Thứ Ba Tuần IV MC
Bài đọc: Eze 47:1-9; Jn 5:1-3a, 5-16.
1/ Bài đọc I: 1 Người ấy dẫn tôi trở lại phía cửa Đền Thờ, và này: có nước vọt ra từ dưới ngưỡng cửa Đền Thờ và chảy về phía đông, vì mặt tiền Đền Thờ quay về phía đông. Nước từ phía dưới bên phải Đền Thờ chảy xuống phía nam bàn thờ.
2 Người ấy đưa tôi ra theo lối cổng bắc và dẫn tôi đi vòng quanh theo lối bên ngoài, đến cổng ngoài quay mặt về phía đông, và này: nước từ phía bên phải chảy ra.
3 Người ấy đi ra phía đông, tay cầm dây đo, đo năm trăm thước rồi dẫn tôi đi qua nước: nước ngập đến mắt cá chân.
4 Người ấy đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước: nước ngập đến đầu gối. Người ấy lại đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước: nước ngập đến ngang lưng.
5 Người ấy còn đo năm trăm thước nữa: đó là một con sông, tôi không thể đi qua được vì nước đã dâng cao, khiến không thể đi qua mà chỉ bơi mới được thôi.
6 Người ấy bảo tôi: “Ngươi có thấy không, hỡi con người? ” Rồi người ấy dẫn tôi trở lại bờ sông.
7 Khi tôi trở lại, thì này: có rất nhiều cây cối ở hai bên bờ sông.
8 Người ấy bảo tôi: “Nước này chảy về miền đất phía đông, xuống vùng A-ra-ba, rồi đổ ra biển Chết và làm cho nước biển hoá lành.
9 Sông chảy đến đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống.
2/ Phúc Âm: 1 Sau đó, nhân dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.
2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.
3 Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó,
5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.
6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn khỏi bệnh không? “
7 Bệnh nhân đáp: “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi! “
8 Đức Giê-su bảo: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!”
9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó lại là ngày sa-bát.
10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!” 11 Nhưng anh đáp: “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: “Anh hãy vác chõng mà đi!” 12 Họ hỏi anh: “Ai là người đã bảo anh: “Vác chõng mà đi”? “
13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.
14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước! “
15 Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh.
16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sự hiện diện của Thiên Chúa mang lại sự sống cho con người.
Nước không thể thiếu trong đời sống con người. Tại Jerusalem và miền nam của Israel, nước còn quan trọng hơn nữa vì nằm trên núi và sa mạc. Nếu không có nước, con người và muôn lòai không thể sống. Nước còn có một công dụng khác: rửa sạch mọi nhơ bẩn. Nước thánh từ Đền Thờ chảy ra là hình ảnh của Nước Rửa Tội trong đêm Vọng Phục sinh, có thể thanh tẩy mọi ô uế trong tâm hồn.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh sự cần thiết của nước trong đời sống. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Ezekiel, tuy sống trong nơi lưu đày, có một thị kiến về nước từ bên phải của Đền Thờ Jerusalem chảy ra. Nước này nhiều đến độ làm thành một con sông lớn và chảy về phía Biển Chết và sa mạc Arabah. Nước chảy đến đâu đem sự sống cho muôn lòai đến đó. Nước này cũng chữa lành mọi bệnh tật của con người. Trong Phúc Âm, một người bị liệt đã 38 năm, nằm bên hồ Bethzatha chờ mặt nước nối liền Đền Thờ được khuấy động là nhảy xuống hồ để được chữa lành. May mắn cho anh, Chúa Giêsu đi ngang, nhìn thấy, và chữa lành. Ngài truyền cho anh đứng dậy, vác chõng, và đi về nhà.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống.
1.1/ Thị kiến “Nước từ Đền Thờ chảy ra” của tiên-tri Ezekiel: Nhiều tác giả đã dùng biểu tượng “Nước từ Đền Thờ chảy ra” (x/c Joel 3:18, Zech 14:8, Psa 36:8-9, Rev 22:1). Có tác giả cho đây có lẽ là một ám chỉ của giòng nước chảy ra từ Vườn Địa Đàng (Gen 2:10-14), ngưng chảy vì tội của Adam, xuất hiện trở lại trong cuộc Xuất Hành qua sa mạc qua biến cố “Nước chảy ra từ Tảng Đá,” và sau cùng tái xuất hiện trong thành Jerusalem vào Ngày Cánh Chung như một giòng sông. Phía Đông của Đền Thờ Jerusalem là thung lũng Kedron, thường thì khô cạn, và người ta có thể băng ngang để leo lên Vườn Cây Dầu như Chúa Giêsu và các môn đệ thường làm. Thị kiến của Ezekiel muốn nói lên sự can thiệp của Thiên Chúa. Ngài có thể làm cho nước ngập tràn thung lũng Kedron, làm thành một giòng sông chảy vào Biển Chết như sông Jordan.
1.2/ Nước từ Đền Thờ mang lại sự sống và chữa lành con người: Nơi nào có nước là có sự sống. Cây trồng bên suối nước sẽ luôn xanh tươi và sinh nhiều hoa trái. Trong thực tế, Biển Chết là nơi nước sông Jordan chảy vào; vì không có lối thóat nên nước trở nên rất mặn, và không một sinh vật nào có thể sống nổi. Thị kiến của tiên-tri Ezekiel có lẽ muốn nói lên sự can thiệp của Thiên Chúa trong tương lai. Ngài sẽ làm nước từ Đền Thờ chảy ra nhiều đến nỗi làm thành một giòng sông lấp đầy thung lũng Kedron, chảy vào Biển Chết và thông xuống vùng sa mạc Arabah. Khi Biển Chết được thông thương, nước sẽ trở nên tinh sạch hơn và làm cho nước biển hoá lành. Vì thế, “Sông chảy đến đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống.” Một điều chắc chắn hơn, thị kiến này ám chỉ Nước Rửa Tội mà trong đêm Vọng Phục Sinh, khi chúng ta sẽ hát lên: “Tôi đã thấy nước từ bên phải Đền Thờ chảy ra; và nước ấy chảy đến những ai, thì tất cả đều được cứu rỗi và reo lên …”
2/ Phúc Âm: Người bệnh bất tọai chờ bên hồ nước Bethzatha để được chữa lành.
2.1/ Lịch sử của hồ nước Bethzatha: Trước thế kỷ 20, các học giả của Tin Mừng Gioan cho hồ nước này chỉ là biểu tượng, chứ không có thật tại Jerusalem, nhiều người còn chú giải 5 hành lang tượng trưng cho 5 Sách của Ngũ Kinh, 38 năm tượng trưng cho 38 năm dân Do-thái lang thang trong sa mạc. Trường Kinh Thánh và Khảo Cổ của Dòng Đa-minh, École Biblique, tìm ra tông tích của chiếc hồ này ở phía Tây của Đền Thờ, gần nhà thờ St. Ann hiện nay, cùng với các các di tích lịch sử của nó. Hai cái hồ tìm thấy nằm kế cận nhau được giải thích trong tờ hướng dẫn của các cha dòng White Friars như sau:
– Thời xa xưa, những hồ chứa nước được thiết lập trong thung lũng này. Một cái hồ đơn giản được đào để chứa nước chảy qua thung lũng như một cái hồ thiên nhiên. Sau này, cái hồ này được xây và biến thành hồ nhân tạo với chiều kích 40×50 m bằng cách dùng một ống dẫn nước rộng khỏang 6 m. Nước trong hồ được dẫn vào Đền Thờ bằng một con kênh nhỏ. Sách Isa 7:3 và 2 Kgs 18:17 ám chỉ con kênh nhỏ này.
– Vào cuối thế kỷ 3rd BC, một chiếc hồ thứ hai được thiết lập, có lẽ vào khỏang thời gian của Thượng Tế Simon (x/c Sir 50:3). Nó được xây ở phía Nam của ống dẫn nước, con kênh nhỏ được bao phủ và trở thành ống dẫn nước vào Đền Thờ.
– Vào giữa năm 150 BC và 70 AD, một trung tâm chữa bệnh nổi tiếng được phát triển về phía Đông của hai cái hồ này. Một giếng nước, chỗ tắm, và những bàn thờ cũng được thiết lập cho mục đích chữa trị và tôn giáo. Nơi đây là nơi tụ họp của nhóm người bị cấm không cho vào trong Đền Thờ vì bệnh tật. Họ chờ đợi khi thiên thần khuấy động nước là lăn xuống hồ để được chữa trị. Chính tại nơi Cửa Chiên này, Chúa Giêsu đã chữa lành người bại liệt.
– Vào thế kỷ 1st AD, một cái hồ lớn hơn, BIRKET ISRAEL, được xây gần Đền Thờ, làm cho những cái hồ ở Bethzatha không còn quan trọng nữa. Một tường thành mới được xây dựng về phía Bắc bởi Herod Agrippa vào năm 44 AD, ngăn cản không cho nước chảy vào Đền Thờ nữa.
2.2/ Chúa chữa lành người bại liệt đã 38 năm: Đức Giêsu thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn khỏi bệnh không?” Bệnh nhân đáp: “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi!” Với tình trạng bệnh tật của anh, không thể nào anh là người thứ nhất lăn xuống hồ. Chúa Giêsu biết anh đã chịu bệnh lâu năm, nên bảo: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!” Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó lại là ngày Sabbath.
2.3/ Tranh luận về ngày Sabbath.
(1) Vi phạm ngày Sabbath: Vác chõng đi trong ngày Sabbath là vi phạm Lề Luật nặng nề, và có thể bị ném đá đến chết. Khi thấy anh vác chõng, người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: “Hôm nay là ngày Sabbath, anh không được phép vác chõng!” Anh đáp: “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: “Anh hãy vác chõng mà đi!” Họ hỏi anh: “Ai là người đã bảo anh: “Vác chõng mà đi?” Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai.
(2) Cuộc gặp gỡ lần thứ hai: Sau đó, Đức Giêsu gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước!” Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giêsu là người đã chữa anh khỏi bệnh. Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giêsu, vì Người hay chữa bệnh ngày Sabbath.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Như nước cần cho sự sống phần xác thế nào, nước từ Đền Thờ chảy ra cũng cần cho sự sống phần hồn như vậy. Nước Rửa Tội xóa sạch mọi tội của con người và mang lại cho người lãnh nhận nhiều ân sủng của Thiên Chúa.
– Không có sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời, con người sẽ bị khô héo lâu năm như người bại liệt. Khi có sự hiện diện của Chúa Giêsu trong cuộc đời, Ngài sẽ chữa lành mọi bệnh tật cho con người.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Tuesday of the 4th week of Lent
Readings: Eze 47:1-9; Jn 5:1-3a, 5-16.
1/ First Reading: NAB Ezekiel 47:1 Then he brought me back to the entrance of the temple, and I saw water flowing out from beneath the threshold of the temple toward the east, for the facade of the temple was toward the east; the water flowed down from the southern side of the temple, south of the altar. 2 He led me outside by the north gate, and around to the outer gate facing the east, where I saw water trickling from the southern side. 3 Then when he had walked off to the east with a measuring cord in his hand, he measured off a thousand cubits and had me wade through the water, which was ankle-deep. 4 He measured off another thousand and once more had me wade through the water, which was now knee-deep. Again he measured off a thousand and had me wade; the water was up to my waist. 5 Once more he measured off a thousand, but there was now a river through which I could not wade; for the water had risen so high it had become a river that could not be crossed except by swimming. 6 He asked me, “Have you seen this, son of man?” Then he brought me to the bank of the river, where he had me sit. 7 Along the bank of the river I saw very many trees on both sides. 8 He said to me, “This water flows into the eastern district down upon the Arabah, and empties into the sea, the salt waters, which it makes fresh. 9 Wherever the river flows, every sort of living creature that can multiply shall live, and there shall be abundant fish, for wherever this water comes the sea shall be made fresh.
2/ Gospel: NAB John 5:1 After this, there was a feast of the Jews, and Jesus went up to Jerusalem. 2 Now there is in Jerusalem at the Sheep (Gate) a pool called in Hebrew Bethesda, with five porticoes. 3 In these lay a large number of ill, blind, lame, and crippled. 5 One man was there who had been ill for thirty-eight years. 6 When Jesus saw him lying there and knew that he had been ill for a long time, he said to him, “Do you want to be well?” 7 The sick man answered him, “Sir, I have no one to put me into the pool when the water is stirred up; while I am on my way, someone else gets down there before me.” 8 Jesus said to him, “Rise, take up your mat, and walk.” 9 Immediately the man became well, took up his mat, and walked. Now that day was a sabbath. 10 So the Jews said to the man who was cured, “It is the sabbath, and it is not lawful for you to carry your mat.” 11 He answered them, “The man who made me well told me, ‘Take up your mat and walk.'” 12 They asked him, “Who is the man who told you, ‘Take it up and walk’?” 13 The man who was healed did not know who it was, for Jesus had slipped away, since there was a crowd there. 14 After this Jesus found him in the temple area and said to him, “Look, you are well; do not sin any more, so that nothing worse may happen to you.” 15 The man went and told the Jews that Jesus was the one who had made him well. 16 Therefore, the Jews began to persecute Jesus because he did this on a sabbath.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh M. Tien, O.P.
I. THEME: God’s presence brings life for human beings.
Water can’t be lacking in human life. At Jerusalem and the southern regions of Israel, water is very important because they are either locating on mountain or desert. If there is no water, it shall be no life. Water can also be used to clean all dirtiness. The water flowing from the temple is the image of the baptismal water in the night of Easter Vigil; it can clean all impurities in human hearts.
Today reading center around the necessary of water in life. In the first reading, the prophet Ezekiel, though lived on the exile, had a vision of water flowing from the right of the Jerusalem temple. There were so much water that it formed a great river that flowed toward the Death Sea and the Arabah desert. Wherever water flowed to, it brought life to all creatures; this water could also heal all human diseases. In the Gospel, there was a paralytic for 38 years who lied on the side of the Bethesda pool to wait for the water to be stirred. Local people believed that the first one who jumps to the pool right after the water is stirred, shall be healed from his sickness. When Jesus walked by him and knew he wanted to be healed, he healed him and commanded him to carry his mat and to go home.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Wherever the river flows, every sort of living creature that can multiply shall live.
1.1/ Ezekiel’s vision: Many authors of the Scripture had the vision of “the water flowing from the temple” (cf. Joel 3:18, Zech 14:8, Psa 36:8-9, Rev 22:1). Some consider this vision might imply the water that flowed from the paradise (Gen 2:10-14), ceased to flow due to Adam’s sin; re-appeared in the Exodus through the miraculous event of the water that flowed from the rock at Massah and Meribah (Exo 17:1-7); and lastly, shall appear again at Jerusalem at the end time.
The eastside of the temple is the Kedron valley, used to be dried, and people can go across from Jerusalem to Mount Olive as Jesus and his disciples used to do. Ezekiel’s vision implied God’s interference in human life. He can fill the Kedron valley with water, and form it as a great river as Jordan to flow to the Dead Sea.
1.2/ The water that came from the temple brings life to all creatures: Where the water is, there is life. The tree that is planted near water shall always be green and yielded plenty of fruits. The Dead Sea, where the water of Jordan river flows in, is very salty because there is no exit; none of living creature can live there. Ezekiel’s vision probably implied God’s interference in the future. He shall let water flow from the temple so abundantly to the point it can form a river, fills the Kedron valley, flows to the Death Sea as Jordan river, and continues to the Arabah desert. When the Dead Sea is opened at the other end, its water shall be clean and healthy, as Ezekiel described: “Wherever the river flows, every sort of living creature that can multiply shall live, and there shall be abundant fish, for wherever this water comes the sea shall be made fresh.”
The spiritual sense of this vision may imply the baptismal water in the Easter Vigil, when the faithful sing this verse while the priest sprinkle water on them: “I saw the water that flowed from the temple; and whoever that water flows to, shall receive salvation and cry out with joy ‘Alleluia! Alleluia!’”
2/ Gospel: Jesus healed the paralytic for 38 years at Bethesda pool.
2.1/ History of the Bethesda pool: Before the 20th century, the scholars of Johannine Gospel thought this Bethesda pool is only symbolic, not a real pool in Jerusalem. Some even tried to explain its symbolic meanings, such as: five porticoes represent the five books of the Pentateuch; thirty-eight years represent thirty-eight years of the Israelites wandered in the desert. The École Biblique of the Dominican Order discovered this historical pool together with all of its historical information. It located on the westside of the temple, near to St. Ann Church today. Actually, they found out two pools, near to each other. The following information was found on the guidance brochure of the White Friars.
In the ancient day, many pools were digged in this area to reserve water (Jerusalem was built on the top of Sion mountain). At the beginning, a simple pool was digged to contain water that flowed through this valley as a natural pool. Later, this pool was built and conversed to an artificial pool with the size of 40×50 m by using a pipe with a diameter of 6 m. The water of the pool was made flowing into the temple by a small conduit. Isaiah 7:3 and 2 Kgs 18:17 mentioned this small conduit.
At the end of 3rd BC, a second pool was established, probably at the time of Simon, the High Priest (cf. Sir 50:3). It was built to the south of the pipe; and the small conduit was covered to become a pipe to the temple.
Between 150 BC and 70 AD, a famous center of healing was developed to the eastside of these two pools. A well, bathing places, and altars were established for religion and healing purposes. This place became the meeting place for people who were prohibited to enter the temple due to their sickness. According to the tradition, they waited for the water to be stirred by an angel; whoever is the first one to enter the pool shall be healed. It was at this place that Jesus healed the paralytic.
In the 1st AD, a bigger pool was built, BIRKET ISRAEL. This pool made other pools at Bethesda less importance. A new wall was built in the northside by Herode Agrippa in 44 AD to prevent water to flow into the temple.
2.2/ Jesus’ healing of the paralytic for thirty-eight years: John briefly reported the dialogue between Jesus and the paralytic: “When Jesus saw him lying there and knew that he had been ill for a long time, he said to him, “Do you want to be well?”The sick man answered him, “Sir, I have no one to put me into the pool when the water is stirred up; while I am on my way, someone else gets down there before me.”Jesus said to him, “Rise, take up your mat, and walk.”Immediately the man became well, took up his mat, and walked. Now that day was a sabbath.”
2.3/ The argument about the Sabbath: To carry one’s mat on the Sabbath is to violate the law and the one who carries it can be stoned to death. When the Jews saw the paralytic, “they said to the man: “It is the sabbath, and it is not lawful for you to carry your mat.”He answered them, “The man who made me well told me, ‘Take up your mat and walk.'”They asked him, “Who is the man who told you, ‘Take it up and walk’?”The man who was healed did not know who it was, for Jesus had slipped away, since there was a crowd there.”
After that, “Jesus found him in the temple area and said to him, “Look, you are well; do not sin any more, so that nothing worse may happen to you.”The man went and told the Jews that Jesus was the one who had made him well.Therefore, the Jews began to persecute Jesus because he did this on a sabbath.” We can see the reason why Jesus warned the man is that if he keeps on sinning by disobeying God’s command, he must get the results of his sins and they can be more grave than his past sins. Ignoring of Jesus’ warning, he went out and continued sinning!
III. APPLICATION IN LIFE:
– As water is necessary for the body, the water which flows from the temple is also necessary for our soul. The baptismal water has power to clean all sins and to bestow on people many God’s grace and blessing.
– Without God’s presence in life, we shall be dried for a long time as the paralytic. With God’s presence in our life, we shall be healed from all sins and bear many good fruits.