Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Năm Tuần 16 TN2, Năm Chẵn

Thứ Năm Tuần 16 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Jer 2:1-3, 7-8, 12-13; Mt 13:10-17
1/ Bài đọc I: 1 Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi:
2 Hãy đi mà thét vào tai Giê-ru-sa-lem như sau:
ĐỨC CHÚA phán thế này:
Ta nhớ lại lòng trung nghĩa của ngươi lúc ngươi còn trẻ,
tình yêu của ngươi khi ngươi mới thành hôn,
lúc ngươi theo Ta trong sa mạc,
trên vùng đất chẳng ai gieo trồng.
3 Bấy giờ Ít-ra-en là của thánh thuộc về ĐỨC CHÚA,
là phần hoa lợi đầu mùa của Người;
tất cả những ai ăn lạm vào đó đều phạm lỗi,
chúng phải mang tai mắc hoạ, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
7 Ta đã đưa các ngươi vào miền đất xanh tươi
để các ngươi được ăn hoa trái thổ sản của nó.
Nhưng một khi vào rồi, các ngươi đã làm nhơ nhớp đất của Ta,
và biến gia sản của Ta thành đồ ghê tởm.
8 Hàng tư tế cũng chẳng thèm hỏi: “ĐỨC CHÚA ở đâu?
Các chuyên viên Lề Luật chẳng biết đến Ta,
các mục tử thì chống lại Ta,
còn ngôn sứ lại nhờ Ba-an mà tuyên sấm,
chúng đi theo những thần vô tích sự.
12 Này trời, hãy kinh khiếp về chuyện đó,
hãy run sợ cho hồn xiêu phách lạc, -sấm ngôn của ĐỨC CHÚA,
13 vì dân Ta đã phạm hai tội:
chúng đã bỏ Ta là mạch nước trường sinh
để làm những hồ nứt rạn, không giữ được nước.
2/ Phúc Âm: 10 Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su rằng: “Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ? “
11 Người đáp: “Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.
12 Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất.
13 Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu.
14 Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ I-sai-a, rằng: Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy;
15 vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.
16 “Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe.
17 Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nếu những nhà lãnh đạo không nói và làm chứng cho Thiên Chúa, nhân loại sẽ quên Ngài.
Có một câu truyện kể khi Chúa Giêsu khải hoàn trở về trời, sứ thần Gabriel ra đón Chúa Giêsu và hỏi: “Loài người có nhận biết những gì Ngài làm cho họ không?” Chúa Giêsu trả lời: “Các môn đệ của tôi sẽ nói cho họ biết.” Sứ thần hỏi tiếp: “Điều gì sẽ xảy ra nếu họ quên không rao giảng?” Chúa Giêsu trả lời: “Tôi tin là các môn đệ của tôi sẽ không làm chuyện đó.”
Bổn phận quan trọng nhất của các người lãnh đạo và các ngôn sứ là nói về Chúa và làm mọi cách cho dân nhận biết Chúa; nhưng trong thực tế, nhiều người lãnh đạo đã lãng quên bổn phận quan trọng này. Thay vào đó, họ chạy theo những bụt thần và dạy cho dân làm theo như vậy. Nhiều nhà lãnh đạo trong xã hội chúng ta đang cố gắng loại trừ Thiên Chúa ra khỏi thế giới: Họ cấm đọc kinh hay thinh lặng nhớ đến Chúa trước giờ học; họ muốn cất đi bảng 10 điều răn trong các tòa án …
Các bài đọc hôm nay muốn nhắc nhở cho mọi người bổn phận làm ngôn sứ của Thiên Chúa. Trong bài đọc I, Thiên Chúa kết tội hàng lãnh đạo của Israel vì họ đã không làm tròn bổn phận dạy dỗ dân. Trong Phúc Âm, khi các môn đệ hỏi Chúa Giêsu lý do Ngài dùng dụ ngôn mà nói chuyện với dân chúng, Chúa Giêsu trả lời: “Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Những người lãnh đạo của Jerusalem đã không chu toàn bổn phận của mình.
1.1/ Hãy đi mà thét vào tai Jerusalem: Dân chúng rất mau quên; vì thế, họ cần được các nhà lãnh đạo tinh thần nhắc đi nhắc lại tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho họ. Nếu không, chỉ cần qua một thế hệ là những thế hệ đi sau sẽ không còn biết gì đến Thiên Chúa nữa. Các ngôn sứ của Thiên Chúa không ngừng nhắc nhở cho dân chúng về tình thương của Thiên Chúa, được biểu lộ qua biến cố Xuất Hành, 40 năm trong sa mạc, và đưa vào Đất Hứa.
Trong trình thuật hôm nay, chúng ta có thể nghe một sứ điệp tương tự. Đức Chúa phán với Jeremiah: “Hãy đi mà thét vào tai Jerusalem như sau: Đức Chúa phán thế này: Ta nhớ lại lòng trung nghĩa của ngươi lúc ngươi còn trẻ, tình yêu của ngươi khi ngươi mới thành hôn, lúc ngươi theo Ta trong sa mạc, trên vùng đất chẳng ai gieo trồng. Bấy giờ Israel là của thánh thuộc về Đức Chúa, là phần hoa lợi đầu mùa của Người; tất cả những ai ăn lạm vào đó đều phạm lỗi, chúng phải mang tai mắc hoạ” – sấm ngôn của Đức Chúa. Ta đã đưa các ngươi vào miền đất xanh tươi để các ngươi được ăn hoa trái thổ sản của nó.” Mục đích của các ngôn sứ khi nhắc lại những lời này là muốn dân chúng kiểm điểm lại nếp sống hiện tại của họ, và quay trở về với tình thương trung thành của Thiên Chúa. Jeremiah viết: “Nhưng một khi vào rồi (Đất Hứa), các ngươi đã làm nhơ nhớp đất của Ta, và biến gia sản của Ta thành đồ ghê tởm.”
1.2/ Các nhà lãnh đạo không còn biết đến Thiên Chúa: Con cái Israel được lãnh đạo bởi 4 thành phần chính sau khi lập nghiệp trong Đất Hứa. (1) Thoạt đầu họ không có vua, vì Thiên Chúa chính là vua của họ; nhưng dần dần dân chúng đòi các ngôn sứ phải đặt một vị làm vua cai trị họ. Ngôn sứ Samuel, sau khi tham khảo ý Thiên Chúa đã đặt Saul làm vua đầu tiên cai trị Israel. Trong trình thuật hôm nay, Jeremiah có lẽ gọi vua là các mục tử. Họ chống lại Thiên Chúa bằng cách thiết lập các bàn thờ cho thần ngoại, và bắt dân chúng thờ lạy.
(2) Hàng tư tế: Họ chuyên lo việc thờ phượng trong Đền Thờ Jerusalem. Khi vua Jeroboam đúc hai con bê bằng vàng cho dân chúng thờ, ông cũng thiết lập hàng tư tế riêng để lo việc thờ phượng, mà không cần theo dòng tộc Levi. Hàng tư tế, trong trình thuật hôm nay, cũng chẳng thèm hỏi: “Đức Chúa ở đâu?”
(3) Các kinh sư: là những người chuyên học hỏi Lề Luật và dạy dỗ cho dân chúng. Nhưng dần dần, họ cũng chẳng còn biết Luật để dạy cho dân chúng tuân theo.
(4) Các ngôn sứ: là những người nói thay cho Thiên Chúa. Nhưng cũng có các tiên tri giả xuất hiện. Họ không nói những gì Thiên Chúa truyền, nhưng “lại nhờ Baal mà tuyên sấm, chúng đi theo những thần vô tích sự.”
Tất cả các nhà lãnh đạo này đã hoàn toàn gạt Chúa ra ngoài cuộc sống, và đi theo những lợi lộc vật chất. Họ đã bỏ quên Chúa là nguồn nước hằng sống; để thay bằng những giếng không giữ được nước. Vì thế, họ sẽ kinh hoàng khi nhìn thấy hậu quả của những hành động này; tất cả những gì họ chạy theo sẽ hoàn toàn bị hủy hoại.
2/ Phúc Âm: Những câu hỏi khó trả lời
(1) Tại sao dùng dụ ngôn? Trước hết chúng ta cần biết chút ít về dụ ngôn: Dụ ngôn là những câu truyện dùng những hình ảnh bình dân và quen thuộc để diễn tả những thực tại về luân lý. Chúng là những ví dụ đưa ra để giúp làm sáng tỏ những gì đã đề cập tới. Vì thế, dụ ngôn không cần thiết nếu khán giả đã hiểu những gì mà tác giả muốn nói. Dụ ngôn thích hợp với khán giả bình dân để người nói có thể dẫn khán giả từ cái họ đã hiểu đến cái họ chưa hiểu, từ cái cụ thể đến cái trừu tượng, từ cái thấy được trong hiện tại đến cái sẽ tới trong tương lai.
Chúa trả lời cho các môn đệ: phần các con đã được ban cho để thấu hiểu các mầu nhiệm Nước Trời, nhưng họ thì chưa được. Để hiểu các mầu nhiệm Nước Trời, các tông đồ đã được Chúa hướng dẫn từ các kiến thức căn bản trước khi có thể đi xa hơn để hiểu các kiến thức cao sâu hơn.
(2) Tại sao người có lại cho thêm? Người không có sẽ bị tước đi những gì họ đang có? Thoạt nghe qua có vẻ như là Chúa bất công, nhưng điều này rất đúng trong lãnh vực tri thức: những ai đã có kiến thức căn bản, họ sẽ dùng những kiến thức này để càng ngày càng hiểu biết những kiến thức khác nhiều hơn; những ai chưa đạt được những kiến thức căn bản họ không thể tiến xa hơn. Những ai đã có kiến thức căn bản mà không dùng tới thì lâu ngày sẽ mất đi. Điều này rất đúng cho việc học ngoại ngữ. Có những người mặc dù đã học tiếng Spanish ở trung học, nhưng nếu họ không dùng tới, những chữ đã biết rồi cũng mất đi; nhưng nếu có cơ hội dùng tới thì càng ngày sẽ càng biết nhiều hơn.
(3) Tại sao Chúa làm cho mắt chúng mù, tai chúng điếc, và tim chúng ra chai đá? Nếu Thiên Chúa làm như thế, họ còn trách nhiệm cho tội cứng lòng không?
Trước tiên, chúng ta cần biết đây chỉ là một lối nói của người Do Thái vì họ đã quá quen trong việc tin tưởng mọi sự xảy ra trong thế giới là do bởi Thiên Chúa. Tuy nhiên, họ không tin Chúa là tác giả làm cho con người phạm tội, vì con người có đầy đủ ý thức và tự do để làm những gì họ muốn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Để tin Chúa cần phải biết về Ngài, nhưng làm sao biết nếu không có người rao giảng về Chúa? Nếu cha mẹ và những người dạy dỗ đức tin không chu toàn bổn phận quan trọng này thì làm sao thế hệ mai sau biết Chúa và tin vào Ngài?

THURSDAY OF THE 16 OT2

Readings: Jer 2:1-3, 7-8, 12-13; Mt 13:10-17
1/ First Reading: NAB Jeremiah 2:1 This word of the LORD came to me: 2 Go, cry out this message for Jerusalem to hear! I remember the devotion of your youth, how you loved me as a bride, following me in the desert, in a land unsown. 3 Sacred to the LORD was Israel, the first fruits of his harvest; should anyone presume to partake of them, evil would befall him, says the LORD. 7 When I brought you into the garden land to eat its goodly fruits, you entered and defiled my land, you made my heritage loathsome. 8 The priests asked not, “Where is the LORD?” Those who dealt with the law knew me not: the shepherds rebelled against me. The prophets prophesied by Baal, and went after useless idols. 12 Be amazed at this, O heavens, and shudder with sheer horror, says the LORD. 13 Two evils have my people done: they have forsaken me, the source of living waters; they have dug themselves cisterns, broken cisterns that hold no water.
2/ Gospel: NAB Matthew 13:10 The disciples approached him and said, “Why do you speak to them in parables?” 11 He said to them in reply, “Because knowledge of the mysteries of the kingdom of heaven has been granted to you, but to them it has not been granted. 12 To anyone who has, more will be given and he will grow rich; from anyone who has not, even what he has will be taken away. 13 This is why I speak to them in parables, because ‘they look but do not see and hear but do not listen or understand.’ 14 Isaiah’s prophecy is fulfilled in them, which says: ‘You shall indeed hear but not understand you shall indeed look but never see. 15 Gross is the heart of this people, they will hardly hear with their ears, they have closed their eyes, lest they see with their eyes and hear with their ears and understand with their heart and be converted, and I heal them.’ 16 “But blessed are your eyes, because they see, and your ears, because they hear. 17 Amen, I say to you, many prophets and righteous people longed to see what you see but did not see it, and to hear what you hear but did not hear it.”
________________________________________
I. THEME: If leaders don’t talk about and witness for God, people shall forget Him.
There is a story which reports: When Jesus triumphantly returned to heaven, the archangel Gabriel welcomed and asked him, “Do people know what you have done for them?” Jesus answered, “My disciples shall tell them that.” The archangel continued, “What shall happen if they forget to preach?” Jesus answered, “I believe that my disciples shall not forget that.”
The most important duty of leaders and prophets is to talk about God and to do all they can for people to recognize Him; but in reality, many leaders forgot about this important duty. In place of it, they chase after idols and teach people to do the same. Many leaders in our society are trying to eliminate God from people’s life. They forbid young people to pray to God, or even a moment of silence to remember Him before the beginning of a class. They want to discard the Ten Commandments which are displaying in many courts, etc.
Today readings remind people their prophetic duty for God. In the first reading, God condemned the Israel’s leaders because they didn’t fulfill of their duty to teach people about Him. In the Gospel, when the disciples asked him the reason for his using of parables to teach people, he answered: “Because knowledge of the mysteries of the kingdom of heaven has been granted to you, but to them it has not been granted.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Israel’s leaders didn’t fulfill their duty.
1.1/ The Israelites forgot God: People are very easy to forget; therefore, they need spiritual leaders to constantly remind them of what God has done for them. If not, it only needs a generation, the following generations shall not know about God. God’s prophets continually reminded people about God’s love for them which was expressed through the Exodus. He brought them out of their slavery to the Egyptians, accompanied them during forty years in the desert and led them to the Promise Land.
In today passage, we hear a similar message. The Lord said to Jeremiah, “Go, cry out this message for Jerusalem to hear! I remember the devotion of your youth, how you loved me as a bride, following me in the desert, in a land unsown. Sacred to the Lord was Israel, the first fruits of his harvest; should anyone presume to partake of them, evil would befall him, says the Lord.” The purpose when prophets repeated these words was for the Israelites to examine their life and to return to God’s loyal love. Jeremiah continued to write, “When I brought you into the garden land to eat its goodly fruits, you entered and defiled my land, you made my heritage loathsome.”
1.2/ The Israel’s leaders were no longer know about God: The Israel’s leaders were divided by four main components in the Promise Land:
(1) Jugdes and kings: In the beginning, Israel didn’t have kings because God is their king. He governed them through a judge or a prophet. When the Israelites saw other nations have their kings, they asked Samuel to give them a king to lead them like other nations. Samuel, after consulted God, put Saul as the first king to govern the Israelites. In today passage, prophet Jeremiah called kings as shepherds. They opposed God by establishing the altars for foreign gods and telling people to worship these gods.
(2) Priests and High Priests: They are the people who took charge of worship in Jerusalem temple. When king Jeroboam made two golden calves and commanded people to worship them, he also established his own priests and high priests to be in charge of worship, not needed to be from Levi’s tribe. In today passage, these priests didn’t ask, “Where is the Lord?”
(3) Scribes: are people who spent their time to learn the law in order to teach people. They gradually forgot to learn them and couldn’t teach people.
(4) Prophets: are those who speak in the place of God. There were many false prophets who didn’t say what God wants, but “the prophets prophesied by Baal, and went after useless idols.”
All these leaders completely put God out of their life and chased after material gains, as Jeremiah said, “They have forsaken me, the source of living waters; they have dug themselves cisterns, broken cisterns that hold no water.” Therefore, they shall be amazed at God’s punishment and all of they chased after shall be completely destroyed.
2/ Gospel: The difficult questions which are hard to answer.
(1) Why did Jesus use parables? Parables are stories which used familary imageries to express the truth and to teach moral lessons. They are examples which are used to clarify what had been mentioned. Therefore, parables aren’t necessary if the audience already understood what the author wanted to say. Parables are apted for average people so that the author can lead them from what they already knew to what they don’t know yet, from concrete to abstract, from what can see in presence to what shall come in future.
Jesus said to his disciples, “Because knowledge of the mysteries of the kingdom of heaven has been granted to you, but to them it has not been granted.” To understand the mysteries of the kingdom of heaven, the disciples were instructed by Jesus from basic knowledges before they can advance to higher and deeper knowledges, so that they can instruct people later.
(2) Why does “anyone who has, more will be given and he will grow rich; from anyone who has not, even what he has will be taken away.” When one first hears of this sentence, one can conclude that Jesus is unfair; but this point is correct in the intellectual areas. Those who already have basic knowledges, they shall use these knowledges to understand other knowledges, higher and deeper; but those who have no basic knowledges, they can’t advance further. Those who already have basic knowledges and don’t use them, these basic knowledges shall be lost. This is true for learning a language. There are many students who learned Spanish in high school, if they don’t use them, what they knew shall be lost; but if they continue to learn and to use them, they shall know more.
(3) Why do “they look but do not see and hear but do not listen or understand?” First, we need to know that this is only a Jewish way of expression because they so used in attributing all things which happen in the universe to God. However, they don’t believe that God is the cause for people to sin because people have a full conscience and freedom to do what they want. Jesus only wanted to say that if they don’t take opportunities to learn about God and to believe in Him, it shall be a time that “You shall indeed hear but not understand you shall indeed look but never see.” For example, the conscience of people who are so used in wrong things.
III. APPLICATION IN LIFE:
– In order to believe in God, people need to know about Him; but how can people know if there is no one to talk to them about God? If parents and spiritual leaders don’t fulfill this important duty, how shall the future generations know God and believe in Him?

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP