Lời Chúa Mỗi Ngày : Lễ Đức Mẹ Lên Trời

Lễ Đức Mẹ Lên Trời
Bài đọc: Rev 11:19a,12:1-6a, 10ab; I Cor 15:20-27; Lk 1:39-56.
1/ Bài đọc I: 19 Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ. 1 Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao. 2 Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con. 3 Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện. 4 Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà. 5 Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận ngai của Người. 6 Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc; tại đó Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở, để bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày. 10 Và tôi nghe có tiếng hô to trên trời: “Thiên Chúa chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ, giờ đây biểu dương uy lực với vương quyền, và Đức Ki-tô của Người giờ đây cũng biểu dương quyền bính, vì kẻ tố cáo anh em của ta, ngày đêm tố cáo họ trước toà Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài.
2/ Bài đọc II: 20 Nhưng không phải thế! Đức Ki-tô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu. 21 Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại. 22 Quả thế, như mọi người vì liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Ki-tô, cũng được Thiên Chúa cho sống. 23 Nhưng mỗi người theo thứ tự của mình: mở đường là Đức Ki-tô, rồi khi Đức Ki-tô quang lâm thì đến lượt những kẻ thuộc về Người. 24 Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi quản thần, mọi quyền thần và mọi dũng thần, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là Cha. 25 Thật vậy, Đức Ki-tô phải nắm vương quyền cho đến khi Thiên Chúa đặt mọi thù địch dưới chân Người. 26 Thù địch cuối cùng bị tiêu diệt là sự chết, 27 vì Thiên Chúa đã đặt muôn loài dưới chân Đức Ki-tô. Mà khi nói muôn loài, thì dĩ nhiên không kể Đấng đặt muôn loài dưới chân Đức Ki-tô.
3/ Phúc Âm: 39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. 40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét. 41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, 42 liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. 43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? 44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. 45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”
46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, 47 thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. 48 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. 49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn! 50 Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. 52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. 53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. 54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người, 55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời.” 56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Khiêm nhường làm theo thánh ý Thiên Chúa để phục vụ tha nhân.
Thiên Chúa luôn yêu thương, chúc lành, và mong muốn mọi sự tốt lành cho con người; ngược lại, ma quỉ luôn ghen tương, phá hủy, và mong muốn con người làm nô lệ cho chúng. Để thực hiện điều này, chúng luôn tìm mọi cách để đề cao sự tự do và tính kiêu hãnh nơi con người. Trong Vườn Địa Đàng, chúng đã cám dỗ cặp vợ chồng đầu tiên, ông Adong và bà Evà, dùng tự do để bất tuân lệnh Thiên Chúa. Hậu quả của sự bất tuân làm con người xa cách Thiên Chúa và phải chết. Để chuộc tội cho con người, Mẹ Maria và Đức Kitô là Adam và Eve mới, đã chọn một phương cách hoàn toàn ngược lại: tuyệt đối khiêm nhường và vâng lời làm theo mọi ý định của Thiên Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong những gì Mẹ Maria và Đức Kitô đã vâng lời làm theo thánh ý Thiên Chúa, để mang lại sự sống mà con người đã đánh mất. Trong Bài Đọc I, Sách Khải Huyền nói về cuộc tranh chấp giữa Người Phụ Nữ và Con Mãng Xà: Con thú dữ đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà. Trong Bài Đọc II, thánh Phaolô so sánh và mặc khải Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa: “Nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại. Quả thế, như mọi người vì liên đới với Adong mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên Chúa cho sống.” Trong Phúc Âm, khi được chị họ khen ngợi là người có phúc hơn mọi phụ nữ, Mẹ Maria đã khiêm nhường tuyên xưng: tất cả những gì Mẹ có được đều do bởi Thiên Chúa. Mẹ chỉ là người nữ tỳ hèn hạ được Đấng Tối Cao cho cộng tác vào chương trình cứu độ của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Kẻ ngày đêm tố cáo anh em của ta trước toà Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài.
1.1/ Cuộc giao chiến giữa Thiên Chúa và ma quỉ: Tác-giả Sách Khải Huyền tường thuật thị kiến ông thấy xảy ra trên không trung: Hai nhân vật chính ông thấy xuất hiện là người Phụ Nữ đang mang thai và con Mãng Xà đang chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà.
Hầu như mọi người đều cho con Mãng Xà này là hiện thân của Satan vì những đặc tính mà tác giả đã đề cập tới: “đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện. Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất.” Nhưng ai là người Phụ Nữ mà tác giả mô tả ở đây? Có hai ý kiến khác nhau:
(1) Người Phụ Nữ là Đức Mẹ và Người Con sắp sinh là Chúa Giêsu: Ý kiến này rất phổ thông trong thời Trung Cổ, đặt căn bản trên sự kiện sau: Trước hết, tác giả đề cập đến sự hiện diện của Thiên Chúa trong Hòm Bia của Cựu Ước để so sánh với Hòm Bia của Tân Ước là cung lòng Mẹ Maria khi cưu mang Đức Kitô, Người Con của Thiên Chúa. Thứ đến, tác giả mô tả vinh quang tuyệt đỉnh của Đức Mẹ: “mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao.” Ngoài Đức Mẹ, không một ai được mô tả có vinh quang tuyệt đỉnh như thế. Sau cùng, tác giả cũng đề cập đến sứ vụ và uy quyền của người con: “người con trai này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân.”
(2) Giáo Hội và các tín hữu: Ý kiến này có từ thời sơ khai của Giáo Hội, cho người Phụ Nữ là Mẹ Giáo Hội và người con là mỗi tín hữu. Con Mãng Xà tượng trưng cho đế quốc Rôma, vì luôn tìm dịp để bách hại đạo thánh Chúa. Người theo ý kiến này trưng dẫn các lý do thần học: Đức Mẹ có thể bị đau đớn và quằn quại khi sinh con như câu số 12:2 mô tả không? Đức Mẹ có phải trốn vào sa mạc trong thời hạn 1,260 ngày như câu 12:6 mô tả không? Sau cùng, phải cắt nghĩa câu 12:17 thế nào khi con Mãng Xà “đi giao chiến với những người còn lại trong giòng dõi của Bà, những người giữ lời chứng của Đức Giêsu!” Ngoài ra, hình ảnh người Phụ Nữ rất phổ thông trong văn chương cổ điển của Đông Phương và Kinh Thánh (Isa 50:1, Jer 50:12), được dùng để chỉ một dân tộc, một quốc gia, hay một thành phố.
Ý kiến thứ nhất được nhiều người đồng ý hơn; tuy nhiên, ý kiến này không hoàn toàn đối nghịch với ý kiến thứ hai, mà còn bao hàm nó, vì Đức Mẹ là hiện thân của Giáo Hội; các tín hữu là môn đệ của Đức Kitô và cũng là con cái của Mẹ. Ma quỉ không những muốn nuốt chửng Đức Kitô mà còn tất cả những ai tin vào Ngài. Tác giả có thể có hai hình ảnh khi mô tả thị kiến: cá nhân như Mẹ Maria và Đức Kitô, tập thể như Giáo Hội và các tín hữu.
1.2/ Quyền lực Thiên Chúa chiến thắng quyền lực của ma quỉ: “Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc; tại đó Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở, để bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày.” Sa mạc là chỗ ẩn phổ thông cho các tín hữu khi bị bách hại. Hình ảnh con cái Israel trong sa mạc dường như được nhấn mạnh ở đây. Con số hay được dùng trong Kinh Thánh: 1,260 ngày tương đương với 42 tháng hay 3 năm rưỡi, để chỉ một thời gian khá lâu, nhưng không vĩnh cửu.
Tác giả nghe có tiếng hô to trên trời: “Thiên Chúa chúng ta thờ, giờ đây ban ơn cứu độ, giờ đây biểu dương uy lực với vương quyền, và Đức Kitô của Người giờ đây cũng biểu dương quyền bính, vì kẻ tố cáo anh em của ta, ngày đêm tố cáo họ trước toà Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài.” Đây là lời báo trước kết quả của cuộc giao chiến: Thiên Chúa và Đức Kitô sẽ toàn thắng quyền lực của ma quỉ. Satan và các đồng bọn của chúng sẽ bị trừng trị và tiêu diệt.
2/ Bài đọc II: Nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại.
2.1/ Đức Kitô cứu nhân loại khỏi nọc độc của sự chết: Thánh Phaolô so sánh hai sự kiện lịch sử quan trọng: sự sa ngã của ông Adong trong Vườn Địa Đàng và sự phục sinh vinh hiển của Đức Kitô trong mồ thánh để nói lên hậu quả xảy ra cho con người. Vì ông Adong đã bất tuân Thiên Chúa và phạm tội, nên nọc độc của tội di truyền đến mọi người, và hậu quả của tội là sự chết. Hậu quả này được đảo ngược bởi Đức Kitô, vì Ngài đã vâng lời Thiên Chúa gánh lấy hậu quả tội lỗi cho con người; và vì Ngài đã sống lại vinh hiển nên con người không còn phải chết nữa.
2.2/ Đức Kitô sẽ trao lại vương quốc cho Cha Ngài: “Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi quản thần, mọi quyền thần và mọi dũng thần, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là Cha.” Thoạt đọc, một người có thể cho Đức Kitô không ngang hàng với Thiên Chúa Cha; nhưng sự thực không phải như thế.
Chúng ta có thể dùng một hình ảnh để suy luận điều thánh Phaolô muốn diễn tả ở đây: như một vị tướng lãnh nhận sứ vụ từ nhà vua để chinh phục quân thù, Đức Kitô cũng lãnh nhận sứ vụ từ Chúa Cha để thi hành. Khi Ngài đã hoàn tất sứ vụ tiêu diệt thù địch cuối cùng là sự chết, Ngài trao lại con người đã được cứu chuộc cho Thiên Chúa; giống như vị tướng trao lại lãnh thổ đã bị xâm lấn cho vua mình.
3/ Phúc Âm: Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới.
3.1/ Làm theo thánh ý Thiên Chúa là lý do được Thiên Chúa chúc phúc.
(1) Chị họ Elisabeth nhận ra sự cao trọng của Mẹ Maria: Khi Mẹ Maria vào nhà ông Zachariah và chào hỏi bà Elisabeth, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà Elisabeth được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng.” Người con bà Elisabeth đang cưu mang trong lòng là Gioan Tẩy Giả, hai thai nhi đã nhận ra nhau do Thánh Thần tác động; và Bà Elisabeth cũng nhận ra diễm phúc được làm Mẹ Thiên Chúa của Maria, người em họ mình.
(2) Lý do của sự cao trọng và được chúc phúc: Bà Elisabeth nhận ra lý do Maria được chúc phúc, và nói: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.” Con người được chúc phúc là vì niềm tin vững mạnh nơi Thiên Chúa, chứ không vì bất cứ việc gì con người làm. Mẹ Maria tin vững mạnh nơi Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa, và Mẹ đã thưa lời “Xin Vâng” với sứ thần Gabriel.
3.2/ Khiêm nhường phục vụ Thiên Chúa và phục vụ tha nhân: Theo sự quan phòng của Thiên Chúa, người tín hữu cao trọng là người biết khiêm nhường phục vụ tha nhân.
(1) Khiêm nhường phục vụ Thiên Chúa: Mẹ Maria biết nguồn gốc của sự cao trọng của Mẹ là nơi Thiên Chúa; Mẹ chỉ là nữ tỳ hèn hạ của Ngài. Vì thế, Mẹ Maria đáp trả lời khen ngợi của chị họ Elisabeth như sau: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!”
Ngược lại với cách đáp trả của Đức Mẹ, là cách con người kiêu hãnh nhận những gì Thiên Chúa và tha nhân đã làm cho, là của mình. Họ nghĩ vì họ có tài đức, hay có vận may, hay nhờ những cố gắng riêng, mà họ được như hiện tại. Bài kinh Magnificat là một thức tỉnh cho loại người này, họ phải biết khôn ngoan nhận ra và cư xử thích đáng trước khi quá muộn: “Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. Chúa độ trì Israel, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Abraham và cho con cháu đến muôn đời.”
(2) Khiêm nhường phục vụ tha nhân: Lòng yêu mến Thiên Chúa phải được bày tỏ qua những việc làm cụ thể cho tha nhân. Mẹ Maria đã chọn đi thăm viếng và ở lại phục vụ người chị họ mình ba tháng, vì Mẹ biết chị họ đã cao niên và son sẻ, dù Mẹ có thể chọn ở nhà để dưỡng thai. Người kiêu hãnh có thể nghĩ: chị họ phải đi thăm và phục vụ mình, vì mình là Mẹ của Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Chúng ta cần sáng suốt để nhận định:
– Thiên Chúa là Đấng uy quyền và khôn ngoan: Ngài phác họa và điều khiển toàn bộ Kế Hoạch Cứu Độ cho con người qua sự vâng lời và khiêm nhường thực hiện của Đức Kitô.
– Mẹ Maria đã khôn ngoan nhận ra Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa, và khiêm nhường cộng tác để cung cấp cho Đức Kitô một thân xác, cần thiết cho Kế Hoạch Cứu Độ.
– Noi gương Mẹ, chúng ta cầu xin để chúng ta cũng nhận ra thánh ý Thiên Chúa, và khiêm nhường cộng tác để mưu cầu phần rỗi cho chúng ta và cho tha nhân. Đừng bao giờ rơi vào bẫy kiêu hãnh của ma quỉ để đánh cắp những ơn lành của Thiên Chúa và lạc xa đường cứu độ.

THE ASSUMPTION OF MARY INTO HEAVEN

Readings: Rev 11:19a,12:1-6a, 10ab; I Cor 15:20-27; Lk 1:39-56.
1/ First Reading: NAB Revelation 11:19 Then God’s temple in heaven was opened, and the ark of his covenant could be seen in the temple. 12:1 A great sign appeared in the sky, a woman clothed with the sun, with the moon under her feet, and on her head a crown of twelve stars. 2 She was with child and wailed aloud in pain as she labored to give birth. 3 Then another sign appeared in the sky; it was a huge red dragon, with seven heads and ten horns, and on its heads were seven diadems. 4 Its tail swept away a third of the stars in the sky and hurled them down to the earth. Then the dragon stood before the woman about to give birth, to devour her child when she gave birth. 5 She gave birth to a son, a male child, destined to rule all the nations with an iron rod. Her child was caught up to God and his throne. 6 The woman herself fled into the desert where she had a place prepared by God, that there she might be taken care of for twelve hundred and sixty days. 10 Then I heard a loud voice in heaven say: “Now have salvation and power come, and the kingdom of our God and the authority of his Anointed. For the accuser of our brothers is cast out, who accuses them before our God day and night.
2/ Second Reading: NAB 1 Corinthians 15:20 But now Christ has been raised from the dead, the firstfruits of those who have fallen asleep. 21 For since death came through a human being, the resurrection of the dead came also through a human being. 22 For just as in Adam all die, so too in Christ shall all be brought to life, 23 but each one in proper order: Christ the firstfruits; then, at his coming, those who belong to Christ; 24 then comes the end, when he hands over the kingdom to his God and Father, when he has destroyed every sovereignty and every authority and power. 25 For he must reign until he has put all his enemies under his feet. 26 The last enemy to be destroyed is death, 27 for “he subjected everything under his feet.” But when it says that everything has been subjected, it is clear that it excludes the one who subjected everything to him.
3/ Gospel: NAB Luke 1:39 During those days Mary set out and traveled to the hill country in haste to a town of Judah, 40 where she entered the house of Zechariah and greeted Elizabeth. 41 When Elizabeth heard Mary’s greeting, the infant leaped in her womb, and Elizabeth, filled with the holy Spirit, 42 cried out in a loud voice and said, “Most blessed are you among women, and blessed is the fruit of your womb. 43 And how does this happen to me, that the mother of my Lord should come to me? 44 For at the moment the sound of your greeting reached my ears, the infant in my womb leaped for joy. 45 Blessed are you who believed that what was spoken to you by the Lord would be fulfilled.” 46 And Mary said: “My soul proclaims the greatness of the Lord; 47 my spirit rejoices in God my savior. 48 For he has looked upon his handmaid’s lowliness; behold, from now on will all ages call me blessed. 49 The Mighty One has done great things for me, and holy is his name. 50 His mercy is from age to age to those who fear him. 51 He has shown might with his arm, dispersed the arrogant of mind and heart. 52 He has thrown down the rulers from their thrones but lifted up the lowly. 53 The hungry he has filled with good things; the rich he has sent away empty. 54 He has helped Israel his servant, remembering his mercy, 55 according to his promise to our fathers, to Abraham and to his descendants forever.” 56 Mary remained with her about three months and then returned to her home.
________________________________________

I. THEME: Humbly doing God’s will and serving others.
God always loves, blesses and desires all good things for people; in opposition, the devil is always jealous, destroys and desires people to be their slaves. In order to achieve this, the devil tries to find all possible ways to extol the freedom and the pride from human beings. In the Eve garden, he tempted the first couple, Adam and Eve, to use their freedom to disobey God’s command. The results of their disobedience are: they must be far away from God and die. To redeem their sins, Christ and the Blessed Mary as new Adam and Eve chose the opposite way which is complete humility and obedience to God’s will.
Today readings concentrate on what Christ and the Blessed Mary obeyed and did God’s will to bring back the eternal life which Adam and Eve lost. In the first reading, the Book of Revelation reported the fighting between the woman and the red dragon. This dragon stood before the woman about to give birth, to devour her child when she gave birth. In the second reading, St. Paul compared and revealed God’s plan of salvation as follows: “For since death came through a human being, the resurrection of the dead came also through a human being.For just as in Adam all die, so too in Christ shall all be brought to life.” In the Gospel, when Mary was praised as the most blessed woman by Elisabeth, her cousin, Mary humbly professed that all what she have, are from God. She is only God’s lowly maidservant whom the Most High permitted her to cooperate in His plan of salvation.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “The accuser of our brothers is cast out, who accuses them before our God day and night.”
1.1/ The fight between God and the devil: The author of the Book of Revelation reported the vision which he saw in the sky. Two main characters whom he saw are the pregnant woman and the red dragon which stood before the woman about to give birth, to devour her child when she gave birth.
Most of commentators think the red dragon is Satan because of the author’s description, “It has seven heads and ten horns, and on its heads were seven diadems.Its tail swept away a third of the stars in the sky and hurled them down to the earth.” But who is the woman whom the author described here? There are two different opinions:
(1) The woman is Mary and the son is Christ: This was very popular in the Middle Age which is based on the following facts: First, the author mentioned about God’s presence in the Ark of the Old Testament and compared it with the new ark which is Mary’s womb when she conceived Christ, the Son of God. Secondly, he described Mary’s marvelous glory as follows: “clothed with the sun, with the moon under her feet, and on her head a crown of twelve stars.” Besides Mary, there is no other woman who has such kind of glory. Lastly, the author also mentioned the son’s mission and power, he is “destined to rule all the nations with an iron rod.”
(2) The woman is the Church and the son is each faithful: This opinion was from the early Church which believed that the woman is the Church and the son is each faithful. The red dragon represented the Roman emperor who always found opportunities to persecute the faithful. Those who followed this opinion presented the theological reasons as follows: The Blessed Mary can’t be “wailed aloud in pain as she labored to give birth” (12:2). Secondly, the Blessed Mary didn’t hide in the desert 1,260 days as verse 12:6 described. Lastly, how can one explain verse 12:17 when the dragon “was angry with the woman, and went off to make war on the rest of her offspring, on those who keep the commandments of God and bear testimony to Jesus”? Moreover, the image of the woman was very popular in ancient literature of the Oriental and the Scripture (Isa 50:1, Jer 50:12), and used to indicate a people, a nation or a city.
The first opinion is agreed by more people; however, this opinion doesn’t completely oppose to the second one, but includes it because Mary is the figure of the Church, the faithful are Jesus’ disciples and also Mary’s children. The dragon not only wants to swallow Christ but also all those who believe in him. The author might have two images when he described the vision: individually as Mary and Christ, communally as the Church and the faithful.
1.2/ God’s power overcomes the devil’s power: The author described the first stage, “The woman herself fled into the desert where she had a place prepared by God, that there she might be taken care of for twelve hundred and sixty days.” The deserts were the popular hidden places for the faithful during persecution. The image of the Israelites in the desert seems to be emphasized here. A number is frequently used in Scripture – 1,260 days or 42 months or three years and a half – to indicate a long time, but not for ever.
Then, the author heard a loud voice in heaven say: “Now have salvation and power come, and the kingdom of our God and the authority of his Anointed. For the accuser of our brothers is cast out, who accuses them before our God day and night.” These are the words which foretell the result of the fighting, God and Christ shall triumph over the devil’s power. Satan and his companions shall be punished and destroyed.
2/ Reading II: “Just as in Adam all die, so too in Christ shall all be brought to life.”
2.1/ Christ saved humankind from the sting of death: St. Paul compared two important and historical facts, Adam’s fall in the Eve garden and Christ’s glorious resurrection from the tomb, to emphasize the results for people. Since Adam disobeyed God and committed a sin, the sting of sin spread to all, and the result of sin is death. This result was reversed by Christ because he obeyed God to redeem human sins and resurrected from death, human beings are no longer to be died for ever.
2.2/ Christ shall hand over his kingdom to the Father: St. Paul said, “Then comes the end, when he hands over the kingdom to his God and Father, when he has destroyed every sovereignty and every authority and power.” When one reads this sentence, he might think that Christ isn’t equal to God; but that is not true.
We can use an image to meditate the point which St. Paul wanted to express here. As a leader-in-chief receives a mission from his king to conquer the enemy, Christ also received his mission from the Father to fulfill. When he completed his last mission which is to destroy death, he hands over people who are saved to God as the leader-in-chief hands over the lost territories for his king.
3/ Gospel: “For He has looked upon His handmaid’s lowliness.”
3.1/ Doing God’s will is the reason for God’s blessing.
(1) Elisabeth recognized Mary’s blessings: When Mary entered the house of Zechariah and greeted Elizabeth, the infant leaped in her womb, and Elizabeth, filled with the Holy Spirit,cried out in a loud voice and said, “Most blessed are you among women, and blessed is the fruit of your womb. And how does this happen to me that the mother of my Lord should come to me?For at the moment the sound of your greeting reached my ears, the infant in my womb leaped for joy.” The child in Elisabeth’s womb is John Baptist. The two children recognized each other by the Holy Spirit’s power; and Elisabeth also recognized Mary, her cousin, as the Mother of God.
(2) The reason for Mary’ title and God’s blessing: Elisabeth recognized the reason Mary was blessed when she said, “Blessed are you who believed that what was spoken to you by the Lord would be fulfilled.” People are blessed because of their strong faith in God, not by any work that they did. Mary completely believed in God’s plan of salvation when she said “Yes” to the archangel Gabriel.
3.2/ Mary humbly served God and others: According to God’s providence, the greatest one is the one who humbly served others.
(1) Mary humbly served God: Mary knew that the origin of her greatness is from God; she is only His lowly maidservant. Therefore, she responded to Elisabeth’s praise as follows: “My soul proclaims the greatness of the Lord;my spirit rejoices in God my savior.For he has looked upon his handmaid’s lowliness; behold, from now on will all ages call me blessed.The Mighty One has done great things for me, and holy is his name.”
In opposition to Mary’s response is the prideful response of those who take what God and others did to them as their own. They think that they have talents and virtues, or luck, or by their own effort that they become what they are. The song Magnificat must be a remind to this kind of people. They should be awaken, recognize and properly behave before it is too late. The author continued: “His mercy is from age to age to those who fear him.He has shown might with his arm, dispersed the arrogant of mind and heart.He has thrown down the rulers from their thrones but lifted up the lowly.The hungry he has filled with good things; the rich he has sent away empty.He has helped Israel his servant, remembering his mercy,according to his promise to our fathers, to Abraham and to his descendants forever.”
(2) Mary humbly served others: The love for God must be expressed by doing good deeds for others. Mary chose to visit her cousin Elisabeth and to stay to serve her for three months because she knew that her cousin was advanced in age and needed someone to help her, though Mary could choose to stay home because she was pregnant too. The prideful can think that her cousin must visit and serve Mary, because Mary is the Mother of God.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God is wise and powerful. He plans and controls the whole plan of salvation through Christ’s humble obedience to do His will.
– Mary was wise to recognize God’s plan of salvation, and humbly co-operate to provide for Christ a body which is necessary for human salvation.
– Imitating Christ and Mary, we pray that we can also recognize God’s will and humbly co-operate with God for our salvation and the salvation of others. We shouldn’t fall into the devil’s prideful temptation to steal God’s blessing and to get lost on the way to salvation.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP