Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Ba Tuần VII PS

Thứ Ba Tuần VII PS
Bài đọc: Acts 20:17-27: Jn 17:1-11.
1/ Bài đọc I: 17 Từ Mi-lê-tô, ông sai người đi mời các kỳ mục trong Hội Thánh Ê-phê-xô.
18 Khi họ đến gặp ông, ông nói với họ: 19 Khi phục vụ Chúa, tôi đã hết lòng khiêm tốn, đã nhiều lần phải rơi lệ, đã gặp bao thử thách do những âm mưu của người Do-thái.
20 Anh em biết tôi đã không bỏ qua một điều gì có ích cho anh em; trái lại tôi đã giảng cho anh em và dạy anh em ở nơi công cộng cũng như tại chốn tư gia.
21 Tôi đã khuyến cáo cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp phải trở về với Thiên Chúa, và tin vào Đức Giê-su, Chúa chúng ta.
22 “Giờ đây, bị Thần Khí trói buộc, tôi về Giê-ru-sa-lem, mà không biết những gì sẽ xảy ra cho tôi ở đó, 23 trừ ra điều này, là tôi đến thành nào, thì Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng xiềng xích và gian truân đang chờ đợi tôi.
24 Nhưng mạng sống tôi, tôi coi thật chẳng đáng giá gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu toàn chức vụ tôi đã nhận từ Chúa Giê-su, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng về ân sủng của Thiên Chúa.
25 “Giờ đây tôi biết rằng: tất cả anh em, những người tôi đã đến thăm để rao giảng Nước Thiên Chúa, anh em sẽ không còn thấy mặt tôi nữa. 26 Vì vậy, hôm nay tôi xin tuyên bố với anh em rằng: nếu có ai trong anh em phải hư mất, thì tôi vô can.
27 Thật tôi đã không bỏ qua điều gì, trái lại đã rao giảng cho anh em tất cả ý định của Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: 1 Nói thế xong, Đức Giê-su ngước mắt lên trời và cầu nguyện: “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha.
2 Thật vậy, Cha đã ban cho Người quyền trên mọi phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người.
3 Mà sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giê-su Ki-tô.
4 Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm.
5 Vậy, lạy Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh con bên Cha: xin ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng bên Cha trước khi có thế gian.
6 Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha.
7 Giờ đây, họ biết rằng tất cả những gì Cha ban cho con đều do bởi Cha,
8 vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con; họ đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là Cha đã sai con.
9 Con cầu nguyện cho họ. Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha.
10 Tất cả những gì của con đều là của Cha, tất cả những gì của Cha đều là của con; và con được tôn vinh nơi họ.
11 Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến cùng Cha.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nhìn lại công cuộc rao giảng Tin Mừng
Thiên Chúa không ngừng gởi những mục tử tốt lành đến để dạy dỗ, yêu thương, và hy sinh cả cuộc đời cho con người. Mục đích của Thiên Chúa khi gởi các sứ giả tới là làm cho con người nhận ra và tin vào tình yêu của Ngài và của Đức Kitô. Điều quan trọng là con người có biết nhận ra và đáp trả tình yêu Thiên Chúa qua những sứ giả đó không? Nếu biết nhận ra, con người sẽ biết bảo vệ món quà đức tin vô giá mà những mục tử này đã trao cho họ; nếu không biết nhận ra, họ sẽ tiếp tục đi trong tối tăm và không đường biết hướng về đâu.
Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta hai mẫu gương tuyệt vời của hai người chủ chăn đã hy sinh cuộc đời để làm trọn thánh ý Chúa và mưu cầu lợi ích cho tha nhân. Cả hai đều bình an và hài lòng vì mình đã làm tất cả những gì Thiên Chúa trao, và sẵn sàng can đảm đối phó với tương lai nguy hiểm đang tới. Trong Bài Đọc I, Phaolô triệu tập giới lãnh đạo trong cộng đòan Ephesô để nói những lời từ giã tâm huyết với họ trước khi lên đường về Jerusalem để chịu xiềng xích. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng tập họp các Tông-đồ để nói những lời sau cùng và cầu nguyện cho các ông trước khi vào Vườn Cây Dầu để bắt đầu Cuộc Thương Khó của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nếu có ai trong anh em phải hư mất, thì tôi vô can.
1.1/ Phaolô nhìn lại các hoạt động đã làm và từ giã Hội Thánh Ephesus: Ông đã trung thành trong bổn phận rao giảng Tin Mừng Thiên Chúa trao: “Anh em biết tôi đã không bỏ qua một điều gì có ích cho anh em; trái lại tôi đã giảng cho anh em và dạy anh em ở nơi công cộng cũng như tại chốn tư gia. Tôi đã khuyến cáo cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp phải trở về với Thiên Chúa, và tin vào Đức Giêsu, Chúa chúng ta.” Ông đã vui lòng chịu gian khổ cho việc rao giảng Tin Mừng: “Khi phục vụ Chúa, tôi đã hết lòng khiêm tốn, đã nhiều lần phải rơi lệ, đã gặp bao thử thách do những âm mưu của người Do-thái.”
1.2/ Phaolô nhìn thấy con đường gian khổ sắp tới nhưng vẫn can đảm tiến tới: Ông luôn sẵn sàng sống theo những hướng dẫn của Thánh Thần: “Giờ đây, bị Thần Khí thúc đẩy, tôi về Jerusalem, mà không biết những gì sẽ xảy ra cho tôi ở đó, trừ ra điều này, là tôi đến thành nào, thì Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng xiềng xích và gian truân đang chờ đợi tôi.” Tuy biết như thế, nhưng ông sẵn sàng hy sinh tất cả, ngay cả mạng sống để làm chứng cho Tin Mừng: “Nhưng mạng sống tôi, tôi coi thật chẳng đáng giá gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu toàn chức vụ tôi đã nhận từ Chúa Giêsu, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng về ân sủng của Thiên Chúa.”
1.3/ Phaolô trao Hội Thánh Ephesô lại cho các kỳ mục với lời răn dạy: Nói những lời trên, Phaolô không có ý kể công, nhưng muốn cho Hội Thánh Ephesô nhìn thấy đức tin họ có được là do công lao khó nhọc của những nhà rao giảng. Vì thế, ông nhấn mạnh họ có bổn phận phải gìn giữ và làm cho đức tin ngày càng tăng trưởng: “Giờ đây tôi biết rằng: tất cả anh em, những người tôi đã đến thăm để rao giảng Nước Thiên Chúa, anh em sẽ không còn thấy mặt tôi nữa. Vì vậy, hôm nay tôi xin tuyên bố với anh em rằng: nếu có ai trong anh em phải hư mất, thì tôi vô can. Thật tôi đã không bỏ qua điều gì, trái lại đã rao giảng cho anh em tất cả ý định của Thiên Chúa.”
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu cầu nguyện cho các môn đệ trước Cuộc Thương Khó.
2.1/ Chúa Giêsu kiểm điểm Kế Hoạch Cứu Độ mà Chúa Cha đã trao cho Ngài để hoàn thành: Như một nhà lãnh đạo khôn ngoan luôn làm chủ tình thế, Chúa Giêsu ngồi kiểm điểm những gì đã, đang và sẽ xảy ra.
(1) Nhìn về tương lai sắp tới: Cuộc Thương Khó gần kề, nhưng Chúa Giêsu biết lúc Ngài bị treo trên Thập Giá là lúc Kế Họach Cứu Độ được hoàn thành, nên Đức Giêsu ngước mắt lên trời và cầu nguyện: “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha.”
(2) Mục đích của Kế-hoạch là để mang lại ơn cứu độ cho con người: “Thật vậy, Cha đã ban cho Người quyền trên mọi phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người. Mà sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giêsu Kitô.” Biết Cha và biết Con là điều kiện để đạt được cuộc sống đời đời. Động từ “biết” theo Do-thái không chỉ lý thuyết, nhưng phải thực thi những gì Thiên Chúa đòi hỏi.
(3) Nhìn về quá khứ: Chúa Giêsu đã làm cho các môn đệ biết Thiên Chúa và tin vào Ngài được Chúa Cha sai đến: “Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha. Giờ đây, họ biết rằng tất cả những gì Cha ban cho con đều do bởi Cha, vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con; họ đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là Cha đã sai con.”
Chúa Giêsu biết Ngài đã hoàn tất bổn phận mặc khải và dạy dỗ các môn đệ. Giờ đây, Ngài phải vượt qua gian khổ cuối cùng để hoàn tất Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa, là chấp nhận con đường Tử Nạn và chịu treo trên Thập Giá.
2.2/ Chúa Giêsu cầu nguyện cho các môn đệ: “Con cầu nguyện cho họ. Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha.” Các môn đệ là quà tặng của Chúa Cha ban cho Chúa Giêsu, và Chúa Giêsu là quà tặng của Chúa Cha ban cho con người. Con người là sở hữu chung của cả Chúa Cha và Chúa Giêsu.
Giống như học trò thành công làm thầy dạy được nở mặt nở mày, hay bệnh nhân được chữa khỏi làm vinh danh bác sĩ, con người là lý do Chúa Giêsu được tôn vinh: Vì con người, Chúa Giêsu có cơ hội vâng lời Chúa Cha và chinh phục con người về cho Chúa Cha.
Khi còn sống trong thế gian, Chúa Giêsu đã bảo vệ những kẻ Chúa Cha ban cho Ngài. Giờ đây, Ngài phải từ giã họ, nên cầu xin với Chúa Cha để Ngài bảo vệ họ khỏi mọi nguy hiểm của thế gian: “Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến cùng Cha.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Đức tin của chúng ta vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô bảo đảm cho chúng ta phần rỗi đời đời. Đức tin này có được là do sự dạy dỗ và giá máu của Đức Kitô, của các Tông-đồ, của các thánh, và của tổ tiên chúng ta qua các thời đại; chứ không phải tự nhiên mà chúng ta có.
– Mỗi người chúng ta, sau khi đã lãnh nhận đức tin, đều có hai bổn phận: (1) làm cho đức tin ngày một vững mạnh, và (2) loan truyền Tin Mừng cho người khác.
– Chúng ta cần phải năng nhìn lại hai bổn phận này để xét xem: đức tin của chúng ta đã tăng trưởng tới đâu, và chúng ta đã hoàn thành sứ vụ Thiên Chúa trao trong việc rao giảng Tin Mừng cho mọi người, nhất là những người trong gia đình và cộng đòan của chúng ta chưa?

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Tuesday of the Seventh Week of Easter
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (Acts 20:17-27)

From Miletus Paul had the presbyters
of the Church at Ephesus summoned.
When they came to him, he addressed them,
“You know how I lived among you
the whole time from the day I first came to the province of Asia.
I served the Lord with all humility
and with the tears and trials that came to me
because of the plots of the Jews,
and I did not at all shrink from telling you
what was for your benefit,
or from teaching you in public or in your homes.
I earnestly bore witness for both Jews and Greeks
to repentance before God and to faith in our Lord Jesus.
But now, compelled by the Spirit, I am going to Jerusalem.
What will happen to me there I do not know,
except that in one city after another
the Holy Spirit has been warning me
that imprisonment and hardships await me.
Yet I consider life of no importance to me,
if only I may finish my course
and the ministry that I received from the Lord Jesus,
to bear witness to the Gospel of God’s grace.

“But now I know that none of you
to whom I preached the kingdom during my travels
will ever see my face again.
And so I solemnly declare to you this day
that I am not responsible for the blood of any of you,
for I did not shrink from proclaiming to you the entire plan of God.”

Gospel (Jn 17:1-11a)

Jesus raised his eyes to heaven and said,
“Father, the hour has come.
Give glory to your son, so that your son may glorify you,
just as you gave him authority over all people,
so that your son may give eternal life to all you gave him.
Now this is eternal life,
that they should know you, the only true God,
and the one whom you sent, Jesus Christ.
I glorified you on earth
by accomplishing the work that you gave me to do.
Now glorify me, Father, with you,
with the glory that I had with you before the world began.

“I revealed your name to those whom you gave me out of the world.
They belonged to you, and you gave them to me,
and they have kept your word.
Now they know that everything you gave me is from you,
because the words you gave to me I have given to them,
and they accepted them and truly understood that I came from you,
and they have believed that you sent me.
I pray for them.
I do not pray for the world but for the ones you have given me,
because they are yours, and everything of mine is yours
and everything of yours is mine,
and I have been glorified in them.
And now I will no longer be in the world,
but they are in the world, while I am coming to you.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: Looking back at the preaching of the Good News
God unceasingly sends good shepherds to teach, to love and to sacrifice themselves for their sheep. God’s puspose in sending them is to make people believe in His love for them. The most important point is whether people can recognize and respond to His love through shepherds of the Good News. If they recognize and respond, they shall know how to protect the priceless gift of faith which these shepherds handed to them; if not, they shall continue to walk in darkness and not knowing where is their destination of life.
Today readings give us two excellent exemplars of the two shepherds who sacrificed their whole life to do God’s will and to benefit others. Both of them were at peace and content because they fulfilled all what wanted them to do and ready to confront the coming dangers. In the first reading, St. Paul gathered the communal leaders of Ephesus to say his heartfelt goodbye before returning to Jerusalem to be persecuted. In the Gospel, Jesus gathered his apostles to give them his last words and prayed for them before he entered the Olive garden to begin his Passion.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: I am not responsible for the blood of any of you.
1.1/ Paul looked back at his missionary and said farewell to the church of Ephesus: He felt that he was faithful with his mission: “You know how I lived among you the whole time from the day I first came to the province of Asia… and I did not at all shrink from telling you what was for your benefit, or from teaching you in public or in your homes.I earnestly bore witness for both Jews and Greeks to repentance before God and to faith in our Lord Jesus.” He was please to suffer for the preaching of the Good News: “I served the Lord with all humility and with the tears and trials that came to me because of the plots of the Jews.”
1.2/ Paul saw the coming sufferings but he is still courageous to come forward: He always lived according to the Holy Spirit’s guidance as he said, “But now, compelled by the Spirit, I am going to Jerusalem. What will happen to me there I do not know,except that in one city after another the Holy Spirit has been warning me that imprisonment and hardships await me.” Knowing so, but Paul was ready to sacrifice all, even his body to witness for Christ: “Yet I consider life of no importance to me, if only I may finish my course and the ministry that I received from the Lord Jesus, to bear witness to the gospel of God’s grace.”
1.3/ Paul handed the church of Ephesus to the elders: When Paul said the above words, he didn’t intend to display his works for them to see, but wanted them to understand that their faith is the result of the preacher’s hard works. He stressed that they have a duty to protect the believers’ faith and to make it growing: “But now I know that none of you to whom I preached the kingdom during my travels will ever see my face again.And so I solemnly declare to you this day that I am not responsible for the blood of any of you,for I did not shrink from proclaiming to you the entire plan of God.”
2/ Gospel: Jesus prayed for his disciples before the Passion.
2.1/ Jesus reviewed his works in God’s plan of salvation: As a wise leader who always masters all situations, Jesus reviewed what he did, what is going on and shall happen.
(1) He looked forward to the future: The Passion is coming, but Jesus was confident that when he is hanging on the cross, it is the time for God’s salvation to be fulfilled. He looked up to heaven and prayed to his Father, “Father, the hour has come. Give glory to your son, so that your son may glorify you.”
(2) He knew that God’s plan of salvation is to bring salvation to all people: “Just as you gave him authority over all people, so that he may give eternal life to all you gave him.Now this is eternal life, that they should know you, the only true God, and the one whom you sent, Jesus Christ.” To know the Father and the Son are the condition to attain the eternal life. The verb “to know” in Hebrew isn’t merely intellectual, but also to do what God commanded.
(3) He looked back at the past: Jesus knew that he revealed all God’s mysteries and his relationship with the Father for his disciples: “I revealed your name to those whom you gave me out of the world. They belonged to you, and you gave them to me, and they have kept your word.Now they know that everything you gave me is from you,because the words you gave to me I have given to them, and they accepted them and truly understood that I came from you, and they have believed that you sent me.”
Jesus knew that he had fulfilled his duties of revealing and teaching his disciples. Now, he must overcome the last obstacle to complete God’s plan of salvation which is to accept the Passion and his death on the cross.
2.2/ Jesus prayed for his disciples: “I pray for them. I do not pray for the world but for the ones you have given me, because they are yours.” The disciples are the gifts which the Father gave to Jesus, and Jesus is the gift which the Father gives to people; therefore, people are common assets of both the Father and the Son.
As the successful students glorify their teacher or the healed patients glorify their doctor, people are the reason why Jesus is glorified. Because of human beings, Jesus had an opportunity to obey the Father and to conquer them back to Him.
During the time Jesus lived with his disciples, he protected those the Father gave to him. Now, he must leave them, so he prayed to the Father to ask Him to protect them from all wordly dangers: “And now I will no longer be in the world, but they are in the world, while I am coming to you. Holy Father, keep them in your name that you have given me, so that they may be one just as we are.”
III. APPLICATION IN LIFE:
– Our faith in God and Christ guarantees us the eternal life. We have this faith because of Christ’s teaching and his blood, the efforts and the sacrifices of the apostles, all the saints and our ancestors through all generations, not by chance.
– All of us have two duties after receiving our faith: First, to make our faith to grow stronger; secondly, to propagate the faith to others by preaching the Gospel.
– We need to often review these two duties and ask of ourselves: Do our faith grow stronger everyday? And do we fulfill God’s given duty of preaching the Gospel to all people, especially for people in our family and community?