Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Tư Tuần 22 TN1

Thứ Tư Tuần 22 TN1
Bài đọc: Col 1:1-8; Lc 4:38-44.
1/ Bài đọc I: 1 Tôi là Phao-lô, bởi ý Thiên Chúa được làm Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, và anh Ti-mô-thê là người anh em,
2 kính gửi dân thánh tại Cô-lô-xê, là những anh em tín hữu trong Đức Ki-tô. Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta ban cho anh em ân sủng và bình an.
3 Chúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, khi cầu nguyện cho anh em.
4 Thật vậy, chúng tôi đã được nghe nói về lòng tin của anh em vào Đức Ki-tô Giê-su, và về lòng mến của anh em đối với toàn thể dân thánh;
5 lòng tin và lòng mến đó phát xuất từ niềm trông cậy dành cho anh em trên trời, niềm trông cậy anh em đã được nghe loan báo khi lời chân lý là Tin Mừng
6 đến với anh em; Tin Mừng này đang sinh hoa trái và lớn lên trên toàn thế giới như thế nào, thì nơi anh em cũng vậy, từ ngày anh em được nghe nói và nhận biết ân sủng của Thiên Chúa thực sự là gì.
7 Anh em đã học hỏi điều này với anh Ê-páp-ra là người đồng sự yêu quý của chúng tôi và là người thay thế chúng tôi với tư cách là người phục vụ trung thành của Đức Ki-tô.
8 Chính anh đã cho chúng tôi hay về lòng mến mà Thần Khí ban cho anh em.
2/ Phúc Âm: 38 Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Lúc ấy, bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà.
39 Đức Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất: tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.
40 Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ.
41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng: “Ông là Con Thiên Chúa!” Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.
42 Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi.
43 Nhưng Người nói với họ: “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.”
44 Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giu-đê.
________________________________________

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Mỗi người cần đóng góp một tay cho việc rao giảng Tin Mừng.
Có thể nói việc quan trọng nhất trong cuộc đời là làm sao cho mọi người có lòng tin yêu Thiên Chúa để họ có thể đạt được cuộc sống đời đời. Rao giảng Tin Mừng là điều thiết yếu để khơi dậy niềm tin yêu và hy vọng của con người vào Thiên Chúa. Nhưng một “cánh én không thể làm nên một mùa xuân,” một người không thể làm hết mọi sự, Thiên Chúa cần mọi người chung sức trong việc rao giảng Tin Mừng. Vì thế, bổn phận của tất cả tín hữu, sau khi đã lãnh nhận niềm tin yêu, là góp phần vào việc rao giảng Tin Mừng bằng nhiều cách khác nhau, tùy khả năng như: rao giảng, cộng tác với các người rao giảng, cầu nguyện và giúp đỡ cho công cuộc truyền giáo, giúp các nhà rao giảng có sức khỏe để phục vụ Chúa cách đắc lực.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong việc cộng tác giữa Thiên Chúa và con người trong việc làm cho Tin Mừng được lan rộng đến mọi nơi. Trong Bài Đọc I, Phaolô dẫn chứng Tin Mừng có hiệu lực vì đến từ Ba Ngôi Thiên Chúa. Cả Ba Ngôi cùng cộng tác với nhau trong việc khơi dậy và ban đức tin, cậy, mến cho con người. Ngoài ra, Thiên Chúa dùng con người để cộng tác vào việc tiếp tục rao truyền Tin Mừng. Phaolô có 2 cộng tác viên đắc lực trong việc rao giảng Tin Mừng là Timothy và Epaphras. Cộng đoàn Colossê có Epaphras, và chính họ cũng giúp đỡ lẫn nhau để củng cố và làm cho Tin Mừng được lan rộng. Trong Phúc Âm, Đức Kitô phải trở nên gương mẫu cho các nhà rao giảng Tin Mừng. Ngài không quản mệt nhọc rao giảng Tin Mừng trong các hội đường, chữa lành mọi vết thương hồn xác cho mọi người. Sau khi được chữa bệnh, bà nhạc của Phêrô đã mau mắn chỗi dậy phục vụ các sứ giả của Tin Mừng bằng cách chuẩn bị bữa ăn cho các ngài. Khi được yêu cầu để ở lại, Chúa Giêsu đã từ chối và tiếp tục lên đường.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tin Mừng hiệu nghiệm là do sự cộng tác giữa Thiên Chúa và con người.
1.1/ Tin Mừng có sức mạnh lan rộng vì đến từ Thiên Chúa.
(1) Ân sủng của Chúa Cha: Tin Mừng trước tiên là quà tặng của Thiên Chúa ban cho con người: Ngài ban Đức Kitô cho con người, và tạo mọi cơ hội cho con người gặp gỡ Đức Kitô. Ngài gởi Thánh Thần đến để soi sáng và thúc đẩy con người tin vào Đức Kitô. Thánh Phaolô nhận ra hồng ân cao cả này và tạ ơn Thiên Chúa Cha cho các tín hữu: “Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta ban cho anh em ân sủng và bình an. Chúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, là Thân Phụ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, khi cầu nguyện cho anh em.”
(2) Dạy dỗ bởi Đức Kitô: Đức Kitô đã thân hành xuống thế giảng dạy, và để lại những gì ngài giảng dạy qua các Tông-đồ, những người rao giảng Tin Mừng, và các Thánh-sử, những người ghi chép lại Tin Mừng.
– Tin Mừng có sức mạnh tạo nên ba nhân đức đối thần: tin, cậy, mến nơi con người: “Thật vậy, chúng tôi đã được nghe nói về lòng tin của anh em vào Đức Giêsu Kitô, và về lòng mến của anh em đối với toàn thể dân thánh; lòng tin và lòng mến đó phát xuất từ niềm trông cậy dành cho anh em trên trời, niềm trông cậy anh em đã được nghe loan báo khi lời chân lý là Tin Mừng đến với anh em.”
– Tin Mừng có sức mạnh lan rộng đến toàn cõi đất: “Tin Mừng này đang sinh hoa trái và lớn lên trên toàn thế giới như thế nào, thì nơi anh em cũng vậy, từ ngày anh em được nghe nói và nhận biết ân sủng của Thiên Chúa thực sự là gì.”
(3) Soi sáng và thánh hóa bởi Thánh Thần: Nhiều lần thánh Phaolô đã nhấn mạnh đến vai trò của Thánh Thần trong việc làm cho các tín hữu tin vào Tin Mừng khi ngài nói: Không ai có thể tin vào Đức Kitô và gọi Thiên Chúa là Cha, nếu không được Thánh Thần tác động. Ngoài ra, Chúa Thánh Thần còn ban các đặc sủng cho cả người rao giảng lẫn người nghe. Hơn nữa, nguyên việc có thể hiểu Tin Mừng là tác động của Thánh Thần. Trong trình thuật hôm nay, thánh Phaolô quy lòng mến các tín hữu có được là quà tặng của Chúa Thánh Thần.
1.2/ Cần nhiều sứ giả cộng tác với nhau trong việc phục vụ Tin Mừng: Thiên Chúa, Đấng có thể làm tất cả, chọn con người cộng tác với Ngài trong việc loan truyền Tin Mừng. Con người phải cộng tác với Thiên Chúa và cộng tác với nhau trong việc làm cho Tin Mừng lan rộng đến mọi người và mọi nơi. Chỉ trong một đoạn Tin Mừng ngắn ngủi, Phaolô cho thấy sự cần thiết của việc cộng tác giữa người và người:
(1) Phaolô có Timothy, người anh em luôn cộng tác đắc lực với ngài.
(2) Cộng đoàn Colossê có Epaphras, người đồng sự yêu quý của Phaolô và là người thay thế Phaolô với tư cách là người phục vụ trung thành của Đức Kitô.
(3) Các người trong cộng đoàn Colossê cộng tác với nhau.
2/ Phúc Âm: Đức Kitô nhiệt thành rao truyền Tin Mừng mọi nơi.
2.1/ Đức Kitô chữa lành mọi vết thương hồn xác cho con người.
(1) Chữa lành bà nhạc Phêrô: là do sự cộng tác của nhiều người: Phêrô, các bạn của Phêrô, Đức Kitô: “Đức Giêsu rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Simon. Lúc ấy, bà mẹ vợ ông Simon đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà.” Bà nhạc của Phêrô trở thành người phục vụ Tin Mừng sau khi được chữa lành: “Đức Giêsu cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất: tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.”
(2) Chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền: “Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ.”
Sứ vụ của Đức Kitô ngoài việc rao giảng Tin Mừng là diệt trừ ảnh hưởng của quỉ thần trên con người. Trong Tin Mừng, nhiều lần Ngài đã khử trừ chúng ra khỏi con người. Trong trình thuật hôm nay, trước khi quỉ xuất khỏi nhiều người, chúng la lên rằng: “Ông là Con Thiên Chúa!” Nhưng Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Kitô.

2.2/ Tin Mừng cần được rao giảng mọi nơi: Khuynh hướng an toàn của con người là muốn giữ nhà rao giảng và chữa bệnh ở lại với mình, để sinh lợi ích cho cá nhân hay cho cộng đồng của họ. Vì thế, họ đi tìm Người; và khi đã tìm thấy Người, họ muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi.” Nhưng Người nói với họ: “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” Và Người đi rao giảng trong các hội đường miền Judah. Đây phải là bài học quan trọng cho mọi người.
– Nhà rao giảng phải tiếp tục lên đường, tiếp tục cho đi cho tới khi hoàn tất sứ vụ Thiên Chúa trao. Nhà rao giảng không được phép ở lại một chỗ để tìm sự an toàn cho chính mình, đang khi con người đang khao khát được nghe Tin Mừng.
– Các tín hữu cần nhớ Tin Mừng cần được rao giảng cho mọi người và mọi nơi. Họ không thể ích kỷ chỉ biết giữ cho mình, vì giữ lại là sẽ mất. Họ phải tìm cách khích lệ và làm nhà rao giảng an tâm để tiếp tục lên đường, phần họ sẽ ở lại để củng cố và rao giảng Tin Mừng.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Bổn phận quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta là cộng tác với Thiên Chúa trong việc loan truyền Tin Mừng cho mọi người, sao cho tất cả đều được hưởng ơn cứu độ.
– Chúng ta có thể đóng góp vào công cuộc rao giảng Tin Mừng bằng nhiều cách: trực tiếp như rao giảng Phúc Âm, dạy học, viết bài, dạy giáo lý … gián tiếp như đóng góp thời gian, tiền của, tài năng, công sức để giúp cơ hội cho những nhà rao giảng Tin Mừng.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

WEDNESDAY OF THE 22 OT1

Readings: Col 1:1-8; Lk 4:38-44.
1/ First Reading: RSV Colossians 1:1 Paul, an apostle of Christ Jesus by the will of God, and Timothy our brother, 2 To the saints and faithful brethren in Christ at Colossae: Grace to you and peace from God our Father. 3 We always thank God, the Father of our Lord Jesus Christ, when we pray for you, 4 because we have heard of your faith in Christ Jesus and of the love which you have for all the saints, 5 because of the hope laid up for you in heaven. Of this you have heard before in the word of the truth, the gospel 6 which has come to you, as indeed in the whole world it is bearing fruit and growing — so among yourselves, from the day you heard and understood the grace of God in truth, 7 as you learned it from Epaphras our beloved fellow servant. He is a faithful minister of Christ on our behalf 8 and has made known to us your love in the Spirit.
2/ Gospel: RSV Luke 4:38 And he arose and left the synagogue, and entered Simon’s house. Now Simon’s mother-in-law was ill with a high fever, and they besought him for her. 39 And he stood over her and rebuked the fever, and it left her; and immediately she rose and served them. 40 Now when the sun was setting, all those who had any that were sick with various diseases brought them to him; and he laid his hands on every one of them and healed them. 41 And demons also came out of many, crying, “You are the Son of God!” But he rebuked them, and would not allow them to speak, because they knew that he was the Christ. 42 And when it was day he departed and went into a lonely place. And the people sought him and came to him, and would have kept him from leaving them; 43 but he said to them, “I must preach the good news of the kingdom of God to the other cities also; for I was sent for this purpose.” 44 And he was preaching in the synagogues of Judea.
________________________________________
I. THEME: Every faithful needs to contribute for the preaching of the Gospel.
It can be said that the most important task of our life is to help people to believe and to love God so they might attain the eternal life. Preaching the Gospel is the necessary task to light up people’s faith and hope in God. But “one swallow doesn’t make a spring,” one man can’t do all thing; God wants everyone to contribute in preaching of the Gospel. Therefore, the duty of the faithful, after receiving faith and love, is to contribute in preaching of the Gospel under different ways depending on their talent, such as: preaching, co-operating with preachers, praying, contributing means for the evangelization, or helping preachers to have good health to efficiently serve God.
Today readings emphasize the co-operation between God and human beings in spreading the Good News to all people. In the first reading, St. Paul confirmed that the Gospel is efficient in itself because it originates from the Holy Trinity. All three persons of the Holy Trinity co-operated with each other in lighting up and giving the three theological virtues for the faithful. Besides, God also uses human beings to continue the mission of preaching the Gospel. For examples, Paul has two eager co-workers with him, Timothy and Epaphras. The Colossian community has Epaphras, and they also help each other to strengthen their faith and to spread it out. In the Gospel, Christ must be the exemplar for all preachers. He untiringly preaches the Good News in synagogues, heals all kinds of diseases, both physically and spiritually for people. After was healed by Jesus, Peter’s mother-in-law quickly rose up to serve preachers of the Gospel by preparing a meal for them. When was asked to stay, Jesus denied the request and continued his way to preach and to heal.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Gospel is effectively spread out due to the co-operation between God and human beings.

1.1/ The Gospel itself has the power to expand because it is originated from the Holy Trinity.
(1) It is God’s grace: The Good News, first of all, is God’s grace for human beings. The Father gives Christ, His son, and opportunities for people to encounter him. He also sends the Holy Spirit to enlighten and to urge people to believe in Christ. St. Paul recognized this special grace and thanks the Father for the Colossian faithful, “To the saints and faithful brethren in Christ at Colossae: Grace to you and peace from God our Father. We always thank God, the Father of our Lord Jesus Christ, when we pray for you.”
(2) It is taught by Christ: Jesus himself incarnated to preach and to leave all his teachings for his disciples, the preachers of the Good News, and the evangelists, the writers of all four Gospels.
– The Gospel has power to create the three theological virtues in human beings: St. Paul confirmed this power when he wrote, “Because we have heard of your faith in Christ Jesus and of the love which you have for all the saints,because of the hope laid up for you in heaven. Of this you have heard before in the word of the truth, the gospelwhich has come to you.”
– The Gospel has power to expand through all the earth: St. Paul continued, “As indeed in the whole world it is bearing fruit and growing — so among yourselves, from the day you heard and understood the grace of God in truth.”
(3) It is enlightened and sanctified by the Holy Spirit: Many times, St. Paul emphasized the Holy Spirit’s role in making the faithful to believe in the Gospel when he said, “No one can believe in Christ or call God their Father if they aren’t helped by the Holy Spirit.” Besides, the Holy Spirit also gives grace to both preachers and listeners. Moreover, to understand the Gospel is also the Holy Spirit’s work in the listeners. In today passage, St. Paul believed the love which the faithful possess is the Holy Spirit’s gift.

1.2/ God wants to have many preachers to preach the Good News: God, Who can do all things, chooses people to co-operate with Him in preaching of the Gospel. People must co-operate with God and each other to bring it to all people in every places. Only in a short passage, Paul showed the necessary co-operation between human beings.
(1) Paul has Timothy, a co-worker who always helps him in preaching.
(2) The Colossian community has Epaphras, Paul’s valuable co-worker and his representative and Christ’s loyal server.
(3) All faithful of the Colossian community co-operated with each other.
2/ Gospel: All contributed to the healing of sickness in life.

2.1/ Jesus preached and healed all people.
(1) Jesus’ activities: He worked from the morning to the evening to heal both people’s soul and body. After Jesus finished his teaching to provide knowledge for people in a synagogue, he came to Simon’s house for rest and finding something to eat; but he didn’t see any food prepared for him but Simon’s mother-in-law and many other sick people were waiting for him. Instead of getting annoyed, he healed all of them. When the crowd wanted to keep him in their place, he left and said to them: “To the other towns also I must proclaim the good news of the kingdom of God, because for this purpose I have been sent.”And he was preaching in the synagogues of Judea.
(2) Simon’s mother-in-law: With only two short verses, St. Luke taught people an important lesson which is the one who received a favor must return a favor to her benefactor: “Simon’s mother-in-law was afflicted with a severe fever, and they interceded with him about her.He stood over her, rebuked the fever, and it left her. She got up immediately and waited on them.”
She couldn’t serve Jesus, her son-in-law and other disciples because she had a fever; but after she was healed by Jesus, she didn’t find an excuse that she must have time to rest, but immediately stood up and served Jesus and his disciples. She must be a good example for all to follow because all have a duty to contribute in order for their family and community to be in order and at peace. Life shall be chaos and everyone shall be suffered if Jesus must teach and heal and cook and serve!
(3) Everyone made their contribution: A Vietnamese adage says, “A horse is sick, the whole herd doesn’t eat.” The disciples let Jesus know that Simon’s mother-in-law was sick. And at the sunset, all the sick were brought to him. Although the disciples and the crowd can’t heal, but they helped to find the healer or to carry the sick to Jesus to be healed. In the daily life, people must stick together to help each other to overcome obstacles. Don’t be so selfish or blind before others’ sufferings because it can happen to everyone. If we turn our face away from others’ suffering, who shall help us when we face suffering?

2.2/ The Good News need to reach all people: People want to keep Jesus with them so they could learn and be healed. Therefore, they went out and looked for him. When they found him, they want to hold on to him; but he said to them, “I must preach the good news of the kingdom of God to the other cities also; for I was sent for this purpose.” And he came out to preach in all synagogues of Judah regions. This must be an important lesson for all.
– A preacher must be on the way, continue to preach and to give until completing God’s given mission. A preacher has no permission to stay in one place, to find a safe place while many people are thirsty for the Gospel.
– The faithful need to remember that the Gospel must be preached to all people in all places. They can’t be selfish to keep a good preacher for themselves because if they do that, they shall lose him. Instead, they must encourage and reassure him to be on his way; they shall do their best to keep their faith and to spread it out to others.

III. APPLICATION IN LIFE:

– The most important task of our life is to co-operate with God in preaching the Gospel to all people so that everyone might inherit the salvation.
– We can contribute in the preaching of the Gospel by many ways, directly such as: preaching it, teaching and writing; indirectly such as: contributing our time, money, talents to help preachers to have opportunities to preach.