Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả
Bài đọc: Isa 49:1-6, Acts 13:22-26; Lk 1:57-66, 80.
1/ Bài đọc I: 1 Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý: ĐỨC CHÚA đã gọi tôi
từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi.
2 Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người.
Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người.
3 Người đã phán cùng tôi: “Hỡi Ít-ra-en, ngươi là tôi trung của Ta. Ta sẽ dùng ngươi để biểu lộ vinh quang.” 4 Phần tôi, tôi đã nói: “Tôi vất vả luống công, phí sức mà chẳng được gì.”
Nhưng sự thật, đã có ĐỨC CHÚA minh xét cho tôi, Người dành sẵn cho tôi phần thưởng.
5 Giờ đây ĐỨC CHÚA lại lên tiếng. Người là Đấng nhào nặn ra tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ
để tôi trở thành người tôi trung, đem nhà Gia-cóp về cho Người và quy tụ dân Ít-ra-en chung quanh Người. Thế nên tôi được ĐỨC CHÚA trân trọng, và Thiên Chúa tôi thờ là sức mạnh của tôi. 6 Người phán: “Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc Gia-cóp, để dẫn đưa các người Ít-ra-en sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít. Vì vậy, này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất.”
2/ Bài Đọc II: 22 Sau khi truất phế vua Sa-un, Người đã cho ông Đa-vít xuất hiện làm vua cai trị họ. Người đã làm chứng về ông rằng: Ta đã tìm được Đa-vít, con của Gie-sê, một người đẹp lòng Ta và sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta. 23 Từ dòng dõi vua này, theo lời hứa, Thiên Chúa đã đưa đến cho Ít-ra-en một Đấng Cứu Độ là Đức Giê-su. 24 Để dọn đường cho Đức Giê-su, ông Gio-an đã rao giảng kêu gọi toàn dân Ít-ra-en chịu phép rửa tỏ lòng sám hối. 25 Khi sắp hoàn thành sứ mệnh, ông Gio-an đã tuyên bố: “Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho Người. 26 “Thưa anh em, là con cái thuộc dòng giống Áp-ra-ham, và thưa anh em đang hiện diện nơi đây, là những người kính sợ Thiên Chúa, lời cứu độ này được gửi tới chúng ta.
3/ Phúc Âm: 57 Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai.
58 Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
59 Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. 60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không, phải đặt tên cháu là Gio-an.” 61 Họ bảo bà: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.” 62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì. 63 Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gio-an.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. 64 Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.
65 Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê.
66 Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? ” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
80 Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sứ vụ của Gioan là chỉ đường cho mọi người đến với Đức Kitô.
Khi nhìn vào thân thể của con người, các nhà khoa học ngạc nhiên về cách cấu trúc và chức năng của từng chi thể như: não bộ, mắt, tai, phổi, tim … và còn ngạc nhiên hơn khi tìm ra cách hoạt động hòa điệu và nhịp nhàng của các chi thể, trong việc đem lại sự sống cho con người. Khi nghiên cứu về Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa, chúng ta cũng không khỏi ngạc nhiên về sự sắp xếp của Thiên Chúa, trong việc chuẩn bị cho nhân loại một Đấng Thiên Sai, để đem ơn cứu độ cho muôn người. Có những tổ phụ đi trước để chuẩn bị như Abraham, vua David, tiên-tri Isaiah. Có những người đồng thời để dọn đường và giới thiệu Đức Kitô, nhân vật chính của Kế Hoạch Cứu Độ, cho mọi người. Có những người đi sau để loan báo Tin Mừng và làm chứng cho Đức Kitô như các thánh tông-đồ và tử-đạo. Trải qua bao thế hệ, Thiên Chúa vẫn không ngừng các thánh và mọi tín hữu để loan báo Tin Mừng và làm cho con người tin vào Đức Kitô để đạt được ơn cứu độ. Thánh Phaolô có lý khi so sánh toàn thể nhân loại như những chi thể của một Nhiệm Thể là Đức Kitô. Chúng ta đều là những chi thể của một thân thể, và đều có nhiệm vụ góp phần mang lại sự sống cho Nhiệm Thể Đức Kitô.
Các Bài Đọc trong ngày Sinh Nhật của Gioan Tẩy Giả cho chúng ta thấy sự sắp xếp nhiệm mầu của Thiên Chúa trong việc sửa soạn cho nhân loại một Người Tôi Trung để chuộc tội và mang lại ơn cứu độ cho con người. Trong Bài Đọc I, Bài Ca Thứ Hai của Người Tôi Trung Thiên Chúa, tiên tri Isaiah tường thuật việc Thiên Chúa chuẩn bị cho nhân loại một Người Tôi Trung và trao cho Ngài một sứ vụ gồm hai phần: mang vinh quang cho dân tộc Israel và trở nên ánh sáng cứu độ cho các dân tộc. Trong Bài Đọc II, Sách CVTĐ tường thuật một phần Bài Giảng của Phaolô tại Antioch, Pisidia. Phaolô muốn cho khán giả biết Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa đã được tường thuật bởi các tiên-tri và Thánh Vịnh: Thiên Chúa sẽ ban cho nhân loại một Đấng Cứu Độ từ giòng dõi Vua David, và ông Gioan Tẩy Giả đã chuẩn bị, làm chứng, và chỉ đường cho mọi người đến với Đức Kitô để lãnh nhận ơn cứu độ. Trong Phúc Âm, thánh-sử Luca tường thuật những biến cố lạ lùng xảy ra chung quanh việc chào đời của Gioan Tẩy Giả. Tất cả những biến cố này chỉ cho thấy Thiên Chúa đã dùng ông để đi tiên phong dọn đường cho mọi người đón nhận Đức Kitô, và Gioan đã dùng cả cuộc đời ông để chu toàn sứ vụ và làm chứng cho Đức Kitô.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người Tôi Trung chịu đau khổ để thực thi Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa.
1.1/ Thiên Chúa chuẩn bị cho nhân loại “Người Tôi Trung” ngay từ đầu: Ai là “Người Tôi Trung” trong trình thuật hôm nay? Có ít nhất 3 cách giải thích:
(1) Có người cho là Vua Cyrus, Ba-tư; vì Thiên Chúa dùng ông để phóng thích và cho dân Do-thái trở về quê hương sau Thời Lưu Đày. Quan điểm này không đúng, vì sứ vụ của “Người Tôi Trung” không chỉ giải phóng Israel mà còn là ánh sáng muôn dân và mang ơn cứu độ của Thiên Chúa đến tận cùng trái đất.
(2) Có người cho là dân tộc Israel như được tường thuật rõ ràng bên dưới. Quan điểm này cũng không có cơ sở, vì Israel không tự giải phóng mình, nhưng cần nhờ đến sức mạnh của Thiên Chúa. Hơn nữa, Israel cũng không quan niệm họ sẽ trở nên ánh sáng muôn dân và mang ơn cứu độ của Thiên Chúa đến tận cùng trái đất.
(3) Đa số các học giả Kinh Thánh và Giáo Hội đều đồng ý danh hiệu Người Tôi Trung được Tiên-tri Isaiah dùng để chỉ Đấng Thiên Sai là Đức Kitô, người tôi tớ trung thành của Thiên Chúa. Isaiah nói về “Người Tôi Trung” này như sau:
+ Người Tôi Trung đã có trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa ngay từ đầu: ”Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý: Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi.”
+ Người Tôi trung được Thiên Chúa huấn luyện và bảo vệ: ”Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người.”
+ Người Tôi Trung phải chịu đau khổ, nhưng chắc chắn sẽ chiến thắng: ”Người đã phán cùng tôi: “Hỡi Israel, ngươi là Tôi Trung của Ta. Ta sẽ dùng ngươi để biểu lộ vinh quang.” Phần tôi, tôi đã nói: “Tôi vất vả luống công, phí sức mà chẳng được gì.” Nhưng sự thật, đã có Đức Chúa minh xét cho tôi, Người dành sẵn cho tôi phần thưởng.”
1.2/ Sứ vụ của Người Tôi Trung: Người Tôi Trung được Thiên Chúa trao cho hai sứ vụ:
(1) Đem nhà Jacob về cho Người và quy tụ dân Israel chung quanh Người: Đây là sứ vụ đầu tiên của “Người Tôi Trung.” Khi một phụ nữ Dân Ngoại đến van xin Đức Kitô chữa bệnh cho con Bà, Người đáp: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel mà thôi.” Chính Ngài cũng truyền cho các môn đệ: “Đừng vào thành các Dân Ngoại, nhưng hãy đến với các chiên lạc của nhà Israel” (Mt 10:5-6).
(2) Để trở thành ánh sáng muôn dân, và để đem ơn cứu độ của Thiên Chúa đến tận cùng cõi đất: Đây là sứ vụ thứ hai của “Người Tôi Trung.” Ông Simeon lặp lại lời này của Isaiah, khi nói tiên tri về con trẻ Giêsu: “Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân: Đó là ánh sáng soi đường cho Dân Ngoại, là vinh quang của Israel Dân Ngài” (Lk 2:29-34). Tuy Đức Kitô ít ra khỏi ranh giới Israel để loan truyền Tin Mừng cho các Dân Ngoại; nhưng Ngài đã chuẩn bị đầy đủ cho các môn đệ, và truyền cho các ông phải loan báo Tin Mừng cho muôn dân đến tận cùng trái đất (Mk 28:19).
2/ Bài Đọc II: Thiên Chúa đã đưa đến cho Israel một Đấng Cứu Độ là Đức Giêsu.
2.1/ Lời hứa ban Đấng Cứu Chuộc của Thiên Chúa từ thời Vua David. Đây là một đoạn trích trong Bài Giảng của Phaolô cho người Do-thái tại Antioch, Pisidia. Phaolô muốn dùng lịch sử để chứng minh cho khán giả biết Đức Kitô xuất thân từ giòng dõi của Vua David: ”Sau khi truất phế vua Saul, Người đã cho ông David xuất hiện làm vua cai trị họ. Người đã làm chứng về ông rằng: Ta đã tìm được David, con của Jesse, một người đẹp lòng Ta và sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta. Từ giòng dõi vua này, theo lời hứa, Thiên Chúa đã đưa đến cho Israel một Đấng Cứu Độ là Đức Giêsu.”
2.2/ Ông Gioan làm chứng, Đức Kitô hoàn thành lời hứa cứu độ của Thiên Chúa: Phaolô nói về sứ vụ của Gioan: ”Để dọn đường cho Đức Giêsu, ông Gioan đã rao giảng kêu gọi toàn dân Israel chịu phép rửa tỏ lòng sám hối. Khi sắp hoàn thành sứ mệnh, ông Gioan đã tuyên bố: “Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa: Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho Người.””
Và Phaolô thuyết phục khán giả: “Thưa anh em, là con cái thuộc dòng giống Abraham, và thưa anh em đang hiện diện nơi đây, là những người kính sợ Thiên Chúa, lời cứu độ này được gửi tới chúng ta.”
3/ Phúc Âm: Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? Vì quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
3.1/ Những sự lạ lùng xảy ra trong biến cố sinh nhật của Gioan:
(1) Hai cha mẹ đều cao niên mà lại có con: Theo chu kỳ tự nhiên, con người chỉ có thể sinh con trong một hạn tuổi nào đó. Khi đã quá tuổi, con người không thể có con. Tuy nhiên, khi Thiên Chúa can thiệp, Ngài có thể làm cho những người cao niên có con nối giòng. Lịch sử Cựu Ước đã tường thuật nhiều lần những điều này: Abraham và Sarah mang thai Isaac, cha mẹ của anh hùng Sampson, cha mẹ của tiên tri Samuel, và hôm nay, ông Zachariah và bà Elisabeth.
(2) Ông Zachariah bị câm và nói được: Ông bị câm vì ông không tin ông có thể có con trong lúc tuổi già và bà Elisabeth, vợ ông cũng đã quá tuổi sinh con. Sứ thần Gabriel phạt ông bị câm, vì ông đã không tin tưởng nơi quyền năng Thiên Chúa. Trong trình thuật hôm nay, khi được hỏi muốn đặt tên con là gì, ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gioan.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.
(3) Đặt tên cho con: Tên là người. Tùy vào ước vọng cha mẹ muốn cho con ra sao, trở thành gì, hay kỷ niệm một biến cố gì; họ sẽ đặt tên con như thế. Ví dụ, nếu cha mẹ có con trong khi đã quá tuổi sinh con; họ sẽ đặt tên con là “Hồng Ân.” Tên John (hay Gioan), là chữ viết tắt của tiếng kép Do-thái “Jeho-hannah;” có nghĩa “quà tặng của Jehovah,” hay “hồng ân Thiên Chúa.” Cả hai, ông Zachariah và bà Elisabeth, đều muốn đặt tên con như thế, vì ông bà biết đứa trẻ là quà tặng của Thiên Chúa cho hai ông bà; mặc dù họ hàng láng giềng thắc mắc: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.”
3.2/ Sứ vụ của Gioan Tẩy Giả:
(1) Cha mẹ, họ hàng, và láng giềng đều nhận ra bàn tay Thiên Chúa trong cuộc đời Gioan ngay từ đầu: Trình thuật kể: ”Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Judah. Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” Vì quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em. Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Israel.”
(2) Gioan chuẩn bị tâm hồn dân và chỉ cho mọi người đến với Đức Kitô: Chúng ta có thể học hỏi ít là 4 điều từ Gioan Tẩy Giả: Thứ nhất, ông sẵn sàng hy sinh mọi thú vui thế gian để chu toàn sứ vụ của mình: ông sống trong sa mạc, mặc áo da thú, ăn chấu chấu và mật ong rừng. Thứ hai, ông chuẩn bị tâm hồn cho dân đón nhận Đấng Cứu Thế bằng cách rao giảng để dân ăn năn thống hối trước khi ông làm phép rửa cho họ. Thứ ba, ông sống rất thành thực và không vị nể bất cứ người nào: khi được hỏi ông có phải là Đấng Thiên Sai, ông trả lời ông chỉ là tiếng người hô trong sa mạc, và ông không xứng đáng cởi quai dép cho Đấng Thiên Sai. Sau cùng, ông sẵn sàng đổ máu làm chứng cho sự thật. Ông bị vua Herode chém đầu vì ông dám ngăn cản cuộc hôn nhân bất hợp pháp của Nhà Vua.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Mọi người chúng ta đều được Thiên Chúa cho vào đời với một sứ vụ; chứ không tình cờ xuất hiện hay chỉ để ăn uống, hưởng thụ. Sứ vụ của chúng ta là làm sao giúp cho mọi người nhận ra tình yêu và đạt được ơn cứu độ của Thiên Chúa.
– Chúng ta đều có bổn phận như Gioan là dọn tâm hồn và chỉ đường cho mọi người đến với Đức Kitô; chứ không hướng mọi người vào chúng ta, hay vào bất kỳ một nhân vật nào khác.
– Để hoàn thành điều này, chúng ta chắc chắn phải chịu nhiều đau khổ, như Đức Kitô và Gioan Tẩy Giả đã trải qua.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Solemnity of the Nativity of Saint John the Baptist Mass during the Day
Viết bởi Lan Hương
NATIVITY OF ST. JOHN THE BAPTIST
Readings: Isa 49:1-6, Acts 13:22-26; Lk 1:57-66, 80.
1/ First Reading: NAB Isaiah 49:1 Hear me, O coastlands, listen, O distant peoples. The LORD called me from birth, from my mother’s womb he gave me my name. 2 He made of me a sharp-edged sword and concealed me in the shadow of his arm. He made me a polished arrow, in his quiver he hid me. 3 You are my servant, he said to me, Israel, through whom I show my glory. 4 Though I thought I had toiled in vain, and for nothing, uselessly, spent my strength, yet my reward is with the LORD, my recompense is with my God. 5 For now the LORD has spoken who formed me as his servant from the womb, that Jacob may be brought back to him and Israel gathered to him; and I am made glorious in the sight of the LORD, and my God is now my strength! 6 It is too little, he says, for you to be my servant, to raise up the tribes of Jacob, and restore the survivors of Israel; I will make you a light to the nations, that my salvation may reach to the ends of the earth.
2/ Second Reading: NAB Acts 13:22 Then he removed him and raised up David as their king; of him he testified, ‘I have found David, son of Jesse, a man after my own heart; he will carry out my every wish.’ 23 From this man’s descendants God, according to his promise, has brought to Israel a savior, Jesus. 24 John heralded his coming by proclaiming a baptism of repentance to all the people of Israel; 25 and as John was completing his course, he would say, ‘What do you suppose that I am? I am not he. Behold, one is coming after me; I am not worthy to unfasten the sandals of his feet.’ 26 “My brothers, children of the family of Abraham, and those others among you who are God-fearing, to us this word of salvation has been sent.”
3/ Gospel: NAB Luke 1:57 When the time arrived for Elizabeth to have her child she gave birth to a son. 58 Her neighbors and relatives heard that the Lord had shown his great mercy toward her, and they rejoiced with her. 59 When they came on the eighth day to circumcise the child, they were going to call him Zechariah after his father, 60 but his mother said in reply, “No. He will be called John.” 61 But they answered her, “There is no one among your relatives who has this name.” 62 So they made signs, asking his father what he wished him to be called. 63 He asked for a tablet and wrote, “John is his name,” and all were amazed. 64 Immediately his mouth was opened, his tongue freed, and he spoke blessing God. 65 Then fear came upon all their neighbors, and all these matters were discussed throughout the hill country of Judea. 66 All who heard these things took them to heart, saying, “What, then, will this child be?” For surely the hand of the Lord was with him. 80 The child grew and became strong in spirit, and he was in the desert until the day of his manifestation to Israel.
________________________________________
I. THEME: John Baptist’s mission is to show people the way to the Lord.
When studying a human body, the scientists are very surprise about the structure and the functions of every organ, such as: brain, eyes, ears, lungs, heart, etc., and even more surprise about the harmonious actions of all organs in nourishing and protecting of human life. Similarly when we study God’s plan of salvation, we are surprise about God’s arrangement in preparing for humankind the Messiah to bring salvation to all people. There are people who appeared before him to prepare for his coming, such as: Abraham, king David, prophet Isaiah, etc. There is people who appeared at the same time with him to introduce him to people, such as: John Baptist. There are people who came after him to preach his Gospels and to witness for him, such as: the apostles, the Church and the martyrs. Through all generations, God continually sends prophets, saints and the faithful to bring salvation to people by their preaching of the Good News. St. Paul had a reason when he compared the whole humankind as members of one body which is the Church and Christ as the head. We are members of Christ’s body and all have a duty to contribute to bring life for his Mystical Body.
Today readings of the Nativity of St. John Baptist show us God’s mysterious arrangement in preparing for humankind the Suffering Servant to redeem sins and to bring salvation to all people. In the first reading, known as the second song of God’s Suffering Servant, the prophet Isaiah reported the way God prepared and educated the Suffering Servant and gave them a mission with two goals: to bring glory for Israel and to become the light of salvation to all nations. In the second reading, the Acts reported partly St. Paul’s sermon at Antioch, Pisidia. Paul wanted his audience to fathom God’s plan of salvation which was reported in the Books of the prophets and the Psalms. God promised to give the Messiah to humankind from David’s lineage and John Baptist prepared, witnessed and introduced him to people so that they might believe in him and have salvation. In the Gospel, St. Luke reported the mysterious things which happened around John Baptist’s birth. All these things pointed to the fact that God chose him to be the Messiah’s herald to prepare people to welcome Christ. John Baptist spent all his life to fulfill his mission and to witness for Christ.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Suffering Servant must greatly suffer to fulfill God’s plan of salvation.
1.1/ God prepares the Messiah for humankind right from the beginning: God knows that human beings can’t save themselves, no matter what they try to do, so He prepares the Suffering Servant to redeem people’s sins and to bring salvation. One question was put out by scholars when they studied this passage, “Who is the Suffering Servant which Isaiah implied here?” There are at least three opinions:
(1) Some said it is Cyrus, the Persian king; for God used him to save the Israelites and to let them go back to their country after the Exile. This opinion isn’t right because the mission of the Suffering Servant isn’t only to save Israel but also to become the light of salvation to all people (v. 6).
(2) Some said it is Israel (collectively used as one person) as in v.3. This opinion doesn’t have a good basis because Israel can’t liberate themselves due to their sins, they need God’s power. Moreover, the Israelites themselves never think that they shall become the light for the nations and bring God’s salvation to the end of the earth because they think the Gentiles shall never inherit God’s salvation.
(3) The majority of scholars and the Church agreed that the title “Suffering Servant” was used by Isaiah to indicate the Messiah is Christ, God’s Suffering Servant. Isaiah described the Suffering Servant as follows:
+ He is in God’s plan of salvation from the beginning: “Hear me, O coastlands, listen, O distant peoples. The Lord called me from birth, from my mother’s womb he gave me my name.” This sentence pointed to Jesus’ birth by the Blessed Virgin Mary (Isa 7:14; Mt 1:23).
+ He is trained and protected by God: ”He made of me a sharp-edged sword and concealed me in the shadow of his arm. He made me a polished arrow, in his quiver he hid me.” God prepares for the Messiah but He only shows him to people at the proper time.
+ He must greatly suffer but shall certainly be victorious: “Though I thought I had toiled in vain, and for nothing, uselessly, spent my strength, yet my reward is with the Lord, my recompense is with my God.For now the Lord has spoken who formed me as his servant from the womb, that Jacob may be brought back to him and Israel gathered to him; and I am made glorious in the sight of the Lord, and my God is now my strength!”
1.2/ The Suffering Servant’s mission: There are two goals for his mission:
(1) “To raise up the tribes of Jacob, and restore the survivors of Israel:” This is his first goal because God first chose the Israelites to prepare for the Messiah’s coming. In the Gospel, when a Gentile woman asked Jesus to heal her daughter, he answered: “I was sent only to the lost sheep of the house of Israel” (Mt 15:24). When Jesus sent out his disciples to preach the Good News, he commanded them: “Do not go into pagan territory or enter a Samaritan town. Go rather to the lost sheep of the house of Israel” (Mt 10:5-6).
(2) To be “a light to the nations that my salvation may reach to the ends of the earth:” This is his second goal. Simeon repeated Isaiah’s words when he prophesized about the Infant Jesus: “Now, Master, you may let your servant go in peace, according to your word, for my eyes have seen your salvation, which you prepared in sight of all the peoples, a light for revelation to the Gentiles, and glory for your people Israel” (Lk 2:29-32). Though Christ rarely went out of the Israel’s boundary to preach the Good News for the Gentiles; but he trained, prepared and sent them out with this command; “Go, therefore, and make disciples of all nations, baptizing them in the name of the Father, and of the Son, and of the holy Spirit” (Mk 28:19). When the Gentiles believed in Christ, Isaiah’s prophecy is fulfilled.
2/ Reading II: God sent to Israel the Savior which is Christ.
2.1/ The remote preparation: God’s promise to give the Messiah from David’s lineage. Today passage from the Acts is a part of Paul’s sermon at Antioch in Pisidia. Paul wanted to use history to demonstrate to his audience that Christ originated from David’s descendants: “Then he removed him (Saul) and raised up David as their king; of him he testified, ‘I have found David, son of Jesse, a man after my own heart; he will carry out my every wish.’From this man’s descendants God, according to his promise, has brought to Israel a savior, Jesus.” We can find similar statements like this in almost all the prophetic Books, especially in Isaiah and the Psalms.
2.2/ The near preparation: John Baptist witnessed that Christ is the fulfillment of God’s promise which is to give people the Messiah. Paul described John Baptist’s mission as followed: “John heralded his coming by proclaiming a baptism of repentance to all the people of Israel;and as John was completing his course, he would say, ‘What do you suppose that I am? I am not he. Behold, one is coming after me; I am not worthy to unfasten the sandals of his feet.’”
And Paul convinced his audience: “My brothers, children of the family of Abraham, and those others among you who are God-fearing, to us this word of salvation has been sent.”
3/ Gospel: “What, then, will this child be?” For surely the hand of the Lord was with him.
3.1/ The mysterious things which happened around John Baptist’s birth:
(1) Both Zachariah and Elisabeth are the elders: According to natural cycle, a woman can only have a child between a certain limit of age; when she is over this limit, she can’t have a baby. However, when God intervenes, the advanced woman can have a baby. The Old Testament reported at least three cases in which God intervened: Abraham and Sarah had Isaac; the parent of Sampson; the parent of the prophet Samuel; and today, Zachariah and Elisabeth.
(2) Zachariah was unable to talk and he talked again: He was mute because he didn’t believe in the angel’s words. He didn’t think that his wife can have a baby because both of them were advanced in age. In today report, when people asked him for the name of his child, he asked for a tablet and wrote, “John is his name,” and all were amazed.Immediately his mouth was opened, his tongue freed, and he spoke blessing God.
(3) Naming of the child: Name is the person. Depending on the parent’s wish for their baby’s future or to memorize the special event around their child’s birth, they shall name him correspondingly. For example, if the parent have a child when they are advanced in age, they shall name the child “God’s grace.” The name “John” is an abbreviation of two words in Hebrew, “Jeho-hannah,” which means “God’s gift or grace.” Both Zachariah and Elisabeth wanted to name him as such because they firmly knew that he was God’s gift to them; even though their relatives questioned, “There is no one among your relatives who has this name.”
3.2/ John Baptist’s mission:
(1) Parents, relatives and neighbors recognized God’s hand in John Baptist’s life from the beginning: St. Luke reported: “Then fear came upon all their neighbors, and all these matters were discussed throughout the hill country of Judea.All who heard these things took them to heart, saying, “What, then, will this child be?” For surely the hand of the Lord was with him.”
(2) John Baptist prepared for people to welcome Christ: Studying about John Baptist’s life in the Gospel, we can learn at least four lessons from his life: First, he dedicated all his life to fulfill his mission. In order to do this, he lived a simple life, free of material slavery: He lived in deserts, wore camel hair, ate grasshoppers and wild honey. He had lots of time for preaching. Secondly, he prepared people’s mind to welcome Christ by preaching that leads to repentance before he baptized them. Thirdly, he was very truthful and concise, not afraid of anyone. When someone asked if he is the Messiah, he answered that he was only a voice cried out in deserts and not worthy to untie the Messiah’s sandals. Lastly, he poured out blood to witness for the truth. King Herode beheaded him because he prevented his illegal marriage with Philip’s wife.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God prepares His plan of salvation from the beginning of the human history. According to this plan, we must believe in Christ who redeemed us from our sins and bring us the salvation.
– All of us have a mission when God creates us, not accidentally nor for no purpose. Our mission is to help people to believe in Christ so that they can inherit salvation through our preaching the Good News and by living a righteous life.
– We must imitate John Baptist to prepare for people to welcome Christ, not to ourselves or other figures.
– To accomplish our mission, we must greatly sacrifice and suffer as Christ and John Baptist did.