“Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước,
là ánh sáng chỉ đường con đi”. (Tv 119, 105)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 9, 36 – 10, 8)
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đoàn lũ dân chúng, liền động lòng xót thương họ: vì họ tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn, Người liền bảo môn đệ rằng: “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt thì ít. Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa”.
Và Người liền triệu tập mười hai môn đệ, ban cho họ quyền năng trên các thần ô uế, để họ xua đuổi chúng, và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền. Đây là tên của mười hai tông đồ: trước hết là Simon cũng gọi là Phêrô, rồi đến Anrê em ông; Giacôbê con của Giêbêđê và Gioan em ông; Philipphê và Bartôlômêô; Tôma và Matthêu người thu thế; Giacôbê con của Alphê và Tađêô; Simon người Cananêô và Giuđa Iscariốt, kẻ nộp Người. Chúa Giêsu sai mười hai ông này đi và truyền lệnh cho các ông rằng:
“Các con đừng đi về phía dân ngoại, và đừng vào thành các người Samaritanô. Nhưng tốt hơn, các con hãy đi đến cùng chiên lạc của nhà Israel trước đã, và rao giảng rằng: ‘Nước Trời đã đến gần’. Hãy chữa lành người liệt, phục sinh kẻ chết, chữa lành người phung, và xua trừ ma quỷ. Các con đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho nhưng không.”
Đó là lời Chúa.
Mục lục:
SUY NIỆM TIN MỪNG
Ánh Mắt Cứu Độ ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt Trg 2
Đừng Tự Mãn Về Thành Quả Lm. Jos Tạ Duy Tuyền Trg 4
Lên Đường Đến Với Anh Em Lm. Inhaxiô Trần Ngà Trg 5
THƠ TIN MỪNG
Vất Vưởng A.P. Mặc Trầm Cung Trg 6
———————————-
Ánh Mắt Cứu Độ
Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt. Nhưng ngày nay người ta ít có thời giờ nhìn nhau, nên tình yêu không đến. Người ta quá bận rộn vì cuộc sống ngày càng vội vã. Ra đường là đi như chạy để tranh thủ thời gian. Nên không có thời giờ nhìn, hỏi han, trò truyện, thông cảm. Và vì bận rộn nên nhiều lần ta lẩn tránh không muốn nhìn những thảm cảnh chung quanh, ngay trước mắt ta.
Chúa Giêsu thì không như thế. Người nhìn thấy đám đông và chạnh lòng thương. Nếu nhìn một đám đông thoáng qua thì khó mà chạnh lòng thương. Chạnh lòng thương là tức là đã nhìn kỹ từng người, thấy rõ hoàn cảnh đáng thương của từng người. Đứng trước một đám đông, Chúa vẫn có thời giờ nhìn kỹ từng người, vì Chúa quan tâm đến số phận của từng người.
Khi nhìn ngắm kỹ lưỡng, sẽ hiểu rõ. Khi hiểu rõ sẽ dễ chạnh lòng thương. Tuy nhiên từ ánh mắt đến trái tim là một khoảng cách rất gần mà cũng rất xa. Trái tim con người thật khó hiểu. Khi mở ra thì bao la ngàn trùng. Nhưng khi khép lại thì vô cùng chật hẹp. Một hạt bụi cũng khó lọt qua. Khi thao thức thì vô cùng nhanh nhậy, chỉ một thoáng nhìn, chỉ một âm thanh mơ hồ cũng đã đủ làm xao xuyến, rộn ràng. Nhưng khi ngủ yên thì vô cùng chai cứng, chậm chạp, dù có đập vào mắt, dù có la vào tai, cũng lạnh lùng dửng dưng. Trái tim Chúa Giêsu luôn thao thức về con người, luôn rộng mở đón nhận con người, nên dễ chạnh lòng thương trước cảnh bơ vơ, khốn cùng của con người.
Tình thương của Chúa Giêsu không phải là thứ tình mơ mộng viển vông, than mây khóc gió, nhưng là một tình thương mãnh liệt dẫn đến những hành động cụ thể. Khi nhìn thấy đám đông tất tưởi, bệnh tật, đói khát, Người lập tức an ủi, chữa lành, nuôi dưỡng. Việc Người an ủi, chữa lành, nuôi dưỡng đám đông không chỉ là những hoạt động do cảm tính nhất thời, nhưng là cả một kế hoạch rộng lớn, lâu dài. Chính vì thế, Người đã chọn mười hai Tông đồ, huấn luyện, sai họ đi nối tiếp sứ mệnh của Người.
Với bài Tin Mừng hôm nay, Chúa muốn dạy tôi ba bài học.
Bài học thứ nhất: hãy biết nhìn người khác bằng ánh mắt cảm thông. Ở Việt Nam phong trào đô thị hoá ngày càng mạnh. Các thành phố ngày càng phình ra vì dân cư từ quê đổ ra tỉnh tìm đường làm ăn sinh sống. Thành phố trở nên đông đúc chật chội. Người sống trong thành phố đang trở thành những con số vô danh, chìm mất giữa đám đông vội vã. Không ai biết ai. Không ai nhìn ai. Không ai quan tâm tới ai. Vì ai cũng bận lo cho bản thân mình. Hãy nhìn các đám đông trong chợ búa, ở trường học, ở công sở. Hãy quan sát đám đông trongvùng kẹt xe hay ở ngã tư đèn đỏ. Có biết bao linh hồn cô đơn buồn khổ. Có biết bao thể xác đang bị bệnh tật bào mòn. Có biết bao trái tim đang tan nát vì thất vọng. Hãy nhìn và hãy cảm thông như Chúa Giêsu nhìn đám đông và cảm thương họ.
Bài học thứ hai: hãy có một trái tim biết cảm thương. Đời sống ngày càng vất vả. Nhu cầu ngày càng nhiều. Vì thế con người ngày càng ích kỷ, chỉ lo cho bản thân hoặc gia đình mình. Chính vì thế trái tim thường dễ khép lại, trở thành lạnh lùng, xơ cứng. Khi trái tim xơ cứng, ta không thể đón nhận được những thông tin từ ánh mắt đem lại. Và con đường từ ánh mắt đến trái tim trở thành muôn trùng diệu vợi. Hãy mở lòng ra. Hãy biết rung động. Hãy để lòng mình thổn thức nỗi đau của người. Hãy biết khóc thương những số phận hẩm hiu. Hãy âu lo cho những cuộc đời bế tắc. Hãy để cho niềm cảm thương dâng tràn trái tim như trái tim Chúa Giêsu đã cảm nghiệm.
Bài học thứ ba: công cuộc truyền giáo phải bắt đầu bằng tình thương. Đức Chúa Cha, vì cảm thương thân phận tội lỗi đau khổ của loài người đã sai Chúa Giêsu xuống trần gian. Chúa Giêsu, vì cảm thương đám đông tất tưởi, bơ vơ, đã sai các môn đệ ra đi, tiếp tục sứ mệnh gieo rắc tình thương khắp nơi. Việc truyền giáo như thết là kết quả của lòng thương yêu vô biên của Thiên Chúa. Tình yêu thương khởi đầu nơi trái tim Thiên Chúa phải được tiếp nối, đẩy mạnh, nhân rộng trong cuộc đời. Vì thế người làm nhiệm vụ truyền giáo không bắt đầu bằng rao giảng, cũng không bắt đầu bằng cử hành bí tích mà phải bắt đầu bằng yêu thương. Cứ yêu thương rồi tình yêu sẽ hướng dẫn ta biết phải làm gì.
Tất cả chúng ta là những người con của Chúa. Tất cả chúng ta được Chúa mời gọi làm nhân chứng cho Chúa. Ta hãy học theo gương của chúa Giêsu biết nhìn người khác với ánh mắt cảm thông, biết cảm thương những con người đau khổ. Như thế chúng ta đã bắt đầu làm việc truyền giáo rồi.
Lạy trái tim Chúa Giêsu hiền lành và khiêm nhường, xin uốn lòng con nên giống trái tim Chúa. Amen
TẤM BÁNH HOÁ NHIỀU
1) Bạn có để giờ nhìn kỹ những người thân trong gia đình không? Bạn có thực sự hiểu hết những uẩn khúc trong tâm hồn những người thân yêu không?
2) Mỗi khi gặp một hoàn cảnh đáng thương, bạn có cụ thể làm ngay một việc gì để giúp đỡ không?
3) Sống chan hoà yêu thương là truyền giáo. Bạn nghĩ gì về điều này?
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt
—————————————-
Đừng Tự Mãn Về Thành Quả
Ma quỷ thời nào cũng có. Ma quỷ luôn dẫn dụ con người đề cao tự do cá nhân để rồi sống theo ý mình và tìm sự dễ dãi cho bản thân. Một cuộc sống tự do và phóng túng là nguyên nhân cho tội lỗi lan tràn và gây nên những đau khổ bất hạnh cho gia đình và xã hội .
Thế giới luôn quá nhiều sự dữ. Con người lại sống tự do phóng túng nên cái xấu, sự tội vẫn lan tràn làm cho thế gian đắm chìm trong ô uế, tội lỗi và khổ đau.
Là người Kitô hữu chúng ta cũng được mời gọi ra đi đẩy lùi sự dữ, thanh tẩy môi trường khỏi sự ô uế của đam mê xác thịt, của tham lam bất chính. Mỗi người chúng ta dù ở môi trường nào. Dù ở địa vị nào. Tất cả đều nhận một mệnh lệnh như nhau. Hãy đi rao giảng rằng Nước Trời đã gần đến. Hãy chữa lành những người đau yếu. Hãy phục hồi sự sống cho những người đang chết dần chết mòn trong đam mê lầm lạc. Hãy xua trừ sự gian dối, xảo trá cho trần gian.
Nhưng trên hết mọi sự là thanh tẩy chính mình khỏi ô uê tội lỗi, và xin ơn Chúa cứu thoát chúng ta khỏi những cám dỗ của ma quỷ. Đôi khi cám dỗ quá mạnh khiến chúng ta chao đảo và bất lực chống trả cám dỗ. Chúa đang mời gọi chúng ta hãy trông cậy Chúa. Hãy luôn tin tưởng kêu cầu Chúa vì Chúa đã chiến thắng sự dữ và Ngài cũng đang nói với chúng ta rằng:
“Hỡi các con cái bé mọn, phần các con, là thuộc về Đức Chúa Trời, đã thắng được họ rồi, vì Đấng ở trong các con là lớn hơn kẻ ở trong thế gian” (1 Ga 4,4).
Ở đây Chúa cũng nhắc nhở những môn đệ của Chúa cần ý thức sự nhỏ bé của mình. Chúng ta có chiến thắng được ma quỷ hay có đẩy lùi ma quỷ là vì Đấng ở trong chúngta là lớn hơn kẻ ở trong thế gian. Đấng ấy chính là Thiên Chúa mà khi nghe danh Thánh Chúa thì ma quỷ cũng phải run sợ tháo lui. Do vậy, những việc phi thường như chữa bệnh, trừ quỷ chúng ta làm được không phải do tài năng hay công đức của chúng ta mà do Đấng ở trong chúng ta và chúng ta đang nhân danh Người để thanh tẩy thế gian.
Và Ngài cũng từng cảnh giác những sứ giả Tin Mừng là niềm vui không phải là cuộc chiến thắng kẻ thù, đè bẹp được kẻ chống đối, hay loại trừ được những kẻ bị hoài nghi…Vì thế, “các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”.
Điều đáng tiếc là ngày hôm nay vẫn còn có những nhóm người tự mãn vì trừ được quỷ, vì chữa được bệnh tật để rồi họ xa lìa Giáo Hội của Chúa. Ma quỷ phải nghe lời họ nên tiếng nói của bề trên, của Giáo hội họ bỏ ngoài tai để tìm lối đi riêng cho bản thân như “Nhóm Trừ Quỷ Bảo Lộc” hay như linh mục Phêrô Nguyễn Văn Tường …
Đây là điều đáng tiếc với những người đã nhân danh Chúa để trừ quỷ, để chữa lành bệnh tật, nhưng vì tự mãn dẫn đến rời xa Hội Thánh là nhiệm thể Chúa Kitô. Chúng ta hãy cầu nguyện cho các sứ giả của Chúa đừng bao giờ tự mãn về thành quả của mình mà sống theo ý riêng. Xin cho các sứ giả của Chúa biết phụng sự Chúa hết mình, hết linh hồn hầu tên của họ sẽ được ghi trên trời.
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
————————————-
Lên Đường Đến Với Anh Em.
Lúa chín đầy đồng
Khi nhìn thấy đoàn lũ dân chúng đông đảo bao quanh mình như đoàn chiên vất vưởng không người chăn, Chúa Giêsu chạnh lòng thương xót họ và kêu mời các môn đệ cũng như chúng ta hãy cầu xin Chúa Cha sai thợ đến làm việc trên cánh đồng của Chúa: “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa.”
Giờ đây, chúng ta thử đảo mắt nhìn quanh, để xem đồng lúa chung quanh bao la rộng lớn biết chừng nào.
Trước hết, hãy hướng tầm nhìn về Châu Á.
Đây là lục địa mênh mông hiện có trên 4 tỷ rưỡi người sinh sống, trong đó, người Công giáo chỉ chiếm 3,4 phần trăm.
Và tại Việt Nam chúng ta, hiện nay dân số lên đến 100 triệu người, trong khi tín hữu Công giáo chỉ có chừng 7 triệu, chiếm 7 phần trăm dân số. Như vậy, có trên 90 triệu người trên quê hương chúng ta chưa có cơ may đón nhận Tin Mừng. Vậy thì đây là một cánh đồng mênh mông mà Chúa tha thiết kêu gọi chúng ta cầu xin cho có nhiều sứ giả đến loan báo Tin mừng.
Ước vọng của Thiên Chúa
Thiên Chúa dựng nên tất cả mọi người và Ngài hết lòng yêu quý từng người một, chẳng trừ ai. Ước vọng tha thiết nhất, mãnh liệt nhất của Ngài là mọi người khắp dương gian đều nhận biết Ngài là Cha và nhận biết mọi người là anh chị em một nhà, để tất cả sum họp cùng nhau trong một gia đình ấm áp tình thương.
Để đạt được ước vọng nầy, Đức Giêsu Kitô là Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế, trở nên người phàm, hòa mình sống giữa cộng đồng nhân loại để tỏ bày cho họ biết mọi người là con của Thiên Chúa Cha. Rồi Ngài lại tuyển chọn 12 Tông đồ, như cánh tay nối dài của Ngài để mang ơn cứu độ cho thế giới. Và tiếp theo đó, Ngài kêu gọi chúng ta, những người đã gia nhập vào Hội Thánh, nối tiếp bước chân Ngài đến với muôn dân, mang ơn cứu độ đến cho muôn người.
Từ ngày lãnh Bí tích Rửa Tội, chúng ta chính thức trở thành chi thể của Chúa Giêsu, trở nên thân mình Chúa, để tiếp tục mang Chúa đến với mọi người. Đây là sứ mạng vô cùng cao quý và khẩn cấp.
Sứ mạng nầy khẩn cấp vì có rất nhiều người mãi cho đến lúc lìa đời mà vẫn chưa biết mình có một người Cha tuyệt vời là Thiên Chúa.
Thế nhưng, nhiều người trong chúng ta vẫn dửng dưng với ước vọng của Thiên Chúa, không quan tâm đến nỗi thao thức của Chúa muốn đoàn tụ con cái khắp nơi về với Ngài, sum họp với nhau trong gia đình Hội Thánh; cũng chẳng tha thiết gì đến phần rỗi của anh chị em mình. Thế là nỗi đau của Thiên Chúa càng thêm chất ngất!
Lạy Chúa Giêsu. Hôm nay, trên quê hương Việt Nam chúng con, còn hơn 90 triệu người chưa biết Chúa là Cha; ngay sát vách nhà chúng con hay kề cận giáo xứ chúng con cũng còn rất nhiều người chưa biết Chúa. Đây là cánh đồng mênh mông đang trông chờ thợ gặt. Xin cho chúng con đáp lời Chúa gọi, cất bước lên đường dẫn đưa những anh chị em nầy về sum họp trong nhà Cha. Amen.
Lm. Inhaxiô Trần Ngà
————————————
VẤT VƯỞNG
Chúa Nhật XI Thường Niên – Năm A – 2008 (Mt 9,36 – 10,8)
Đồng lúa chín vàng tỏa hương thơm mát dịu,
gợn sóng nhịp nhàng vui loan báo bội thu.
Nhưng sao lúa vẫn đong đưa trong bóng tối ngục tù?
lúa vất vưởng chờ tay ai đến gặt?
Giữa cuộc đời những bước chân đi cúi mặt,
vất vưởng lầm than không lối mở tương lai.
Khắc khoải, cô đơn, nước mắt rớt đêm dài,
mong mỏi lắm lời an ủi chân tình của người Sứ Giả.
Muốn quay gót tìm về, nhưng biết đâu lối ngã,
trong bóng tối mịt mù, đau uất nghẹn từng cơn.
Cố nén đau thương, nuốt nước mắt tủi hờn,
giơ cao tay khao khát,
mong trở về trong vòng tay Thiên Chúa.
Chúa “chạnh lòng thương” những tâm hồn héo úa,
mong mỏi an bình luôn khao khát yêu thương.
“Như chiên lạc bơ vơ không Mục Tử dẫn đường”,
Ngài mở mắt con bừng tỉnh,
trước tiếng gọi Tin Mừng đầy thúc bách.
Hãy can đảm ra đi, dẫu gặp nhiều thử thách,
“đi gặt lúa đem về, đi gieo vãi tình thương”.
Đi loan báo tin vui, Ơn Cứu Độ mở đường,
sống lý tưởng Tông Đồ,
biến thế giới thành môi trường chan hòa hạnh phúc.
Tiếng Chúa gọi hôm nay, tim lòng con thôi thúc,
nguyện làm Muối cho đời, làm Đèn sáng chiếu soi.
Âm thầm hy sinh để ướp mặn tình người,
nếu Muối không mặn, Đèn không sáng,
là vì “con không biết cho không,
những gì con nhận không từ Thiên Chúa”.
Đứng trước cánh đồng bao la thơm hương lúa,
con tin tưởng lên đường,
nhẹ nhàng thanh thoát nắm tay nhau.
Chia sẽ khổ đau, lau khô giọt lệ u sầu,
để hạt lúa chín vàng được đưa về kho lẫm.
Đưa chiên lạc về đàn,
không còn vất vưởng kiếp u mê.
AP. Mặc Trầm Cung