Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Ba Tuần 14 TN2, Năm Chẵn

Thứ Ba Tuần 14 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Hos 8:4-7, 11-13; Mt 9:32-38.
1/ Bài đọc I: 4 Chúng phong vương người mà Ta không chọn,
tôn làm lãnh tụ kẻ Ta không biết,
dùng bạc vàng làm ra ngẫu tượng, để rồi bị đập tan.
5 Hỡi Sa-ma-ri, hãy gạt bỏ con bê của ngươi
– chúng làm Ta nổi giận.
Chúng không chịu để cho Ta thanh tẩy mãi cho tới bao giờ? –
6 Vì con bê đó là do Ít-ra-en làm ra,
do một nghệ nhân sản xuất, nó đâu phải là thần!
Chắc chắn con bê của Sa-ma-ri sẽ như thể mùn cưa.
7 Chúng gieo gió thì phải gặt bão.
Chúng là cây lúa không làm đòng, là hạt lúa lép không có bột,
nhưng giả như có bột, thì ngoại bang cũng sẽ nuốt hết.
Ít-ra-en bị tiêu diệt vì cầu cứu ngoại bang
11 Khi Ép-ra-im đua nhau dựng bàn thờ, thì các bàn thờ ấy
chỉ làm cho chúng phạm tội thêm.
12 Luật lệ của Ta, Ta có viết cho nó cả ngàn,
thì nó cũng coi là xa lạ.
13 Hy lễ dâng Ta thì chúng cứ dâng,
chúng cứ ăn thịt đã sát tế,
nhưng ĐỨC CHÚA sẽ chẳng đoái hoài.
Giờ đây Người sẽ nhớ lại sự gian ác của chúng,
chúng đã phạm tội thì chúng sẽ phải đền:
chúng sẽ phải trở về Ai-cập.
2/ Phúc Âm: 32 Họ vừa đi ra thì người ta đem đến cho Đức Giê-su một người câm bị quỷ ám.
33 Khi quỷ bị trục xuất rồi, thì người câm nói được. Dân chúng kinh ngạc, nói rằng: “Ở Ít-ra-en, chưa hề thấy thế bao giờ!”
34 Nhưng người Pha-ri-sêu lại bảo: “Ông ấy dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.”
35 Đức Giê-su đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.
36 Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.
37 Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng: Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít.
38 Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cần có các nhà lãnh đạo biết kính sợ Chúa để chăm sóc dân chúng.
Tiêu chuẩn đầu tiên và quan trọng nhất để chọn các nhà lãnh đạo là họ biết kính sợ Thiên Chúa. Những nhà lãnh đạo biết kính sợ Thiên Chúa luôn được Ngài chúc lành và bảo vệ. Vì vậy, dân chúng dưới quyền họ cũng biết kính sợ Thiên Chúa và được chúc lành. Đọc lịch sử Cựu Ước, chúng ta tìm thấy hai nhà lãnh đạo sáng chói là tổ phụ Abraham và vua David. Tổ phụ Abraham luôn vâng lời làm theo ý Thiên Chúa cho dù ông không hiểu được lý do. Vua David tuy yếu đuối phạm tội; nhưng vẫn biết khiêm nhường để thống hối ăn năn.
Các bài đọc hôm nay nêu lên hậu quả của việc có những nhà lãnh đạo không biết kính sợ Thiên Chúa. Trong bài đọc I, ngôn sứ Hosea kết tội những nhà lãnh đạo của Israel đã không biết kính sợ Thiên Chúa và chạy theo tà thần. Hậu quả là họ hướng dẫn dân chúng theo đường lối của họ và bị làm nô lệ cho ngoại bang trong chốn lưu đày. Trong Phúc Âm, khi Chúa Giêsu dùng quyền lực Thiên Chúa để chữa một người bị câm, một điều mà dân chúng thú nhận chưa từng xảy ra trong Israel bao giờ; nhưng các kinh sư lại đổ tội cho Chúa: ông ấy dùng quyền lực của tướng quỉ mà trừ quỉ. Chúa Giêsu động lòng thương dân chúng vì họ sống vất vưởng như chiên không người chăn. Ngài khuyên họ hãy cầu nguyện với Thiên Chúa để Ngài gởi tới những chủ chăn thánh thiện đến gặt hái mùa màng về cho Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hậu quả phải lãnh nhận do các nhà lãnh đạo không biết kính sợ Thiên Chúa.
1.1/ Phân ly chính trị và tôn giáo: Vua Solomon, mặc dù có tiếng là người khôn ngoan nhất, nhưng đã không biết kính sợ Thiên Chúa khi về già. Vua đã nghe lời xúi giục của các bà vợ Dân Ngoại để lập những bàn thờ cho họ thờ tà thần và chính vua cũng làm như thế. Tội thờ các thần ngoại của vua Solomon dẫn tới việc chia đôi đất nước, bắt đầu với thời của vua Jeroboam (1 Kgs 11:30-39).
Mặc dù việc chia đôi đất nước là do ý của Thiên Chúa; nhưng chính Ngài đã hứa với Jeroboam, Ngài sẽ chúc lành cho ông nếu ông trung thành thờ phượng Ngài và tuân giữ những điều Ngài chỉ dạy; nhưng ông đã không làm như thế. Lẽ ra vua Jeroboam phải tìm cách tham khảo ý của Thiên Chúa về việc phong vương cũng như thờ phượng; nhưng ông đã không làm cả hai điều. Đây là lý do ngôn sứ Hosea kết tội vương quốc Israel.
(1) Tôn vương các nhà lãnh đạo ngoài ý Chúa: “Chúng phong vương người mà Ta không chọn, tôn làm lãnh tụ kẻ Ta không biết.”
(2) Tạc tượng thần để thờ: Vua cho làm hai con bê bằng vàng và bắt dân phải thờ phượng, để họ khỏi tuôn xuống Jerusalem làm mồi cho vua Judah. Nhà vua nói với dân một điều hoàn toàn trái ngược với sự thật: “Đây là thần đã dẫn tổ tiên các ngươi ra khỏi Ai-cập!” Dân chúng chỉ biết làm theo lệnh nhà vua, vì nếu họ không làm theo, họ sẽ bị vua ra hình phạt. Làm riết rồi quen mà không cần suy nghĩ hỏi han gì nữa! Ngôn sứ Hosea theo lệnh của Đức Chúa giải thích: “Hỡi Samaria, hãy gạt bỏ con bê của ngươi – chúng làm Ta nổi giận. Chúng không chịu để cho Ta thanh tẩy mãi cho tới bao giờ? – Vì con bê đó là do Israel làm ra, do một nghệ nhân sản xuất, nó đâu phải là thần! Chắc chắn con bê của Samaria sẽ như thể mùn cưa.”
1.2/ Liên hệ giữa việc thờ phượng và việc giữ Lề Luật: Israel đã xây dựng nhiều bàn thờ mà không theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa. Ngôn sứ Hosea không kết tội việc xây dựng bàn thờ; nhưng kết tội việc xử dụng chúng: “Khi Ephraim đua nhau dựng bàn thờ, thì các bàn thờ ấy chỉ làm cho chúng phạm tội thêm.”
Tội chính yếu của họ là tội là không giữ Lề Luật. Họ nghĩ họ có thể dâng lễ vật thay cho việc giữ Luật. Những lời dạy của ngôn sứ Hosea về Luật thật quan trọng cho lịch sử tôn giáo của Israel: Việc không giữ Luật sẽ đưa tới việc thờ phượng sai: “Luật lệ của Ta, Ta có viết cho nó cả ngàn, thì nó cũng coi là xa lạ.” Những lễ vật dâng của người không giữ Luật chẳng những vô hiệu mà còn làm Thiên Chúa nổi giận: “Hy lễ dâng Ta thì chúng cứ dâng, chúng cứ ăn thịt đã sát tế,
nhưng Đức Chúa sẽ chẳng đoái hoài.”
Làm ác phải đền tội: “Giờ đây Người sẽ nhớ lại sự gian ác của chúng, chúng đã phạm tội thì chúng sẽ phải đền: chúng sẽ phải trở về Ai-cập.” Trở về Ai-cập không có nghĩa sẽ qua lại Ai-cập; nhưng phải chịu thân phận người nô lệ một lần nữa.
2/ Phúc Âm: “Anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”
2.1/ Chúa Giêsu đi khắp nơi để chữa lành và rao giảng Tin Mừng: Trong 3 năm công khai rao giảng, Chúa Giêsu đã lang thang khắp miền Palestine để rao giảng Tin Mừng và chữa lành các vết thương hồn xác cho con người. Tuy thế, Ngài cũng gặp biết bao chống đối từ các kinh sư, luật sĩ, và nhà cầm quyền Rôma. Trình thuật hôm nay là một trường hợp điển hình.
(1) Hai phản ứng trước phép lạ Chúa Giêsu trục xuất quỉ ám ra khỏi người câm:
+ Dân chúng kinh ngạc, nói rằng: “Ở Israel, chưa hề thấy thế bao giờ!” Người chất phác thành thật thấy sao nói vậy; họ không bị ảnh hưởng bởi thành kiến và các tính toán lợi nhuận.
+ Nhưng người Pharisees lại bảo: “Ông ấy dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.” Họ buộc tội Chúa có liên hệ với quỷ vương để khỏi phải tin và giữ những gì Chúa dạy. Hơn nữa, họ không muốn toàn dân tin theo Chúa vì họ sẽ mất uy quyền, thế lực, và những lợi nhuận vật chất.
(2) Phản ứng của Chúa Giêsu: Chẳng quan tâm đến những lời phê bình của họ, Chúa Giêsu đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền. Ba việc tông đồ Ngài làm gương cho chúng ta:
+ Dạy dỗ: để dân chúng biết đâu là sự thật từ biết bao điều sai trái trong thế gian.
+ Rao giảng Tin Mừng: loan báo tình yêu vô biên của Thiên Chúa dành cho con người, và chỉ đường cho con người biết sống làm sao để đạt được hạnh phúc muôn đời bên Ngài.
+ Chữa lành mọi vết thương hồn xác: Chúa Giêsu cảm thương với những đau khổ hồn xác của con người. Ngài muốn mặc lấy để cứu chữa hay cất đi tất cả khổ đau mà con người phải chịu.
2.2/ Chúa Giêsu lo lắng nhân loại không đủ người dẫn dắt: Không phải chỉ lo cho thế hệ đương thời, Ngài còn lo cho các thế hệ tương lai. Chỉ một câu vắn vỏi, nhưng đã lột tả hết sự quan tâm của Chúa Giêsu: “Khi Đức Giêsu nhìn thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.” Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng: “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Khi chúng ta phải lựa chọn người lãnh đạo, hãy lựa chọn người biết kính sợ Thiên Chúa như vua David. Tuy ông không có kinh nghiệm, Đức Chúa đã làm mọi việc qua ông.
– Chúng ta hãy cầu nguyện để xin Thiên Chúa sai những nhà lãnh đạo biết kính sợ Ngài đến chăm sóc dân chúng, và dạy cho dân luôn biết kính sợ Thiên Chúa và giữ Luật của Ngài.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Tuesday of the Fourteenth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (Hos 8:4-7, 11-13)

Thus says the LORD:
They made kings in Israel, but not by my authority;
they established princes, but without my approval.
With their silver and gold they made
idols for themselves, to their own destruction.
Cast away your calf, O Samaria!
my wrath is kindled against them;
How long will they be unable to attain
innocence in Israel?
The work of an artisan,
no god at all,
Destined for the flames?
such is the calf of Samaria!

When they sow the wind,
they shall reap the whirlwind;
The stalk of grain that forms no ear
can yield no flour;
Even if it could,
strangers would swallow it.

When Ephraim made many altars to expiate sin,
his altars became occasions of sin.
Though I write for him my many ordinances,
they are considered as a stranger’s.
Though they offer sacrifice,
immolate flesh and eat it,
the LORD is not pleased with them.
He shall still remember their guilt
and punish their sins;
they shall return to Egypt.

Gospel (Mt 9:32-38)

A demoniac who could not speak was brought to Jesus,
and when the demon was driven out the mute man spoke.
The crowds were amazed and said,
“Nothing like this has ever been seen in Israel.”
But the Pharisees said,
“He drives out demons by the prince of demons.”

Jesus went around to all the towns and villages,
teaching in their synagogues,
proclaiming the Gospel of the Kingdom,
and curing every disease and illness.
At the sight of the crowds, his heart was moved with pity for them
because they were troubled and abandoned,
like sheep without a shepherd.
Then he said to his disciples,
“The harvest is abundant but the laborers are few;
so ask the master of the harvest
to send out laborers for his harvest.”
________________________________________
Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: We need to have the good leaders who revere God and care for people.
The first and most important standard for choosing leaders is that they revere God. The leaders who revered God are always blessed and protected by Him; therefore, people under their care are also blessed and protected. When we read the Old Testament history, two brilliant leaders are our forefather Abraham and king David. Abraham always obeyed and did God’s will even though he didn’t understand the reason. King David, though he sinned out of weakness, but humbly recognized his sins and repented.
Today readings give the results of leaders who didn’t revere God. In the first reading, the prophet Hosea condemned the Israel’s leaders who didn’t revere God and chased after foreign gods. The results happened are they led people according to their way, the nation was destroyed and the people were on exile. In the Gospel, when Jesus used God’s power to expel a dumb demon, a miracle which people confessed that never happened in Israel, but the Pharisees accused Jesus, “he drives out demons by the prince of demons.” Jesus had compassion on people because they were like sheep without shepherds. He advised them to pray with God so that He shall send holy shepherds to gather harvests for God.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The results people must endure from leaders who didn’t revere God.
1.1/ Political and religious separation: King Solomon, even though was given the title “the most wise” among human beings, didn’t revere God at his old age. He listened to his Gentile wives and built altars for them to worship their gods, and the king himself also did that. Solomon’s sins led to the nation’s division, beginning with Jeroboam’s reign (1 Kgs 11:30-39).
Though the division was God’s punishment, God promised to Jeroboam that He shall bless him if he is loyal in worshipping Him and keeping His teaching; but he didn’t do so. He should consult God about the worship and the selection of his successor, but he didn’t do them. That was the reason why Hosea condemned Israel.
(1) Choosing the successors without God’s permission: “They made kings, but not by my authority; they established princes, but without my approval.”
(2) Worshipping the wrong god: Jeroboam gave permission to mold two golden calves and commanded people to worship them so that they shall no longer have to go down to Jerusalem and be influenced by the Judah’s king. He said to people the thing which was totally false: “This is the god that liberated your ancestors from Egypt!” People must follow the king’s command because they were afraid of his punishment. When people got use to that, they didn’t question their belief any more. The prophet Hosea obeyed God to point out the truth, “Cast away your calf, O Samaria! My wrath is kindled against them; How long will they be unable to attain innocence in Israel? The work of an artisan no god at all, destined for the flames– such is the calf of Samaria!”
1.2/ The relation between worship God and keeping of the law: Hosea didn’t condemned Israel for building up many altars, but to use them for a wrong purpose, that is, to worship idols, “When Ephraim made many altars to expiate sin, his altars became occasions of sin.”
Another main sin of Israel was to forfeit the Law. They thought that they could offer sacrifices instead of keeping the Law. Hosea’s teaching about the relationship between the worship and the keeping of the law is very important for Israel’s history of religion: Not observing of the Law shall lead to wrong worship. The prophet said, “Though I write for him my many ordinances, they are considered as a stranger’s. Though they offer sacrifice, immolate flesh and eat it, the Lord is not pleased with them. He shall still remember their guilt and punish their sins.”
Disobelience led to punishment: “He shall still remember their guilt and punish their sins; they shall return to Egypt.” To return to Egypt isn’t meant to come there again; but means the Israelites shall be slaves one more time.
2/ Gospel: “Ask the master of the harvest to send out laborers for his harvest.”
2.1/ Jesus went everywhere to preach and to heal: In three years of Jesus’ public ministry, he wandered around all regions of Palestines to preach and to heal all kinds of sickness for people. In spite of that, he met many oppositions from Pharisees, scribes and Roman government. Today passage is a typical example.
(1) Two people’s reactions when Jesus expelled a dumb demon:
– The crowds were amazed and said, “Nothing like this has ever been seen in Israel.” The crowd is sincere, whatever they see they voive their opinion. They weren’t influenced by prejudices and beneficial calculation.
– But the Pharisees said, “He drives out demons by the prince of demons.” They condemned Jesus of having relation with the devil so that they didn’t have to believe and to keep his teaching. Moreover, they didn’t want people to follow Jesus, because they were afraid of loosing their power, authority and material gains.
(2) Jesus’ reaction: He gave no concern for their criticism, but minded his own business. He went around to all the towns and villages, teaching in their synagogues, proclaiming the gospel of the kingdom, and curing every disease and illness. Three things we should learn from him in this passage:
+ Teaching: To help people to differentiate between truth and falsehood in the world.
+ Preaching the Gospel: To proclaim for people God’s love and to show them how to live in order to reach their salvation.
+ Healing all spiritual and physical sickness: He had pity to all people’s pain and sorrow. He wanted to take away all of their sufferings.
2.2/ Jesus concerned for humankind lacking of good leaders: Not only concerning for his contemporary, he was also for future generations. He told them to pray for good leaders to care for their offsprings: “At the sight of the crowds, his heart was moved with pity for them because they were troubled and abandoned, like sheep without a shepherd. Then he said to his disciples, “The harvest is abundant but the laborers are few; so ask the master of the harvest to send out laborers for his harvest.”
III. APPLICATION IN LIFE:
– When we choose our leaders, let choose those who revere God as Abraham or David. Though they had no experience, God did all things through them.
– We pray to God so that He shall send good leaders who revere Him and care for people. The good leaders also know how to teach people to revere God and to keep His law.