Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Sáu Tuần 25 TN2,

Thứ Sáu Tuần 25 TN2,
Bài đọc: Eccl 3:1-11; Lk 9:18-22.
1/ Bài đọc I: Ở dưới bầu trời này,
mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời:
một thời để chào đời, một thời để lìa thế;
một thời để trồng cây, một thời để nhổ cây;
một thời để giết chết, một thời để chữa lành;
một thời để phá đổ, một thời để xây dựng;
một thời để khóc lóc, một thời để vui cười;
một thời để than van, một thời để múa nhảy;
một thời để quăng đá, một thời để lượm đá;
một thời để ôm hôn, một thời để tránh hôn;
một thời để kiếm tìm, một thời để đánh mất;
một thời để giữ lại, một thời để vất đi;
một thời để xé rách, một thời để vá khâu;
một thời để làm thinh, một thời để lên tiếng;
một thời để yêu thương, một thời để thù ghét;
một thời để gây chiến, một thời để làm hoà.
Làm lụng vất vả thì được lợi lộc gì? Tôi nhìn thấy công việc mà Thiên Chúa giao cho con người phải gắng sức làm. Thiên Chúa đã làm mọi sự hợp thời đúng lúc. Thiên Chúa cũng ban cho con người biết nhận thức về vũ trụ, tuy thế, con người cũng không thể nào hiểu hết được ý nghĩa công trình Thiên Chúa thực hiện trong lịch sử.
2/ Phúc Âm: Hôm ấy, Đức Giê-su cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng: “Dân chúng nói Thầy là ai?” Các ông thưa: “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” Người lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phêrô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.” Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai.
Người còn nói: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người không thể nào hiểu hết được ý nghĩa công trình Thiên Chúa thực hiện trong lịch sử.
Sống trong trần gian, con người cảm thấy khả năng hạn hẹp của mình vì bị lệ thuộc vào trời đất, thời gian, hòan cảnh, và môi trường sinh sống. Nếu biết trước và họach định làm sao cho phù hợp với các yếu tố này, con người sẽ thành công; nếu không, sẽ nắm chắc phần thất bại. Khác hẳn với con người, Thiên Chúa luôn luôn làm mọi sự hợp thời đúng lúc vì Ngài biết mọi sự và không bị tùy thuộc vào bất cứ một yếu tố nào. Các Bài đọc hôm nay dẫn chứng những ví dụ cụ thể về hai sự khác biệt này.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thời nào việc đó. Chìa khóa thành công: phải biết 4 đúng: đúng thời, đúng nơi, đúng người, đúng chất liệu.
1.1/ Con người cần phải biết làm việc hợp thời đúng lúc để đạt được kết quả mong muốn. Người Việt-Nam chú trọng đến 3 yếu tố cần phải có để bảo đảm thành công trong bất cứ lãnh vực nào của cuộc đời: thiên thời – địa lợi – nhân hòa; nếu thiếu một trong 3 yếu tố sẽ nắm chắc thất phần bại.
(1) Thiên thời: là thời gian của Trời. Con người cần phải biết thời gian của Trời qua các hiện tượng và trật tự trong trời đất: nắng, mưa, gió, tuyết, xuân, hạ, thu, đông. Để dễ hiểu, chúng ta lấy một ví dụ về nông nghiệp: Biết những điều này sẽ giúp con người biết phác họa kế họach khi nào cầy đất, khi nào gieo mạ, khi nào cấy, bao lâu phải chờ đợi, và khi nào phải gặt. Người không hiểu biết thời gian của trời sẽ gieo khi phải gặt, và vì thế đã đi sai với thời gian của Trời, làm sao có kết quả được? Hơn nữa, con người còn cần phải kiên nhẫn chờ đợi sau khi đã gieo trong một thời gian cần thiết: không thể gặt sớm quá hoặc để lâu quá. Gặt sớm quá sẽ chưa đủ chín và để lâu quá sẽ ủng thối.
(2) Địa lợi: là cơ hội xảy đến với con người trên thế gian. Vẫn theo ví dụ về nông nghiệp, nếu con người mua được mảnh đất tốt: nằm chỗ không cao quá để khỏi bị khô cằn, không sâu quá để khỏi bị lụt lội. Rồi còn phải tùy thuộc vào phân bón, thuốc diệt sâu rầy… Nếu con người không biết nắm lấy những cơ hội xảy đến trong cuộc đời để biết cách đầu tư cho hợp thời thì cũng sẽ không thành công.
(3) Nhân hòa: là lòng người hòa thuận. Con người phải biết cách cư xử sao cho hợp tình, hợp lý, và hợp nơi chốn. Không thể cười nơi đám ma và khóc trong đám cưới như Sách Giảng Viên dạy: “một thời để khóc lóc, một thời để vui cười; một thời để than van, một thời để múa nhảy.” Hơn nữa, con người nào phải áp dụng cách cư xử đó; không thể áp dụng một cách cư xử cho hết mọi người. Sách Giảng Viên dạy: “một thời để làm thinh, một thời để lên tiếng; một thời để yêu thương, một thời để thù ghét; một thời để gây chiến, một thời để làm hoà.” Lòng người rất phức tạp và thay đổi. Nếu không biết cư xử sao cho phù hợp lòng người cũng nắm chắc phần thất bại.
1.2/ Trái với con người, Thiên Chúa luôn luôn làm mọi sự hợp thời và đúng lúc vì Ngài không lệ thuộc vào thời gian và thời gian của con người nằm trong tay của Ngài. Ngài cũng chẳng bị tùy thuộc vào cơ hội vì Ngài biết tất cả những gì xảy ra và Ngài tạo cơ hội cho con người. Ngài không bị lệ thuộc vào con người nhưng tất cả mọi người phải tùy thuộc nơi Ngài. Tác giả của Sách Giảng Viên xác quyết: “Thiên Chúa đã làm mọi sự hợp thời đúng lúc. Thiên Chúa cũng ban cho con người biết nhận thức về vũ trụ, tuy thế, con người cũng không thể nào hiểu hết được ý nghĩa công trình Thiên Chúa thực hiện trong lịch sử.”
2/ Phúc Âm: Đúng người: Thánh Phêrô tuyên xưng: Thầy là Đức Kitô!
Câu hỏi “Đức Giêsu là ai?” không phải chỉ quan trọng cho Tiểu Vương Hêrôđê mà còn quan trọng hơn cho các Tông Đồ, những người đang theo Chúa Giêsu. Nếu các Tông Đồ không biết đúng Ngài là ai thì làm sao các ông có thể tiếp tục sứ vụ của Chúa ở trần gian sau khi Chúa Giêsu từ giã cuộc đời để về với Chúa Cha? Nhất là khi các ông phải đối diện với những đau khổ và cái chết sắp tới của Ngài. Trình thuật của Luca đặt câu hỏi này trong bối cảnh Chúa cầu nguyện một mình, Ngài cầu xin Thiên Chúa để các Tông Đồ biết nhận ra Ngài là ai.
2.1/ Câu hỏi đầu tiên Chúa đặt cho các ông: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Êlijah, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” Tất cả những câu trả lời này tuy có nói lên được sự tôn kính và uy quyền của Chúa, nhưng vẫn không phải là câu trả lời Chúa mong muốn, vì những nhân vật này chỉ là những người dọn đường cho Đấng Thiên Sai tới mà thôi. Câu hỏi thứ hai quan trọng hơn câu hỏi thứ nhất: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa.” Đây mới thực sự là câu trả lời Chúa Giêsu muốn nghe, vì các ông biết đích xác Ngài là Đức Kitô có nghĩa là Đấng được xức dầu để làm vua. Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai, vì người Do-Thái đang chờ đợi một Đấng Thiên Sai khác với những gì Ngài sắp mặc khải cho các Tông Đồ.
2.2/ Kế họach cứu độ của Thiên Chúa: Các Tông Đồ không chỉ cần biết Chúa Giêsu là ai, mà còn cần phải biết kế họach cứu độ của Thiên Chúa, vì cuộc Thương Khó của Ngài sắp diễn ra tại Jerusalem. Như những người Do-Thái khác, các ông đang chờ đợi một Đấng Thiên Sai uy quyền, sẽ đánh dẹp tất cả các kẻ thù của người Do-Thái, cai trị họ trong công lý, và triều đại của Người sẽ vô tận. Nhưng kế họach cứu độ của Thiên Chúa thì rất khác với dân, Chúa Giêsu tiên báo cho các ông cuộc Thương Khó sắp tới của Ngài lần đầu tiên: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.” Chúng ta sẽ thấy trong các chương sau, không dễ cho các Tông Đồ hiểu và chấp nhận kế họach cứu độ của Thiên Chúa qua con đường Thập Giá.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Để đạt được kết quả như lòng mong ước, con người cần phải biết và làm đúng thời gian, đúng nơi chốn, và hợp lòng người.
– Để đạt được mục đích của cuộc đời, chúng ta cần biết Chúa Giêsu là ai, hiểu những gì Ngài mặc khải, và làm những gì Ngài truyền.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Friday in the Twenty-fifth Week of the Ordinary Time2
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (Eccl 3:1-11)

There is an appointed time for everything,
and a time for every thing under the heavens.
A time to be born, and a time to die;
a time to plant, and a time to uproot the plant.
A time to kill, and a time to heal;
a time to tear down, and a time to build.
A time to weep, and a time to laugh;
a time to mourn, and a time to dance.
A time to scatter stones, and a time to gather them;
a time to embrace, and a time to be far from embraces.
A time to seek, and a time to lose;
a time to keep, and a time to cast away.
A time to rend, and a time to sew;
a time to be silent, and a time to speak.
A time to love, and a time to hate;
a time of war, and a time of peace.

What advantage has the worker from his toil?
I have considered the task that God has appointed
for the sons of men to be busied about.
He has made everything appropriate to its time,
and has put the timeless into their hearts,
without man’s ever discovering,
from beginning to end, the work which God has done.

Gospel (Lk 9:18-22)

Once when Jesus was praying in solitude,
and the disciples were with him,
he asked them, “Who do the crowds say that I am?”
They said in reply, “John the Baptist; others, Elijah;
still others, ‘One of the ancient prophets has arisen.'”
Then he said to them, “But who do you say that I am?”
Peter said in reply, “The Christ of God.”
He rebuked them and directed them not to tell this to anyone.

He said, “The Son of Man must suffer greatly
and be rejected by the elders, the chief priests, and the scribes,
and be killed and on the third day be raised.”
________________________________________
Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: Human beings can’t understand all of God’s works through history.
Living in the world, people recognize their limitation because they are depended on God, time, circumstances and environment. If they know how to plan according to these elements, they shall be successful; if not, they shall certainly be failure. In total contrasting with human beings, God always does anything right because He knows all things and isn’t depended on any above elements.
Today readings emphasize on the differences between God and human beings. In the first reading, the author of Qohelet, after did a research on all human businesses, recognized that there is an appointed time for everything and a time for every affair under the heavens. People must be patient to wait for the appointed time to do everything, they can’t rush their work and hope for a good result; while God doesn’t depend on time, whatever He wants, that thing is existed. In the Gospel, even Jesus’ apostles knew he is the Messiah, they wanted him to be a powerful Messiah who shall use his power to destroy their enemy and to recover the sublime position for the Israelites, while Jesus revealed for them that “The Son of Man must suffer greatly and be rejected by the elders, the chief priests, and the scribes, and be killed and on the third day be raised.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “He has made everything appropriate to its time, and has put the timeless into human hearts.”
1.1/ People need to do the right work at the time to attained a good result: The Vietnameses pay attention to these three important elements which help them to be successful in any area, they are: God’s providence, good opportunity and human harmony. If there is lacking of any of the three elements, they shall certainly be failure. Let examine each of them.
(1) God’s providence: is His control of all things that happen in the universe. Human beings must know of His control through phenomena and orders in the world, such as: sunshine, rain, wind, snow, spring, summer, fall and winter, etc. For example, in the area of agriculture. If people know of these things, they would know how to do their works according to God’s control of the world, not according to their own design. They know when to sow, to thin out, to wait for and to harvest. Those who don’t understand His control shall sow at the harvest time, therefore, their work isn’t in harmony with His time and shall never give a good result. Moreover, after sowing, people must also be patient to wait for a necessary time before they harvest. If they harvest too soon, their products won’t be ripe; if they harvest too late, their product shall be spoiled.
(2) Good opportunity: is a chance that happened to people. For example, also as in agriculture. If a farmer have a good field, not too high so plants won’t be dried due to lacking of water, not too low so plants won’t be spoiled due to flood. Moreover, his harvest also depends on fertilizer and insecticides, etc. If people don’t take an opportunity when it comes to invest, they won’t be successful.
(3) In harmony with others: Lastly, people must know how to rightly treat others and with love. One can’t weep at a wedding feast and laugh at a funeral as Qohelet said, “A time to weep, and a time to laugh; a time to mourn, and a time to dance.” Moreover, people can’t apply a treatment for everyone but must be depending on their mood and temper as the author said, “A time to rend, and a time to sew; a time to be silent, and a time to speak; a time to love, and a time to hate; a time of war, and a time of peace.” Human heart is very complicated and changed; if one doesn’t know how to properly behave, he shall be failed.
1.2/ God doesn’t depend on anything: In contrasting with people, God always does everything properly and on time because He doesn’t depend on time and human time is in His hand. He also doesn’t depend on chances because He knows everything that happen and He gives opportunities to people. He isn’t depended on people but all people must depend on Him. The author of Qohelet confirmed, God “has made everything appropriate to its time, and has put the timeless into their hearts, without men’s ever discovering, from beginning to end, the work which God has done.”
2/ Gospel: “The Son of Man must suffer greatly… and will resurrect on the third day.”
2.1/ The need to recognize the Messiah’s identity: One day, Jesus is praying alone; his diciples are also there with him. He puts a question to them: “Who people say I am?”
(1) People did not recognize Jesus’ true identity: The disciples say that some called you “John the Baptist.” Herode himself thought Jesus is John the Baptist who has been raised from death. Some called you “the prophet Elijah.” The Israelites believe Elijah is not dead, he was taken away by God and hidden in a secret place. He will be back to prepare the way for the Messiah. Some called you “one of former prophets has been raised up.”
(2) Peter confessed Jesus’ true identity: Then he said to them, “But who do you say that I am?” Peter said in reply, “The Christ of God.” The relationship between a man and God is an individual relationship. Others can tell us about God or they can only show us the way or create an opportunity for us to meet God; but to actually live our relationship with God, we need to spend time to learn, to pray, and to live this relationship by ourselves.
2.2/ The need to recognize the Messiah’s way of salvation: According to Jewish tradition, they believe a Messiah who will come in power and mighty to destroy their enemies, become a king, and recover honor and power for Israel. This is not God’s will, He wants His Messiah to suffer and to die to set people free from sins, and to give them eternal life. Jesus foretold two things to his disciples.
(1) “The Son of Man must suffer greatly and be rejected by the elders, the chief priests, and the scribes, and be killed.”
(2) “And on the third day be raised.” His sufferings are just temporary; but he will resurrect gloriously on the third day.
III. APPLICATION IN LIFE:
– To attain a desired result, we need to do things on time, at a proper place and in harmony with others.
– To attain the ultimate goal of our life, we need to know who Jesus is, to understand what he revealed and to do what he commanded.
– We can’t question God why He doesn’t do thing this way or that way, but we must find out His way and do our works according to that.