Thứ Hai Tuần 19 TN1
Bài đọc: Deut 10:12-22; Mt 17:22-27
1/ Bài đọc I: 12 Giờ đây, hỡi Ít-ra-en, nào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, có đòi hỏi anh em điều gì khác đâu, ngoài việc phải kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đi theo mọi đường lối của Người, yêu mến phụng thờ Người hết lòng, hết dạ,
13 giữ các mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA và các thánh chỉ của Người mà tôi truyền cho anh em hôm nay, để anh em được hạnh phúc?
14 ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, làm chủ cõi trời và các tầng trời cao nhất, cõi đất và muôn loài trong đó.
15 Nhưng chỉ có cha ông của anh em là được ĐỨC CHÚA đem lòng quyến luyến yêu thương; sau các ngài, giữa muôn dân, Người đã chọn dòng dõi các ngài tức là anh em, như anh em thấy ngày hôm nay.
16 Vậy anh em hãy cắt bì tâm hồn anh em và đừng cứng cổ nữa,
17 vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Thần các thần, là Chúa các chúa, là Thiên Chúa vĩ đại, dũng mãnh, khả uý, là Đấng không thiên vị ai và không nhận quà hối lộ,
18 là Đấng xử công minh cho cô nhi quả phụ, và yêu thương ngoại kiều, cho họ bánh ăn áo mặc.
19 Anh em phải yêu thương ngoại kiều, vì anh em đã từng là ngoại kiều ở đất Ai-cập.
20 Chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Đấng anh em phải kính sợ; chính Người là Đấng anh em phải phụng thờ; anh em phải gắn bó với Người; anh em sẽ nhân danh Người mà thề;
21 chính Người là Đấng anh em phải ca tụng; chính Người là Thiên Chúa của anh em, Đấng đã làm cho anh em những điều lớn lao và khủng khiếp mà chính mắt anh em đã thấy đó.
22 Cha ông của anh em chỉ có bảy mươi người khi xuống Ai-cập, mà bây giờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã làm cho anh em nên nhiều như sao trên trời.
2/ Phúc Âm: 22 Khi thầy trò tụ họp ở miền Ga-li-lê, Đức Giê-su nói với các ông: “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời,
23 họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy.” Các môn đệ buồn phiền lắm.
24 Khi thầy trò tới Ca-phác-na-um, thì những người thu thuế cho Đền Thờ đến hỏi ông Phê-rô: “Thầy các ông không nộp thuế sao?”
25 Ông đáp: “Có chứ!” Ông về tới nhà, Đức Giê-su hỏi đón ông: “Anh Si-môn, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế? Con cái mình hay người ngoài?”
26 Ông Phê-rô đáp: “Thưa, người ngoài.” Đức Giê-su liền bảo: “Vậy thì con cái được miễn.
27 Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra: anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Bổn phận của con người đối với Thiên Chúa
Thiên Chúa không ngừng thi ân và giáng phúc xuống trên con người. Ngài làm tất cả mọi sự vì lòng yêu thương, chứ không nợ nần chi con người cả. Để có thể đáp trả tình thương Thiên Chúa, con người cần học để hiểu biết về Thiên Chúa và mối liên hệ của họ với Ngài. Thực ra, con người có đáp trả, họ cũng chẳng thêm điều gì cho Thiên Chúa; nhưng nếu họ biết đáp trả, họ sẽ nhận thêm nhiều hồng ân và nhất là được sống với Ngài muôn đời.
Các bài đọc hôm nay cho chúng ta hiểu phần nào những gì Thiên Chúa đã làm cho con người, và bổn phận con người cần phải đáp trả cho xứng đáng. Trong bài đọc I, ông Moses chuẩn bị tâm hồn cho dân chúng trước khi vào Đất Hứa để sống cuộc đời hạnh phúc: Họ chỉ được thờ kính một Thiên Chúa là Chúa độc nhất. Họ phải tuân theo các điều Ngài dạy và bước đi trong đường lối của Ngài. Tất cả những điều này đã được tóm gọn trong Thập Giới mà Thiên Chúa đã ban tặng cho họ qua Moses trên núi Sinai. Trong Phúc Âm, điều nực cười là con người đến đòi thuế Đấng đã ban tặng cho họ mọi thứ trên đời này và sắp sửa chết để chuộc tội cho họ. Tuy nhiên, vì thấu hiểu sự vô tri của họ, Chúa Giêsu truyền cho Phêrô đi ra biển thả câu để lấy tiền nộp thuế cho cả Ngài và ông.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Những bổn phận của con người đối với Thiên Chúa
1.1/ Anh em hãy cắt bì tâm hồn anh em và đừng cứng cổ nữa: Sau 40 năm lang thang trong sa mạc để được thanh tẩy, rất nhiều lần con cái Israel đã sa chước cám dỗ khi phải đương đầu với thử thách. Giờ đây, trước khi vào Đất Hứa, Moses có lẽ nhìn thấy trước những nguy hiểm mà con cái Israel sẽ phải đương đầu với trong nơi sung túc, ông tập họp họ lại và dăn dò những điều tối quan trọng:
(1) Phải biết kính sợ Thiên Chúa: “Hỡi Israel, nào Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, có đòi hỏi anh em điều gì khác đâu, ngoài việc phải kính sợ Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em.”
(2) Phải giữ các giới răn và lệnh truyền: “Anh em phải đi theo mọi đường lối của Người, yêu mến phụng thờ Người hết lòng, hết dạ, giữ các mệnh lệnh của Đức Chúa và các thánh chỉ của Người mà tôi truyền cho anh em hôm nay, để anh em được hạnh phúc.” Giới răn Thiên Chúa ban với mục đích là cho dân được hạnh phúc, chứ không lấy đi sự tự do hay đè nén họ.
Kính sợ Thiên Chúa và giữ các lệnh truyền của Ngài là điều hợp lý cho tất cả những ai khôn ngoan, vì “Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, làm chủ cõi trời và các tầng trời cao nhất, cõi đất và muôn loài trong đó.” Hơn nữa, Ngài đã tỏ lòng yêu thương với các tổ phụ và với họ khi Ngài chọn họ là Dân Riêng để chăm sóc, bảo vệ, và đem vào Đất Hứa. Vì thế, họ phải tỏ ra ngoan ngoãn, vâng lời, cắt bì tâm hồn, và đừng cứng cổ nữa.
1.2/ Phải tránh thói tự mãn và yêu thương khách ngoại kiều: Ông Moses tiếp tục truyền cho dân chúng hai mệnh lệnh mới:
(1) Tránh thói tự mãn: “Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, là Thần các thần, là Chúa các chúa, là Thiên Chúa vĩ đại, dũng mãnh, khả uý, là Đấng không thiên vị ai và không nhận quà hối lộ.” Đây là tội mà người Do-thái mắc phải rất nhiều lần trong lịch sử. Họ nghĩ một khi đã được Thiên Chúa yêu thương và nhận là Dân Riêng, Thiên Chúa sẽ bảo vệ họ bằng mọi giá cho dù họ có phản bội Ngài. Điều này không đúng vì Thiên Chúa “có thể làm cho những cục đá biến thành con cái Abraham” (Mt 3:9). Điều duy nhất họ có thể được Thiên Chúa tiếp tục yêu thương và che chở là kính sợ Thiên Chúa và giữ các huấn lệnh của Ngài.
(2) Đối xử công bằng và bác ái với những người yếu thế: Thiên Chúa “là Đấng xử công minh cho cô nhi quả phụ, và yêu thương ngoại kiều, cho họ bánh ăn áo mặc. Anh em phải yêu thương ngoại kiều, vì anh em đã từng là ngoại kiều ở đất Ai-cập.” Không phải cứ là Dân Riêng của Thiên Chúa rồi tha hồ đàn áp và đối xử bất công với người khác; nhất là với cô nhi, quả phụ, và khách ngoại kiều. Đây là ba thành phần yếu thế nhất trong xã hội, và cần được giúp đỡ cách đặc biệt. Các Sách Cựu Ước rất nhiều lần tuyên bố: Ai đụng tới ba thành phần này là đụng tới chính Thiên Chúa, và Ngài sẽ không dung tha (Exo 22:24; Job 22:9; Psa 68:5; Isa 10:2).
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu có phải trả thuế Đền Thờ không?
2.1/ Thuế Đền Thờ: Đền Thờ mà Chúa Giêsu và Phêrô phải đóng thuế hôm nay là Đền Thờ Jerusalem. Có rất nhiều chi phí cho Đền Thờ: lễ hy sinh sáng chiều qua việc sát tế con chiên một tuổi, rượu, bột, và dầu ôliu. Những thứ này sau khi dâng sẽ là thức ăn nuôi hàng tư tế, ngòai ra còn phải mua dụng cụ, hương lửa, và quần áo cần cho việc tế lễ. Sách Xuất Hành 30:13 ấn định: Tất cả các đàn ông Do Thái, 20 tuổi trở nên, phải đóng góp vào thuế Đền Thờ mỗi năm ½ shekel (khỏang lương của 2 ngày làm việc). Phương pháp trả tiền được ấn định như sau: Mỗi năm vào tháng Ba (Adar), người có trách nhiệm trong các làng mạc sẽ ra thông cáo cho biết thời gian phải trả thuế Đền Thờ đã đến và các quầy đóng thuế sẽ được đặt các nơi để thâu nhận thuế. Nếu ai không trả thuế trước ngày 25 của tháng này, họ sẽ phải lên Jerusalem để trả.
Nhà của Phêrô rất gần hội đường Capernaum, nên không lạ khi những người thu thuế cho Đền Thờ đến hỏi ông Phêrô: “Thầy các ông không nộp thuế sao?” Ông đáp: “Có chứ!” Những người thu thuế có thể hỏi vì thói quen, nhưng cũng có thể hỏi để lấy cớ tố cáo Chúa Giêsu nếu Ngài không chịu đóng thuế.
2.2/ Chúa Giêsu có bổn phận đóng thuế Đền Thờ không? Những người thu thuế chắc chắn nói to đủ để Chúa Giêsu có thể nghe thấy, vì vậy, khi vừa về tới nhà, Đức Giêsu hỏi ông trước: “Anh Simon, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế? Con cái mình hay người ngoài?” Ông Phêrô đáp: “Thưa, người ngoài.”
Có hai lý do thật rõ ràng Chúa Giêsu có thể dựa vào để miễn trừ đóng thuế: Thứ nhất, Thiên Chúa là Cha Ngài; và thứ hai, Đền Thờ là nơi ngự của Thiên Chúa, là nhà Cha của Ngài (Lk 2:49).
Tuy thế, Chúa Giêsu vẫn bảo: “Vậy thì con cái được miễn. Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra: anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh.” Nhiều nhà chú giải đặt câu hỏi cho phép lạ này vì lý do nó quá nhỏ đế cần làm phép lạ. Phần đông cho rằng nó chỉ là một kiểu nói của người Do Thái. Chúa có ý muốn bảo thánh Phêrô: Hãy mang lưới ra biển và thả lưới bắt cá để lấy tiền trả thuế Đền Thờ cho Thầy và anh.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Con người mắc nợ tất cả với Thiên Chúa. Nếu họ biết điều đó và trả ơn Thiên Chúa xứng đáng, họ sẽ được Thiên Chúa tiếp tục ban ơn và bảo vệ.
– Đền Thờ là nơi Chúa ở với con người, và vì thế cần bảo trì xứng đáng. Để bảo trì cần giáo dân phải đóng góp. Rất nhiều giáo dân đã quên bổn phận này hay đóng góp chưa đủ.
– Là người lãnh đạo, Chúa được hưởng đặc quyền miễn trừ; nhưng vì không muốn làm gương mù cho người khác, Ngài bảo Phêrô hãy chu tòan việc đóng thuế Đền Thờ.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Monday in the nineteenth week of the Ordinary Time1
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
MONDAY OF THE 19 OT1
Readings: Deut 10:12-22; Mt 17:22-27
1/ First Reading: RSV Deuteronomy 10:12 “And now, Israel, what does the Lord your God require of you, but to fear the Lord your God, to walk in all his ways, to love him, to serve the Lord your God with all your heart and with all your soul, 13 and to keep the commandments and statutes of the Lord, which I command you this day for your good? 14 Behold, to the Lord your God belong heaven and the heaven of heavens, the earth with all that is in it; 15 yet the Lord set his heart in love upon your fathers and chose their descendants after them, you above all peoples, as at this day. 16 Circumcise therefore the foreskin of your heart, and be no longer stubborn. 17 For the Lord your God is God of gods and Lord of lords, the great, the mighty, and the terrible God, who is not partial and takes no bribe. 18 He executes justice for the fatherless and the widow, and loves the sojourner, giving him food and clothing. 19 Love the sojourner therefore; for you were sojourners in the land of Egypt. 20 You shall fear the Lord your God; you shall serve him and cleave to him, and by his name you shall swear. 21 He is your praise; he is your God, who has done for you these great and terrible things which your eyes have seen. 22 Your fathers went down to Egypt seventy persons; and now the Lord your God has made you as the stars of heaven for multitude.
2/ Gospel: RSV Matthew 17:22 As they were gathering in Galilee, Jesus said to them, “The Son of man is to be delivered into the hands of men, 23 and they will kill him, and he will be raised on the third day.” And they were greatly distressed. 24 When they came to Capernaum, the collectors of the half-shekel tax went up to Peter and said, “Does not your teacher pay the tax?” 25 He said, “Yes.” And when he came home, Jesus spoke to him first, saying, “What do you think, Simon? From whom do kings of the earth take toll or tribute? From their sons or from others?” 26 And when he said, “From others,” Jesus said to him, “Then the sons are free. 27 However, not to give offense to them, go to the sea and cast a hook, and take the first fish that comes up, and when you open its mouth you will find a shekel; take that and give it to them for me and for yourself.”
________________________________________
I. THEME: People’s duties to God
God continually pours out His grace on human beings. He does all things out of love, not of owing anything from men. In order to respond to God’s love, people need to study so they could understand about God and their relationship with Him. In truth, even when people respond, they don’t add anything to Him; but they shall receive more blessings, and especially to live a happy life with Him forever.
Today readings help us to understand partly what God has done for human beings and our duties to respond to His love. In the first reading, Moses prepared for the Israelites before they enter the Promise Land so that they might live a happy life in it. The conditions to be happy are: they must worship the Lord, the only God, and must follow what He teaches by walking in His way. All these were recorded in the Ten Commandments which God gave to them on Mt. Sinai. In the Gospel, the tax-collectors did a funny thing; they came to Peter to ask for the tax of the one who gives them all things in this world and is going to die to redeem their sins. However, knowing of their ignorance, Jesus ordered Peter to go to the Galilee Sea to fish and use that money to pay taxes for both of them.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: People’s duties before God
1.1/ You must circumcise your heart; Don’t be stubborn anymore: During the forty years of wandering in the desserts to be purified, many times the Israelites felt to temptations when they faced trials. Now, before entering the Promise Land, Moses might foresee all dangers which the Israelites shall have to face in the prosperous land, he gathered and reminded them some most important things:
(1) They must revere God alone: “And now, Israel, what does the Lord your God require of you, but to fear the Lord your God.”
(2) They must keep His commandments and decrees: “To walk in all his ways, to love Him, to serve the Lord your God with all your heart and with all your soul, and to keep the commandments and statutes of the Lord, which I command you this day for your good.” The purpose of God’s commandments is for people to be safe and happy, not to take away their freedom or to oppress them.
Revering God and keeping His commandments are reasonable for all the wise because: “The Lord your God belong heaven and the heaven of heavens, the earth with all that is in it.”
Moreover, He showed His love for the Patriarchs and for them when He chose them as His own people to care for, to protect and to lead them into the Promise Land. Therefore, they must show their love for Him by obeying, circumcising their heart, and no longer being stubborn.
1.2/ You must avoid the prideful attitude and love the foreigners: Moses continued to teach the Israelites two new things:
(1) Avoiding the prideful attitude: “For the Lord your God is God of gods and Lord of lords, the great, the mighty, and the terrible God, who is not partial and takes no bribe.” This is the sin which the Israelites violated many times in the past. They thought once they were loved and chosen as God’s own people, God shall protect them at all cost even they betray Him. This thinking is wrong because “God is able from these stones to raise up children to Abraham” (Mt 3:9). The only way they can continually be loved and protected by God is to revere Him and to keep His commandments.
(2) To treat the weak with justice and mercy: God “executes justice for the fatherless and the widow, and loves the sojourner, giving him food and clothing. Love the sojourner therefore; for you were sojourners in the land of Egypt.” It isn’t right when people think that they are God’s chosen people and they can treat others unjustly, especially the widows, the orphans and the sojourners. These are three weakest kinds of people in the society and need to be helped. The Old Testaments many times declared: whoever maltreats them, maltreats God and He shall not forgive him (Exo 22:24; Job 22:9; Psa 68:5; Isa 10:2).
2/ Gospel: Must Jesus pay the temple’s tax?
2.1/ What is the temple’s tax? The temple in which Jesus and Peter shall pay tax in this passage is the Jerusalem temple. There were many expenses for the temple, such as: the morning and the evening sacrifices which includes an one year old lamb, wine, flour and olive oil for each sacrifice. These things, after offering, shall become food for the priests. Besides these, they have to buy necessary things for the temple such as: incenses and liturgical costumes for the priests and the high priests. To have the money, the Book of Exodus described, “Each who is numbered in the census shall give this: half a shekel according to the shekel of the sanctuary (the shekel is twenty gerahs), half a shekel as an offering to the Lord. Everyone who is numbered in the census, from twenty years old and upward, shall give the Lord’s offering” (Exo 30:13-14).
The way to pay the temple tax was prescribed as follows: On the month of March (Adar) of each year, the one who is responsible in villages and towns shall issue a notice saying that the time to pay the temple tax has come and the counters to receive them shall be put up in certain places. If anyone doesn’t pay it before the twenty-fifth of this month, they must go up to Jerusalem to pay it.
Peter’s house is very close to the Capernaum synagogue, there is no surprise when the collectors of the temple tax approached Peter and said, “Doesn’t your teacher pay the temple tax?” Peter answered them “Yes.” These people might remind Peter and Jesus of their duty, but also could set a trap to accuse them if they don’t pay it.
2.2/ Jesus’ reaction: When he came into the house, before Peter had time to speak, Jesus asked him, “What is your opinion, Simon? From whom do the kings of the earth take tolls or census tax? From their subjects or from foreigners?” When Peter said, “From foreigners,” Jesus said to him, “Then the subjects are exempt.” The Greek version has “sons” instead of “subjects” of the NAB version. There are two reasons for Jesus to be exempted from paying the temple tax: first, he is the son of God, and secondly, the temple is God’s dwelling place, his Father’s house (Lk 2:49).
“Jesus said to him, “Then the subjects are exempt. But that we may not offend them, go to the sea, drop in a hook, and take the first fish that comes up. Open its mouth and you will find a coin worth twice the temple tax. Give that to them for me and for you.” Many commentators raised a question for this miracle because it was too small. Others said it is only a Jewish way of saying, as Jesus said to Peter: Cast your net into the sea to catch fish, and to sell them to pay the temple tax for both you and me.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We owe God everything. If we recognize this and live corresponding to God’s grace, we shall continually receive His blessing and protection.
– The temple is the place where God dwells among us; therefore, it needs to be well maintenance. To do that, the faithful needs to contribute. Many faithful forgot this duty or not contribute enough.
– As leader, Jesus had a right to be exempted; but to set a good example for others, he told Peter to fulfill their contribution for the temple.