Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Bảy Tuần IV MC

Thứ Bảy Tuần IV MC
Bài đọc: Jer 11:18-20; Jn 7:40-53.
1/ Bài đọc I: ĐỨC CHÚA đã báo cho tôi và tôi đã biết. Bấy giờ Người cho tôi thấy âm mưu của chúng.
19 Phần con, con khác nào con chiên hiền lành bị đem đi làm thịt, con đâu biết chúng đang mưu tính hại con. Chúng bảo nhau: “Cây đương sức, nào ta chặt nó đi, loại nó ra khỏi đất dành cho kẻ sống, để không còn ai nhớ đến tên tuổi nó nữa!”
20 Nhưng, lạy ĐỨC CHÚA các đạo binh,
Ngài công minh khi xét xử,
Ngài thấu suốt tâm can từng gang tấc,
con thấy Ngài trị tội chúng thật là đích đáng,
vì con đã giãi bày cơ sự cùng Ngài.
2/ Phúc Âm: 40 Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì nói: “Ông này thật là vị ngôn sứ.”
41 Kẻ khác rằng: “Ông này là Đấng Ki-tô.” Nhưng có kẻ lại nói: “Đấng Ki-tô mà lại xuất thân từ Ga-li-lê sao?
42 Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Đấng Ki-tô xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao? “
43 Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.
44 Một số trong bọn họ muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.
45 Các vệ binh trở về với các thượng tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng: “Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây? “
46 Các vệ binh trả lời: “Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy! “
47 Người Pha-ri-sêu liền nói với chúng: “Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc rồi sao?
48 Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có một ai tin vào tên ấy đâu?
49 Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa! “
50 Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, trước đây đã đến gặp Đức Giê-su; ông nói với họ:
51 “Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không? “
52 Họ đáp: “Cả ông nữa, ông cũng là người Ga-li-lê sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất thân từ Ga-li-lê cả.”
53 Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.
________________________________________

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải suy xét trước khi buộc tội người công chính.
Khi một người hay một nhóm muốn buộc tội một người, họ sẽ tìm cho được mọi lý do để có thể buộc tội người đó: gây mâu thuẫn cá nhân hay các nhóm, tìm người làm chứng gian, cắt nghĩa sai luật lệ; nhưng không bao giờ tiết lộ lý do chính của việc buộc tội.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh việc buộc tội các người công chính. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Jeremiah được Thiên Chúa cho thấy âm mưu của những người định bắt và giết ông, vì họ không muốn nghe những lời ông tố cáo họ đã vi phạm Lề Luật của Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, các thượng tế và kinh sư thi hành âm mưu bắt và giết Chúa Giêsu, vì họ sợ dân chúng sẽ bỏ họ mà theo Ngài. Một mặt họ gởi các vệ binh đi bắt Chúa Giêsu, một mặt họ tìm cách chia rẽ để kéo dân về phía họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Âm mưu để giết tiên-tri Jeremiah.
1.1/ Âm mưu của bọn ác nhân: Là ngôn sứ của Thiên Chúa, tiên tri phải nói những gì Thiên Chúa truyền cho ông nói. Tiên tri tố cáo tội ác của nhà Judah và hình phạt sắp xảy đến cho họ. Họ không những không muốn nghe, mà còn phác họa một âm mưu để thủ tiêu Jeremiah. Họ bảo nhau: “Cây đương sức, nào ta chặt nó đi, loại nó ra khỏi đất dành cho kẻ sống, để không còn ai nhớ đến tên tuổi nó nữa!” Mục đích của họ là để khỏi phải nghe những lời tố cáo của tiên tri, và phi tang nhân chứng để tiếp tục con đường gian ác của họ.
1.2/ Uy quyền của Thiên Chúa: Nhưng kẻ thù của tiên tri Jeremiah đã không biết uy quyền của Thiên Chúa, Đấng gởi tiên tri đi. Ngài không những cho Jeremiah biết âm mưu của chúng, mà còn dùng Vua Babylon như cây roi để đánh phạt họ và đem đi lưu đày.
Tiên tri Jeremiah tin tưởng vào uy quyền của Thiên Chúa, và cầu xin: “Nhưng, lạy Đức Chúa các đạo binh, Ngài công minh khi xét xử, Ngài thấu suốt tâm can từng gang tấc, con thấy Ngài trị tội chúng thật là đích đáng, vì con đã giãi bày cơ sự cùng Ngài.”
Con người phải rất cẩn thận khi tố cáo những người được Thiên Chúa sai tới, vì máu của họ đổ ra sẽ kêu thấu đến trời, và Thiên Chúa sẽ xét xử phân minh cho họ.
2/ Phúc Âm: Âm mưu giết Đức Kitô:
2.1/ Âm mưu giết Đức Kitô của các thượng tế và kinh-sư: Lý do chính yếu họ muốn giết Đức Giêsu là vì quyền lợi. Họ sợ dân chúng theo Chúa Giêsu và họ sẽ mất hết quyền lợi họ đang được hưởng, như thánh-sử Gioan tường thuật: Khi thấy dân chúng đi đón Người, vì họ nghe biết Người đã làm dấu lạ đó. Bấy giờ người Pharisees bảo nhau: “Các ông thấy chưa: các ông chẳng làm nên trò trống gì cả! Kìa thiên hạ theo ông ấy hết!” (Jn 12:19).
2.2/ Các phản ứng khác nhau về Chúa Giêsu:
(1) Phản ứng của dân chúng: Họ không biết nhiều về Kinh Thánh, các thượng tế và kinh sư dùng sự hiểu biết Kinh Thánh của họ để làm cho dân chúng bị hoang mang và chia rẽ:
– Khi thấy trong dân chúng có những người cho Chúa Giêsu là một ngôn-sứ. Họ dùng Kinh Thánh trả lời: “Không một ngôn sứ nào xuất thân từ Galilee cả!”
– Khi thấy kẻ khác cho: “Ông này là Đấng Kitô.” Họ lại nói: “Đấng Kitô mà lại xuất thân từ Galilee sao? Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Đấng Kitô xuất thân từ dòng dõi vua David và từ Bethlehem, làng của vua David sao?” Sự thật Kinh Thánh có nói điều ấy để chỉ nơi sinh của Đức Kitô, chứ không nói gì tới nơi trưởng thành của Ngài. Họ dùng những lời ấy để từ chối Chúa Giêsu là Đức Kitô. Họ đạt được mục đích khi thánh-sử Gioan tường thuật: “Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.”
(2) Phản ứng của các vệ binh: Các vệ binh trở về với các thượng tế và người Pharisees. Họ liền hỏi chúng: “Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây?” Các vệ binh trả lời: “Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy!” Đây là phản ứng có lẽ trung thực nhất vì những vệ binh không biết nhiều về Lề Luật và Kinh Thánh; hơn nữa, họ còn là những người thuộc về các thượng tế và kinh-sư. Họ có lẽ được nhìn thấy và nghe Chúa Giêsu lần đầu tiên, nên chưa có thành kiến với Ngài.
(3) Phản ứng của Nicodemus: Ông là một người Pharisee, trước đây ông đã đến gặp Đức Giêsu ban đêm và đàm đạo với Ngài. Ông nói với họ: “Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không?” Nicodemus biết Lề Luật đòi sự công bằng cho mọi người (Exo 23:1, Deut 1:16); vì thế, mọi người đều có quyền để biện hộ, và tòa án không thể kết án họ khi chưa có bằng chứng rõ rệt. Các kinh-sư đã không theo tiến trình này khi buộc tội Chúa Giêsu. Nhưng Nicodemus đã không có can đảm để làm chứng cho Ngài, khi ông phải đối diện với sự tức giận của họ.
(4) Phản ứng của các kinh-sư: Họ không chỉ tức giận và tố cáo Chúa Giêsu, nhưng còn giận dữ với tất cả những ai không theo phe nhóm họ để tố cáo Ngài. Họ tức giận:
– Với các vệ binh: Họ mắng: “Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc rồi sao? Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pharisees, đã có một ai tin vào tên ấy đâu?” Họ kiêu hãnh lấy địa vị của mình như tiêu chuẩn để bắt người khác cũng phải hành động như họ.
– Với dân chúng: Họ khinh thường: “Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa!” Luật của các Rabbi có 6 điều ngăn cấm trong việc giao tiếp với “dân đen”: “Không làm chứng cho họ, không tin vào lời chứng của họ, không nói điều bí mật cho họ nghe, không cho họ làm cha nuôi của những trẻ mồ côi, không cho họ làm quản lý của các quĩ bác ái, và không đi chung với họ trong cuộc hành trình.” Vì họ quan niệm “dân đen” không biết Lề Luật, nên họ mặc sức giải thích theo cách thức để đạt được mục đích của họ!
– Với Nicodemus: Họ đáp: “Cả ông nữa, ông cũng là người Galilee sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất thân từ Galilee cả.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Có sự liên quan giữa điều răn thứ 5 và điều răn thứ 8: Chúng ta thường để ý đến việc giết người bằng gươm giáo hay súng đạn, mà rất ít khi để ý đến việc giết người bằng sự nói hành hay làm chứng gian.
– Thiên Chúa thấu suốt mọi sự trong tâm hồn con người, nên chúng ta đừng bao giờ vào hùa với nhau để giết hại người công chính và vô tội; vì chúng ta sẽ phải trả giá máu của họ đổ ra.
– Chúng ta phải có can đảm làm nói, sống, và làm chứng cho sự thật; cho dù nhiều khi chúng ta phải trả giá đắt vì sự thật, nhưng chỉ có sự thật mới giải thóat con người.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Saturday of the Fourth Week of Lent
Viết bởi Lan Hương
SATURDAY OF THE 4TH LENT
Readings: Jer 11:18-20; Jn 7:40-53.

1/ First Reading: NAB Jeremiah 11:18 I knew it because the LORD informed me; at that time you, O LORD, showed me their doings. 19 Yet I, like a trusting lamb led to slaughter, had not realized that they were hatching plots against me: “Let us destroy the tree in its vigor; let us cut him off from the land of the living, so that his name will be spoken no more.” 20 But, you, O LORD of hosts, O just Judge, searcher of mind and heart, Let me witness the vengeance you take on them, for to you I have entrusted my cause!
2/ Gospel: NAB John 7:40 Some in the crowd who heard these words said, “This is truly the Prophet.” 41 Others said, “This is the Messiah.” But others said, “The Messiah will not come from Galilee, will he? 42 Does not scripture say that the Messiah will be of David’s family and come from Bethlehem, the village where David lived?” 43 So a division occurred in the crowd because of him. 44 Some of them even wanted to arrest him, but no one laid hands on him. 45 So the guards went to the chief priests and Pharisees, who asked them, “Why did you not bring him?” 46 The guards answered, “Never before has anyone spoken like this one.” 47 So the Pharisees answered them, “Have you also been deceived? 48 Have any of the authorities or the Pharisees believed in him? 49 But this crowd, which does not know the law, is accursed.” 50 Nicodemus, one of their members who had come to him earlier, said to them, 51 “Does our law condemn a person before it first hears him and finds out what he is doing?” 52 They answered and said to him, “You are not from Galilee also, are you? Look and see that no prophet arises from Galilee.” 53 Then each went to his own house.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, O.P.
I. THEME: One must carefully think before condemning the righteous.

In life, when one or a group of people wants to condemn someone, they shall find all possible reasons so that they can condemn that person. They can cause contradiction between individuals or groups, or look for false witnesses, or wrongly interpret the law; but they don’t disclose the real reason of their condemnation.
Today readings give us two examples of the wrong accusation of the righteous. In the first reading, God let the prophet Jeremiah see the wicked plan of those who were planning to seize and to kill him, because they didn’t want to listen to Jeremiah’s accusation that they violated God’s law. In the Gospel, the high priests and the Pharisees executed their plan to kill Jesus because they were afraid that people shall leave them to follow Jesus. On the one side, they sent the temple’s soldiers to seize Jesus, on the other side, they found the way to divide people and to draw people to themselves.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The plan to kill the prophet Jeremiah

1.1/ The wicked’s plan: To be God’s prophet is to say what the Lord wants him to say. The prophet Jeremiah accused many of the Judahites’ sins and the punishments which are going to fall upon them. They didn’t want to listen but also to devise a plan to destroy Jeremiah. They said to each other: “Let us destroy the tree in its vigor; let us cut him off from the land of the living, so that his name will be spoken no more.” Their purposes were not to listen to Jeremiah’s accusation and destroy the proof so that they can continue on their wicked ways.

1.2/ God’s power: But the wicked didn’t know the power of the Lord who sent the prophet. God not only let Jeremiah know about their plan but also uses Babylonian king as the stick to punish them and to take them on exile.
Prophet Jeremiah firmly believed in God’s power, through his prayer to God: “But, you, O Lord of hosts, O just Judge, searcher of mind and heart, Let me witness the vengeance you take on them, for to you I have entrusted my cause!”
People must carefully think before they accuse people whom are sent by God, because the innocence’s blood shall call for vengeance, and God shall give them His justice.
2/ Gospel: The plan to kill Christ

2.1/ The high priests and the scribes planned to kill Christ: The main reason for killing Jesus is for the material profit. They were afraid that if people follow Christ, they shall loose all material benefits which they were enjoying, as St. John reported in another place: “The reason why the crowd went to meet him was that they heard he had done this sign. The Pharisees then said to one another, “You see that you can do nothing; look, the world has gone after him.”” (Jn 12:18-19).

2.2/ Others’ reactions about Christ:
(1) People’s reaction: They didn’t know much about Scripture so the high priests and the scribes used their ignorance of Scripture to cause confusion and division among the people.
– When they saw that some people wanted to believe in Christ as the prophet, they used Scripture and said: “The Messiah will not come from Galilee, will he?”
– When they heard others who said, “This is the Messiah!” They answered: “Does not scripture say that the Messiah will be of David’s family and come from Bethlehem, the village where David lived?”The truth is that Bethlehem was the birthplace of Christ (Mic 5:2); but the Old Testament said nothing about the place to grow up of the Messiah. They used these words to deny Jesus as the Messiah. They accomplished their goal because John reported: “So a division occurred in the crowd because of him.”
(2) The temple soldiers’ reaction: So the guards went to the chief priests and Pharisees, who asked them, “Why did you not bring him?”The guards answered, “Never before has anyone spoken like this one.”
This is probably the most truthful reaction because the temple soldiers didn’t know much about the law and the Scripture; moreover, they were also belonging of the high priest and the Pharisees’ power. They probably heard Jesus’ speech the first time so they didn’t have any prejudice about him.
(3) Nicodemus’ reaction: He was a Pharisee who went to see Jesus at night to converse with him. He knew how to apply of the law, challenging them, “Does our law condemn a person before it first hears him and finds out what he is doing?” He knew the law demands justice for all people (Exo 23:1, Deut 1:16); therefore, all have a right to defend oneself. The Sandherin which was considered the Jewish supreme court, can’t condemn anyone without a clear proof. The scribes didn’t follow the law when they condemned Jesus in his Passion. But Nicodemus had no courage to witness for Jesus when he saw their full of anger.
(4) The Pharisees’ reaction: The Pharisees were not only angry at Jesus but also at everyone who didn’t take their side to accuse him. They were angry at:
– The temple soldiers: They blamed them: “”Have you also been deceived?Have any of the authorities or the Pharisees believed in him?” They were so proud of themselves as the special class that people must imitate them.
– People: The Pharisees despised them: “But this crowd, which does not know the law, is accursed.” The Law of Rabbis had six prohibitions to contact with “the crowd”: Not to witness for them; not to believe in their witness; not to disclose any secret to them; not let them to be foster fathers of orphans; not to let them to be the treasures of charity funds; and not to accompany them on the journey.” Since they thought that the crowd didn’t know of the law, they can interprete the law in any way to achieve their purpose!
– Nicodemus: They responded him: “You are not from Galilee also, are you? Look and see that no prophet arises from Galilee.”

III. APPLICATION IN LIFE:
– There is a close connection between the fifth and the eight commandments: We used to pay attention to kill people by weapons, but rarely to kill others by slander, backbiting and false witnessing.
– God knew everything in human mind so we should never join the wicked to accuse the righteous or the innocence because we must pay the price of their blood.
– We must have courage to speak, to live and to witness for the truth. The truth is hurt, sometimes we have to pay a dearly price, but only the truth shall set us free.