“Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước,
là ánh sáng chỉ đường con đi”. (Tv 119, 105)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 9, 1. 6-9. 13-17. 34-38)
Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy, và bảo: “Anh hãy đến hồ Silôe mà rửa” (chữ Silôe có nghĩa là được sai)”. Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những người láng giềng và kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: “Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?” Có kẻ nói: “Đúng hắn”. Lại có người bảo: “Không phải, nhưng là một người giống hắn”. Còn anh ta thì nói: “Chính tôi đây”.
Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt. Anh đáp: “Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt”. Mấy người biệt phái nói: “Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat”. Mấy kẻ khác lại rằng: “Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?” Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: “Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Đó là một Tiên tri”. Họ bảo anh ta: “Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?” Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: “Anh có tin Con Thiên Chúa không?” Anh thưa: “Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?” Chúa Giêsu đáp: “Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh”. Anh ta liền nói: “Lạy Ngài, tôi tin”, và anh ta sấp mình thờ lạy Người.
Đó là lời Chúa.
Mục lục:
SUY NIỆM TIN MỪNG
Ngọn Đèn Dức Tin ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt Trg 2
Nhận Ra Lòng Chúa Xót Thương Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty. SDB Trg 4
Tượng Ba Không Lm. Jos Tạ Duy Tuyền Trg 6
Một Chứng Mù Đáng Sợ Lm. Inhaxiô Trần Ngà Trg 7
THƠ TIN MỪNG
Đèn Sáng Giữa Đời Hạt Nắng Trg 8
Ánh Sáng Tâm Linh Bâng Khuâng Chiều Tím Trg 9
Đường Sáng M. Madalena Hoa Ngâu Trg 10
Ánh Sáng Niềm Tin A.P. Mặc Trầm Cung Trg 11
Ngọn Đèn Đức Tin
Ta nhìn thấy được là nhờ có ánh sáng. Đôi mắt là ánh sáng của thân thể. Nếu mắt hư hỏng, thì dù bên ngoài trời có sáng trưng, ta vẫn không thấy gì hết. Người bị hư mắt sống hoàn toàn trong đêm tối. Có nhiều thứ đêm tối. Cũng như có nhiều loại mắt.
Có thứ đêm tối u mê dốt nát. Ánh sáng văn hoá có đó. Sách vở chữ nghĩa có đó. Nhưng ta không đọc được. Vì ta mù chữ. Trí tuệ ta thiếu đôi mắt. Nên ta chìm trong đêm tối u mê.
Có thứ đêm tối phàm phu. Thiên nhiên có biết bao cảnh đẹp. Nhìn cảnh hoàng hôn, bình minh, người hoạ sĩ có thể xúc cảm vẽ nên những bức tranh tuyệt tác. Ta không cảm được vẻ đẹp của đất trời vì ta không có cặp mắt hoạ sĩ. Nghe chim ca, nhìn lá rụng, thi sĩ có thể viết nên những vần thơ. Còn ta, ta không nghe được sứ điệp của chim, không cảm được nỗi buồn của lá, vì ta không có tâm hồn, ánh mắt nhạy cảm của nhà thơ.
Có thứ đêm tối đức tin. Cuộc sống thần linh có đó. Thiên Chúa hiện hữu đó. Nhưng ta không thấy được nếu ta không có đức tin.
Đức tin là ánh sáng soi rọi vào thế giới vô hình, cho ta thấy được những điều mà người không tin không thấy. Đức tin là ngọn đèn soi cho ta bước đi trên con đường tiến về cuộc sống vĩnh cửu. Ngọn đèn ấy chỉ đủ sáng cho ta bước từng bước nhỏ. Trong khi bầu trời vẫn tối đen để ta phải phó thác tin yêu.
– Tin là một thái độ dấn thân. Người mù đi ra giếng Silôê rửa theo lời dạy của Chúa Giêsu vì anh tin. Anh có thể nghi ngờ: Rửa nước giếng có gì tốt đâu? Nhưng anh đã đi vì anh tin lời Chúa. Tin rồi anh không ngồi lì một chỗ nhưng dấn thân, lên đường và hành động theo lời Chúa dạy.
– Tin là một hành trình ngày càng gian khổ. Đức tin cần phải có thử thách. Thử thách như những bài học ngày càng cao, càng khó bắt người tin phải có thái độ lựa chọn ngày càng dứt khoát hơn. Ta hãy dõi theo hành trình của anh thanh niên bị mù.
Thoạt tiên, việc dấn thân của anh khá dễ dàng. Anh chỉ việc đi ra giếng Silôê rửa bùn đất mà Chúa Giêsu đã đắp lên mắt anh. Kế đó anh phải đối phó với một tình hình phức tạp hơn: Người ta nghi ngờ anh. Người ta tò mò xoi mói anh. Nhưng anh đã vững vàng vượt qua thử thách đó. Anh dõng dạc tuyên bố: Chính tôi là người mù đã ăn xin tại cổng thành. Tình hình phức tạp hơn khi gia đình anh tỏ ra thờ ơ lãnh đạm. Anh khá đau lòng và cảm thấy cô đơn. Anh được sáng mắt. Anh có niềm tin. Đó là một biến cố quan trọng thay đổi toàn bộ đời anh. Thế mà những người thân thiết nhất là cha mẹ, anh chị em trong gia đình vẫn thờ ơ, lãnh đạm. Để vững niềm tin vào Chúa, anh đành chấp nhận hành trình đơn độc. Vì tin Chúa anh đành cam chịu sự thờ ơ lãnh đạm của những người thân. Trung thành với niềm tin đã làm trái tim anh rướm máu.
Sự căng thẳng lên đến cực điểm khi anh phải đối đầu với quyền lực tôn giáo. Họ mạt sát anh là sinh ra trong tội lỗi. Họ tố cáo Chúa Giêsu đã lỗi phạm luật nghỉ ngày Sabbat. Và sau cùng, họ khai trừ anh khỏi hội đường. Đây là hình phạt nặng nề nhục nhã nhất đối với người Do Thái. Bị gia đình từ bỏ. Giờ đây lại bị xã hội chối từ. Anh trở thành người cô đơn nhất. Đây là thử thách lớn lao nhất. Nhưng anh vẫn vững vàng vượt qua. Lựa chọn của anh giờ đây là dứt khoát. Mất tất cả chỉ để trung tín với niềm tin của mình. Đúng lúc đau đớn nhất Chúa Giêsu lại xuất hiện. Như để khen thưởng cho đức tin kiên vững của anh. Chúa Giêsu tỏ cho anh biết Người là Đấng Cứu Thế, là Con Thiên Chúa. Lập tức anh quỳ sấp mặt xuống thờ lạy Người. Hành trình niềm tin gian khổ thế là chấm dứt. Anh đã gặp được Chúa Kitô.
Như thế niềm tin tăng dần theo với thử thách. Thử thách càng cao, đức tin càng mạnh. Thoạt tiên, anh coi Chúa Giêsu chỉ là một con người, một người nào đó trong muôn vạn người: “Một người tên là Giêsu đã xức bùn vào mắt tôi”. Những câu hỏi của đám đông, những tra vấn của Pharisêu khiến anh suy nghĩ sâu xa hơn và anh nhận rằng: “Ngài thật là vị tiên tri”. Khó khăn bắt bớ của giới chức tôn giáo thời đó lại khiến anh khẳng định: “Người từ Thiên Chúa mà đến”. Và sau cùng anh đã nhận Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa.
Đức tin giống như hạt ngọc bị lớp đất bụi che phủ. Những khó khăn thử thách giống như chiếc dũa, dũa sạch bụi đá. Càng dũa nhiều, ngọc càng sáng. Đức tin giống như ngọn đèn. Thử thách gian khổ là dầu. Càng có nhiều dầu gian khổ, đèn đức tin càng toả sáng, càng toả nóng.
Hành trình đức tin của anh thanh niên mù chính là khuôn mẫu cho hành trình đức tin của mỗi người chúng ta. Anh thanh niên mù đã chiến đấu với những bóng tối vây phủ đức tin của anh. Anh đã kiên trì và đã chiến thắng. Anh đã ra khỏi tối tăm, gặp được Chúa Kitô nguồn ánh sáng. Đời anh từ nay tràn ngập ánh sáng niềm tin. Còn tôi, tôi đã chiến đấu thế nào với những thế lực bóng tối đe doạ đức tin của tôi? Những bóng tối nghi kỵ, những bóng tối thù hận, những bóng tối độc ác, những bóng tối tự mãn kiêu căng, những bóng tối dục vọng tội lỗi. Tôi có can đảm chiến đấu để phá tan những bóng tối đó không?
Anh thanh niên mù đã giữ ngọn đèn đức tin khỏi mọi bão gió, lại còn đổ dầu đầy bình, giữ cho đèn cháy sáng cho đến khi gặp Chúa Kitô. Ngày Rửa Tội, Chúa đã trao cho tôi ngọn đèn đức tin. Biết bao ngọn gió đã thổi ngang đời tôi, muốn dập tắt ngọn đèn đức tin của tôi. Liệu tôi có giữ được ngọn đèn đức tin cháy sáng cho đến ngày ra gặp mặt Chúa?
Mùa Chay chính là cơ hội cho tôi khêu ngọn đèn đức tin cho sáng, đổ dầu đầy bình cho ngọn đèn đức tin cháy mãi. Dầu, đó là sự ăn chay, cầu nguyện, là thống hối, là hoà giải, là chia sẻ cho người túng thiếu.
Xin Chúa Kitô là ánh sáng trần gian dẫn con đi suốt hành trình đức tin để con thoát mọi bóng tối, đến gặp Người là ánh sáng tinh tuyền, ánh sáng vĩnh cửu.
GỢI Ý CHIA SẺ
1. Bạn đã từng bị thử thách về đức tin chưa? Bạn đã thắng vượt như thế nào?
2. Từ khi được Rửa Tội đến nay, bạn có “biết” Chúa ngày càng rõ hơn không?
3. Chúa đã tỏ mình ra cho bạn thế nào qua những thử thách trong cuộc đời?
4. Anh thanh niên mù đã trải qua những khó khăn nào trong hành trình đến gặp Chúa Giêsu?
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt
—————————————–
Nhận Ra Lòng Chúa Xót Thương
Đứng trước thân phận đáng thương của một người bị mù lòa từ thuở mới lọt lòng mẹ, hay trước bất cứ một số kiếp hẩm hưu nào khác, người ta dễ dàng đặt câu hỏi: ‘tại sao?’. Tìm hiểu nguyên nhân sự việc là một đòi hỏi hợp lý của bất cứ đầu óc suy luận nào; và trong công việc đó, định luật ‘nhân – quả’ thường được áp dụng cách triệt để. “Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?” Càng suy nghĩ theo lối thông thường đó thì câu trả lời của Đức Giêsu càng gây cho chúng ta kinh ngạc đến sửng sốt: “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh”. Đó quả là một lối nhìn, một suy luận thật khác lạ, đi ra ngoài (đúng hơn: vượt lên trên) qui luật luận lý nhân quả, một điều mà lý trí tự nhiên khó ai chấp nhận nổi. Tuy nhiên chính lối nhìn và hiểu biết này mới là triết thuyết của Tin Mừng, vì nó chứa đựng bên trong một sức mạnh giải phóng đến kỳ lạ. Phải chăng đây chính là lô-gích mới mẻ đã được giới thiệu cho nhân loại? Không may, mỗi khi có một tia sáng mới lóe lên thì ánh sáng chói lọi của nó thoạt đầu dễ làm cho con mắt chúng ta bị xốn xang. Ánh sáng Tin Mừng cũng là như thế, thoạt nghe nó có vẻ điên rồ và phi lý siết bao!
Theo khẳng định của Đức Giêsu thì ‘nhận ra công trình của Thiên Chúa’ mới chính là nguyên nhân (hay mục đích) của biết bao sự kiện tang thương, tiêu cực đang xảy ra trên trần gian (động đất, sóng thần tàn phá Nhật Bản hay siêu bão Hayan chỉ là nhưng ví dụ điển hình). Câu khẳng định trên mới nghe ta tưởng như hoàn toàn phi lý, không thể chấp nhận được. Ta vẫn quen chia sẻ lối suy nghĩ phổ biến: ‘công trình của Thiên Chúa’ phải là điều gì hùng vĩ, hoàn hảo và tốt lành lắm; còn những bất toàn, tang thương không thể là công trình của Ngài. Nguyên nhân của các sự kiện đó nằm ở nơi khác… tội lỗi chẳng hạn; cùng lắm Thiên Chúa cũng chỉ ‘cho phép’ xảy ra vì một lý do nào đó, để thử thách, răn đe… Cách duy nhất để giải thích câu nói của Đức Giêsu là hiểu: ‘công trình của Thiên Chúa’ chính là lòng nhân ái xót thương mà Thiên Chúa đang ra công thức mạc khải và thực hiện, nhất là qua cuộc sống và cái chết thập giá của Giêsu Nazareth. Trong trường hợp cụ thể của người mù từ lúc mới sinh, thì chính nhờ việc anh được chữa lành mà anh, và nhiều người khác nữa, nhận biết Đức Giêsu đến từ Thiên Chúa nhân lành. “Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì”. Anh mù đã nhận ra lòng thương xót của Thiên Chúa đối với mình qua con người được sai đến là Đức Giêsu; và một khi đã nhận biết “chính Đấng đang nói với anh đây” là vị đó, anh tin vào Người: “Thưa Ngài, tôi tin” và bái lạy Người. Đối với anh, vấn nạn tại sao mình bị mù, cũng như tại sao mình được chữa khỏi có lẽ không quan trọng lắm, điều quan trọng đối với anh là biết rằng mình được Thiên Chúa xót thương. Anh tin vào tình thương đó qua việc ông Giêsu đã chữa anh lành, cho dầu lúc đầu anh chưa biết Người là ai. Niềm tin này đã giúp anh vượt qua lý luận ‘nhân – quả’ để nhìn ra ‘công trình của Thiên Chúa’ là lòng nhân ái Ngài. Trong khi đó những người Pharisêu thông thái lại đã không vượt qua nổi cái lô-gich hẹp hòi: “mày sinh ra trong tội lỗi ngập đầu… chúng ta không biết ông Giêsu ấy bởi đâu mà đến”. Họ luẩn quẩn trong lối suy nghĩ nhân quả đó nên không thể tìm ra giải đáp thỏa đáng, và như thế sẽ tiếp tục mãi tình trạng đui mù là không thể nhận ra ‘công trình của lòng Chúa xót thương’. “Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: ‘Chúng tôi thấy’, nên tội các ông vẫn còn!”
Như vậy niềm tin Kitô hữu phải giúp tôi vượt lên trên lối suy nghĩ ‘nhân-quả’ bình thường, để nhận ra công trình yêu thương Thiên Chúa từ nhân đang thực hiện qua mọi biến cố buồn vui đang xảy đến cho tôi và cho nhân loại. Nhìn lên Đức Giêsu chết treo trên thập giá, tôi không được luẩn quẩn mãi trong cái suy luận phức tạp ‘tại sao?’, nhưng với con mắt đức tin phải nhận ra ngay ‘công trình yêu thương’ Thiên Chúa đang liên tục thực hiện. Cũng với niềm tin này, tôi nhìn vào mọi biến cố hàng ngày đang xảy ra cho chính tôi và quanh tôi, nhất là khi chúng tiêu cực và vô lý tới độ không thể nào giải thích nổi, để nhận ra bằng chứng không thể chối cãi về sự hiện diện đầy nhân ái của Thiên Chúa là Cha.
Là Kitô hữu như Phaolô, giữa muôn sóng gió và đổ vỡ của cuộc sống, tôi sẽ luôn sống trong hy vọng và tín thác. Hãy “không để bất cứ điều gì làm bạn xao xuyến!” (‘nada te turbe’ Têrêxa Avila) vì “không gì có thể tách tôi ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa trong Đức Kitô Giêsu” (Rm 8,39).
Lạy Chúa, xin hãy ban cho con ơn để được nhìn thấy trong mọi biến cố cuộc đời, nhất là khi đau khổ và tội lỗi ngập tràn,‘công trình cứu độ của Thiên Chúa đang được tỏ hiện’ nơi con. Xin cho con cặp mắt sáng như thánh Âu-tinh, để nhận ra ngay cả các tội mình đã từng phạm trong quá khứ đều là những ‘tội hồng phúc!’, vì qua đó, con càng có thể vững vàng hơn đặt trọn niềm tin vào Giêsu Thập Giá, biểu hiện trọn vẹn nhất của tình yêu nhân ái Chúa Cha không bao giờ xua đuổi ruồng bỏ con. Amen
Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty. SDB
————————————-
Bức Tượng Ba Không
Hiện nay ở một số nơi công cộng, kể cả nhà Chùa, nhà Xứ cũng thấy trưng bày tượng ba con khỉ: con thì che mắt, con thì bịt tai, con thì bịt miêng. Có người giải thích là : không thấy, không nghe, không nói. Với ngụ ý: hãy cố gắng sống an phận, đừng quan tâm đến những chuyện của người khác, mặc kệ những gì đang xẩy ra chung quanh và họ bàng quan sống theo thuyết “Mackeno” (= mặc kệ nó). Tương tự như câu người ta thường nói :”Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi” (tục ngữ). Ai sao mặc ai, miễn sao mình “khỏe re” là được.
Nếu đây là triết lý được trưng bày cổ vũ sẽ là một thảm họa cho xã hội. Một xã hội mà người ta kêu gọi sống dửng dưng với nhau thì làm sao có tương thân tương ái, làm sao có công bằng và yêu thương. Nếu ai cũng chọn an phận thì xã hội sẽ đi về đâu, và tình người liệu có còn nếu cứ bịt tai, bịt mắt, bịt miệng như thế?
Thực ra, nghĩa ban đầu của bức tượng là: không được nhìn bậy, không được nghe bậy và không được nói bậy. Và ý nghĩa sâu sắc nhất của ba bức tượng ấy là:
Bịt mắt để dùng TÂM mà nhìn
Bịt tai để dùng TÂM mà nghe
Bịt miệng để dùng TÂM mà nói
Khi TÂM ở trạng thái tịnh mới nhìn rõ, mới thấu hiểu, mới cảm thông.
Đối với Kinh Thánh thì :”Mắt là đèn của thân thể. Nếu mắt các con sáng thì toàn thân chúng con sẽ sáng” (Mt 6,22; Lc 11,34).
Bài Tin Mừng hôm nay nói đến rất nhiều nhân vật nhưng chỉ có một người là sáng mắt thực sự. Người có mắt sáng là người biết nhìn nhận sự việc đúng sự thật. Người sáng mắt không lệch lạc về quan điểm, về sự việc. Đó là anh mù từ thuở mới sinh. Anh mù về thể xác nhưng tâm anh nhìn thấu mọi sự. Anh đã dám nhìn nhận sự thật cho dù vì đó mà anh bị trục xuất khỏi cộng đoàn. Anh đã công khai nói lên niềm tin của mình vào Đấng đã chữa lành cho anh.
Trong ba năm rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu cũng chữa nhiều người mù lòa tâm hồn. Ngài mở mắt cho Giakêu thấy được sự nguy hiểm của tiền tài (Lc 9,1-10). Ngài mở mắt cho người đàn bà ngoại tình, giúp chị từ bỏ quá khứ lỗi lầm (Lc 7,36-50). Ngài mở mắt cho người trộm lành nhận ra lòng Chúa thương xót (Lc 23,32-43)…
Nhiều người có con mắt thể xác rất sáng nhưng cái tâm lại mù lòa. Cụ thể là những biệt phái vì ghen tương nên đã có cái nhìn lệch lạc về việc làm của Chúa Giêsu. Và như cha mẹ anh mù vì cầu an nên không dám nói sự thật. Xem ra bệnh mù về tâm hồn có muôn vàn nguyên nhân dẫn đến mù loà. Bởi lẽ, mỗi một cách sống sai với lương tri con người đều được coi là căn bệnh mù loà của tâm hồn.
Có lẽ chúng ta cần phải bắt chước bức tượng con khỉ để bịt mắt lại. Bịt mắt lại để đừng nhìn chỗ không nên nhìn, đừng nhìn đời bằng nửa con mắt, đừng thiển cận thành kiến dễ dẫn đến cái nhìn không đúng sự thật, vội vàng đánh giá sai vần đề. Đừng vội nhìn vào hiện tượng mà đánh giá bản chất sự việc, nên suy xét mọi việc bằng con mắt nhân văn, bằng sự suy ngẫm thấu đáo. Và nhờ bịt mắt, bịt tai, bịt miệng để tâm tịnh thì tâm hồn mới nhìn thấy chân thiện mỹ.
Nguyện xin Chúa là Đấng đã mở mắt người mù thể xác và tâm hồn,”Xin mở mắt cho con nhìn thấy luật pháp Ngài kỳ diệu biết bao (Tv 119,18), nhờ đó mà chúng con sống theo điều luật của Ngài. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
———————————-
Một Chứng Mù Đáng Sợ
Những người lâm cảnh mù lòa, suốt đời phải sống trong tăm tối là nỗi bất hạnh lớn nhất trong đời.
Vì thế, Chúa Giêsu dành cho họ một tình thương đặc biệt và đã cứu chữa nhiều người bị khiếm thị từ lúc mới sinh. Trích đoạn Tin Mừng hôm nay mô tả lại một trong những lần Chúa xót thương cứu chữa những người mù lòa đáng thương như thế.
Tuy nhiên, những người khiếm thị đều là người tốt lành trong xã hội; họ không xúc phạm đến ai và dường như không bao giờ gây ra tội ác.
Trong khi đó, nhiều người có đôi mắt tinh tường sáng tỏ, nhưng lại bị mù quáng nặng nề nên đã gây ra nhiều lỗi lầm, nhiều tội ác trong xã hội. Hầu hết những người gây ra các cuộc chiến tranh đau thương tang tóc trên thế giới là những người mù quáng.
Nguyên nhân gây bệnh mù quáng
Có rất nhiều nguyên nhân làm cho con người trở nên mù quáng; chúng ta thử điểm qua một vài điểm chính như sau:
Mù quáng vì tham lam
Sách Các Vua chương 21 thuật lại câu chuyện hoàng hậu Idơven, vợ vua Akháp, vì tham lam muốn chiếm đoạt vườn nho của ông lão nghèo Navốt, nên đã dựng lên một vụ án, quy kết Navốt tội nguyền rủa Thiên Chúa và nguyền rủa đức vua, rồi tuyên án ông phải bị ném đá chết. Lòng tham lam đã làm cho hoàng hậu Idơven ra mù quáng đến độ đang tâm giết hại một ông lão nghèo vô tội để chiếm đoạt vườn nho của ông ta.
Mù quáng vì ghen tị
Sách Samuen ghi lại rằng vua Saun rất yêu thương Đavít, nhưng khi Đavít chém đầu tên tướng giặc khổng lồ Gôliát để cứu nguy cho quân dân Israel và quay về trong vinh quang, “thì phụ nữ từ hết mọi thành của Israel kéo ra, ca hát múa nhảy, đón vua Saun, với trống con, với tiếng reo mừng và tiếng não bạt. Họ vui đùa ca hát rằng: “Vua Saun hạ được hàng ngàn, còn Đavít hàng vạn”. Khi nghe lời đó, vua Saun uất lên vì ghen tị. Lòng ghen tị làm cho vua đâm ra mù quáng, đổi lòng yêu thương ra thù ghét và truy lùng Đavít tận thâm sơn cùng cốc, quyết giết cho bằng được vị anh hùng kiệt xuất nầy (Samuen I, chương 18).
Mù quáng vì dục tình
Về sau, khi vua Saun qua đời, Đavít được lên làm vua. Đavít lại đâm ra mê đắm sắc đẹp của bà Bátsêva. Dục vọng đã làm cho vua mù quáng đến độ lập mưu giết chồng bà là Uria để chính thức cưới bà nầy làm vợ (Samuen II, chương 11).
Nói tóm lại, tâm trí con người rất dễ trở nên mù quáng do tình dục, do lòng tham lam, kiêu căng, ghen tị… khiến người ta lún sâu vào vũng lầy tội ác lúc nào không hay.
Chứng mù quáng nầy tai hại gấp ngàn lần mù loà đôi mắt thể xác.
Điều đáng tiếc là ai trong chúng ta cũng có thể lâm vào tình trạng mù quáng về một phương diện nào đó, vào lúc nào đó trong đời. Vì thế, chúng ta cần tỉnh táo và thường xuyên soi xét nội tâm, không để cho dục vọng và những xu hướng xấu xa làm mờ ám lương tri.
Lạy Chúa Giêsu là ánh sáng cho trần gian. Xin chiếu dọi ánh sáng Chúa vào tâm trí chúng con, cứu chúng con khỏi bị mù quáng do dục vọng gây nên, để chúng con khỏi gây ra tội lỗi, khỏi hư mất đời đời nhưng được cứu độ và được sống, sống có nhân cách cao đẹp ở đời nầy và sống viên mãn trong thế giới hồng phúc mai sau.
Lm. Inhaxiô Trần Ngà
———————————-
Đèn Sáng Giữa Đời
CN 4 MC.A – (Ga 9, 1 – 41)
Ánh sáng niềm tin giữa bão giông
Như hoa tươi thắm nở trên đồng
Gian nan, khổ chế rèn tâm trí
Thử thách, hãm mình luyện khí công
Đau khổ, u sầu trong vũng tối
Vui mừng, hạnh phúc đón hừng đông
Dấn thân phục vụ Dầu nhân ái
Đèn sáng giữa đời vững cậy trông.
Hạt Nắng
————————————
Ánh Sáng Tâm Linh
CN 4 MC.A – (Ga 9, 1 – 41)
Trong âm u dòng đời xuôi ngược,
con mong tìm được thấy niềm tin.
Bơ vơ trên bước hành trình,
bóng đêm sự dữ cố tình khuất che.
Bởi kiêu ngạo chẳng nghe Chân Lý,
say dục tình lý trí u mê.
Gặp khi giông tố tràn về,
như đèn trước gió não nề tâm can.
Đèn hết dầu tim tàn lửa tắt,
trong gian truân thử thách đức tin.
Tìm đâu dầu đổ vào bình,
trước bao cám dỗ rập rình ngày đêm.
Ánh bình minh êm đềm chiếu rọi,
soi sáng lòng tiếng gọi huyền siêu.
Quay về gặp Chúa Tình Yêu,
soi lòng, mở mắt thấy điều chính trung.
Nhận ra Đấng nghìn trùng Chí Thánh,
ban nguồn ơn sức mạnh tâm linh.
Dầu thơm được đổ đầy bình,
đèn lại sáng tỏ quang minh cuộc đời.
Dẫu thuyền ra giữa biển khơi,
tay chèo vững lái trọn đời kiên trung.
Ăn chay, cầu nguyện không ngừng,
dầu thơm đức ái đong từng hành vi.
Đời con có Chúa cùng đi …
Bâng Khuâng Chiều Tím
———————————
Đường Sáng
CN 4 MC.A – (Ga 9, 1 – 41)
Con như kẻ mù lòa lần mò trong tăm tối,
con như người lạc lối giữa u mê cuộc đời.
Như thuyền nan chơi vơi
không tìm ra phương hướng,
như hoa dại bên đường
không còn chút mùi hương.
Trong kiếp mù đắng cay con tìm đâu ánh sáng?
như người say chếnh choáng biết tìm đâu lối về?
Giữa dòng đời nhiêu khê
con mong tìm lối thoát,
trong bóng đêm ngột ngạt
mong vầng ánh dương soi.
Con như kẻ mù lòa,
mù lòa trong lạc thú,
con như người lạc đường,
lạc đường giữa hư danh.
Xin Cha hiền nhân lành, tình bao dung tha thứ,
Lòng Xót Thương nhân từ, mở mắt cho đời con.
Con không còn mù lòa nhờ tình thương của Chúa,
hoa không còn héo úa nhờ ánh dương của Người.
Con không còn chơi vơi
tình yêu Người dẫn lối,
giã từ đường tội lỗi
mắt sáng đời hân hoan.
M. Madalena Hoa Ngâu
————————————
Ánh Sáng Niềm Tin
CN 4 MC.A – (Ga 9, 1- 41)
Bóng tối cuộc đời mây mù phủ kín,
con lao đao bất định phách hồn xiêu.
Ham danh vọng, mê tiền tài,
dục vọng nuông chiều,
tâm tư tăm tối, nghe tiếng lòng cô liêu thổn thức.
Hồn trĩu nặng xót xa niềm ray rứt,
Đau khổ, cô đơn, bất lực, chơi vơi.
Bị vùi dập, miệt khinh, lạc lõng giữa dòng đời,
Con vùng vẫy mong phá tan,
tìm vùng trời ánh sáng.
Ngài bước đến với tình yêu lai láng,
Mở mắt con chiếu rạng hướng tương lai.
Trao ban đức tin hạnh phúc lâu dài,
Dù qua thung lũng âm u bước theo Ngài,
con chẳng sợ gì nguy khốn.
Vững dạ bước đi, phó thác, lòng khiêm tốn,
có ơn Chúa và côn trượng Ngài ở cùng con.
Sóng gió phong ba thử thách lòng son,
trong gian khổ, đèn đức tin tâm hồn tỏa sáng.
Hành trình gian nan tình yêu xán lạn,
mạnh mẽ tuyên xưng quyền năng Chúa Tình Yêu.
Đổ thêm dầu ăn chay, dầu cầu nguyện,
dầu ơn thánh huyền siêu,
dầu thống hối, dầu hòa giải,
niềm bình an cùng Ngài tiếp bước.
Dẫu gian nan còn gập ghềnh phía trước,
trung tín sẻ chia tình nghĩa, ơn phước với tha nhân.
Sống tin yêu loan báo khắp thế trần,
Giêsu – Ngài là ánh sáng, là niềm vui,
đem đến cho thế nhân Ơn Cứu Độ.
AP. Mặc Trầm Cung