Thứ Hai Tuần 29 TN, Năm lẻ
Bài đọc: Rom 4:20-25; Lk 12:13-21.
1/ Bài đọc I: 20 Ông đã chẳng mất niềm tin, chẳng chút nghi ngờ lời Thiên Chúa hứa; trái lại, nhờ niềm tin, ông đã nên vững mạnh và tôn vinh Thiên Chúa,
21 vì ông hoàn toàn xác tín rằng: điều gì Thiên Chúa đã hứa thì Người cũng có đủ quyền năng thực hiện.
22 Bởi thế, ông được kể là người công chính.
23 Nhưng khi viết ông được kể là người công chính, thì không phải chỉ nói về ông,
24 mà còn nói về cả chúng ta nữa: chúng ta sẽ được kể là công chính, vì tin vào Đấng đã làm cho Đức Giê-su, Chúa chúng ta, sống lại từ cõi chết;
25 Đức Giê-su chính là Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại để chúng ta được nên công chính.
2/ Phúc Âm: 13 Có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.”
14 Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh? “
15 Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.”
16 Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi,
17 mới nghĩ bụng rằng: “Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!
18 Rồi ông ta tự bảo: “Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó.
19 Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!
20 Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?
21 Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tin tưởng nơi quyền năng Thiên Chúa hay nơi sức mình?
Đối với nhiều người thời nay, câu trả lời sẽ là nơi mình; vì ngoài mình ra, chẳng có ai lo cho mình cả. Đối với các tín hữu, Thiên Chúa muốn họ đặt trọn vẹn niềm tin nơi Ngài; vì Ngài nắm giữ mạng sống và quan phòng mọi sự trong cuộc đời của họ.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong đòi hỏi con người phải hoàn toàn tin tưởng nơi Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, tổ-phụ Abraham đặt trọn vẹn tin tưởng vào Lời Chúa hứa là sẽ ban cho ông một giòng dõi đông như sao trên trời và như cát dưới bể; mặc dù chỉ có vỏn vẹn một con là Isaac trong lúc tuổi già. Đối với người đời, đó là một lời chọc ghẹo; nhưng đối với tổ-phụ Abraham, ông tin nếu Thiên Chúa đã hứa, Ngài sẽ có cách để hoàn thành. Thực tế đã chứng minh niềm tin của Abraham vào Thiên Chúa; ngay lúc này đây, ba tôn giáo lớn với số tín hữu hơn một nửa dân số của địa cầu tuyên nhận Abraham là tổ phụ của họ: Do-thái giáo, Kitô giáo, và Hồi-giáo. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cảnh cáo những người chỉ biết cậy dựa vào sức mình, mà không cần tin tưởng nơi Thiên Chúa: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Điều gì Thiên Chúa đã hứa, Người cũng có đủ quyền năng thực hiện.
1.1/ Đức tin của tổ phụ Abraham: ”Ông đã chẳng mất niềm tin, chẳng chút nghi ngờ lời Thiên Chúa hứa; trái lại, nhờ niềm tin, ông đã nên vững mạnh và tôn vinh Thiên Chúa.”
Thiên Chúa hứa hai điều với tổ-phụ Abraham: sẽ ban cho ông Đất Hứa và một giòng dõi đông như sao trên trời và như cát ngoài biển. Lời hứa ban Đất Hứa được thực hiện khi Joshua dẫn dân Do-thái vào đất Canaan; tuy nhiên, đây chỉ là hình bóng của Đất Hứa thực sự là Thiên Đàng đời sau. Lời hứa ban một giòng dõi đông đúc là điều phải làm cho Abraham trăn trở: Làm sao có thể trở thành tổ phụ một giòng dõi đông đúc như thế, khi ông một trăm tuổi mới có người con đầu lòng là Isaac? Tuy nhiên, “vì ông hoàn toàn xác tín rằng: điều gì Thiên Chúa đã hứa thì Người cũng có đủ quyền năng thực hiện.” Abraham được kể là người công chính không phải do những việc ông làm; nhưng là niềm tin tưởng ông đặt hoàn toàn nơi Thiên Chúa.
1.2/ Đức tin của chúng ta: Thánh Phaolô suy diễn thêm về Lời Hứa này như sau: ”Nhưng khi viết ông được kể là người công chính, thì không phải chỉ nói về ông, mà còn nói về cả chúng ta nữa: chúng ta sẽ được kể là công chính, vì tin vào Đấng đã làm cho Đức Giêsu, Chúa chúng ta, sống lại từ cõi chết; Đức Giêsu chính là Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại để chúng ta được nên công chính.”
Khi chúng ta tin vào Đức Kitô, chúng ta trở nên con cháu của tổ-phụ Abraham, vì Đức Kitô được sinh ra trong giòng dõi của tổ-phụ Abraham. Nói cách khác, một người trở nên con cháu của tổ phụ Abraham nhờ niềm tin vào Đức Kitô; chứ không do liên hệ ruột thịt. Khi chúng ta tin vào Đức Kitô, chúng ta cũng tin vào Thiên Chúa là Người đã sai Đức Kitô đến để hoàn thành Lời Hứa. Chính do bởi niềm tin vào Đức Kitô, chúng ta được trở nên công chính, và được thừa hưởng Đất Hứa mà Thiên Chúa đã hứa với tổ-phụ Abraham.
2/ Phúc Âm: Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam.
2.1/ Tranh chấp giữa anh em vì gia tài: Có người trong đám đông nói với Đức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?” Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.” Hai nguyên lý con người cần học hỏi để biết cách xử dụng của cải vật chất:
(1) Của cải Thiên Chúa ban là cho mọi người cùng hưởng: Của cải đã có sẵn trong trần gian khi con người bắt đầu xuất hiện. Con người không mang theo được gì vào thế giới, và cũng không mang ra được gì khi từ giã cuộc đời. Vì thế, đừng ai cậy sức để vơ vét và tich trữ của cải để làm của riêng; nhưng phải biết chia sẻ cho mọi người cùng hưởng. Một người có thể làm nhiều hơn hay cố gắng hơn; nhưng chẳng có ai tài đến nỗi tập trung trong tay của cải có thể nuôi hàng triệu người. Lý do xảy ra tranh chấp vì tính tham lam của con người, muốn cất giữ làm của riêng để tiêu xài phung phí hay để dành đến mãn đời cho con cháu.
(2) Phải đặt tình nghĩa lên trên của cải vật chất: Ai cũng biết điều này, nhưng khi phải áp dụng trong cuộc sống; rất ít người sống như thế. Trong xã hội hiện nay, chúng ta thấy muôn vàn trường hợp cha mẹ, vợ chồng, anh chị em, họ hàng tranh chấp nhau vì gia tài. Hậu quả của việc đặt tiền bạc lên trên tình nghĩa là kiện cáo, chia rẽ, và gia đình ly tán.
2.2/ Khôn ngoan của con người và uy quyền của Thiên Chúa
(1) Khôn ngoan của con người: Sau đó Chúa Giêsu đưa ra một dụ ngôn cho mọi người phải suy nghĩ: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: “Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!” Rồi ông ta tự bảo: “Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!”
Biết bao nhiêu con người ngày nay có thái độ giống như nhà phú hộ này; một số các hình thức dẫn chứng lòng tham vô đáy của con người như thị trường chứng khoán, nhà cửa đất đai, vàng bạc… Biết bao người đã phải táng gia bại sản vì lòng tham vô đáy này. Con người cứ việc ngông cuồng tích trữ; đến khi Thiên Chúa muốn lấy ra cho người khác, con người không thể cản lại.
(2) Mạng sống con người nằm trong tay Thiên Chúa: Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?
Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”
Con người biết mình không có quyền trên mạng sống dù chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi. Khi đến giờ đã định, con người phải từ giã cuộc trần. Nếu biết thế, tại sao phải lo lắng vất vả tích trữ của cải? Họ biết mình không mang theo được; con cháu chưa chắc đã cần, và nếu cần chưa chắc đã tốt cho chúng, ví dụ: sự phân chia gia tài trên; lại còn biết bao thiệt hại về đàng tinh thần, trí tuệ, hao mòn thân xác… Người khôn ngoan là người biết sống theo đường lối Thiên Chúa, dùng của cải chỉ như phương tiện để đạt được đích điểm là cuộc sống đời đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta sống nhờ niềm tin vào Thiên Chúa. Hãy tin tưởng nơi Ngài trong bất cứ trạng huống nào của cuộc đời, vì không có gì là không thể đối với Thiên Chúa.
– Máu tham lam đưa con người tới tranh chấp và bất hòa, chúng ta cần diệt trừ mọi thứ tham lam trong con người như uy quyền, danh vọng, và của cải vật chất.
– Hãy biết dùng tất cả những gì Thiên Chúa ban để mưu cầu ơn cứu độ cho chúng ta và cho mọi người. Chạy theo tất cả những điều khác là rơi vào bẫy của ma quỉ.
MONDAY OF THE 29 OT1
Readings: Rom 4:20-25; Lk 12:13-21.
Reading I: RSV Romans 4:20 No distrust made him waver concerning the promise of God, but he grew strong in his faith as he gave glory to God, 21 fully convinced that God was able to do what he had promised.
22 That is why his faith was “reckoned to him as righteousness.”
23 But the words, “it was reckoned to him,” were written not for his sake alone, 24 but for ours also.
It will be reckoned to us who believe in him that raised from the dead Jesus our Lord, 25 who was put to death for our trespasses and raised for our justification.
Gospel: RSV Luke 12:13 One of the multitude said to him, “Teacher, bid my brother divide the inheritance with me.”
14 But he said to him, “Man, who made me a judge or divider over you?”
15 And he said to them, “Take heed, and beware of all covetousness; for a man’s life does not consist in the abundance of his possessions.”
16 And he told them a parable, saying, “The land of a rich man brought forth plentifully; 17 and he thought to himself, `What shall I do, for I have nowhere to store my crops?’
18 And he said, `I will do this: I will pull down my barns, and build larger ones; and there I will store all my grain and my goods.
19 And I will say to my soul, Soul, you have ample goods laid up for many years; take your ease, eat, drink, be merry.’
20 But God said to him, `Fool! This night your soul is required of you; and the things you have prepared, whose will they be?’
21 So is he who lays up treasure for himself, and is not rich toward God.”
________________________________________
I. THEME: Trust in God’s power or in our human effort.
To many people, the answer is in human effort because they think they can do everything if they try their best. To a true Christian, the answer is in God’s power because He has absolute power and governs all things that happen in his life.
Today readings require people to put their complete trust in God. In the first reading, our forefather Abraham put his trust completely in God’s promise that He will give him descendants as many as stars in heaven and sand on seashore; though he had only one son, Isaac, in his old age. To a man, that promise is impossible to fulfill; but to Abraham he fully convinced that God was able to do what he had promised. We can see the fulfillment of God’s promise in our life because more than a half of today population in the world are calling Abraham their father. These include Jewish, Islamic, Catholic and Christian people of all denominations. In the Gospel, Jesus gave a stern warning to the one who trusted only in himself: “Fool! This night your soul is required of you; and the things you have prepared, whose will they be?”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: What God had promised, he has power to bring it to fulfillment.
1.1/ Abraham’s faith: “No distrust made him waver concerning the promise of God, but he grew strong in his faith as he gave glory to God,fully convinced that God was able to do what he had promised.”
God promised to Abraham two things: descendants as stars in heaven and sand on seashore and the Promise Land. The latter was fulfilled when Joshua conquered and led the Israelites to the Canaan land. However, this is just a shadow of a true Promise Land in heaven. The former promise is the one that challenged Abraham: How can he become the forefather of such descendants when he had only one son at about 100 years old? However, he “fully convinced that God was able to do what he had promised.” Thus, Abraham was reckoned as the righteous, not because of his works but of his complete faith in God.
1.2/ Our faith: St. Paul meditated about God’s promise as follows: “But the words, “it was reckoned to him,” were written not for his sake alone,but for ours also. It will be reckoned to us who believe in him that raised from the dead Jesus our Lord,who was put to death for our trespasses and raised for our justification.”
When we believe in Christ, we become Abraham’s descendants because Christ was also borned in Abraham’s lineage. In other words, we become Abraham’s descendants by our faith in Christ, not by blood relation because we are not the Jews. When we believe in Christ, we also believe in God who sent Christ to fulfill His promise. It is by our faith in Jesus that we become righteous and inherit the Promise Land which God promised to Abraham.
2/ Gospel: “Take heed, and beware of all covetousness; for a man’s life does not consist in the abundance of his possessions.”
2.1/ Fighting because of the inheritance: One of the multitude said to him, “Teacher, bid my brother divide the inheritance with me.”But he said to him, “Man, who made me a judge or divider over you?”And he said to them, “Take heed, and beware of all covetousness; for a man’s life does not consist in the abundance of his possessions.”
There are two principles one needs to learn to use properly all material things:
(1) God gives material things to all: All things are already in the world when human beings first appeared. People don’t bring anything with them when they enter, and will not carry anything with them when they depart. Therefore, let no one use his power to hoard material things to make his own possession; but he must share them with others. One can work harder or spend more time to work; but no one has a right to keep in his hands an amount of money that can be used to feed millions of people. The reason of injustice is human greed, people want to have much money to squander or to protect their descendants to eternity.
(2) We must value people above material things: Everyone knows this, but not many live as such. In today society, we witnessed so many cases in which parents and children, husbands and wives, brothers and sisters fighted because of material things. The results of putting material things above relationships are lawsuits, division and separation.
2.2/ Human wisdom and God’s authority
(1) Human wisdom: Jesus presented a case to make people to think: “The land of a rich man brought forth plentifully; 17 and he thought to himself, `What shall I do, for I have nowhere to store my crops?’ 18 And he said, `I will do this: I will pull down my barns, and build larger ones; and there I will store all my grain and my goods. 19 And I will say to my soul, Soul, you have ample goods laid up for many years; take your ease, eat, drink, be merry.’”
So many people today have the same attitude as this rich man, they want to have very much as soon as possible so they can retire at young age. Some try to work many hours, some try to invest in areas that bring them much profit, such as: stocks, lands, houses, gold and silvers. Many had to pay a dearly price for their endless greed! Even some are successful of doing that; but once God plans to take out their possession, they cannot prevent Him.
(2) Human life is in God’s hand: “20 But God said to him, `Fool! This night your soul is required of you; and the things you have prepared, whose will they be?’ 21 So is he who lays up treasure for himself, and is not rich toward God.”
People know they have no authority on his life even a short moment. When the appointed time comes, they must depart. If they know so, why do they have to worry and to hoard up money? They know they cannot bring a single thing with them. Their children might not need that, and even if they need them, it is not guaranteed that they will benefit them; for example, the above rift between siblings. Moreover, they have to suffer because of lacking spiritual and intellectual needs or diseases. The wise men are those who know how to live according to the Lord’s way; they use material things as a mean to reach to their future destination which is the eternal life.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We live according to our faith in God. Let trust Him in all moments of life since there is no impossible thing to Him.
– Greed leads people to fighting and discord. We need to destroy all forms of greed in human being, such as power, fame, and material things.
– We must use all things that God has given to us to bring salvation for us and for others. To chase after other things is to fall into the devil’s trap.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP