Thứ Bảy Tuần II MC
Bài đọc: Mic 7:14-15, 18-20; Lk 15:1-3, 11-32.
1/ Bài đọc I: 14 (Lạy Đức Chúa,) xin Ngài dùng gậy chăn dắt dân là đàn chiên, là cơ nghiệp của Ngài, đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái. Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Ba-san và Ga-la-át như những ngày thuở xa xưa. 15 Như thời Ngài ra khỏi đất Ai-cập, xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công. 18 Thần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu đựng lỗi lầm, Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài? Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa, 19 Người sẽ lại thương xót chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân.
Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển. 20 Ngài sẽ bày tỏ lòng thành tín cho Gia-cóp, và tình thương cho Áp-ra-ham, như đã thề với tổ phụ chúng con từ thuở trước.
2/ Phúc Âm: 1 Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.
2 Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này: “Một người kia có hai con trai.
12 Người con thứ nói với cha rằng: “Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng. Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói!
18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.
20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha. 21 Bấy giờ người con nói rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. ..
22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng!
24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy. Và họ bắt đầu ăn mừng.
25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì.
27 Người ấy trả lời: “Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ. 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ.
29 Cậu trả lời cha: “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng! 31 “Nhưng người cha nói với anh ta: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình thương tha thứ của Thiên Chúa
Khi chúng ta nghe Chúa Giêsu đòi hỏi phải yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những người đã xúc phạm đến chúng ta; nhiều người đã lắc đầu và chép miệng than: Khó quá! Làm sao thực hiện nổi? Chắc chắn Thiên Chúa không đòi con người làm những gì quá sức mình. Để giúp con người làm được điều này, Thiên Chúa ban ơn thánh và mời gọi con người nhìn lại mối liên hệ của họ với Thiên Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay giúp con người nhận ra tình thương tha thứ của Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi của con người đã xúc phạm đến Ngài. Trong Bài Đọc I, Tiên-tri Micah xin Thiên Chúa nối lại mối liên hệ của Ngài với Israel sau Thời Lưu Đày. Điều này chỉ Thiên Chúa mới có thể làm được, vì mọi con dân Israel đã xúc phạm đến Ngài. Để thực hiện điều đó, Thiên Chúa phải chà đạp tội lỗi dưới chân hay quăng chúng xuống đáy biển. Trong Phúc Âm, Thánh-sử Luca viết lại cho chúng ta một câu truyện tuyệt vời về tình thương tha thứ của Thiên Chúa. Ngài sẵn sàng tha thứ vô điều kiện và phục hồi quyền làm con, khi một người ăn năn trở lại.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa nhân từ.
1.1/ Xin Thiên Chúa tiếp tục chăn dắt dân: Những gì Tiên-tri Micah viết trong chương cuối hôm nay giả sử Thời Lưu Đày đã qua, và Thiên Chúa đã có kế họach cho dân Do-Thái trở về để tái thiết Đền Thờ và xây dựng lại quê hương. Tiên-tri ước mơ Thiên Chúa sẽ nối lại tình cha con, như khi họ mới từ Ai-cập vào Đất Hứa: “Lạy Đức Chúa, xin Ngài dùng gậy để chăn dắt dân là đàn chiên, là cơ nghiệp của Ngài, đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái. Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Bashan và Galaat như những ngày thuở xa xưa. Như thời Ngài ra khỏi đất Ai-cập, xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công.”
1.2/ Thiên Chúa không chấp tội của con người: Tiên-tri ý thức sâu xa các tội của dân đã xúc phạm đến Thiên Chúa, và tình thương như trời biển của Ngài dành cho dân. Họ xứng đáng lãnh nhận mọi hình phạt và ngay cả cái chết; nhưng họ còn sống và còn được trở về quê hương là hòan tòan do lòng nhân từ của Thiên Chúa. Tiên-tri Micah tự hỏi: “Thần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu đựng lỗi lầm, Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài? Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa, Người sẽ lại thương xót chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân. Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển.”
2/ Phúc Âm: Người Cha nhân hậu
2.1/ Người tội lỗi cần tình thương của Thiên Chúa: Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. Những người Pharisees và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” Chúa Giêsu đưa ra 3 dụ ngôn để giúp họ nhận ra tình thương Thiên Chúa, và dụ ngôn “Người Cha nhân hậu” tuyệt vời hơn cả, vì nó bao hàm tất cả các tiến trình phạm tội, xám hối, trở về, và tình thương tha thứ.
(1) Tội lỗi và tự do: Tội lỗi xảy ra khi con người lạm dụng quyền tự do của mình. Thiên Chúa ban cho con người quyền tự do chọn lựa, và Ngài tôn trọng quyền tự do của con người. Dĩ nhiên Ngài có thể bắt con người làm theo ý Ngài, nhưng làm như thế là mâu thuẫn với chính Ngài, và con người cũng không thỏai mái khi bị bắt làm như thế. Người con thứ cho chúng ta nhìn thấy cách xử dụng tự do không đúng của con người. Người cha để cho con hòan tòan tự do, mặc dù ông rất đau khổ trong lòng, vì ông biết có thể đây là lần cuối được nhìn thấy con.
(2) Tội lỗi và hình phạt: Tự do chọn lựa là phải lãnh nhận hậu quả mang lại. Người biết dùng tự do là người biết cân nhắc kỹ các hậu quả sẽ mang lại của từng lựa chọn. Người con thứ đã không nhìn thấy trước hậu quả của lối sống anh ta đã chọn; và khi hậu quả xảy ra, anh mới biết mình đã lựa chọn không đúng. Vì không có nghề, nên anh phải chăn heo, là một nghề mà người Do-Thái khinh thường. Chưa hết, vì quá đói nên anh ước ao được ăn những đồ heo ăn, mà cũng chẳng ai cho. Danh dự của một con người giờ còn thua cả một con vật nhơ bẩn.
(3) Tội lỗi và xám hối: Đau khổ cần thiết vì nó giúp con người biết phân biệt phải trái; trong đau khổ, con người nhận ra nhu cầu phải ăn năn xám hối. Người con thứ nhận ra mình đã không sống xứng đáng với địa vị làm con, nên muốn xin trở nên như một người làm công để có cơm ăn cho khỏi chết đói. Và anh ta mạnh dạn đứng lên ra về.
(4) Tội lỗi và tha thứ: Có một chi tiết nhỏ, nhưng nhiều người đã nhận ra và viết về nó: Làm sao người cha biết khi nào con trở về mà chạy ra đón con? Có người suy đóan: chắc ngày nào ông cũng ra đón vì thương con. Điều hợp lý hơn có lẽ Chúa Giêsu muốn ám chỉ Thiên Chúa, vì chỉ có Thiên Chúa mới biết những gì xảy ra trong tâm hồn con người. Ngài tha thứ mà chẳng đòi điều kiện nào cả; cũng chẳng cần con kịp nói hết lời. Không những sẵn sàng tha thứ mọi tội mà còn phục hồi quyền làm con qua việc mặc áo đẹp nhất, xỏ nhẫn, mang giầy, và ăn mừng.
2.2/ Con người không thể hiểu được tình thương Thiên Chúa: Tình thương quá tuyệt vời của người cha làm nhiều người bất mãn, trong đó có người anh của người con thứ.
(1) Phản ứng của người anh cả: Khi biết lý do của buổi tiệc, Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ, và cậu được dịp để bày tỏ nỗi tức giận của mình:
– Kể công phục vụ: “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè.”
– Từ chối không nhận em mình: “Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”
(2) Phản ứng của người cha: Ông vẫn bênh vực người con thứ và kiên nhẫn cắt nghĩa cho người con cả: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta khó tha thứ cho kẻ thù và cầu nguyện cho người xúc phạm; vì chúng ta không chịu xét mình để nhìn ra tình thương tha thứ và cách cư xử của Thiên Chúa với chúng ta.
– Một khi chúng ta nhìn ra tình thương tha thứ của Thiên Chúa và cách cư xử của Thiên Chúa, chúng ta sẽ dễ dàng tha thứ cho anh chị em hơn; và nhận ra những gì họ xúc phạm đến chúng ta không thể so sánh với những gì chúng ta đã xúc phạm đến Thiên Chúa.
– Sau cùng, tất cả chỉ là tình thương. Nếu chúng ta đã nhận được tình thương từ Thiên Chúa, chúng ta cũng phải chia sẻ tình thương cho nhau.
SATURDAY OF THE 2ND WEEK OF LENT
Readings: Mic 7:14-15, 18-20; Lk 15:1-3, 11-32.
1/ First Reading: NAB Micah 7:14 Shepherd your people with your staff, the flock of your inheritance, That dwells apart in a woodland, in the midst of Carmel. Let them feed in Bashan and Gilead, as in the days of old; 15 as in the days when you came from the land of Egypt, show us wonderful signs. 16 The nations shall behold and be put to shame, in spite of all their strength; they shall put their hands over their mouths; their ears shall become deaf. 17 They shall lick the dust like the serpent, like reptiles on the ground; they shall come quaking from their fastnesses, trembling in fear of you (the LORD, our God). 18 Who is there like you, the God who removes guilt and pardons sin for the remnant of his inheritance; who does not persist in anger forever, but delights rather in clemency, 19 and will again have compassion on us, treading underfoot our guilt? You will cast into the depths of the sea all our sins; 20 you will show faithfulness to Jacob, and grace to Abraham, as you have sworn to our fathers from days of old.
2/ Gospel: NAB Luke 15:1 The tax collectors and sinners were all drawing near to listen to him, 2 but the Pharisees and scribes began to complain, saying, “This man welcomes sinners and eats with them.” 3 So to them he addressed this parable. 11 Then he said, “A man had two sons, 12 and the younger son said to his father, ‘Father, give me the share of your estate that should come to me.’ So the father divided the property between them. 13 After a few days, the younger son collected all his belongings and set off to a distant country where he squandered his inheritance on a life of dissipation. 14 When he had freely spent everything, a severe famine struck that country, and he found himself in dire need. 15 So he hired himself out to one of the local citizens who sent him to his farm to tend the swine. 16 And he longed to eat his fill of the pods on which the swine fed, but nobody gave him any. 17 Coming to his senses he thought, ‘How many of my father’s hired workers have more than enough food to eat, but here am I, dying from hunger. 18 I shall get up and go to my father and I shall say to him, “Father, I have sinned against heaven and against you. 19 I no longer deserve to be called your son; treat me as you would treat one of your hired workers.”‘ 20 So he got up and went back to his father. While he was still a long way off, his father caught sight of him, and was filled with compassion. He ran to his son, embraced him and kissed him. 21 His son said to him, ‘Father, I have sinned against heaven and against you; I no longer deserve to be called your son.’ 22 But his father ordered his servants, ‘Quickly bring the finest robe and put it on him; put a ring on his finger and sandals on his feet. 23 Take the fattened calf and slaughter it. Then let us celebrate with a feast, 24 because this son of mine was dead, and has come to life again; he was lost, and has been found.’ Then the celebration began. 25 Now the older son had been out in the field and, on his way back, as he neared the house, he heard the sound of music and dancing. 26 He called one of the servants and asked what this might mean. 27 The servant said to him, ‘Your brother has returned and your father has slaughtered the fattened calf because he has him back safe and sound.’ 28 He became angry, and when he refused to enter the house, his father came out and pleaded with him. 29 He said to his father in reply, ‘Look, all these years I served you and not once did I disobey your orders; yet you never gave me even a young goat to feast on with my friends. 30 But when your son returns who swallowed up your property with prostitutes, for him you slaughter the fattened calf.’ 31 He said to him, ‘My son, you are here with me always; everything I have is yours. 32 But now we must celebrate and rejoice, because your brother was dead and has come to life again; he was lost and has been found.'”
________________________________________
I. THEME: God’s love and forgiveness
When people hear Jesus’ teaching about to forgive one’s enemies and to pray for those who persecuted us, many people shook their head and complained: It is impossible! How can it be achieved? One thing people need to know that God never demands human beings to do the impossible thing. To help people to do what He demands, He gives them grace and invites them to reflect on their relationship with Him.
Today readings help people to recognize that God’s love and forgiveness are greater than human sins which they committed against Him. In the first reading, the prophet Micah asked God to reconnect His relationship with the Israelites after the Exile. Only God can do this because all the Israelites sinned against Him. To achieve that, God must tread underfoot the Israelites’ guilt and cast into the depths of the sea all their sins. In the Gospel, St. Luke presented to us a deep meaning story about God’s loving forgiveness. He is always ready to forgive and to recover the rights of sinners when they repented.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: God’s mercy and compassion
1.1/ God continues to care for people: What the prophet Micah wrote in his last chapter supposes that the Exile had past; and God has a plan for the Israelites to come back to their country to re-establish it and to rebuild the temple. The prophet dreamed about the day that God shall establish the relationship with the Israelites as in the days He led them from Egypt to the Promise Land through these prayers: “O Lord! Shepherd your people with your staff, the flock of your inheritance that dwells apart in woodland, in the midst of Carmel. Let them feed in Bashan and Gilead, as in the days of old; as in the days when you came from the land of Egypt, show us wonderful signs.”
1.2/ God doesn’t hold on to people’s sins: The prophet clearly recognized the Israelites’ sins against God and His immense love for them. The prophet thought the Israelites deservedly received all punishments and even death; but the fact they were still living and having an opportunity to come back to their country was completely out of God’s mercy. The prophet Micah amazed of God’s loving forgiveness: “Who is there like you, the God who removes guilt and pardons sin for the remnant of his inheritance; who does not persist in anger forever, but delights rather in clemency, and will again have compassion on us, treading underfoot our guilt? You will cast into the depths of the sea all our sins; you will show faithfulness to Jacob, and grace to Abraham, as you have sworn to our fathers from days of old.”
2/ Gospel: The merciful Father
2.1/ Sinners need God’s forgiveness: St. Luke arranged the story in the context of a bigger picture and an important message: All people are sinners and therefore, they need God’s loving forgiveness. He opened the story with human reaction: “The tax collectors and sinners were all drawing near to listen to him, but the Pharisees and scribes began to complain, saying, “This man welcomes sinners and eats with them.” So to them he addressed this parable.” Chapter 15 had three stories of “lost and found” stories, but the last one is long, deep and most beautiful than other two stories because it included the whole process from sinning, repenting, returning and receiving God’s forgiveness.
(1) Sin and freedom: Sin happens when one misuses his freedom. God bestows on people freedom and He respects their freedom to choose. God, of course, can make people to obey Him; but if He does that, He is contradictory with Himself, and people don’t feel comfortable when they must do that. The young son showed us an example of misusing freedom by asking his father to give him his portion and to leave his father’s house. The father let his young son have complete freedom though he was suffering. He knew this might be his last chance to see his son.
(2) Sin and punishment: When one chooses the way, he also chooses the result of that way. The one who knows how to properly use his freedom, must learn in advance all possible results that can happen and choose the way that brings good results. The young son didn’t foresee bad results of his decision. When the bad results occurred, he knew that he made a wrong decision. Since he had no skill for a decent job, he must take care of pigs, a lowly and insulted job by the Israelites. Not only that, he wished to eat what the pigs were eating because he was so hungry; but no one gave that to him. His dignity was lower than the impure animals.
(3) Sin and repentance: Suffering and pain are necessary for people to know right from wrong. In moments of suffering, people recognize the need of repentance. The young son recognized he didn’t live according to a son’s duty. He wanted to ask his father to treat him as a servant so he could have food to eat. He determined to stand up and to return.
(4) Sin and forgiveness: There is a small detail in the story, but many people noticed that why did the father know when his young son coming back so that he can welcome him? Some stipulated that he must come out of his house everyday with a hope that he might see him coming back. The more reasonable argument is probably because Jesus wanted to imply God the Father; only God knows what is happening in human mind. He is ready to unconditionally forgive and didn’t let the young son to finish his talking. He doesn’t only forgive but also recovered all of his rights through clothing him with the most beautiful dress, putting a golden ring in his finger and a pair of shoes in his feet, and ordering to have a welcome back party.
2.2/ People can’t fathom God’s love: The father’s immense love and unconditional forgiveness made many people uncomfortable, especially the older son.
(1) The older son’s reaction: When he knew the reason of the welcome back party, he was upset and angry, and refused to enter his house. The father, again, showed us the depth of his love; he came out and begged him to come in. Firstly, the old son vented his anger at his father by saying: “Look, all these years I served you and not once did I disobey your orders; yet you never gave me even a young goat to feast on with my friends.” Secondly, he accused his brother and refused to consider him as his brother: “But when your son returns who swallowed up your property with prostitutes, for him you slaughter the fattened calf.”
(2) The father’s reaction: He patiently explained the reason of his love and forgiveness: “My son, you are here with me always; everything I have is yours. But now we must celebrate and rejoice, because your brother was dead and has come to life again; he was lost and has been found.”
III. APPLICATION IN LIFE:
– It is difficult for us to forgive our enemies and to pray for our persecutors because we didn’t examine our conscience to recognize of God’s forgiveness for us.
– Once we recognized God’s forgiveness and His love for us, we shall easily forgive for our brothers and sisters. We shall also recognize that their sins against us sometimes can’t be compared with our sins against God.
– Finally, all that matter is love. If we received love from God, we must also share this love for one another.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP