Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Hai – Tuần 33 – TN2

Thứ Hai – Tuần 33 – TN2

Bài đọc: Rev 1:1-4, 2:1-5; Lk 18:35-43.
1/ Bài đọc I: 1 Mặc khải của Đức Giê-su Ki-tô, mặc khải mà Thiên Chúa đã ban cho Người, để Người tỏ cho các tôi tớ Người biết những việc sắp phải xảy đến. Người đã sai thiên thần của Người đến báo cho ông Gio-an là tôi tớ của Người biết mặc khải đó.
2 Ông Gio-an đã làm chứng về lời của Thiên Chúa và về lời chứng của Đức Giê-su Ki-tô, về những gì ông đã thấy.
3 Phúc thay người đọc, phúc thay những ai nghe những sấm ngôn đó và tuân giữ các điều chép trong đó, vì thời giờ đã gần đến!
4 Tôi là Gio-an kính gửi bảy Hội Thánh A-xi-a. Xin Đấng hiện có, đã có và đang đến, xin bảy thần khí hiện diện trước ngai của Người,
1 Hãy viết cho thiên thần của Hội Thánh Ê-phê-xô: Đây là lời của Đấng cầm trong tay hữu bảy vì sao, Đấng đi giữa bảy cây đèn vàng:
2 Ta biết các việc ngươi làm, nỗi vất vả và lòng kiên nhẫn của ngươi; Ta biết ngươi không thể chịu đựng kẻ ác. Ngươi đã thử thách những kẻ xưng mình là tông đồ, mà thực ra không phải, và ngươi đã thấy rằng chúng là những kẻ nói dối.
3 Ngươi có lòng kiên nhẫn và đã chịu khổ vì danh Ta mà không mệt mỏi.
4 Nhưng Ta trách ngươi điều này: ngươi đã để mất tình yêu thuở ban đầu.
5 Vậy hãy nhớ lại xem ngươi đã từ đâu rơi xuống, hãy hối cải và làm những việc ngươi đã làm thuở ban đầu. Bằng không, Ta đến với ngươi, và Ta sẽ đem cây đèn của ngươi ra khỏi chỗ của nó, nếu ngươi không hối cải.
2/ Phúc Âm: 35 Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường.
36 Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì.
37 Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó.
38 Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! “
39 Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! “
40 Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi:
41 “Anh muốn tôi làm gì cho anh? ” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.”
42 Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”
43 Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy năng làm sống lại tình yêu ban đầu!
Tình yêu là yếu tố rất quan trọng trong cuộc sống, vì nó là động lực thúc đẩy con người ham sống và làm việc. Nếu đánh mất tình yêu, con người sẽ đâm ra chán nản và mất hết nghị lực để làm việc. Kẻ thù của tình yêu là thời gian và những thay đổi của cuộc sống. Ví dụ: tình yêu vợ chồng. Rất nhiều người trong chúng ta có kinh nghiệm hay đã được chứng kiến cảnh gia đình tan rã sau biến cố tháng 4/1975. Chồng đi vượt biên, vợ và các con ở lại; mấy năm sau nghe tin chồng đã có vợ khác. Tại sao những chuyện như thế xảy ra? Thời gian và hòan cảnh là 2 yêu tố chính: xa mặt cách lòng và có mới nới cũ. Chuyện như thế cũng xảy ra trong tình yêu của con người với Thiên Chúa: bỏ nhà thờ hay cầu nguyện để chạy theo những cám dỗ vật chất là 2 lý do chính làm con người xa Chúa. Vì thế, để có thể gìn giữ tình yêu, điều cần thiết là phải năng làm sống lại tình yêu ban đầu: “tương quí như tương tân,” hãy luôn biết quí trọng nhau như thuở ban đầu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Mặc khải của Đức Giêsu Kitô, mặc khải mà Thiên Chúa đã ban cho Người.
Sách Khải Huyền: không chú trọng đến những gì sẽ xảy ra trong Ngày Tận Thế như nhiều người lầm tưởng, nhưng chú trọng đến việc nhận ra những lầm lỗi để sửa sai và sống tốt đẹp hơn trước khi Ngày Tận Thế đến như tác giả trình bày hôm nay: “Phúc thay người đọc, phúc thay những ai nghe những sấm ngôn đó và tuân giữ các điều chép trong đó, vì thời giờ đã gần đến!”
(1) Mặc khải của Đức Giêsu Kitô, mặc khải mà Thiên Chúa đã ban cho Người, để Người tỏ cho các tôi tớ Người biết những việc sắp phải xảy đến. Người đã sai thiên thần của Người đến báo cho ông Gioan là tôi tớ của Người biết mặc khải đó. Ông Gioan đã làm chứng về lời của Thiên Chúa và về lời chứng của Đức Giêsu Kitô, về những gì ông đã thấy.
(2) Ý nghĩa con số 7 trong Sách Khải Huyền: Số 7 xảy ra tất cả 54 lần trong Sách Khải Huyền; đây là con số được dùng để biểu tỏ sự tròn đầy, tòan hảo. Ví dụ: việc Đức Kitô gởi Lời cho 7 Giáo Phận có nghĩa gởi cho tất cả Giáo Hội trên tòan cầu.
(3) Thị kiến đầu tiên: Lời của Đức Kitô cho 7 Giáo Phận ở Asia Minor (Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay): “Tôi là Gioan kính gửi 7 Giáo Phận Asia. Xin Đấng hiện có, đã có và đang đến, xin bảy thần khí hiện diện trước ngai của Người.”
(4) Lời cho Hội Thánh Êphêxô: Đây là thành phố thương mại rất sầm uất của Tiểu Á thời đó, là trung tâm của các Tòa Đại Sứ, là trung tâm của văn hóa và tôn giáo. Vị thế của Thành Êphêsô mở đường cho rất nhiều mê tín dị đoan và thờ các tà thần; thần phổ thông nhất của Thành là Artemis (Tđcv 19:8, 10). Thánh Phaolô thành lập Giáo Phận Êphêsô vào khỏang 53-56 AD (Tdcv 19:8-10). “Hãy viết cho thiên thần của Giáo Phận Êphêxô: Đây là lời của Đấng cầm trong tay hữu bảy vì sao, Đấng đi giữa bảy cây đèn vàng.” 7 vì sao tượng trưng cho 7 thiên thần coi giữ 7 Giáo Phận, và 7 cây đèn tượng trưng cho 7 Giáo Phận (Kh 1:20). Đấng đi giữa 7 cây đèn là Đức Kitô, như Ngài đã hứa “sẽ ở cùng Giáo Hội cho đến Ngày Tận Thế” (Mt 18:20, 28:20).
1.1/ Lời khen: Ngươi có lòng kiên nhẫn và đã chịu khổ vì danh Ta mà không mệt mỏi. Một việc cụ thể được liệt kê: “Ta biết ngươi không thể chịu đựng kẻ ác. Ngươi đã thử thách những kẻ xưng mình là tông đồ, mà thực ra không phải, và ngươi đã thấy rằng chúng là những kẻ nói dối.” Việc này có lẽ liên quan tới Nicolaitans (Kh 2:6, 15).
1.2/ Lời chê trách: “Nhưng Ta trách ngươi điều này: ngươi đã để mất tình yêu thuở ban đầu.” Đánh mất tình huynh đệ ban đầu là cũng đánh mất tình yêu với Thiên Chúa; vì mến Chúa đòi phải yêu người. Lời khuyên nhủ: “Vậy hãy nhớ lại xem ngươi đã từ đâu rơi xuống, hãy hối cải và làm những việc ngươi đã làm thuở ban đầu.” Ba việc cần làm trong tiến trình hối cải đựợc đề ra: xét mình (nhớ lại) – ăn năn (hối cải) – đền tội (làm việc). Lời đe dọa: “Bằng không, Ta đến với ngươi, và Ta sẽ đem cây đèn của ngươi ra khỏi chỗ của nó, nếu ngươi không hối cải.” Cây đèn tượng trưng cho Giáo Phận; đem cây đèn ra khỏi chỗ có thể nói tới sự tiêu hủy của GP Êphêsô.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu chữa người mù thành Jericho.
2.1/ Lời cầu xin khẩn thiết của người mù: Việt-Nam có câu tục ngữ: “Có đau mắt thì mới biết thương người mù.” Vì không thấy đường nên tất cả thế giới đẹp đẽ đối với anh là một bóng đen, và công việc duy nhất anh có thể làm được là ngồi ăn xin lòng thương xót của người qua đường. Anh mù chứ không điếc nên khi nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. Họ báo cho anh biết là Đức Giêsu Nazareth đang đi qua đó. Chắc chắn anh đã nghe về Đức Kitô chuyên chữa lành bệnh nhân, nên anh không bỏ lỡ cơ hội, anh liền kêu lên (boa,w) rằng: “Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin thương xót tôi!”
Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi. Không ai có thể hiểu nỗi đau khổ của anh; tất cả đều bận tâm với những toan tính riêng tư của họ. Những người quát nạt này có lẽ bực mình vì tiếng kêu cứu của anh làm họ không nghe rõ những gì Chúa Giêsu đang giảng giải. Nhưng anh mù không sờn lòng và càng kêu lớn tiếng hơn (krazo): “Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót tôi!”
Việc anh kêu lớn tiếng hơn có thể anh sợ Chúa Giêsu chưa nghe thấy tiếng kêu nài của anh; nhưng cũng để biểu tỏ tấm lòng kiên trì kêu cầu của anh, không một sức mạnh nào có thể ngăn ngừa anh đừng trông cậy vào Thiên Chúa. Với bệnh tật của anh, anh nghĩ có lẽ đây là cơ hội ngàn năm một thuở anh có cơ hội được Chúa Giêsu chữa lành.
2.2/ Phản ứng của Chúa Giêsu, người mù, và đám đông: Làm sao Thiên Chúa của lòng thương xót không động lòng trước tiếng kêu bi thương của con cái mình? Ngài dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.” Người mù không xin tiền, không xin bất cứ sự gì khác, nhưng xin cho được thấy, vì anh biết sự sáng quan trọng thế nào đối với anh. Đức Giêsu nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” Lập tức, anh ta nhìn thấy và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Anh biết Chúa Giêsu có lòng thương xót, anh biết Chúa Giêsu là người duy nhất có thể chữa anh, và chính anh đã được Chúa Giêsu thương xót chữa lành; nên chuyện anh đi theo Ngài để ngợi khen Thiên Chúa là chuyện tự nhiên phải làm. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Cuộc sống với quá nhiều quyến dũ vật chất và hưởng thụ làm cho trái tim con người ra chai đá, khiến chúng ta không còn nhạy cảm với tình thương Thiên Chúa và tình thương của tha nhân. Chúng ta hãy làm sống lại tình yêu ban đầu của chúng ta dành cho Thiên Chúa, bằng cách năng nhớ lại những gì Ngài đã làm cho chúng ta, để biết ơn, để ca tụng, và biết sống xứng đáng với tình yêu của Ngài.
– Chúng ta hãy làm sống lại tình yêu ban đầu của chúng ta dành cho nhau; để luôn biết quí trọng và dễ tha thứ cho nhau.

Monday – Thirty-third Week – OT2

Readings: Rev 1:1-4, 2:1-5; Lk 18:35-43.
Reading 1 (Rev 1:1-4, 2:1-5):
The revelation of Jesus Christ, which God gave to him,
to show his servants what must happen soon.
He made it known by sending his angel to his servant John,
who gives witness to the word of God
and to the testimony of Jesus Christ by reporting what he saw.
Blessed is the one who reads aloud
and blessed are those who listen to this prophetic message
and heed what is written in it, for the appointed time is near.
John, to the seven churches in Asia: grace to you and peace
from him who is and who was and who is to come,
and from the seven spirits before his throne.
I heard the Lord saying to me:
“To the angel of the Church in Ephesus, write this:
“‘The one who holds the seven stars in his right hand
and walks in the midst of the seven gold lampstands says this:
“I know your works, your labor, and your endurance,
and that you cannot tolerate the wicked;
you have tested those who call themselves Apostles but are not,
and discovered that they are impostors.
Moreover, you have endurance and have suffered for my name,
and you have not grown weary.
Yet I hold this against you:
you have lost the love you had at first.
Realize how far you have fallen.
Repent, and do the works you did at first.
Otherwise, I will come to you
and remove your lampstand from its place, unless you repent.”‘”
Gospel (Lk 18:35-43):
As Jesus approached Jericho
a blind man was sitting by the roadside begging,
and hearing a crowd going by, he inquired what was happening.
They told him,
“Jesus of Nazareth is passing by.”
He shouted, “Jesus, Son of David, have pity on me!”
The people walking in front rebuked him,
telling him to be silent,
but he kept calling out all the more,
“Son of David, have pity on me!”
Then Jesus stopped and ordered that he be brought to him;
and when he came near, Jesus asked him,
“What do you want me to do for you?”
He replied, “Lord, please let me see.”
Jesus told him, “Have sight; your faith has saved you.”
He immediately received his sight
and followed him, giving glory to God.
When they saw this, all the people gave praise to God.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh M. Tien, O.P.

I. THEME: Remember our first love and live according to it.
Love is the most important element in the human life because it is the force that helps people to live and to work. If there is no longer love, people will be wearied and lose all motivation for living and working. The enemies of love are time, tiresomeness and changes of life. For example, the spousal love. After the fall of South Vietnam on April 30, 1975, many Vietnamese family are broken up because their lacking love. The reason for this is because the husband escaped from the country, leaving his wife and children behind. After a while, the husband or the wife started to have an extra-marital affair because when “people are out of sight, they are also out of mind.” When they reunified in a third country, they no longer had love for each other and decided to go on separated ways. The similar thing happens in human relationship with God. People get tired of going to a Mass and praying, they turn their back to God and their face to worldly allurements because they can’t wait for His promise of the future bliss. In order to avoid this temptation, people need to nourish their love and to often revive their first love for God and others. They must also respect each other as a Vietnamese adage advises, “to treat each other as the first time we met.”
Today readings gave two examples: one is the people’s tiresomeness after they followed God a while and one is the eager man who followed Jesus the first time. In the first reading, the author of Revelation reported God’s word for the faithful in Ephesus. Though they were persevered in faith, but they lost their first love, “Yet I hold this against you: you have lost the love you had at first. Realize how far you have fallen. Repent, and do the works you did at first.” In the Gospel, the blind man from Jericho eagerly followed Jesus after he was healed by him.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Christ’s revelation to the faithful in Ephesus
The Book of Revelation doesn’t only pay attention on the Last Day as many people think, but also to the recognition of wrong doings to correct and to live better before the Last Day’s coming as the author stated in today passage, “Blessed is the one who reads aloud and blessed are those who listen to this prophetic message and heed what is written in it, for the appointed time is near.” There are few things which people need to understand before they can fathom the author’ intentions.
(1) The Book of Revelation is Christ’s revelation: God sent His angel to John to tell him about this revelation. John witnessed and wrote what he saw for people to know it.
(2) The meaning of the number seven in the Book: Number seven happened 54 times in the Book; this is the number which represents for the completion and perfection. For example, when Christ sent his seven letters to the seven churches, this means he sent them to all the churches in the world, not only to the faithful at that local church.
(3) The locations of the seven churches in Asia Minor belong to the modern Turkey. Ephesus was a well-known commercial city of Asia Minor. It was also the center of many cultures and religions of the world. This position of Ephesus opened ways for many superstitions and idols worshipping; the most popular god of this city is Artemis (Acts 19:8, 10), who is the daughter of Leto and Zeus, and the twin of Apollo. Artemis is the goddess of the wilderness, the hunt and wild animals, and fertility. She was often depicted with the crescent of the moon above her forehead and was sometimes identified with Selene, the goddess of the moon.
(4) St. Paul established the church in Ephesus about 53-56 A.D. (Acts 19:8-10). The seven stars stand for the seven angels who protect the seven churches, and the seven lampstands for the seven churches (Rev 1:20). The one who walked between the seven lampstands is Christ as he promised that he shall “be with the Church all the days until the Last Day” (Cf. Mt 18:20, 28:20).

1.1/ His praises for the Ephesians: “I know your works, your labor, and your endurance, and that you cannot tolerate the wicked; you have tested those who call themselves apostles but are not and discovered that they are impostors. Moreover, you have endurance and have suffered for my name, and you have not grown weary.” The Ephesians were loyal to the protection, the announcing and the witnessing of the truth. The mentioned event probably related to Nicolaitans (Cf. Rev 2:6, 15).
1.2/ His rebuke for the Ephesians: “Yet I hold this against you: you have lost the love you had at first.” Without love, faithfulness is threatened and easily led to unfaithfulness; with love, faithfulness is increased and protects people from separation. The three things in the repenting process are mentioned are: examination of conscience, “Realize how far you have fallen,” “Repent,” and compensation for sins, “Do the works you did at first.” The threatened words,
“Otherwise, I will come to you and remove your lampstand from its place, unless you repent” mean the possibility of destruction of Ephesus could happen if they refuse to repent.
2/ Gospel: Jesus healed the blind of Jericho city.
2.1/ The blind’s persisted petition: There is a Vietnamese idiom, “If you had an eye sore, you will have compassion for the blind.” Without sight, all beauties of the world are darkness to the blind, and the only job he could do to support himself is to beg for people’s compassion along the sidewalks. He is blind, but not deaf; when he has heard the crowd’s footsteps, he asked other to tell him what was happening. Some let him know it was Jesus who was passing by. He certainly heard something about Jesus’ power of healings, so he took advantage of the opportunity and cried out: “Jesus, Son of David, have mercy on me!”
And those who were in front rebuked him, telling him to be silent. They didn’t understand his suffering; all were busy with their own thinking or calculations. Those who rebuked him might be angry because they couldn’t clearly hear what Jesus was teaching. But the blind cried out all the more, “Son of David, have mercy on me!” The reason why he loudly cried out might be because he feared that Jesus didn’t hear his voice; but also, to express his persisted petition, there is nothing can prevent his confidence in God. With his disease, he might think this is his once in a lifetime to meet Jesus and to be healed by him.
2.2/ The reactions of Jesus, the blind and the crowd: Why doesn’t God have compassion on His child’s persisted petition! Jesus stopped, and commanded him to be brought to him; and when he came near, he asked him, “What do you want me to do for you?” He said, “Lord, let me receive my sight.” The blind didn’t ask for anything except his sight because he knew the importance of it. Jesus told him: “Receive your sight; your faith has made you well.” And immediately he received his sight and followed him, glorifying God.” The blind knew Jesus had compassion and he was the only person who could heal him. He was healed by Jesus so the fact that he followed him to praise God is the natural thing to do. All the people, when they saw it, gave praise to God.
III. APPLICATION IN LIFE:
– Life with so many worldly allurements and enjoyments sometimes makes our heart becoming a weary and stony one, so we are no longer sensitive with God’s love. We need to revive the first love we have for God by constantly reflecting what God has done for us to love, to praise and to live a worthy life of His love. We also need to update our knowledge of God because we can’t love the one whom we know nothing about him. The more we know about God the more it shall help to improve our relationship with him.
– We also need to revive out first love or encountering with others so that we always respect and love each other.