Thứ Hai Tuần 22 TN2
Bài đọc: I Cor 2:1-5; Lk 4:16-30.
1/ Bài đọc I: 1 Thưa anh em, khi tôi đến với anh em, tôi đã không dùng lời lẽ hùng hồn hoặc triết lý cao siêu mà loan báo mầu nhiệm của Thiên Chúa.
2 Vì hồi còn ở giữa anh em, tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giê-su Ki-tô, mà là Đức Giê-su Ki-tô chịu đóng đinh vào thập giá.
3 Vì thế, khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy.
4 Tôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa.
5 Có vậy, đức tin của anh em mới không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: 16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.
17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:
18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,
19 công bố một năm hồng ân của Chúa.
20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.
21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”
22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.
23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào! “
24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.
25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en;
26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.
27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”
28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.
29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.
30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tôn trọng Sự Thật.
Thiên Chúa rất công bằng với mỗi người chúng ta. Ngài ban cho tất cả mọi người có cơ hội để lắng nghe Lời Chúa và lãnh nhận các ơn lành trước khi xét xử mỗi người. Nhưng có cơ hội đồng đều không bảo đảm kết quả sẽ giống nhau vì thái độ đón nhận của con người rất khác nhau. Có những người chỉ cần một lần nghe hay lãnh nhận họ đã nhận ra Sự Thật và cám ơn Chúa; đa số những người này lại là những Dân Ngọai. Có những người nghe đi nghe lại đã không nhận ra lại còn có những hành động nuốt chửng Sự Thật; đa số những người này lại là những người con trong gia đình và Giáo-Hội. Các Bài đọc hôm nay cho thấy sự kiện đáng buồn này.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Khôn ngoan của Thập Giá và khôn ngoan của con người.
Khôn ngoan của con người chẳng những không đủ để nhận ra những mầu nhiệm của Thiên Chúa mà đôi khi còn làm ngăn cản để hiểu những mầu nhiệm này. Thực tế cho thấy, những người quay lưng lại với Sự Thật của Thiên Chúa lại là những người học thức và khôn ngoan theo tiêu chuẩn của thế gian. Nhiều người trong giáo đòan Corintô của Thánh Phaolô thuộc lọai người này. Trong khi những người dễ nhận ra và tin vào sự khôn ngoan của Thập Giá là những người đơn sơ, ít học, và khiêm nhường. Thánh Phaolô chắc chắn đã có kinh nghiệm về điều này khi ngài viết những hàng sau đây: “Thưa anh em, khi tôi đến với anh em, tôi đã không dùng lời lẽ hùng hồn hoặc triết lý cao siêu mà loan báo mầu nhiệm của Thiên Chúa. Vì hồi còn ở giữa anh em, tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giê-su Kitô, mà là Đức Giê-su Kitô chịu đóng đinh vào thập giá.”
Để hiểu sự khôn ngoan của Thập Giá, con người cần có thái độ thích ứng: hòan tòan dựa vào Thánh Thần và quyền năng Thiên Chúa, chứ không cậy dựa vào sự khôn ngoan của con người. Điều này cần được áp dụng cho cả người rao giảng lẫn người lãnh nhận: “Vì thế, khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy. Tôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa. Có vậy, đức tin của anh em mới không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa.”
2/ Phúc Âm: Thái độ bóp nghẹt Sự Thật của những người đồng hương với Chúa.
Về quê để vinh quy bái tổ lẽ thay vì là một biến cố vui mừng đáng ghi nhớ , trớ trêu thay lại trở thành dịp để những người đồng hương tru diệt nhân tài số một của làng mình. Bắt đầu bằng việc Chúa vào hội đường ở Nazareth trong ngày Sabath và Người đọc đọan Sách Thánh của Isaiah: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa.” Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.
Theo lời tường thuật của Phúc Âm Luca: “Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.” Hai thánh sử Matthêu và Marcô nêu lý do tại sao sau cùng họ không tin vào Ngài là vì họ đã biết lịch sử của cha mẹ, anh chị em Ngài; trong khi thánh sử Luca cho lý do của sự không tin là vì Ngài không làm những dấu lạ ở giữa họ.
Một sự thật đáng buồn: “Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.” Tục ngữ Việt-Nam có câu: “Một người làm quan cả họ được nhờ.” Có lẽ những người đồng hương ở Nazareth cũng nghĩ như thế và Chúa Giêsu cũng muốn như vậy, nhưng hai bên có hai cách nhìn khác nhau. Họ muốn Chúa trở thành cái máy làm phép lạ để thỏa mãn các nhu cầu vật chất của họ trong khi Chúa muốn họ hiểu biết Sự Thật lớn lao nhất Ngài là con Thiên Chúa, tin vào Ngài, và giữ các điều Ngài dạy để có sự sống đời đời.
Sự thật mất lòng: Các người ngọai gia đình cũng như Giáo-Hội có niềm tin vào Thiên Chúa mạnh hơn nhiều người trong gia đình và Giáo-Hội. Trong Phúc Ấm, đã nhiều lần Chúa nhắc nhở sự kiện đáng buồn này (Viên trưởng hội đường, Bà mẹ xứ Canaan, Người Samaria nhân hậu…). Tại sao điều này xảy ra? (1) Vì nghĩ mình khôn ngoan hơn và đã biết hết Sự Thật! (2) Vì đã quá quen với những lời giảng dạy nên không quí trọng nữa! (3) Vì đã quá quen với những ân huệ nhận được nên không còn thái độ biết ơn nữa! (4) Mất thái độ nhạy cảm với Sự Thật: Có mắt cũng như mù, có tai cũng như điếc, có trí khôn suy nghĩ nhưng không chịu suy nghĩ, và quả tim để rung động đã ra chai đá.
Thái độ quay lưng lại với Sự Thật như thế làm nản lòng các tiên tri. Có ích lợi chi đâu nếu họ làm việc vất vả mà không nhìn thấy kết quả! Tốt hơn là đem cho những ai biết lãnh nhận hơn. Những người còn trí khôn biết nhạy cảm với Sự Thật, những người trái tim vẫn còn biết ơn và biết nói lời cám ơn. Đau đớn thay những người như thế lại là những người dưng nước lã, những người Dân Ngọai mà Chúa Giêsu đưa ra hai trường hợp: “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Êlijah, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Israel; thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Zareptha miền Sidon. Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Êlisah, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Israel, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Syria thôi.”
Phản ứng mù quáng: Đã không đón nhận Sự Thật, họ để tính nóng giận làm chủ và muốn giết chết người nói Sự Thật! Phúc Âm tường thuật “Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.” Nếu những con người đã mất hết lương tri như thế, còn hy vọng gì để cải biến họ nữa? Là con người mỏng dòn dễ vỡ như vỏ trứng mà giờ đây còn cố gắng lấy sức để lao đầu vào đá, thì hậu quả phải lãnh nhận là tự họ chọn để lao đầu xuống vực sâu. Chúa có nhân từ bao nhiêu cũng chẳng cứu nổi những con người mù quáng ngông cuồng này, vì họ đã chọn để bị hư mất. Cách tốt nhất là Chúa để họ với tính mù quáng của họ, Người băng qua giữa họ mà đi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Sự Thật của bài Phúc Âm vẫn nhan nhản trong gia đình, giáo xứ, và Giáo-Hội hôm nay. Mỗi người chúng ta cần cẩn thận xét mình để nhận ra chúng ta thuộc lọai người nào. Nếu thuộc những người biết lắng nghe và sống Lời Chúa, hãy tiếp tục con đường đó và cám ơn Chúa. Nếu thuộc lọai bưng tai bịt mắt trước Sự Thật, hãy vội ăn năn quay về khi còn có cơ hội để làm trước khi cơ hội bị lấy đi để trao cho người khác.
– Các tiên tri của Chúa không thể tiếp tục rao giảng cho những con người mù quáng, không những bưng tai bịt mắt trước Sự Thật, lại còn khinh thường và muốn tiêu diệt Sự Thật. Trong những trường hợp như thế, các tiên tri cũng phải làm như Chúa, bỏ kệ họ một mình và tiếp tục đến với những người khác.
– Chúng ta phải để Sự Thật hướng dẫn mình chứ mình không hướng dẫn Sự Thật theo ý thích và lợi ích của cá nhân mình.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Monday of the Twenty-second Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (1 Cor 2:1-5)
When I came to you, brothers and sisters,
proclaiming the mystery of God,
I did not come with sublimity of words or of wisdom.
For I resolved to know nothing while I was with you
except Jesus Christ, and him crucified.
I came to you in weakness and fear and much trembling,
and my message and my proclamation
were not with persuasive words of wisdom,
but with a demonstration of spirit and power,
so that your faith might rest not on human wisdom
but on the power of God.
Gospel (Lk 4:16-30)
Jesus came to Nazareth, where he had grown up,
and went according to his custom
into the synagogue on the sabbath day.
He stood up to read and was handed a scroll of the prophet Isaiah.
He unrolled the scroll and found the passage where it was written:
The Spirit of the Lord is upon me,
because he has anointed me
to bring glad tidings to the poor.
He has sent me to proclaim liberty to captives
and recovery of sight to the blind,
to let the oppressed go free,
and to proclaim a year acceptable to the Lord.
Rolling up the scroll,
he handed it back to the attendant and sat down,
and the eyes of all in the synagogue looked intently at him.
He said to them,
“Today this Scripture passage is fulfilled in your hearing.”
And all spoke highly of him
and were amazed at the gracious words that came from his mouth.
They also asked, “Is this not the son of Joseph?”
He said to them, “Surely you will quote me this proverb,
‘Physician, cure yourself,’ and say, ‘Do here in your native place
the things that we heard were done in Capernaum.'”
And he said,
“Amen, I say to you, no prophet is accepted in his own native place.
Indeed, I tell you,
there were many widows in Israel in the days of Elijah
when the sky was closed for three and a half years
and a severe famine spread over the entire land.
It was to none of these that Elijah was sent,
but only to a widow in Zarephath in the land of Sidon.
Again, there were many lepers in Israel
during the time of Elisha the prophet;
yet not one of them was cleansed, but only Naaman the Syrian.”
When the people in the synagogue heard this,
they were all filled with fury.
They rose up, drove him out of the town,
and led him to the brow of the hill
on which their town had been built, to hurl him down headlong.
But he passed through the midst of them and went away.
________________________________________
Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: Respect the truth!
God treats each one of us fairly. He gives all to have opportunities to listen to His words and to receive His blessings before He judges each person. But to have equal opportunity doesn’t guarantee the same result because people’s reactions are different. There are those who only need to listen or to receive blessing once, they recognize the truth and give thanks to God; the majority of them are the Gentiles. There are those who listen many times, not only they don’t recognize but also swallow up the truth; the majority of them are those who belonged to the Church and followed God for a long time. Today readings show us this sad fact.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The wisdom of the cross versus human wisdom
1.1/ God’s mysteries are beyond human understanding: Human wisdom isn’t enough to recognize God’s mysteries but also, sometimes, prevents people to understand them. In reality, those who turn their back to God’s mysteries are the wise and the learned according to human standards; while those who recognize and believe in the wisdom of the cross are the innocent, the unlearn and the humble. Many of people in the Corinthian church are of the first kind. St. Paul surely had experience with these people when he wrote the followings: “When I came to you, brothers, proclaiming the mystery of God, I did not come with sublimity of words or of wisdom. For I resolved to know nothing while I was with you except Jesus Christ, and him crucified.”
1.2/ People need God’s help to understand these mysteries: To understand the wisdom of the cross, people need to have a proper attitude which is to completely based on the Holy Spirit and God’s power, not on human wisdom. This attitude is applied to both the preacher and the hearers as Paul wrote, “I came to you in weakness and fear and much trembling, and my message and my proclamation were not with persuasive (words of) wisdom, but with a demonstration of spirit and power, so that your faith might rest not on human wisdom but on the power of God.”
2/ Gospel: The attitude of suffocating the truth of Jesus’ fellow countrymen
To return to the village when one was born and raised up should be a happy and memorial event; but in today passage, it was an opportunity for the Jesus’ fellow countrymen to destroy the most important figure of their village. Beginning with the event in which Jesus entered a synagogue at Nazareth on the Sabbath, and he read the Scripture passage of the prophet Isaiah, “The Spirit of the Lord is upon me, because he has anointed me to bring glad tidings to the poor. He has sent me to proclaim liberty to captives and recovery of sight to the blind, to let the oppressed go free, and to proclaim a year acceptable to the Lord.” Jesus rolled up the scroll, handed it back to the attendant and sat down, and the eyes of all in the synagogue looked intently at him.
2.1/ The ingratitude reaction: According to St. Luke’s report, “All spoke highly of him and were amazed at the gracious words that came from his mouth.” Two other Synoptists, Matthew and Mark, gave the reason for their unbelief which is they knew his parents and brothers and sisters while Luke said that the reason of their unbelief is because he didn’t perform signs for them to see.
A sad fact which Jesus mentioned in today passage, “No prophet is accepted in his own native place.” A Vietnamese proverb says, “When one person becomes a royal officer, his whole kin shall be helped.” Jesus and his fellow countrymen might think the same, but the two sides had different viewpoints, while they want him to do wonderful signs to satisfy their material needs, Jesus wanted them to understand the important truths: He is the Son of God; they must believe in him and in his teaching to have the eternal life.
The truth hurts, because those outside of the family and the Church have a stronger faith in God than those in the family and the Church. Jesus reminded people this sad fact many times in the Gospel; for example, the officer of the synagogue, the Canaan mother, the good Samaritan. Why does this sad fact happen? There are due to many reasons: First, some may think that they are wise and already know all the truth. Secondly, they are so used to a preacher so that his preaching is no longer important to them. Thirdly, they are so used with favors from their benefactor so that they lost the sense of gratitude. Lastly, they lost their sense to the truth: having eyes but can’t see; having ears but can’t hear; having mind but can’t think, and their heart is dull and becomes stony.
This attitude of turning their back to the truth discouraged many prophets because they worked hard without having a result. It is better to give to those who welcome them; those whom their mind are still sensitive to the truth, their heart are gratitude to favors and their mouth know how to say thank you. How painful for us because these people, most of the time, are those outside of our family and community. Jesus listed out two cases in which these people were the Gentiles: “Indeed, I tell you, there were many widows in Israel in the days of Elijah when the sky was closed for three and a half years and a severe famine spread over the entire land. It was to none of these that Elijah was sent, but only to a widow in Zarephath in the land of Sidon. Again, there were many lepers in Israel during the time of Elisha the prophet; yet not one of them was cleansed, but only Naaman the Syrian.”
2.2/ The blindful reaction: Not only refusing the truth, they also let their anger control them and they want to kill Jesus who spoke the truth. The passage reported their reaction as follows, “When the people in the synagogue heard this, they were all filled with fury. They rose up, drove him out of the town, and led him to the brow of the hill on which their town had been built, to hurl him down headlong. But he passed through the midst of them and went away.”
If those people who lost their conscience, is their any hope to converse them? They are fragile as the cover of an egg, but wanted to put their head to a mountain; they must get the result of hurling themselves to a deep valley. No matter how much is Jesus merciful, he can’t save these blindful and prideful persons because they chose to be lost. Jesus left them in their mess and went away.
III. APPLICATION IN LIFE:
– The truth in today readings is still happen in our family, parish and Church. Each one of us needs to examine our conscience to determine what kind of person are we. If we belong to those who listen and live according to God’s word, continue this way and give thanks to God. If
we belong to those who cover our ears and eyes before the truth, repent and return when we still have opportunities before God takes them away and gives them to others.
– God’s prophets can’t continue to preach to those who are blind; not only to cover their eyes and ears but also to insult and to destroy the truth. In such case, prophets must also act as Jesus, leave them alone and go to those who welcome the truth.
– We should let the truth guide us. We should not guide the truth according to our interest and individual gains.