Thứ Ba Tuần 3 TN, Năm lẻ
Bài đọc: Heb 10:1-10; Mk 3:31-35.
1/ Bài đọc I: 1 Lề Luật chỉ phác hoạ lờ mờ những phúc lộc của thế giới tương lai, chứ không phản ánh chính xác những thực tại đó. Cho nên, Lề Luật không bao giờ có thể làm cho những người tiến lại gần Thiên Chúa được nên hoàn thiện, nhờ những ngần ấy thứ hy lễ người ta cứ dâng mãi năm này qua năm khác.
2 Chẳng vậy, người ta đã thôi không còn dâng hy lễ, vì giả như những kẻ làm việc thờ phượng đã được thanh tẩy dứt khoát rồi, thì họ đâu còn ý thức mình có tội nữa?
3 Trái lại, năm này qua năm khác, chính những hy lễ đó nhắc cho người ta nhớ mình có tội.
4 Thật thế, máu các con bò, con dê không thể nào xoá được tội lỗi.
5 Vì vậy, khi vào trần gian, Đức Ki-tô nói: Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể.
6 Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội.
7 Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con.
8 Trước hết, Đức Ki-tô nói: Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa đã chẳng ưa, chẳng thích, mà đó chính là những thứ của lễ được dâng tiến theo Lề Luật truyền.
9 Rồi Người nói: Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. Thế là Người bãi bỏ các lễ tế cũ mà thiết lập lễ tế mới.
10 Theo ý đó, chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ.
2/ Phúc Âm: 31 Mẹ và anh em Đức Giêsu đến, đứng ở ngoài, cho gọi Người ra.
32 Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy!”
33 Nhưng Người đáp lại: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?”
34 Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.
35 Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thi hành thánh ý Thiên Chúa.
Có một câu truyện dẫn chứng sự quan trọng của việc làm theo thánh ý Thiên Chúa như sau: Một vị vua kia muốn trao tài sản cho các con; nhưng để dạy các con một bài học phải tránh xa sự hào nhóang bên ngòai, nhà vua cho gói những thứ thật quí vào những hộp trông có vẻ tầm thường, và những thứ tầm thường vào những hộp trông rất lộng lẫy bên ngòai. Sau đó, vua cho gọi các con vào để lựa chọn, bắt đầu từ hòang tử lớn nhất. Đa số các hòang tử đều chọn các hộp lộng lẫy. Đến phiên hòang tử út, chàng tần ngần một lát, rồi nói nhỏ với cha: Con không biết cách chọn; nhờ cha chọn cho con. Nhà vua đã chọn của quí nhất cho hòang tử út.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh chủ đề sự quan trọng của việc làm theo thánh ý Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, tác-giả Thư Do-Thái tiếp tục so sánh giữa 2 lễ vật hy sinh: máu chiên bò theo Lề Luật của Cựu Ước và Máu Đức Kitô của Tân Ước. Máu chiên bò không thể xóa sạch tội cho con người, nên phải tái diễn mỗi năm. Máu Đức Kitô chỉ cần đổ ra một lần là đủ xóa sạch tội cho con người, vì là máu đổ ra tự nguyện để làm theo thánh ý Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố: mối liên hệ giữa con người và Thiên Chúa không đặt căn bản trên liên hệ ruột thịt, nhưng trên căn bản làm theo thánh ý của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Lạy Thiên Chúa! Này Con đây, Con đến để thực thi ý Ngài.
1.1/ Lề Luật và hy lễ chiên bò: “Lề Luật chỉ là hình bóng của những gì tốt đẹp hơn sẽ tới, chứ không phải là phản ánh chính xác những thực tại đó. Lề Luật không bao giờ có thể làm cho những người tiến lại gần Thiên Chúa được nên hoàn thiện, nhờ những hy lễ người ta dâng năm này qua năm khác.” Điều tác-giả muốn nói ở đây, trong sự quan phòng của Thiên Chúa, cái hòan hảo đến sau sẽ thay thế cho cái bất tòan đến trước. Lề Luật chỉ là hình bóng của những gì tốt đẹp hơn mà Đức Kitô sẽ mang đến cho con người.
Tác giả lý luận: Nếu các hy lễ mà Lề Luật đòi buộc có thể cất đi tội lỗi của con người, họ đâu cần phải dâng đi dâng lại mỗi năm. Hay nếu máu chiên bò thực sự thanh tẩy tội lỗi trong tâm hồn, con người đâu còn ý thức mình có tội nữa. Hơn nữa, hy lễ dâng hàng năm nhắc nhở cho con người ý thức tội lỗi của họ. Vì vậy, con người cần có một lễ tế hy sinh hòan hảo hơn.
1.2/ Điều đẹp lòng Thiên Chúa: Tác giả dẫn chứng Thánh Vịnh 40:6-9 với ít nhiều sửa đổi, “Vì vậy, khi vào trần gian, Đức Kitô nói: Chúa đã không ưa hy sinh và lễ tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể. Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ đền tội.” Những thứ Thiên Chúa không thích này lại là những thứ mà Lề Luật truyền. Thực ra, không phải chỉ tác-giả Thư Do-Thái tin những điều này, rất nhiều tác giả khác của Cựu Ước cũng đã nói tới sự bất tòan của hy sinh và của lễ; họ cũng nhấn mạnh đến những điều khác quan trọng hơn như: Ông Samuel nói: “Đức Chúa có ưa thích các lễ toàn thiêu và hy lễ như ưa thích người ta vâng lời Đức Chúa không? Này, vâng phục thì tốt hơn là dâng hy lễ, lắng nghe thì tốt hơn là dâng mỡ cừu” (I Sam 15:22). Hay như lời Tiên-tri Hosea: “Vì Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ, thích được các ngươi nhận biết hơn là được của lễ toàn thiêu” (Hos 6:6).
Tác giả nhấn mạnh đến việc Thiên Chúa đã ban cho Chúa Giêsu một thân thể để Ngài có thể chịu đựng đau khổ và dâng nó như một hy lễ để đền tội cho con người. Đồng thời tác giả cũng nhấn mạnh tới việc vâng lời làm theo ý Thiên Chúa như lời Thánh Vịnh 40: “Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa! Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con.” Khi con người phạm tội là họ đã bất tuân thánh ý Thiên Chúa; làm sao họ có thể bắt những chiên bò đổ máu để xóa tội cho họ được? Để có thể xóa đi tội bất tuân của con người, Con Thiên Chúa đã tình nguyện mang thân xác con người và đổ máu của chính mình. Chỉ có lễ hy sinh tự nguyện và cao đẹp này mới có thể xóa đi tội lỗi của con người, và làm cho con người được giao hòa với Thiên Chúa mà thôi.
2/ Phúc Âm: Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.
2.1/ Phải yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự: Thọat đọc trình thuật hôm nay, một người không tránh được bất mãn với Chúa Giêsu, vì đã khinh thường Đức Mẹ và anh em của Ngài; và đã không giữ giới răn thứ bốn. Nhưng Chúa Giêsu có vi phạm những điều này không? Một trong những sứ vụ của Chúa Giêsu là dạy dỗ và sửa chữa những hiểu biết sai lầm. Trong bài học hôm nay, Chúa Giêsu không đi ra ngòai 2 giới răn quan trọng nhất: trước tiên, mến Chúa; sau đó, yêu người. Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh đến thứ tự ưu tiên của 2 giới răn, mà con người rất nhiều lần đã đảo lộn thứ tự ưu tiên của nó. Việc Chúa Giêsu đang rao giảng Tin Mừng là Ngài đang làm theo thánh ý Thiên Chúa; và Ngài phải đặt nó lên trên tất cả các việc khác. Ngài không thể hy sinh việc rao giảng để tiếp chuyện với thân nhân. Tuy nhiên, khi nào không làm việc Thiên Chúa, Ngài vẫn yêu thương và săn sóc Đức Mẹ; như khi Chúa Giêsu trao Đức Mẹ cho Thánh Gioan chăm sóc dưới chân Thập Giá.
2.2/ Yêu mến Thiên Chúa là làm theo thánh ý Ngài: Bài học thứ hai Chúa Giêsu muốn dạy con người hôm nay: tình yêu phải biểu tỏ cụ thể bằng hành động. Con người thường nghĩ mình có thể yêu Thiên Chúa bằng lời nói, hay bằng những hành động bên ngòai như tham dự Thánh Lễ, đọc kinh, cầu nguyện. Những điều này tốt, nhưng không quan trọng bằng việc tìm ra và làm theo thánh ý của Thiên Chúa. Cuộc đời Chúa Giêsu là một mẫu mực cho con người học thế nào là yêu thương Thiên Chúa: Ngài muốn nhập thể để thi hành Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa. Trong những năm ở trần gian, thánh ý Thiên Chúa là động lực sống của Ngài đến nỗi Ngài thốt lên những câu phải là châm ngôn cho chúng ta như: “Của ăn của Ta là làm theo ý Đấng đã sai Ta, và chu tòan các việc của Ngài” (Jn 4:34). “Điều Ta tìm kiếm không phải ý Ta, nhưng là ý của Đấng đã sai Ta” (Jn 5:30). “Ý của Chúa Cha là hễ ai thấy Chúa Con và tin vào Ngài, sẽ có sự sống đời đời” (Jn 6:40). Những giờ phút sau cùng trong vườn Ghetsemane, Chúa Giêsu bị giằng co giữa đau khổ sắp đến và thánh ý Thiên Chúa, nhưng sau cùng Ngài đã thốt lên: “Lạy Cha! Nếu có thể được, xin cho con khỏi uống chén này, nhưng đừng theo ý con, một xin vâng ý Cha” (Mt 26:42).
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa không hài lòng về hy sinh và lễ vật chúng ta dâng, nhưng hài lòng về những cố gắng của chúng ta tìm ra và làm theo thánh ý Ngài.
– Thánh ý của Thiên Chúa, cách tổng quát, là lo sao cho chính bản thân chúng ta và mọi người đạt được ơn Cứu Độ.
– Để tìm ra thánh ý của Thiên Chúa, chúng ta phải học hỏi Kinh Thánh để hiểu biết Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa; và làm hết sức có thể để làm cho Ơn Cứu Độ lan rộng đến mọi người.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Tuesday of the Third Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
Readings: Heb 10:1-10; Mk 3:31-35.
1/ Reading I: NAB Hebrews 10:1 Since the law has only a shadow of the good things to come, and not the very image of them, it can never make perfect those who come to worship by the same sacrifices that they offer continually each year. 2 Otherwise, would not the sacrifices have ceased to be offered, since the worshipers, once cleansed, would no longer have had any consciousness of sins? 3 But in those sacrifices there is only a yearly remembrance of sins, 4 for it is impossible that the blood of bulls and goats take away sins. 5 For this reason, when he came into the world, he said: “Sacrifice and offering you did not desire, but a body you prepared for me; 6 holocausts and sin offerings you took no delight in. 7 Then I said, ‘As is written of me in the scroll, Behold, I come to do your will, O God.'” 8 First he says, “Sacrifices and offerings, holocausts and sin offerings, you neither desired nor delighted in.” These are offered according to the law. 9 Then he says, “Behold, I come to do your will.” He takes away the first to establish the second. 10 By this “will,” we have been consecrated through the offering of the body of Jesus Christ once for all.
2/ Gospel: NAB Mark 3:31 His mother and his brothers arrived. Standing outside they sent word to him and called him. 32 A crowd seated around him told him, “Your mother and your brothers (and your sisters) are outside asking for you.” 33 But he said to them in reply, “Who are my mother and (my) brothers?” 34 And looking around at those seated in the circle he said, “Here are my mother and my brothers. 35 (For) whoever does the will of God is my brother and sister and mother.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, O.P.
I. THEME: Doing God’s will
There is a story that illustrates the importance of doing God’s will as following: There is a king who wants to leave his inheritance for his sons; but to teach them a lesson that they must avoid the showy display, he put the precious gifts in the plain boxes and the plain gifts in the showy boxes. Then, he calls up all his children and let them choose the boxes, beginning with the oldest. Most of the princes chose the showy boxes. When it is the youngest’s turn to choose, he hesitated for a moment, then whispers in his father’s ear, “I don’t know how to choose, please choose for me.” The king chose the best gift for him.
Today readings center on the importance of doing God’s will. In the first reading, the author of the Letter to the Hebrews continued to compare between the two offerings, the animal’s blood of the old and Christ’s blood of the new covenant. He said that since the animal’s blood can’t purify all sins for people, it must be repeated every year. Christ’s blood only needs to be poured out once to purify all people’s sins because it is the blood of the one who volunteers to do God’s will. In the Gospel, Jesus declared that the relationship between God and human beings isn’t based on bloody relation, but on doing God’s will, as Jesus said, “Whoever does the will of God is my brother and sister and mother.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Here am I, Lord! I come to do your will.
1.1/ The law and the sacrifices: The author said, “The law has only a shadow of the good things to come, and not the very image of them, it can never make perfect those who come to worship by the same sacrifices that they offer continually each year.” The main thing the author wanted to say is that in God’s providence, the perfection shall come after and replace the imperfection. The law with its sacrifices is only a shadow of the better things which Christ shall bring to people.
The author reasoned: If the sacrifices which the law requires can take away people’s sins, they don’t need to repeat every year. Or if the blood of oxen or goats really purify sins in people’s mind, they shall no longer be conscious of their sins. Moreover, the yearly sacrifice remind people their consciousness of sin. Therefore, people need to have a more perfected sacrifice.
1.2/ What really pleases God: The author illustrated Psalm 40:6-9 with some changes, as he said, “For this reason, when he came into the world, he said: “Sacrifice and offering you did not desire, but a body you prepared for me; holocausts and sin offerings you took no delight in. Then I said, ‘As is written of me in the scroll, Behold, I come to do your will, O God.’”
What God isn’t please is what the law prescribed. Not only the author of the Letter to the Hebrews believed this point but many other authors of the Old Testament also wrote about the imperfection of the sacrifices, and emphasized on other important points. For examples, Samuel said, “Does the Lord so delight in holocausts and sacrifices as in obedience to the command of the Lord? Obedience is better than sacrifice, and submission than the fat of rams” (1 Sam 15:22). Or as the prophet Hosea said, “For it is love that I desire, not sacrifice, and knowledge of God rather than holocausts” (Hos 6:6).
The author emphasized that God gave Jesus a body so that he can suffer and offer it as the sin offering for people. At the same time, he also emphasized on the obedience of doing God’s will as the words of Psalm 40: 9, “To do your will is my delight; my God, your law is in my heart!” When people sin, they disobey God’s will. How can they make animals to pour out blood to wipe out their sins? To wipe out people’s sin of disobedience, Christ, the son of God voluntarily incarnated in a human body and poured out his own blood. Only this voluntary and perfect sacrifice can wipe out people’s sins and reconcile them to God.
2/ Gospel: “Whoever does the will of God is my brother, and sister, and mother.”
2.1/ People must love God above all: When one reads over today passage, he can come to a conclusion that Jesus insulted his mother, brothers and sisters, and he didn’t keep the fourth commandment! Did Jesus actually violate this commandment?
One of Jesus’ mission on earth is to correct misunderstanding. In today passage, Jesus didn’t go beyond two important commandments which are: first, to love God above all things; and second, to love people as oneself. Jesus wanted to emphasize the order of these two commandments which people reversed it many times. Jesus was preaching the Good News, this meant he was doing God’s will. This task must be important than any other tasks. He can’t sacrifice his preaching to talk with his relatives. However, when he doesn’t preach, he still can find time to love and to care for his mother; as he gave Mary to his beloved disciple at the foot of the Cross.
2.2/ To love God is to do His will: The second lesson Jesus wanted to teach people that true love must be expressed in action. People used to think they show their love to God by words or external acts like attending Mass, saying prayers or praying to Him. These are good, but not as important as doing God’s will.
Jesus’ life is the perfect example for people to learn how to love God. He wanted to be incarnated to execute God’s plan of salvation. During his life on earth, God’s will was the motivation for his living and he gave us his sayings which should be the compass of our life, such as: “My food is to do the will of him who sent me, and to accomplish his work” (Jn 4:34). “I seek not my own will but the will of him who sent me” (Jn 5:30b). “For this is the will of my Father, that every one who sees the Son and believes in him should have eternal life; and I will raise him up at the last day” (Jn 6:40). Jesus’ last hours in Ghetsemane was a tension between his fear of suffering and God’s will, but he said to his Father at the end: “My Father, if this cannot pass unless I drink it, thy will be done” (Mt 26:42).
2.3/ Jesus’ relatives are those who do God’s will: Jesus clearly declared there is only one way to become his relatives when he said: “Who are my mother and my brothers?” And looking around on those who sat about him, he said, “Here are my mother and my brothers! Whoever does the will of God is my brother, and sister, and mother.”
Jesus discarded all other reasons which people can rely on to say they belong to God’s household, and kept only one reason which is to do God’s will. Of course, Mary and his disciples are members of God’s household because they always do God’s will.
Doing God’s will isn’t about doing magnificent works, but fulfilling the duties He gave us in our daily life. In other words, the duty of Jesus’ disciple is outlined: “If any man would come after me, let him deny himself and take up his cross and follow me” (Mt 26:14).
III. APPLICATION IN LIFE:
– God isn’t please with our offerings and sacrifices, but with our effort to find out and to do His will.
– God’s will, in general, is to work for our and others’ salvation.
– To know God’s will, we must learn Scripture to understand God’s plan of salvation; and then, to do all we can to bring this salvation to people.