Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống, khi mỗi ngày trôi qua như những hạt cát vụt qua kẽ tay, ta dần nhận ra rằng mọi thứ vốn dĩ đều mang tính vô thường. Những niềm vui nho nhỏ, những nỗi buồn chớp nhoáng và cả những mối tình say đắm – tất cả chỉ là những khoảnh khắc phù du, những màn trình diễn thoáng qua của thời gian. Nhận thức được điều ấy không khiến ta đau lòng mà lại mở ra cánh cửa cho một tâm hồn tự do, biết trân trọng từng giây phút hiện hữu. Thay vì bám víu vào những ảo tưởng về sự vĩnh cửu, ta học cách buông bỏ, để cho niềm tin và lòng yêu thương lan tỏa, giúp trái tim trở nên nhẹ nhàng và an yên.
Nhiều khi, chúng ta đã quá khắc nghiệt trong việc níu kéo những thứ không thể giữ mãi – một mối quan hệ, một tình yêu hay một hạnh phúc vụt tắt. Vì không hiểu rằng con người luôn thay đổi, ta bám chặt vào niềm tin rằng chỉ có một người duy nhất mới có thể yêu mình mãi mãi, như thể tình yêu có thể vượt qua mọi biến cố của thời gian. Thật vậy, tình yêu, giống như mọi cảm xúc khác, đều trải qua những giai đoạn thăng trầm; lúc ngọt bùi, lúc đắng cay, nhưng cuối cùng vẫn phải nhường chỗ cho sự thay đổi. Khi ta nhận ra điều này, ta sẽ thấy rằng mỗi mối quan hệ đều mang trong nó những bài học quý giá – bài học về sự tha thứ, lòng khoan dung và khả năng chấp nhận những điều không thể kiểm soát. Sự nhận thức ấy không mang đến sự thất vọng mà lại giúp ta hiểu rằng, dù cho những mất mát hay chia ly có đến, chúng cũng chỉ là một phần tự nhiên của hành trình trưởng thành.
Bên cạnh đó, nhận biết được quy luật sinh – lão – bệnh – tử cũng chính là chìa khóa để mở rộng tầm nhìn về cuộc sống. Những người chưa hiểu được điều này thường tìm cách níu kéo một giai đoạn nào đó, sợ rằng nếu buông tay, cuộc đời sẽ trôi qua trong cô đơn và đau khổ. Nhưng khi ta biết rằng mỗi giai đoạn của cuộc đời đều có những giá trị và vẻ đẹp riêng, ta dần buông bỏ nỗi sợ hãi về sự mất mát. Những thay đổi, dù là đau đớn, cũng chính là những bước đệm dẫn ta đến sự trưởng thành và tự do nội tâm. Để sống trọn vẹn, ta cần học cách đón nhận mọi biến cố, biết rằng niềm vui hay nỗi buồn chỉ là tạm thời, và chính sự chuyển mình ấy mới tạo nên bức tranh phong phú của cuộc đời.
Trong những lúc khó khăn, khi cảm giác mất mát và bất an xâm chiếm tâm hồn, chính niềm tin vào Chúa lại trở thành nguồn an ủi vững chắc. Khi ta dồn hết niềm tin, tâm trí và cảm xúc vào Đấng Tạo Hóa, ta sẽ cảm nhận được sự che chở và dẫn dắt của Ngài qua từng thử thách của cuộc sống. Đức tin không chỉ là lời an ủi hay hy vọng mơ hồ, mà là một sức mạnh nội tâm giúp ta đứng vững trước mọi bão giông. Ta nhận ra rằng, dù cho thời gian có trôi nhanh đến đâu hay những biến cố có mang lại những nỗi đau sâu sắc, thì tình yêu của Chúa vẫn luôn hiện hữu, là nguồn sáng soi đường giúp ta vượt qua mọi khó khăn. Sự tín thác ấy cho phép ta buông bỏ những lo âu, những khát khao không thực và tìm về với chính mình – một con người thật sự được an ủi, được che chở bởi một tình yêu bao la, không điều kiện.
Trong từng khoảnh khắc khi ta dừng lại lắng nghe tiếng lòng, ta nhận thấy rằng hạnh phúc không đến từ những thứ phù du bên ngoài mà chính từ niềm tin và lòng biết ơn đối với những điều giản dị. Mỗi nụ cười, mỗi giọt nước mắt đều mang một ý nghĩa sâu sắc, là minh chứng cho một cuộc sống được sống trọn vẹn. Khi ta biết chấp nhận sự thật rằng mọi cảm xúc chỉ là những trạng thái nhất thời, ta sẽ không còn quá bám víu vào những điều không thể nắm giữ mãi mãi. Thay vào đó, ta sẽ học cách yêu thương và đón nhận mỗi khoảnh khắc, biết rằng ngay cả trong những lúc đen tối nhất, vẫn luôn có một tia sáng dẫn lối. Đó chính là sức mạnh của niềm tin vào Chúa, giúp ta cảm nhận được rằng mỗi khó khăn, mỗi mất mát chỉ là bước đệm cho một sự thay đổi tích cực trong tương lai.
Có lẽ, trong trái tim mỗi người, luôn tồn tại một nỗi sợ hãi âm ỉ – nỗi sợ rằng nếu buông tay, cuộc đời sẽ trở nên vô nghĩa, trống rỗng và cô đơn. Nhưng chính trong những lúc bế tắc, khi ta cảm thấy như mình lạc lõng giữa biển khơi rộng lớn, thì niềm tin vào Chúa lại trở thành nguồn động viên to lớn nhất. Đó là sự che chở vô điều kiện, là bến đỗ an toàn giữa cơn bão của cuộc đời. Khi ta cho phép mình được tin tưởng vào Đấng Tạo Hóa, ta nhận ra rằng mọi sự vật, dù là hạnh phúc hay thử thách, đều có ý nghĩa của riêng nó. Ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn, biết rằng dù cuộc đời có bao nhiêu thay đổi, thì tình yêu của Chúa vẫn luôn là điểm tựa vững chắc, giúp ta vượt qua mọi giông bão và tìm lại được sự an yên trong tâm hồn.
Những suy tư ấy dần thấm vào tâm trí, mở ra một cách nhìn mới về giá trị của cuộc sống. Ta nhận ra rằng, thay vì cố gắng níu kéo những thứ không thể kéo dài mãi mãi, ta nên học cách sống trọn vẹn với hiện tại, biết yêu thương và cảm nhận những điều giản dị xung quanh mình. Hạnh phúc không phải là thứ có thể mua được hay chiếm hữu được, mà là trạng thái của tâm hồn khi biết trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Mỗi ngày thức dậy với ánh sáng của bình minh, ta sẽ cảm nhận được sự dịu dàng của cuộc đời, biết rằng dù cho mọi thứ có thay đổi ra sao, thì trong lòng ta vẫn luôn có một nơi để trở về – nơi của niềm tin, của hy vọng và của tình yêu thương thiêng liêng.
Đôi khi, trong cơn bão giông của những mất mát và thất bại, ta chỉ cần nhớ rằng mọi điều đều nằm trong tay của Chúa, rằng sau cơn mưa, bầu trời lại sáng rực với những tia nắng ấm áp. Chính niềm tin ấy đã giúp ta vượt qua những giây phút đen tối, mang lại cho ta sức mạnh để đứng dậy và tiếp tục bước đi trên con đường đời. Ta học được rằng, dù cuộc sống có nhiều điều bất định, chỉ cần ta giữ vững niềm tin và luôn cởi mở trái tim, mọi thứ cuối cùng sẽ tự sắp đặt theo một trật tự hài hòa mà ta không thể nào hiểu hết được. Đó là bài học của sự sống, của lòng tin và của tình yêu – một bài học khiến ta biết rằng chính trong những điều không chắc chắn, vẫn luôn tồn tại một nguồn an ủi vĩ đại, một nguồn hy vọng vô tận được ban tặng bởi Đấng Tạo Hóa.
Nhìn lại chặng đường đã qua, ta nhận ra rằng mỗi bước đi, mỗi giọt nước mắt, mỗi nụ cười đều góp phần tạo nên một bức tranh rực rỡ của cuộc sống. Mỗi trải nghiệm, dù là ngọt bùi hay đắng cay, đều là những mảnh ghép không thể thiếu của một cuộc hành trình đầy ý nghĩa. Ta không cần phải sợ hãi hay bám víu vào những điều không thể kéo dài mãi mãi, bởi vì ta biết rằng hạnh phúc thật sự đến từ sự chấp nhận và lòng tin vào một quyền lực vĩ đại. Hãy để lòng mình rộng mở, hãy để niềm tin vào Chúa lan tỏa khắp con đường đời, và bạn sẽ thấy rằng mỗi khoảnh khắc – dù là ngắn ngủi – đều mang một giá trị thiêng liêng. Chính khi trái tim biết yêu thương và biết tin cậy, mọi điều tưởng chừng bất định đều trở nên nhẹ nhàng, mọi nỗi lo âu tan biến theo thời gian, và bạn sẽ tìm thấy cho mình một cuộc sống trọn vẹn, bình an và đầy niềm vui.
Cuộc sống vốn không hứa hẹn sự ổn định tuyệt đối, nhưng đó chính là vẻ đẹp của nó – sự biến đổi liên tục tạo nên những bất ngờ và những trải nghiệm quý giá. Hãy sống với niềm tin, với sự vui vẻ và lòng biết ơn, và để mỗi ngày trôi qua đều trở thành một bức tranh sống động của niềm hy vọng và tình yêu thương. Để khi nhìn lại, bạn không hối tiếc vì đã cố gắng níu kéo những thứ không thể giữ mãi, mà thay vào đó, bạn tự hào về một trái tim đã biết buông bỏ, biết yêu thương và luôn tín thác vào Chúa – nguồn an ủi, nguồn sáng dẫn lối trong hành trình dài của cuộc đời.
Lm. Anmai, CSsR