Lễ Nhớ Các Linh Hồn
Bài đọc: Wis 3:1-9; Rom 5:5-11; Jn 6:35-40
1/ Bài đọc I: Số phận của những người công chính và của phường vô đạo
1 Linh hồn người công chính ở trong tay Thiên Chúa và chẳng cực hình nào động tới được nữa.
2 Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi; khi họ ra đi, chúng cho là họ gặp phải điều vô phúc.
3 Lúc họ xa rời chúng ta, chúng tưởng là họ bị tiêu diệt, nhưng thực ra, họ đang hưởng an bình.
4 Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt, nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử. 5 Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao. Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người. 6 Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu. 7 Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm,
họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy. 8 Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước. Và Đức Chúa sẽ là vua của họ đến muôn đời.
9 Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.
2/ Bài đọc II: 5 Trông cậy như thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta.
6 Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta.
7 Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng.
8 Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.
9 Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.
10 Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.
11 Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.
3/ Phúc Âm: 35 Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ! 36 Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin.
37 Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài, 38 vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi. 39 Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. 40 Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đối diện với cái chết để học biết cái sống
Không phải tình cờ mà Gíao Hội nhắc nhở các tín hữu: tháng 11 là tháng các linh hồn, và mời gọi mọi người suy niệm về sự chóng qua của cuộc đời và về sự chết.
– Nhìn qua cửa sổ chúng ta nhận ra ngay sự thay đổi của thời tiết: lá xanh hôm nào đã chuyển màu thành lá vàng, rồi lá rụng, và lá bị nghiền tan đi dưới bánh xe hoặc bị gió cuốn bay đi.
– Vào trong xe, chiếc xe mới mua năm nào, giờ đã trở nên cũ rích, sửa lên sửa xuống, rồi sẽ có một ngày chúng cũng bị quăng vào nghĩa địa… xe.
– Nhìn vào con người mình cũng thấy sự thay đổi: mới hôm nào còn là một thanh niên, thiếu nữ tươi trẻ đầy nghị lực, muốn đi đâu chỉ cần quyết định là đi, thế mà hôm nay tóc đã ngả màu muối tiêu, da đã điểm đồi mồi, mỗi sáng thức giấc phải cựa quậy mãi mà vẫn không đứng lên được, rồi sức khỏe và hơi thở cạn dần cho đến ngày người khác cũng đưa mình ra nghĩa địa.
– Có phải đời chúng ta cũng vô nghĩa như thế, để rồi chúng ta cũng vội vàng sống như một văn sĩ đã thốt lên: “Chơi xuân kẻo phí xuân đi?” Đâu là ý nghĩa đích thực của cuộc đời? Phải sống làm sao để đạt đích đó?
– Các Bài đọc hôm nay cung cấp cho chúng ta nhiều chất liệu để suy gẫm. Trong Phúc Âm, chính Con Thiên Chúa trình bày rõ ràng cho chúng ta về mục đích của cuộc đời và phải làm sao để đạt mục đích đó. Bài đọc I cho chúng ta thấy số phận về 2 cuộc đời: của những người công chính và của phường vô đạo. Bài đọc II trình bày nền thần học then chốt của Thánh Phaolô: Tất cả mọi người đều phạm tội và xứng đáng phải chết; nhưng vì tình thương Thiên Chúa đã cho con người Đức Kitô, Người Con duy nhất của Ngài để chết thay cho chúng ta. Chính vì Máu Con Chúa đã đổ ra nên chúng ta không phải chết, nhưng được sống muôn đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Sách Khôn Ngoan trình bày hai niềm tin và hai lối sống.
Tin như nào sẽ sống như vậy, hậu quả là sẽ gặt hái những gì mình tin. Con người muốn biết sống để làm gì đã (mục đích) trước khi quyết định sống thế nào (phương tiện) để đạt đích.
1.1/ Niềm tin và lối sống của những người công chính. Họ tin:
(1) Chết không hết: nhưng bắt đầu cuộc sống trường sinh bất tử với Thiên Chúa. Ngài đã hứa sẽ xé chiếc khăn tang bao trùm muôn dân, và chiếc màn đen bao trùm muôn nước; và Ngài sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần (Isa 25:7).
(2) Chết là hạnh phúc và không còn đau khổ: Thiên Chúa hứa sẽ lau khô giòng lệ trên khuôn mặt mọi người, và trên tòan cõi đất, Ngài sẽ xóa sạch nỗi ô nhục của dân Ngài. Một khi đã được đòan tụ với Thiên Chúa, chẳng cực hình nào có thể động tới họ được nữa, họ sẽ hưởng an bình (Isa 25:8).
(3) Mục đích của những đau khổ trong cuộc đời là để chứng tỏ đức tin và tình yêu của con người dành cho Thiên Chúa. Sau khi chịu sửa dạy đôi chút, họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao. Quả thế, Thiên Chúa đã thử thách họ và thấy họ xứng đáng với Người. Người đã tinh luyện họ như người ta luyện vàng trong lò lửa, và đón nhận họ như của lễ toàn thiêu.
(4) Phần thưởng của những người công chính: “Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm, họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy. Họ sẽ xét xử muôn dân, và thống trị muôn nước. Và Đức Chúa sẽ là Vua của họ đến muôn đời.”
(5) Cách sống ở đời này: Nếu họ chung phần đau khổ với Thiên Chúa ở đời này, họ sẽ chung hưởng vinh quang với Ngài ở đời sau. “Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn.”
1.2/ Niềm tin và lối sống của những phường vô đạo. Họ tin:
(1) Chết là hết: Chẳng có sự sống lại và cũng chẳng có sự sống đời đời. Chẳng cần cầu nguyện cho người chết.
(2) Chết là đau khổ: là điều vô phúc. Khi xuôi hai tay nằm xuống còn hưởng thụ gì được nữa?
(3) Đau khổ của cuộc đời là vô nghĩa, cần phải tránh.
(4) Chết là một sự trừng phạt đau đớn nhất vì thần chết cướp đi tất cả sung sướng của cuộc đời.
(5) Cách sống ở đời này: Bao lâu còn sống, họ phải tìm đủ mọi cách để sống sung sướng và hưởng thụ ở đời này.
2/ Bài đọc II: Tại sao con người không phải chết đời đời?
2.1/ Mọi người đều phạm tội và vì vậy phải chết: Lề Luật mà Thiên Chúa ban cho con người có thể ví như con dao hai lưỡi như ông Môsê đã từng nói với dân:
Coi đây, hôm nay tôi đưa ra cho anh em chọn: hoặc là được sống, được hạnh phúc, hoặc là phải chết, bị tai hoạ. Hôm nay tôi truyền cho anh em phải yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đi theo đường lối của Người, và tuân giữ các mệnh lệnh, thánh chỉ, quyết định của Người, để anh em được sống, được thêm đông đúc, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chúc phúc cho anh em trong miền đất anh em sắp vào chiếm hữu. Nhưng nếu anh em trở lòng và không vâng nghe, lại bị lôi cuốn và sụp xuống lạy các thần khác và phụng thờ chúng, thì hôm nay tôi báo cho anh em biết: chắc chắn anh em sẽ bị diệt vong, sẽ không được sống lâu trên đất mà anh em sắp sang qua sông Gio-đan để vào chiếm hữu. Hôm nay, tôi lấy trời đất làm chứng cáo tội anh em: tôi đã đưa ra cho anh em chọn được sống hay phải chết, được chúc phúc hay bị nguyền rủa. Anh em hãy chọn sống để anh em và dòng dõi anh em được sống (Dt 30:15-19).
Nhưng có ai trong cuộc đời này dám vỗ ngực tự nhận mình không bao giờ phạm một tội nào, và như thế, mọi người đều phải chết vì đã xúc phạm đến Thiên Chúa.
2.2/ Tại sao con người không phải chết đời đời?
(1) Thiên Chúa bỏ qua hay xí xóa: Những người Do-Thái và Hồi-Giáo tin điều này vì họ không tin vào Đức Kitô. Một niềm tin như vậy mặc dù đề cao tình thương của Thiên Chúa, nhưng khinh thường trầm trọng đức công bằng của Ngài. Phải chăng Thiên Chúa xí xóa mọi tội lỗi của nhân lọai mà không cần đền trả? Tại sao Thiên Chúa không xí xóa luôn tội của quỉ thần?
(2) Kế họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Để bảo vệ lòng thương xót và đức công bằng của Thiên Chúa, con người cần phải tin vào Kế Họach Cứu Độ của Ngài: Theo Kế Họach này:
– Đức Kitô, Con Thiên Chúa đã chết thay cho con người: Khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì đúng kỳ hạn, Đức Kitô đã chết vì chúng ta. Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng. Thế mà Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.
– Con người được giao hòa với Thiên Chúa: Vì chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Kitô đổ ra, chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa. Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết, để cho chúng ta được hoà giải với Người.
– Con người được hưởng sự sống đời đời: Vì chúng ta đã được hoà giải rồi, nên chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.
– Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.
3/ Phúc Âm: Cách duy nhất để đạt được cuộc sống muôn đời. Mặc khải quan trọng nhất của Thiên Chúa được trình bày rõ ràng trong 5 câu ngắn ngủi của Gioan (Jn 6:35-40):
3.1/ Đức Kitô là Bánh Trường Sinh: Đức Giêsu bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” Bí Tích Thánh Thể là lương thực thần linh nuôi sống con người ngay từ khi còn ở đời này. Một khi đã được nếm thử lương thực thần linh, cuộc sống muôn đời thuộc về con người.
3.2/ Điều kiện cần có để đạt được cuộc sống muôn đời: Đứng trước Đức Kitô, con người có thể có 2 thái độ: tin hay không tin; và tùy vào hai thái độ, họ sẽ đạt được cuộc sống muôn đời hay bị hủy diệt muôn đời.
(1) Tin vào Đức Kitô:
– “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài. Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
– “Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
(2) Không tin vào Đức Kitô: Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin. Ai không tin, sẽ không được cuộc sống muôn đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Phải biết chắc chắn sống để làm gì trước khi quyết định sống thế nào.
– Mục đích của cuộc đời là để về hưởng hạnh phúc muôn đời với Thiên Chúa.
– Để đạt mục đích này, con người cần phải tin vào Đức Kitô và thực hành những gì Ngài dạy.
– Tin làm sao sống làm vậy. Đừng tin một đàng, sống một nẻo. Nguy hiểm của những người muốn bắt cá hai tay: vừa muốn hưởng thụ đời này vừa muốn Nước Trời mai sau.
– Chúng ta phải làm gì cho những người thân đã chết? Họ là một phần của cuộc sống chúng ta. Làm sao chúng ta có thể có những gì chúng ta đang có nếu không nhờ sự đóng góp của họ: thân thể, đức tin, kiến thức, và tài sản vật chất… Cần cầu nguyện, xin lễ, và làm những việc lành để xin Thiên Chúa tha những hình phạt còn đang phải chịu. Hội Thánh cùng thông công: HT vinh quang (các thánh) – HT đau khổ (các linh hồn) – HT chiến đấu (chúng ta). Chỉ có 2 thành phần có thể lập công được là các thánh và chúng ta, các linh hồn không thể lập công được nên hòan tòan trông cậy vào lời bầu cử của các thánh và lời cầu nguyện của chúng ta.
– Yêu thương các linh hồn là yêu thương chính chúng ta, vì khi đã hòan tất giai đọan thanh tẩy, họ sẽ nhập đòan các thánh trên trời và bầu cử cho chúng ta khi tới phiên chúng ta phải chịu thanh luyện. Chúng ta hy vọng sẽ gặp được tất cả và sẽ sống với nhau muôn đời trên Thiên Đàng.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
The Commemoration of All the Faithful Departed (All Souls)
Viết bởi Lan Hương
Readings: (Wis 3:1-9; Rom 5:5-11; Jn 6:37-40)
1/ Reading 1: (Wis 3:1-9)
The souls of the just are in the hand of God,
and no torment shall touch them.
They seemed, in the view of the foolish, to be dead;
and their passing away was thought an affliction
and their going forth from us, utter destruction.
But they are in peace.
For if before men, indeed, they be punished,
yet is their hope full of immortality;
chastised a little, they shall be greatly blessed,
because God tried them
and found them worthy of himself.
As gold in the furnace, he proved them,
and as sacrificial offerings he took them to himself.
In the time of their visitation they shall shine,
and shall dart about as sparks through stubble;
they shall judge nations and rule over peoples,
and the LORD shall be their King forever.
Those who trust in him shall understand truth,
and the faithful shall abide with him in love:
because grace and mercy are with his holy ones,
and his care is with his elect.
2/ Reading II: (Rom 5:5-11)
KJV Romans 5:5 And hope maketh not ashamed; because the love of God is shed abroad in our hearts by the Holy Ghost which is given unto us. 6 For when we were yet without strength, in due time Christ died for the ungodly. 7 For scarcely for a righteous man will one die: yet peradventure for a good man some would even dare to die. 8 But God commendeth his love toward us, in that, while we were yet sinners, Christ died for us. 9 Much more then, being now justified by his blood, we shall be saved from wrath through him. 10 For if, when we were enemies, we were reconciled to God by the death of his Son, much more, being reconciled, we shall be saved by his life. 11 And not only so, but we also joy in God through our Lord Jesus Christ, by whom we have now received the atonement.
3/ Gospel: (Jn 6:37-40)
Jesus said to the crowds:
“Everything that the Father gives me will come to me,
and I will not reject anyone who comes to me,
because I came down from heaven not to do my own will
but the will of the one who sent me.
And this is the will of the one who sent me,
that I should not lose anything of what he gave me,
but that I should raise it on the last day.
For this is the will of my Father,
that everyone who sees the Son and believes in him
may have eternal life,
and I shall raise him on the last day.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, OP.
I. THEME: Face the death to learn how to live.
It is not accidental the Church reminds all the faithful that November is the month of all souls, and invites us to meditate about the rapid passing of life and the death. Looking out of a window, we recognize right away the change of weather: green leaves have changed to yellow, some already felt from trees, been torn down by cars’ tires or flown away by wind. Entering a car which was bought new some years ago, now became old, was repaired so many times, and then it will be ended up in a cars’ junk yard.
Looking into our own body, it used to be a young, firm, healthy, quick to move for some years ago; now was completely changed: black hairs turned to silver, skins to tortoise shell; the whole body must be warmed up every morning before it can stand up and move around; our health will be gradually decreased until a day, people will carry us to a cemetery. Is our life also such meaningless as leaves or a car? If not, what is the purpose of our life and how could we reach that purpose?
Today readings provide us many important things to meditate about. In the Gospel, the Son of God himself clearly revealed to us what is the purpose of life and how could we reach that goal end. The first reading showed us the fates of two lives: of the righteous and of the unbelief. The second reading explained the main point of Pauline theology: all people have sinned and deserved death; but out of God’s immense love, He gave people His Only Son to redeem us from sins. His blood took away death and purchase for us the eternal life.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Two different beliefs lead to two ways of life.
Depending on what people believed, they will live according to it and must endure its result. People must know what do they live their life for, before they can decide how to live in order to reach that goal.
1.1/ The belief and the way of life of the righteous: They believe:
(1) Death is not the end, but the beginning of the eternal life with God. This belief is based on Isaiah’s prophecy: “He (God) will destroy on this mountain the covering that is cast over all peoples, the veil that is spread over all nations.He will swallow up death for ever” (Isa 25:7-8a).
(2) Death is the end of human suffering and the beginning of eternal happiness: Isaiah continued: “The Lord God will wipe away tears from all faces, and the reproach of his people he will take away from all the earth; for the Lord has spoken.It will be said on that day, “Lo, this is our God; we have waited for him, that He might save us. This is the Lord; we have waited for him; let us be glad and rejoice in his salvation”” (Isa 25:8b-9).
(3) The meaning of all sufferings in our life is to show our faith and love for God: Since “having been disciplined a little, they will receive great good, because God tested them and found them worthy of himself; like gold in the furnace he tried them, and like a sacrificial burnt offering he accepted them.”
(4) The reward of the righteous: “In the time of their visitation they will shine forth, and will run like sparks through the stubble.They will govern nations and rule over peoples, and the Lord will reign over them for ever.”
(5) The righteous’s way of life: If they shared their sufferings with God in this life they will also share His glory in the life to come. The author of the Book of Wisdom declared: “Those who trust in him will understand truth, and the faithful will abide with him in love, because grace and mercy are upon his elect, and he watches over his holy ones.”
1.2/ The belief and the way of life of the unbief: They believe:
(1) Death is the end: To them, there is no resurrection, nor the etranal life. There is no need to pray for the death.
(2) Death is the most painful of their life: Death ends everything. When death comes, they can no longer enjoy anything in life; therefore, must avoid death at all cost.
(3) Sufferings of life is meaningless. They need to avoid all sufferings.
(4) The reward of the unbelief: To them, there is no reward or punishment in the next life. All they have are in this life.
(5) The belief and the way of life of the unbelief: How long they live in this life, they must find all possible ways to enjoy life and to be happy in this world.
2/ Reading II: Why are people not dead for ever?
2.1/ Everyone has sinned; therefore, all must be dead: The law which God gave to the Israelites can be liken as the two-edges knife. It can give life to people if they live according to the law, or if can lead people to death if they violate it, even only one time, as Moses said to them:
“See, I have set before you this day life and good, death and evil. If you obey the commandments of the LORD your God which I command you this day, by loving the LORD your God, by walking in his ways, and by keeping his commandments and his statutes and his ordinances, then you shall live and multiply, and the LORD your God will bless you in the land which you are entering to take possession of it. 17 But if your heart turns away, and you will not hear, but are drawn away to worship other gods and serve them, 18 I declare to you this day, that you shall perish; you shall not live long in the land which you are going over the Jordan to enter and possess. 19 I call heaven and earth to witness against you this day, that I have set before you life and death, blessing and curse; therefore choose life, that you and your descendants may live” (Dt 30:15-19).
But no one in this life can claim that he never commits any sin. Therefore, all must be dead because all have sinned against Him.
2.2/ Why are people not dead for ever?
(1) God looks over people’s sins: The Jews and the Muslims believe this because they don’t believe Christ. Such faith, though highly esteems God’s mercy, but gravely despises God’s justice. Do God’s words through Moses have any true effect? Why doesn’t God forgive devils’ sins too?
(2) God’s plan of salvation: To protect both God’s mercy and justice, one needs to believe in His plan of salvation. According to His plan, the followings must be happened:
– Christ, the Son of God, agreed to die in the place of humankind: St. Paul explained this fact: “While we were still weak, at the right time Christ died for the ungodly. Why, one will hardly die for a righteous man — though perhaps for a good man one will dare even to die. But God shows his love for us in that while we were yet sinners Christ died for us.”
– Christ reconciled people with God: “Since, therefore, we are now justified by his blood, much more shall we be saved by him from the wrath of God. For if while we were enemies we were reconciled to God by the death of his Son.”
– People can have the eternal life: When people believe in Jesus, they are justified by Christ; as a result, “now that we are reconciled, shall we be saved by his life.”
3/ Gospel: The only way to achieve the eternal life
The most important revelations of God were revealed in five verses of today Gospel (Jn 6:35-40).
3.1/ Christ is the Bread of Life: Jesus said to them: ” I am the bread of life; he who comes to me shall not hunger, and he who believes in me shall never thirst.” The sacrament of the Eucharist is the divine food that gives life (zoê) to people when they still live in this life. John used the same word “life” (zoê) to indicate the divine life or the eternal life. Once people was tasted the Bread of Life, the eternal life belongs to them.
3.2/ The required condition to reach the eternal life: When people stand before Christ, they can have two attitudes; and depending on their attitudes, they will receive the eternal life or be destroyed forever.
(1) Believe in Christ:There is no other places in Scripture that reveal clearly God’s will than today passage of John’s Gospel. Jesus repeated twice his Father’s will:
– “And this is the will of him who sent me, that I should lose nothing of all that he has given me, but raise it up at the last day.”
– “ For this is the will of my Father, that every one who sees the Son and believes in him should have eternal life; and I will raise him up at the last day.”
(2) Don’t believe in Christ: “But I said to you that you have seen me and yet do not believe.” Whoever doesn’t believe in Christ when one faced him, that one cannot have the eternal life.
III. APPLICATIONS IN LIFE:
– We must know for sure what do we live this life for, before we decide how to live our life. The purpose of life is to inherit the eternal life from God. In order to reach this goal, we must firmly believe in Christ and practice his teachings.
– Practice what we believed. Don’t believe in one thing and live according to other things. The danger for those who want to enjoy both this life and the life to come, is that they could loose both.
– What should we do for our beloved death? They are parts of our life; without them, we cannot be as we are now. We need to pray for them, especially through Mass’ intentions, and to do good deeds so that God could lessen their punishments.
– To love the souls is to love ourselves, because when they finish their purification, they will joint with all the saints in heaven, and they will intercede for us when it is our time to be purified. We hope that we will see them again and live happily with them forever in heaven.
– The Church is in communication: We have three different communities in the Church, they are: the glorious church in heaven which is all the saints; the suffering church in purgatory which is all the souls; and the fighting church on earth which is all living Christians. There are only two which can do good are the glorious and the fighting churches; the suffering church cannot do anything good, they completely rely on all the saints’ intercessions and our prayers.