(19.01.2025 – CHÚA NHẬT TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN, NĂM C) HỌ HẾT RƯỢU RỒI

Phúc Âm: Ga 2, 1-12

“Chúa Giêsu đã làm phép lạ đầu tiên này tại Cana xứ Galilêa”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, có tiệc cưới tại Cana xứ Galilêa. Và có mẹ của Chúa Giêsu ở đó. Chúa Giêsu và các môn đệ Người cũng được mời dự tiệc cưới. Và bỗng thiếu rượu, mẹ Chúa Giêsu nói với Người: “Họ hết rượu rồi”. Chúa Giêsu nói với mẹ: “Hỡi bà, Con với bà có can chi đâu, giờ Con chưa đến”. Mẹ Người nói với những người giúp việc: “Hễ Người bảo gì, thì phải làm theo”.

Ở đó có sáu chum đá, dùng vào việc thanh tẩy của người Do Thái, mỗi chum đựng được hai hoặc ba thùng nước. Chúa Giêsu bảo họ: “Hãy đổ nước đầy các chum”. Họ đổ đầy tới miệng. Và Chúa Giêsu bảo họ: “Bây giờ hãy múc đem cho người quản tiệc!” Và họ đã đem đi. Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu, ông không biết tự đâu ra, nhưng những người giúp việc đã múc nước thì biết, ông mới gọi tân lang mà nói: “Ai cũng đem rượu ngon ra trước, khi khách ngà ngà thì mới đem rượu xoàng hơn. Còn ông, ông lại giữ rượu ngon tới giờ này”.

Chúa Giêsu đã làm phép lạ đầu tiên này tại Cana xứ Galilêa, và đã tỏ vinh quang Người và các môn đệ Người tin Người.

{Sau đó Người xuống Capharnaum làm một với mẹ Người, anh em (Người) và môn đệ của Người, nhưng các Ngài chỉ lưu lại ở đó ít ngày thôi.}

Ðó là lời Chúa.

BÀI 1: NƯỚC HÓA THÀNH RƯỢU

Suy Niệm

Tâm sự của Mẹ Maria.

Tôi được mời đi ăn cưới ở Cana, nơi nhà người quen.
Tiệc cưới kéo dài cả tuần, trong bầu khí tưng bừng.
Dân trong làng đều đến dự để chúc mừng cô dâu chú rể.
Có chuyện không ngờ là tôi gặp lại Giêsu, con trai tôi.
Con tôi đã chia tay tôi được một thời gian.
Bây giờ tôi không ngờ con tôi đã trở nên một vị thầy,
có một số môn đệ tháp tùng, thầy trò cùng dự tiệc cưới.
Dĩ nhiên là tôi rất vui khi gặp lại con, ngồi gần con.
Tiệc cưới diễn ra suôn sẻ, cho đến lúc tôi biết có chuyện.
Chuyện này có thể ảnh hưởng đến danh giá nhà trai,
vì họ đã hết rượu để đãi khách.
Tôi quay qua nói với con: “Họ hết rượu rồi.”
Tôi cũng chẳng biết con mình sẽ làm gì trong tình thế đó.
Nhưng tôi nghĩ mình cứ nói, và cứ để con tự lo liệu.
Dù sao tôi tin con tôi sẽ tìm ra cách giải quyết ổn thỏa.

Tâm sự của Đức Giêsu.

Tôi và các môn đệ của tôi được mời đi ăn cưới.
Đám cưới là một lễ hội, nơi người ta ăn uống, hát hò.
Tôi không lập gia đình, nhưng tôi quý hôn nhân.
Tôi đi ăn cưới để chung vui với đôi vợ chồng trẻ.
Tình cờ gặp lại Mẹ tôi trong tiệc cưới ở đây.
Có nhiều điều để hỏi thăm và chuyện vui để kể cho Mẹ.
Nhưng khi Mẹ nói với tôi: “Họ hết rượu rồi”
tôi cảm thấy như Mẹ muốn tôi làm một điều gì đó,
để tiệc cưới được kết thúc êm đẹp.
Tôi biết mình có quyền năng do Cha ban,
nhưng tôi chưa rõ khi nào nên dùng quyền năng đó.
Tôi biết mình lệ thuộc vào Cha trong mọi quyết định
nên mới nói: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và con?”
Và tôi đưa ra lý do: “Giờ của con chưa đến.”
Khi nói câu đó, tôi có ý tạo ra một khoảng cách với Mẹ.
Không hẳn là tôi từ chối, nhưng tôi muốn cho Mẹ biết
tôi chỉ làm những gì Thiên Chúa muốn tôi làm.
Bởi đó tôi cần đắn đo cân nhắc để biết rõ ý Đấng sai tôi.
Chẳng ai hiểu con bằng mẹ, vì chính khi tôi có vẻ từ chối,
thì Mẹ tôi đã nói một câu bất ngờ với gia nhân:
“Người bảo gì, các anh cứ làm.”
Câu nói này vừa đầy tin tưởng vào lời uy quyền của tôi,
vừa để cho tôi được tự do làm điều Cha muốn.
Câu nói này cũng nhắc cho họ biết họ cần vâng phục tôi,
một sự vâng phục triệt để, dù tôi có bảo họ làm gì đi nữa.

Tâm sự của những người hầu bàn.

Chúng tôi rất lo khi thấy hết rượu lúc tiệc chưa tàn.
Chúng tôi thực sự không biết làm sao để có rượu,
nhưng Ông Giêsu bảo làm gì, mình cũng làm,
Ông bảo chúng tôi làm hai điều.
Thứ nhất là đổ nước đầy tới miệng sáu chum đá,
dùng để đựng nước thanh tẩy chân tay trước khi vào nhà.
Đổ cả trăm lít nước vào các chum là công việc vất vả,
và chúng tôi thật sự không biết mục đích của việc này.
Thứ hai là lấy nước trong chum cho người quản tiệc nếm.
Chuyện này thì không khó, nhưng khá liều lĩnh.
Lấy nước rửa chân cho ông ấy uống thì kỳ quá!
Tuy vậy chúng tôi cũng đã làm, dù chẳng hiểu gì.
Nhờ ông ấy, chúng tôi biết nước đã thành rượu ngon.
Mọi người kinh ngạc khi thấy rượu ngon còn tới sáu chum!
Chưa khi nào có lượng rượu ngon nhiều đến thế!

Gia đình nào cũng có lúc thiếu rượu, hay rượu nhạt.
Cần có Đức Mẹ để nhắc nhở, cần có Chúa Giêsu để dạy dỗ,
và cần có những gia nhân dám vâng phục, dù không hiểu.

Cầu Nguyện

Lạy Thiên Chúa,
xin ban cho con sự thanh thản
để chấp nhận những điều con không thể đổi,
lòng can đảm
để đổi những điều con có thể đổi,
và óc khôn ngoan
để phân biệt đôi bên.
Con sống từng ngày một,
thưởng thức từng giây một;
chấp nhận đau khổ như con đường dẫn đến bình an.

Thế giới tội lỗi này như thế nào,
con đón nhận nó như vậy,
không đòi nó phải theo ý mình.

Con tin rằng nếu con lụy phục ý Chúa,
thì Chúa sẽ làm cho mọi sự được ổn thỏa.
Con tin rằng con có thể khá hạnh phúc ở đời này,
và vô cùng hạnh phúc với Chúa mãi mãi ở đời sau.

(Reinhold Niebuhr)

BÀI 2: HỌ HẾT RƯỢU RỒI

Suy Niệm

Ðức Giêsu, Mẹ Ngài và các môn đệ
cùng có mặt trong một đám cưới ở làng quê Cana.
Ðám cưới là một cuộc vui kéo dài cả tuần.
Tiếc thay, tiệc nửa chừng thì hết rượu.
Ðức Giêsu đã làm dấu lạ đầu tiên trong Tin Mừng Gioan.
Ngài đã biến nước thành rượu.
Ngài trả lại bầu khí vui tươi cho đám cưới.

Tin Mừng Gioan hay kể lại những dấu lạ có ý nghĩa.
Những dấu lạ vén mở con người Ðức Giêsu.
Làm bánh hóa nhiều cho thấy Ðức Giêsu là Bánh thật.
Chữa người mù bẩm sinh cho thấy Ðức Giêsu là Ánh Sáng.
Hoàn sinh Ladarô cho thấy Ðức Giêsu là sự Sống Lại.
Dấu lạ ở tiệc cưới Cana cũng cho ta biết Ngài.
Thứ nước dùng cho nghi thức tẩy uế của Do Thái giáo,
Ðức Giêsu biến nó thành rượu ngon,
một lượng rượu khổng lồ vượt quá mức đòi hỏi.
Ngài biến nước của Cựu Ước thành rượu của Tân Ước.
Như thế Ngài đã mở ra một thời đại mới
thời đại thiên sai, chan chứa niềm vui cứu độ.
Ðức Giêsu cho thấy mình chính là Ðấng Mêsia.
Ngài đến để thiết lập một trật tự mới
dồi dào và phong phú, như rượu vừa nhiều vừa ngon.
Cựu Ước không làm con người mãn nguyện.
Con người vẫn khát khao và tìm kiếm hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc vẫn là cái gì bèo bọt, mong manh.
Ðức Giêsu đã dự tiệc cưới ở Cana.
Ngài muốn dự mọi bữa tiệc liên hoan của con người.
Ngài muốn chia sẻ và bảo vệ niềm vui bé nhỏ nơi họ.
Ðừng để Ðức Giêsu đứng ngoài hạnh phúc của bạn.
Ðừng coi Ngài là người ganh ghét với niềm vui bạn có.
Nếu bạn nghe lời Ngài, đổ nước đầy các chum rỗng,
bạn sẽ gặp được hạnh phúc vững bền.

Dấu lạ Cana chủ yếu cho ta thấy Ðức Giêsu là ai,
nhưng Ðức Maria cũng có một vai trò đáng kể.
Mẹ hiện diện trong tiệc cưới như thân mẫu Ðức Giêsu.
Mẹ thấy rõ sự lúng túng lo âu của chàng rể.
“Họ hết rượu rồi”: Mẹ chỉ nói với Con như vậy.
Câu nói của Mẹ ẩn chứa một lời nài xin kín đáo.
Mẹ mong Con làm một điều gì đó mà Mẹ không rõ.
“Người bảo gì, các anh hãy làm.”
Quả thật Ðức Giêsu có bảo và các gia nhân có làm,
nhờ đó dấu lạ Cana được thực hiện.

Qua sự đóng góp của Mẹ trong dấu lạ mở màn này,
đức tin của các môn đệ được củng cố và lớn lên.
Hôm nay Mẹ vẫn nói nhỏ với Chúa: Họ hết rượu rồi!
Niềm vui chợt tắt, tình yêu nhạt phai, gia đình tan vỡ…
Cần biết bao sự hiện diện của Chúa và Mẹ
trong mỗi gia đình, giữa lúc khó khăn bối rối.
“Người bảo gì, các con hãy làm”
Ðó vẫn là lời Mẹ nhắn nhủ chúng ta hôm nay.

Gợi Ý Chia Sẻ

1. Thiên Chúa muốn con người hạnh phúc ngay từ đời này. Theo bạn, thế nào là một con người hạnh phúc? Hạnh phúc đích thực dựa trên những yếu tố nào?

2. Ðâu là những điều đe dọa hạnh phúc bình thường của một người?

Cầu Nguyện

Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi Bêlem sinh Ðức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng Con trong đền thờ.
Mẹ tìm Con bị lạc và đi dự tiệc cưới ở Cana.
Mẹ đi thăm Ðức Giêsu khi Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ trong,
từ con người hay từ Thiên Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Ðức Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc sống.
Chẳng phải con đường nào cũng là thảm hoa.
Có những con đường đầy máu và nước mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt chia ly.
Xin giữ chúng con luôn đi trên Ðường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo đường khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp gỡ Thiên Chúa.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ