Thứ Hai Tuần III PS
Bài đọc: Acts 6:8-15; Jn 6:22-29.
1/ Bài đọc I: 8 Ông Tê-pha-nô được đầy ân sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong dân.
9 Có những người thuộc hội đường gọi là hội đường của nhóm nô lệ được giải phóng, gốc Ky-rê-nê và A-lê-xan-ri-a, cùng với một số người gốc Ki-li-ki-a và A-xi-a, đứng lên tranh luận với ông Tê-pha-nô.
10 Nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn ngoan mà Thần Khí đã ban cho ông.
11 Bấy giờ, họ mới xui mấy người phao lên rằng: “Chúng tôi đã nghe hắn nói lộng ngôn xúc phạm đến ông Mô-sê và Thiên Chúa.”
12 Họ sách động dân và các kỳ mục cùng kinh sư, rồi ập đến bắt ông và điệu đến Thượng Hội Đồng.
13 Họ đưa mấy người chứng gian ra khai rằng: “Tên này không ngừng nói những lời phạm đến Nơi Thánh và Lề Luật.
14 Vì chúng tôi đã nghe hắn nói rằng Giê-su người Na-da-rét sẽ phá huỷ nơi này và thay đổi những tục lệ mà ông Mô-sê đã truyền lại cho chúng ta.”
15 Toàn thể cử toạ trong Thượng Hội Đồng đều nhìn thẳng vào ông Tê-pha-nô, và họ thấy mặt ông giống như mặt thiên sứ.
2/ Phúc Âm: 22 Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi.
23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.
24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.
25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? “
26 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.
27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
28 Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn? “
29 Đức Giê-su trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy tin vào Đấng mà Thiên Chúa sai đến.
Cùng chứng kiến một sự kiện, nhưng mỗi người nhìn dưới góc cạnh khác nhau: Có những người nhìn ra sự thật ngay; có những người mất thời gian lâu dài mới có thể nhận ra sự thật; nhưng cũng có những người cố giữ thái độ ngoan cố không chịu nhìn nhận sự thật. Trong biến cố Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Kitô cũng thế: Khi các Tông-đồ và nhiều người Do-thái nhận ra lầm lỗi của họ, qua việc kết án và đóng đinh Con Thiên Chúa, họ đã ăn năn sám hối và trở lại làm chứng cho Ngài; nhưng ngược lại, vẫn có những người ngoan cố không chịu tin, họ tiếp tục dùng sức mạnh và mưu mô để truy tố và luận tội các môn đệ của Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay vạch ra những cái nhìn sai trái và hành động không đúng của con người. Trong Bài Đọc I, Phó-tế Stephanô tranh luận với những người Do-thái thuộc Nhóm nô lệ được giải phóng về giáo lý của Chúa Giêsu về Đền Thờ và Lề Luật. Dù họ không địch nổi với ông, họ vẫn tìm người phao tin đồn thất thiệt để có cớ bắt ông trao cho Thượng Hội Đồng. Trong Phúc Âm, dân chúng đi tìm Chúa Giêsu, không phải vì nhận ra Ngài là Đấng Thiên Sai, nhưng vì để có lương thực hàng ngày. Chúa Giêsu sửa sai lối nhìn của họ: “Hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Họ thấy mặt ông giống như mặt thiên sứ.
1.1/ Xung đột giữa Phó-tế Stephanô và hội đường của Nhóm nô lệ được giải phóng: Ông
là một trong 7 Phó-tế mới được chọn để phục vụ cho các bà góa theo văn hóa Hy-lạp. Ông được đầy ân sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong dân.
Đối thủ của ông là những người thuộc hội đường gọi là hội đường của nhóm nô lệ được giải phóng, gốc Cyrene và Alexandria. Họ cùng với một số người gốc Cilicia và Asia, đứng lên tranh luận với ông Stephanô; nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn ngoan mà Thánh Thần đã ban cho ông. Khi không dùng trí khôn ngoan để thắng ông được, họ quay qua dùng những thủ đoạn hèn hạ. Họ bầy mưu tố cáo Stephanô bằng cách xui mấy người phao lên rằng: “Chúng tôi đã nghe hắn nói lộng ngôn xúc phạm đến ông Moses và Thiên Chúa.”
1.2/ Phó-tế Stephanô bị bắt và buộc tội: Những người này sách động dân và các kỳ mục cùng kinh sư, rồi ập đến bắt ông và điệu đến Thượng Hội Đồng. Họ đưa mấy người chứng gian ra khai rằng: “Tên này không ngừng nói những lời phạm đến Nơi Thánh và Lề Luật. Vì chúng tôi đã nghe hắn nói rằng Giêsu người Nazareth sẽ phá huỷ nơi này và thay đổi những tục lệ mà ông Moses đã truyền lại cho chúng ta.” Phó-tế Stephanô có lẽ đã tranh luận với họ về 3 điểm chính:
(1) Nơi Thánh (tức Đền Thờ) phải qua đi để mọi người có thể thờ phượng Chúa trong tinh thần và chân lý (Jn 4:20-24). Sự thật hiển nhiên là tuy Đền Thờ Jerusalem đã bị phá hủy hoàn toàn vào năm 70 AD, Dân Chúa vẫn tiếp tục thờ phuợng Chúa ở mọi nơi, mọi thời, và mọi lúc.
(2) Lề Luật phải hướng tới sự làm nên trọn vẹn của Đức Kitô, và Tin Mừng của Ngài cần được rao giảng cho mọi người; chứ không phải để họ tự ý phiên dịch Lề Luật, rồi bóc lột dân nghèo và đàn áp những người công chính.
(3) Ơn Cứu Độ dành cho mọi người: Người Do-thái vẫn tự tôn nghĩ rằng chỉ có họ mới là con Thiên Chúa và xứng đáng được cứu độ, mọi dân tộc khác chỉ xứng đáng làm nô lệ cho họ và tiền định để sa hỏa ngục. Họ không biết rằng đặc quyền Thiên Chúa ban cho họ, là để họ mang nhiều người về cho Thiên Chúa.
Họ biết ông vô tội qua lời trình thuật: “Toàn thể cử toạ trong Thượng Hội Đồng đều nhìn thẳng vào ông Stephanô, và họ thấy mặt ông giống như mặt thiên sứ.” Nhưng họ vẫn ngoan cố buộc tội ông như đã từng buộc tội Chúa Giêsu.
2/ Phúc Âm: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”
2.1/ Dân chúng kéo nhau đi tìm Chúa Giêsu vì muốn được ăn no: Trình thuật hôm nay tiếp tục trình thuật Chúa làm phép lạ “Bánh hóa nhiều” cho dân chúng ăn no nê; sau đó, họ muốn tôn Ngài làm vua. Chúa Giêsu truyền lệnh cho các Tông-đồ chèo thuyền qua Capernaum trước, còn Ngài đi lên núi cầu nguyện. Ngài đến cứu các ông khi Biển Hồ dậy sóng và đưa các ông cặp bến bình an.
Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giêsu lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi. Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Tiberias đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. Vậy khi dân chúng thấy Đức Giêsu cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Capernaum tìm Người.
Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?”
Đức Giêsu thấu hiểu những gì trong lòng họ, nên Ngài đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.”
2.2/ Chúa Giêsu khuyên họ hãy tìm những giá trị vĩnh cửu.
(1) Lương thực hư nát và không hư nát: Ngài khuyên bảo họ: “Các ông hãy ra công làm việc, không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.” Lương thực mau hư nát Chúa Giêsu muốn nói ở đây là của ăn uống nuôi dưỡng phần xác, chúng vào qua cửa miệng rồi tan biến đi. Lương thực không hư nát là Lời Chúa và Mình Thánh Chúa như sẽ được đề cập đến gần cuối chương 6; những lương thực này sẽ nuôi dưỡng phần linh hồn của con người, và giúp họ đạt đến cuộc sống vĩnh cửu sau này.
(2) Thi hành thánh ý của Thiên Chúa: Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?” Đức Giêsu trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.” Ngoài những lương thực mà Chúa Giêsu sẽ ban cho, họ còn phải luôn mong muốn chu toàn thánh ý Thiên Chúa, như chính Chúa Giêsu đã tuyên bố với các Tông-đồ khi các ông thúc giục Ngài ăn: “Của ăn Ta là làm theo ý Đấng đã sai Ta” (Jn 4:34). Ý của Thiên Chúa muốn cho mọi người là tin vào Chúa Kitô để được hưởng ơn Cứu Độ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải giữ một thái độ khách quan và thiện chí khi đi tìm sự thật, và cầu xin để Chúa Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn chúng ta nhận ra sự thật.
– Chúng ta phải dùng sự khôn ngoan của Thiên Chúa ban để nhận ra và hướng dẫn người khác nhận ra và chấp nhận sự thật. Đừng bao giờ dùng sức mạnh để bắt ép, và dùng những mưu mô thủ đọan để truy tố những người công chính.
– Chúng ta hãy ra sức tìm những của ăn không hư nát: Thiên Chúa, Lời Chúa, Mình Chúa, Ý Chúa, sự thật, cuộc sống đời sau, công bằng và bác ái… Đừng để những lo lắng và cám dỗ thế gian làm chúng ta quên đi hay không dám sống cho những giá trị vĩnh cửu này.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Monday of the Third Week of Easter
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (Acts 6:8-15):
Stephen, filled with grace and power,
was working great wonders and signs among the people.
Certain members of the so-called Synagogue of Freedmen,
Cyreneans, and Alexandrians,
and people from Cilicia and Asia,
came forward and debated with Stephen,
but they could not withstand the wisdom and the Spirit with which he spoke.
Then they instigated some men to say,
“We have heard him speaking blasphemous words
against Moses and God.”
They stirred up the people, the elders, and the scribes,
accosted him, seized him,
and brought him before the Sanhedrin.
They presented false witnesses who testified,
“This man never stops saying things against this holy place and the law.
For we have heard him claim
that this Jesus the Nazorean will destroy this place
and change the customs that Moses handed down to us.”
All those who sat in the Sanhedrin looked intently at him
and saw that his face was like the face of an angel.
Gospel (Jn 6:22-29):
[After Jesus had fed the five thousand men, his disciples saw him walking on the sea.]
The next day, the crowd that remained across the sea
saw that there had been only one boat there,
and that Jesus had not gone along with his disciples in the boat,
but only his disciples had left.
Other boats came from Tiberias
near the place where they had eaten the bread
when the Lord gave thanks.
When the crowd saw that neither Jesus nor his disciples were there,
they themselves got into boats
and came to Capernaum looking for Jesus.
And when they found him across the sea they said to him,
“Rabbi, when did you get here?”
Jesus answered them and said,
“Amen, amen, I say to you, you are looking for me
not because you saw signs
but because you ate the loaves and were filled.
Do not work for food that perishes
but for the food that endures for eternal life,
which the Son of Man will give you.
For on him the Father, God, has set his seal.”
So they said to him,
“What can we do to accomplish the works of God?”
Jesus answered and said to them,
“This is the work of God, that you believe in the one he sent.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: Let work for the food that endures for eternal life.
Witness a same event, but people views it under different angles: There are some who can immediately recognize its meaning; there are some who need time to recognize it; but there are also some people who can never understand it because of their stubborn attitude. Similarly in Jesus’ Passion and Resurrection, when the apostles and many people recognized their sins by betraying and condemning the son of God, they repented of their sins and witnessed for him. But there were some who refused to believe in him; they continued to use their power and wicked plan to persecute and to condemn his disciples.
Today readings pointed out human wrong judgment and wicked action. In the first reading, deacon Stephen argued with certain members of the so-called Synagogue of Freedmen, Cyrenians, and Alexandrians, and people from Cilicia and Asia, about Jesus’ teaching on the temple and the law. Even though they couldn’t argue against him, they instigated some men to bear wrong witness against him so that they could seize and hand him over for the Sandherin. In the Gospel, people were looking for Jesus, not because the recognized him as the Messiah, but because they wanted him to give them their daily food. Jesus corrected them by saying: “Do not work for food that perishes but for the food that endures for eternal life, which the Son of Man will give you. For on him the Father, God, has set his seal.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Sanhedrin looked intently at him and saw that his face was like the face of an angel.
1.1/ The conflict between deacon Stephen and the members of the so-called Synagogue of Freedmen: Stephen was one of the seven new deacons, chosen to serve the widows who followed the Hellenistic culture. He was full of grace and power, and working great wonders and signs among the people.
His adversaries are “the members of the so-called Synagogue of Freedmen Cyrenians, and Alexandrians, and people from Cilicia and Asia, came forward and debated with Stephen, but they could not withstand the wisdom and the spirit with which he spoke.” When they couldn’t win by arguments, they turned to their wicked plan. “They instigated some men to say, “We have heard him speaking blasphemous words against Moses and God.” They stirred up the people, the elders, and the scribes, accosted him, seized him, and brought him before the Sanhedrin.”
1.2/ They condemned Stephen with wrong accusation: They presented false witnesses who testified, “This man never stops saying things against (this) holy place and the law. For we have heard him claim that this Jesus the Nazorean will destroy this place and change the customs that Moses handed down to us.”
Stephen might argue with them about three main points:
(1) The holy place which is the temple, must pass away so that people shall worship God in spirit and truth (Jn 4:20-24). This is the obvious truth because though the Jerusalem temple was completely destroyed in 70 A.D., the faithful continued to worship God in everywhere, at all times and in every generation.
(2) The law must be oriented to Christ’s fulfillment, and his Good News is needed to preach to all people. The Sandherin couldn’t interpret the law according to their will, so that they could continue to maltreat the poor and to oppress the righteous.
(3) God’s salvation is for all people: Some Jews thought that only they are God’s children and worthy of the salvation; all other nations must be their slaves and were predestined to be lost for ever. They forgot that the priviledges which God bestowed on them are as instruments so that they could lead many people to God.
The Sandherin knew that Stephen was innocent, as the passage described their attitude: “All those who sat in the Sanhedrin looked intently at him and saw that his face was like the face of an angel.” But they still condemned him as they did to Jesus Christ.
2/ Gospel: “This is the work of God that you believe in the one He sent.”
2.1/ Looking for Jesus with a wrong motivation: Today passage continues the Feeding of the Five Thousand people. After people were fed, they wanted to make him their king. Jesus commanded his apostles to sail to Capernaum, he himself went up to the mountain and prayed. That night, the apostles met a great storm in the Galilean sea and Jesus walked on the water and calmed the storm.
“The next day, the crowd that remained across the sea saw that there had been only one boat there, and that Jesus had not gone along with his disciples in the boat, but only his disciples had left.Other boats came from Tiberias near the place where they had eaten the bread when the Lord gave thanks. When the crowd saw that neither Jesus nor his disciples were there, they themselves got into boats and came to Capernaum looking for Jesus.”
When they found him across the sea they said to him, “Rabbi, when did you get here?” Jesus answered them and said, “Amen, amen, I say to you, you are looking for me not because you saw signs but because you ate the loaves and were filled.” The temptation to look only for the perishable food is very strong and for all generation; people need to know Jesus’ anwer to the devil: “One does not live by bread alone, but by every word that comes forth from the mouth of God” (Mt 4:4).
2.2/ Looking for Jesus with a right motivation:
(1) Difference between perishable food and the food that gives eternal life: Jesus said to them: “Amen, amen, I say to you, you are looking for me not because you saw signs but because you ate the loaves and were filled. Do not work for food that perishes but for the food that endures for eternal life, which the Son of Man will give you. For on him the Father, God, has set his seal.”
The perishable food which Jesus mentioned here is food for physical life; they come in human mouth and dissipate thereafter. The food that endures for eternal life is first of all God’s word, but especially Christ’s body as Jesus revealed to them in the next passage. These spiritual food shall nourish their soul and help them to reach the eternal life.
(2) What is meant to do God’s will: So they said to him, “What can we do to accomplish the works of God?” Jesus answered and said to them, “This is the work of God that you believe in the one he sent.”
The desire to do God’s will must be the food for human beings as Jesus answered to his disciples when they asked him to eat: “My food is to do the will of the one who sent me and to finish his work” (Jn 4:34). God wants everyone to believe in Jesus so they can inherit the eternal life.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We need to be open-minded when we search for the truth. We also need to pray to the Holy Spirit so that he can enlighten our mind to recognize the truth.
– We need to use God’s given wisdom to recognize the truth and to help others to do the same. We can’t use power to force people to believe and to use wicked plan to persecute the righteous.
– We should spend our effort to work for food that isn’t perishable, such as: God’s words, Christ’s body, God’s will, justice and love. Don’t let wordly worry and temptation make us to forget or to live according to these lasting values.