Bài đọc: Isa 48:17-19; Mt 11:16-19.
1/ Bài đọc I: 17 ĐỨC CHÚA, Đấng cứu chuộc ngươi,
Đức Thánh của Ít-ra-en, phán thế này:
Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi,
Đấng dạy ngươi những điều bổ ích,
Đấng hướng dẫn ngươi trên đường ngươi đi.
18 Giả như ngươi lưu ý đến mệnh lệnh của Ta,
thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như dòng sông,
sự công chính của ngươi sẽ dạt dào như sóng biển.
19 Dòng dõi ngươi sẽ đông như cát,
con cái ngươi sinh ra sẽ hằng hà sa số;
tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ diệt,
chẳng bao giờ bị xoá bỏ khỏi mắt Ta.
2/ Phúc Âm: 16 “Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, 17 và nói:
“Tụi tôi thổi sáo cho các anh,
mà các anh không nhảy múa;
tụi tôi hát bài đưa đám,
mà các anh không đấm ngực khóc than.”
18 Thật vậy, ông Gio-an đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: “Ông ta bị quỷ ám.”
19 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: “Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.” Nhưng đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hành động.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đừng bắt người khác phải làm mọi sự theo ý mình.
Thiên Chúa dựng nên mỗi người khác nhau: về nhân vị, về sở thích, về cách thức suy nghĩ. Những khác biệt này làm cho mỗi người có ơn gọi, cách sống, và cách làm việc khác nhau. Lý do Thiên Chúa dựng nên con người khác nhau là vì Ngài muốn mọi người bổ xung cho nhau, đòan kết với nhau, để cùng nhau sinh sống.
Vấn đề tranh chấp xảy ra là khi có những con người độc tài, họ bắt những người khác phải theo sự suy nghĩ, cách sống, và cách làm việc của họ. Thiên Chúa, Đấng có thể bắt buộc, nhưng Ngài vẫn để tự do cho con người hành động; nhưng ngược lại, con người nhiều khi bắt ngay cả Thiên Chúa phải làm theo ý muốn của mình.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh vấn đề này. Trong Bài Đọc I, Tiên Tri Isaiah khuyên con người phải nghe theo sự dạy dỗ của Thiên Chúa để được hưởng muôn ơn phúc lộc Ngài ban cho. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nêu lên lối phê bình không có nền tảng của con người: “Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: “Ông ta bị quỷ ám.” Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: “Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.””
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hạnh phúc thay những ai đi trong đường lối của Thiên Chúa!
1.1/ Phải vâng nghe những lời dạy dỗ của Thiên Chúa: Tiên Tri Isaiah nói thay Chúa: “Đức Chúa, Đấng cứu chuộc ngươi, Đức Thánh của Israel, phán thế này: Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Đấng dạy ngươi những điều bổ ích, Đấng hướng dẫn ngươi trên đường ngươi đi.” Nghe lời Thiên Chúa là dấu hiệu của con người khôn ngoan; vì có ai trong trần gian này khôn ngoan hơn Thiên Chúa: Ngài biết những gì có lợi và những gì gây thiệt hại cho con người.
1.2/ Ân huệ dành cho những ai làm theo ý Chúa: Có rất nhiều ích lợi cho những ai đi sống theo đường lối của Thiên Chúa; Tiên Tri liệt kê 3 điều chính:
(1) Tâm hồn được bình an: Người làm theo ý Chúa có bình an trong tâm hồn vì biết mình đã làm đúng, và biết chắc sẽ có kết quả tốt như lời bảo đảm của TT Isaiah: “Giả như ngươi lưu ý đến mệnh lệnh của Ta, thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như giòng sông, sự công chính của ngươi sẽ dạt dào như sóng biển.”
(2) Con đàn, cháu đống: “Giòng dõi ngươi sẽ đông như cát, con cái ngươi sinh ra sẽ hằng hà sa số.” Người xưa quan niệm: con cái là hồng ân Thiên Chúa ban, nhưng tâm trạng của con người thời nay khác hẳn với những gì Chúa dạy: họ sợ con đàn cháu đống. Tâm trạng này cần được xét lại vì Thiên Chúa chẳng nói hay làm điều gì sai.
(3) Được Thiên Chúa nhớ tới muôn đời: “Tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ diệt, chẳng bao giờ bị xoá bỏ khỏi mắt Ta.” Người không nghe lời Thiên Chúa là tự mình khai trừ tên tuổi mình ra khỏi số những người con của Thiên Chúa. Ngài luôn để ý đến những ai kêu cầu và bước đi trong đường lối của Ngài.
2/ Phúc Âm: Những bất tòan của đường lối con người.
Thiên Chúa trình bày sự thật và để con người có tự do chọn lựa sống theo đường lối Ngài; ai theo, sẽ được hưởng muôn vàn ân huệ. Khác với tư tưởng và đường lối của Thiên Chúa, nhiều người chẳng có sự thật hay ân huệ; nhưng lại bắt người khác làm theo ý muốn và cách thức của mình. Chúa Giêsu lên án 2 tật xấu của con người đương thời:
2.1/ Muốn mọi sự theo ý mình: Chúa Giêsu nói: “Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, và nói: “Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than.””
(1) Muốn mọi sự phải theo ý mình: Người ích kỷ không quan tâm đến ý của người khác nghĩ gì; đối với họ, chỉ có ý của họ là nhất. Họ quên đi họ phải theo ý của Thiên Chúa; và tùy trường hợp, họ phải theo ý của người có trách nhiệm.
(2) Muốn mọi người phải theo ý mình: Làm việc gì cũng phải có nơi chốn, hợp thời gian; chứ không phải khi mình muốn là mọi người phải làm theo ý mình. Chúa tạo dựng con người có đầy đủ trí khôn và ý muốn, chứ không phải là người máy hay những con múa rối để mình muốn điều khiển cách nào thì điều khiển. Trong ví dụ hôm nay, Chúa Giêsu muốn vạch ra những cái phi lý của người đương thời: Ngòai chợ chứ có phải đám đình đâu mà nhảy múa! Ngòai chợ tòan người sống chứ có người chết đâu mà đấm ngực than khóc!
2.2/ Thói luôn phê bình người khác: Người đương thời phê bình cả lối sống khắc khổ của Gioan Tẩy Giả và lối sống phóng khóang của Chúa Giêsu. Sự phê bình của họ được Chúa Giêsu tóm tắt như sau: “Thật vậy, ông Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: “Ông ta bị quỷ ám.” Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: “Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.” Nhưng đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hậu quả của nó.”” Con người thích phê bình vì nhiều lý do:
(1) Muốn chứng tỏ mình hay hơn: Nhiều người thích phê bình để chứng tỏ mình biết nhiều, và không muốn chấp nhận cái hay của người khác. Họ quên đi một điều là trong thế gian luôn có người hay hơn và họ cần phải học hỏi.
(2) Vì ghen tị và không muốn ai hơn mình: Nhiều người phê bình vì sợ bị mất ảnh hưởng nơi dân chúng. Điều này rất đúng với các Kinh-sư và Biệt-phái. Họ không muốn chấp nhận những dạy dỗ của Chúa Giêsu không phải vì họ không biết đó là sự thật, nhưng vì họ sợ mất ảnh hưởng và quyền lợi trên dân chúng. Họ muốn triệt hạ Chúa Giêsu vì họ sợ dân chúng sẽ chạy theo Ngài.
(3) Không muốn chấp nhận sự thật để khỏi phải thi hành điều sự thật đòi hỏi: Đây là điều thường xảy ra cho những người vô thần. Họ không tin không phải vì họ không nhận ra Thiên Chúa, nhưng vì sợ nếu tin, họ phải giữ những điều Chúa dạy.
2.3/ Đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hậu quả của nó: Để biết ý nào là ý khôn ngoan, cần phải xem vào hậu quả thì mới biết được. Nếu hậu quả tốt thì là ý khôn ngoan, hậu quả xấu là ý điên rồ. Mọi người tuôn đến với Gioan Tẩy Giả vì biết ông là người thánh thiện và ông chuẩn bị tâm hồn con người để đón nhận Thiên Chúa. Mọi người tuôn đến với Chúa Giêsu vì biết Ngài có quyền năng chữa bệnh, khôn ngoan, và yêu thương họ thực sự; chứ không như các Biệt-phái và Kinh-sư.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải học hỏi để tìm ra tiêu chuẩn và đường lối của Thiên Chúa; sau đó, chúng ta phải có can đảm để sống theo tiêu chuẩn và đường lối của Ngài.
– Hậu quả của việc sống theo đường lối Thiên Chúa là chúng ta sẽ có bình an thực sự trong tâm hồn, đạt được kết quả tốt và vững bền, nhất là luôn được Thiên Chúa ghé mắt trông coi.
– Chúng ta cần suy xét cẩn thận về tiêu chuẩn và đường lối của con người. Chúng ta cần nhận ra tất cả những nguyên nhân đen tối ẩn núp đàng sau.
Saturday – Second Week – Advent
Readings: Sir 48:1-4, 9-11; Mt 17:9a, 10-13.
Reading 1 (Sir 48:1-4, 9-11):
In those days,
like a fire there appeared the prophet Elijah
whose words were as a flaming furnace.
Their staff of bread he shattered,
in his zeal he reduced them to straits;
By the Lord’s word he shut up the heavens
and three times brought down fire.
How awesome are you, Elijah, in your wondrous deeds!
Whose glory is equal to yours?
You were taken aloft in a whirlwind of fire,
in a chariot with fiery horses.
You were destined, it is written, in time to come
to put an end to wrath before the day of the LORD,
To turn back the hearts of fathers toward their sons,
and to re-establish the tribes of Jacob.
Blessed is he who shall have seen you
and who falls asleep in your friendship.
Gospel (Mt 17:9a, 10-13):
As they were coming down from the mountain,
the disciples asked Jesus,
“Why do the scribes say that Elijah must come first?”
He said in reply, “Elijah will indeed come and restore all things;
but I tell you that Elijah has already come,
and they did not recognize him but did to him whatever they pleased.
So also will the Son of Man suffer at their hands.”
Then the disciples understood
that he was speaking to them of John the Baptist.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh M. Tien, O.P.
I. THEME: The prophet Elijah and John the Baptist
The prophet Elijah lived in the reign of king Ahab (874-853 BC), a prosperous time in material but deteriorating in spiritual dimension. The king got married with the princess Ideven, the Sidon king’s daughter, and publicly declared to worship Baal. He established an altar to worship Baal in the temple which he built at Samaria (1 Kgs 16:30-33). Because of him, most people turned their backs to God and to worship foreign gods. The prophet Elijah was sent by God to reprimand the king and to advise people to return to God.
John the Baptist lived in the time during which the Jews were dominated by the Roman empire, and all people are looking for the Messiah’s coming to liberate people from the Roman empire and to reign over them. John the Baptist was sent by God to prepare a way for the Messiah to come. People were flocked to him to hear his preaching, to confess their sins, and to be baptized for the forgiveness of sins.
These two persons had many similarities: mortified eating and drinking, living in desert, and wearing camel hair clothes; their preachings were like burning fire; their missions were to prepare for God to come. They were prepared people by their preaching in order to turn the heart of the father to the son. Today readings are centered around their lives. In the first reading, the author of Sirach talked about the prophet Elijah’s life. In the Gospel, Jesus talked about John of Baptist’s life. Jesus declared and his disciples recognized John the Baptist is the prophet Elijah whom the Jewish tradition believed that he will come to prepare a way for the Messiah.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The prophet Elijah’s life
1.1/ The Elijah’s appearance: He appeared in a fire (Sir 49:1) and also disappeared in a fire. His preaching was burning up like a fire; “his word burned like a torch.” There are not many who worked many miracles like him. Some of his miracles were mentioned in 1&2 Kings.
(1) He closed the heaven’s door so that there was no rain in 3 years during Ahab’s reign. Sirach repeated what has been mentioned in 1 Kings (cf. 1 Kgs 17:1-18:46): “He brought a famine upon them, and by his zeal he made them few in number. By the word of the Lord, he shut up the heavens.”
(2) He commanded the Zarephath widow’s jar of flour shall not be run out and her cruse of olive shall not be spent, until the day that the LORD sends rain upon the earth; because she trusted in his word and baked bread for him to eat (1 Kgs 17:14).
(3) He also in the name of God resurrected the widow’s son after three times he lied on the top of him (1 Kgs 17:1-24).
(4) He prayed and commanded fire from heaven to consume his sacrifice offering in his competition with the prophets of Baal and Asherah gods, in order to show that Israel’s God is the only true god (1 Kgs 18:23-38).
(5) Three times, he called fire from heaven to burn up three officers and their 150 soldiers who were sent by the king to seize him. On the fourth time, the sent officer must beg him, instead of commanded him, he and his soldiers could escape of burning by fire from heaven (2 Kgs 1:1-15); only after that, the prophet agreed to meet king Ahaziah.
In all prophets of the Old Testament, the prophet Elijah was considered the most well-known one because all miracles he worked, as the words of Sirach praised him: “How glorious you were, O Elijah, in your wondrous deeds! And who has the right to boast which you have?”
1.2/ Elijah’s departure: After completed his mission, Elijah was not died as human fate, but carried away by God as the author of Sirach described: “You who were taken up by a whirlwind of fire, in a chariot with horses of fire.” No one knew where God took him to; many said he was hidden in a high mountain. The Jewish tradition believed he wasn’t died and shall come back before Messiah’s coming to prepare his way. They also believed Moses wasn’t died; therefore, in the Temple, there were always two emptied chairs: one for Moses and one for Elijah.
1.3/ Elijah’s coming back: Since he wasn’t died, Elijah shall come back as Sirach described: “You who are ready at the appointed time, it is written, to calm the wrath of God before it breaks out in fury, to turn the heart of the father to the son, and to restore the tribes of Jacob. Blessed are those who saw you, and those who have been adorned in love; for we also shall surely live” (Sir 48:10-11). The prophet Malachi also reported Elijah’s coming back in the supplementary part (Mal 3:23-24).
2/ Gospel: John the Baptist is the prophet, Elijah.
Today passage of Matthew happened after Jesus’ Transfiguration on Mt. Tabor. The disciples have seen and heard Jesus’ conversation with Moses and Elijah. As the Jews, the disciples knew what tradition believed about Elijah. So, they asked Jesus: “Then why do the scribes say that first Elijah must come?” He replied, “Elijah does come, and he is to restore all things; but I tell you that Elijah has already come, and they did not know him, but did to him whatever they pleased. So also, the son of man will suffer at their hands.” Through this reply, Jesus would like to tell his disciples two things:
(1) The tradition is right because it believed Elijah shall come to prepare the Messiah’s way: John the Baptist called himself the herald to prepare a way for the Messiah when he was questioned by the scribes and the Pharisees: I am “the voice of one crying in the wilderness: Prepare the way of the Lord, make his paths straight” (Mat 3:3). The way he prepared for the Messiah is to prepare people’s mind so that they are worthy to welcome Christ. After having heard Jesus’ explanation, the disciples understood that he was speaking to them of John the Baptist. He is the prophet, Elijah.
(2) The tradition is wrong in believing the way the Messiah and Elijah shall use to liberate people. The Jews believed they shall use power to destroy unbelievers; but Jesus and John the Baptist used sufferings and sacrifices to win over unbelievers. Jesus came, not to destroy sinners but to bring them back to God by his love and painful death on the cross. As the world used power to kill John Baptist, they shall also use their power to kill the Messiah.
III. APPLICATION IN LIFE:
– The prophets were sent because people have gone astray. Their duty is to use preaching and miracles to lead people back to God.
– The way to lead people back to God isn’t by force; but by preaching of truth with love and forgiveness.
Friday – Second Week – Advent
Readings: Isa 48:17-19; Mt 11:16-19.
Reading 1 (Isa 48:17-19):
Thus says the LORD, your redeemer,
the Holy One of Israel:
I, the LORD, your God,
teach you what is for your good,
and lead you on the way you should go.
If you would hearken to my commandments,
your prosperity would be like a river,
and your vindication like the waves of the sea;
Your descendants would be like the sand,
and those born of your stock like its grains,
Their name never cut off
or blotted out from my presence.
Gospel (Mt 11:16-19):
Jesus said to the crowds:
“To what shall I compare this generation?
It is like children who sit in marketplaces and call to one another,
“We played the flute for you, but you did not dance,
we sang a dirge, but you did not mourn.”
For John came neither eating nor drinking, and they said,
“He is possessed by a demon.”
The Son of Man came eating and drinking and they said,
“Look, he is a glutton and a drunkard,
a friend of tax collectors and sinners.’
But wisdom is vindicated by her works.”
________________________________________
I. THEME: Don’t expect others to do everything according to our will.
God created everyone different in many ways, such as: thinking, sentimentality, hobby. These differences lead people to have different vocation, way of life, and manner of working. The reason why God didn’t create people in uniform because He wanted people to compensate, to unite and to rely on each other. The conflictions happen when there are dictators who force others to follow their way of thinking, living, and working. God, who alone can force people, let people free to act; while some people want others, even God, to do their will.
Today readings center on this problem. In the first reading, the prophet Isaiah advised the Israelites that they had to follow God’s teaching in order to have God’s blessings. In the Gospel, Jesus showed people’s clueless criticism: “For John came neither eating nor drinking, and they say, `he has a demon’; the Son of man came eating and drinking, and they say, `Behold, a glutton and a drunkard, a friend of tax collectors and sinners!’”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Blessed are those who walk in God’s way.
1.1/ People must obey God’s teaching: The prophet Isaiah said to the Israelites: “Thus says the LORD, your Redeemer, the Holy One of Israel: “I am the LORD your God, who teaches you to profit, who leads you in the way you should go. O that you had hearkened to my commandments!” To obey God is the sign of a wise man since none in this world has wisdom as God has. He created people and He knows what is good or bad for them.
1.2/ Benefits for those who act according to God’s will: There are many benefits, but Isaiah listed out three main ones.
(1) Have a peace of mind: Who do God’s will have inner peace, because they know they do the right thing. They can also expect good result, as the prophet described: “O that you had hearkened to my commandments! Then your peace would have been like a river, and your righteousness like the waves of the sea.”
(2) Have many descendants: “Your offspring would have been like the sand, and your descendants like its grains.” Our ancestors think children are God’s gifts; but today parents didn’t think like that. They are afraid of having many children. This mentality needs to be corrected since God’s words are never wrong.
(3) Be remembered by God for ever: “Their name would never be cut off or destroyed from before me.” Those who didn’t listen to God’s words took their names out of the list of God’s children. God always pays attention to those who pray to Him and walk in His path.
2/ Gospel: The imperfection of human ways
God respects human freedom; He won’t force people to do what they don’t want to do. The way God works is that He shows people the truth and let them choose if they want to follow His way; whoever chooses to follow, will enjoy good result from it; whoever refuses to follow, must endure bad result. In opposition to God’s way, many people who have neither truth nor grace, but they force others to do their will and in their manner. Jesus condemned these two bad habits of his contemporaries.
2.1/ Those who force others to follow their will: Jesus said to his audience: “To what shall I compare this generation? It is like children sitting in the marketplaces and calling to their playmates, `We piped to you, and you did not dance; we wailed, and you did not mourn.’”
(1) They want everything to be done in their way: A dictator isn’t concerned with the others’ ways; to them, his way is always the best. He forgets that he must follow God’s way; and depending on different situations, he must follow the way of the responsible people.
(2) They want everyone to follow their will: Whatever people do must be proper according to time and place. A dictator wants everyone to do his will right away regardless of others’ will or availability. He forgets that God created people with intellect and will, not as a robot nor a cartoon so that he can manipulate people whatever way he wants. In today’s passage, Jesus wanted to show his contemporaries’ dictatorship: they were in the marketplaces; they couldn’t dance as you wanted as in a wedding! There were all living people in the market; they couldn’t weep as you wanted as in a funeral!
2.2/ Those who like to criticize others: The contemporaries criticized both John the Baptist’s austere life and Jesus’ social life. Their criticism was concisely described by Jesus as follows: “For John came neither eating nor drinking, and they say, `He has a demon’; the Son of man came eating and drinking, and they say, `Behold, a glutton and a drunkard, a friend of tax collectors and sinners!’ Yet wisdom is justified by her deeds.” People like to criticize others because of many reasons:
(1) They want to show off what they have: Many like to criticize others to show that they have a vast knowledge, or they don’t want to accept the others’ good. These people forget that there always have many people who are better than them and they need to learn from others.
(2) They are jealous because they don’t want others to be better than them: Many criticized because they’re worry, they will lose their influenced-on people. This reason was true for the scribes and the Pharisees. They didn’t want to accept Jesus’ teaching, not because that they didn’t now it is the truth, but because they were worried that they would lose their influences on people. They wanted to kill Jesus because they were afraid people won’t listen to them.
(3) They don’t want to accept the truth in order not to practice it: This reason used to happen to many atheists. They don’t believe in God, not because that they didn’t recognize Him, but because if they believe in Him, they must practice His teaching.
2.3/ The wisdom is verified by its result: To know what way is wise, people need to see its result. If the result is good, that way is wise; if the result is bad, that way is foolish. Many people flocked to John the Baptist because they knew he was a holy man and he prepared for people to meet the Messiah. Many people came to Jesus because they knew Jesus had power to heal, God’s wisdom, and truly loved them, not as the scribes and the Pharisees who only used them.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We must study to find out God’s standards and ways; after that, we must have courage to live according to them. We also need to examine human standards and ways, and to recognize all of their hidden agendas.
– When we live according to God’s way, we will have a true inner peace, lasting results, and were always protected by God.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP