Thứ Bảy Tuần 5 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen 3:9-24; Mk 8:1-10.
1/ Bài đọc I: 9 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa gọi con người và hỏi: “Ngươi ở đâu? “
10 Con người thưa: “Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.” 11 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi: “Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không?” 12 Con người thưa: “Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.”
13 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi người đàn bà: “Ngươi đã làm gì thế? ” Người đàn bà thưa: “Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.”
14 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán với con rắn: “Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.
15 Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.”
16 Với người đàn bà, Chúa phán: “Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén; ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi.”
17 Với con người, Chúa phán: “Vì ngươi đã nghe lời vợ và ăn trái cây mà Ta đã truyền cho ngươi rằng: “Ngươi đừng ăn nó”, nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi; ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi, mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra.
18 Đất đai sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng. 19 Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn, cho đến khi trở về với đất, vì từ đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất.” 20 Con người đặt tên cho vợ là E-và, vì bà là mẹ của chúng sinh.
21 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa làm cho con người và vợ con người những chiếc áo bằng da và mặc cho họ. 22 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa nói: “Này con người đã trở thành như một kẻ trong chúng ta, biết điều thiện điều ác. Bây giờ, đừng để nó giơ tay hái cả trái cây trường sinh mà ăn và được sống mãi.” 23 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Ê-đen để cày cấy đất đai, từ đó con người đã được lấy ra.
24 Người trục xuất con người, và ở phía đông vườn Ê-đen, Người đặt các thần hộ giá với lưỡi gươm sáng loé, để canh giữ đường đến cây trường sinh.
2/ Phúc Âm: 1 Trong những ngày ấy, lại có một đám rất đông, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói: 2 “Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn! 3 Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.”
4 Các môn đệ thưa Người: “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no?”
5 Người hỏi các ông: “Anh em có mấy chiếc bánh? ” Các ông đáp: “Thưa có bảy chiếc.”
6 Người truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho đám đông.
7 Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn cả cá ra.
8 Đám đông đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa: bảy giỏ!
9 Mà đám đông có khoảng bốn ngàn người. Người giải tán họ.
10 Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lợi ích và tai hại của thức ăn
Có những thức ăn nuôi dưỡng và làm cho con người được sống khỏe; có những thức ăn gây bệnh (cao đường, cao máu, cao mỡ) và làm con người phải chết. Một con người bình dân sẽ không biết những hậu quả của thức ăn, nếu không được những nhà chuyên môn cho biết hậu quả của nó. Để sống khỏe, con người cần tuân theo sự chỉ dẫn của các nhà chuyên môn. Nếu ngoan cố ăn bậy theo ý mình, con người sẽ phải lãnh hậu quả tai hại của nó.
Các Bài Đọc hôm nay liên quan đến những lợi ích và tai hại của thức ăn. Trong Bài Đọc I, cả ma quỉ và tổ tiên con người phải lãnh nhận các hậu quả trầm trọng, vì đã bất tuân sự chỉ dẫn của Thiên Chúa để ăn trái của Cây Biết Thiện Ác. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu làm phép lạ cho 4,000 người ăn no nê. Vì của ăn này, tất cả dân chúng trở nên mạnh khỏe và không bị ngất xỉu dọc đường.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hình phạt của tội lỗi
1.1/ Sự thật được tiết lộ: Mọi hành động của con người đều cho hậu quả tốt hoặc xấu. Hậu quả của việc bất tuân Thiên Chúa qua việc ăn trái cấm làm con người sợ hãi, xấu hổ, và trốn tránh sự thật. Sớm hay muộn, con người cũng phải đối diện với sự phán xét của Thiên Chúa.
Khi được hỏi vì lý do tại sao phạm tội, con người không dám nhận trách nhiệm, nhưng đổ lỗi vòng quanh cho người khác: Ông Adong đổ lỗi cho Bà Evà, và còn ám chỉ phần lỗi của Thiên Chúa: “Người đàn bà Ngài cho ở với con.” Bà Evà đổ lỗi cho con rắn “Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.” Nếu Bà vâng lời Thiên Chúa, con rắn đâu cám dỗ được. Con người có tự do hành động; và vì thế, con người phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.
1.2/ Thiên Chúa ra hình phạt cho tất cả:
(1) Hình phạt của Con Rắn: Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn: “Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi. Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.”” Mối thù giữa ma quỉ và con người, giữa dòng giống ma quỉ và dòng giống con người. Mối thù này được chiến thắng bởi Đức Mẹ và Chúa Giêsu.
(2) Hình phạt của Bà Evà: Với người đàn bà, Chúa phán: “Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén; ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi.” Điều truyền này nói lên vai trò gia trưởng trong gia đình của người đàn ông.
(3) Hình phạt của Ông Adong: Đất đai bị nguyền rủa vì ngươi và sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi. Con người phải làm việc vất vả mọi ngày trong đời mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra; vì Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ đuổi con người ra khỏi vườn Eden. Hình phạt nặng nhất là sự chết: “Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất.”
1.3/ Con người bị ngăn cản không cho đụng đến Cây Trường Sinh: Trình thuật hôm nay củng cố sự kiện có 2 cây Thiên Chúa đặt chính giữa vườn: Cây Trường Sinh và Cây Biết Thiện Ác. Vì con người đã ăn trái cây của Cây Biết Thiện Ác, nên họ biết điều thiện và điều ác. Nhiều người giả sử nếu Ông Bà ăn quả của Cây Trường Sinh, con người sẽ được sống mãi. Để ngăn cản không cho con người ăn trái cây này, Thiên Chúa phán: “Này con người đã trở thành như một kẻ trong chúng ta, biết điều thiện điều ác. Bây giờ, đừng để nó giơ tay hái cả trái Cây Trường Sinh mà ăn và được sống mãi. Người trục xuất con người, và ở phía Đông vườn Eden, Người đặt các thần hộ giá với lưỡi gươm sáng loé, để canh giữ đường đến Cây Trường Sinh.”
2/ Phúc Âm: Chúa làm phép lạ cho 4,000 người ăn no nê.
2.1/ Phản ứng của Chúa Giêsu và của các môn đệ:
(1) Chúa Giêsu biết mọi nhu cầu của con người: phần hồn cũng như phần xác. Những chi tiết của trình thuật nói lên sự quan tâm và lòng thương xót của Ngài: “Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn! Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.”
(2) Phản ứng của các tông-đồ rất thực tế: Trong nơi hoang vắng này, làm sao tìm được bánh cho bằng ấy người? Lấy tiền đâu mà mua nhiều bánh như vậy? Đó là trách nhiệm của họ, đâu phải là của chúng ta! Rất nhiều người lãnh đạo phần hồn dựa vào những lý do như thế để từ chối giúp đỡ giáo dân về phần xác; nhưng bổn phận bác ái là cho hết mọi người, đâu trừ những nhà rao giảng. Hơn nữa, nhiều người tin vào Chúa không do những lời giảng cao siêu, nhưng do tấm lòng thương xót của người rao giảng.
2.2/ Phép lạ hóa bánh ra nhiều: Cần lưu ý có hai phép lạ hóa bánh ra nhiều trong Tin Mừng của Marcô:
(1) Phép lạ hóa bánh ra nhiều từ 5 chiếc bánh và 2 con cá để nuôi 5,000 người (Mk 6): Tất cả 4 Thánh-ký đều tường thuật phép lạ này (Mt 14:15-21, Mk 6:34-44, Lk 9:12-17, Jn 6:1-14).
(2) Phép lạ hóa bánh ra nhiều từ 7 chiếc bánh và vài con cá để nuôi 4,000 người: Chỉ có trong Marcô trong trình thuật hôm nay, và được nhắc lại trong Mt 16:10.
– Những điều giống nhau trong 2 phép lạ: Công thức chúc lành như khi lập BT Thánh Thể trong Bữa Tiệc Ly: “Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho đám đông.” Lời thắc mắc của các tông-đồ “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no?”
– Những điều khác nhau trong 2 phép lạ: Số người hiện diện, số bánh, và số cá. Số bánh còn dư lại: 7 giỏ cho 4,000 và 12 giỏ cho 5,000. Địa điểm phép lạ xảy ra: gần Capernaum, vùng của Do-Thái, cho 5,000; và vùng Decapolis, lãnh thổ của Dân Ngọai, cho 4,000.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần tuân theo sự chỉ dẫn của Thiên Chúa và các nhà chuyên môn, vì có rất nhiều điều chúng ta không biết, hay vượt quá sự hiểu biết của con người chúng ta.
– Vâng lời những lệnh truyền của Thiên Chúa không hạn chế sự tự do của chúng ta, nhưng giúp chúng ta đạt những hậu quả tốt, và vượt qua những cám dỗ của ma quỉ và thế gian.
– Thiên Chúa là Đấng Tốt Lành và thấu suốt mọi sự. Chúng ta cần tin tưởng tuyệt đối và tuân giữ những gì Ngài truyền. Vì không một ai trên đời này khôn ngoan hơn Thiên Chúa, chúng ta phải tuân theo những Lời Ngài dạy hơn là những lời của người đời.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Saturday of the Fifth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
SATURDAY OF THE 5 OT1
Readings: Gen 3:9-24; Mk 8:1-10.
1/ Reading I: NAB Genesis 3:9 The LORD God then called to the man and asked him, “Where are you?” 10 He answered, “I heard you in the garden; but I was afraid, because I was naked, so I hid myself.” 11 Then he asked, “Who told you that you were naked? You have eaten, then, from the tree of which I had forbidden you to eat!” 12 The man replied, “The woman whom you put here with me– she gave me fruit from the tree, so I ate it.” 13 The LORD God then asked the woman, “Why did you do such a thing?” The woman answered, “The serpent tricked me into it, so I ate it.” 14 Then the LORD God said to the serpent: “Because you have done this, you shall be banned from all the animals and from all the wild creatures; On your belly shall you crawl, and dirt shall you eat all the days of your life. 15 I will put enmity between you and the woman, and between your offspring and hers; He will strike at your head, while you strike at his heel.” 16 To the woman he said: “I will intensify the pangs of your childbearing; in pain shall you bring forth children. Yet your urge shall be for your husband, and he shall be your master.” 17 To the man he said: “Because you listened to your wife and ate from the tree of which I had forbidden you to eat, “Cursed be the ground because of you! In toil shall you eat its yield all the days of your life. 18 Thorns and thistles shall it bring forth to you, as you eat of the plants of the field. 19 By the sweat of your face shall you get bread to eat, Until you return to the ground, from which you were taken; For you are dirt, and to dirt you shall return.” 20 The man called his wife Eve, because she became the mother of all the living. 21 For the man and his wife the LORD God made leather garments, with which he clothed them. 22 Then the LORD God said: “See! The man has become like one of us, knowing what is good and what is bad! Therefore, he must not be allowed to put out his hand to take fruit from the tree of life also, and thus eat of it and live forever.” 23 The LORD God therefore banished him from the garden of Eden, to till the ground from which he had been taken. 24 When he expelled the man, he settled him east of the garden of Eden; and he stationed the cherubim and the fiery revolving sword, to guard the way to the tree of life.
2/ Gospel: NAB Mark 8:1 In those days when there again was a great crowd without anything to eat, he summoned the disciples and said, 2 “My heart is moved with pity for the crowd, because they have been with me now for three days and have nothing to eat. 3 If I send them away hungry to their homes, they will collapse on the way, and some of them have come a great distance.” 4 His disciples answered him, “Where can anyone get enough bread to satisfy them here in this deserted place?” 5 Still he asked them, “How many loaves do you have?” “Seven,” they replied. 6 He ordered the crowd to sit down on the ground. Then, taking the seven loaves he gave thanks, broke them, and gave them to his disciples to distribute, and they distributed them to the crowd. 7 They also had a few fish. He said the blessing over them and ordered them distributed also. 8 They ate and were satisfied. They picked up the fragments left over– seven baskets. 9 There were about four thousand people. He dismissed them 10 and got into the boat with his disciples and came to the region of Dalmanutha.
________________________________________
I. THEME: Benefits and dangers of food
There are foods that nourish and help our body to be healthy; but also some food that cause high cholesterol, sugar and blood and bring people to an early death. A simple folk might not know the effects of food unless the experts made them known. To live a healthy life, people need to follow the experts’ guidance. If people eat whatever they want, they must suffer all of its terrible results.
Today readings tell us some benefits and dangers of food. In the first reading, both the devil and people must receive terrible results from disobeying God’s command by eating the fruit from the knowing good and evil tree. In the Gospel, Jesus performed a miracle to feed four thousands. Because of this miracle, many of them were refreshed and not fainted along the ways to their homes.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The punishments of the first sin
1.1/ The truth is revealed: All of human acts bring either good or bad results to the ones who did them. The results of disobeying God and eating the forbidden fruit are: fear, shame and hiding from God. Soon or later, people must face God’s judgment.
When God asked Adam and Eve the reason for their acts, they don’t dare to accept their faults but pointed their finger to others: Adam pointed his finger to Eve and also implied God’s fault by saying, “The woman whom you put here with me– she gave me fruit from the tree, so I ate it.” Eve attributed her fault to the serpent, “The serpent tricked me into it, so I ate it.” If she were obeyed God, there is no way for the serpent to allure her. People have freedom to act; therefore, they must be responsible for their act.
1.2/ God declared punishments to all parties.
(1) For the serpent: The Lord God said to the serpent, “Because you have done this, you shall be banned from all the animals and from all the wild creatures; On your belly shall you crawl, and dirt shall you eat all the days of your life.I will put enmity between you and the woman, and between your offspring and hers; He will strike at your head, while you strike at his heel.” The enmity between the devil and people, between the devil’s offspring and the woman’s offspring was conquered by the Blessed Mary and Jesus Christ.
(2) For Eve, the woman: The Lord God said to her, “I will intensify the pangs of your childbearing; in pain shall you bring forth children. Yet your urge shall be for your husband, and he shall be your master.” This punishment also implied the man’s leadership in his family.
(3) For Adam, the man: The Lord God said to him, “Because you listened to your wife and ate from the tree of which I had forbidden you to eat, “Cursed be the ground because of you! In toil shall you eat its yield all the days of your life.Thorns and thistles shall it bring forth to you, as you eat of the plants of the field.By the sweat of your face shall you get bread to eat, until you return to the ground, from which you were taken.” The heaviest punishment for the man and the woman is death, as God said, “For you are dirt, and to dirt you shall return.”
1.3/ Adam and Eve were prevented from touching the tree of life: Today report confirms there are two trees in the middle of the Garden: the tree of life and the knowing good and evil tree. Since Adam and Eve ate the latter tree, they know good and evil. Many people suppose that if they eat the fruit from the tree of life, their descendants shall be happy because they shall live forever.
To prevent them from eating the fruit of this tree, the Lord God declared, “See! The man has become like one of us, knowing what is good and what is bad! Therefore, he must not be allowed to put out his hand to take fruit from the tree of life also, and thus eat of it and live forever.”When the Lord God expelled the man, he settled him east of the Garden of Eden; and he stationed the cherubim and the fiery revolving sword, to guard the way to the tree of life.
2/ Gospel: Jesus multiplied bread to feed four thousand people.
2.1/ Jesus’ and his disciples’ reactions:
(1) Jesus knew two basic needs of humankind: bodily and spiritual. The details of today passage highlighted Jesus’ concern not only spiritual but also material need of the people. He said to his disciples: “I have compassion on the crowd, because they have been with me now three days, and have nothing to eat;and if I send them away hungry to their homes, they will faint on the way; and some of them have come a long way.”
(2) The disciples’ practical reaction: They were very practical. They voiced their concerns: How could we find enough bread for such a crowd in the desert? Even if we could find bread, how could we find money to buy them? That is their responsibility to find bread, our duty is to give them spiritual food!
Many spiritual leaders can based on these reasons to turn away those who came to them for material help. They forgot that charity is the duty of all faithful, they aren’t exceptional. Moreover, many believed in God, not by preachers’ words but by their merciful acts.
2.2/ The multiplication of bread: There are two miracles of the multiplication of bread in Mark’s Gospel.
(1) The multiplication of bread from five loaves of bread and two small fishes to feed five thousand men alone. All four evangelists reported this event (Mt 14:15-21, Mk 6:34-44, Lk 9:12-17, and Jn 6:1-14).
(2) The multiplication of bread from seven loaves of bread and a few fishes to feed four thousand people was only reported by Mark in today passage, and mentioned by Matthews 6:10.
– The similar things happened in both miracles: The Eucharistic formula which Jesus also used in the Last Supper: “He took the seven loaves, and having given thanks he broke them and gave them to his disciples to set before the people; and they set them before the crowd.”And he did similar thing to a few small fish.
– The different things happened in both miracles: The amount of the present people; the amount of bread and fish; Capernaum, a Jewish region for five thousand and Decapolis, a Gentiles’ region for four thousand people; the remaining bread: 12 baskets for five thousand and 7 baskets for four thousand people.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We need to follow God’s and the experts’ guidance because there are many things which we don’t know or exceed our understanding.
– The following of God’s commands don’t limit our freedom; but help us to achieve good results, to overcome temptations of the devil and of the world.
– God is the Good and knows all things. We need to put our absolute trust in Him and to keep all of His commandments. There is no one of this world who is wiser than God; therefore, we must value His words more than words of other human beings.