Thứ Hai Tuần 12 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: 2 Kgs 17:5-8, 13-15a, 18; Mt 7:1-5.
1/ Bài đọc I: 5 Vua Át-sua tiến đánh cả xứ, đến Sa-ma-ri và vây hãm thành này ba năm.
6 Năm thứ chín triều vua Hô-sê, vua Át-sua chiếm được Sa-ma-ri và đày Ít-ra-en sang Át-sua. Vua cho họ định cư ở Khơ-lác, và ở ven sông Kha-vo thuộc vùng Gô-dan, và trong các thành xứ Mê-đi.
7 Sự việc đó xảy ra, vì con cái Ít-ra-en đã đắc tội với Đức Chúa, Thiên Chúa của họ, là Đấng đã đem họ lên từ đất Ai-cập, đã giải thoát họ khỏi tay Pha-ra-ô, vua Ai-cập, và vì họ đã kính sợ các thần khác.
8 Họ theo những thói tục của các dân Đức Chúa đã trục xuất cho khuất mắt con cái Ít-ra-en và những thói tục các vua Ít-ra-en đã tạo ra.
13 Nhưng Đức Chúa đã dùng tất cả các ngôn sứ và các thầy chiêm mà cảnh cáo Ít-ra-en và Giu-đa: “Hãy trở lại, bỏ con đường tà của các ngươi, hãy tuân giữ các mệnh lệnh và quy tắc của Ta, đúng theo Lề Luật Ta đã truyền cho cha ông các ngươi, và Ta đã chuyển đến các ngươi nhờ các ngôn sứ tôi trung của Ta.”
14 Nhưng họ đã không nghe lời, họ cứng đầu cứng cổ như cha ông họ, những người không tin vào Đức Chúa, Thiên Chúa của họ.
15 Họ đã khinh dể những quy luật của Người, cũng như giao ước Người đã lập với cha ông họ và những chỉ thị Người đã truyền cho họ.
18 Đức Chúa nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đẩy Ít-ra-en cho khuất nhan Người. Chỉ còn lại chi tộc Giu-đa.
2/ Phúc Âm: 1 “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán,
2 vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.
3 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới?
4 Sao anh lại nói với người anh em: “Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn”, trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh?
5 Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán.
Con người thích xét đoán vì đó là dịp để đề cao mình và giảm danh giá tha nhân. Không những xét đoán tha nhân, nhiều người còn nghi ngờ quyền năng Thiên Chúa và xét đoán luôn cả sự quan phòng của Ngài. Họ chất vấn hay than phiền những đau khổ Thiên Chúa bắt họ phải chịu. Con người xét đoán không năng xét mình; vì thế, họ thấy họ tốt lành; nhưng nếu họ chịu khó xét mình, họ sẽ thấy họ mang đầy những khuyết điểm, và sẽ không dám xét đoán tha nhân. Con người dễ xét đoán, vì họ nghĩ chẳng có ai rỗi hơi kiểm điểm những lời xét đoán của họ; nhưng nếu họ biết Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự, họ sẽ cẩn thận hơn khi phải xét đoán tha nhân.
Các bài đọc hôm nay muốn nêu bật những lý do tại sao con người hãy năng xét mình và đừng xét đoán tha nhân. Trong bài đọc I, tác giả Sách Các Vua II nêu rõ những lý do tại sao vương quốc Israel thất thủ và toàn thể dân chúng bị lưu đày: vì họ đã quay lưng lại với Thiên Chúa và thờ các thần ngoại bang và không giữ những Lề Luật Thiên Chúa đã ra cho cha ông họ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên các môn đệ đừng xét đoán; nhưng hãy biết xét mình trước. Hãy “lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tại sao Thiên Chúa để Assyria chinh phục Israel?
1.1/ Israel bị thất thủ và bị lưu đày bên Assyria: Vua Assyria tiến đánh Israel, đến Samaria và vây hãm thành này ba năm. Năm 721 B.C., vua Assyria chiếm được Samaria và đày Israel sang Assyria. Vua cho họ định cư ở Halah, và ở ven sông Habor thuộc vùng Gozan, và trong các thành xứ Medes.
Nhiều người Do-thái tự hỏi tại sao Đức Chúa lại để dân riêng của Người rơi vào tay vua Dân Ngoại Assyria? Vẫn biết con cái Israel đắc tội với Đức Chúa; nhưng Dân Ngoại còn mắc tội nhiều và nặng hơn. Lý do Đức Chúa phải sửa phạt không phải vì Ngài ghét bỏ dân chúng; nhưng là để cho họ có cơ hội xét mình và nhận ra những tội lỗi họ đã xúc phạm đến Ngài. Trong khi con cái Israel lưu đày, Đức Chúa vẫn không ngừng sai các ngôn sứ của Ngài đến an ủi và khuyên bảo dân chúng hãy giữ vững niềm hy vọng. Ngài sẽ cứu dân dù chỉ còn sót lại một nhóm nhỏ và sẽ cho họ về lại quê hương.
1.2/ Nguyên nhân của việc thất thủ và lưu đày: Trong nơi lưu đày, rất nhiều các ngôn sứ và dân đã có cơ hội xét mình và nhận ra những tội tày trời họ đã xúc phạm đến Đức Chúa. Một số tội chính được liệt kê ra hôm nay:
+ Họ đã quay lưng lại với Đức Chúa và chạy theo thờ các thần khác.
+ Họ theo những thói tục của các dân Đức Chúa đã trục xuất cho khuất mắt con cái Israel và những thói tục các vua Israel đã tạo ra.
+ Họ đã không nghe lời cảnh cáo của các ngôn sứ và thầy chiêm; lại còn khinh dể, bắt bớ và bỏ tù các ngôn sứ của Đức Chúa.
+ Họ đã không tuân giữ Lề Luật của Đức Chúa.
Nói mãi không nghe, nên Đức Chúa nổi cơn thịnh nộ với Israel và đẩy Israel cho khuất nhan Người. Chỉ còn lại chi tộc Judah.
2/ Phúc Âm: Anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy.
2.1/ Tuyệt đối không xét đoán: Chúa Giêsu truyền: “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy.” Có ít nhất 3 lý do ngăn cấm con người xét đoán tha nhân:
(1) Con người không biết hết hoàn cảnh và các dữ kiện liên quan: Con người dễ phê phán tha nhân vì họ nhìn từ bên ngoài; nhưng để phê phán đúng, họ phải đặt mình vào bên trong để hiểu hoàn cảnh của đương sự. Ví dụ, một người nghèo đói phải ăn cắp để có của ăn nuôi sống là điều hợp lý phải làm; chứ không phải trường hợp ăn cắp nào cũng xấu. Tục ngữ Việt-nam có câu: “Có ở trong chăn mời biết chăn có rận.” Hay trong truyện Kiều của Nguyễn Du có câu: “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay.” Nàng Kiều phải bán mình để chuộc cha để trả ơn sinh thành nuôi dưỡng là điều một người con hiếu thảo phải làm, chứ không phải trường hợp mãi dâm nào cũng bị kết án.
(2) Con người bị chi phối bởi rất nhiều thành kiến: ngôn ngữ, chủng tộc, màu da, giai cấp, liên hệ, quyền lợi … Một khi đã có những thành kiến, rất khó để con người phán đoán cách chí công vô tư. Người Hy-lạp có thói quen phân xử nạn nhân trong phòng tối để tránh thành kiến; nhưng cả hai bên vẫn có thể nghe tiếng nói của nhau và đoán được nguồn gốc của nhau.
(3) Con người không sạch hoàn toàn để phán xét: Trong câu truyện “Người phụ nữ ngoại tình” của Tin Mừng Gioan, Chúa Giêsu thách thức những người đòi kết án và ném đá người phụ nữ: “Ai trong các ông sạch tội, hãy quăng viên đá trước.” Và họ dần dần rút lui đến khi chỉ còn mình Chúa Giêsu, Đấng có quyền phán xét mọi người vì Ngài không bao giờ phạm tội. Nhưng Ngài nói với chị: “Tôi cũng vậy, tôi không phán xét chị. Thôi! chị về đi và từ nay đừng phạm tội nữa” (Jn 8:12).
Có những trường hợp con người buộc phải xét xử như: bề trên, quan tòa, cha mẹ … Trong những trường hợp buộc phải xét xử, hãy xét xử cách rộng lượng, phải có đầy đủ các dữ kiện, và theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, vì theo Lời Chúa cảnh cáo: “Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.”
2.2/ Hãy kiểm điểm mình trước: Một trong những cách giúp con người đừng đóan xét tha nhân là năng kiểm điểm bản thân mình. Khi con người thành thật với chính mình, họ tìm ra trong người họ cũng đầy dẫy những tính hư, nết xấu, nhiều khi còn to lớn hơn của tha nhân gấp bội. Nhận ra bản thân như thế, họ sẽ dễ dàng thông cảm và không đoán xét tha nhân. Ngược lại, khi con người không năng xét mình, họ dễ dàng đoán xét tha nhân, vì họ nghĩ họ sạch tội. Chúa Giêsu đưa ra một ví dụ để cảnh cáo hạng người này: ”Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới? Sao anh lại nói với người anh em: ”Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn,” trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Khi gặp hoạn nạn, chiến tranh hay thiên tai, chúng ta hãy nắm lấy cơ hội để xét mình xem tại sao Thiên Chúa để những điều đó xảy ra. Chúng ta đừng kiêu ngạo và ngông cuồng kết án luôn sự quan phòng của Thiên Chúa.
– Chúng ta cần tập thói quen tuyệt đối không xét đoán tha nhân, vì đó không phải là việc của chúng ta. Trường hợp vì bổn phận phải xét xử, hãy theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, có tất cả các bằng chứng liên quan, hiểu hoàn cảnh của đương sự, và phán xét cách rộng lượng.
– Chúng ta dùng đấu nào đong cho tha nhân, Thiên Chúa sẽ dùng chính đấu ấy mà đong lại cho chúng ta.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Monday of the Twelfth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (2 Kgs 17:5-8, 13-15a, 18)
Shalmaneser, king of Assyria, occupied the whole land
and attacked Samaria, which he besieged for three years.
In the ninth year of Hoshea, king of Israel
the king of Assyria took Samaria,
and deported the children of Israel to Assyria,
setting them in Halah, at the Habor, a river of Gozan,
and the cities of the Medes.
This came about because the children of Israel sinned against the LORD,
their God, who had brought them up from the land of Egypt,
from under the domination of Pharaoh, king of Egypt,
and because they venerated other gods.
They followed the rites of the nations
whom the LORD had cleared out of the way of the children of Israel and the kings of Israel whom they set up.
And though the LORD warned Israel and Judah
by every prophet and seer,
“Give up your evil ways and keep my commandments and statutes,
in accordance with the entire law which I enjoined on your fathers
and which I sent you by my servants the prophets,”
they did not listen, but were as stiff-necked as their fathers,
who had not believed in the LORD, their God.
They rejected his statutes,
the covenant which he had made with their fathers,
and the warnings which he had given them, till,
in his great anger against Israel,
the LORD put them away out of his sight.
Only the tribe of Judah was left.
Gospel (Mt 7:1-15)
Jesus said to his disciples:
“Stop judging, that you may not be judged.
For as you judge, so will you be judged,
and the measure with which you measure will be measured out to you.
Why do you notice the splinter in your brother’s eye,
but do not perceive the wooden beam in your own eye?
How can you say to your brother,
‘Let me remove that splinter from your eye,’
while the wooden beam is in your eye?
You hypocrite, remove the wooden beam from your eye first;
then you will see clearly
to remove the splinter from your brother’s eye.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: “Stop judging, that you may not be judged.”
People like to judge others because it is an occasion to exalt themselves and to debase others. Not only judging others, many also doubt God’s power and judge His providence. They question or complain the sufferings which God make them or others to suffer. When people don’t often examine themselves, they think they are good and easy to judge others; but when they often examine their conscience, they shall see that they are full of weakness and not dare to judge others. People are easy to judge others because they think that no one bothers to check their judgment; but if they know that God fathoms everything, even the secrets in their head, they shall be more careful in judging others.
Today readings highlight the reasons why people should often examine their conscience and stop judging others. In the first reading, the author of the Second Book of Kings clearly gave reasons why Israel was lost and people were on exile: because they turned their back to God and worshipped foreign gods and they didn’t observe God’s laws which God gave their forefathers. In the Gospel, Jesus advised his disciples to stop judging, but to first examine themselves. They should remove the wooden beam from their eye first; then they will see clearly to remove the splinter from their brother’s eye.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Why did God let the Assyrians conquer the Israelites?
1.1/ Israel was lost and on exile in Assyria: The author reported: “The king of Assyria arrested and imprisoned Hoshea; he then occupied the whole land and attacked Samaria, which he besieged for three years. In the ninth year of Hoshea, the king of Assyria took Samaria, and deported the Israelites to Assyria, settling them in Halah, at the Habor, a river of Gozan, and in the cities of the Medes.”
Many of the Israelites questioned why God let His people fall into the hands of the Gentile Assyrians. They reasoned that they knew they sinned against God, but the Gentiles sinned even more than them! The reason why God must punish them wasn’t because He hated them, but in order for them to have an opportunity to examine their conscience and to recognize their sins. During the exile, God continually sent His prophets to console and to advise people to keep up their hope. He shall liberate people, even only a remnant, and bring them back to their country.
1.2/ The cause of losing and being on exile: During the exile, people had time to examine their conscience and recognized their sins. Some of the sins are listed out in today passage:
(1) They turned their back to God and venerated other gods.
(2) They followed the rites of the nations whom the Lord had cleared out of the way of the Israelites and the kings of Israel whom they set up.
(3) They didn’t listen to prophets and seers’ warnings, but also despited, persecuted and imprisoned them.
(4) They rejected His statutes, the covenant which He had made with their fathers, and the warnings which He had given them.
The vanity they pursued, they themselves became. They followed the surrounding nations whom the Lord had commanded them not to imitate until in His great anger against Israel, the Lord put them away out of his sight. Only the tribe of Judah was left.
2/ Gospel: The measure with which you measure will be measured out to you.
2.1/ Don’t judge: Jesus commanded his disciples, “Stop judging, that you may not be judged. For as you judge, so will you be judged, and the measure with which you measure will be measured out to you.” There are at least three reasons that prevent people to judge others:
(1) People don’t know all the related circumstances and facts: People are easy to wrongly judge because they only observe from outside; in order to rightly judge, they must put themselves in other’s circumstance. For example, a hungry man must steal food to protect his life; it is the right thing to do, not all stealings are bad. In the “Kieu” story of the author Nguyen-Du, the main character “Kieu” must sell her body to redeem her father; it is the right thing to do, not all prostitutions are condemned.
(2) People are greatly affected by prejudices, such as: languages, nations, skin colors, social classes, relations, rights, etc. Once people had prejudice, it is difficult for them to fairly judge others. The Greeks used to judge in a dark room to avoid prejudice; but both parties can still hear others’ voices and recognize others’ identity.
(3) People aren’t free of sins to judge: In the story of “the adulterous woman” in the Fourth Gospel, Jesus challenged those who condemned the adulterous women, “Let the one among you who is without sin be the first to throw a stone at her.” Again he bent down and wrote on the ground. And in response, they went away one by one, beginning with the elders. So he was left alone with the woman before him. Then Jesus straightened up and said to her, “Woman, where are they? Has no one condemned you?” She replied, “No one, sir.” Then Jesus said, “Neither do I condemn you. Go, and from now on do not sin any more” (Jn 8:7-11).
There are cases which people must judge others, such as: superiors, judges, parents, etc. In these cases, Jesus demanded people to generously judge, to have all the facts and to follow the Holy Spirit’s guidance, because if they don’t, they shall have to endure the consequence: “The measure with which you measure will be measured out to you.”
2.2/ Let examine ourselves first: One way that helps people not to judge others is to often examine of themselves. When people examine themselves, they find out that they are also full of sins and weaknesses which might be bigger than others’. When people do that, they shall be compassionate and not judge others. If people don’t often do that, they are easy to judge others because they think they have no sin. Jesus gave an example to warn this kind of people: “Why do you notice the splinter in your brother’s eye, but do not perceive the wooden beam in your own eye? How can you say to your brother, ‘Let me remove that splinter from your eye,’ while the wooden beam is in your eye? You hypocrite, remove the wooden beam from your eye first; then you will see clearly to remove the splinter from your brother’s eye.”
III. APPLICATION IN LIFE:
– When we face sufferings, war or catastrophes, we should examine ourselves to understand why God let those things happen. We should not be so prideful and arrogant to condemn God’s providence.
– We shouldn’t judge others because it isn’t our duty. In case we must judge, we should follow the Holy Spirit’s guidance, have all the related facts, put ourselves in the victim’s circumstance and generously judge.
– What measure we use to measure for other, God shall use that measure to measure back to us.