Thứ Tư Tuần 12 TN1, Năm Lẻ
Bài đọc: Gen 15:1-12, 17-18; Mt 7:15-20.
1/ Bài đọc I: 1 Sau các việc đó, có lời Đức Chúa phán với ông Áp-ram trong một thị kiến rằng: “Hỡi Áp-ram, đừng sợ, Ta là khiên che thuẫn đỡ cho ngươi; phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn.”
2 Ông Áp-ram thưa: “Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, Chúa sẽ ban cho con cái gì? Con ra đi mà không con cái, và người thừa tự gia đình con là Ê-li-e-de, một người Đa-mát.”
3 Ông Áp-ram thưa: “Chúa coi, Chúa không ban cho con một dòng dõi, và một gia nhân của con sẽ thừa kế con.”
4 Và đây có lời Đức Chúa phán với ông rằng: “Kẻ đó sẽ không thừa kế ngươi, nhưng một kẻ do chính ngươi sinh ra mới thừa kế ngươi.”
5 Rồi Người đưa ông ra ngoài và phán: “Hãy ngước mắt lên trời, và thử đếm các vì sao, xem có đếm nổi không.” Người lại phán: “Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó!”
6 Ông tin Đức Chúa, và vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính.
7 Người phán với ông: “Ta là Đức Chúa, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi thành Ua của người Can-đê, để ban cho ngươi đất này làm sở hữu.”
8 Ông thưa: “Lạy Đức Chúa, làm sao mà biết là con sẽ được đất này làm sở hữu?”
9 Người phán với ông: “Đi kiếm cho Ta một con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con cừu đực ba tuổi, một chim gáy và một bồ câu non.”
10 Ông kiếm cho Người tất cả những con vật ấy, xẻ đôi ra, và đặt nửa này đối diện với nửa kia; còn chim thì ông không xẻ.
11 Mãnh cầm sà xuống trên các con vật bị giết, nhưng ông Áp-ram đuổi chúng đi.
12 Lúc mặt trời gần lặn, thì một giấc ngủ mê ập xuống trên ông Áp-ram; một nỗi kinh hoàng, một bóng tối dày đặc bỗng ập xuống trên ông.
13 Người phán với ông: “Ngươi phải biết rằng: dòng dõi ngươi sẽ trú ngụ trong một đất không phải của chúng. Chúng sẽ làm tôi người ta và người ta sẽ hành hạ chúng bốn trăm năm.
14 Nhưng Ta sẽ xét xử dân tộc chúng phải làm tôi, và sau đó chúng sẽ ra đi với nhiều tài sản.
15 Còn ngươi sẽ về với cha ông ngươi bình an, và sẽ được chôn cất sau khi hưởng tuổi già hạnh phúc.
17 Khi mặt trời đã lặn và màn đêm bao phủ, thì bỗng có một lò nghi ngút khói và một ngọn đuốc cháy rực đi qua giữa các con vật đã bị xẻ đôi.
18 Hôm đó, Đức Chúa lập giao ước với ông Áp-ram như sau: “Ta ban cho dòng dõi ngươi đất này, từ sông Ai-cập đến Sông Cả, tức sông Êu-phơ-rát.”
2/ Phúc Âm: 15 “Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi.
16 Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ?
17 Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu.
18 Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt.
19 Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa.
20 Vậy, cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy sống xứng đáng với danh hiệu mình mang.
Theo thuyết Chính Danh của Khổng Tử: làm vua phải biết lo cho dân được ấm no và bình an, làm dân phải biết tuân giữ các mệnh lệnh và chu toàn bổn phận của mình; làm cha phải biết thương yêu và giáo dục con cái nên người, làm con phải biết vâng lời và báo hiếu cha mẹ. Nếu mọi người trong nước và trong gia đình đều biết sống đúng như danh hiệu của mình, dân chúng sẽ an cư lạc nghiệp, gia đình sẽ yên vui hạnh phúc, và đất nước sẽ bình an.
Các bài đọc hôm nay muốn đưa ra những tấm gương để mọi người nhìn vào đó và nhận ra mình đã sống đúng với danh hiệu của mình chưa. Trong bài đọc I, Đức Chúa hứa sẽ ban cho Abram hai điều: một dòng dõi đông đảo như sao trên trời và một vùng đất Canaan trù phú. Ngài đã làm y như vậy. Phần Abram, ông đã tin những gì Đức Chúa hứa, cho dẫu ông chưa được thấy dấu hiệu của những gì Đức Chúa hứa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đề phòng cho dân chúng đừng tin các ngôn sứ giả. Họ là những chó sói đội lốt người chăn chiên để rình chờ cắn xé chiên. Để giúp dân nhận ra những ngôn sứ giả, Chúa Giêsu khuyên dân chúng đừng đánh giá bằng bộ áo họ mặc; nhưng nhìn vào cuộc sống của họ, vì cây tốt không thể sinh quả xấu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ông tin Đức Chúa, và vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính.
1.1/ Đức Chúa hứa ban cho Abram một dòng dõi. Truyền thống Do-thái tin con cháu đầy đàn là một trong những phần thưởng Đức Chúa ban cho những ai biết kính sợ Ngài. Abram đã cao niên mà vẫn chưa có lấy một người con; nhưng trong một thị kiến, Đức Chúa hứa “phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn.” Ông Abram thưa lại: “Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, Chúa sẽ ban cho con cái gì? Con ra đi mà không con cái, và người thừa tự gia đình con là Eliezer, một người Damas… Chúa không ban cho con một dòng dõi, và một gia nhân của con sẽ thừa kế con.” Nhưng Đức Chúa phán với ông rằng: “Kẻ đó sẽ không thừa kế ngươi, nhưng một kẻ do chính ngươi sinh ra mới thừa kế ngươi.” Rồi Người đưa ông ra ngoài và phán: “Hãy ngước mắt lên trời, và thử đếm các vì sao, xem có đếm nổi không.” Người lại phán: “Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó!”
Tuy chưa có lấy một người con trong khi tuổi đã già, Abram tin những gì Đức Chúa nói, và vì thế, ông được Đức Chúa kể là người công chính vì ông đã tin những gì Ngài phán. Chúng ta biết sau đó Đức Chúa đã ban cho Abram một người con thừa kế là Isaac, Isaac có hai con là Esau và Jacob, Jacob có tới 12 người con; và từ đó, dân tộc Israel được thành hình. Khi Đức Chúa hứa, Ngài không nói khi nào những điều ấy được thực hiện, bổn phận của Abram là phải tin những gì Ngài hứa dù chưa thấy.
1.2/ Đức Chúa hứa ban cho Abram Đất Hứa. Người lại phán với ông: “Ta là Đức Chúa, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi thành Urs của người Chaldeans, để ban cho ngươi đất này làm sở hữu.” Abram thưa: “Lạy Đức Chúa, làm sao mà biết là con sẽ được đất này làm sở hữu?” Người phán với ông: “Đi kiếm cho Ta một con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con cừu đực ba tuổi, một chim gáy và một bồ câu non.” Ông kiếm cho Người tất cả những con vật ấy, xẻ đôi ra, và đặt nửa này đối diện với nửa kia; còn chim thì ông không xẻ. Truyền thống Do-thái khi làm giao ước với ai thường có lễ vật kèm theo để bảo điểm lời hứa. Ý nghĩa của các con vật được xẻ đôi có lẽ muốn nói, nếu một bên xé bỏ giao ước thì cũng bị phân thân xác làm hai như thế.
Điều Đức Chúa cho Abram biết trước là sự kiện dòng dõi ông sẽ phải sống nô lệ cho người Ai-cập trong vòng 400 năm: “Ngươi phải biết rằng: dòng dõi ngươi sẽ trú ngụ trong một đất không phải của chúng. Chúng sẽ làm tôi người ta và người ta sẽ hành hạ chúng bốn trăm năm.
Nhưng Ta sẽ xét xử dân tộc chúng phải làm tôi, và sau đó chúng sẽ ra đi với nhiều tài sản. Còn ngươi sẽ về với cha ông ngươi bình an, và sẽ được chôn cất sau khi hưởng tuổi già hạnh phúc.” Sự kiện Abram thấy “một lò nghi ngút khói và một ngọn đuốc cháy rực đi qua giữa các con vật đã bị xẻ đôi” chứng minh Đức Chúa đã chứng nhận giao ước, và Ngài sẽ thực thi những gì Ngài đã hứa. Điều này cũng đã xảy ra khi ông Moses và Aaron thừa lệnh Đức Chúa đem dân tộc Israel ra khỏi Ai-cập, lang thang trong sa mạc 40 năm, và sau đó đinh cư trong vùng đất Đức Chúa đã hứa.
2/ Phúc Âm: Hãy coi chừng các ngôn sứ giả
2.1/ Ngôn sứ thật và ngôn sứ giả: Đời nào cũng có các ngôn sứ giả. Lịch sử Do-thái không thiếu những hạng người này như được ghi chép nhiều lần trong Sách ngôn sứ Jeremiah và Ezekiel. Thánh Phaolô cũng đề phòng môn đệ Timothy về hạng người này và gọi họ là “chó sói” như Chúa Giêsu gọi hôm nay: “Họ đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi.” Ngày nay, cũng đầy dẫy những linh mục giả lợi dụng chiếc áo để gieo những lạc thuyết sai lầm và tìm kiếm lợi nhuận. Làm sao để nhận ra các ngôn sứ giả? Trước tiên chúng ta phải biết một ngôn sứ thật.
(1) Ngôn sứ thật: Theo định nghĩa đúng, người ngôn sứ là người nói những gì Thiên Chúa muốn nói như một sấm ngôn hay một sứ điệp, chứ không nhải là người nói tiên tri những gì sẽ xảy ra, dầu đôi khi có thể như vậy. Ngôn sứ là cái miệng của Thiên Chúa dùng để nói những gì Ngài muốn nói với con người. Ngày nay, ngôn sứ thật phải biết Lời Chúa và giảng Kinh Thánh, chứ không phải giảng văn chương và nói chuyện chính trị. Ngôn sứ thật phải dạy dân biết Luật của Thiên Chúa và can đảm sửa sai khi cần thiết.
(2) Ngôn sứ giả: Họ không nói lời của Thiên Chúa, thay vào đó họ nói những gì họ muốn hay lời của người khác rồi đổ cho Thiên Chúa. Họ không dạy cho dân biết Kinh Thánh và Lề Luật của Thiên Chúa, nhiều khi cũng chẳng chịu học biết để dạy. Họ không dám sửa dạy dân chúng vì sợ mất lòng và bị ghét. Họ thích nói những gì dân chúng muốn như: khen ngợi nhiều, đừng bắt làm nhiều, nhất là đừng khui tội của dân chúng ra để lương tâm họ bị cắn rứt.
2.2/ Phương cách để nhận ra các ngôn sứ giả: Để giúp các tín hữu nhận ra những ngôn sứ giả, Chúa Giêsu dạy: Nhìn quả biết cây; cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Các tín hữu có thể nhìn cách sống của một người để biết ngôn sứ thật hay giả. Hai điều chúng ta có thể rút ra từ những lời dạy của Chúa Giêsu:
(1) Đừng nhìn bên ngoài mà đánh giá: Đừng đánh giá bởi bộ áo bên ngoài vì “Chiếc áo không làm nên thầy tu.” Chúa Giêsu mô tả: “Họ xúng xính trong bộ áo thụng! Họ đeo những hộp kinh lớn trên trán và các tua áo dài… Họ đọc kinh nhiều và dài để nuốt hết gia tài các bà góa.”
(2) Phải nhìn việc làm để đánh giá vì ý hướng bên trong của họ ta không thấy. Họ không quan tâm gì đến phần hồn của chiên; nhưng để ý đến những gì chiên mang lại cho họ. Họ như chó sói đội lốt chiên luôn rình chờ để cắn xé đoàn chiên. Một số các đặc điểm của các ngôn sứ giả:
+ Tham lợi nhuận vật chất: họ thích tiền và những của biếu xén.
+ Ham danh vọng: Họ lợi dụng chức vụ để xây dựng danh tiếng cho mình. Họ chỉ nhận lời làm những gì mang lại danh thơm tiếng tốt và chê bỏ những gì tầm thường, hèn kém.
+ Thích quyền hành: Họ mong những chức vụ cao trọng trong Giáo Hội để được ăn trên ngồi chốc, hay chán nản bi quan khi cấp cao không nhận ra tài năng quan trọng của họ.
+ Thỏa mãn xác thịt: Họ lạm dụng niềm tin của phụ nữ và con trẻ để thỏa mãn xác thịt. Đây là thứ tội mà Chúa Giêsu kinh tởm và buộc tội: “Thà buộc cối đá và quăng xuống biển còn hơn!”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta hãy biết sống đúng với danh hiệu của mình. Nếu là ngôn sứ, hãy dạy dân biết Lời Chúa và chỉ đường cho dân đến với Ngài. Nếu là Kitô hữu, hãy vâng lời và làm những gì Thiên Chúa truyền dạy. Chúng ta đừng đánh giá người khác theo cái vỏ bên ngoài; nhưng hãy nhìn vào việc làm của họ.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Wednesday of the Twelfth Week in the Ordinary Time1
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
WEDNESDAY OF THE 12 OT1
Readings: Gen 15:1-12, 17-18; Mt 7:15-20.
1/ First Reading: RSV Genesis 15:1 After these things the word of the LORD came to Abram in a vision, “Fear not, Abram, I am your shield; your reward shall be very great.” 2 But Abram said, “O Lord GOD, what wilt thou give me, for I continue childless, and the heir of my house is Eliezer of Damascus?” 3 And Abram said, “Behold, thou hast given me no offspring; and a slave born in my house will be my heir.” 4 And behold, the word of the LORD came to him, “This man shall not be your heir; your own son shall be your heir.” 5 And he brought him outside and said, “Look toward heaven, and number the stars, if you are able to number them.” Then he said to him, “So shall your descendants be.” 6 And he believed the LORD; and he reckoned it to him as righteousness. 7 And he said to him, “I am the LORD who brought you from Ur of the Chaldeans, to give you this land to possess.” 8 But he said, “O Lord GOD, how am I to know that I shall possess it?” 9 He said to him, “Bring me a heifer three years old, a she-goat three years old, a ram three years old, a turtledove, and a young pigeon.” 10 And he brought him all these, cut them in two, and laid each half over against the other; but he did not cut the birds in two. 11 And when birds of prey came down upon the carcasses, Abram drove them away. 12 As the sun was going down, a deep sleep fell on Abram; and lo, a dread and great darkness fell upon him. 17 When the sun had gone down and it was dark, behold, a smoking fire pot and a flaming torch passed between these pieces. 18 On that day the LORD made a covenant with Abram, saying, “To your descendants I give this land, from the river of Egypt to the great river, the river Euphrates,
2/ Gospel: RSV Matthew 7:15 “Beware of false prophets, who come to you in sheep’s clothing but inwardly are ravenous wolves. 16 You will know them by their fruits. Are grapes gathered from thorns, or figs from thistles? 17 So, every sound tree bears good fruit, but the bad tree bears evil fruit. 18 A sound tree cannot bear evil fruit, nor can a bad tree bear good fruit. 19 Every tree that does not bear good fruit is cut down and thrown into the fire. 20 Thus you will know them by their fruits.”
________________________________________
I. THEME: Live according to your name.
According to Confucius’ principle of living according to right name: If you’re a king, you must reign in a way to bring food, peace and happiness for your people; if you’re a citizen, you must keep the king’s orders and fulfill your duties; if you’re parents, you must love, educate and help your children to be good persons; If you are children, you must obey, honor and help your parents when they’re old. If everyone in a family and a country live according to their name, people shall live and work in peace, families shall live in joy and happiness.
Today readings give some examples to help us to examine our conscience in order to see if we are living according to our name. In the first reading, the Lord God promises to give to Abram two things: descendants as many as stars in heaven and a large and fertile region that begins from Egypt to Euphrates River. God fulfilled His promise. On Abram’s part, he believed God’s promise though he didn’t see even a sign of His promise. In the Gospel, Jesus warned people not to believe in false prophets. They are wolves under shepherds’ appearances, waiting to kill or to plunder sheep. To help people to recognize them, Jesus advised people not to evaluate people by their clothing; but to look deep in their life because a good tree can’t bear bad fruits.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “Abram believed the Lord; and He reckoned it to him as righteousness.”
1.1/ The Lord promises descendants to Abraham.
Jewish tradition believes having many descendants is one of the rewards God gives to those who revere Him. Abram advanced in ages but he still had no child; but in one vision, God promises “your reward shall be great.” Abram responded to God, “O Lord God, what wilt thou give me, for I continue childless, and the heir of my house is Eliezer of Damascus? Behold, thou hast given me no offspring; and a slave born in my house will be my heir.” But the Lord said to him, “This man shall not be your heir; your own son shall be your heir.” And he brought him outside and said, “Look toward heaven, and number the stars, if you are able to number them.” Then he said to him, “So shall your descendants be.”
Though he had no child in his old ages, Abram believed in the Lord; and God reckoned it to him as righteousness. We knew now that God gave Abram a son, Isaac, who had two sons, Esau and Jacob. Both of them have numerous descendants. Jacob had twelve sons and the Israel was formed from his children. When God promises, He doesn’t say when it shall be achieved. Abram’s obligation is to believe God’s promise though he doesn’t see it yet.
1.2/ The Lord promises to give the Promise Land to Abram’s descendants.
God said to Abram again, “I am the Lord who brought you from Ur of the Chaldeans, to give you this land to possess.” But Abram said, “O Lord God, how am I to know that I shall possess it?” God said to him, “Bring me a heifer three years old, a she-goat three years old, a ram three years old, a turtledove, and a young pigeon.” And Abram brought him all these, cut them in two, and laid each half over against the other; but he did not cut the birds in two.”
According to Jewish tradition, when people cut a covenant they used to have offering to guarantee their promises. The meaning of animals were cut in two is to say that if one party violates the covenant, he shall also be cut in two as such.
God lets Abram know in advance that his descendants must live a slavery life under the Egyptians for four hundred years: “Know of a surety that thy seed shall be a stranger in a land that is not theirs, and shall serve them; and they shall afflict them four hundred years; and also that nation, whom they shall serve, will I judge: and afterward shall they come out with great substance. And thou shalt go to thy fathers in peace; thou shalt be buried in a good old age” (Gen 15:13-15).
The fact that Abram saw “a smoking fire pot and a flaming torch passed between these pieces” shows God’s ratifying of the covenant and He shall do what He promises. This also happened when Moses and Aaron obeyed God and led the Israelites out of Egypt. They wandered in the deserts for forty years before settled in the Promise Land which God promises.
2/ Gospel: Be careful of false prophets!
2.1/ True and false prophets: The Jewish history is full of these people as recorded many times in the Book of Jeremiah and Ezekiel. St. Paul also cautioned Timothy about these people, and called them “wolves” as Jesus called them in today passage, “Beware of false prophets, who come to you in sheep’s clothing, but underneath are ravenous wolves.” Today, the Church also has false priests who used their clothing to sow false doctrines and to find material gains. How can the faithful recognize false prophets? First, they must know what is a true prophet?
(1) True prophets: According to the right definition, a prophet is the one who speaks what God wants to say, whether an oracle or a message, not the one who speaks what is going to happen in the future, though he can sometimes says so. A prophet is God’s mouthpiece, he must say what God wants to say to people. Today, a prophet must know God’s words and preach Scripture, not to preach literature or talk about politics. He must teach people of God’s law and courageously correct them when it is necessary.
(2) False prophets: are those who don’t preach God’s words; instead, they say what they want or others’ words, and then say “these are God’s words.” They don’t teach people God’s words and law, because they themselves are lazy to learn them. They don’t dare to correct people because they are afraid of their displeasure and hatred. They like to say what people want to hear, such as: praising people, not telling them what to do, especially not to display people’s sins so that their conscience are disturbed.
2.2/ The ways to recognize false prophets: To help people to identify false prophets, Jesus taught them, “to see fruits is to recognize the tree; seeing their deeds is knowing who are they.” The faithful can observe their life to know whether they are true or false prophets. Two things we could learn from Jesus’ teaching:
(1) Don’t evaluate them according to outside appearances: because the dress doesn’t make one a priest. Jesus described a hypocrite person as follows: “Be on guard against the scribes, who like to go around in long robes and love greetings in marketplaces, seats of honor in synagogues, and places of honor at banquets. They devour the houses of widows and, as a pretext, recite lengthy prayers. They will receive a very severe condemnation” (Lk 20:46-47).
(2) Evaluate them according to their deeds: because we can’t see their intentions. They aren’t worry about the faithful’s soul, only what the faithful can benefit them. A fews of characteristics of false prophets are:
– They like material gains: They like money and gifts from the faithful.
– They like to be famous: They use their title to build up their reputation. They only do works that build up their fame and reject unknown and lowly works.
– They like power: They desire higher rank in the Church so that they shall have more power and fame, and are discouraged when the superiors don’t recognize their talent or importance.
– They like to satisfy their flesh: They used the faith of women and children to satisfy their fleshy desire. This is the sin which Jesus hatred and condemned, “It would be better for him if a great millstone were put around his neck and he were thrown into the sea” (Mk 9:42).
III. APPLICATION IN LIFE:
– We should live according to our name. If we are prophets, teach people to know God’s words and show them the way to God. If we are Christians, obey and do what God teaches.
– We shouldn’t evaluate others according to their outside appearance, but look deep in their works.