Bài đọc: Zec 2:14-17; Lk 1:26-38.
1/ Bài đọc I: 14“Hỡi con gái Xi-on, hãy vui sướng reo hò, vì này Ta đang đến để ở lại giữa ngươi,
– sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
15Ngày ấy, nhiều dân tộc sẽ gắn bó cùng ĐỨC CHÚA:
Chúng sẽ thành dân thánh của Ta,
và Ta sẽ cư ngụ ở giữa ngươi.”
Bấy giờ, (các) người sẽ nhận biết rằng
ĐỨC CHÚA các đạo binh đã phái tôi đến với (các) người.
16ĐỨC CHÚA sẽ lấy Giu-đa làm cơ nghiệp,
đó là sở hữu của Người trên Đất Thánh
và Người sẽ lại tuyển chọn Giê-ru-sa-lem.
17Hỡi mọi xác phàm, hãy lặng thinh trước nhan ĐỨC CHÚA,
bởi vì Người tỉnh giấc và ra khỏi Nơi Thánh của Người.
2/ Phúc Âm: 26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a. 28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì. 30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” 35 Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”
38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa tôn vinh những ai khiêm nhường.
Lễ Đức Mẹ Guadalupe rất gần với Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm vì lý do lịch sử của nó. Anh Gioan Diego, một nông dân người Mễ-tây-cơ, đang trên đường đi ngang qua ngọn đồi Tepeyac để tham dự thánh lễ buộc này thì được Đức Mẹ hiện ra vào sáng sớm thứ bảy, ngày 8 tháng 12 năm 1531. Đức Mẹ truyền cho anh phải đi gặp Đức Giám-mục giáo phận, Juan de Zumárraga, để xin ngài xây một nhà thờ trên đồi Tepeyac dâng kính Đức Mẹ. ĐGM nói ngài cần thời giờ để suy nghĩ. Lần thứ hai Đức Mẹ hiện ra và thúc giục anh đi gặp ĐGM và nhắc lại lời yêu cầu, anh đi gặp và ngài nói cần một dấu chỉ để ngài biết đó là ý của Đức Mẹ thật. Anh trở về và chuyển lời yêu cầu của ĐGM, Đức Mẹ hứa sẽ thoả mãn lời yêu cầu trong lần gặp kế tiếp ngày 11 tháng 12. Vì bận săn sóc cậu bị bệnh nặng, anh không thể đến gặp Đức Mẹ ngày đã hẹn. Hôm sau, ngày 12 tháng 12, anh cố tình đi con đường khác vì đã lỡ hẹn với Đức Mẹ, để mời cha ban bí tích Xức Dầu cho cậu; Đức Mẹ vẫn hiện ra với anh. Đức Mẹ yêu cầu anh đi lên đồi nhặt hoa hồng, là thứ hoa chưa bao giờ nở trên đồi khô cằn Tepeyac vào tháng 12. Sau khi đã nhặt hoa, Đức Mẹ xếp những đoá hồng này trên chiếc áo khoác của anh, và yêu cầu anh mặc vào và đi gặp ĐGM. Khi gặp ngài, anh mở tung chiếc áo choàng đang mặc làm các hoa hồng rớt xuống, và trên áo có in hình “Đức Mẹ Guadalupe.” ĐGM nhận ra đó là ý của Đức Mẹ thật và ngài truyền thi hành công trình xây dựng ngôi thánh đường trên đồi Tepeyac. Chiếc áo choàng này, sau gần năm trăm năm, nay vẫn còn nguyên vẹn và được giữ cẩn thận tại Vương Cung Thánh Đường Đức Mẹ Guadalupe bên Mễ-tây-cơ.
ĐGH Leo XIII ban tặng “chuẩn y của Toà Thánh” trên áo choàng anh Gioan Diego ngày 12 tháng 10 năm 1895. Đức Mẹ Guadalupe được tôn xưng là “Nữ Hoàng của Mễ-tây-cơ”; “Người Bảo Vệ Mỹ Châu” (1945); “Nữ Hoàng Mỹ Châu La-tinh” và “Người bảo vệ của những trẻ em chưa sinh” bởi ĐGH J.P. II năm 1999. Anh Gioan Diego được tôn phong Chân-phước năm 1990 và hiển thánh năm 2002 bởi ĐGH J.P. II. Mẹ Giáo Hội truyền phải kính lễ Đức Mẹ Guadalupe trên khắp lục địa Mỹ Châu ngày 12 tháng 12 hàng năm.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa sẽ qui tụ mọi dân cùng hướng về Jerusalem.
Thiên Chúa quan phòng mọi sự xảy ra trong cuộc đời này; tất cả là cho mục đích cứu độ dân chúng của Ngài. Ban đầu Ngài chọn dân Do-thái như là dân riêng để chuẩn bị cho biến cố Nhập Thể của Đức Ki-tô. Trong hai cuộc thất thủ và lưu đày của miền Bắc (721 B.C.) và miền Nam (587 B.C.), chúng ta có thể quan sát thấy hai mục đích chính của Thiên Chúa:
1.1/ Hai cuộc lưu đày cần thiết để thanh tẩy dân của Thiên Chúa:
Ngôn sứ Zechariah và ngôn sứ Haggai là hai ngôn sứ sau thời lưu đày và có công trong việc đốc thúc dân chúng xây dựng lại Đền Thờ Jerusalem đã bị phá huỷ vào năm 587 B.C. bởi quân đội Babylon. Đền Thờ mới được khánh thành bởi thống đốc Nehemiah và kinh sư Ezra vào năm 515 B.C. Trong ngày khánh thành, kinh sư Ezra đã cho đọc và giảng kinh thánh từ sáng sớm tới trưa gồm Lề Luật và các Tiên Tri để nhắc lại cho dân biết sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa, tội bất trung của dân là lý do chính của toàn thể quốc gia bị huỷ diệt và lưu vong. Ông và các tư tế nhấn mạnh đến tình thương Thiên Chúa dành cho họ trong việc quan phòng để Các vua Ba-tư ra chiếu chỉ phóng thích cho họ về lại quê hương và giúp tài chánh để xây dựng lại Đền Thờ, sau 50 năm miền Nam bị thất thủ, đúng như lời các ngôn sứ đã loan báo (x/c Ezra 8-9).
Vì thế, điều lợi ích đầu tiên trong việc miền Nam bị thất thủ và lưu đày là thanh tẩy dân chúng, giúp họ nhận ra mọi lỗi lầm họ đã vi phạm. Đối với Thiên Chúa, việc phá huỷ và xây dựng lại đều có thể xảy ra cách dễ dàng cho mục đích thanh tẩy dân của Ngài để Ngài có thể ở với họ. Trong đoạn văn của ngôn sứ Zechariah, ông kêu gọi dân chúng, “Hỡi con gái Xi-on, hãy vui sướng reo hò, vì này Ta đang đến để ở lại giữa ngươi, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.”
1.2/ Hai cuộc lưu đày cần thiết để Dân Ngoại biết đến và tin vào Thiên Chúa: Muốn cho Dân Ngoại biết đến đạo Thiên Chúa, cần có những người đi rao giảng và làm chứng. Dân Do-thái trở thành những người rao giảng dẫu bị bắt buộc; vì Thiên Chúa vẫn có thể dùng những khí cụ bất toàn để hoàn tất ý định của Ngài. Ngôn sứ Isaiah đã tiên báo rằng khi Thiên Chúa phục hồi dân Do-thái từ nơi lưu đày, thì không phải chỉ có dân Do-thái trở về Jerusalem mà thôi, nhưng còn rất nhiều con cái của các dân tộc khác nữa (Isa 49:6, 52:10, 60:3-11). Trong đoạn văn hôm nay, ngôn sứ Zechariah cũng đề cập đến sự kiện này: “Ngày ấy, nhiều dân tộc sẽ gắn bó cùng ĐỨC CHÚA: Chúng sẽ thành dân thánh của Ta, và Ta sẽ cư ngụ ở giữa ngươi.”
Trong cuộc hiện ra lần đầu tiên, Đức Mẹ truyền cho anh Gioan Diego đi gặp ĐGM để xây một Đền Thờ biệt kính Mẹ trên Đồi Tepeyac. Mục đích của việc xây Đền Thờ là để Mẹ có thể ở giữa dân để chia sẻ những nỗi khốn khổ và chỉ đường cho các dân tộc Châu Mỹ đến với Thiên Chúa. Biến cố này đã giúp cho việc truyền giáo lục địa trẻ nhất của thế giới gần năm trăm năm qua. Chúng ta phải nhận ra sự quan phòng khôn ngoan và tình yêu của Thiên Chúa và Mẹ Maria trong biến cố này.
2/ Phúc Âm: Đức Kitô nhập thể nhờ lời thưa “Xin Vâng” của Đức Trinh Nữ Maria.
2.1/ Thiên Chúa chọn Maria làm Mẹ Đấng Cứu Thế: Trước tiên, chúng ta cần xác định câu 26 trong trình thuật hôm nay là Lời Giới Thiệu tổng quát của Luca trước khi đi vào chi tiết của biến cố Truyền Tin. Điều này giúp chúng ta tránh được việc thắc mắc: Tại sao Mẹ trả lời “không biết đến chuyện vợ chồng” trong câu 34, lại còn “đã thành hôn với một người tên là Giuse” trong câu 26.
Có thể nói hầu hết các danh hiệu của Đức Mẹ mà Giáo Hội tuyên xưng qua các thời đại, có nguồn gốc trong các chi tiết của biến cố Truyền Tin:
(1) Mẹ Maria là Đấng đầy tràn ân sủng và Thiên Chúa luôn ở cùng Mẹ, như lời sứ thần Gabriel chào Đức Mẹ: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.”
(2) Mẹ Maria luôn đẹp lòng Thiên Chúa: Sứ thần nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.” Điều này chứng tỏ Mẹ luôn sạch tội.
(3) Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa: “Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao.” Hiển nhiên Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, vì Chúa Giêsu là Con Đấng Tối Cao.
(4) Mẹ là người đem lời Thiên Chúa hứa với các tổ phụ tới chỗ thành tựu: “Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua David, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Jacob đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
2.2/ Xung đột giữa ý của Thiên Chúa và của Maria: Khi được biết ý của Thiên Chúa qua sứ thần Gabriel, Mẹ Maria cũng trình bày cho sứ thần ý muốn của Mẹ là muốn sống cuộc đời thánh hiến: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” Sứ thần mặc khải cho Mẹ Maria biết cuộc thụ thai kỳ diệu, không giống như bất cứ cuộc thụ thai nào trong lịch sử nhân loại: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.”
Điều này có nghĩa Mẹ mang thai mà vẫn còn đồng trinh, như đã được tiên báo trước bởi tiên tri Isaiah 7:14, và được nhắc lại bởi Matthew 1:23. Thánh Luca xác định điều này bằng chứng từ của sứ thần Gabriel: “Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” Nếu Thiên Chúa có thể cho một người sinh con trong lúc tuổi gìa như Abraham và Sarah, như mẹ của Thủ-lãnh Sampson, như mẹ của Tiên-tri Samuel, hay như Zachariah và Elisabeth trong trình thuật hôm nay, Ngài cũng có thể làm cho Mẹ Maria mang thai con của Ngài và vẫn đồng trinh.
2.3/ Lời thưa “Xin Vâng” của Đức Maria: Câu trả lời của Mẹ dạy chúng ta hai điều: Thứ nhất là thái độ khiêm nhường của Mẹ Maria khi nói với sứ thần: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa!” Thứ hai là thái độ vâng lời làm theo ý Chúa của Mẹ Maria: “Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Với hai thái độ thích đáng này, Mẹ đã cưu mang Đức Kitô và khai mào kỷ nguyên cứu độ cho nhân loại.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa và Đức Mẹ yêu thích người khiêm nhường. Anh Gioan Diego chỉ là một nông dân nghèo hèn nhưng thành thật; anh được Đức Mẹ chọn để thi hành ý định của Đức Mẹ. Đức Mẹ cũng được Thiên Chúa chọn để cưu mang Đức Ki-tô vì sự khiêm nhường và vâng lời của Đức Mẹ.
– Hậu quả của tội lỗi là do lòng kiêu ngạo và sự bất tuân lệnh Thiên Chúa của ông Adong và bà Evà. Chúng ta phải cố gắng hết sức khử trừ hai tội nguy hiểm này.
– Chúng ta vẫn còn đang phải chiến đấu với Satan và đồng bọn của hắn, vì đó là mối thù truyền kiếp; nhưng chúng ta được hứa sẽ chiến thắng, nếu chúng ta khiêm nhường và làm theo thánh ý Thiên Chúa như Đức Kitô và Mẹ Maria.
Our Lady of Guadalupe – December 12th
Readings: Zec 2:14-17; Lk 1:26-38.
1/ First Reading (Zec 2:14-17):
Sing and rejoice, O daughter Zion!
See, I am coming to dwell among you, says the LORD.
Many nations shall join themselves to the LORD on that day,
and they shall be his people,
and he will dwell among you,
and you shall know that the LORD of hosts has sent me to you.
The LORD will possess Judah as his portion in the holy land,
and he will again choose Jerusalem.
Silence, all mankind, in the presence of the LORD!
For he stirs forth from his holy dwelling.
2/ Gospel (Lk 1:26-38):
The angel Gabriel was sent from God
to a town of Galilee called Nazareth,
to a virgin betrothed to a man named Joseph,
of the house of David,
and the virgin’s name was Mary.
And coming to her, he said,
“Hail, full of grace! The Lord is with you.”
But she was greatly troubled at what was said
and pondered what sort of greeting this might be.
Then the angel said to her,
“Do not be afraid, Mary,
for you have found favor with God.
Behold, you will conceive in your womb and bear a son,
and you shall name him Jesus.
He will be great and will be called Son of the Most High,
and the Lord God will give him the throne of David his father,
and he will rule over the house of Jacob forever,
and of his Kingdom there will be no end.”
But Mary said to the angel,
“How can this be,
since I have no relations with a man?”
And the angel said to her in reply,
“The Holy Spirit will come upon you,
and the power of the Most High will overshadow you.
Therefore, the child to be born
will be called holy, the Son of God.
And behold, Elizabeth, your relative,
has also conceived a son in her old age,
and this is the sixth month for her who was called barren;
for nothing will be impossible for God.”
Mary said, “Behold, I am the handmaid of the Lord.
May it be done to me according to your word.”
Then the angel departed from her.
I. THEME: God glorified the lowly and humble.
The feast of “Mother of Guadalupe” is closed to the solemnity of the Immaculate Conception due to its historical reason. Juan Diego, a Mexican peasant, being on his way through the Tepeyac Hill to a church to attend this mass of obligation; suddenly the Blessed Mary appeared to him on the early Saturday morning, December 8th, 1531. The Lady commanded him to meet his bishop, Juan de Zumárraga, and to tell him that she wanted him to build a church, dedicated to her on the Tepeyac Hill so that she can help the people in the area. The bishop said he needs time to think about it. The Lady appeared to him second time and reminded him of her request. He came to remind the bishop who told him that he needs a sign to know the request truly came from the Lady. Diego reported the bishop’s request to the Lady, and she promised that she shall grant the request on the next apparition on December 11. Due to his care for his uncle, he couldn’t meet the Lady on the day of appointment. On the next day, December 12, Juan Diego intentionally chose a different path to the local parish to ask the priest there to come and to anoint his uncle. However, the Lady still appeared to him. She asked him to gather the roses on the Tepeyac Hill, which never been grown on this barren hill. After gathering the flowers, the Lady arranged them on his cloak and asked him to wear it and sent him on the way to meet the bishop. When he met him, he opened his cloak, and all the roses were felt down. On his cloak, there is the image of the “Mother of Guadalupe.” The bishop knew it truly is the Lady’s request and he built a church on the Tepeyac Hill for the Lady. This cloak, after nearly 500 years, is still remaining and kept carefully at the basilica of Mother of Guadalupe in Mexico.
Pope Leo XIII granted a canonical coronation towards the image on October 12, 1895. The representation of the Virgin on the cloak is Mexico’s most popular religious and cultural image, and under this title the Virgin has been acclaimed as “Queen of Mexico”, “Patroness of the Americas” (1945), “Empress of Latin America” and “Protector of Unborn Children” (the latter two given by Pope John Paul II in 1999). Juan Diego was beatified on 1990 and canonized on 2002 by Pope John Paul II. The Church commanded the churches in the Latin America to celebrate the feast of the Mother of Guadalupe on December 12 each year.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: God shall gather all people to Jerusalem.
In God’s providence, all things happen for the salvation of humankind. In the beginning, He chose the Israelites as His people to prepare for the Incarnation of Christ, His Only Son. In the historical events of the two falling and exiles, the Northern Kingdom (721 B.C.) and the Southern Kingdom (587 B.C.), we can recognize His two main purposes:
1.1/ They are needed to purify His people: Prophets Zechariah and Haggai are the two prophets after the exiles and known for their effort in rebuilding the Temple Jerusalem and its walls which were completely destroyed by the Babylonians in 587 B.C. The new Temple was dedicated by Nehemiah, the governor, and Ezra, the scribe, on 515 B.C. On the day of dedication, Ezra and his priests made people to hear the Law and the Prophets from early in the morning to late in the afternoon. His purpose is to let people know God’s wonderful providence, their sins is the main reason of their exiles and the destruction of the nation and the Temple. On his sermon, he emphasized God’s love for them by stimulating Cyrus, the Persian King, to issue a decree to release them back to their country. Moreover, he also helped them to have financial mean to rebuild the Temple, after fifty years of exile as foretold by the prophets (c.f. Ezra 8-9).
Therefore, the first benefit from these historical events is to purify the Israelites, to help them to recognize their sins and to repent from them. To God, to destroy and to rebuild are easily done for the purpose of purification so that He can live among them. In today Zechariah’s passage, the prophet called people to rejoice because God is coming to people again, “Sing and rejoice, O daughter Zion! See, I am coming to dwell among you, says the LORD.”
1.2/ They are needed for evangelization: In order for the Gentiles to believe in God, there must be preachers and witnesses. The Israelites became preachers and witnesses though against their will. God can use imperfect instruments to fulfill His will. The prophet Isaiah foretold that when God recovers the Israelites from the exile; there shall be not only the Israelites but also others’ children from many nations and they shall be also God’s people (c.f. Isa 49:6, 52:10, and 60:3-11). On Zechariah’s today passage, the prophet also mentioned this fact, “Many nations shall join themselves to the LORD on that day, and they shall be his people, and he will dwell among you, and you shall know that the LORD of hosts has sent me to you.”
On the first apparition, the Lady commanded Juan Diego to meet his bishop for building a church, specially dedicated to her name on the Tepeyac Hill. Her purpose is for her to live among the native people to share their sufferings and to show them the way to God. This event has helped people of this youngest continent to know God and to become His people during the last five hundred years. We must recognize God’s providence and our Mother’s love for people through this event.
2/ Gospel: Christ incarnated after the word “Fiat” of the Blessed Virgin Mary.
2.1/ God chose Mary to be the mother of the Messiah: First, we need to make clear that verse 26 in this passage is Luke’s introduction before he entered into details the Annunciation event. This understanding helps us to avoid the question: Why the Virgin Mary said, “How shall this be, since I have no husband?” in verse 34, while in verse 26 described, “To a virgin betrothed to a man whose name was Joseph.”
We could say that most of the Blessed Mary’s titles which the Church declared through generations, have their origins in the details of the Annunciation.
(1) Mary is full of grace and God is always with her, as Gabriel’s salute to Mary: “Hail, O favored one, the Lord is with you!”
(2) Mary is always in good standing with God: The angel said to her: “Do not be afraid, Mary, for you have found favor with God.” This shows Mary is always free from sin. The title “Immaculate Conception” which we are praising today found its origin here.
(3) Mary is the Mother of God: “And behold, you will conceive in your womb and bear a son, and you shall call his name Jesus. He will be great and will be called the Son of the Most High.” Mary is the Mother of God because Jesus is the Son of the Most High.
(4) Mary is the one who brings God’s promise to our forefathers to fulfillment: “And the Lord God will give to him the throne of his father David, and he will reign over the house of Jacob forever; and of his kingdom there will be no end.”
2.2/ The conflict between God’s and Mary’s will: When Mary knew God’s will through the angel’s revelation, she also declared her will to the angel that she was wanting to live a consecrated life: “How shall this be, since I have no husband?” The angel revealed to Mary the mysterious conception which was different with all conception in human history: “The Holy Spirit will come upon you, and the power of the Most High will overshadow you; therefore, the child to be born will be called holy, the Son of God.”
This means Mary had conception while she is still a virgin, as foretold in Isaiah 7:14 and repeated in Matthew 1:23. St. Luke ascertained this by Gabriel’s words: “For with God nothing will be impossible.” If God let those who conceived in their own ages, such as Sarah, Abraham’s wife, Sampson’s mother, Samuel’s mother, and Elisabeth, Mary’s kinswoman, He can also let Mary to conceive and to be a virgin. Nothing is impossible to Him.
2.3/ Mary’s Fiat: Mary’s answer to God taught us two things. The first is her humble attitude when she said to the angel: “Behold, I am the handmaid of the Lord.” The second is her obedience to do God’s will: “Let it be to me according to your word.” With these two proper attitudes, she conceived Christ and opened the salvation age for all humankind.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God and our Mother love those who are lowly and humble. God chose Mary to bear His Son because of her humility and obedience. Mary chose Juan Diego to convey her message to the bishop because he is humble and obedient.
– The original sin is the result of Adam and Eve’s pride and disobedience. We must recognize the dangers of these two sins and to try our best to root them out from our life.
– We are still fighting against Satan and his companions because it is the continuous enmity; but we are promised by God that we shall be victorious if we are always humble and do God’s will as Christ and Mary have done.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP