kẻ liệt cùng kẻ tù rạc, cho khách đỗ nhà. “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40).
Mời Bạn: Đời sống của ta dệt bằng những mối tương quan: với Chúa qua việc thờ phượng và với nhau qua những mối tương quan liên đới. Lắm khi chúng ta làm đủ thứ hoạt động, nhưng các mối tương quan ấy lại bị vỡ vụn, hoặc đóng khung nơi chính mình. Ngày phán xét, Chúa không hỏi chúng ta LÀM gì, nhưng hỏi chúng ta đã để TÌNH YÊU thấm vào công việc ta làm như thế nào.
Sống Lời Chúa: Bày tỏ lòng kính trọng người bé mọn, người già cả, bệnh hoạn, tật nguyền, cô thân cô thế.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con nhớ rằng có ngày phán xét, để mỗi khi con phục vụ một người, con nhớ rằng: con đang phục vụ Chúa. Amen.

23/11/20 THỨ HAI TUẦN 34 TN
Th. Clê-men-tê I, Giáo hoàng, tử đạo
Lc 21,1-4

CHÚA ĐỂ Ý ĐẾN NGƯỜI NGHÈO
Chúa Giê-su cũng thấy một bà góa túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. (Lc 21,2)
Suy niệm: Đức Giê-su gắn liền sứ mạng cứu độ của Ngài với người nghèo khó. Quả vậy, Ngài sinh xuống gian trần trong nơi nghèo hèn, sống một kiếp sống nghèo khó, giảng dạy “hạnh phúc cho người nghèo khó” và chính Ngài đã chết như một người tử tội. Ngài đồng cảm với người nghèo, ưu ái quan tâm đến người nghèo. Ngài đã tinh tế nhận ra bà góa nghèo bỏ vào hòm dâng cúng hai đồng tiền kẽm. Ngài nêu cao giá trị của người nghèo: bà này quảng đại dâng cúng nhiều hơn hết, vì bà bỏ tất cả những gì nuôi sống bà. “Nghèo” không phải là giá trị đáng đề cao, nhưng đón nhận cuộc sống nghèo, để thêm lòng phó thác cậy trông vào Chúa, siêu thoát với của cải, cũng như sống tình liên đới với nhau. Đức Giê-su không nhìn bề ngoài nhưng nhìn thấy tấm lòng quảng đại của bà góa nghèo, để nêu gương cho ta.
Mời Bạn: Chúng ta không thể giải thích hết tại sao Đức Giê-su sống nghèo, nhưng chắc một điều là Ngài muốn Giáo Hội cũng như các môn đệ của Ngài chọn cách sống này từ bỏ này: Không chỉ từ bỏ vật chất, mà còn từ bỏ chính bản thân mình. Ai hiểu được thì hiểu, nhưng Đức Giê-su, Đấng chúng ta tin thờ, Ngài đã sống nghèo như thế.
Sống Lời Chúa: Sống đạm bạc, giản dị đối với bản thân, nhưng rộng rãi chia sẻ với người khó nghèo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, đức khó nghèo của Chúa khiến biết bao tâm hồn say mê: một thánh Phan-xi-cô Át-xi-di; một thánh Tê-rê-sa Can-cút-ta… Các ngài chọn nên thánh bằng cuộc sống nghèo. Xin cho con cảm được niềm vui của cuộc sống nghèo, và còn hơn nữa, được Chúa để ý nhìn đến con. Amen.

24/11/20 THỨ BA TUẦN 34 TN
Các Thánh Tử đạo Việt Nam
Lc 9,20-26

PHÁT HUY GIÁ TRỊ ĐỨC TIN
“Ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9,24)
Suy niệm: Trong lịch sử Giáo hội, khi hạt giống đức tin được gieo trồng ở đâu, miền đất ấy thường được tắm gội bằng máu của các chứng nhân tử đạo. Giáo hội Việt Nam cũng thế, trong số 117 vị tử đạo, có 21 vị là các nhà truyền giáo từ Châu Âu (11 Tây Ban Nha, 10 Pháp), những người sẵn sàng rời quê hương, từ bỏ cuộc sống văn minh, sung túc, để chia sẻ những giá trị Tin Mừng cho chúng ta. Nói như thánh Phao-lô ‘tôi chấp nhận mất mọi sự để có thể biết được Đức Ki-tô’ (Pl 3,8). Vâng, các ngài đã biết giá trị đích thực của đức tin, đã anh dũng lên đường rao giảng Tin Mừng. Tự hào được làm con cháu các Thánh Tử đạo, chúng ta hôm nay phải nuôi dưỡng và phát triển những giá trị đức tin ấy, can đảm từ bỏ những gì trái ngược giá trị đạo đức, để làm chứng cho Tin Mừng sự sống. Đó mới là bài ca đích thực tạ ơn Thiên Chúa và tri ân Các Thánh Tử đạo Việt Nam.
Mời Bạn: Ngày nay, Giáo hội vẫn còn tiếp tục chiến đấu với thế gian để bảo vệ những giá trị của Tin Mừng. Bạn và tôi cũng là những thành viên của Giáo hội. Hãy mạnh dạn nói ‘không’ với những giá trị trần thế để nên chứng nhân cho đức tin, bạn nhé! Cụ thể, hôm nay bạn quyết tâm làm gì để mừng ngày lễ trọng đại của Giáo hội Việt Nam?
Sống Lời Chúa: Bắt đầu ngày mới bằng một hy sinh, một việc từ bỏ nho nhỏ để nuôi dưỡng đức tin.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì đã cho Giáo hội Việt Nam có những chứng nhân anh dũng. Xin cho chúng con sống niềm tự hào ấy bằng lối sống đậm chất Tin Mừng. Amen.

25/11/20 THỨ TƯ TUẦN 34 TN
Thánh Ca-ta-ri-na A-lê-xan-ri-a
Lc 21,12-19

BIẾN GIAN NGUY NÊN CHỨNG TÁ
“Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.” (Lc 21,13)
Suy niệm: Thế gian vốn thù ghét những gì khác biệt với mình, đang khi ấy lối sống theo tinh thần Tin Mừng của người môn đệ Chúa lại đi ngược với tinh thần thế gian. Không lạ gì Chúa Giê-su báo trước số phận bi thảm của người môn đệ trong thế gian: bị bách hại, chịu nhiều gian nan hoạn nạn. Tuy nhiên, Chúa khích lệ chúng ta đừng sợ hãi khi bị thù ghét và bách hại, bởi chính Ngài sẽ luôn ở cùng, đồng hành, ban ơn nâng đỡ, soi sáng cho chúng ta biết việc phải làm, giúp chúng ta không chỉ vượt thắng được những trở ngại trên con đường nên thánh, mà còn ban ơn nâng đỡ, biến những gian nan khốn khó, nghịch cảnh đó trở thành cơ hội để chúng ta làm sáng lên Tin Mừng của Ngài.
Mời Bạn: Bạn và tôi đều chung cảm nghiệm về sự yếu đuối, mỏng giòn, bất toàn của phận người. Vì thế, nhiều khi đứng trước những đòi hỏi nên thánh, cũng như đương đầu với những khó khăn, thách đố trên đường nên thánh, chúng ta thường dễ thối chí nản lòng. Nhưng ơn Chúa luôn đủ cho chúng ta, sức mạnh của Chúa được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối của ta (x. 2 Cr 12,9). Chỉ cần chúng ta bám víu vào Chúa, trông cậy ở tình thương, sự đỡ nâng của Ngài, thì cùng với Chúa chúng ta sẽ biến gian nguy trở thành cơ hội để làm sáng danh Chúa.
Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc, hoặc khi khó khăn, bạn hãy dừng lại một chút,xin ơn Chúa trợ giúp.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho con, để con luôn tín thác vào quyền năng, lòng thương xót của Chúa. Nhờ đó, con không nản lòng trước những khó khăn, nhưng luôn gắn bó với Chúa cho trọn đời. Amen.

26/11/20 THỨ NĂM TUẦN 34 TN
Lc 21,20-28

TIN VÀO CHÚA PHỤC SINH
“Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.” (Lc 20,27)
Suy niệm: Có thể nói năm 2020 thật khó quên với dấu ấn của nhiều thiên tai dịch bệnh. Đại dịch Covid-19 với nỗi lo sợ chết chóc và thiệt hại trong công ăn việc làm chưa qua thì những cơn bão lũ lại ập xuống miền Trung, để lại nhiều mất mát tang thương. Trước những tai họa đó, người ta thường hỏi: Nếu có Thiên Chúa, sao Người lại để đau khổ có mặt và hành hạ con người? Chúng ta biết rằng, khi con người tàn phá thiên nhiên và phá vỡ quy luật tốt đẹp Chúa đã dựng nên, thì những thiên tai đó xảy ra, một phần cũng là hậu quả của sự dữ do chính con người gây ra. Đành rằng Thiên Chúa không tạo ra sự dữ, nhưng qua đó Người dạy cho con người về sự giới hạn của chính mình, để biết sống phó thác, thanh luyện chính mình và sống đúng với ơn gọi dành cho mình.
Mời Bạn: ĐTC Phan-xi-cô trong Tông huấn “Đức Ki-tô Đang Sống” (Christus Vivit), đã nhắc lại điều mà Ngài gọi là sự thật vĩ đại, đó là: Đức Ki-tô đã chiến thắng sự dữ nhờ cuộc Phục sinh của mình. Đức Ki-tô vẫn đang sống và đang hiện diện ở đây, nơi cuộc đời của mỗi chúng ta giữa bao đau khổ; và Người chờ chúng ta đưa tay ra để Người cứu vớt (số 125-128). Bạn có thật sự muốn mình được cứu và sẵn sàng chìa tay ra với Chúa để mình được cứu không?
Sống Lời Chúa: Trong bầu khí thinh lặng bạn dâng lời cầu nguyện như các tông đồ xưa: “Lạy Chúa, xin ban đức tin cho chúng con” (Lc 17,5).
Cầu nguyện: Lạy Chúa, giữa những đau khổ hằng ngày làm chúng con muốn quỵ ngã, xin giúp con biết một lòng tin tưởng và hoàn toàn phó thác nơi Tình Yêu vô biên của Chúa. Amen.

27/11/20 THỨ SÁU TUẦN 34 TN
Lc 21,29-33

LỜI CHÚA KHÔNG HỀ ĐỔI THAY
“Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.” (Lc 21,33)
Suy niệm: Lời Chúa trong Kinh Thánh được diễn tả bằng ngôn ngữ loài người, là phương thế Thiên Chúa sử dụng để giáo hóa con người từ thế hệ này sang thế hệ khác. Lời Chúa ấy không chỉ có sức mạnh đổi mới cái nhìn, đốt nóng nhiệt huyết con tim, thay đổi lối ứng xử, nhưng còn nằm trong giá trị bất di bất dịch muôn đời. Tính bất di dịch này vừa nói lên rằng Thiên Chúa là Đấng Toàn năng “thông biết mọi sư,” vừa minh chứng rằng Đức Ki-tô, Ngôi Lời Thiên Chúa, “hôm qua cũng như hôm nay và như vậy mãi đến muôn đời.” Tính không hề bị đổi thay của Lời bảo đảm cho tất cả những ai muốn thực thi Lời ấy khỏi những băn khoăn, nghi ngại về tính hiệu quả mình sẽ nhận được.
Mời Bạn: Lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu. Lời Chúa Giê-su dạy ta có giá trị muôn đời vì nơi Ngài, Lời không chỉ trong tâm trí, trên môi miệng, nhưng chính là Ngôi vị của Ngài: Ngôi Lời. Khẳng định ấy của Chúa giúp ta bám chặt vào Lời Ngài như kim chỉ nam, như ngọn hải đăng hướng dẫn đời sống đức tin của mình. Bạn sẽ khởi động niềm xác tín bằng việc mỗi ngày dành vài phút thinh lặng cầu nguyện với Lời Hằng sống ấy.
Sống Lời Chúa: Ngày hôm nay khi nghe Lời Chúa, chúng ta hãy vững lòng trông cậy, chớ cứng lòng, nhưng hãy tin.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con xác tín vào Lời Chúa dạy “Lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.” Con tin Thầy là Ngôi Lời Thiên Chúa, đến trần gian mạc khải cho con biết tấm lòng của Thiên Chúa. Hôm nay con muốn thưa như thánh Phê-rô: “Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”. Amen.

28/11/20 THỨ BẢY TUẦN 34 TN
Lc 21,34-36

LUÔN LUÔN SẴN SÀNG
“Anh em phải đề phòng… Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn.” (Lc 21, 34.36)
Suy niệm: Trong ngày cuối của Năm Phụng vụ, người tín hữu được mời gọi sẵn sàng chờ đón ngày Chúa trở lại qua ba thái độ sống sau đây : 1/ Đề phòng, là biết chuẩn bị trước để đối phó, ngăn ngừa những thiệt hại có thể xảy ra. Hãy làm cho lòng mình khỏi những vướng bận của đam mê lạc thú, chè chén say sưa và lo lắng thái quá đời sống vật chất. 2/ Tỉnh thức, là không để mình rơi vào sự tối tăm, lầm lạc, nhưng bước đi trong ánh sáng của niềm hy vọng, như người quản gia làm phận vụ của mình cách trung tín và quảng đại. 3/ Cầu nguyện, là ở lại và kết hợp với Chúa trong từng suy nghĩ, lời nói và việc làm. Ngày trở lại của Con Người, hay ngày tận thế của thế giới, hoặc ngày cuối đời của mỗi người đều bất ngờ, không ai biết trước được.
Mời bạn: Lời cảnh báo của Chúa nhắc nhở ta rằng cuộc sống ta trên trần gian có ý nghĩa sâu sắc, là món quà Thiên Chúa tặng ban. Cuộc sống ấy dễ cuốn hút, làm ta dần xa Chúa. Để sẵn sàng cho Ngày cuối cùng, cho cuộc gặp gỡ đầy hân hoan với Chúa, mỗi Ki-tô hữu cần luôn luôn thực hành ba thái độ: Đề phòng – Tỉnh thức – Cầu nguyện.
Chia sẻ: Nếu giờ này Chúa đến, bạn sẽ làm gì?
Sống Lời Chúa: Sống trọn giây phút hiện tại của bạn với lòng tin, tình mến và trách nhiệm trong bậc sống, bổn phận của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cứ mãi chạy theo thú vui trần thế, những lắng lo không đâu, quên mời Chúa cùng đi với con. Xin cho con luôn sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ với Chúa trong Ngày sau hết của đời mình. Amen.

29/11/20 CHÚA NHẬT TUẦN 1 MV – B
Mc 13,33-37

CANH THỨC
“Người giữ cửa phải canh thức.” (Mc 13,34)
Suy niệm: Truyện cổ Hy Lạp có kể chuyện người Hy Lạp, để chiếm thành Troa, dùng kế dâng cho vua thành ấy một con ngựa gỗ khổng lồ. Nào ngờ trong bụng con ngựa gỗ ấy chứa đầy quân lính. Nửa đêm toán lính chui ra, mở cửa thành cho đại quân tiến vào chiếm thành. Ngày nay người ta dùng điển tích ấy để đặt tên một thứ phần mềm máy tính, gọi là “trojan”, nguỵ trang có vẻ vô hại, nhưng một khi đột nhập vào hệ thống máy tính rồi, nó sẽ phá hoại dữ liệu, đánh cắp thông tin máy chủ, tác hại khôn lường. Chúa Giêsu dùng hình ảnh “người giữ cửa phải canh thức” có ý nhắc ta phải sẵn sàng đón Chúa đến bất cứ lúc nào, và cũng để đề phòng kẻ trộm nhằm lúc bất ngờ nhất đào ngạch khoét vách, lẻn vào căn nhà tâm hồn tác hại từ bên trong.
Mời Bạn: Thực trạng xã hội cho thấy người ta đã mở “cổng sau” cho những “trojan” đột nhập và ngấm ngầm tác hại lên nếp sống của cá nhân, cộng đoàn. Các công ty dám xả nước thải ra sông ra biển mà không áy náy vì đã từ lâu, người ta vẫn “vô tư” quét rác rưởi ra đường phố hay xuống cống rãnh. Báo đài dám đưa thông tin dối trá, nhà trường dám gian lận bài thi, giả bằng cấp, vì đã từ lâu người ta cầu an hưởng thụ, không dám chấp nhận thách đố để sống chân thật, công bằng. Lương tâm là người giữ cửa tâm hồn bạn phải canh thức, để không lẫn lộn coi điều xấu thành điều tốt. Để người giữ cửa tâm hồn của bạn tỉnh thức cần có một nếp sống tiết độ và chuyên cần cầu nguyện.
Sống Lời Chúa: Lấy “Trung thực và Công bằng” làm châm ngôn sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho Danh Chúa vinh hiển, cho Nước Chúa trị đến.

30/11/20 THỨ HAI TUẦN 1 MV
Th. Anrê, tông đồ
Mt 4,18-22

LÀ TÔNG ĐỒ GIÁO DÂN
“Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” (Mt 4,19)
Suy niệm: “Phúc âm là tin vui chứ không phải lời khuyến thiện. Lời khuyên: điều ta nên làm; tin: tường thuật điều ta đã được làm” (T. Keller). Là tông đồ ở với Đức Giê-su ba năm, An-rê hiểu được những điều tốt lành Thầy đã làm cho mình và nhân loại, đặc biệt qua cái chết và sự sống lại của Thầy. Ngày Thầy gọi, An-rê đã mau mắn bỏ lại lưới cá, con thuyền để lập tức bước theo Thầy. Ngày Thầy về trời, An-rê đã chứng kiến, rồi thực hiện sắt son lệnh truyền của Thầy: Đi khắp tứ phương thiên hạ, rao giảng Tin vui, trở thành kẻ lưới người như đã từng lưới cá ngày nào bên bờ hồ. An-rê đi rao giảng Tin vui của Thầy tại Biển Đen và Hy Lạp, chịu tử đạo tại Patras (Hy Lạp).
Mời Bạn: “Ta phải yêu mến người khác bằng việc làm và bằng lời nói của mình, vì chia sẻ Tin Mừng là một quá trình, chứ không phải một sự kiện” (C. Ingram). Tông đồ giáo dân đòi hỏi ta kiên trì, lâu dài thực hiện ba điều: ĐI, NÓI, LÀM. Đi ra khỏi gia đình mình đến với người khác, đi ra khỏi thế giới riêng, chật hẹp của mình; nói về Chúa, giới thiệu Ngài, nói những điều tốt đẹp; làm theo tinh thần Tám mối phúc thật: khó nghèo, khiêm tốn, hiền hòa, thương xót…
Sống Lời Chúa: Xác tín tôi chỉ là Ki-tô hữu đích thực khi là tông đồ, chứng nhân của Chúa Ki-tô, và nỗ lực thực hiện ba điều nói trên: đi, nói, và làm.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã chọn gọi con làm tông đồ Chúa giữa dòng đời. Xin cho con luôn ý thức mình phải là chứng nhân tích cực của Chúa qua đời sống, lời nói, việc làm tốt đẹp của con mỗi ngày. Amen.