Thứ Hai Tuần 5 TN, Năm lẻ
Bài đọc: Gen 1:1-19; Mk 6:53-56.
1/ Bài đọc I: 1 Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất.
2 Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước.
3 Thiên Chúa phán: “Phải có ánh sáng.” Liền có ánh sáng.
4 Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối.
5 Thiên Chúa gọi ánh sáng là “ngày”, bóng tối là “đêm”. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất.
6 Thiên Chúa phán: “Phải có một cái vòm ở giữa khối nước, để phân rẽ nước với nước.”
7 Thiên Chúa làm ra cái vòm đó và phân rẽ nước phía dưới vòm với nước phía trên. Liền có như vậy.
8 Thiên Chúa gọi vòm đó là “trời”. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ hai.
9 Thiên Chúa phán: “Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi, để chỗ cạn lộ ra.” Liền có như vậy.
10 Thiên Chúa gọi chỗ cạn là “đất”, khối nước tụ lại là “biển”. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
11 Thiên Chúa phán: “Đất phải sinh thảo mộc xanh tươi, cỏ mang hạt giống, và cây trên mặt đất có trái, ra trái tuỳ theo loại, trong có hạt giống.” Liền có như vậy.
12 Đất trổ sinh thảo mộc, cỏ mang hạt giống tuỳ theo loại, và cây ra trái, trong trái có hạt giống tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
13 Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ ba.
14 Thiên Chúa phán: “Phải có những vầng sáng trên vòm trời, để phân rẽ ngày với đêm, để làm dấu chỉ xác định các đại lễ, ngày và năm.
15 Đó sẽ là những vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất.” Liền có như vậy.
16 Thiên Chúa làm ra hai vầng sáng lớn: vầng sáng lớn hơn để điều khiển ngày, vầng sáng nhỏ hơn để điều khiển đêm; Người cũng làm ra các ngôi sao.
17 Thiên Chúa đặt các vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất,
18 để điều khiển ngày và đêm, và để phân rẽ ánh sáng với bóng tối. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
19 Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ tư.
2/ Phúc Âm: 53 Khi qua biển rồi, Đức Giê-su và các môn đệ ghé vào đất liền tại Ghen-nê-xa-rét và lên bờ.
54 Thầy trò vừa ra khỏi thuyền, thì lập tức người ta nhận ra Đức Giê-su.
55 Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu, thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó.
56 Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người phải biết ơn tác giả của sự sống.
Trong thế giới con người, chúng ta thường thấy có 2 hạng người tiêu biểu: một hạng người chịu để tâm nghiên cứu để tìm ra sự thật, nguồn gốc, và căn nguyên mọi lòai như: “Tôi đã tìm thấy Thiên Chúa trong vũ trụ.” Hay “Tôi đã tìm thấy Thiên Chúa nơi phòng thí nghiệm.” Ngược lại, có những người lười biếng, không chịu học hỏi lịch sử, và truy tầm nguồn gốc và căn nguyên của mọi lòai; lại còn có thái độ tự tôn, kiêu ngạo, và nghĩ mình có thể làm mọi sự; chẳng hạn lời tuyên bố của triết gia hiện sinh F. Nietzsche “Tôi đã giết chết Thiên Chúa!” hay lời phê phán của K. Marx, ông tổ cộng sản, về niềm tin vào Thiên Chúa: “Tôn giáo là thuốc phiện mê ngủ con người.”
Nếu con người chịu khó học hỏi lịch sử và tìm về nguồn cội, con người sẽ khám phá ra trái đất con người đang sống chỉ là một hành tinh nhỏ và mỏng giòn của vũ trụ, chứ không phải là trung tâm điểm hay cái rốn của vũ trụ như nhiều người lầm tưởng. Trái đất tự nó không thể sống một mình, nhưng tùy thuộc vào các hành tinh chung quanh; nhất là 2 hành tinh lớn mặt trời và mặt trăng. Nhận ra thân phận yếu đuối của mình sẽ giúp con người khiêm nhường hơn, biết ơn, và trông cậy vào sự khôn ngoan, uy quyền, và sức mạnh của Đấng Sáng Tạo.
Hai Bài Đọc hôm nay nói lên sự tương phản giữa Đấng Sáng Tạo uy quyền và con người yếu đuối bệnh tật. Trong Bài Đọc I, tác-giả Sách Sáng Thế Ký, dù không có một dụng cụ nghiên cứu thiên văn nào, cả hàng mấy ngàn năm trước đây, đã biết dùng trí óc lý luận của mình, nhận ra uy quyền sáng tạo của Thiên Chúa trong vũ trụ. Trong Phúc Âm, Thiên Chúa, tác giả của sự sống, cũng là người chữa lành mọi tật bệnh cho con người. Điều kiện để được chữa bệnh: con người phải nhận ra tình trạng bệnh tật của mình và đến với Thiên Chúa để được chữa lành.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa tạo dựng trời đất.
Điều đầu tiên chúng ta cần chú ý khi đọc trình thuật tạo dựng: Đây không phải là thứ tự những gì Thiên Chúa làm; nhưng là một tường thuật về công cuộc tạo dựng theo con mắt đức tin, dưới sự linh hứng của Thánh Thần. Tác-giả quan tâm tới ai là người sáng tạo, chứ không quan tâm đến cách thức chi tiết phải làm sao. Tác giả quan tâm đến sự thật đặt căn bản trên những sự kiện lịch sử, chứ không tới thứ tự lịch sử của những biến cố. Tác giả quan tâm đến sự cứu độ hơn là thần học về việc tạo dựng. Tác giả tường thuật công trình sáng tạo theo sự hiểu biết và suy tư của con người thời đó, khi chưa có những kiến thức khoa học về sự vận chuyển trong trời đất.
1.1/ Ngày thứ nhất, Thiên Chúa tạo dựng ánh sáng và phân rẽ ánh sáng khỏi bóng tối:
Ngay từ khởi thủy, chỉ có một Thiên Chúa; khác hẳn với những tôn giáo đa thần. Ánh sáng và bóng tối là do Thiên Chúa tạo dựng, cả hai đều ở dưới uy quyền của Thiên Chúa, chứ không là 2 thần khác nhau. Uy quyền của Thiên Chúa trên ánh sáng và bóng tối được diễn tả bằng việc Chúa muốn và phán và sự vật liền có, và Chúa gọi là sự vật liền được gọi. Theo tâm thức của người Do-Thái xưa, người được đặt tên là người có tòan quyền trên sự việc. Theo sự suy luận của tác giả, ánh sáng phải có trước khi làm các việc khác, nên Thiên Chúa tạo dựng ánh sáng trước khi tạo dựng các sự vật khác.
1.2/ Ngày thứ hai, Thiên Chúa tạo dựng bầu trời: Theo sự mô tả của tác-giả ở trên, tòan thể địa cầu bao bọc bởi nước; do đó, địa cầu cần được phân chia ranh giới hẳn hoi. Để làm điều này, Thiên Chúa chế tạo một cái vòm, và bầu trời giống như hình một cái phễu lớn giổng ngược để phân rẽ nước phía trên và nước phía dưới. Chỗ nước chảy xuống được khóa lại và mở ra khi muốn làm mưa.
1.3/ Ngày thứ ba, Thiên Chúa phân tách đất liền ra khỏi biển và tạo dựng cây cỏ: Sau khi đã phân cách nước phía trên, Thiên Chúa phân cách nước phía dưới khi Thiên Chúa phán: “Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi, để chỗ cạn lộ ra.” Liền có như vậy. Thiên Chúa gọi chỗ cạn là “đất,” khối nước tụ lại là “biển.” Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
Chỗ nào có đất là có cây cỏ mọc. Theo sự suy nghĩ của tác gỉa, đến lúc Thiên Chúa tạo dựng chúng nên Ngài phán: “Đất phải sinh thảo mộc xanh tươi, cỏ mang hạt giống, và cây trên mặt đất có trái, ra trái tuỳ theo loại, trong có hạt giống.” Liền có như vậy. Đất trổ sinh thảo mộc, cỏ mang hạt giống tuỳ theo loại, và cây ra trái, trong trái có hạt giống tuỳ theo loại. Điều cần chú ý là tiềm năng sự sống và sự tái tạo đã có trong các hạt giống khi Thiên Chúa tạo dựng; và không bao giờ cạn. Bao lâu còn đất, các hạt giống sẽ sinh hoa trái cho con người hưởng dùng.
1.4/ Ngày thứ tư, Thiên Chúa tạo dựng các hành tinh: mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao.
Có lẽ tác giả phân biệt 2 thứ ánh sáng: ánh sáng của ngày thứ nhất là để nhìn, và ánh sáng đến từ mặt trời. Có lẽ tác giả chưa đủ kiến thức để biết ánh sáng ban ngày đến từ mặt trời. Thiên Chúa nghĩ: Để phân biệt ngày với đêm, cần có 2 nguồn sáng khác nhau, nên Thiên Chúa phán: “Phải có những vầng sáng trên vòm trời, để phân rẽ ngày với đêm, để làm dấu chỉ xác định các đại lễ, ngày và năm. Đó sẽ là những vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất.” Thiên Chúa làm ra hai vầng sáng lớn: vầng sáng lớn hơn để điều khiển ngày, vầng sáng nhỏ hơn để điều khiển đêm; Người cũng làm ra các ngôi sao. Thiên Chúa đặt các vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất, để điều khiển ngày và đêm, và để phân rẽ ánh sáng với bóng tối.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu chữa lành con người.
2.1/ Bệnh tật đe dọa sự sống con người: Tuy Thiên Chúa dựng nên mọi sự đều tốt lành; nhưng những điều dữ luôn đe dọa con người, một trong những điều dữ này là các bệnh tật. Bệnh tật có nhiều nguyên do, một trong những nguyên do chính là sự ô nhiễm môi trường và tính vô trách nhiệm của con người.
2.2/ Con người nhận ra tác giả của sự sống: Trình thuật kể: “Thầy trò vừa ra khỏi thuyền, thì lập tức người ta nhận ra Đức Giêsu. Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu, thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó. Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.” Hai điều kiện để được chữa lành bệnh: (1) Nhận ra mình mắc bệnh, và (2) Chạy đến với Chúa Giêsu, tác giả của sự sống, để được chữa lành.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Mọi vật có là do Thiên Chúa tạo dựng. Tuy trình thuật của Sách Sáng Thế Ký không mô tả chi tiết và lý do, nhưng đó là sự thật về nguồn gốc và căn nguyên của sự vật.
– Thiên Chúa là tác giả của sự sống. Ngài tạo dựng mọi sự: nước, đất, ánh sáng, hạt giống … để bảo vệ sự sống của muôn lòai. Không phải ngẫu nhiên có sự sống như nhiều người lầm tưởng.
– Quan sát thiên nhiên và đọc trình thuật tạo dựng giúp con người đặt niềm tin nơi Thiên Chúa, Đấng Sáng Tạo muôn lòai muôn vật.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Monday of the Fifth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
MONDAY OF THE 5 OT1
Readings: Gen 1:1-19; Mk 6:53-56.
1/ Reading I: NAB Genesis 1:1 In the beginning, when God created the heavens and the earth, 2 the earth was a formless wasteland, and darkness covered the abyss, while a mighty wind swept over the waters. 3 Then God said, “Let there be light,” and there was light. 4 God saw how good the light was. God then separated the light from the darkness. 5 God called the light “day,” and the darkness he called “night.” Thus evening came, and morning followed– the first day. 6 Then God said, “Let there be a dome in the middle of the waters, to separate one body of water from the other.” And so it happened: 7 God made the dome, and it separated the water above the dome from the water below it. 8 God called the dome “the sky.” Evening came, and morning followed– the second day. 9 Then God said, “Let the water under the sky be gathered into a single basin, so that the dry land may appear.” And so it happened: the water under the sky was gathered into its basin, and the dry land appeared. 10 God called the dry land “the earth,” and the basin of the water he called “the sea.” God saw how good it was. 11 Then God said, “Let the earth bring forth vegetation: every kind of plant that bears seed and every kind of fruit tree on earth that bears fruit with its seed in it.” And so it happened: 12 the earth brought forth every kind of plant that bears seed and every kind of fruit tree on earth that bears fruit with its seed in it. God saw how good it was. 13 Evening came, and morning followed– the third day. 14 Then God said: “Let there be lights in the dome of the sky, to separate day from night. Let them mark the fixed times, the days and the years, 15 and serve as luminaries in the dome of the sky, to shed light upon the earth.” And so it happened: 16 God made the two great lights, the greater one to govern the day, and the lesser one to govern the night; and he made the stars. 17 God set them in the dome of the sky, to shed light upon the earth, 18 to govern the day and the night, and to separate the light from the darkness. God saw how good it was. 19 Evening came, and morning followed– the fourth day.
2/ Gospel: NAB Mark 6:53 After making the crossing, they came to land at Gennesaret and tied up there. 54 As they were leaving the boat, people immediately recognized him. 55 They scurried about the surrounding country and began to bring in the sick on mats to wherever they heard he was. 56 Whatever villages or towns or countryside he entered, they laid the sick in the marketplaces and begged him that they might touch only the tassel on his cloak; and as many as touched it were healed.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh M. Tien, O.P.
I. THEME: Human beings must give thanks to the author of life.
In human world, we used to see two typical kinds of people. One kind spends time to learn and to find out the truth, the origin and the cause of things, as one of scientist confessed: “I had found God in the world.” Another said: “I had found God in the laboratory.” These people didn’t see God because He is invisible but they saw His effects in the world. In opposition, other kind is ignorant, they didn’t spend time to learn history of the world and of humankind or to find out the origin or the cause of things; they also let their pride take over so that they proclaimed some very arrogant statements. For examples, F. Nietzsche, an existentialist, declared: “I had killed God.” Another, K. Mark, the founder of Communism, derided religions: “Religion is the opium of the people.”
If people are humble and eager to learn about the history of the world and of humankind, they shall know that the earth is just one small and fragile of many planets, not the center of the universe as many people thought. The earth can’t support itself but relies on other planets, especially two planets: the sun and the moon. When people recognize their weakness and fragility, they shall be more humble, in gratitude, and relied on the Creator’s wisdom, power and strength.
Today readings help us to recognize the contrast between the powerful Creator and weak human beings. In the first reading, The author of the Book of Genesis reasoned about the origins of all worldly creatures under the divine inspiration. He believed everything that exists in this world comes from God. In the Gospel, Jesus, the author of life, healed all sickness and returned healthy life to people. Two conditions which people needed to be healed are to recognize their sickness and to come to Jesus.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: God created the world.
The first thing we need to pay attention when we read this narrative of the creation’s account is that it is not an exact and scientific order of what God did; but the report of the creation according to the eye of faith and under the Holy Spirit’s inspiration. The author’s main concern is the One who created, not how He did them in details. He paid attention to the truth based on historical facts, not on their order. Lastly, he concerned about the salvation more than the theology of the creation. He reported the creation according to the understanding and the reason of people at the time when they had not scientific knowledge about the movements of all things in the universe yet.
1.1/ The first day, God created light and separated it from darkness.
The author believed, right from the beginning, there is only one God, not many gods as other religions believed. God created both light and darkness, and both of them are under God’s power, not the two gods. God’s power over light and darkness was expressed by the two facts that when God said, it exists and when God named a thing, it is called. According to the Jewish tradition, the people who named a person, has power over him. According to the author’s thinking, there must be light before everything else, so God must create light before creating all other things.
1.2/ The second day, God created the heaven: According to the author’s description, the earth was covered by water at first, therefore, its boundaries needs to be separated. To do this, God made a dome, and heaven likes a giant upside down funnel to separate water above and below. The tip of the funnel is closed, it is opened when God wants to have rain on the earth.
1.3/ The third day, God separated land from sea and created all kinds of plants and trees:
Then God said, “Let the water under the sky be gathered into a single basin, so that the dry land may appear.” And so it happened: the water under the sky was gathered into its basin, and the dry land appeared.God called the dry land “the earth,” and the basin of the water he called “the sea.” God saw how good it was.Then God said, “Let the earth bring forth vegetation: every kind of plant that bears seed and every kind of fruit tree on earth that bears fruit with its seed in it.”
According to the author’s thinking, wherever is land, there is plants and trees. The important thing we need to pay attention here is that the potentiality of life and the ability of reproduction are already hidden in all seeds when God created them and never be lost. As long as the land remains, all seeds shall produce vegetable and fruits for people to eat.
1.4/ The fourth day, God created all astral bodies: the sun, the moon and all the stars: The author might want to differentiate two kinds of light: the light which God created on the first day is for seeing and the light of the sun. He didn’t have enough knowledge to know both of the lights are coming from the sun. He reported God’s creation of the sun and the moon as follows: “Then God said: “Let there be lights in the dome of the sky, to separate day from night. Let them mark the fixed times, the days and the years,and serve as luminaries in the dome of the sky, to shed light upon the earth.” And so it happened:God made the two great lights, the greater one to govern the day, and the lesser one to govern the night; and he made the stars.”
2/ Gospel: Jesus healed all human sickness.
2.1/ Sickness threatens human life: Though God created everything good, but evil always threaten human life; one of common evils is sickness. There are many causes of sickness; two of main causes are the pollution and human irresponsibility. To avoid sickness, people need to be educated so they can protect the surrounding environment and their own life.
2.2/ People recognized the author of life: Mark reported: “And when they had crossed over, they came to land at Gennesaret, and moored to the shore.And when they got out of the boat, immediately the people recognized him,and ran about the whole neighborhood and began to bring sick people on their pallets to any place where they heard he was.And wherever he came, in villages, cities, or country, they laid the sick in the market places, and besought him that they might touch even the fringe of his garment; and as many as touched it, were made well.”
How many people were healed by Jesus? We don’t know because the author didn’t give us a consice number; but it must be many according to Mark. People were healed by just touching the fringe of Jesus’ garment, because he had power to heal all sickness. Two conditions people must meet to be healed: first, they must recognize of their sickness; and second, they must come to Jesus, or to be carried out near to him.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We must confess that God is the author of life. He created all things, such as: water, land, light, seeds… to protect life of all creation. It is not accidental happening as many thought.
– God not only created and let creation to live by themselves, but He also controls and provided necessary things for all creation to develop and to come to their fulfillment. He always presents among people to educate, to heal and to protect them.
– By keenly observing nature and carefully reading Scripture, we can recognize God’s presence among His creation and increase our trust in Him.