Phúc Âm: Lc 4, 21-30
“Chúa Giêsu, như Êlia và Êlisê, không phải chỉ được sai đến với người Do Thái”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu nói trong hội đường rằng: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”
Và Người nói với họ: “Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: ‘Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình!’ Ðiều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông’”. Người nói tiếp: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật với các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Elia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Elia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria”.
Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm 1: KHÔNG ĐƯỢC CHẤP NHẬN
Tin là thái độ căn bản trong cuộc sống.
Chẳng ai có thể sống mà không tin.
Không tin người này nhưng lại tin người kia.
Không tin lý thuyết này nhưng lại tin giả thuyết nọ.
Thành ra ai cũng phải chọn một niềm tin.
Không phải chọn một cách vu vơ, mù quáng,
nhưng một cách sáng suốt và tự do.
Ðiều khó là giữ cho lòng mình được tự do thanh thoát,
không bị những định kiến ràng buộc hay tư lợi chi phối,
nhờ đó chúng ta dám chọn sự thật,
dù sự thật đó làm đổ nhào mọi điều ta nghĩ,
và xoay lại hướng đi của cả đời ta.
Có lẽ dân làng Nadarét ít có thứ tự do này.
Khi Ðức Giêsu giảng trong hội đường Nadarét thân quen,
họ đã ngỡ ngàng thán phục trước lời Ngài nói.
Hãnh diện biết mấy khi một thành viên trong làng
nay được tiếng tăm lẫy lừng khắp miền Galilê!
Nhưng tin Ðức Giêsu là một ngôn sứ
lại là điều họ không làm được.
“Ông này không phải là con ông Giuse đó sao?”
Ký ức của họ vẫn còn giữ nguyên những hình ảnh
của Ðức Giêsu sống tại đây hơn ba mươi năm qua.
Một cuộc sống quá đỗi bình thường!
Một ông thợ mộc, con một ông thợ mộc khác.
Gốc gác, họ hàng của Ðức Giêsu, họ đều nắm rõ.
Tiếc là họ đã không thể đi xa hơn.
Cái hiểu biết trước đây khiến họ mãn nguyện, tự hào,
và tưởng mình chẳng còn gì để biết thêm về Giêsu.
“Những gì ông đã làm ở Caphácnaum, hãy làm ở đây xem.”
Người làng Nadarét không tin Ðức Giêsu là ngôn sứ.
Họ muốn Ngài chứng minh bằng phép lạ.
Họ muốn thấy tận mắt, chứ không chỉ nghe nói thôi.
Nhưng Ðức Giêsu không làm phép lạ để ép người ta tin.
Chính lòng tin đưa đến phép lạ,
mà Ngài lại chẳng gặp lòng tin nào nơi người đồng hương.
Lòng chai đá cứng cỏi của họ chuyển thành sự phẫn nộ,
khi Ðức Giêsu kể chuyện hai ngôn sứ Êlia và Êlisa
được Thiên Chúa sai đến thi ân cho dân ngoại.
Dân làng không giữ được Ðức Giêsu cho riêng mình.
Khi thấy mình chẳng còn chút đặc quyền, đặc lợi,
thì họ tìm cách thủ tiêu Ngài.
Tin Ðức Giêsu là ngôn sứ, là Mêsia, là Con Thiên Chúa,
điều đó chẳng dễ dàng chút nào.
Người không tin cũng có thể đưa ra bao lập luận.
Ðiều cần thiết là phải tìm kiếm chân lý với cả tâm hồn.
Chúa Thánh Thần vẫn soi sáng cho người thành tâm thiện chí.
Hôm nay, chúng ta đã biết, tin và gần gũi Ðức Giêsu,
nhưng chúng ta vẫn có nguy cơ tương tự như người Nadarét:
tưởng mình đã múc cạn được mầu nhiệm
hay muốn độc quyền giữ Ðức Giêsu cho mình.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
dân làng Nadarét đã không tin Chúa
vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công.
Các môn đệ đã không tin Chúa
khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự.
Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa
chỉ vì Chúa sống như một con người.
Cũng có lúc chúng con không tin Chúa
hiện diện dưới hình bánh mong manh,
nơi một linh mục yếu đuối,
trong một Hội Thánh còn nhiều bất toàn.
Dường như Chúa thích ẩn mình
nơi những gì thế gian chê bỏ,
để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con
để khiêm tốn thấy Ngài
tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống. Amen.
Suy niệm 2: HÃY LÀM TẠI QUÊ HƯƠNG ÔNG
Khi đọc bài Tin mừng hôm nay,
chúng ta sửng sốt vì thấy sự thay đổi mau chóng
của những người trong hội đường ở Nadarét.
Họ đi từ thán phục trước lời giảng của Đức Giêsu
đến chỗ phẫn nộ và muốn xô Ngài xuống vực.
Đâu là lý do gây ra sự thay đổi đột ngột như thế?
Tại sao dân làng Nadarét lại muốn làm hại Đức Giêsu?
“Ông này không phải là con trai ông Giuse đó sao?”
Đây là một câu hỏi, chờ một câu trả lời: “Đúng vậy!”
Mọi người trong hội đường đã tập trung vào Đức Giêsu,
đã chăm chú lắng nghe lời Ngài giải thích lời ngôn sứ Isaia.
Và họ đều ngỡ ngàng thán phục trước những lời ân sủng.
Lòng họ rất vui khi nghe Đức Giêsu long trọng tuyên bố:
“Hôm nay, ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”
Như thế Ngài nhận mình là vị ngôn sứ được Isaia nói đến.
Ngài sẽ khai mở một Năm Toàn Xá, Năm của Tin mừng,
Năm của Tự do và Giải thoát cho những ai bị trói buộc.
Chắc có những người nghe đã tin Đức Giêsu là ngôn sứ.
Một vị ngôn sứ được Chúa cho xuất hiện ở làng Nadarét,
đây quả là niềm vui bất ngờ và là niềm hãnh diện cho làng,
một ngôi làng xưa nay ít được ai nhắc đến.
Nhưng nếu Ông Giêsu, con ông Giuse, là người làng của họ,
thì ông phải thuộc về làng này,
phải ưu tiên phục vụ cho người dân ở đây.
Đức Giêsu biết những gì đang diễn ra trong lòng của họ.
Ngài nghĩ họ sẽ nói: “Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình!”
Ông Giêsu ơi! hãy chữa cho người làng của mình trước đã.
Hãy làm cho dân ở đây những gì Ông đã làm ở Caphácnaum.
Đừng quên quê của Ông là Nadarét.
Hãy ở lại đây với chúng tôi, và lo cho chúng tôi.
Dĩ nhiên Đức Giêsu không thể chiều ý họ,
vì chương trình hành động của Ngài có tính phổ quát,
không bị giới hạn bởi một nhóm hay vùng miền nào.
Ngài biết dân làng sẽ phản ứng và chống đối
nếu Ngài từ chối ý muốn của họ,
nhưng Ngài phải theo ý Đấng đã sai Ngài.
Đức Giêsu biết thân phận muôn đời của một ngôn sứ:
“Không ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê của mình.”
Khi công bố lời của ngôn sứ Isaia ở hội đường Nadarét,
Đức Giêsu đâu chỉ nghĩ đến làng quê của mình.
Ngài cũng đâu chỉ giới hạn trong dân của mình là Ítraen.
Tầm nhìn và sứ mạng của Ngài là toàn thế giới,
trong đó có cả Dân Ngoại khắp tứ phương.
Ngài biết Dân Ngoại có chỗ trong trái tim Thiên Chúa.
Đức Giêsu kể hai chuyện về những người dân ngoại,
qua đó Ngài coi mình như một ngôn sứ giống với Êlia, Êlisa.
Êlia đã được sai đến với bà góa ngoại giáo vùng Xi-đôn.
Ông đã cho bà này được no đủ trong suốt thời hạn hán.
Êlisa đã chữa bệnh phong cho tướng Na-a-man người Xyri.
Viên tướng này đã được khỏi bệnh nhờ tắm ở sông Giođan.
Dân Ngoại cũng có chỗ trong tim Đức Giêsu.
Sau này Ngài sẽ chữa cho anh nô lệ của viên sĩ quan Rôma,
cho người bị quỷ ám ở vùng dân ngoại (Lc 7,1-10; 8,26-39).
Ngài ca ngợi người Samari tốt lành (Lc 10,29-37),
và người phong vùng Samari trở lại tạ ơn (Lc 17,11-19).
Bữa tiệc cánh chung gồm người từ bốn phương thiên hạ.
Dân làng Nadarét bị mất một cơ hội bằng vàng,
khi Đức Giêsu trở lại thăm họ.
Người làng cũng là ngôn sứ, là Kitô, là Con Thiên Chúa,
và cũng là chính Thiên Chúa Ngôi Lời làm người.
Chính khi họ muốn giữ Ngài cho mình thì họ mất Ngài.
Xin cho chúng ta để Chúa Giêsu là Chúa của mọi người.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
Nếu con cứ mãi bực bội
vì một lời nói thiếu tế nhị,
nếu con cứ nuôi cơn giận
vì một hành vi khiếm nhã,
thì tim con chẳng được bình an.
Nếu con cứ dằn vặt mình
vì một điều mình va vấp,
nếu con không sao chịu nổi
những sai sót của bản thân,
thì tim con chẳng được bình an.
Nếu con ưu tư phiền muộn
vì những yếu đuối của mình,
nếu con cay đắng ghen tỵ
vì những thành công của người khác,
thì tim con mãi mãi chẳng được bình an.
Lạy Chúa,
bình an là một ơn rất lớn,
vậy mà con thường dễ dàng đánh mất
chỉ vì những chuyện không đâu.
Xin giải thoát con khỏi cái tôi nặng nề,
để lòng con nhẹ nhàng thanh thản.
Xin cho tim con vui trở lại
Và chữa con khỏi mọi tổn thương. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ