Thứ Bảy Tuần 2 TN, Năm lẻ
Bài đọc: Heb 9:2-3, 11-14; Mk 3:20-21.
1/ Bài đọc I: 2 Quả thật, một cái lều, cái lều thứ nhất, đã được dựng lên; lều này được gọi là Nơi Thánh, có cây đèn bảy ngọn, có bàn và bánh dâng tiến.
3 Đằng sau bức màn thứ hai, có một cái lều gọi là Nơi Cực Thánh.
11 Nhưng Đức Ki-tô đã đến làm Thượng Tế đem phúc lộc của thế giới tương lai. Để vào cung thánh, Người đã đi qua một cái lều lớn hơn và hoàn hảo hơn, không do bàn tay con người làm nên, nghĩa là không thuộc về thế giới thọ tạo này.
12 Người đã vào cung thánh không phải với máu các con dê, con bò, nhưng với chính máu của mình, Người vào chỉ một lần thôi, và đã lãnh được ơn cứu chuộc vĩnh viễn cho chúng ta.
13 Vậy nếu máu các con dê, con bò, nếu nước tro của xác bò cái, đem rảy lên mình những kẻ nhiễm uế còn thánh hoá được họ, nghĩa là cho thân xác họ trở nên trong sạch,
14 thì máu của Đức Ki-tô càng hiệu lực hơn biết mấy. Nhờ Thánh Thần hằng hữu thúc đẩy, Đức Ki-tô đã tự hiến tế như lễ vật vẹn toàn dâng lên Thiên Chúa. Máu của Người thanh tẩy lương tâm chúng ta khỏi những việc đưa tới sự chết, để chúng ta xứng đáng phụng thờ Thiên Chúa hằng sống.
2/ Phúc Âm: 20 Người trở về nhà và đám đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được.
21 Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình yêu vô biên của Chúa Giêsu
Khi yêu, con người làm những việc bị người khác coi là điên khùng; chẳng hạn, đứng chờ người yêu dưới mưa, hay sẵn sàng chết vì người mình yêu. Nhưng đối với người đang yêu, nó được thúc đẩy phải biểu lộ để chứng tỏ tình yêu. Chính Chúa Giêsu đã từng rửa chân cho các Tông-đồ và căn dặn các ông cũng phải rửa chân cho nhau. Ngài cũng đã nói với các ông: “không có tình yêu nào lớn lao cho bằng tình của người chết vì yêu.” Ngài không chỉ nói, nhưng đã vác Thập Giá lên Đồi Golgotha để chết cho con người, để chứng tỏ tình yêu của Ngài.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong những biểu lộ tình yêu của Chúa Giêsu dành cho con người. Trong Bài Đọc I, tác-giả Thư Do-Thái so sánh máu của Chúa Giêsu đổ ra để xóa tội cho con người với máu của chiên bò rảy trên con người của Cựu Ước. Nếu máu chiên bò có thể cất đi tội cho con người, huống hồ gì là máu của Con Thiên Chúa! Trong Phúc Âm, vì quá yêu thương dân chúng, Chúa Giêsu và các môn đệ làm việc không ngơi nghỉ đến nỗi không có giờ ăn uống. Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Máu của Đức Kitô đổ ra có sức thanh tẩy hiệu quả hơn máu của chiên bò.
1.1/ Lều Hội Ngộ và Lều của Đức Kitô: Sau khi đã so sánh phẩm trật Thượng Tế và lễ vật hy sinh, tác giả Thư Do-Thái muốn so sánh nơi chốn mà Thượng Tế dâng lễ vật. Lều Hội Ngộ, nơi mà các Thượng Tế dâng lễ hy sinh trong Ngày Đền Tội mỗi năm, được dựng nên bởi con người theo kiểu mẫu Thiên Chúa mặc khải cho Moses. Lều này chỉ là hình bóng của một thực tại, Lều lớn và hòan hảo hơn, không do bàn tay con người xây dựng và không thuộc về thế giới này, nhưng do chính Thiên Chúa tạo dựng.
(1) Lều Hội Ngộ: Trong Cựu-Ước, Lều này được cấu trúc theo mô hình mà Thiên Chúa đã mặc khải cho Moses. Tác giả mô tả vắn tắt như sau: “Lều này được gọi là Nơi Thánh, có cây đèn bảy ngọn, có bàn và bánh dâng tiến. Đằng sau bức màn thứ hai, có một cái lều gọi là Nơi Cực Thánh.” Các tư tế có thể vào Nơi Thánh để dâng lễ vật hàng tuần; nhưng chỉ có Thượng Tế mới được vào Nơi Cực Thánh, mỗi năm một lần, để dâng lễ vật cho mình và cho dân.
(2) Lều lớn và hòan hảo hơn: “Nhưng Đức Kitô đã đến làm Thượng Tế đem phúc lộc của thế giới tương lai. Để vào cung thánh, Người đã đi qua một cái lều lớn hơn và hoàn hảo hơn, không do bàn tay con người làm nên, nghĩa là không thuộc về thế giới thọ tạo này.” Có học-giả cho rằng, Lều này chính là thân xác Chúa Giêsu, nhưng thân xác Chúa Giêsu được cưu mang và thành hình bởi Đức Mẹ, một con người. Lối giải thích hợp lý hơn cho Lều này chính là con người Chúa Giêsu, kết hợp bởi cả thiên tính và nhân tính, như Thánh Ambrosio nói: “Bàn thờ tượng trưng thân thể Chúa Kitô, và thân thể của Chúa Kitô ở trên bàn thờ” (GLCG trưng Ambrosio, Sacer. 4, 7). Hiểu như thế, Chúa Giêsu vừa là Thượng Tế, vừa là Lễ Hy Sinh, vừa là Bàn Thờ.
1.2/ Máu của Đức Kitô và máu của chiên bò: Tác giả đã so sánh lễ hy sinh của Cựu Ước với Lễ Hy Sinh của Thượng Tế Giêsu; giờ đây, tác giả so sánh về hiệu quả của máu đổ ra của hai lễ hy sinh này. Trong Cựu Ước, máu đổ ra là máu của chiên, dê, bò; trong Tân Ước, máu đổ ra là chính máu của Thượng Tế Giêsu, Người Con của Thiên Chúa. Máu của Đức Kitô đem lại cho con người những hiệu quả sau:
(1) Sự vững bền: Máu súc vật phải đổ mỗi lần con người phạm tội. Máu Đức Kitô đổ một lần là đủ: “Người chỉ đổ máu một lần thôi, và đã lãnh được ơn cứu chuộc vĩnh viễn cho chúng ta.”
(2) Hiệu quả: Theo truyền thống Do-Thái, máu súc vật chỉ có thể lấy đi những tội phạm vì vô tình; những tội cố ý phạm, không máu súc vật nào có thể lấy đi được. Máu của Đức Kitô vì là máu của tự nguyện, của yêu thương, của Con Thiên Chúa, có thể tha thứ tất cả các tội: “Vậy nếu máu các con dê, con bò, nếu nước tro của xác bò cái, đem rảy lên mình những kẻ nhiễm uế còn thánh hoá được họ, nghĩa là cho thân xác họ trở nên trong sạch, thì máu của Đức Kitô càng hiệu lực hơn biết mấy. Nhờ Thánh Thần hằng hữu thúc đẩy, Đức Kitô đã tự hiến tế như lễ vật vẹn toàn dâng lên Thiên Chúa. Máu của Người thanh tẩy lương tâm chúng ta khỏi những việc đưa tới sự chết, để chúng ta xứng đáng phụng thờ Thiên Chúa hằng sống.”
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu và các môn đệ quên mình để lo cho dân chúng.
2.1/ Lòng yêu thương của Chúa Giêsu dành cho con người: “Người trở về nhà và đám đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được.” Những việc này xảy ra là vì Chúa Giêsu và các môn đệ quá thương dân chúng. Nếu Chúa Giêsu không muốn những điều này xảy ra, Ngài chỉ cần đình chỉ việc chữa lành hay lánh đi một nơi hẻo lánh, là giải quyết được vấn đề. Chỉ có tình yêu mới thúc đẩy Chúa Giêsu và các môn đệ vào hòan cảnh này; tuy vậy, các ngài vẫn vui vẻ phục vụ.
2.2/ Thân nhân không thể hiểu nổi những gì Chúa Giêsu làm: “Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.” Theo thói thường, người không yêu không thể hiểu nổi lý lẽ của tình yêu. Các thân nhân của Chúa Giêsu không thể nào hiểu nổi tình yêu của Chúa Giêsu dành cho Chúa Cha và cho con người. Theo họ, cuộc sống như Chúa Giêsu đang sống là một điên khùng và thất bại, vì:
(1) Lang thang khắp nơi, nay đây mai đó, không có nghề nghiệp gì nhất định; trong khi theo họ, con người phải có mái nhà an tòan và nghề nghiệp vững chắc để sinh sống.
(2) Kết bạn với những người nghèo khổ và thất học; trong khi theo họ, phải có kiến thức và địa vị cao trọng trong xã hội.
(3) Dám đương đầu với quyền lực của giới cai trị tôn giáo như Biệt-phái, Kinh-sư, Cao-niên. Theo họ, làm như thế là tự mang án tử cho mình.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Nhìn vào những gì Chúa Giêsu đã, đang, và sẽ làm cho con người, chúng ta nhận ra tình yêu của Ngài dành cho chúng ta.
– Không ai dám hy sinh tính mạng cho người khác; họa chăng có người dám chết vì người công chính. Đức Kitô đã chết cho chúng ta khi chúng ta còn là tội nhân.
– Vì Đức Kitô đã yêu thương và hy sinh tất cả cho chúng ta, chúng ta không được ích kỷ để chỉ biết sống cho mình; nhưng phải yêu thương và hy sinh cho người khác như Đức Kitô đã dạy chúng ta.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Saturday of the Second Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
SATURDAY OF THE 2 OT1
Readings: Heb 9:2-3, 11-14; Mk 3:20-21.
1/ Reading I: NAB Hebrews 9:2 For a tabernacle was constructed, the outer one, in which were the lampstand, the table, and the bread of offering; this is called the Holy Place. 3 Behind the second veil was the tabernacle called the Holy of Holies, 11 But when Christ came as high priest of the good things that have come to be, passing through the greater and more perfect tabernacle not made by hands, that is, not belonging to this creation, 12 he entered once for all into the sanctuary, not with the blood of goats and calves but with his own blood, thus obtaining eternal redemption. 13 For if the blood of goats and bulls and the sprinkling of a heifer’s ashes can sanctify those who are defiled so that their flesh is cleansed, 14 how much more will the blood of Christ, who through the eternal spirit offered himself unblemished to God, cleanse our consciences from dead works to worship the living God.
2/ Gospel: NAB Mark 3:20 He came home. Again (the) crowd gathered, making it impossible for them even to eat. 21 When his relatives heard of this they set out to seize him, for they said, “He is out of his mind.”
________________________________________
I. THEME: Christ’s immense love for human beings
When people are in love, they do some things which others regard as crazy, such as: waiting for their lover under rain or being ready to die for their lover. To the people who love, they are impelling to express their love. Jesus himself washed his apostles’ foot and told them to wash each other’s foot. He also told them, “No one has greater love than this, to lay down one’s life for one’s friends” (Jn 15:13). Not only he said that, but he also carried the cross to Golgotha and died for human beings to show his deep love for them.
Today readings concentrate on Christ’s expressions of love for human beings. In the first reading, the author of the Letter to the Hebrews compared Christ’s blood, poured out to redeem human sins, with blood of heifer or goat, sprinkled over people in the Old Testament. If the blood of animals can take away human sins, how much more it shall be with the Son of God’s blood! In the Gospel, out of love for people, Jesus and his disciples worked without rest to the point that they have no time to eat. Hearing such news, his relatives went out to look for him because they thought he is out of his mind.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Christ’s blood is much more effective than animal’s blood.
1.1/ The tabernacle and Christ’s body: After comparing the priesthood and the sacrifice, the author wanted to compare the place where the high priests offered their sacrifices. The tabernacle, where the high priest offered their sacrifices on the Day of Atonement each year, was built according to the pattern which God revealed for Moses on Sinai Mountain. This tabernacle is only a type of a reality which is greater and more perfected tabernacle, not made by human hands nor belonging to this world, but by God.
(1) The Tabernacle: In the Old Testament, this tabernacle was built according to the pattern which God revealed for Moses. The author briefly describes as follows: “For a tabernacle was constructed, the outer one, in which were the lampstand, the table, and the bread of offering; this is called the Holy Place. Behind the second veil was the tabernacle called the Holy of Holies.” The priests can enter the Holy Place to offer sacrifice weekly; but only the high priest can enter the Holy of Holies, once a year, to offer sacrifices for himself and for people.
(2) The greater and more perfected tabernacle: The author continued, “But when Christ came as high priest of the good things that have come to be, passing through the greater and more perfect tabernacle not made by hands, that is, not belonging to this creation.” Some scholar said that this tabernacle is Jesus’ body. This isn’t proper because Jesus’ body was conceived and formed by Mary, a human being in this world. The more reasonable explannation is Jesus’ being, a combination of both divine and human nature, as St. Ambrosio said, “The altar represents Christ’s body, and Christ’s body is on the altar” (The CCC quoted Ambrosio, Sacer. 4, 7). If understanding so, Christ is both the High Priest and the sacrifice and the altar.
1.2/ Christ’s blood versus animal’s blood: The author compared the Old Testament’s sacrifices with Jesus’ sacrifice, now he compared the effect of the blood of these two sacrifices. In the Old Testament, the blood are from lamb or goat or heifer; in the New Testament, the blood is from Christ, the Son of God. Christ’s blood can bring for people the following effects:
(1) Lasting redemption: The blood of animal must be poured out every time when people sin. Christ’s blood poured out once and is enough, as he said, “he entered once for all into the sanctuary, not with the blood of goats and calves but with his own blood, thus obtaining eternal redemption.”
(2) Forgiving all sins: According to Jewish tradition, the animal’s blood can take away only unintentional sins; the intentional sins can’t be forgiven by any animal’s blood. Christ’s blood can forgive all sins because it is voluntary and love from the Son of God. In the author’s words: “For if the blood of goats and bulls and the sprinkling of a heifer’s ashes can sanctify those who are defiled so that their flesh is cleansed, how much more will the blood of Christ, who through the eternal spirit offered himself unblemished to God, cleanse our consciences from dead works to worship the living God.”
2/ Gospel: Jesus and his disciples sacrificed themselves to help people.
2.1/ Jesus’ love for human beings: Mark briefly reported: “Then he went home and the crowd came together again, so that they could not even eat.”
This thing happened because Jesus and his disciples had a great love for people. If Jesus didn’t want this to happen, he only needed to stop healings or to go to a deserted place. The only reason why this was allowed to happen because of their immense love for people. They joyfully served people and forgot about eating.
2.2/ Jesus’ relatives couldn’t understand what Jesus was doing: Mark continued to report: “when his family heard it, they went out to seize him, for people were saying, “He is beside himself.””
Those who aren’t in love, can’t understand the reason of heart. Jesus’ relatives couldn’t understand how much Jesus love his Father and human beings. To them, Jesus’ life is abnormal and failure because:
(1) He had to be constantly on the road, had no house to live and no job to support his living. To them, one needs to have a house and a job.
(2) He made friends with the poor, the uneducated, the sinners and the sick. To them, one needs to make friend with the rich, the educated and the good to get advance in their life.
(3) He opposed the power of religious leaders, such as: the Pharisees, the scribes, the elders. To them, to do such thing is to face death.
III. APPLICATION IN LIFE:
– Let us learn what Jesus did, is doing and shall do for us to recognize his immense love for us.
– Not many people want to sacrifice their life for others; may be some shall do for the righteous. Christ died for us when we are still sinners.
– Since Christ loves and sacrifices for us, we can’t be selfish to live only for ourselves, but must love and sacrifice for others as Christ for us.