Bài đọc: I Jn 1:5-2:2; Mt 2:13-18.
1/ Bài đọc I: 5 Đây là lời loan báo của Đức Giê-su Ki-tô mà chúng tôi đã nghe, và nay chúng tôi loan báo cho anh em: Thiên Chúa là ánh sáng; nơi Người, không có một chút bóng tối nào.
6 Nếu chúng ta nói là chúng ta hiệp thông với Người mà lại đi trong bóng tối, thì chúng ta nói dối
và không hành động theo sự thật.
7 Nhưng nếu chúng ta đi trong ánh sáng cũng như Thiên Chúa hằng ngự trong ánh sáng, thì chúng ta được hiệp thông với nhau, và máu Đức Giê-su, Con của Người, thanh tẩy chúng ta sạch hết mọi tội lỗi.
8 Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta.
9 Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính.
10 Nếu chúng ta nói là chúng ta đã không phạm tội,
thì chúng ta coi Người là kẻ nói dối, và lời của Người không ở trong chúng ta.
1 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của tôi, tôi viết cho anh em những điều này, để anh em đừng phạm tội. Nhưng nếu ai phạm tội, thì chúng ta có một Đấng Bảo Trợ trước mặt Chúa Cha:
đó là Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Công Chính.
2 Chính Đức Giê-su Ki-tô là của lễ đền bù tội lỗi chúng ta,
không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng còn tội lỗi cả thế gian nữa.
2/ Phúc Âm: 13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!”
14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập.
15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.
16 Bấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh.
17 Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a:
18 “Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình yêu Thiên Chúa và tội lỗi con người
Nhiều người thường thắc mắc về biến cố tử đạo của các thánh anh hài hôm nay: “Tại sao Thiên Chúa thương yêu nhân loại đến độ cho Con Một của mình bỏ trời cao xuống nhập thể để ở với con người, lại để cho vua Herode đối xử tàn nhẫn với các trẻ thơ như vậy?” Rồi họ kết luận: hoặc Thiên Chúa không có uy quyền để ngăn chặn, hoặc Thiên Chúa không yêu thương con người thật; cả hai lý do đều làm họ không tin vào Thiên Chúa.
Trước tiên, chúng ta phải xác nhận vì Đức Kitô đã xuống trần, nên chết không phải là điều tai hại; nhưng là bước qua ngưỡng cửa đời sau để hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa. Đó là mục đích của cuộc đời, nếu cho con người lựa chọn khi mới sinh ra: hoặc là về hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa ngay, hoặc phải sống đủ thời gian trên dương thế chịu đựng đau khổ, bệnh tật, và chưa chắc đã được cứu độ, chúng ta sẽ chọn đàng nào?
Thứ đến, Thiên Chúa không chịu trách nhiệm cho những tội lỗi của con người: việc vua Herode giết các anh hài hoàn toàn do sự lạm dụng tự do Thiên Chúa ban cho ông; vì ông kiêu căng và sợ mất quyền bính. Tuy nhiên, uy quyền Thiên Chúa vẫn chiếu sáng trong thảm trạng đau khổ này: máu của trẻ thơ vô tội đổ ra để làm chứng cho biến cố Nhập Thể của Con Thiên Chúa. Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn dùng tình thương để hoán cải lòng dạ chai đá và tính ngông cuồng tội lỗi của con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Sự tương phản giữa Thiên Chúa và con người
1.1/ Tình thương và uy quyền của Thiên Chúa:
(1) Thiên Chúa là ánh sáng, Đấng tuyệt đối thánh thiện: Gioan xác tín: “Đây là lời loan báo của Đức Giêsu Kitô mà chúng tôi đã nghe, và nay chúng tôi loan báo cho anh em: Thiên Chúa là ánh sáng; nơi Người, không có một chút bóng tối nào.” Ánh sáng và bóng tối là một trong những chủ đề chính của Gioan cả trong Phúc Âm cũng như trong các thư. Thiên Chúa là ánh sáng từ trời xuống trần gian để giúp con người nhìn ra sự thật, và sự thật sẽ giải thoát con người (Jn 8:32). Ai đi trong ánh sáng sẽ vững tâm vì không sợ bị lạc đường.
(2) Thiên Chúa thanh tẩy bóng tối tội lỗi con người qua Máu của Đức Kitô: Bóng tối là tội lỗi con người, là tất cả những gian tà, dối trá, ẩn giấu trong tâm hồn con người. Bóng tối và ánh sáng không thể ở chung với nhau: kẻ thích bóng tối ghét ánh sáng vì ánh sáng làm cho những tà tâm của họ bị phơi bày; nhưng người lành thích và đến cùng ánh sáng, để họ được hưởng những lợi ích của ánh sáng: được thanh tẩy mọi bóng tối tội lỗi và được hiệp nhất với Thiên Chúa và với nhau. Khi con người nói mình được kết hiệp với Đức Kitô mà lại đi trong bóng tối, thì con người tự dối mình và không hành động theo sự thật.
1.2/ Yếu đuối và tội lỗi của con người:
(1) Tội lỗi hiện hữu nơi con người: Thánh Gioan nêu lên một sự kiện thực tế: mọi phàm nhân đều phạm tội. “Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta.” Nhiều người không cho mình có tội, vì nhiều lý do: (1) Họ không chịu xét mình cẩn thận; (2) Họ không biết các giới răn và hiểu biết những dạy dỗ của Thiên Chúa; (3) Lương tâm của họ đã ra chai đá vì đã quá quen ở trong tội. Khi ở trong bóng tối quá lâu, con người mất khả năng cảm nghiệm ánh sáng; khi đã quá quen với dối trá, con người dị ứng với sự thật. Khi con người nói họ không phạm tội, họ biến Thiên Chúa thành kẻ nói dối: “Nếu chúng ta nói là chúng ta đã không phạm tội, thì chúng ta coi Người là kẻ nói dối, và lời của Người không ở trong chúng ta.”
(2) Mọi người đều cần lãnh nhận ơn tha thứ: Nếu đã phạm tội, con người cần thú nhận tội lỗi để được tha thứ. Đức Kitô đã chuẩn bị cho con người được tha tội qua việc trao quyền cầm buộc và tháo cởi cho các Tông đồ và những người kế vị. “Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính.” Khi con người tự cho mình là công chính, họ sẽ không cần đến với Thiên Chúa để lãnh nhận ơn tha thứ.
2/ Phúc Âm: Ông Giuse liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập.
2.1/ Sự khôn ngoan của Thiên Chúa: Ngài thấu suốt ý định độc ác của vua Herode, nên sai sứ thần làm hai chuyện để cứu Chúa Giêsu, Con của Ngài:
(1) Báo cho các nhà đạo sĩ biết kế hoạch độc ác của vua Herode, để họ tìm đường khác trở về quê hương, mà không cần trở lại Jerusalem gặp vua Herode.
(2) Sai sứ thần báo mộng cho ông Giuse đang đêm trong giấc mộng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Herode sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” Giuse vâng lời sứ thần, ông liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập.
Lý do vua Herode tìm giết con trẻ là vì ông sợ con trẻ sẽ lấy đi ngai vàng của ông! Ông tìm giết con trẻ khi vẫn còn thơ và khi trong tay không có một vũ khí để tự vệ. Con người ngày nay vẫn đang tìm giết các trẻ thơ yếu đuối vô tội, ngay khi còn là thai nhi trong lòng mẹ, vì đủ mọi lý do tưởng tượng mà con người có thể nghĩ tới: bảo vệ tương lai, tự do, và sức khỏe cho người mẹ, hay sợ thai nhi phải đau khổ và không được giáo dục sau này.
2.2/ Tính ngông cuồng cường bạo của vua Herode: Trình thuật kể vua tức giận vì bị các nhà đạo sĩ “đánh lừa.” Thực ra, các nhà đạo sĩ không đánh lừa nhà vua mà chỉ sông theo sự thật. Họ được sứ thần Thiên Chúa cho biết ý nghĩ ác độc của vua Herode, nên họ theo lối khác mà về quê hương của họ. Chẳng lẽ họ trở lại để mách đường cho nhà vua đến giết Người mà họ đã vất vả tìm kiếm để thờ lạy? Vua Herode nổi giận, ”nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bethlelem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các đạo sĩ.”
Matthew tường thuật sự ứng nghiệm lời của ngôn sứ Jeremiah (Jer 31:15): “Ở Ramah, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Rachel khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.” Để hiểu lời ngôn sứ Jeremiah, chúng ta phải trở về với (Gen 35:19), tường thuật hoàn cảnh đau khổ của bà Rachel: bà chết khi sinh Benjamin trong lúc tuổi già; chứ không đau khổ vì con bị lấy đi. Tiên tri Jeremiah dùng cách giải thích Kinh Thánh Midrash của người Do-thái, thay lý do chính tại sao bà Rachel than khóc trong câu kế tiếp (Jer 31:16), vì các con Bà bị lưu đày bên Ai-cập; nhưng Thiên Chúa sẽ cho các con của Bà được trở về. Trong trình thuật hôm nay, Ngài cũng đem con Ngài từ Ai-cập trở về.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa rất mực tốt lành và yêu thương, nơi Ngài không ẩn giấu một chút gian tà và thù hận; ngược lại, nơi con người đầy dẫy những yếu đuối, tội lỗi, và thù hận. Chúng ta cần ánh sáng, sự thật và tình thương tha thứ của Thiên Chúa.
– Nguy hiểm xảy ra là khi con người tự cho họ có đủ khôn ngoan để xét xử Thiên Chúa và tự cho là công chính để không cần đến tình thương Thiên Chúa. Những người này đã bị ma quỉ lừa dối để họ từ chối lãnh nhận ơn cứu độ của Ngài.
The Holy Innocents – December 28th – Octave – Christmas
Readings: 1 Jn 1:5-2:2; Mt 2:13-18.
Reading 1 (1 Jn 1:5-2:2):
Beloved: This is the message that we have heard from Jesus Christ and proclaim to you:
God is light, and in him there is no darkness at all.
If we say, “We have fellowship with him,”
while we continue to walk in darkness,
we lie and do not act in truth.
But if we walk in the light as he is in the light,
then we have fellowship with one another,
and the Blood of his Son Jesus cleanses us from all sin.
If we say, “We are without sin,”
we deceive ourselves, and the truth is not in us.
If we acknowledge our sins, he is faithful and just
and will forgive our sins and cleanse us from every wrongdoing.
If we say, “We have not sinned,” we make him a liar,
and his word is not in us.
My children, I am writing this to you
so that you may not commit sin.
But if anyone does sin, we have an Advocate with the Father,
Jesus Christ the righteous one.
He is expiation for our sins,
and not for our sins only but for those of the whole world.
Gospel (Mt 2:13-18):
When the magi had departed, behold,
the angel of the Lord appeared to Joseph in a dream and said,
“Rise, take the child and his mother, flee to Egypt,
and stay there until I tell you.
Herod is going to search for the child to destroy him.”
Joseph rose and took the child and his mother by night
and departed for Egypt.
He stayed there until the death of Herod,
that what the Lord had said through the prophet might be fulfilled,
Out of Egypt I called my son.
When Herod realized that he had been deceived by the magi,
he became furious.
He ordered the massacre of all the boys in Bethlehem and its vicinity
two years old and under,
in accordance with the time, he had ascertained from the magi.
Then was fulfilled what had been said through Jeremiah the prophet:
A voice was heard in Ramah,
sobbing and loud lamentation.
Rachel weeping for her children,
and she would not be consoled,
since they were no more.
________________________________________
I. THEME: God’s love and human sin
Many people had a question about the Massacre of the Holy Innocents today: “Why a God who so loves the world that He gave His only Son to be incarnated and lived with people, let king Herod cruelly treated the innocents?” Then they concluded: either God had no power to stop such wicked act or God didn’t love people much; both reasons led them not to believe in God.
To answer this question, first, we need to declare the fact that since Christ incarnated, death isn’t the end, but is a step to the eternal and happy life with God; and this is our final and ultimate goal. If God let us choose either to be with God right away as the Holy Innocents or to live in this world a long time to endure all kinds of suffering, and we aren’t even sure that we shall be with God, what choice shall we make? Next, God isn’t responsible for human sin. King Herod issued a command to kill the holy innocents completely because he made bad use of his freedom out of fear for losing his throne. However, God’s power still shines in this painful tragedy, the innocent’s blood poured out to witness for the Son of God’s Incarnation. God patiently uses His love to converse human pride and their harden and sinful hearts.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The contrast between God and human beings
1.1/ God’s power and love:
(1) God is light, He is absolute holy: St. John ascertained this attribute: “This is the message we have heard from him and proclaim to you, that God is light and in him is no darkness at all.” Light and darkness are two main topics in Johannine Writings. God is light from heaven, descended to the world to help people to recognize the truth, and the truth shall set people free (Jn 8:32). Whoever walks in light, have peace because he shall not fear of getting lost.
(2) God purifies human sins through Christ’s blood: The darkness is human sin; they are all kinds of falsity and wickedness hidden in human mind. Darkness and light aren’t compatible; whoever like darkness shall hate light because it shows their wickedness; whoever like light shall come to light so that they shall be purified from their sins and have fellow with God and others. If someone said he has fellowship with Christ and still walks in darkness, he lies to himself and doesn’t act according to the truth.
1.2/ Human weakness and sin:
(1) Sin exists in human beings: St. John raised this fact when he said all human beings committed sins: “If we say we have no sin, we deceive ourselves, and the truth is not in us.” Many said they committed no sin; this can be results of many reasons: First, they didn’t carefully examine their conscience. Second, they didn’t know God’s commandments and teachings. Third, their conscience had lost the consciousness of sin because they got so used to sins. When a person stays in darkness for a long time, he loses his ability to see light. Similarly, when a person is so used to falsity, he loses his ability to know the truth. When someone said they didn’t commit any sin, they made God a liar as John stated: “If we say we have not sinned, we make him a liar, and his word is not in us.” Who, then, Jesus died for?
(2) All need the forgiveness of sins: If people committed sins, they need to confess their sins in order to receive God’s forgiveness. Christ has prepared for this forgiveness when he gave the right of losing and binding for his disciples and their successors. St. John said: “If we confess our sins, he is faithful and just, and will forgive our sins and cleanse us from all unrighteousness.” When someone consider themself as righteous, they shall not come to God to receive His forgiveness.
2/ Gospel: Joseph rose and took the child and his mother by night and departed to Egypt.
2.1/ God’s wisdom: He knew Herod’s wicked plan, so He sent angels to do two things to save Jesus, His Son.
(1) The angel let the three wise men know King Herod’s wicked plan, so they found other way to go back to their country.
(2) The angel announced to Joseph in his dream: “Rise, take the child and his mother, and flee to Egypt, and remain there till I tell you; for Herod is about to search for the child, to destroy him.” Joseph rose and took the child and his mother by night, and departed to Egypt, and remained there until the death of Herod.
The reason King Herod wanted to kill the Infant Jesus because He was afraid that the child shall take away his throne. He wanted to kill children when they had no weapon in their hands for protection. In today society, many people are still killing innocent children from their mother’s wombs because of many reasons, such as: to protect their future and freedom; to protect mothers’ health; to keep children free from suffering…
2.2/ Herod’s wickedness: The king was furious because the three wise men tricked him. The truth is the three wise men didn’t trick him, they only lived according to the truth. They were announced by the angel of the king’s wicked plan, so they found other way to come back. Is it right thing for them to come back to the king and to show him the way so he shall kill the person they made lots of effort to find and to worship? When the king didn’t see them, he was in furious rage and executed his wicked plan. “He sent and killed all the male children in Bethlehem and in all that region who were two years old or under, according to the time which he had ascertained from the wise men.”
St. Matthew reported the fulfillment of Jeremiah’s prophecy: “A voice was heard in Ramah, wailing and loud lamentation, Rachel weeping for her children; she refused to be consoled, because they were no more” (Jer 31:15). To understand Jeremiah’s prophecy, we must read Genesis 35:19, which reported Rachel’s suffering. She died when gave birth to Benjamin in her old age; not because of someone took her child away. Jeremiah used midrash (Jewish way for interpreting Scripture). Instead, he gave the main reason why Rachel mourned in the next verse (Jer 31:16), because her sons were on exile in Egypt; but God shall let her sons to come back. In today passage, God shall also bring His Son back from Egypt.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God is good and love, there aren’t any falsity and hatred in Him; in opposition, there are full of weakness, sins, and hatred in human. We need to have God’s light, truth and forgiveness.
– The danger happens when people think they are wise enough to judge God’s works, self-proclaim themselves righteous, and have no need of God’s love and forgiveness. Those who have these kinds of attitude were deceived by the devil to deny God’s salvation for them.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP