Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Bảy Tuần III PS

Thứ Bảy Tuần III PS
Bài đọc: Acts 9:31-42; Jn 6:60-69.
1/ Bài đọc I: 31 Hồi ấy, trong khắp miền Giu-đê, Ga-li-lê và Sa-ma-ri, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.
32 Bấy giờ ông Phê-rô rảo khắp nơi, xuống thăm cả dân thánh cư ngụ tại Lốt.
33 Nơi đây ông gặp thấy một người tên là Ê-nê liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại.
34 Ông Phê-rô nói với anh ta: “Anh Ê-nê, Đức Giê-su Ki-tô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy.” Lập tức anh đứng dậy.
35 Tất cả những người cư ngụ ở Lốt và đồng bằng Sa-ron thấy anh, và họ trở lại cùng Chúa.
36 Ở Gia-phô, trong số các môn đệ có một bà tên là Ta-bi-tha, có nghĩa là Linh Dương. Bà này đầy công đức vì những việc lành và bố thí bà đã làm.
37 Trong những ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên.
38 Vì Lốt gần Gia-phô, nên khi các môn đệ nghe biết ông Phê-rô ở đó, liền cử hai người đến mời: “Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn.”
39 Ông Phê-rô đứng dậy cùng đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại quanh ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Linh Dương đã may khi còn sống với họ.
40 Ông Phê-rô cho mọi người ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau đó, ông quay lại về phía thi hài và ra lệnh: “Bà Ta-bi-tha, hãy đứng dậy!” Bà ấy mở mắt ra, và khi thấy ông Phê-rô, liền ngồi dậy.
41 Ông đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi dân thánh và các bà goá lại và cho thấy bà đang sống.
42 Cả thành Gia-phô đều biết việc này, và có nhiều người tin vào Chúa.
2/ Phúc Âm: 60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?”
61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư?
62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao?
63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
64 Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người.
65 Người nói tiếp: “Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.”
66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
67 Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”
68 Ông Si-môn Phê-rô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thầy mới có những Lời đem lại sự sống đời đời.
Lời của một người nói ra có thể gây những phản ứng và hiệu quả khác nhau nơi người nghe: Có người cho là lời nói chướng tai không thể chịu đựng nổi; có người cho là lời nói nhảm vô ích; nhưng cũng có những người cho là lời hay ý đẹp, có thể mang lại hy vọng và đem lại sự sống cho những ai thực hành nó. Điều khác biệt là người nghe có hiểu và nhận ra ý nghĩa của lời người khác nói hay không.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh những lời nói mang lại sự sống của Chúa Giêsu và thánh Phêrô. Trong Bài Đọc I, Phêrô dùng lời nói nhân danh Đức Kitô để chữa lành người bại liệt đã 8 năm, và cho một phụ nữ đã chết được sống lại. Trong Phúc Âm, lời tuyên bố của Chúa Giêsu: “Và bánh ta sẽ ban chính là thịt ta để cho thế gian được sống” gây nên những phản ứng khác nhau nơi khán giả. Một số các môn đệ quyết định không theo Chúa Giêsu nữa, vì những lời nói của Ngài làm họ chướng tai. Các Tông đồ, đại diện là Phêrô, tuyên xưng sự cần thiết của Lời Chúa: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phêrô dùng danh Đức Kitô để làm những gì Chúa Giêsu đã làm.
Sách CVTĐ tường thuật: “Hồi ấy, trong khắp miền Judah, Galilee và Samaria, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.” Thiên Chúa quan phòng mọi sự cách khôn ngoan: Ngài biết Giáo Hội cần có những lúc bách hại để thanh tẩy và thử luyện đức tin; nhưng cũng có những lúc cần bình an để củng cố và làm cho đức tin lan tràn. Vì vậy, Giáo Hội cần phải sẵn sàng và chuẩn bị cho các tín hữu đương đầu cách hiệu quả khi bị bách hại cũng như khi được an bình. Trình thuật hôm nay nói tới 2 phép lạ thánh Phêrô đã làm nhân danh Đức Kitô.
1.1/ Phêrô chữa bệnh cho một người tê bại đã 8 năm: Giống như Chúa Giêsu đã từng làm phép lạ để chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền của dân chúng, Phêrô cũng được Chúa ban uy quyền để giảng dạy và chữa lành. Khi Phêrô rảo khắp nơi, xuống thăm cả dân thánh cư ngụ tại Lydda, ông gặp thấy một người tên là Aeneas liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại. Ông nói với anh ta: “Anh Aeneas, Đức Giêsu Kitô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy.” Lập tức anh đứng dậy. Chứng kiến phép lạ đó, tất cả những người cư ngụ ở Lydda và đồng bằng Sharon trở lại cùng Chúa. Điều đáng chú ý ở đây là Phêrô không nhân danh mình, nhưng nhân danh Chúa Giêsu Kitô, để rao giảng và truyền lời chữa bệnh cho dân chúng. Phép lạ Phêrô làm cần thiết để cho mọi người tin những gì ông rao giảng về Đức Kitô.
1.2/ Phêrô cứu người chết sống lại: “Ở Joppa, trong số các môn đệ có một bà tên là Tabitha, có nghĩa là Dorcas (Linh Dương). Bà này đầy công đức vì những việc lành và bố thí bà đã làm. Trong những ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên.
Vì Lydda gần Joppa, nên khi các môn đệ nghe biết ông Phêrô ở đó, liền cử hai người đến mời: “Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn.” Ông Phêrô đứng dậy cùng đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại quanh ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Tabitha đã may khi còn sống với họ.”
Ông Phêrô cho mọi người ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau đó, ông quay lại về phía thi hài và ra lệnh: “Bà Tabitha, hãy đứng dậy!” Bà ấy mở mắt ra, và khi thấy ông Phêrô, liền ngồi dậy. Ông đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi dân thánh và các bà goá lại và cho thấy bà đang sống. Cả thành Joppa đều biết việc này, và có nhiều người tin vào Chúa.” Noi gương Chúa Giêsu đã ngước mắt lên trời cầu nguyện với Chúa Cha, trước khi truyền cho Lazarus hãy trỗi dạy và ra khỏi mồ (Jn 11), Phêrô cũng quỳ xuống cầu nguyện để lấy quyền năng của Thiên Chúa, trước khi gọi tên bà Tabitha và truyền cho Bà hãy đứng dạy. Không phải lời của ai cũng có quyền năng làm cho người chết sống lại, nhưng chỉ có những lời có quyền năng của Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
Cùng nghe một câu Chúa nói: “Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống” (Jn 6:51c), nhưng gây ra 2 phản ứng khác nhau:
2.1/ Phản ứng của các môn đệ về diễn từ Thánh Thể của Chúa Giêsu: Khi nghe Chúa Giêsu nói về việc phải ăn thịt và uống máu Ngài, các môn đệ không thể nào chịu nổi, liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” Nhưng Chúa Giêsu có uy quyền biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.”
Lời của Chúa Giêsu có quyền năng của Thánh Thần; vì thế, có khả năng ban sự sống. Các môn đệ không tin, vì họ suy nghĩ theo tính xác thịt; họ chỉ có thể tin được khi họ để cho Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn họ nhận ra sự thật và tin những gì Chúa nói. Để có Chúa Thánh Thần, họ phải được Chúa Cha ban tặng, như Chúa Giêsu nói với họ: “Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.”
Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa. Họ rút lui vì họ nghĩ họ không thể theo một người nói những lời không theo lề lối suy nghĩ của con người. Họ bỏ lỡ cơ hội học hỏi suy nghĩ cao siêu của Thiên Chúa.
2.2/ Phản ứng của các Tông-đồ: Vậy Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Ông Simon Phêrô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
Chỉ có 3 nhân vật được gọi là Đấng Thánh trong Tin Mừng Gioan: Chúa Cha Thánh (Jn 17:11), Chúa Con Thánh ở đây, và Chúa Thánh Thần (1:33, 14:26, 20:33). Vì cả ba là Đấng Thánh, cả ba đều có sức thánh hóa con người (1:33, 10:36, 14:26, 17:11, 17, 19, 20:22). Chúa Giêsu đến để thánh hóa con người bằng cách tiêu diệt những việc làm của ma quỉ, để mang lại sự sống cho con người. Phêrô tuyên xưng Lời của Chúa Giêsu không những mang lại sự sống, mà chỉ có Lời này mới có thể mang lại sự sống đời đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Lời Chúa là lời có quyền năng của Thánh Thần trong đó; vì thế, chúng ta phải tin Lời Chúa có sức làm cho những gì không có thành có, những gì đã hư lại được chữa lành, những gì đã chết được sống lại, và nhất là có sức làm cho con người đạt được sự sống đời đời.
– Để Lời Chúa có thể sinh ích, con người cần biết quí trọng Lời Chúa: chuẩn bị tâm hồn bằng sự thinh lặng và cầu nguyện, không nghe Lời Chúa cho qua lần chiếu lệ, phải bỏ thời giờ để học hỏi và suy niệm, và nhất là phải thực hành Lời Chúa.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Saturday of the Third Week of Easter
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (Acts 9:31-42):

The Church throughout all Judea, Galilee, and Samaria
was at peace.
She was being built up and walked in the fear of the Lord,
and with the consolation of the Holy Spirit she grew in numbers.
As Peter was passing through every region,
he went down to the holy ones living in Lydda.
There he found a man named Aeneas,
who had been confined to bed for eight years, for he was paralyzed.
Peter said to him,
“Aeneas, Jesus Christ heals you. Get up and make your bed.”
He got up at once.
And all the inhabitants of Lydda and Sharon saw him,
and they turned to the Lord.
Now in Joppa there was a disciple named Tabitha
(which translated is Dorcas).
She was completely occupied with good deeds and almsgiving.
Now during those days she fell sick and died,
so after washing her, they laid her out in a room upstairs.
Since Lydda was near Joppa,
the disciples, hearing that Peter was there,
sent two men to him with the request,
“Please come to us without delay.”
So Peter got up and went with them.
When he arrived, they took him to the room upstairs
where all the widows came to him weeping
and showing him the tunics and cloaks
that Dorcas had made while she was with them.
Peter sent them all out and knelt down and prayed.
Then he turned to her body and said, “Tabitha, rise up.”
She opened her eyes, saw Peter, and sat up.
He gave her his hand and raised her up,
and when he had called the holy ones and the widows,
he presented her alive.
This became known all over Joppa,
and many came to believe in the Lord.

Gospel (Jn 6:60-69):

Many of the disciples of Jesus who were listening said,
“This saying is hard; who can accept it?”
Since Jesus knew that his disciples were murmuring about this,
he said to them, “Does this shock you?
What if you were to see the Son of Man ascending to where he was before?
It is the Spirit that gives life, while the flesh is of no avail.
The words I have spoken to you are Spirit and life.
But there are some of you who do not believe.”
Jesus knew from the beginning the ones who would not believe
and the one who would betray him.
And he said, “For this reason I have told you that no one can come to me
unless it is granted him by my Father.”

As a result of this,
many of his disciples returned to their former way of life
and no longer walked with him.
Jesus then said to the Twelve, “Do you also want to leave?”
Simon Peter answered him, “Master, to whom shall we go?
You have the words of eternal life.
We have come to believe
and are convinced that you are the Holy One of God.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: You have the words of eternal life.
What a speaker said can cause different reactions and effects from his audience. Some might consider them as hard to hear; some said they are illogical and useless; but some might consider them as having profound meaning and can help those who live according to them. All are dependent on if the audience could understand and recognize the speaker’s intention or not.
Today readings rotate around the words that bring life of Jesus and Peter. In the first reading, Peter used the name of Christ to heal the paralyzed who had been confined to bed for eight years, and raised a dead woman to life. In the Gospel, Jesus’ declaration, “I am the living bread that came down from heaven; whoever eats this bread will live forever; and the bread that I will give is my flesh for the life of the world” (Jn 6:51) caused different reactions from his audience. Some of disciples were no longer followed Jesus because they couldn’t accept his words. Peter, represented for the apostles, confessed his faith in Jesus’ words: “Master, to whom shall we go? You have the words of eternal life. We have come to believe and are convinced that you are the Holy One of God.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Peter used Jesus’ name to work two miracles.
The author of the Acts reported: “The church throughout all Judea, Galilee, and Samaria was at peace. It was being built up and walked in the fear of the Lord, and with the consolation of the Holy Spirit it grew in numbers.” God controls the Church according to His wise providence. He knows that not only persecution is needed for the Church to be purified and to grow but also peace is needed to confirm and to expand. Therefore, the Church must be always ready and prepared for the faithful to face persecution as well as to live in peace. Today passage reported two Peter’s miracles which he performed in Christ’s name.
1.1/ Peter healed a man who was paralyzed for eight years: Like Jesus worked miracles to heal all kinds of sickness for people; Peter was also bestowed power to preach and to heal. “As Peter was passing through every region, he went down to the holy ones living in Lydda. There he found a man named Aeneas, who had been confined to bed for eight years, for he was paralyzed. Peter said to him, “Aeneas, Jesus Christ heals you. Get up and make your bed.” He got up at once. And all the inhabitants of Lydda and Sharon saw him, and they turned to the Lord.” The important thing is that Peter didn’t use his name, but Christ’s name to preach and to heal people. God knows Peter’s miracles are necessary for people to believe what he was preaching about Christ.
1.2/ Peter raised a woman from death: “Now in Joppa there was a disciple named Tabitha (which translated means Dorcas). She was completely occupied with good deeds and almsgiving. Now during those days she fell sick and died, so after washing her, they laid (her) out in a room upstairs. Since Lydda was near Joppa, the disciples, hearing that Peter was there, sent two men to him with the request, “Please come to us without delay.” So Peter got up and went with them. When he arrived, they took him to the room upstairs where all the widows came to him weeping and showing him the tunics and cloaks that Dorcas had made while she was with them.”
“Peter sent them all out and knelt down and prayed. Then he turned to her body and said, “Tabitha, rise up.” She opened her eyes, saw Peter, and sat up. He gave her his hand and raised her up, and when he had called the holy ones and the widows, he presented her alive.”
Imitating Christ who also raised his eyes to heaven and prayed to his Father before commanded Lazarus to raised up and to get out of the tomb (Jn 11); Peter also knelt down to pray to ask for God’s power before called and commanded her to stand up. It was not Peter’s words that raised up the death, but his words in the name of the Lord raised her up.
2/ Gospel: “The words I have spoken to you are spirit and life.”
Jesus’ saying, “and the bread that I will give is my flesh for the life of the world” (Jn 6:51c), caused two different reactions:
2.1/ From some of Jesus’ disciples: When Jesus talked about people must eat his flesh and drink his blood, some disciples couldn’t be quiet, they protested: “This saying is hard; who can accept it?” Since Jesus knew that his disciples were murmuring about this, he said to them, “Does this shock you? What if you were to see the Son of Man ascending to where he was before? It is the spirit that gives life, while the flesh is of no avail. The words I have spoken to you are spirit and life. But there are some of you who do not believe.”
Jesus’ words has the power of the Holy Spirit; therefore, they have power to give life. Some disciples didn’t believe them because they reasoned according to the flesh; they can only believe if they let the Holy Spirit guide them to recognize the truth and to believe in what Jesus said. In order to have the Holy Spirit, they must be bestowed by the Father as Jesus told them, “For this reason I have told you that no one can come to me unless it is granted him by my Father.”
As a result of this, many of his disciples returned to their former way of life and no longer accompanied him. They withdrew because they couldn’t understand Jesus’ revelation which exceeded their reason. They missed an opportunity to learn about divine revelation.
2.2/ From Jesus’ apostles: Jesus then said to the Twelve, “Do you also want to leave?” Simon Peter answered him, “Master, to whom shall we go? You have the words of eternal life. We have come to believe and are convinced that you are the Holy One of God.”
There are only three who were called “holy” in the Fourth Gospel. The Father is holy (Jn 17:11); the Son in today passage and the Holy Spirit (1:33, 14:26, 20:33). Since all three are holy, they all have power to sanctify people (1:33, 10:36, 14:26, 17:11, 17, 19, 20:22). Jesus comes to sanctify men by destroying the devil’s works to restore life for men. Peter confessed that Jesus’ words can bring not only life in this world, but also the eternal life.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God’s word has the Holy Spirit’s power in it; therefore, we must believe that it has power to create from nothing, to heal what has been broken up, to rise up what has been died, and specially to help people to reach eternal life.
– In order to benefit from God’s words, we need to pay respect for God’s words by preparing our mind through silence and prayer, carefully listening to them, and making an effort to study, to meditate, and to practice God’s words in our life.