CHÚA NHẬT 13 THƯỜNG NIÊN. C
(Luca 9: 51-62)
THEO THẦY
Ba năm rao giảng Tin Mừng,
Thời gian đã mãn, Chúa dừng nơi đây.
Lên đường thành Thánh đong đầy,
Giê-ru-sa-lém, ngất ngây hương trời.
Hành trình muôn nẻo nhiều nơi,
Không người đón tiếp, lại khơi hận thù.
Sa-ma-ri-a dập trù,
Môn đồ nóng giận, dọa hù lửa thiêu.
Giê-su quở trách đừng liều,
Tinh thần bác ái, cao siêu cứu đời.
Trên đường mấy kẻ nghe lời,
Muốn xin theo Chúa, đáp mời dấn thân.
Nơi đâu Thầy đến canh tân,
Con đi theo sát, góp phần học khôn.
Quay nhìn mấy kẻ đồng môn,
Chim trời có tổ, con chồn có hang.
Gối đầu chẳng có lang thang,
Nay đây mai đó, cái bang đồng thuyền.
Tín trung giữ vững lệnh truyền,
Hướng về phía trước, lời khuyên theo Thầy.
Chúa Giêsu cương quyết lên đường đi Giêrusalem. Lên Giêrusalem là bước lên con đường thập giá. Chúa Giêsu nói với những người muốn theo Chúa: Ai đã tra tay vào cầy mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa. Chúa Giêsu biết gần tới ngày Ngài phải lìa khỏi đời này.
Ngài muốn các môn đệ chọn lựa một thái độ dứt khoát, hướng về phía trước và thẳng tiến cho dù có muôn vàn chông gai.
Trên đường đi, có nhiều người muốn theo Chúa, Chúa nói rõ những khó khăn phải đối diện: Con chồn có hang, con chim có tổ, Con người không có chỗ gối đầu. Theo Chúa không phải tìm hưởng vinh hoa ở đời này nhưng hướng về hạnh phúc mai sau. Tất cả các phép lạ Chúa đã thực hiện giúp con người nhận ra quyền năng và ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Chúa làm rất nhiều phép lạ như hóa bánh ra nhiều, chữa lành các loại bệnh tật, xua trừ ma qủi và cho kẻ chết sống lại. Những phép lạ này không phải để con người thỏa mãn thị yếu và khen ngợi tung hô, nhưng là để củng cố niềm tin và hy vọng.
Có người nghe nói về hoàn cảnh sống nghèo nàn và lang thang nay đây mai đó của Chúa Giêsu, họ chán nản bỏ đi. Vì cuộc sống của họ còn mải mê với của cải tiền bạc giầu sang. Họ cậy dựa và gối đầu vào các của cải trần gian, dựa vào bảo hiểm, vào ngân hàng và vào qũy tiết kiệm để dành. Họ hy vọng rằng các thứ quỹ đó có thể mua sự bảo hiểm an toàn cho đời sống. Thật ra, bảo hiểm chỉ là những bảo đảm tạm thời một phần về vật chất. Chúng ta thấy bao nhiêu người đã sa cơ vì hãng bảo hiểm bị phá sản.
Truyện kể: Có vị thiền sư Ấn Độ đang ngồi tinh niệm bên bờ sông. Một người đàn ông nọ muốn ra mắt xin làm đệ tử. Ông rón rén đến bên vị linh sư và đặt dưới chân ngài hai viên ngọc qúy như là lễ vật ra mắt. Vị linh sư lấy một viên ngọc ném xuống sông. Tiếc của, người đàn ông giầu có liền nhảy xuống sông để cố tìm viên ngọc. Lâu giờ không tìm được, ông xin vị linh sư chỉ chỗ nào ngài ném viên ngọc. Vị linh sư cầm viên ngọc còn lại ném xuống sông và chỉ cho ông ta, tôi đã ném vào chỗ đó, xuống mà mò. Con người cậy dựa vào tiền bạc và tiếc xót của cải, còn ngoái cổ lại đằng sau tìm kiếm. Không xứng đáng là môn đệ của Chúa.
Chúa Giêsu không ép buộc ai phải theo Chúa, nhưng khi chúng ta chấp nhận là môn đệ của Chúa, chúng ta phải chấp nhận thập giá. Chúa phán: Ai muốn làm môn đệ của Thầy, hãy từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà theo Thầy. Chúa không chỉ hứa hạnh phúc hiện tại nhưng còn là hạnh phúc vĩnh cửu đời đời.
THỨ HAI, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 18-22).
THEO THẦY
Đám đông dân chúng vây quanh,
Bước đi theo Chúa, ơn lành nguyện xin.
Ước mong Luật Sĩ van xin,
Đi đâu bất cứ, con tin theo Thầy.
Giê-su thú thật lời này,
Chim trời có tổ, chồn bầy có hang.
Con Người không ở cao sang,
Gối đầu không có, không màng công danh.
Theo Thầy bỏ hết lợi danh,
Xa cha xa mẹ, bỏ ngành chuyên môn.
Chú tâm nuôi dưỡng linh hồn,
Chân thành tín nghĩa, suy tôn Ngôi Lời
Chứng nhân sự thật ở đời,
Truyền rao đạo lý, gọi mời yêu thương.
Môn đồ dứt bỏ đoạn trường,
Hy sinh gian khó, mở đường thiên cung.
THỨ BA, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 23-27).
GIÓ BIỂN
Lênh đênh giữa biển chiều hôm,
Chúa nằm dựa ngủ, gió nồm nổi lên.
Sóng to biển động tràn bên,
Dập dềnh sóng vỗ, nước trên ngập tràn.
Môn đồ chèo chống giữa làn,
Nguy cơ chìm đắm, vô vàn sợ lo.
Cầu mong Thầy giúp sức cho,
Lại gần đánh thức, Thầy trò cứu nguy.
Sao mà nhát sợ giảm suy,
Đức tin yếu kém, tư duy nghi ngờ.
Chúa rằng sóng lặng như tờ,
Nước trôi gió nhẹ, vật vờ lặng yên.
Thất kinh quyền phép siêu nhiên,
Đất trời vâng phục, cõi thiên phép lành.
Kính tin Con Chúa ẩn danh,
Quyền năng siêu thoát, chúng sanh phụng thờ.
THỨ TƯ, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 8, 28-34).
TRỪ QUỶ
Hai người quỷ ám đi ra,
Sống nơi mồ mả, thiệt là thất kinh.
Ám tà hung dữ hằng rình,
Người qua kẻ lại, thình lình khiếp thay.
Chúng kêu xin Chúa đừng rầy,
Can chi hành hạ, trước ngày định sao.
Bỏ qua tha thứ cách nào,
Đàn heo mé biển, sẽ nhào xuống sâu.
Chúa đành ưng thuận lời cầu,
Quỷ ma xuất khỏi, chúi đầu thoát thân.
Người chăn sợ hãi quỷ thần,
Đành rời chạy trốn, về gần báo tin.
Hai người tỉnh táo đứng nhìn,
Cả thành kinh hãi, van xin Thầy rời.
Chúa thương dân chúng mọi nơi,
Ra đi vùng khác, gọi mời canh tân.
THỨ NĂM, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 1-8).
THA TỘI
Xuống thuyền vượt biển đi về,
Quê hương xứ sở, cận kề làng bên.
Khiêng người bất toại nằm trên,
Đớn đau bệnh hoạn, cuốn mền xót xa.
Cầu xin Chúa cứu người ta,
Chữa lành thân xác, thứ tha tội tình.
Mấy người Luật sĩ rẻ khinh,
Sao ông phạm thượng, quyền linh Chúa Trời.
Quyền năng Chúa Cả cao vời,
Có quyền tha tội, chữa đời phàm nhân.
Bệnh tình hồn xác toàn thân,
Chúa rằng vác chõng, bước chân về nhà.
Đoàn dân sợ hãi kêu la,
Tôn vinh Thiên Chúa, hải hà ban ơn
Chúa thương đoàn lũ nhiều hơn,
Bơ vơ lạc lõng, lâm cơn đau buồn.
THỨ SÁU, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 9-13).
ƠN GỌI
Ngồi bàn thu thuế bên đường,
Mát-thêu oai vệ, xã phường ở đây.
Giê-su bước tới chốn này,
Ngó nhìn kêu gọi, ông này theo tôi.
Ông ta đứng dậy ngay thôi,
Về nhà đãi tiệc, cùng ngồi với nhau.
Nhiều người thu thuế đến sau,
Cả phường tội lỗi, tới mau xum vầy.
Những người Biệt Phái quấy rầy,
Tại sao ăn uống, nơi này không hay.
Chúa cùng môn đệ giãi bày,
Chỉ người đau yếu, cần thầy cứu cho.
Xác thân khỏe mạnh khỏi lo,
Học xem ý nghĩa, lý do thực hành.
Những người công chính tốt lành,
Không cần cứu chữa, hư danh một đời.
THỨ BẢY, TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 14-16).
GIỮ CHAY
Gio-an khắc khổ luyện tu,
Ăn chay nếm mật, công phu tập tành.
Tiền hô tu đạo thực hành,
Giữ chay nghiêm ngặt, lưu danh ở đời.
Môn đồ tuân giữ mọi lời,
Theo thầy chay tịnh, một đời khắc ghi.
Giê-su Con Chúa từ bi,
Lữ hành dương thế, ra đi có ngày.
Thời gian hiện diện nơi này,
Tin mừng loan báo, cơ may trong đời.
Tông đồ vui hưởng một thời,
Giống như phù rể, chung lời chúc khen.
Tân lang rời bỏ gót sen,
Hạt mầm gieo xuống, muối men cho đời.
Ăn chay tưởng nhớ đến Người.
Tông đồ môn đệ, tới thời ăn chay.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng