Chủ Nhật 29 Thường Niên, Năm C
Bài đọc: Exo 17:8-13; 2 Tim 3:14-4:2; Lk 18:1-8.
1/ Bài đọc I: 8 A-ma-lếch đến đánh Ít-ra-en tại Rơ-phi-đim.
9 Ông Mô-sê bảo ông Giô-suê: “Anh hãy chọn một số người, và ngày mai ra đánh A-ma-lếch. Còn tôi, tôi sẽ đứng trên đỉnh đồi, tay cầm cây gậy của Thiên Chúa.”
10 Ông Giô-suê làm như ông Mô-sê đã bảo: ông đã giao chiến với A-ma-lếch, còn các ông Mô-sê, A-ha-ron và Khua thì lên đỉnh đồi.
11 Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Ít-ra-en thắng thế; còn khi ông hạ tay xuống, thì A-ma-lếch thắng thế.
12 Nhưng ông Mô-sê mỏi tay, nên người ta lấy một hòn đá kê cho ông ngồi, còn ông A-ha-ron và ông Khua thì đỡ tay ông, mỗi người một bên.
13 Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm đánh bại A-ma-lếch và dân của ông ta.
2/ Bài đọc II: 14 Phần anh, hãy giữ vững những gì anh đã học được và đã tin chắc. Anh biết anh đã học với những ai.
15 Và từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su.
16 Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính.
17 Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành.
1 Trước mặt Thiên Chúa và Đức Giê-su Ki-tô, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh:
2 hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.
3/ Phúc Âm: 1 Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.
2 Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.
3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: “Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.
4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì,
5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.”
6 Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!
7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?
8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Kiên trì cầu nguyện cho đến khi đạt được kết quả mong muốn.
Rất nhiều người chúng ta không hiểu đúng cách và giá trị của cầu nguyện. Nhiều người trách người cầu nguyện: Tại sao không dùng cố gắng của mình để đạt mà cứ phải trông vào sự ban ơn của Thiên Chúa? Làm như thế là yếu đuối và biến Thiên Chúa thành cái máy làm phép lạ theo sự điều khiển của con người. Người cầu nguyện bị trách có thể trả lời: “Muôn sự tại nhân, thành sự tại thiên.” Nếu Thiên Chúa không cho, có làm việc cật lực cũng vô ích! (Hơn nữa, con người không có khôn ngoan và sức mạnh đủ để đối phó với ba thù, nếu con người không cậy dựa vào Thiên Chúa, vì chúng khôn và mạnh hơn con người).
Liên tiếp hai tuần lễ, Lời Chúa tập trung trong việc kiên trì trong đức tin cho đến khi đạt được kết quả mong muốn: tuần trước tập trung trong đức tin, tuần này tập trung trong cầu nguyện và làm hết mọi cách. Trong bài đọc I, Moses cầu nguyện trong khi Joshua đem quân giao chiến. Quân của Israel thắng thế khi Moses giơ hai tay lên trời cầu nguyện. Quân địch Amalek thắng thế khi Moses bỏ hai tay xuống. Trong bài đọc II, Phaolô khuyên Timothy phải kiên trì học hỏi và rao giảng Tin Mừng khi thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện. Tin Mừng có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính, trở nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành và để lãnh nhận ơn cứu độ. Trong Phúc Âm, bà góa kiên trì mỗi ngày đến năn nỉ ông thẩm phán ngoại đạo cứu xét cho trường hợp bị đối xử bất công của bà, cho đến khi bà dành phần thắng lợi.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Khi ông Moses giơ tay lên, dân Israel thắng thế; khi ông hạ tay xuống, Amalek thắng thế.
1.1/ Tại sao ông Moses phải cầu nguyện? Nhiều người cho thắng lợi ngoài mặt trận là do tài năng điều khiển và sức mạnh quân đội, chứ họ không tin vào lời cầu nguyện và sự giúp đỡ của Thiên Chúa. Dĩ nhiên, thắng trận nhờ binh hùng tướng mạnh là chuyện bình thường; nhưng thắng trận với một số binh lính với vũ khí thô sơ là hoàn toàn do uy quyền trợ giúp của Thiên Chúa. Lịch sử Do-thái đầy dẫy những thắng lợi do bởi Thiên Chúa và lời cầu nguyện của con người; ví dụ: biến cố Xuất Hành và chiến thắng quân đội của vua Pharaoh, biến cố cầu nguyện giữa ngôn sứ Elijah và 450 ngôn sứ của Baal trên núi Carmel, biến cố vua Cyrus cho dân Do-thái hồi hương và giúp phương tiện để họ tái thiết Đền Thờ…
Ông Moses cầu nguyện với Thiên Chúa, vì ông biết chỉ có Ngài mới giúp dân Israel đạt được thắng lợi trên đường vào Đất Hứa. Ông chỉ có một số binh lính trên đường đi tỵ nạn với vũ khí thô sơ, nhưng với một đức tin vững mạnh vào Thiên Chúa. Ông tin chắc Thiên Chúa sẽ nhận lời ông cầu xin.
1.2/ Tại sao phải ông Moses phải khó nhọc cầu nguyện? Thiên Chúa có uy quyền ban cách nhanh chóng, tại sao Ngài lại muốn ông Moses phải mệt nhọc đến độ hai ông Aaron và Hur phải lấy đá kê lên để giúp ông Moses giữ vị thế giơ hai tay lên trời? Có hai lý do:
(1) Thiên Chúa muốn cho dân Do-thái biết chiến thắng do quân Amalek là do Thiên Chúa. Không phải Thiên Chúa cần lấy điểm với dân Do-thái; nhưng Ngài muốn chứng tỏ cho họ thấy nếu họ tin tưởng vâng lời làm theo những gì Ngài dạy dỗ, Ngài sẽ giúp họ thành công.
(2) Thiên Chúa Ngài muốn con người cộng tác trong việc mang lại kết quả. Ngài không muốn con người biến Ngài thành cái máy làm phép lạ, muốn gì cứ việc thầm thĩ cầu xin; nhưng Ngài muốn con người phải cố gắng hết sức và phải kiên nhẫn chờ đợi, để hiểu giá trị của những điều con người cầu xin. Nếu đạt được kết quả cách dễ dàng và nhanh chóng, con người sẽ không hiểu biết tình thương Thiên Chúa và giá trị của món quà. Họ sẽ dễ dàng khinh thường Thiên Chúa và vất những quà tặng Ngài ban.
2/ Bài đọc II: Hãy rao giảng lời Chúa lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện.
2.1/ Cầu nguyện và hoạt động bằng Kinh Thánh: Nhiều người hiểu lầm cầu nguyện là xin ơn. Hiểu cách đúng đắn, cầu nguyện là nói chuyện với Thiên Chúa; xin ơn chỉ là một phần trong cầu nguyện. Trong cuộc nói chuyện cần có hai chiều: Thiên Chúa nói, con người nghe; và khi con người nói, Thiên Chúa nghe. Cầu nguyện bằng Kinh Thánh là cách cầu nguyện xứng hợp nhất, vì trong Kinh Thánh, Thiên Chúa nói và dạy dỗ con người; sau khi đã hiểu những gì Thiên Chúa nói, con người quyết định mang ra hành động với sự giúp đỡ của Thiên Chúa. Cầu nguyện bằng Kinh Thánh cũng giúp con người biết xin những gì đẹp ý Thiên Chúa và có ích cho tha nhân, chứ không ích kỷ chỉ xin cho mình.
Phaolô hiểu rõ giá trị của Kinh Thánh, nên Ngài khuyên nhủ môn đệ Timothy: “Phần anh, hãy giữ vững những gì anh đã học được và đã tin chắc… Từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Giêsu Kitô.
Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính. Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành.”
2.2/ Hãy lên tiếng lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện: Con người thường có khuynh hướng chỉ học hỏi khi thuận tiện, chỉ cầu nguyện khi cần, và chỉ giữ đạo khi được mọi sự lành bằng an. Họ quên đi mọi sự đều có lúc và có thứ tự của nó. Để có thể làm việc trong lãnh vực chuyên môn giới hạn, họ phải kiên trì trải qua gần 20 năm của cuộc đời với biết bao cố gắng, hy sinh, và gian khổ, mới có kiến thức đủ để hoạt động trong lãnh vực đó. Trong khi cuộc sống hạnh phúc đời này và đời sau còn quan trọng hơn bội phần, thế mà họ không chịu bỏ thời gian để học hỏi Kinh Thánh, bằng lòng với những bài giảng và thánh lễ cuối tuần mà thôi!
Khi nhìn lại cuộc đời của Chúa Giêsu và các nhà lãnh đạo trong Cựu Ước cũng như Tân Ước, họ gần như dành cả cuộc đời cho việc học hỏi, cầu nguyện, và rao giảng Tin Mừng. Chúa Giêsu dành 30 năm học hỏi và 3 năm rao giảng không ngừng. Các tông đồ cũng noi gương Chúa, theo Ngài để học hỏi, và sau đó dành cả cuộc đời để rao giảng và chết làm chứng cho Tin Mừng. Sau khi nhận ra tình thương của Đức Kitô, thánh Phaolô dành trọn cuộc đời để rao giảng Tin Mừng: trong hội đường khi có hội đường; ngoài bãi biển khi không có hội đường; với quan chức cũng như với thường dân; khi được tự do cũng như khi vào tù ra khám. Ngài đã thực sự trở nên mọi sự cho mọi người.
Hiểu được tầm quan trọng của Tin Mừng, Phaolô truyền lại những lời tâm huyết cho môn đệ Timothy: “Trước mặt Thiên Chúa và Đức Giêsu Kitô, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh: Hãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.
3/ Phúc Âm: Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao?
3.1/ Ông quan tòa vô đạo và bà góa quấy rầy: Mục đích tại sao Chúa Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn này là để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.
(1) Ông quan toà: chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, huống hồ một bà góa nghèo. Một thời gian khá lâu, ông không chịu nghe lời kêu xin của bà góa; nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.”
(2) Bà góa: Bà là người cô thân cô thế, chẳng có chồng để nương nhờ; vì thế, trở thành mồi ngon cho người khác hãm hại. Bà đã nhiều lần đến thưa với ông quan tòa: “Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.” Bị ông quan tòa từ chối nhiều lần, nhưng Bà không nản chí và nhất định kiên trì xin cho tới khi được. Hai điều cần phải chú ý trong trình thuật là: Thứ nhất, bà góa này đã bị đối xử bất công và bà xin được đối xử công bằng, chứ bà không xin được đối xử thiên vị. Chính viên quan tòa cũng nói là sẽ xét xử công bằng (ekdikein) cho bà. Thứ hai, bà góa phải vất vả van xin ông quan tòa nhiều lần, chứ không phải chỉ ngồi nhà cầu xin!
3.2/ Thiên Chúa yêu thương các con của Ngài: Chúa Giêsu so sánh ông quan tòa vô đạo đó với Cha Ngài, và Ngài bảo đảm sự đáp trả công chính hơn ông quan tòa bất chính: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ.” Hai điểm chính Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta qua câu truyện này:
(1) Thiên Chúa là Đấng công chính. Ngài sẽ không bao giờ để các con cái của Ngài bị đối xử bất công. Ngài sẽ trừng trị thích đáng những kẻ làm điều đó; nhưng Ngài muốn con cái kiên nhẫn chờ đợi để luyện tập đức tin. Đức tin vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô là món quà vô giá Thiên Chúa ban cho con người, nhưng để bảo vệ đức tin và làm cho đức tin ngày một tăng trưởng là bổn phận của con người. Để đức tin được tăng trưởng, đau khổ thử thách là điều không thể thiếu. Chính Chúa Giêsu đã nhận ra sự khinh thường đức tin của con người khi hỏi khán giả: “Khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
(2) Cho kẻ gian ác có cơ hội ăn năn trở lại: Con người thường có khuynh hướng tiêu diệt kẻ thù ngay; nhưng họ quên đi kẻ gian ác cũng là con cái của Thiên Chúa. Ngài không muốn kẻ gian ác bị tiêu diệt, nhưng muốn họ ăn năn xám hối để được sống. Nếu Thiên Chúa đã kiên nhẫn với chúng ta khi ta vẫn còn là tội nhân, chúng ta cũng phải kiên nhẫn và cho mọi người cơ hội.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa là người quan phòng mọi sự trong cuộc đời, chúng ta không thể thành công nếu không có sự trợ giúp của Thiên Chúa. Vì thế, học hỏi và cầu nguyện để tìm ra ý của Thiên Chúa để thi hành là điều kiện không thể thiếu.
– Để được Thiên Chúa ban, chúng ta phải xin, và nhất là nỗ lực cố gắng và kiên trì để làm cho điều đó trở thành hiện thực; chứ không chỉ ngồi nhà cầu xin mà thôi.
– Học hỏi Kinh Thánh trước khi có thể áp dụng trong cuộc sống, dạy dỗ, biện bác, sửa dạy, và rao giảng Tin Mừng là điều cần các tín hữu phải làm càng sớm càng tốt, và trong mọi hoàn cảnh; chứ không phải là điều muốn làm cũng được hay chỉ làm khi có thời giờ rảnh rỗi mà thôi.
– Chúng ta không chỉ phải đương đầu với thế gian có thể nhìn thấy, mà còn phải đương đầu với quỉ thần không thấy. Nếu không cầu nguyện với Thiên Chúa, chúng ta sẽ không bao giờ thắng chúng được.
SUNDAY OF THE 29 OTC
Readings: Exo 17:8-13; 2 Tim 3:14-4:2; Lk 18:1-8.
1/ Reading I: RSV Exodus 17:8 Then came Amalek and fought with Israel at Rephidim. 9 And Moses said to Joshua, “Choose for us men, and go out, fight with Amalek; tomorrow I will stand on the top of the hill with the rod of God in my hand.” 10 So Joshua did as Moses told him, and fought with Amalek; and Moses, Aaron, and Hur went up to the top of the hill. 11 Whenever Moses held up his hand, Israel prevailed; and whenever he lowered his hand, Amalek prevailed. 12 But Moses’ hands grew weary; so they took a stone and put it under him, and he sat upon it, and Aaron and Hur held up his hands, one on one side, and the other on the other side; so his hands were steady until the going down of the sun. 13 And Joshua mowed down Amalek and his people with the edge of the sword.
2/ Reading II: RSV 2 Timothy 3:14 But as for you, continue in what you have learned and have firmly believed, knowing from whom you learned it 15 and how from childhood you have been acquainted with the sacred writings which are able to instruct you for salvation through faith in Christ Jesus. 16 All scripture is inspired by God and profitable for teaching, for reproof, for correction, and for training in righteousness, 17 that the man of God may be complete, equipped for every good work. 4:1 I charge you in the presence of God and of Christ Jesus who is to judge the living and the dead, and by his appearing and his kingdom: 2 preach the word, be urgent in season and out of season, convince, rebuke, and exhort, be unfailing in patience and in teaching.
3/ Gospel: RSV Luke 18:1 And he told them a parable, to the effect that they ought always to pray and not lose heart. 2 He said, “In a certain city there was a judge who neither feared God nor regarded man; 3 and there was a widow in that city who kept coming to him and saying, `Vindicate me against my adversary.’ 4 For a while he refused; but afterward he said to himself, `Though I neither fear God nor regard man, 5 yet because this widow bothers me, I will vindicate her, or she will wear me out by her continual coming.'” 6 And the Lord said, “Hear what the unrighteous judge says. 7 And will not God vindicate his elect, who cry to him day and night? Will he delay long over them? 8 I tell you, he will vindicate them speedily. Nevertheless, when the Son of man comes, will he find faith on earth?”
________________________________________
I. THEME: Persevering in prayer until attaining the desired result
Many of us don’t correctly understand the value of prayer. Some say why don’t we use our human effort to attain what we want instead of relying on God’s help? To rely on God is weak and making God as the miraculous machine under the human control. These people forget that “planning belongs to human beings but achieving belongs to God.” If God doesn’t help, human effort is useless.
The readings in two consecutive weeks emphasize that the faithful must be persevering in their faith until they reach their wish; last week’s readings are on faith and this week’s are on prayer. In the first reading, Moses was praying while Joshua took his soldiers to fight with the Amalekites. The Israelites are winning when Moses raised his hands in prayer; while the opposite happened when Moses put his hands down. In the second reading, Paul advised Timothy to be faithful in studying and preaching the gospel, whether it is convenient or inconvenient. The Gospel is useful for teaching, reproof, correction, and training in righteousness, so that the man of God may be complete and equipped for every good work. In the Gospel, a widow persevered in her intention by coming to the Gentile judge daily to ask him to judge fairly for her case until she has the victory.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “Whenever Moses held up his hand, Israel prevailed; and whenever he lowered his hand, Amalek prevailed.”
1.1/ Why must Moses pray?
Some believe that victory in battlefield is due to the commander’s skill and the military power; not on human prayer and God’s help. Of course, winning by military power and the commander’s skill is normal; but winning with a small amount of soldiers and simple weapons is simply by God’s assisting power. The Jewish history is full of victories by God’s help and human prayer. For examples, the Exodus and the Israelites’ victory over Pharaoh’s mighty chariots and charioteers; the triumphant victory of the prophet Elijah over four hundred and fifty Baal’s prophets on Mount Carmel; the miraculous decree in which Cyrus, the Gentile Persian king, released the Israelites to return to their country and helped them to have the financial mean to rebuild the Jerusalem temple, etc.
Moses prayed to God because he believed that only God could help the Israelites to be victorious on the way to the Promise Land. Moses only had a small amount of soldiers with simple weapons; but having a firm faith in God. He strongly believed that God shall hear his prayer.
1.2/ Why did Moses have to pray continually?
God has power to grant people’s prayer quickly; why did He want Moses to pray continually to the point that Aaron and Hur must help him by holding his hands straight up toward heaven, one on the right and other on the left? There are two reasons:
(1) God wanted them to know that the victory over the Amalekites is completely by God. It isn’t that He wanted their admiral; but to show them that if they firmly believe in Him and obediently do what He commands, He shall help them to be successful.
(2) God wants human co-operation in bringing out the result: He doesn’t want people to turn Him to the miraculous machine—whatever they want, they only need to pray; but He wants people to try their best and patiently wait for the result so that they might understand the value of what they pray for. If they attain the result easily and quickly, they might not understand God’s love and the value of the gift. In addition, they are easy to insult God and trash the gifts He bestows on them.
2/ Reading II: “All scripture is inspired by God and profitable for teaching, for reproof, for correction, and for training in righteousness.”
2.1/ Pray and act through the scripture.
Many people are wrong when they identify to pray with to ask for a favor. To understand properly, to pray is to converse with God; to ask for a favor is only a small part in prayer. In the conversation, there needs to be two dimensions When God says, people listen; and when people talk, God listens. To pray with scripture is the most proper way because in scripture, God talks and teaches people. After understanding what God wants to say, people decide to apply God’s teaching in their daily life with His assistance. Praying with scripture also helps people to ask for what pleases God and useful for others; not only for themselves.
Paul understood the value of the scripture, so he advised his disciple Timothy as follows: “But as for you, continue in what you have learned and have firmly believed, knowing from whom you learned it and how from childhood you have been acquainted with the sacred writings which are able to instruct you for salvation through faith in Christ Jesus. All scripture is inspired by God and profitable for teaching, for reproof, for correction, and for training in righteousness, that the man of God may be complete, equipped for every good work.”
2.2/ “Preach the word, be urgent in season and out of season.”
People have a tendency that they only learn when it is convenient; pray when they need a favor and only practice their religion when they were blessed with all things. They forget that all things have their time and order. In order to be an expert in a specialzed field, for examples, a doctor, a dentist or a teacher, one needs to spend about twenty-years of their life, with countless of effort, sacrifice and suffering to acquire enough knowledge before they can work in that area. To live a happy life in this world and to inherit the eternal life in heaven are much more important tasks, but many people don’t want to spend time to learn scripture, they satisfy with the Sunday Mass and homilies!
When we look back at Jesus’ life and the leaders in the Old and the New Testament, we recognize that many of them spent almost all their life for learning, praying and preaching the gospels. Jesus spent thirty years to learn and only three years to preach continually. The apostles imitated Jesus; they followed him to learn and after his death, they spent all their life to preach and to witness for the gospel by their death.
After recognized Christ’s love, Paul spent his whole life to preach the Gospel, on the synagogue; on the beach when there is no synagogue; with the officers as well as people; where he is free and where he is in prison. He actually became all things for all people.
Understanding the importance of the gospel, St. Paul handed on these sincere words to his disciple Timothy, “I charge you in the presence of God and of Christ Jesus who is to judge the living and the dead, and by his appearing and his kingdom: preach the word, be urgent in season and out of season, convince, rebuke, and exhort, be unfailing in patience and in teaching.”
3/ Gospel: “Will not God vindicate his elect, who cry to him day and night?”
3.1/ The Gentile judge and the annoyed widow: The reason why Jesus told this parable to his disciples is clearly pointed out by Luke—to teach them to always pray, not discouraged.
(1) The Gentile judge: He didn’t worship God and regard of anyone, not a poor widow. For a long time, he didn’t listen to the widow’s begging; but at the end, he thought, “Though I neither fear God nor regard man, yet because this widow bothers me, I will vindicate her, or she will wear me out by her continual coming.”
(2) The widow: She is poor and single, there is no one to rely on; therefore, she became a prey for people who are looking to harm her. She came to the judge many times and asked him to give her justice, “Vindicate me against my adversary.”
Though the judge denied her request many times; but she didn’t lose heart, she steadfastly determined to continue to ask until she might get what she wants. There are two important points which we need to pay attention to: First, this widow was unjustly treated and she asked to be fairly trusted, she didn’t ask to be trusted favorably. The judge himself also said that he shall justly judge (ekdikein) for her. Secondly, the widow must work hard by coming and asking the judge many times, not only to sit in her house and to wait for the result.
3.2/ God loves His children.
Jesus compared that Gentile judge with His Father, and he guaranteed His Father has more justice than the Gentile judge, “Hear what the unrighteous judge says. And will not God vindicate his elect, who cry to him day and night? Will he delay long over them? I tell you, he will vindicate them speedily.” Two main points that Jesus wants to teach us through this parable:
(1) God is the just judge: He shall never let His children to be treated unjustly. He shall rightly punish those who do such things; but He wants His children to patiently wait to practice their faith. Believing in God and Christ is the priceless gift, which God bestows on people; but to protect faith and to make it grow daily are the human duties. In order for faith to grow, suffering and trial can’t be lacked. Jesus himself recognized the human insult of faith when he asked his audience, “Nevertheless, when the Son of man comes, will he find faith on earth?”
(2) He gives the wicked a chance to repent: People want to destroy their enemy right away. They forget that the wicked are also God’s children. God doesn’t want the wicked to be destroyed, but wants them to repent and to live. If God is patient with us while we are still sinners, we must also be patient and give others a chance to repent.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God is the One who controls everything of our life; we can’t be successful without God’s help. Therefore, learning scripture and praying to find God’s will to do are the two things which can’t be lacked in our life.
– To have God’s gift, we need to ask; especially make an effort to express what we want, and persevere in suffering for that thing to come, not only sit and wait.
– We need to learn scripture before we could apply God’s word in our life to teach, to reproach, to reproof and to become righteous. Preaching the gospel is our duty to do in all situations whether it is convenient or not.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP