Thứ Sáu Tuần 15 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Is 38:1-6, 21-22, 7-8; Mt 12:1-8
Bài đọc I: 1 Trong những ngày ấy, vua Khít-ki-gia lâm bệnh nguy tử. Ngôn sứ I-sai-a con ông A-mốc đến gặp vua và nói: “ĐỨC CHÚA phán thế này: Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết chứ không sống nổi đâu.”
2 Vua Khít-ki-gia quay mặt vào tường và cầu nguyện với ĐỨC CHÚA như sau:
3 “Ôi lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi hành điều đẹp mắt Ngài.” Rồi vua Khít-ki-gia khóc, khóc thật to.
4 Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với ông I-sai-a rằng:
5 “Hãy đi nói với Khít-ki-gia: ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Đa-vít tổ tiên ngươi, phán thế này: Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện, Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Này, Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa.
6 Ta sẽ giải thoát ngươi cùng với thành này khỏi tay vua Át-sua, sẽ che chở thành này.”
21 Ông I-sai-a nói: “Lấy một cái bánh vả cà vào chỗ ung nhọt thì vua sẽ sống.”
22 Vua Khít-ki-gia nói: “Cứ dấu nào mà biết tôi sẽ lên được nhà ĐỨC CHÚA? ” 7 Ông I-sai-a trả lời: “Đây là dấu ĐỨC CHÚA ban cho ngài, chứng tỏ ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện điều Người đã phán: 8 Này, bóng mặt trời đã ngả trên các bậc thang vua A-khát đã xây, Ta sẽ cho lui lại mười bậc.” Quả vậy, bóng mặt trời đã lui lại mười bậc trong số các bậc thang nó đã chiếu xuống.
2/ Phúc Âm: 1 Hôm ấy, vào ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói và bắt đầu bứt lúa ăn.
2 Người Pha-ri-sêu thấy vậy, mới nói với Đức Giê-su: “Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày sa-bát!”
3 Người đáp: “Các ông chưa đọc trong Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ đói bụng?
4 Ông vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi.
5 Hay các ông chưa đọc trong sách Luật rằng ngày sa-bát, các tư tế trong Đền Thờ vi phạm luật sa-bát mà không mắc tội đó sao?
6 Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn Đền Thờ nữa.
7 Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội.
8 Quả thế, Con Người làm chủ ngày sa-bát.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa làm chủ mọi ngày.
Thiên Chúa không những dựng nên mọi sự, Ngài còn quan phòng mọi sự theo một trật tự Ngài mong muốn. Một trong những trật tự là sự thay đổi của thời gian dựa trên sự xoay vần của mặt trời và mặt trăng mà con người phân biệt giữa ngày và đêm. Ngài có quyền thay đổi sự xoay vần của mặt trời và mặt trăng và cũng có quyền đếm ngày sống của mỗi người. Con người không có quyền thay đổi, họ chỉ có thể chấp nhận và tuân hành những trật tự Ngài đã thiết lập.
Các bài đọc hôm nay muốn chú trọng đặc biệt đến uy quyền của Thiên Chúa trong việc quan phòng vũ trụ. Trong bài đọc I, khi ngôn sứ Isaiah cho vua Hezekiah biết nhà vua phải sửa soạn để chết vì bệnh, vua Hezekiah kêu khóc lớn tiếng lên Thiên Chúa để xin Ngài đổi số phận của mình. Thiên Chúa nhận lời cầu xin của nhà vua, Ngài cho vua sống lại thêm 15 năm và bảo vệ Jerusalem khỏi sự xâm lăng của Assyria. Trong Phúc Âm, khi các Pharisees tố cáo các môn đệ của Chúa vi phạm luật ngày Sabbath vì bứt bông lúa ăn cho đỡ đói, Chúa Giêsu trả lời họ: Ngài làm chủ cả ngày Sabbath. Luật ngày Sabbath chỉ áp dụng cho con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: “Này, bóng mặt trời đã ngả trên các bậc thang vua Ahaz đã xây, Ta sẽ cho lui lại mười bậc.”
1.1/ Hezekiah ăn năn và tin tưởng nơi quyền năng Đức Chúa: Vua Sennacherib của Assyria sai sứ giả đến với vua Hezekiah để khuyên nhà vua nên ra đầu hàng với hai lý do như sau: (1) Cầu viện sức mạnh quân sự với Ai-cập không đủ sức để cứu Judah vì quân đội của Assyria mạnh hơn nhiều. (2) Vua Hezekiah đã xa rời Đức Chúa của Israel để chạy theo các thần ngoại, vì thế Ngài sẽ không bảo vệ nhà vua đâu. Hơn nữa, Ngài còn chỉ thị cho vua Sennacherib tiến đánh Judah nữa.
Bên cạnh những lời đe dọa này, vua Hezekiah còn được nghe những lời ngôn sứ Isaiah loan báo: “Đức Chúa phán thế này: Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết chứ không sống nổi đâu.”
Vua Hezekiah, phần đang lâm bệnh nguy tử, phần bị bao vây bởi những lời đe dọa của vua Sennacherib và những lời tiên báo của ngôn sứ Isaiah, chọn để ăn năn và đặt niềm tin nơi Đức Chúa. Ông quay mặt vào tường và cầu nguyện với Đức Chúa như sau: “Ôi lạy Đức Chúa, xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi hành điều đẹp mắt Ngài.” Rồi vua Hezekiah khóc, khóc thật to.
1.2/ Thiên Chúa nhận lời cầu xin của vua Hezekiah để chữa bệnh cho vua và bảo vệ Jerusalem.
+ Phê bình văn bản: Hai câu 21-22 ở cuối chương không có liên hệ gì với những câu xảy ra trước đó; và theo Sách 2 Kings 20:1-9, hai câu này nên đem vào giữa Isa 38:6 và 7, thì mới làm sáng tỏ trình thuật hôm nay Isa 38:1-9 hơn.
+ Đức Chúa cho Hezekiah sống thêm 15 năm nữa và Ngài cũng hứa sẽ bảo vệ Judah khỏi tay quân thù Assyria. Có lẽ đây là trường hợp duy nhất Đức Chúa nới rộng cuộc sống của một người mà nói rõ cách cố định là sẽ cho sống thêm 15 năm nữa. Nhiều trường hợp Thiên Chúa cho sống, như trường hợp của vua David, nhưng không cho biết là sẽ sống thêm bao lâu.
+ Khi vua Hezekiah xin một dấu để bảo đảm những gì Đức Chúa hứa, Ngài đã ban cho nhà vua một dấu: “Đây là dấu Đức Chúa ban cho ngài, chứng tỏ Đức Chúa sẽ thực hiện điều Người đã phán: Này, bóng mặt trời đã ngả trên các bậc thang vua Ahaz đã xây, Ta sẽ cho lui lại mười bậc.” Quả vậy, bóng mặt trời đã lui lại mười bậc trong số các bậc thang nó đã chiếu xuống.
+ Chúng ta không hiểu câu “bóng mặt trời lui lại 10 bậc…” có nghĩa làm sao; nhưng điều này nằm trong quyền năng của Ngài. Trong Sách Jos 10:12-23 cũng thuật lại một trường hợp tương tự: mặt trời đứng lại, không chuyển vận trong suốt một ngày.
2/ Phúc Âm: “Quả thế, Con Người làm chủ ngày Sabbath.”
2.1/ Ý nghĩa của ngày Sabbath: Tranh cãi về ngày Sabbath là một trong những xung đột chính giữa Chúa Giêsu và những người Pharisees .
Luật Lêvi nói rõ: “Trong sáu ngày, người ta sẽ làm công việc của mình; còn ngày thứ bảy là ngày Sabbath, một ngày nghỉ, có cuộc họp để thờ phượng, các ngươi không được làm công việc nào. Đó là ngày Sabbath kính Đức Chúa, tại khắp nơi các ngươi ở” (Lv 23:3). Luật Maisen thứ ba trong Thập Giới cũng nêu rõ “Giữ ngày Chủ Nhật.” Như thế, hai lý do có ngày Sabbath là để con người nghỉ ngơi và thờ phượng Thiên Chúa.
Sức khỏe con người đòi hỏi sự nghỉ ngơi, và Thiên Chúa, Đấng dựng nên con người ra lệnh con người không được làm việc trong ngày Sabbath. Ngoài ra, kinh nghiệm cũng chứng minh cho thấy sự cần thiết của việc trau dồi đời sống tinh thần trong ngày này. Nếu không có nó, con người sẽ mệt mỏi và không đủ nghị lực để đương đầu với những khó khăn của cuộc sống.
Thiên Chúa chỉ đưa ra nguyên tắc: “Ngày Sabbath là một ngày nghỉ, không được làm việc.” Ngài không đưa ra những luật lệ tỉ mỉ; những luật lệ tỉ mỉ là do con người xác định. Làm những việc gì và nặng bao nhiêu thì bị kể là vi phạm. Một số người còn cho rằng ngay cả việc tiêu hóa cũng không được làm trong ngày Sabbath!
Có được đánh nhau trong ngày Sabbath không? Kẻ thù của người Do Thái biết luật này nên đem quân giao chiến trong ngày Sabbath và giết được nhiều người Do Thái. Sau biến cố này, luật cho phép được tự vệ trong ngày Sabbath.
2.2/ Những người được miễn trừ trong ngày Sabbath
(1) Các tư tế phục vụ trong Đền Thờ: Nếu các tư tế kiêng việc xác trong ngày Sabbath, lấy ai cử hành các lễ nghi trong Đền Thờ? Như thế, Chúa vạch ra cho thấy có những người được miễn trừ; họ có thể nghỉ ngơi những ngày khác.
(2) Bảo vệ sự sống: Các môn đệ của Chúa bứt bông lúa ăn vì các ông đói. Chúa nhắc lại việc David và đoàn tùy tùng của ông, khi chạy trốn vua Saul, đã ăn ngay cả Bánh Chưng Hiến vì đói, thứ bánh mà chỉ có các tư tế mới được phép ăn (1 Sam 21:1-6). Khi đói khát nguy hiểm đến tính mạng, con người phải ăn tất cả những gì tìm thấy để bảo toàn mạng sống.
(3) Con Người làm chủ ngày Sabbath: Luật lệ ngày Sabbath áp dụng cho con người; không áp dụng cho Thiên Chúa. Đấng ra luật và không lệ thuộc vào luật lệ của con người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Nguyên tắc hướng dẫn luật lệ. Nguyên tắc tại sao con người cần phải nghỉ ngày Sabbath là để con người có thể phục hồi sức khoẻ, nhất là để phục hồi nghị lực tinh thần trong mối tương quan với Chúa; chứ không phải để ràng buộc con người.
– Luật làm ra để bảo vệ con người. Khi có nguy hiểm đến mạng sống (đói khát, bệnh tật, chiến tranh), con người được quyền bảo vệ mạng sống mà không vi phạm luật.
– Thiên Chúa là người điều khiển ngày Sabbath và mọi ngày trong cuộc đời. Trật tự thế giới này sẽ ra sao nếu Ngài ngưng không điều khiển trong ngày Sabbath!
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Friday of the Fifteenth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (Isa 38:1-6, 21-22, 7-8)
When Hezekiah was mortally ill,
the prophet Isaiah, son of Amoz, came and said to him:
“Thus says the LORD: Put your house in order,
for you are about to die; you shall not recover.”
Then Hezekiah turned his face to the wall and prayed to the LORD:
“O LORD, remember how faithfully and wholeheartedly
I conducted myself in your presence,
doing what was pleasing to you!”
And Hezekiah wept bitterly.
Then the word of the LORD came to Isaiah: “Go, tell Hezekiah:
Thus says the LORD, the God of your father David:
I have heard your prayer and seen your tears.
I will heal you: in three days you shall go up to the LORD’s temple;
I will add fifteen years to your life.
I will rescue you and this city from the hand of the king of Assyria;
I will be a shield to this city.”
Isaiah then ordered a poultice of figs to be taken
and applied to the boil, that he might recover.
Then Hezekiah asked,
“What is the sign that I shall go up to the temple of the LORD?”
Isaiah answered:
“This will be the sign for you from the LORD
that he will do what he has promised:
See, I will make the shadow cast by the sun
on the stairway to the terrace of Ahaz
go back the ten steps it has advanced.”
So the sun came back the ten steps it had advanced.
Gospel (Mt 12:1-8)
Jesus was going through a field of grain on the sabbath.
His disciples were hungry
and began to pick the heads of grain and eat them.
When the Pharisees saw this, they said to him,
“See, your disciples are doing what is unlawful to do on the sabbath.”
He said to the them, “Have you not read what David did
when he and his companions were hungry,
how he went into the house of God and ate the bread of offering,
which neither he nor his companions
but only the priests could lawfully eat?
Or have you not read in the law that on the sabbath
the priests serving in the temple violate the sabbath
and are innocent?
I say to you, something greater than the temple is here.
If you knew what this meant, I desire mercy, not sacrifice,
you would not have condemned these innocent men.
For the Son of Man is Lord of the sabbath.”
________________________________________
Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: God controls all days.
God not only creates all things, but He also controls all things according to orders which He desires. One of orders is the change of time which is based on the rotation of the sun and the moon; this order also helps people to differentiate between day and night. He can change the rotation of the sun and the moon and count the living days of each person. People can’t change, they can only accept and obey orders which God has established.
Today readings pay a special attention to God’s power in controlling everything of the universe. In the first reading, when Isaiah let king Hezekiah know that the king must prepare for his death, the king cried out to God and asked Him to change his fate. God heard his prayer, He let the king live fifteen more years and protected Jerusalem from Assyrian invasion. In the Gospel, when the Pharisees accused Jesus’ disciples of violating the Sabbath because they picked the heads of grain and ate them, Jesus answered them that he is the Lord of the Sabbath too. The law of the Sabbath only applies to human beings.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “See, I will make the shadow cast by the sun on the stairway to the terrace of Ahaz go back the ten steps it has advanced.”
1.1/ Hezekiah repented and believed in God’s power: King Sennacherib of Assyria sent his messengers to king Hezekiah with a purpose to advise him to surrender because of the two following reasons. First, the power of Egyptian army can’t save Judah because the power of Assyrian army were much stronger. Secondly, because you turned your back to the Lord of Israel to worship foreign gods, He shall no longer protect you; moreover, He also gave an order for Sennacherib to fight with you.
Besides Sennacherib’s threaten words, king Hezekiah also heard the prophet Isaiah to announce: “Thus says the Lord: Put your house in order, for you are about to die; you shall not recover.”
King Hezekiah, on the one hand must face his terminal disease, on the other hand was surrounded by Sennacherib’s threaten words and the prophet Isaiah’s announcement, chose to repent and to believe in God. He turned his face to the wall and prayed to God as follows, “O Lord, remember how faithfully and wholeheartedly I conducted myself in your presence, doing what was pleasing to you!” And Hezekiah wept bitterly.”
1.2/ God heard king Hezekiah’s prayer so He healed him and protected Jerusalem from Assyrian invasion.
+ Textual criticism: The two verses, 21-22, at the end of the chapter had no relation with what happened before them. According to 2 Kings 20:1-9, these two verses shouldn’t be put between Isa 38:6 và 7, so that today passage, Isa 38:1-9 shall be clearer.
+ The Lord let Hezekiah live 15 years longer and He also promised to protect the Judahites from Assyrian army. This might be the only case in which God added more years to a person’s lifespan and said in a determined way which was to live fifteen more years. Many cases which God let people live longer, as David’s case, but He didn’t say how long.
+ When king Hezekiah asked for a sign to guarantee God’s promise, He gave him a sign, “This will be the sign for you from the Lord that he will do what he has promised: See, I will make the shadow cast by the sun on the stairway to the terrace of Ahaz go back the ten steps it has advanced.” So the sun came back the ten steps it had advanced.”
+ We can’t explain the fact “the sun came back the ten steps it had advanced;” but this event can be done in God’s power. In the Book of Joshua 10:13, there was a similar case: “The sun halted in the middle of the sky; not for a whole day did it resume its swift course.”
2/ Gospel: For the Son of Man is Lord of the Sabbath.
2.1/ The purpose of the Sabbath: Argument about the Sabbath is one of main conflicts between Jesus and the Pharisees and the scribes.
The Book of Leviticus clearly declared: “For six days work may be done; but the seventh day is the Sabbath rest, a day for sacred assembly, on which you shall do no work. The Sabbath shall belong to the Lord wherever you dwell” (Lv 23:3). The third law of the Decalogue also declared, “Remember to keep holy the Sabbath day” (Exo 20:8; Deut 5:12). Therefore, the two reasons for the Sabbath are for people to rest and to worship the Lord.
People’s body needs to be rested, and God, who creates people, commanded people not to work on the Sabbath. Besides, human experience also shows that it is necessary for people to pay attention to their spiritual dimension on this day. Without them, people shall be tired and have no power to face difficulties of life.
God only gave the principle which stated: “The seventh day is the Sabbath rest, a day for sacred assembly, on which you shall do no work.” He didn’t give all detailed laws about this day; all detailed laws came from people. They determined what kinds of work and how heavy does one person carry, shall violate the Sabbath. Some even said that people can’t go to restroom on the Sabbath!
Can people fight on the Sabbath? The Israelites’ enemies knew that the Jews won’t fight on the Sabbath, so they attacked them on this day and killed many of them. After a while, the law permitted them to fight for their protection on the Sabbath.
2.2/ Those who are exempted on the Sabbath:
(1) The priests who serve in the temple: If the priests keep the Sabbath, there shall be none to serve in the temple. Therefore, Jesus pointed out for them to see that there are someone who are exempted, they can be rested on other day.
(2) Those who must protect their life: Jesus’ disciples picked the heads of grain and ate them because they were hungry. Jesus reminded them the event which David and his companions during their flee from Saul, ate even the Bread of offering, which neither he nor his companions but only the priests could lawfully eat (1 Sam 21:1-6). Jesus wanted to say that when people must protect their life, they must find something to eat even on the Sabbath.
(3) The Son of Man is the Lord of the Sabbath: The law of the Sabbath is only applied to human beings, not to God who gives law and doesn’t depend on human laws.
III. APPLICATION IN LIFE:
– The principle guides the law. The principle of the Sabbath is for people to recover their health and to cultivate their relationship with God, not to confine people.
– Law is made to protect people. When there is a danger to life, such as: hungry, disease, war, etc., people can violate the law to protect their life.
– God is the One who controls the Sabbath and all the days of life. Can we imagine what shall happen to the universe if God doesn’t control the Sabbath?