Thứ Tư Tuần VI PS
Bài đọc: Acts 17:15, 22-34, 18:1; Jn 16:12-15.
1/ Bài đọc I: 15 Các người tháp tùng đưa ông Phao-lô đến A-thê-na rồi từ đó trở về, mang theo lệnh bảo ông Xi-la và ông Ti-mô-thê phải đến với ông Phao-lô càng sớm càng tốt.
22 Đứng giữa Hội đồng A-rê-ô-pa-gô, ông Phao-lô nói: “Thưa quý vị người A-thê-na, tôi thấy rằng, về mọi mặt, quý vị là người sùng đạo hơn ai hết.
23 Thật vậy, khi rảo qua thành phố và nhìn lên những nơi thờ phượng của quý vị, tôi đã thấy có cả một bàn thờ, trên đó khắc chữ: “Kính thần vô danh”. Vậy Đấng quý vị không biết mà vẫn tôn thờ, thì tôi xin rao giảng cho quý vị.
24 “Thiên Chúa, Đấng tạo thành vũ trụ và muôn loài trong đó, Đấng làm Chúa Tể trời đất, không ngự trong những đền do tay con người làm nên.
25 Người cũng không cần được bàn tay con người phục vụ, như thể Người thiếu thốn cái gì, vì Người ban cho mọi loài sự sống, hơi thở và mọi sự.
26 Từ một người duy nhất, Thiên Chúa đã tạo thành toàn thể nhân loại, để họ ở trên khắp mặt đất; Người đã vạch ra những thời kỳ nhất định và những ranh giới cho nơi ở của họ.
27 Như vậy là để họ tìm kiếm Thiên Chúa; may ra họ dò dẫm mà tìm thấy Người, tuy rằng thực sự Người không ở xa mỗi người chúng ta.
28 Thật vậy, chính ở nơi Người mà chúng ta sống, cử động, và hiện hữu, như một số thi sĩ của quý vị đã nói: “Chúng ta cũng thuộc dòng giống của Người.
29 “Vậy, vì là dòng giống Thiên Chúa, chúng ta không được nghĩ rằng thần linh giống như hình tượng do nghệ thuật và tài trí con người chạm trổ trên vàng, bạc hay đá.
30 “Vậy mà Thiên Chúa nhắm mắt bỏ qua những thời người ta không nhận biết Người. Bây giờ Người truyền cho người ta rằng mọi người ở mọi nơi phải sám hối,
31 vì Người đã ấn định một ngày để xét xử thiên hạ theo công lý, nhờ một người mà Người đã chỉ định. Để bảo đảm điều ấy với mọi người, Thiên Chúa đã làm cho vị này sống lại từ cõi chết.”
32 Vừa nghe nói đến người chết sống lại, kẻ thì nhạo cười, kẻ thì nói: “Để khi khác chúng tôi sẽ nghe ông nói về vấn đề ấy.”
33 Thế là ông Phao-lô bỏ họ mà đi.
34 Nhưng có mấy người đã theo ông và tin Chúa, trong số đó có ông Đi-ô-ny-xi-ô, thành viên Hội đồng A-rê-ô-pa-gô và một phụ nữ tên là Đa-ma-ri cùng những người khác nữa.
1 Sau đó, ông Phao-lô rời A-thê-na đi Cô-rin-tô.
2/ Phúc Âm: 12 Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi.
13 Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn. Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến.
14 Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.
15 Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người có khả năng nhận biết Thiên Chúa và các hoạt động của Ngài.
Thiên Chúa là sự thật, và Ngài đã tỏ mình ra cho con người qua việc tạo dựng, quan phòng, và các mặc khải trong Kinh Thánh. Các Bài Đọc hôm nay nhấn mạnh đến khả năng của con người có thể hiểu những sự thật của Thiên Chúa. Bài Đọc I tường thuật Bài Giảng của Phaolô cho dân thành Athens. Phaolô bắt đầu từ niềm tin và lòng kính sợ Thiên Chúa của họ; để dẫn dắt họ đến nhu cầu cần phải tin vào Đức Kitô và ăn năn sám hối, để được sống lại đời đời. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho các môn đệ về sự cần thiết của Thánh Thần, mà Ngài sẽ xin Chúa Cha gởi tới cho các ông. Ngài sẽ soi sáng cho các ông hiểu tất cả những gì Chúa Giêsu nói, và giúp các ông hiểu biết mọi sự thật.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Bài giảng của Phaolô cho người Hy-lạp tại Areopagus, Athens
1.1/ Phaolô bắt đầu từ văn hóa Hy-lạp: Để việc rao giảng Tin Mừng có hiệu quả, nhà rao giảng cần hiểu biết phong tục và văn hóa của những nơi mà Lời Chúa được gieo vào. Truyền thống Hy-lạp thờ rất nhiều thần và văn hóa Hy-lạp đặc biệt chú trọng đến sự khôn ngoan. Các thần của Hy-lạp đều được điêu khắc rất đẹp và đều có đền thờ riêng tùy địa phương tôn sùng. Sự khôn ngoan của văn hóa Hy-lạp được bày tỏ qua các triết gia và triết học của họ. Areopagus là nơi những người Hy-lạp khôn ngoan thường tụ tập để tìm hiểu những triết thuyết của thế giới. Phaolô biết rõ những điều này, và ông đã can đảm và chuẩn bị chu đáo để gieo Tin Mừng vào những người đang tìm kiếm sự khôn ngoan. Đứng giữa Hội đồng Areopagus, ông Phaolô khen đức tính tôn kính các thần của họ và dùng đức tính này để bắt đầu rao giảng Tin Mừng: “Thưa quý vị người Athens, tôi thấy rằng, về mọi mặt, quý vị là người sùng đạo hơn ai hết. Thật vậy, khi rảo qua thành phố và nhìn lên những nơi thờ phượng của quý vị, tôi đã thấy có cả một bàn thờ, trên đó khắc chữ: “Kính thần vô danh.” Vậy, Đấng quý vị không biết mà vẫn tôn thờ, thì tôi xin rao giảng cho quý vị.”
1.2/ Nội dung chính của bài giảng của Phaolô: Phaolô khôn ngoan bắt đầu với những điểm tương đồng mà khán giả của ông dễ chấp nhận, trước khi tiết tới những điểm đặc thù của Kitô Giáo: “Thiên Chúa, Đấng tạo thành vũ trụ và muôn loài trong đó, Đấng là Chúa Tể trời đất, không ngự trong những đền do tay con người làm nên. Người cũng không cần được bàn tay con người phục vụ, như thể Người thiếu thốn cái gì, vì Người ban cho mọi loài sự sống, hơi thở và mọi sự.”
(1) Con người có khả năng nhận biết Thiên Chúa: Phaolô nhấn mạnh đến việc thiên nhiên mặc khải sự hiện hữu và quan phòng của Thiên Chúa: Nếu con người chịu quan sát và học hỏi nơi thiên nhiên, họ sẽ nhận ra sự hiện hữu của Ngài: “Từ một người duy nhất, Thiên Chúa đã tạo thành toàn thể nhân loại, để họ ở trên khắp mặt đất; Người đã vạch ra những thời kỳ nhất định và những ranh giới cho nơi ở của họ. Như vậy là để họ tìm kiếm Thiên Chúa; may ra họ dò dẫm mà tìm thấy Người, tuy rằng thực sự Người không ở xa mỗi người chúng ta.”
– Nhu cầu phải hiểu biết đúng về Thiên Chúa: “Thật vậy, chính ở nơi Người mà chúng ta sống, cử động, và hiện hữu, như một số thi sĩ của quý vị đã nói: “Chúng ta cũng thuộc dòng giống của Người.”
– Đả kích tội thờ bụt thần: “Vậy, vì là dòng giống Thiên Chúa, chúng ta không được nghĩ rằng thần linh giống như hình tượng do nghệ thuật và tài trí con người chạm trổ trên vàng, bạc hay đá.
(2) Nhu cầu phải sám hối, sự xét xử, và sự sống lại: Đây là đích điểm mà Phaolô muốn nhắm tới, vì ông biết truyền thống Hy-lạp không tin nhu cầu phải sám hối và sự sống lại. Trước tiên Phaolô muốn họ ý thức về thực tại của tội, con người phạm tội vì không nhận biết Thiên Chúa dù Ngài đã tỏ mình cho con người trong thiên nhiên: “Vậy mà Thiên Chúa nhắm mắt bỏ qua những thời đại người ta không nhận biết Người. Bây giờ Người truyền cho người ta rằng mọi người ở mọi nơi phải sám hối.”
+ Đa số người Hy-lạp thời đó không tin nhu cầu cần sám hối, vì họ tin Thiên Chúa không thay đổi: nếu Ngài thay đổi để tha thứ tội cho con người, Ngài không còn là Thiên Chúa nữa.
+ Họ cũng chẳng tin việc Thiên Chúa xét xử, vì họ không tin có đời sau và vì Thiên Chúa không bao giờ thay đổi.
+ Sự sống lại: Truyền thống Hy-lạp, đặc biệt những người Epicureans, không tin có sự sống lại. Đối với họ, chết là hết; sự chết lấy đi tất cả những gì con người sở hữu. Nên khi vừa nghe nói đến người chết sống lại, kẻ thì nhạo cười, kẻ thì nói: “Để khi khác chúng tôi sẽ nghe ông nói về vấn đề ấy.” Thế là ông Phaolô bỏ họ mà đi.
Kết quả của sự rao giảng của Phaolô tại Athens: Sách CVTĐ tường thuật: “Nhưng có mấy người đã theo ông và tin Chúa, trong số đó có ông Dionysius, thành viên Hội-đồng Areopagus và một phụ nữ tên là Damaris cùng những người khác nữa.”
2/ Phúc Âm: Con người có khả năng để hiểu biết những mặc khải của Thiên Chúa.
2.1/ Mặc khải của Thiên Chúa phải tiệm tiến theo thời gian vì sự hiểu biết của con người giới hạn: Chúa Giêsu biết rõ điều này, nên Ngài tâm sự với các ông: “Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi.” Không như Thiên Chúa, Đấng có khôn ngoan và quyền năng biết tất cả mọi sự một lúc, con người cần có thời gian để học biết những điều căn bản, trước khi có thể hiểu những chân lý cao siêu hơn. Ví dụ, một học sinh phải qua các cấp bậc tiểu học, trung học, đại học, và cao học. Trong việc mặc khải các mầu nhiệm của Thiên Chúa cho con người cũng thế: bắt đầu từ mầu nhiệm một Thiên Chúa, Đấng tạo thành và điều khiển muôn lòai trong Cựu Ước; để chuẩn bị cho Đức Kitô đến qua mầu nhiệm Nhập Thể và Cứu Chuộc trong Tân Ước; trước khi tiến đến mầu nhiệm Chúa Thánh Thần và các công việc của Ngài, như Chúa Giêsu đề cập tới hôm nay.
2.2/ Mặc khải toàn vẹn của Thánh Thần: Chúa Giêsu hứa với các môn đệ: “Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới tất cả sự thật (toàn vẹn). Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến.”
(1) Mặc khải đến từ Thiên Chúa: Trước tiên con người cần biết: Tất cả sự thật đến từ Thiên Chúa. Con người không sở hữu sự thật, nhưng chỉ khám phá ra sự thật, nó là quà tặng của Thiên Chúa cho con người. Con người cũng không phát minh ra sự thật, nhưng sự thật đã có sẵn trong trời đất và chờ đợi để con người khám phá và hiểu biết nó. Nói tóm, chỉ một mình Thiên Chúa sở hữu sự thật.
(2) Thánh Thần sẽ làm cho con người hiểu những gì Chúa Giêsu mặc khải: Đây cũng là nền tảng của việc mặc khải về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi: “Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em. Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.” Cả Ba Ngôi Thiên Chúa đều cộng tác trong việc làm cho con người hiểu thấu các mầu nhiệm của Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta được Thiên Chúa ban cho có khả năng để tìm ra và nhận biết sự thật; nhất là nhận ra Thiên Chúa, Đấng là sự thật trên hết các sự thật.
– Sự thật của Kitô Giáo không đến với con người qua những suy niệm trừu tượng; nhưng qua một con người sống động là Đức Kitô, và sự hướng dẫn từ trong tâm hồn của Chúa Thánh Thần. Vì thế, khi con người càng sống gần gũi với Chúa Giêsu và để Thánh Thần soi sáng, con người càng khám phá ra sự thật.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Wednesday of the Sixth Week of Easter
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (Acts 17:15, 22-18:1)
After Paul’s escorts had taken him to Athens,
they came away with instructions for Silas and Timothy
to join him as soon as possible.
Then Paul stood up at the Areopagus and said:
“You Athenians, I see that in every respect
you are very religious.
For as I walked around looking carefully at your shrines,
I even discovered an altar inscribed, ‘To an Unknown God.’
What therefore you unknowingly worship, I proclaim to you.
The God who made the world and all that is in it,
the Lord of heaven and earth,
does not dwell in sanctuaries made by human hands,
nor is he served by human hands because he needs anything.
Rather it is he who gives to everyone life and breath and everything.
He made from one the whole human race
to dwell on the entire surface of the earth,
and he fixed the ordered seasons and the boundaries of their regions,
so that people might seek God,
even perhaps grope for him and find him,
though indeed he is not far from any one of us.
For ‘In him we live and move and have our being,’
as even some of your poets have said,
‘For we too are his offspring.’
Since therefore we are the offspring of God,
we ought not to think that the divinity is like an image
fashioned from gold, silver, or stone by human art and imagination.
God has overlooked the times of ignorance,
but now he demands that all people everywhere repent
because he has established a day on which he will ‘judge the world
with justice’ through a man he has appointed,
and he has provided confirmation for all
by raising him from the dead.”
When they heard about resurrection of the dead,
some began to scoff, but others said,
“We should like to hear you on this some other time.”
And so Paul left them.
But some did join him, and became believers.
Among them were Dionysius,
a member of the Court of the Areopagus,
a woman named Damaris, and others with them.
After this he left Athens and went to Corinth.
Gospel (Jn 16:12-15)
Jesus said to his disciples:
“I have much more to tell you, but you cannot bear it now.
But when he comes, the Spirit of truth,
he will guide you to all truth.
He will not speak on his own,
but he will speak what he hears,
and will declare to you the things that are coming.
He will glorify me,
because he will take from what is mine and declare it to you.
Everything that the Father has is mine;
for this reason I told you that he will take from what is mine
and declare it to you.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: People have ability to recognize God and His activities.
God truly exists and reveals Himself to people through creation, redemption and revelation in the Scripture. Today readings emphasized on people’s ability to understand God’s truth. In the first reading, the author of the Acts reported Paul’s homily to the Athenians. Paul began with their faith and reverence in God to lead them to the needs of believing in Christ and repentance so that they can achieve the eternal life. In the Gospel, Jesus revealed to his disciples about the necessary of the Holy Spirit’s presence which he shall ask the Father to send him to them. The Holy Spirit shall enlighten them to understand all what Jesus said and lead them to the complete truth.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Paul’s homily to the Athenians at Areopagus.
1.1/ Paul began with their Hellenistic culture: For the preaching of the gospel to bear fruits, preachers need to understand the culture and custom of the nation which the gospel shall be preached to. The Greeks have a tradition to worship many gods and the Hellenistic tradition pays a special tradition to wisdom. The Greeks’ gods are beautifully carved in stones and have their own temples depending on local people’s belief. The wisdom of Hellenistic culture are expressed through their philosophers. Areopagus is a place where the wise used to gather to study the world’s philosophy. Paul knew all these and was carefully prepared his homily to sow the gospel in people who are searching wisdom. Standing in the midst of the Areopagus’ council, Paul praised them for their reverence of their gods and used this virtue to preach the gospel: “You Athenians, I see that in every respect you are very religious.For as I walked around looking carefully at your shrines, I even discovered an altar inscribed, ‘To an Unknown God.’ What therefore you unknowingly worship, I proclaim to you.”
1.2/ The main content of his homily: Paul wisely began with the similarities which his audience easily accept to the peculiar points of Christianity: “The God who made the world and all that is in it, the Lord of heaven and earth, does not dwell in sanctuaries made by human hands,nor is he served by human hands because he needs anything. Rather it is he who gives to everyone life and breath and everything.”
(1) Men have ability to know God: Paul emphasized that nature reveals God’s existence and providence. If people carefully observe and study nature, they shall recognize His existence: “He made from one the whole human race to dwell on the entire surface of the earth, and he fixed the ordered seasons and the boundaries of their regions,so that people might seek God, even perhaps grope for him and find him, though indeed he is not far from any one of us.”
– The need to have a correct understanding about God: “For in him we live and move and have our being, as even some of your poets have said, ‘For we too are his offspring.'”
– Paul attacked the worship of idols: “Since therefore we are the offspring of God, we ought not to think that the divinity is like an image fashioned from gold, silver, or stone by human art and imagination.”
(2) The need for repentance, judgment and resurrection: There are the goals which Paul aimed at because he knew the Hellenistic tradition doesn’t believe in the repentance and the resurrection. First, Paul wanted them to recognize the reality of sins; people committed a sin because they didn’t recognize God though He revealed Himself to people in nature. He said, “God has overlooked the times of ignorance, but now he demands that all people everywhere repent.”
+ Most of the ancient Greeks didn’t believe in repentance because they believed God is unchanged. If God changes to forgive people’s sins, He is no longer God and less power than people because they make him to change.
+ They don’t believe in judgment because they don’t believe in the next life and God is unchanged.
+ The Hellenistic tradition, especially the Epicureans, don’t believe in resurrection. To them, death is the end; death takes away all what people have. This is the reason when they heard Paul mentioned the resurrection of the dead, “some began to scoff, but others said, “We should like to hear you on this some other time.”And so Paul left them.”
The result of Paul’s preaching in Athens: The Acts reported: “Some did join him, and became believers. Among them were Dionysius, a member of the Court of the Areopagus, a woman named Damaris, and others with them.”
2/ Gospel: People are equipped to understand God’s revelation.
2.1/ God’s revelation to men must be gradually with time because their knowledge is limited: Jesus knew this when he said, “I have much more to tell you, but you cannot bear it now.” Unlike God, who has wisdom and knows everything as in present, people need to have time to study the basic before they can understand the advance. For example, a student must go through elementary, intermediate, high school before he can attend college. Similarly in revealing God’s mysteries to men, people must begin with the One God who creates and controls all things in the universe as revealed in the Old Testament before they can understand Christ in the mysteries of Incarnation and Redemption in the New Testament, and then, to the mystery of the Holy Spirit and all of his works as Jesus mentioned in today passage.
2.2/ The complete revelation is revealed by the Holy Spirit: Jesus promised to his disciples: “when he comes, the Spirit of truth, he will guide you to all truth. He will not speak on his own, but he will speak what he hears, and will declare to you the things that are coming.”
(1) The revelation comes from God: All truth come from God. People don’t own the truth, only discover them; they are God’s gift to men. People also don’t invent the truth; they already existed in the universe and waited to be discovered and understood by men. In a word, only God has the truth.
(2) The Holy Spirit shall help people to understand what Christ revealed: This is the basic of the mystery of the Holy Trinity. Jesus said, “He will glorify me, because he will take from what is mine and declare it to you. Everything that the Father has is mine; for this reason I told you that he will take from what is mine and declare it to you.” All three persons of the Trinity co-operate with other in helping people to understand God’s mysteries.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We are equipped with intellect to search for and to know the truth, especially to know God, the truth of all truth.
– The truth of Christianity doesn’t come to people through abstract ideas, but through a living person who is Christ, and from the inside guidance of the Holy Spirit. Therefore, the more we live our relationship with Christ and follow the Holy Spirit’s guidance the more we understand God’s mysteries.