Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Tư Tuần III PS

Thứ Tư Tuần III PS
Bài đọc: Acts 8:1-8; Jn 6:35-40.
1/ Bài đọc I: 1 Phần ông Sao-lô, ông tán thành việc giết ông Tê-pha-nô.
Hồi ấy, Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem trải qua một cơn bắt bớ dữ dội. Ngoài các Tông Đồ ra, mọi người đều phải tản mác về các vùng quê miền Giu-đê và Sa-ma-ri.
2 Có mấy người sùng đạo chôn cất ông Tê-pha-nô và khóc thương ông thảm thiết.
3 Còn ông Sao-lô thì cứ phá hoại Hội Thánh: ông đến từng nhà, lôi cả đàn ông lẫn đàn bà đi tống ngục.
4 Vậy những người phải tản mác này đi khắp nơi loan báo lời Chúa.
5 Ông Phi-líp-phê xuống một thành miền Sa-ma-ri và rao giảng Đức Ki-tô cho dân cư ở đó.
6 Đám đông một lòng chú ý đến những điều ông Phi-líp-phê giảng, bởi được nghe đồn và được chứng kiến những dấu lạ ông làm.
7 Thật vậy, các thần ô uế vừa kêu lớn tiếng vừa xuất khỏi nhiều người trong số những kẻ bị chúng ám. Nhiều người tê bại và tàn tật được chữa lành.
8 Trong thành, người ta rất vui mừng.
2/ Phúc Âm: 35 Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!
36 Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin.
37 Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài,
38 vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.
39 Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.
40 Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa
Trong Kế Hoạch Cứu Độ, Thiên Chúa muốn cho tất cả mọi người tin vào Đức Kitô để được hưởng Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa. Để mọi người có thể tin vào Đức Kitô, cần có những người nhiệt thành rao giảng Tin Mừng và làm chứng cho Thiên Chúa, như lời thánh Justin nói: “Máu các thánh tử đạo là hạt giống sẽ trổ sinh niềm tin Công-giáo.” Để có người làm chứng, cần có người bách hại. Vì thế, mặc dù Giáo Hội sơ khai còn non nớt, làn sóng bách hại đạo đã bắt đầu. Thiên Chúa để việc bách hại xảy ra để có người làm chứng; và nhờ việc làm chứng, nhiều người sẽ nhận ra và tin vào Chúa Giêsu. Thiên Chúa là người điều khiển và cung cấp sức mạnh cho các tín hữu để họ giúp bành trướng Giáo Hội khắp nơi.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, vì Hội Thánh tại Jerusalem bị bắt bớ dữ dội sau cái chết tử đạo của Phó-tế Stephanô, các môn đệ và các tín hữu phải tản mác về các vùng miền quê của Judah và Samaria để hoạt động. Phó-tế Philip xuống vùng Samaria và thành công trong việc rao giảng Tin Mừng tại đó. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải long trọng và rõ ràng thánh ý của Thiên Chúa cho con người: Ngài muốn mọi người tin vào Đức Kitô để khỏi phải chết và được sống muôn đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Giáo Hội từ Jerusalem lan rộng tới Samaria.
1.1/ Giáo Hội tại Jerusalem bị bắt bớ dữ dội: “Hồi ấy, Hội Thánh tại Jerusalem trải qua một cơn bắt bớ dữ dội. Ngoài các Tông Đồ ra, mọi người đều phải tản mác về các vùng quê miền Judah và Samaria.”
(1) Các Tông-đồ là những người ở lại để trấn thủ: Có hai lý do tại sao các Tông-đồ ở lại Jerusalem: Thứ nhất, các ông là những người can đảm, các ông ở lại để truyền bá Tin Mừng và củng cố Giáo Hội tại Jerusalem, nơi phát sinh Kitô-giáo và giữ một vị trí quan trọng của thế giới. Thứ hai, các ông ở lại để làm gương sáng cho các tín hữu. Là những người lãnh đạo, các ông không thể bỏ đàn chiên Chúa trao để trốn chạy.
(2) Saolô, tên thánh Phaolô trước khi trở lại: Ông là một trong những người nhiệt thành bắt bớ Giáo Hội sơ khai; chẳng những ông tán thành việc giết ông Stephanô, mà ông còn đi đến từng nhà, lôi cả đàn ông lẫn đàn bà đi tống ngục.
1.2/ Giáo hội từ Jerusalem bắt đầu lan tràn ra khắp nơi: Vì vậy, các tín hữu phải tản mác đi khắp nơi loan báo lời Chúa. Phó-tế Philip đi rao giảng Tin Mừng tại Samaria. Sách CVTĐ tường thuật kết quả cuộc rao giảng Tin Mừng của ông như sau: “Đám đông một lòng chú ý đến những điều ông Philíp giảng, bởi được nghe đồn và được chứng kiến những dấu lạ ông làm. Thật vậy, các thần ô uế vừa kêu lớn tiếng vừa xuất khỏi nhiều người trong số những kẻ bị chúng ám. Nhiều người tê bại và tàn tật được chữa lành. Trong thành, người ta rất vui mừng.”
Mấy điều cần lưu ý: ông không phải là một trong số 12 Tông-đồ, ông là một trong 7 Phó-tế với Stephanô. Philip cũng được ban sự khôn ngoan và uy quyền làm phép lạ. Điều này chứng minh sự khôn ngoan và uy quyền làm phép lạ không phải chỉ ban cho các Tông-đồ mả thôi.
Chúa Giêsu rất ít khi rao giảng cho các vùng Samaria và Dân Ngoại, lý do như Chúa nói: “Thầy chỉ được sai đến với các chiên lạc nhà Israel.” Tuy những người Samaria bị ghét bỏ và không được giao thiệp với người Do-thái, nhưng họ lại được cảm tình đặc biệt của Chúa Giêsu. Điều này được chứng minh qua các trình thuật của Tin Mừng:
(1) Câu truyện đàm thoại giữa Chúa Giêsu và người phụ nữ xứ Samaria kết thúc bằng việc Bà loan báo cho mọi dân trong làng ra gặp Chúa (Jn 4).
(2) Trong Tin Mừng Luca, người Samaritan nhân hậu là người được Chúa Giêsu khen, vì ông đã hết lòng giúp đỡ người gặp nạn trên đường từ Jerusalem xuống Jericho (Lk 10:30-36).
(3) Một người cùi trong số 10 người được khỏi bệnh trở lại cám ơn Chúa, cũng là người Samaria (Lk 17:11).
Dân nghèo chất phác quê mùa là những người hăng hái đón nhận Tin Mừng; trong khi những người đã biết Chúa và biết Kinh Thánh lâu năm không những làm ngơ, lại còn đấu tố những người rao giảng Tin Mừng.
2/ Phúc Âm: Ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời.
2.1/ Chúa Giêsu là Bánh Trường Sinh: Đức Giêsu bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ! Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin.”
Khi Chúa Giêsu nhập thể và loan báo Tin Mừng cho người Do-thái, họ bị đặt trong tình trạng buộc phải lựa chọn một trong hai điều: tin hay không tin vào Ngài. Nếu họ chọn để tin vào Ngài, họ sẽ đạt được cuộc sống muôn đời. Nếu họ chọn không tin vào Ngài, họ sẽ không đạt được cuộc sống muôn đời.
Bằng sự tự do lựa chọn tin hay không tin nơi Chúa Giêsu, con người tự phán xét lấy mình; vì Thiên Chúa không sai Người Con của Ngài đến luận phạt thế gian, nhưng là để cứu thế gian (Jn 3:16-21). Chúa Giêsu mở rộng vòng tay để đón mọi người: “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài, vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.” Không có sự tiền định cho ai phải lên thiên đàng hay phải xuống hỏa ngục trong Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa.
2.2/ Chúa Giêsu mặc khải thánh ý của Thiên Chúa cho mọi người: “Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
Theo Kế Họach của Thiên Chúa, Ngài muốn cho mọi người được cứu độ, và Máu Thánh của Chúa Giêsu đổ ra là cho tất cả mọi người. Tuy nhiên, nói như thánh Augustinô, để cứu độ con người, Chúa cần sự cộng tác của cá nhân đó bằng cách đòi họ phải tin vào Đức Kitô.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúa Giêsu đã được Chúa Cha sai đến để thi hành Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa. Ngài đã chết và sống lại để hoàn thành Kế Hoạch của Thiên Chúa. Vì thế, mọi người đều có thể được cứu độ nếu họ tin vào Chúa Giêsu.
– Để mọi người tin vào Chúa Giêsu, cần có những người đi rao giảng Tin Mừng và dám làm chứng cho Ngài.
– Tất cả chúng ta có đức tin vì đã được nghe những nhà truyền giáo rao giảng Tin Mừng và hưởng ơn phúc của những chứng nhân đã đổ máu làm chứng cho Chúa. Chúng ta có bổn phận phải tiếp tục loan truyền Tin Mừng và trở thành những chứng nhân, để mọi người nhận biết và tin vào Đức Kitô.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Wednesday of the Third Week of Easter
Viết bởi Lan Hương
Readings: Acts 8:1-8; Jn 6:35-40.

1/ Reading I: NAU Acts 8:1 Saul was in hearty agreement with putting him to death. And on that day a great persecution began against the church in Jerusalem, and they were all scattered throughout the regions of Judea and Samaria, except the apostles. 2 Some devout men buried Stephen, and made loud lamentation over him. 3 But Saul began ravaging the church, entering house after house, and dragging off men and women, he would put them in prison. 4 Therefore, those who had been scattered went about preaching the word. 5 Philip went down to the city of Samaria and began proclaiming Christ to them. 6 The crowds with one accord were giving attention to what was said by Philip, as they heard and saw the signs which he was performing. 7 For in the case of many who had unclean spirits, they were coming out of them shouting with a loud voice; and many who had been paralyzed and lame were healed. 8 So there was much rejoicing in that city.
2/ Gospel: NAU John 6:35 Jesus said to them, “I am the bread of life; he who comes to me will not hunger, and he who believes in Me will never thirst. 36 “But I said to you that you have seen me, and yet do not believe. 37 “All that the Father gives me will come to me, and the one who comes to me I will certainly not cast out. 38 “For I have come down from heaven, not to do my own will, but the will of Him who sent me. 39 “This is the will of Him who sent me, that of all that He has given me I lose nothing, but raise it up on the last day. 40 “For this is the will of my Father, that everyone who beholds the Son and believes in Him will have eternal life, and I myself will raise him up on the last day.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, O.P.
I. THEME: God’s plan of salvation
In God’s plan of salvation, He desires all to believe in Christ so that they might have His salvation. In order for people to believe in Christ, there must be preachers who preach the Gospel and witness for God, as St. Justin said: “The blood of martyrs is the seed that blossoms the catholic faith.” To have witnesses, there must be persecutors. Therefore, though the early Church is still young, the persecution has begun. God let the persecution happen so that the Church may have witnesses; and by witnesses, people shall recognize and believe in Christ. God is the One who controls and provides strength for the faithful and helps them to extend the Church to the end of the earth.
Today readings center on God’s plan of salvation. In the first reading, due to the fierce persecution of the Church after deacon Stephen’s death, Jesus’ disciples and the faithful must be scattered to the regions of Judah and Samaria to preach, except the apostles. The deacon Philip came down the region of Samaria and was succesful in preaching of the Gospel there. In the Gospel, Jesus clearly revealed God’s plan of salvation for people, that is, they should believe in Christ so that they shall have the eternal life and not be dead forever.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Church was extended from Jerusalem to Samaria.
1.1/ The Jerusalem was fiercely executed: The author of the Acts reported, “and on that day a great persecution began against the church in Jerusalem, and they were all scattered throughout the regions of Judea and Samaria, except the apostles.”
(1) The reasons why the apostles stayed back: There are at least two reasons for their stay in Jerusalem: First, they are courageous men; they must stay back to proclaim the Gospel and to confirm the faithful in Jerusalem. This is a very important location where Christianity was born and the important place for all people of the world to look upon. Secondly, they stay so that they can set a good example for the faithful to follow. They are leaders of the Church, they can’t leave them behind to escape themselves.
(2) Saul, a fierce persecutor of the Church: The Acts gave us a sketch of St. Paul’s former life. In the death of St. Stephen, the author said: “the witnesses laid down their garments at the feet of a young man named Saul” (Acts 7:58). In today passage, the author described Saul’s actions: “But Saul began ravaging the church, entering house after house, and dragging off men and women, he would put them in prison.” Later, Saul even asked for permission to go to Damascus to drag the faithful who escaped there to Jerusalem and put them in prison (Act 9:1).
1.2/ The Church extended from Jerusalem to everywhere: Wherever has a persecution, the faithful must be scattered around and to a safe place so they can practice their faith and proclaim the Gospel. This is God’s plan, so His Church shall not concentrate in Jerusalem but be dispersed around to other places.
The author reported the good result of deacon Philip from this persecution as follow: “Philip went down to the city of Samaria and began proclaiming Christ to them. The crowds with one accord were giving attention to what was said by Philip, as they heard and saw the signs which he was performing. For in the case of many who had unclean spirits, they were coming out of them shouting with a loud voice; and many who had been paralyzed and lame were healed. So there was much rejoicing in that city.”
Philip isn’t one of the Twelve, he is only a deacon who was ordained together with Stephen and five others; however, he was also bestowed God’s wisdom and power to perform miracles. This proves that God’s wisdom and power are not only limited in the circle of the apostles.
Jesus seldom came and preached at the regions of Samaria. The reason is what he said, “He was sent only to the Israelites.” However, the Samarians were praised by Jesus as being demonstrated in the Gospel, especially in John and Luke.
(1) The conversation between Jesus and the Samarian woman ended up with the event that she came back to her village and called all of her people to come out and to meet Jesus (Jn 4:39-42).
(2) In Luke passage, the good Samaritan was praised by Jesus, not the priest nor the Levite, because he heartily helped the injured man (Lk 10:30-36).
(3) One of the ten lepers who came back and thanked Jesus for his healing is also a Samaritan (Lk 17:11).
The innocent and poor are those who eagerly received the Gospel, whereas those who knew God and the Scripture many years not only ignored the Gospel, but also persecuted those who preached the Gospel to them.
2/ Gospel: “For this is the will of my Father, that everyone who beholds the Son and believes in Him will have eternal life.”
2.1/ Jesus is the bread of life: Jesus said to them, “I am the bread of life; he who comes to me will not hunger, and he who believes in me will never thirst. But I said to you that you have seen me, and yet do not believe.”
When Jesus incarnated and preached the Gospel for the Jews and all people, they are put in the situation that they must choose one of the two followings: either to believe or not to believe in him. If they choose to believe in him, they shall have the eternal life; If they choose not to believe, they shall be died forever.
By their freedom to choose, people judge themselves, not God, because God sent His Son to the world to save the world, not to condemn it (Jn 3:16-21). Jesus opened his arms to embrace everyone, “All that the Father gives me will come to me, and the one who comes to me I will certainly not cast out. For I have come down from heaven not to do my own will, but the will of Him who sent me.” There is no predestination for anyone to come up to heaven or to descend to hell in God’s plan of salvation; people make their own choice, and therefore, bear the result of this choice.
2.2/ Jesus revealed his Father’s will to people: If there is a predestination, it is God’s predestination for everyone to go to heaven, as Jesus said, “This is the will of Him who sent me, that of all that He has given me I lose nothing, but raise it up on the last day. For this is the will of my Father, that everyone who beholds the Son and believes in Him will have eternal life, and I myself will raise him up on the last day.”
According to God’s plan, He wants all people to have salvation, and Jesus’ blood is poured out for all. However, as St. Augustine said, “God needs people’s co-operation to bring out the salvation for themselves.” They co-operate with God by believing in Christ.
III. APPLICATION IN LIFE:
– Jesus was sent by Father to execute God’s plan of salvation. He died and resurrected to fulfill God’s plan of salvation. Therefore, everyone can inherit the salvation if they believe in Christ.
– In order for people to believe in Christ, we need many preachers and witnesses for the Gospel.
– We believe in Christ because we had our preacher and witnesses who poured out their blood or sacrificed their life for God. We have duties to continue the mission of preaching the Gospel and to become witnesses so that people might recognize and believe in Christ.