Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Năm Tuần III PS

Thứ Năm Tuần III PS
Bài đọc: Acts 8:26-40; Jn 6:44-51.
1/ Bài đọc I: 26 Thiên sứ của Chúa nói với ông Phi-líp-phê: “Đứng lên, đi về hướng nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-da; con đường này vắng.”
27 Ông đứng lên đi. Khi ấy có một viên thái giám người Ê-thi-óp, làm quan lớn trong triều của bà Can-đa-kê, nữ hoàng nước Ê-thi-óp. Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông đã lên Giê-ru-sa-lem hành hương 28 và bấy giờ đang trên đường về. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ I-sai-a. 29 Thần Khí nói với ông Phi-líp-phê: “Tiến lên, đuổi kịp xe đó.”
30 Ông Phi-líp-phê chạy lại, nghe thấy ông kia đọc sách ngôn sứ I-sai-a, thì hỏi: “Ngài có hiểu điều ngài đọc không?”
31 Ông quan đáp: “Mà làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải?” Rồi ông mời ông Phi-líp-phê lên ngồi với mình.
32 Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là đoạn này: Như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người chẳng mở miệng kêu ca. 33 Bởi Người bị hạ xuống, nên bản án của Người đã được huỷ bỏ. Dòng dõi Người, ai sẽ kể lại, vì cuộc sống của Người trên trần gian đã bị chấm dứt. 34 Viên thái giám ngỏ lời với ông Phi-líp-phê: “Xin ông cho biết: vị ngôn sứ nói thế về ai? Về chính mình hay về một ai khác?” 35 Ông Phi-líp-phê lên tiếng, và khởi từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Đức Giê-su cho ông.
36 Dọc đường, các ông tới một chỗ có nước, viên thái giám mới nói: “Sẵn nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không?” 37 Ông Phi-líp-phê đáp: “Nếu ngài tin hết lòng, thì được.” Viên thái giám thưa: “Tôi tin Đức Giê-su Ki-tô là Con Thiên Chúa.”
38 Ông truyền dừng xe lại. Ông Phi-líp-phê và viên thái giám, cả hai cùng xuống chỗ có nước, và ông Phi-líp-phê làm phép rửa cho ông quan.
39 Khi hai ông lên khỏi nước, Thần Khí Chúa đem ông Phi-líp-phê đi mất, và viên thái giám không còn thấy ông nữa. Nhưng ông tiếp tục cuộc hành trình, lòng đầy hoan hỷ.
40 Còn ông Phi-líp-phê thì người ta gặp thấy ở Át-đốt. Ông loan báo Tin Mừng cho mọi thành thị ông đi qua, cho tới khi đến Xê-da-rê.
2/ Phúc Âm: 44 Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết.
45 Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi.
46 Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha.
47 Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời.
48 Tôi là bánh trường sinh.
49 Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết.
50 Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết.
51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lời Chúa và Bí-tích là hai nguồn sức mạnh chính của con người.
Để một người có thể tin vào Đức Kitô đòi hỏi sự phối hợp của nhiều yếu tố. Về phía con người, họ phải có lòng thành đi tìm sự thật và phải bỏ giờ để học hỏi. Về phía Thiên Chúa, Ngài phải tạo cơ hội cho con người bằng cách gởi tới những người rao giảng Tin Mừng; nhưng quan trọng hơn cả là Thiên Chúa ban Thánh Thần để soi sáng cho con người hiểu và nhận ra sự thật trong Tin Mừng, đồng thời thúc đẩy con người tuyên xưng đức tin vào Chúa Kitô. Nếu không có sự trợ giúp của Thiên Chúa, con người không thể tin vào Đức Kitô.
Các Bài Đọc hôm nay muốn nhấn mạnh đến sự trợ giúp của Thiên Chúa để mọi người có thể tin vào Đức Kitô. Trong Bài Đọc I, nếu Thiên Chúa không gởi Thánh Thần, thiên sứ, và Philip, viên quan Thái Giám Ethiopia không có Phó-tế Philip để cắt nghĩa cho ông những gì trong Sách của ngôn-sứ Isaiah, và ông sẽ không có cơ hội để tin vào Đức Kitô và được chịu Bí-tích Rửa Tội. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu quả quyết: không ai có thể đến được với Ngài, nếu Cha Ngài không “lôi kéo” người ấy. Điều mà Chúa Cha lôi kéo đây là cung cấp cơ hội (nghe Chúa Giêsu rao giảng Tin Mừng), và ban Thánh Thần để thúc đẩy họ tin vào Đức Kitô.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Quan Thái Giám người Ethiopia tin vào Đức Kitô.
1.1/ Thiên Chúa sắp đặt cơ hội cho ông quan trở lại.
(1) Thiên sứ mặc khải cho Philip: Thiên sứ của Chúa nói với ông Philíp: “Đứng lên, đi về hướng Nam, theo con đường từ Jerusalem xuống Gaza; con đường này vắng.” Gaza, Ashdod, và Ashkelon là 3 thành phố của Palestine, nằm trên đường ven biển Mediterranean, trước khi xuống Ai-cập và đi qua lục địa Phi-châu. Ít người dám dùng con đường này để đi từ Jerusalem xuống Gaza, vì đường vắng và địa thế gập ghềnh rất khó di chuyển; đa số sẽ dùng con đường từ Jerusalem xuống Joppa, rồi lần theo đường ven biển xuống Gaza.
Khi Philip tới Gaza, ông gặp một viên quan Thái Giám người Ethiopia, ông là quan lớn trong triều của bà Candace, Nữ Hoàng nước Ethiopia. Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông đã lên Jerusalem hành hương và bấy giờ đang trên đường về. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ Isaiah. Viên quan này có lẽ là người trở lại theo Đạo Do-thái, nhưng không phải giữ tất cả mọi Lề Luật. Thần Khí nói với ông Philíp: “Tiến lên, đuổi kịp xe đó.”
(2) Philip cắt nghĩa Kinh Thánh cho quan Thái Giám: Ông Philíp vâng lời chạy lên; khi ông nghe thấy ông kia đọc sách ngôn sứ Isaiah, thì hỏi: “Ngài có hiểu điều ngài đọc không?” Ông quan đáp: “Làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải?” Rồi ông mời ông Philíp lên ngồi với mình.
Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là đoạn trong Bài ca thứ tư về Người Tôi Trung của Thiên Chúa, Isa 53:7-8: “Như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người chẳng mở miệng kêu ca. Bởi Người bị hạ xuống, nên bản án của Người đã được huỷ bỏ. Dòng dõi Người, ai sẽ kể lại, vì cuộc sống của Người trên trần gian đã bị chấm dứt.” Viên Thái Giám ngỏ lời với ông Philíp: “Xin ông cho biết: vị ngôn sứ nói thế về ai? Về chính mình hay về một ai khác?” Ông Philíp khởi đầu từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Đức Giêsu cho ông. Chúa Giêsu là Người Tôi Trung ấy, Ngài chịu đựng đau khổ cho con người, để cứu chuộc con người khỏi chết và cho con người được sống muôn đời. Để được hưởng những đặc quyền này, con người phải tin vào Đức Kitô và chịu Phép Rửa.
1.2/ Philip rửa tội cho quan Thái Giám: Dọc đường, khi các ông tới một chỗ có nước, viên thái giám mới nói: “Sẵn nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không?” Ông Philíp đáp: “Nếu ngài tin hết lòng, thì được.” Viên thái giám tuyên xưng: “Tôi tin Đức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa.” Ông truyền dừng xe lại. Ông Philíp và viên thái giám cùng xuống chỗ có nước, và ông Philíp làm phép rửa cho ông quan. Khi hai ông lên khỏi nước, Thần Khí Chúa đem ông Philíp đi mất, và viên Thái Giám không còn thấy ông nữa; nhưng ông tiếp tục cuộc hành trình, lòng đầy hoan hỷ. Còn ông Philíp thì người ta gặp thấy ở Ashdod. Ông loan báo Tin Mừng cho mọi thành thị ông đi qua, cho tới khi đến Caesarea.
2/ Phúc Âm: Bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.
2.1/ Chúa Giêsu dạy dỗ con người: Ngài tuyên bố: “Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết.” Có nhiều người dựa vào câu tuyên bố này để bênh vực chủ thuyết Tiền Định: Tất cả mọi người đã được Thiên Chúa tiền định cho được lên Thiên Đàng hay phải xuống hỏa ngục. Nếu Thiên Chúa lôi kéo ai, người đó mới có thể đến và tin vào Đức Kitô, và được lên Thiên Đàng. Nếu Thiên Chúa không lôi kéo, làm sao một người có thể đến và tin vào Đức Kitô? Hậu quả là người đó sẽ phải sa hỏa ngục, cho dù có muốn lên Thiên Đàng!
Điều quan trọng là phải hiểu hai chữ “lôi kéo.” Bằng cách nào Thiên Chúa “lôi kéo” con người đến với Chúa Giêsu? Thiên Chúa lôi kéo con người đến với Đức Kitô không phải như người ta xỏ mũi để kéo con bò, hay như bộ máy kéo theo các toa xe lửa, nhưng Ngài: (1) Cung cấp cơ hội để con người có thể nghe Lời Chúa và được dạy dỗ, như Chúa Giêsu nói: “Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi.” Lời ngôn sứ mà Chúa đề cập đến ở đây là Isa 54:13 và Jer 31:33. (2) Ban Thánh Thần để Ngài hoạt động bên trong con người, giúp con người nhận ra sự thật, và thúc đẩy con người để mạnh dạn tuyên xưng niềm tin vào Đức Kitô.
2.2/ Chúa Giêsu nuôi dưỡng con người bằng chính Mình Người: Niềm tin vào Đức Kitô không phải chỉ một lúc con người tuyên xưng đức tin và chịu Phép Rửa; nhưng trải dài trong suốt cuộc đời các tín hữu. Để giữ đức tin sống động và trung thành đến cùng, con người cần được nuôi dưỡng như Chúa Giêsu nói với dân chúng: “Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. Tôi là bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn Manna trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” Bí-tích Thánh Thể không phải là việc làm cũng được, không làm cũng không sao; nhưng là việc tối quan trọng: Ai không ăn Mình Chúa, sẽ không có nghị lực để chống trả chước cám dỗ của thế gian và ma quỉ, và sẽ khó lòng trung thành với Đức Kitô trọn đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Sự trở lại của con người và tin vào Đức Kitô nằm trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa: Ngài cho con người có cơ hội để nghe Tin Mừng, đồng thời cung cấp ơn thánh bên trong để giúp con người nhận ra sự thật và thúc đẩy con người tin vào Đức Kitô.
– Chúa Giêsu vẫn không ngừng dạy dỗ chúng ta qua Lời Chúa, và nuôi dưỡng chúng ta bằng chính mình Ngài qua Bí-tích Thánh Thể. Chúng ta hãy năng chạy đến với hai nguồn sức mạnh chính này để học khôn ngoan và được nuôi dưỡng hằng ngày.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Thursday of the Third Week of Easter
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (Acts 8:26-40):

The angel of the Lord spoke to Philip,
“Get up and head south on the road
that goes down from Jerusalem to Gaza, the desert route.”
So he got up and set out.
Now there was an Ethiopian eunuch,
a court official of the Candace,
that is, the queen of the Ethiopians,
in charge of her entire treasury,
who had come to Jerusalem to worship, and was returning home.
Seated in his chariot, he was reading the prophet Isaiah.
The Spirit said to Philip,
“Go and join up with that chariot.”
Philip ran up and heard him reading Isaiah the prophet and said,
“Do you understand what you are reading?”
He replied,
“How can I, unless someone instructs me?”
So he invited Philip to get in and sit with him.
This was the Scripture passage he was reading:
Like a sheep he was led to the slaughter,
and as a lamb before its shearer is silent,
so he opened not his mouth.
In his humiliation justice was denied him.
Who will tell of his posterity?
For his life is taken from the earth.
Then the eunuch said to Philip in reply,
“I beg you, about whom is the prophet saying this?
About himself, or about someone else?”
Then Philip opened his mouth and, beginning with this Scripture passage,
he proclaimed Jesus to him.
As they traveled along the road
they came to some water,
and the eunuch said, “Look, there is water.
What is to prevent my being baptized?”
Then he ordered the chariot to stop,
and Philip and the eunuch both went down into the water,
and he baptized him.
When they came out of the water,
the Spirit of the Lord snatched Philip away,
and the eunuch saw him no more,
but continued on his way rejoicing.
Philip came to Azotus, and went about proclaiming the good news to all the towns until he reached Caesarea.

Gospel (Jn 6:44-51):

Jesus said to the crowds:
“No one can come to me unless the Father who sent me draw him, and I will raise him on the last day.
It is written in the prophets:
They shall all be taught by God.
Everyone who listens to my Father and learns from him comes to me.
Not that anyone has seen the Father
except the one who is from God;
he has seen the Father.
Amen, amen, I say to you,
whoever believes has eternal life.
I am the bread of life.
Your ancestors ate the manna in the desert, but they died;
this is the bread that comes down from heaven
so that one may eat it and not die.
I am the living bread that came down from heaven;
whoever eats this bread will live forever;
and the bread that I will give
is my Flesh for the life of the world.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: God’s word and sacraments are two main sources of strength for human beings.
In order for people to believe in Christ, it must be a combination of many factors. On the human part, people must be sincere to search for the truth and spend time and effort for study. On the God’s part, He must create opportunities by sending the preachers to preach Christ’s Good News. More important, God must send His Spirit to enlighten human mind so that people can recognize the truth of the Good News, and to urge them to believe in Christ. Without God’s help, people can’t believe in Christ.
Today readings emphasize on God’s help so people can believe in Christ. In the first reading, God creates an opportunity for the Ethiopian eunuch by sending His Spirit, angel and Philip to explain for him the meaning of an Isaiah’s passage which he was reading. Because of Philip’s explanation and the Holy Spirit’s enlightenment, the Ethiopian eunuch believed in Christ and was baptized. In the Gospel, Jesus declared that “No one can come to me unless the Father who sent me draw him.” The Father draws people to Jesus by providing opportunities for them to hear the Good News and gives the Holy Spirit to enlighten and to urge them to believe in Christ.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Ethiopian eunuch believed in Christ.
1.1/ God arranged the opportunity for the Ethiopian eunuch.
(1) The angel revealed God’s will to Philip: “The angel of the Lord spoke to Philip, “Get up and head south on the road that goes down from Jerusalem to Gaza, the desert route.” So he got up and set out.” Gaza, Ashdod, and Ashkelon are three cities of Palestineans along the coast of Mediterranean Sea. Not many people want to use this way to go from Jerusalem to Gaza because it is the desert route and rough for travel; but shall use the route from Jerusalem to Joppa, and then go along the coast to Gaza, to Egypt and to Africa.
When Philip came Gaza, he met an Ethiopian eunuch, “a court official of the Candace, that is, the queen of the Ethiopians, in charge of her entire treasury, who had come to Jerusalem to worship,and was returning home. Seated in his chariot, he was reading the prophet Isaiah.” This eunuch might be a convert to Judaism, but didn’t have to keep all the law. The Spirit said to Philip, “Go and join up with that chariot.”
(2) Philip explained Scripture to the Ethiopian eunuch: Philip ran up and heard him reading Isaiah the prophet and said, “Do you understand what you are reading?” He replied, “How can I, unless someone instructs me?” So he invited Philip to get in and sit with him.
The Scripture passage which he was reading belongs to the Fourth Song of God’s Suffering Servant, Isaiah 53:7-8: “Though he was harshly treated, he submitted and opened not his mouth; like a lamb led to the slaughter or a sheep before the shearers, he was silent and opened not his mouth. Oppressed and condemned, he was taken away, and who would have thought any more of his destiny? When he was cut off from the land of the living, and smitten for the sin of his people.” Then the eunuch said to Philip in reply, “I beg you, about whom is the prophet saying this? About himself, or about someone else?”Then Philip opened his mouth and, beginning with this scripture passage, he proclaimed Jesus to him.” Jesus was God’s Suffering Servant; he was suffered for people, to redeem them from death, and to give them the eternal life. To inherit these priviledges, people must believe in Christ and be baptized.
1.2/ Philip baptized the Ethiopian eunuch: As they traveled along the road they came to some water, and the eunuch said, “Look, there is water. What is to prevent my being baptized?”
Philip said to him, “nothing except you fully believed.” The eunuch confessed: “I believed in Christ, the son of God.” “Then he ordered the chariot to stop, and Philip and the eunuch both went down into the water, and he baptized him.When they came out of the water, the Spirit of the Lord snatched Philip away, and the eunuch saw him no more, but continued on his way rejoicing. Philip came to Azotus, and went about proclaiming the good news to all the towns until he reached Caesarea.”
2/ Gospel: “The bread that I will give is my flesh for the life of the world.”
2.1/ Jesus taught his audience: Jesus declared, “No one can come to me unless the Father who sent me draw him, and I will raise him on the last day.” There are many who used this verse to defend the Predestination belief: All were predestined by God to go up to heaven or to go down to hell. They reasoned: If God draws someone, that person can come and believe in Christ, and go up to heaven. If God doesn’t draw, how can a person can believe in Christ? As a result, that person must go down to hell even though he wants to go up to heaven.
The important word to understand is the verb, “to draw.” How does God “draw” a person to Christ? He draws a person to Christ, not as a man to put a string in an ox’s nose to draw him, nor a train’s engine draws its wagons. God draws a person to Christ by: First, He provides opportunity so that a person can listen to God’s word and be taught, as Jesus said, “It is written in the prophets: ‘They shall all be taught by God.’ Everyone who listens to my Father and learns from him comes to me.” The prophets whom Jesus mentioned here are Isa 54:13 and Jer 31:33. Second, God bestows His Spirit to work inside a man, to help him to know the truth, and to urge him to confess his faith in Christ.
2.2/ Jesus nourishes people with his flesh: The faith in Christ isn’t only the moment when a person confesses his faith and is baptized; but extends throughout his whole life. In order to have a living faith and to be faithful to the end, people need to be nourished as Jesus said to people: “I am the bread of life.Your ancestors ate the manna in the desert, but they died;this is the bread that comes down from heaven so that one may eat it and not die.I am the living bread that came down from heaven; whoever eats this bread will live forever; and the bread that I will give is my flesh for the life of the world.”
The sacrament of the Eucharist isn’t an option, people can receive or not; but a very important task to do: whoever isn’t nourished by Jesus’ flesh, shall not have strength to fight against temptations of the devil and the world. It is impossible for those who neglected the Eucharist to be faithful to Christ until the end.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God can use us to provide opportunities for others to believe in Christ. We should always be ready to be God’s instrument in preaching the Good News to all people.
– Christ continues to teach us through his words and nourishes us by his flesh through the sacrament of the Eucharist. We should often attend Mass to be taught by God’s words and nourished by his flesh.