Thứ Ba Tuần 19 TN1
Bài đọc: Deut 31:1-8; Mt 18:1-5, 10, 12-14.
1/ Bài đọc I: 1 Ông Mô-sê đến nói những lời này với toàn thể Ít-ra-en.
2 Ông bảo họ: “Hôm nay tôi đã được một trăm hai mươi tuổi, tôi không thể đi ra đi vào được nữa, và Đức Chúa đã bảo tôi: “Ngươi sẽ không được sang qua sông Gio-đan kia.
3 Chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, sẽ dẫn đầu anh em sang qua sông, Người sẽ tiêu diệt các dân tộc ấy cho khuất mắt anh em, để anh em chiếm đất của chúng. Chính ông Giô-suê sẽ dẫn đầu anh em sang qua sông, như Đức Chúa đã phán.
4 Đức Chúa sẽ xử với chúng như đã xử với các vua người E-mô-ri là Xi-khôn và Ốc, và với đất nước của chúng: Người đã tiêu diệt chúng.
5 Đức Chúa sẽ trao các dân tộc ấy cho anh em, và anh em sẽ xử với chúng theo như tất cả mệnh lệnh tôi đã truyền cho anh em.
6 Mạnh bạo lên, can đảm lên! Đừng sợ, đừng run khiếp trước mặt chúng, vì chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đi với anh em; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh em.”
7 Rồi ông Mô-sê gọi ông Giô-suê lại, và nói với ông trước mặt toàn thể Ít-ra-en: “Mạnh bạo lên, can đảm lên! Chính anh sẽ cùng với dân này vào đất Đức Chúa đã thề với cha ông họ rằng Người sẽ ban cho họ; chính anh sẽ cho họ hưởng đất ấy làm gia nghiệp.
8 Chính Đức Chúa đi phía trước anh, chính Người sẽ ở với anh; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh. Đừng sợ, đừng hãi! “
2/ Phúc Âm: 1 Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời? “
2 Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông
3 và bảo: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
4 “Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
5 “Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.
10 “Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.
12 “Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao?
13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc.
14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Môn đệ Đức Kitô phải biết khiêm hạ và bênh vực kẻ yếu đuối.
Thế gian thích có địa vị và quyền hành để được nổi tiếng và được phục vụ. Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải khiêm hạ và phục vụ thì mới có thể vào Nước Trời.
Các Bài Đọc hôm nay dẫn chứng Thiên Chúa yêu thương và bảo vệ những người yếu đuối và tin tưởng nơi Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, ông Moses khuyên dân chúng hãy đặt trọn niềm tin nơi Thiên Chúa và ông Joshua, người Thiên Chúa chọn để thay thế ông Moses. Ngài sẽ lãnh đạo và đưa dân vào vùng đất mà Ngài đã hứa với các tổ-phụ của họ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy dỗ các môn đệ phải sống ngược lại với những tiêu chuẩn và giá trị của thế gian để được vào Nước Trời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ông Moses chuẩn bị cho con cái Israel tiến vào Đất Hứa.
1.1/ Ông Moses nói những lời từ biệt với con cái Israel: Ông Moses cho tập họp toàn thể con cái Israel và nói những lời này với họ: Hôm nay tôi đã được một trăm hai mươi tuổi, tôi không thể đi ra đi vào được nữa, và Đức Chúa đã bảo tôi: “Ngươi sẽ không được sang qua sông Jordan kia.”
Khi ông Moses dẫn con cái Israel ra khỏi Ai-cập, ông đã 80 tuổi. Sau 40 năm chịu thanh luyện trong sa mạc với họ, đến nay ông đã 120 tuổi. Tuổi già đã làm ông không thể đi lại được nữa. Ông Moses biết: để tiến vào Đất Hứa, con cái Israel cần một người lãnh đạo trẻ trung và khỏe mạnh; chứ không thể theo một người già yếu ớt như ông. Để chuẩn bị cho con cái Israel vào Đất Hứa, ông Moses tuyên bố với dân chúng họ sẽ có hai nhà lãnh đạo:
(1) Thiên Chúa là Người sẽ dẫn dân vào Đất Hứa: Ông Moses và toàn dân dư biết sức mạnh của con cái Israel không đủ để chống cự với sức mạnh của các dân tộc đang sống trong Đất Hứa; vì thế, ông Moses bảo đảm với dân chúng một điều tối quan trọng: “Chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, sẽ dẫn đầu anh em sang qua sông, Người sẽ tiêu diệt các dân tộc ấy cho khuất mắt anh em, để anh em chiếm đất của chúng.”
(2) Joshua sẽ là người lãnh đạo dân vào Đất Hứa: Thiên Chúa hành động theo cách thức của con người như Ngài đã từng hành động qua ông Moses để truyền lệnh cho dân chúng; vì thế, ông Moses loan báo cho dân nhà lãnh đạo mới sẽ thay thế ông: “Chính ông Joshua sẽ dẫn đầu anh em sang qua sông, như Đức Chúa đã phán.”
1.2/ Ông Moses khuyên bảo con cái Israel: Để vượt qua sông Jordan vào Đất Hứa Canaan, con cái Israel phải băng qua đất của hai vua người Amorites là Sihon và Og. Ông Moses muốn dùng chiến thắng này để khuyến khích con cái Israel đặt trọn vẹn tin tưởng vào Thiên Chúa: “Người đã tiêu diệt chúng. Đức Chúa sẽ trao các dân tộc ấy cho anh em, và anh em sẽ xử với chúng theo như tất cả mệnh lệnh tôi đã truyền cho anh em.”
(1) Lời khuyên cho dân chúng: Ông Moses biết rõ lòng dân vì đã cùng họ đương đầu với nghịch cảnh trong suốt 40 năm trong sa mạc; ông biết dân chúng rất yếu đuối khi phải đương đầu với nguy hiểm, nên ông khuyên họ: “Mạnh bạo lên, can đảm lên! Đừng sợ, đừng run khiếp trước mặt chúng, vì chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đi với anh em; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh em.”
(2) Lời khuyên cho Joshua, người sẽ thay ông lãnh đạo dân chúng: Người lãnh đạo khôn ngoan và thương dân thật là người biết chuẩn bị kiếm người thay thế mình trong tương lai và chuẩn bị lòng dân để chấp nhận người kế vị mình; chứ không vô trách nhiệm để dân bị thiệt thòi vì người lãnh đạo không có bản lãnh. Ông Moses đã chuẩn bị cho ông Joshua thay thế ông; vì thế, ông Moses gọi ông Joshua lại, và nói với ông trước mặt toàn thể Israel: “Mạnh bạo lên, can đảm lên! Chính anh sẽ cùng với dân này vào đất Đức Chúa đã thề với cha ông họ rằng Người sẽ ban cho họ; chính anh sẽ cho họ hưởng đất ấy làm gia nghiệp. Chính Đức Chúa đi phía trước anh, chính Người sẽ ở với anh; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh. Đừng sợ, đừng hãi!”
2/ Phúc Âm: Ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
2.1/ Khiêm nhường là điều kiện để được vào Nước Trời.
(1) Tham vọng của con người: Các môn đệ lại gần hỏi Đức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” Các môn đệ hỏi câu hỏi này vì các ông đã quá quen với tiêu chuẩn và giá trị của thế gian: tiêu chuẩn của thế gian là địa vị, danh vọng, và quyền hành; người có giá trị là người có địa vị và quyền hành lớn nhất, chẳng hạn như vua hay một nguyên thủ của quốc gia. Có thể nói mục đích của các môn đệ khi theo Chúa lúc đầu là để được cùng thống trị với Chúa, khi Ngài khôi phục vương quốc Israel. Tham vọng này được chứng minh khi mẹ và hai anh em Giacôbê và Gioan đến xin Chúa cho một người ngồi bên phải và một người ngồi bên trái Chúa khi Ngài trị vì. Mười tông-đồ kia bất mãn với hai anh em về yêu cầu này.
(2) Điều kiện để được vào Nước Trời: Đức Giêsu liền gọi một em nhỏ (paidi,on) đến, đặt vào giữa các ông và bảo: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.” Hai tư tưởng chính Chúa Giêsu muốn các môn đệ hiểu ở đây: Thứ nhất, tiêu chuẩn và giá trị của Nước Trời hoàn toàn khác với tiêu chuẩn của thế gian. Thứ hai, để được vào Nước Trời, con người phải hạ mình và trở nên như một trẻ nhỏ.
2.2/ Người mục tử nhân lành: Vẫn trong chiều hướng dạy dỗ các môn đệ làm quen với tiêu chuẩn và giá trị của Nước Trời, Chúa Giêsu tiếp tục dạy các ông hai bài học:
(1) Đừng khinh thường kẻ bé mọn: “Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.”
Thế gian chú trọng đến những người có địa vị, quyền thế, và giầu có; Chúa dạy các môn đệ phải thương xót và săn sóc những kẻ bé mọn (mikro,j). Tĩnh từ Hy-lạp dùng như danh từ ở đây khác với danh từ dùng cho trẻ nhỏ ở trên (paidi,on), tĩnh từ này được dùng để chỉ:
– những người có thân hình nhỏ bé: trẻ thơ, người lùn;
– những người không quan trọng, không có địa vị trong xã hội, người nghèo khó, thất học.
Người môn đệ của Đức Kitô phải biết đứng về phía những kẻ cô thân cô thế để bênh vực và giúp đỡ họ như những con cái của Thiên Chúa. Mỗi người này đều có một thiên thần hộ thủ để bênh vực cho họ trước Thiên Chúa. Ai khinh thường và làm hại họ, thiên thần sẽ tường thuật cho Thiên Chúa (x/c Tob 3:8-9, 12:12-14).
(2) Phải đi tìm con chiên lạc: Chúa tiếp tục dạy các môn đệ: “Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc.”
Người của thế gian chú trọng đến đám đông để được phổ thông và nổi tiếng; họ không thể hiểu nổi tại sao lại bỏ 99 con chiên trên núi để đi tìm con chiên lạc. Thiên Chúa như một người cha yêu thương chú trọng đến từng cá nhân một, nhất là những con chiên bị lạc đường. Ngài biết từng con chiên, yêu thương từng con chiên, không thỏa mãn cho đến khi tìm được con chiên lạc, và chỉ vui mừng khi thấy tất cả chiên được qui tụ về một đàn dưới quyền của một Chúa chiên.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải luôn biết khiêm nhường, không cậy dựa vào sức mình; nhưng biết trông cậy nơi sức mạnh và tình thương của Thiên Chúa.
– Chúng ta phải đứng về phía những người bị bỏ rơi để bênh vực và giúp đỡ họ.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Tuesday in the nineteenth week of the Ordinary Time1
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
TUESDAY OF THE 19 OT1
Readings: Deut 31:1-8; Mt 18:1-5, 10, 12-14.
1/ First Reading: RSV Deuteronomy 31:1 So Moses continued to speak these words to all Israel. 2 And he said to them, “I am a hundred and twenty years old this day; I am no longer able to go out and come in. The Lord has said to me, `You shall not go over this Jordan.’ 3 The Lord your God himself will go over before you; he will destroy these nations before you, so that you shall dispossess them; and Joshua will go over at your head, as the Lord has spoken. 4 And the Lord will do to them as he did to Sihon and Og, the kings of the Amorites, and to their land, when he destroyed them. 5 And the Lord will give them over to you, and you shall do to them according to all the commandment which I have commanded you. 6 Be strong and of good courage, do not fear or be in dread of them: for it is the Lord your God who goes with you; he will not fail you or forsake you.” 7 Then Moses summoned Joshua, and said to him in the sight of all Israel, “Be strong and of good courage; for you shall go with this people into the land which the Lord has sworn to their fathers to give them; and you shall put them in possession of it. 8 It is the Lord who goes before you; he will be with you, he will not fail you or forsake you; do not fear or be dismayed.”
2/ Gospel: RSV Matthew 18:1 At that time the disciples came to Jesus, saying, “Who is the greatest in the kingdom of heaven?” 2 And calling to him a child, he put him in the midst of them, 3 and said, “Truly, I say to you, unless you turn and become like children, you will never enter the kingdom of heaven. 4 Whoever humbles himself like this child, he is the greatest in the kingdom of heaven. 5 “Whoever receives one such child in my name receives me; 10 “See that you do not despise one of these little ones; for I tell you that in heaven their angels always behold the face of my Father who is in heaven. 11 12 What do you think? If a man has a hundred sheep, and one of them has gone astray, does he not leave the ninety-nine on the mountains and go in search of the one that went astray? 13 And if he finds it, truly, I say to you, he rejoices over it more than over the ninety-nine that never went astray. 14 So it is not the will of my Father who is in heaven that one of these little ones should perish.
________________________________________
I. THEME: Christ’s disciples must be humble and protect the weak.
Worldly people like to have position and authority to be known and served; Jesus required those who follow him must be humble and served in order to enter the heavenly kingdom.
Today readings show God loves and protects the weak and the ones who put their trust in Him. In the first reading, Moses advised the Israelites to completely believe in God and Joshua, the one whom God chose to replace Moses; he shall lead and guide them to the Promise Land which God promises to their forefathers. In the Gospel, Jesus teaches his disciples to live opposite with the worldly standards in order to enter the kingdom of heaven.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Moses prepared for the Israelites to enter the Promise Land.
1.1/ Moses said good bye to the Israelites: Moses gathered all the Israelites and said to them, “I am a hundred and twenty years old this day; I am no longer able to go out and come in. The Lord has said to me, `You shall not go over this Jordan.’”
Moses was 80 years old when he led the Israelites out of Egypt; after forty years was purified with them in the desserts, he is one hundred and twenty years old now. Old age and weak health prevent him to be the leader for the Israelites. To enter the Promise Land, the Israelites need a young and strong man. God and Moses have groomed for them this leader. Moses declared to the Israelites that they shall have two leaders.
(1) God shall be the principal leader: Moses and the Israelites knew very well that their power aren’t enough to oppose the power of the nations who are living in the Promise Land; therefore, Moses guaranteed for them this important leader, “The Lord your God himself will go over before you; He will destroy these nations before you, so that you shall dispossess them.”
(2) Joshua shall also be the leader to replace Moses: God acts according to human way. As He acted through Moses, He shall also act through Joshua, the new leader. Moses officially declared before the Israelites, “Joshua will go over at your head, as the Lord has spoken.”
1.2/ Moses advised the Israelites: In order to cross the Jordan River to enter the Promise Land, the Israelites must pass through the territories of two Amorites kings, Sihon and Og. Moses would like to use this victory to encourage the Israelites to put their complete trust in God. So, Moses said to them, “The Lord will do to them as he did to Sihon and Og, the kings of the Amorites, and to their land, when he destroyed them. And the Lord will give them over to you, and you shall do to them according to all the commandments which I have commanded you.”
(1) Moses’ advices for the Israelites: Moses knew the Israelites very well because he and they struggled together during their forty years in the desserts; he knew they are very weak when confronting dangers, so he said to them, “Be strong and of good courage, do not fear or be in dread of them: for it is the Lord your God who goes with you; he will not fail you or forsake you.”
(2) Moses’ advises for Joshua, his replacement: A wise and compassionate leader is the one who knows how to find his replacement and to prepare people’s hearts to accept him, not to hang on to his power nor to leave it to people to choose an irresponsible leader. Moses groomed Joshua to replace him, and today he wants the whole congregation of Israel to put their trust in Joshua, so he called him and told these words to him before all of them, “Be strong and of good courage; for you shall go with this people into the land which the Lord has sworn to their fathers to give them; and you shall put them in possession of it.It is the Lord who goes before you; he will be with you, he will not fail you or forsake you; do not fear or be dismayed.”
2/ Gospel: “Whoever humbles himself like this child is the greatest in the kingdom of heaven.”
2.1/ Humility is one of conditions to enter the kingdom of heaven.
(1) Human ambition: The disciples approached Jesus and asked him, “Master! Who is the greatest in heaven?” They asked Jesus this question because they were so used to worldly values and standards, such as: high position, fame and power. The greatest one is the person who has a highest position and a greatest power; for examples, the king or the leader of a nation. We can see that the disciples’ purpose when they followed Jesus is to govern with him when Jesus recovers the Israel kingdom. This ambition was shown when the mother and her two sons, James and John, made a request to Jesus so that they can sit one at the right and the other at the left when Jesus reigns. The other apostles were indignant with the two brothers about this request.
(2) The condition to enter the kingdom of heaven: Jesus called a child over, placed it in their midst, and said, “Amen, I say to you, unless you turn and become like children, you will not enter the kingdom of heaven. Whoever humbles himself like this child is the greatest in the kingdom of heaven. And whoever receives one child such as this in my name receives me.” Two main ideas which Jesus wanted his disciples to understand here: First, the standards and values of the kingdom of heaven are different with what of the world. Secondly, to enter the kingdom of heaven, they must humble themselves and become like children.
2.2/ The good shepherd: To help his disciples to be familiar with the kingdom of heaven’s values and standards, Jesus continued to teach them two lessons:
(1) Don’t despise the lowly: “See that you do not despise one of these little ones, for I say to you that their angels in heaven always look upon the face of my heavenly Father.”
The world pays attention to the high position, the power and the rich; Jesus taught his disciples to love and to care for the small (mikros). This Greek adjective used as a noun here is different with the noun used for a child above (paidíon). This adjective has two meanings:
– those have a small figure such as a child or a dwarf;
– those aren’t important, have no position in society, the poor, the illiterate.
The second meaning is proper for this sentence. Jesus’ disciples must be on the side of these people to protect and to care for them as God’s children. Each of them have a guardian angel to protect for them before God. Whoever insults or causes damage to them, the guardian angel shall report to God (cf. Tob 3:8-9, 12:12-14).
(2) Must search for the lost sheep: Jesus taught his disciples, “What is your opinion? If a man has a hundred sheep and one of them goes astray, will he not leave the ninety-nine in the hills and go in search of the stray? And if he finds it, amen, I say to you, he rejoices more over it than over the ninety-nine that did not stray. In just the same way, it is not the will of your heavenly Father that one of these little ones be lost.”
The worldly people pay attention to the crowd to be popular and well-known; they can’t understand why one leaves ninety-nine sheep on the mountain to look for the lost sheep. God, as the Father, loves and cares for each individual, especially to the one who gets lost. He knew each one, loves and cares for each one, and shall not be satisfied until He finds the lost one. He is only completely happy when He sees all sheep are gathered into one flock and under a good shepherd.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We must be humble to recognize our limitation so that we always rely on God’s love and power, not on our strength.
– We must stand with the weak, the poor, the widows and orphans to help and to protect them.