Thứ Sáu Tuần 11 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: 2 Cor 11:18, 21-30; Mt 6:19-23.
1/ Bài đọc I: 18 Vì có lắm kẻ tự hào theo tính xác thịt, thì tôi đây, tôi cũng tự hào.
21 Tôi nói thế, thật là nhục nhã, như thể chúng tôi đã tỏ ra nhu nhược. ..
22 Họ là người Híp-ri ư? Tôi cũng vậy! Họ là người Ít-ra-en ư? Tôi cũng vậy! Họ là dòng giống Áp-ra-ham ư? Tôi cũng vậy!
23 Họ là người phục vụ Đức Ki-tô ư? Tôi nói như người điên: tôi còn hơn họ nữa! Hơn nhiều vì công khó, hơn nhiều vì ở tù, hơn gấp bội vì chịu đòn, bao lần suýt chết.
24 Năm lần tôi bị người Do-thái đánh bốn mươi roi bớt một;
25 ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném đá; ba lần bị đắm tàu; một đêm một ngày lênh đênh giữa biển khơi!
26 Tôi còn hơn họ, vì phải thực hiện nhiều cuộc hành trình, gặp bao nguy hiểm trên sông, nguy hiểm do trộm cướp, nguy hiểm do đồng bào, nguy hiểm vì dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, trong sa mạc, ngoài biển khơi, nguy hiểm do những kẻ giả danh là anh em.
27 Tôi còn phải vất vả mệt nhọc, thường phải thức đêm, bị đói khát, nhịn ăn nhịn uống và chịu rét mướt trần truồng.
28 Không kể các điều khác, còn có nỗi ray rứt hằng ngày của tôi là mối bận tâm lo cho tất cả các Hội Thánh!
29 Có ai yếu đuối mà tôi lại không cảm thấy mình yếu đuối? Có ai vấp ngã mà tôi lại không cảm thấy lòng sôi lên?
30 Nếu phải tự hào, thì tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi.
2/ Phúc Âm: 19 “Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi.
20 Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi.
21 Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
22 “Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng.
23 Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào!
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải có mắt sáng và trí tuệ khôn ngoan để nhận ra sự thật.
Mắt dùng để nhìn hay để quan sát người hay các sự việc xảy ra chung quanh; nhưng nếu chỉ dùng mắt để quan sát rồi đưa đến kết luận ngay, con người sẽ lầm to, vì có những điều ẩn giấu bên trong con người hay sự vật mà một người không thể nhìn thấy. Để có kết luận khôn ngoan, con người cần dùng trí tuệ để suy xét cẩn thận về những điều đã nhìn thấy. Không phải ai có mắt cũng nhìn thấy; không phải ai có trí khôn cũng biết lựa chọn cách khôn ngoan. Nhiều người rất tự hào là họ khôn ngoan và sáng suốt, nhưng lại bị người khác đánh lừa để lấy đi tất cả những gì họ có. Nhiều cha mẹ tự hào là khôn ngoan, nhưng khi phải chọn vợ chồng cho con lại chọn những người chẳng mang lại hạnh phúc cho cuộc đời con của họ.
Các bài đọc hôm nay nhấn mạnh đến hai việc phải quan sát kỹ để nhìn thấy tất cả, và phải có sự khôn ngoan để lựa chọn những giá trị vĩnh cửu thay vì những giá trị hào nhoáng bên ngoài. Trong bài đọc I, thánh Phaolô phải dùng đến cách ngài không muốn, đó là tự hào kể công, để giúp các tín hữu Corintô nhận ra ai là người thương yêu và lo lắng cho họ thật lòng; chứ đừng vội theo những “tông đồ giả hiệu.” Họ có thể dùng cách ăn nói khôn ngoan và ngọt ngào của họ như của con cáo già, để mê hoặc các tín hữu non nớt ra khỏi tay của Phaolô và nhất là của Đức Kitô. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng khuyên các môn đệ phải dùng mắt sáng và trí khôn ngoan để nhận ra đâu là những giá trị vĩnh cửu nên theo đuổi, và đâu là những giá trị hào nhoáng cần phải gạt đi.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nếu phải tự hào, thì tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi.
1.1/ Có lắm kẻ tự hào theo tính xác thịt, thì tôi đây, tôi cũng tự hào: Sở dĩ có trình thuật hôm nay là vì có một số những người Do-thái, ngay cả các tín hữu Do-thái, luôn theo sau để phá đổ những công trình của Phaolô. Mỗi khi Phaolô đến một thành phố nào để rao giảng Tin Mừng, để thiết lập giáo hội địa phương, và rời bỏ nơi đó qua thành khác, là những người này theo sau để phá hoại công việc của Phaolô, bằng cách dèm pha, nói xấu đủ điều, và lạm dụng lòng tin của các tín hữu để tìm lợi nhuận cho riêng họ.
Các tín hữu Corintô còn non nớt trong đức tin, nên đã không nhận ra những thủ đoạn của hạng người này, và một số người đã rơi vào bẫy của họ. Phaolô không muốn tự hào hay kể công, nhưng vì để kéo các tín hữu Corintô về với sự thật mà ông buộc lòng phải biện minh. Ông cảm thấy khó chịu và nhục nhã khi phải làm những điều này. Chúng ta có thể tóm tắt những gì Phaolô cắt nghĩa vào 3 lãnh vực chính:
(1) Nguồn gốc dân tộc Israel: “Họ là người Do-thái ư? Tôi cũng vậy! Họ là người Israel ư? Tôi cũng vậy! Họ là dòng giống Abraham ư? Tôi cũng vậy!” Có lẽ địch thù của Phaolô cho ông sinh ra và lớn lên tại Tarsus, Asia Minor, nên không phải là người Do-thái chính hiệu ở Israel.
(2) Gian khổ phải chịu trên đường rao giảng Tin Mừng: “Họ là người phục vụ Đức Kitô ư? Tôi nói như người điên: tôi còn hơn họ nữa! Hơn nhiều vì công khó, hơn nhiều vì ở tù, hơn gấp bội vì chịu đòn, bao lần suýt chết. Năm lần tôi bị người Do-thái đánh bốn mươi roi bớt một; ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném đá; ba lần bị đắm tàu; một đêm một ngày lênh đênh giữa biển khơi! Tôi còn hơn họ, vì phải thực hiện nhiều cuộc hành trình, gặp bao nguy hiểm trên sông, nguy hiểm do trộm cướp, nguy hiểm do đồng bào, nguy hiểm vì dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, trong sa mạc, ngoài biển khơi, nguy hiểm do những kẻ giả danh là anh em. Tôi còn phải vất vả mệt nhọc, thường phải thức đêm, bị đói khát, nhịn ăn nhịn uống và chịu rét mướt trần truồng.” (3) Mối lo lắng cho Hội Thánh mỗi ngày thêm tăng trưởng: “Không kể các điều khác, còn có nỗi ray rứt hằng ngày của tôi là mối bận tâm lo cho tất cả các Hội Thánh!” Không chỉ việc giúp niềm tin cho các giáo hội địa phương, Phaolô còn lo cho Hội Thánh được bành trướng khắp nơi, đến tận Rôma và Âu-châu. Điều này đối phương của Phaolô không thể so sánh.
1.2/ Nếu phải tự hào, thì tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi: Phaolô muốn cho các tín hữu biết lý do tại sao ông phải nói lên những điều này: thứ nhất là để họ nhận ra tình thương thật của ông dành cho họ; thứ hai là ông có thể vượt qua tất cả gian khổ không bằng sức mạnh của ông, nhưng bằng sức mạnh của Đức Kitô và của Thánh Thần đang hoạt động trong ông; sau cùng như một lời khích lệ tinh thần, nếu họ để cho Đức Kitô làm việc, họ cũng có sức mạnh để vượt qua những yếu đuối và giới hạn của con người.
2/ Phúc Âm: Kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
2.1/ Hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời: Con người có thói quen tích trữ; nhưng phải biết khôn ngoan để tích trữ những gì không hư hoại và vào nơi tích trữ an toàn không ai có thể động tới được. Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ so sánh về kho tàng dưới đất với kho tàng trên trời.
(1) Kho tàng dưới đất: Nhiều người nghĩ tiền là tiện nhất và nhẹ nhàng, nên họ cẩn thận bao bọc tiền có được đem chôn dưới đất. Ít lâu sau cần tiền họ đào đất mang lên, tiền đã mục nát và trở thành vô giá trị. Người khác lại cho chẳng gì bằng của ăn như: gạo, bột mì, khoai sắn; nên họ xây những vựa to để chứa thực phẩm. Vài năm sau ra thăm, họ thấy vựa đã bị chuột cắn phá, gạo và lúa mì bị tràn đầy mối mọt. Người khác rút kinh nghiệm và kết luận: chẳng gì bằng vàng bạc, vừa không mất giá, vừa không bị mối mọt, và họ yên trí cất giấu. Nhưng cất đâu cũng chẳng khỏi “tai vách, mặt rừng.” Họ bị kẻ trộm đến khoét vách lấy đi vàng bạc, và những đồ quí giá.
(2) Kho tàng trên trời: Những gì con người có thể làm và tích trữ trong kho tàng trên trời. Trước tiên là những việc lành phúc đức được thu tóm trong 7 mối thương phần xác và 7 mối thương phần linh hồn. Thứ đến, là những hiểu biết về Thiên Chúa và tình yêu dành cho Ngài. Hai điều này không thể tách rời vì chúng ta không thể yêu người ta không biết. Kiến thức về Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta yêu Ngài mỗi ngày một hơn. Sau cùng, Thiên Chúa dựng nên con người giống hình ảnh của Ngài, và Ngài mời gọi chúng ta trở nên hoàn thiện giống như Ngài. Tiến trình nên hoàn thiện không phải chỉ dứt bỏ tội lỗi mà thôi; nhưng còn phải tập luyện các nhân đức nữa.
2.2/ Nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng: Chúa Giêsu dạy: “Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng. Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào!” Mắt sáng mới thấy đường. Mắt mù, loạn thị và loạn sắc sẽ ảnh hưởng trên tầm nhìn của con người. Người mù lòa sẽ khổ vô cùng vì cả vũ trụ đối với anh là một màu đen. Đi đâu anh cũng phải có người hướng dẫn, nếu không anh sẽ bị té ngã vì những đồ vật trước mặt.
Như mắt sáng cần cho thân thể thế nào, sự khôn ngoan cũng cần cho đời sống tinh thần như vậy. Ít người chịu để ý đến sự mù lòa của trí khôn và tâm hồn; nhưng ảnh hưởng của nó trên con người còn lớn hơn là sự mù lòa trên cơ thể. Trình thuật Chúa chữa người mù trong chương 9 của Gioan giúp chúng ta nhận ra có những người mù mà mắt vẫn sáng.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải biết dùng con mắt để quan sát cẩn thận những việc xảy ra trong trời đất. Một sự quan sát cẩu thả sẽ dẫn tới việc không đủ chất liệu để làm một kết luận khôn ngoan.
– Chúng ta phải dùng trí tuệ, nhất là việc học hỏi Kinh Thánh, để biết phân biệt sự thật từ những sự gian tà, giá trị vĩnh cửu từ những giá trị tạm thời, người yêu mình thật từ những người chỉ biết lợi dụng để tìm kiếm lông chiên hay thịt chiên.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Friday in the eleventh week of the OT1
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
FRIDAY OF THE 11 OT1
Readings: 2 Cor 11:18, 21-30; Mt 6:19-23.
1/ First Reading: RSV 2 Corinthians 11:18 since many boast of worldly things, I too will boast. 21 To my shame, I must say, we were too weak for that! But whatever any one dares to boast of — I am speaking as a fool — I also dare to boast of that. 22 Are they Hebrews? So am I. Are they Israelites? So am I. Are they descendants of Abraham? So am I. 23 Are they servants of Christ? I am a better one — I am talking like a madman — with far greater labors, far more imprisonments, with countless beatings, and often near death. 24 Five times I have received at the hands of the Jews the forty lashes less one. 25 Three times I have been beaten with rods; once I was stoned. Three times I have been shipwrecked; a night and a day I have been adrift at sea; 26 on frequent journeys, in danger from rivers, danger from robbers, danger from my own people, danger from Gentiles, danger in the city, danger in the wilderness, danger at sea, danger from false brethren; 27 in toil and hardship, through many a sleepless night, in hunger and thirst, often without food, in cold and exposure. 28 And, apart from other things, there is the daily pressure upon me of my anxiety for all the churches. 29 Who is weak, and I am not weak? Who is made to fall, and I am not indignant? 30 If I must boast, I will boast of the things that show my weakness.
2/ Gospel: RSV Matthew 6:19 “Do not lay up for yourselves treasures on earth, where moth and rust consume and where thieves break in and steal, 20 but lay up for yourselves treasures in heaven, where neither moth nor rust consumes and where thieves do not break in and steal. 21 For where your treasure is, there will your heart be also. 22 The eye is the lamp of the body. So, if your eye is sound, your whole body will be full of light; 23 but if your eye is not sound, your whole body will be full of darkness. If then the light in you is darkness, how great is the darkness!”
________________________________________
I. THEME: One must have clear eyes and a wise intellect to recognize the truth.
Eyes are used to observe people or things around us; but if we only use eyes to observe and to come up with a conclusion right away, we shall be deceived because there are hidden things inside people and things which we can’t see. To reach a wise conclusion, we need to use our intellect to carefully reason about what we see. It isn’t true that if one has eyes, then he shall see; or mind that he shall know how to wisely select. Many are proud of their wisdom and insight, but deceived by other and lost all they have. Many parents are proud of their wisdom and experience; but when it comes to choose a spouse for their child, they choose the one that doesn’t bring happiness for their child.
Today readings emphasize on two main things: First, one must make a thorough observation to see everything; secondly, one must have wisdom to choose lasting things instead of temporal and gaudy appearances. In the first reading, Paul must use the way he doesn’t want, that is: boasting, to help the Corinthian faithful to recognize who is a truly preacher and lover from false teachers. The latter might use their sweet talk as a cunning fox to take away the weak faithful from Paul and Christ’s hand. In the Gospel, Jesus advised his disciples to use their clear eyes and wisdom to recognize what are the lasting values to follow; and what are the gaudy values to avoid.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “If I must boast, I will boast of the things that show my weakness.”
1.1/ Boasting to glorify what God has done in him: The reason for today passage is because some Jews, even the Jewish Catholic, always followed Paul to destroy his works. Every time when Paul came to preach the Gospel, to establish a local church there and to leave for other city, these people followed Paul to annoy him by criticizing, backbiting and using the faith of believers to get material gains.
The Corinthian faithful are young and weak in faith, they didn’t recognize these people’ wicked intention and some of them felt in their trap. Paul didn’t want to pride on himself or to cite his achievements, but he had to do it to draw the faithful to his side. He felt awful and shameful to do these things. We can classify what Paul said in three main categories:
(1) His original nationality: Paul’s enemies might regard him as a foreigner or a half-bred Jews because he was born and grew up at Tarsus in Asia Minor, not a true Israelite. He defended himself, “Are they Hebrews? So am I. Are they Israelites? So am I. Are they descendants of Abraham? So am I.”
(2) His sufferings on the way of preaching the Gospel: Paul said, “Are they servants of Christ? I am a better one — I am talking like a madman — with far greater labors, far more imprisonments, with countless beatings, and often near death.Five times I have received at the hands of the Jews the forty lashes less one.Three times I have been beaten with rods; once I was stoned. Three times I have been shipwrecked; a night and a day I have been adrift at sea;on frequent journeys, in danger from rivers, danger from robbers, danger from my own people, danger from Gentiles, danger in the city, danger in the wilderness, danger at sea, danger from false brethren;in toil and hardship, through many a sleepless night, in hunger and thirst, often without food, in cold and exposure.” All these are true. Paul wanted to say these things to prove that he is sincere in preaching of Christ’s Gospel.
(3) His anxiety for the Church to grow: “And, apart from other things, there is the daily pressure upon me of my anxiety for all the churches.” One special thing we should learn from Paul is that he always came back to the churches he established when it is possible; if not, he wrote to them. His purpose was to know about their faith, to provide doctrinal teachings and to encourage them to live better. Paul wanted for the Church to extend everywhere, to Rome and to Europe. His opponents couldn’t deny his works about these things.
1.2/ Paul’s purpose of boasting: First, Paul wanted the faithful to know why he must speak these things: First, it is for the Corinthians to recognize his love for them. Secondly, he could endure all sufferings, not by his strength but by Christ’s strength and the Holy Spirit’s working in him. Lastly, it is a spiritual advice for the faithful. If they let Christ and the Holy Spirit work in them, they also have power to overcome their weakness and limitation.
2/ Gospel: “Where your treasure is, there will your heart be also.”
2.1/ Store up for yourself the heavenly treasure: Human beings have a tendency to store up things for their future; but they must be wise to store what is imperishable and in a safe place that no one can touch them. Jesus invited his disciples to compare between earthly with heavenly treasure.
(1) The earthly treasure: Many people think money is the most convenient and light thing to keep; some carefully covered their money and buried it underground. When they need them, they dug them out but their money became rotten and valueless. Others think they must always have something to eat the rest of their life, so they built big barns to store food, such as: rice, wheat, or potatoes. Few years later, their barns are destroyed by mice, their rice and wheat are full of moths. Others learned from these experiences and conclude: nothing is more precious than gold and silver, they aren’t depreciated and destroyed by moths; so they stored up gold and hid them. But they couldn’t hide them from everyone, thieves and robbers came and stole their valuable possession.
(2) The heavenly treasure: What can people do and store them up in heavenly treasure? First, they are good deeds which are abbreviated in the seven corporal and seven spiritual works of mercy.
– Seven corporal works of mercy are: To feed the hungry; to give drink to the thirsty; to clothe the naked; to shelter the homeless; to visit the sick; to ransom the captive; and to bury the dead.
– Seven spiritual works of mercy are: To instruct the ignorant; to counsel the doubtful; to admonish sinners; to bear wrongs patiently; to forgive offences willingly; to comfort the afflicted; and to pray for the living and the dead.
Next are our understanding of God and our love for Him. These two things can’t be separated because we can’t love the unknown. The knowledge about God shall help us to increase our love. Lastly, God creates us in His image and likeness, and He invited us to be perfect like Him. The progress to be perfect requires us not only to give up our sins but also to practice necessary virtues.
2.2/ If your eye is sound, your whole body will be filled with light: Jesus taught his disciples: “The lamp of the body is the eye. If your eye is sound, your whole body will be filled with light;but if your eye is bad, your whole body will be in darkness. And if the light in you is darkness, how great will the darkness be.”
A sound eye helps one to see; a diseased eye prevents people to see the thing as it is. The blind greatly suffers because the whole world to him is dark. Wherever he goes, he needs someone to guide him; if not, he shall fall because of obstacles in front of him.
As a sound eye is needed for one’s body, wisdom is also needed for one’s mind. Not many people pay attention to the blindness of their mind and soul; but its effect on them is even greater than the blindness on their body. The blind can be saved if they have a firm faith in Christ, as Bartimaeus, the blind of Jericho, or the man born blind in chapter nine of the Fourth Gospel.
To understand Jesus’ meaning, let meditate the story in which Jesus healed the man born blind. The Pharisees and some Jews thought that they have sound eyes and minds; but didn’t recognize Jesus as their Savior. Since they had taken pride in themselves, they didn’t receive salvation as the man born blind. If we have sound eyes but don’t recognize the truth and get lost in temptation and worldly allurement, our sound eyes don’t benefit us!
III. APPLICATION IN LIFE:
– We must use our eyes to carefully observe all that happen in the universe. A neglected observation shall not give us enough information to make a wise decision.
– We must use our mind to reason and to learn Scripture, so we might know how to differentiate truths from the falsities, lasting from temporal values, true lovers from those who only look for the sheep’s fur or meat.