Chủ Nhật Phục Sinh, Năm ABC
Bài đọc: Acts 10:34, 37-43; Col 3:1-4; Jn 20:1-9.
1/ Bài đọc I: 34 Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng nói: “Quả thật, tôi biết rõ Thiên Chúa không thiên vị người nào.
37 Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra trong toàn cõi Giu-đê, bắt đầu từ miền Ga-li-lê, sau phép rửa mà ông Gio-an rao giảng.
38 Quý vị biết rõ: Đức Giê-su xuất thân từ Na-da-rét, Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Đi tới đâu là Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì Thiên Chúa ở với Người.
39 Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi việc Người đã làm trong cả vùng dân Do-thái và tại chính Giê-ru-sa-lem. Họ đã treo Người lên cây gỗ mà giết đi.
40 Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường,
41 không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại.
42 Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết.
43 Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người mà được ơn tha tội.”
2/ Bài đọc II: Nguyên lý của đời sống mới: kết hợp với Đức Ki-tô phục sinh
1 Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa.
2 Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới.
3 Thật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Ki-tô nơi Thiên Chúa.
4 Khi Đức Ki-tô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang.
3/ Phúc Âm: 1 Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. 2 Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.” 3 Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. 4 Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. 5 Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. 6 Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, 7 và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. 8 Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. 9 Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết.
Để hiểu niềm vui của Tin Mừng Phục Sinh, chúng ta cần so sánh hai thái độ của các tông đồ: nỗi thất vọng của các ông khi phải đối diện với Cuộc Thương Khó và cái chết của Chúa Giêsu; các ông đã sợ hãi và bỏ trốn hết vì sợ liên lụy: Chúa chết hết truyện. Nhưng nỗi thất vọng của các ông được bừng lên thành niềm hy vọng của Ngày Phục Sinh: vì Chúa sống lại, mọi biến cố của quá khứ cùng sống lại, được nhìn và mang ý nghĩa với Chúa Phục Sinh.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung vào các nhân chứng của Mầu Nhiệm Phục Sinh và Tin Mừng họ làm chứng và rao giảng. Trong Bài Đọc I, Phêrô, từ một con người chối từ Chúa 3 lần trong Cuộc Thương Khó của Ngài, giờ can đảm làm chứng cho Chúa Giêsu trước mặt mọi người. Điều đã cải biến ông là Tin Mừng Phục Sinh: Nếu Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại, quyền lực thế gian đã không thắng nổi quyền lực Thiên Chúa, chẳng còn gì để sợ hãi nữa. Trong Bài Đọc II, tác giả Thư Côlossê nhắc nhở cho các tín hữu biết hậu quả của Mầu Nhiệm Phục Sinh mang lại: Họ mang trong mình mầm sống của Đức Kitô Phục Sinh; mầm sống này đòi hỏi họ phải luôn biết tìm kiếm những giá trị vĩnh cửu của Nước Trời, đừng chỉ bằng lòng với những giá trị của hạ giới là của thế gian này. Họ phải sống làm sao để có ngày được cùng sống lại với Chúa Kitô phục sinh. Trong Phúc Âm, Bà Maria Magdala ra thăm mộ Chúa từ sáng sớm khi trời còn tối; Bà không tìm thấy xác Chúa nên vội chạy về báo cho các môn đệ biết. Phêrô và Gioan, khi biết được, đã vội vã chạy đến mộ. Các ông thấy và các ông đã tin những gì Chúa tiên báo trước khi Ngài chịu chết.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tin Mừng về Chúa Giêsu.
Trình thuật của Sách Tông Đồ Công Vụ chỉ tập trung trong những biến cố chính của cuộc đời Chúa Giêsu; một phần có lẽ vì rao giảng cho thế hệ cùng thời với Chúa, một phần vì bản tính đơn sơ, chất phác của Phêrô.
1.1/ Ông Phêrô làm chứng cho Chúa Giêsu.
(1) Về cuộc đời của Ngài: Ông Phêrô nhắc lại những gì khán giả biết về Chúa Giêsu:
– Gioan Tẩy Giả là Tiền Hô của Thiên Chúa: “Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra trong toàn cõi Judah, bắt đầu từ miền Galilee, sau phép rửa mà ông Gioan rao giảng.” Phêrô chỉ nhắc lại cuộc đời công khai rao giảng của Chúa.
– Phêrô muốn nhắc lại cho khán giả cuộc đời Chúa Giêsu cách tổng quát: lai lịch, biến cố Rửa Tội tại sông Jordan, các phép lạ chứng tỏ uy quyền của Ngài. “Quý vị biết rõ: Đức Giêsu xuất thân từ Nazareth, Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Đi tới đâu là Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì Thiên Chúa ở với Người.”
(2) Về cái chết và sự sống lại của Ngài:
– Phêrô làm chứng cho sự chết của Đức Kitô trên Thập Giá: “Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi việc Người đã làm trong cả vùng dân Do-thái và tại chính Jerusalem. Họ đã treo Người lên cây gỗ mà giết đi.”
– Phêrô làm chứng cho sự phục sinh của Đức Kitô: “Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường, không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại.”
1.2/ Bổn phận của các Tông-đồ: Chúa chọn các ông là cho một sứ vụ; giờ đây đã đến lúc các ông phải thay Ngài để rao truyền Tin Mừng cho muôn dân. Hai bổn phận chính của các Tông-đồ:
(1) Phải rao giảng: “Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân.”
(2) Phải long trọng làm chứng hai điều:
– Chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán để xét xử kẻ sống và kẻ chết.
– Chúa Giêsu là Đấng Thiên Sai mà các tiên tri đã loan báo: “Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người mà được ơn tha tội.” Lời của tiên tri Isaiah trong các Bài ca về Người Tôi Trung của Thiên Chúa mà chúng ta nghe trong Tuần Thánh là căn bản của lời chứng này.
2/ Bài đọc II: Nguyên lý của đời sống mới: kết hợp với Đức Kitô phục sinh.
2.1/ Thượng giới và hạ giới: “Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Kitô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới.”
– Thượng giới là Thiên Đàng nơi Đức Kitô đang sống với Thiên Chúa; hạ giới là trần gian nơi con người chúng ta đang sinh sống. Chúa Giêsu cũng đã đề cập đến sự cách biệt này khi tranh luận với người Do-thái: “Các ông bởi hạ giới; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này. Tôi đã nói với các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết.”
– Vấn đề của con người hiện đại là đang quá chú tâm đến hạ giới: nhà cửa sang trọng, xe cộ mắc tiền, hưởng thụ các thú vui vật chất … Dĩ nhiên, con người cần phải chú tâm đến các vấn đề ăn, uống, ở … nhưng không đến nỗi gạt bỏ hay không chút quan tâm đến các giá trị của thượng giới.
2.2/ Sự sống mới của Đức Kitô đang tiềm tàng nơi các tín hữu: “Thật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Kitô nơi Thiên Chúa. Khi Đức Kitô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang.”
Làm sao biết có sự sống mới này đang tiềm tàng nơi con người? Thứ nhất, qua tấm áo trắng của Bí-tích Rửa Tội, người Kitô hữu được “mặc lấy” toàn thể Đức Kitô: cả sự chết lẫn sự phục sinh của Ngài. Thứ đến, qua Bí-tích Thánh Thể, người Kitô hữu được tháp nhập vào thân thể của Ngài. Vì có sự sống mới này trong người, các Kitô hữu phải từ bỏ nếp sống cũ với các tội lỗi của nó, để sống đời sống mới, đời sống ân sủng và nhân đức như Đức Kitô. Khi con người sống kết hợp với Đức Kitô, họ có thể thốt lên như thánh Phaolô: “Tôi sống nhưng không còn là tôi, mà là chính Đức Kitô sống trong tôi.”
3/ Phúc Âm: Ngôi mộ trống
3.1/ Sức mạnh của tình yêu: Tác giả Sách Diễm Ca ca tụng tình yêu: “Nước lũ không dập tắt nổi tình yêu, sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp. Ai đem hết gia tài sự nghiệp mà đổi lấy tình yêu,
ắt sẽ bị người đời khinh dể.”
(1) Chúa Giêsu yêu Mary Magdala: Bà là người được Chúa Giêsu chữa cho khỏi bảy quỉ. Đối với con người, chẳng có gì là đáng yêu trong người đàn bà này; nhưng đối với Thiên Chúa, Ngài thương con cái mình bị ma quỉ xiềng xích. Từ lúc được lành bệnh, Bà luôn theo Chúa Giêsu, và đứng dưới chân Thập Giá khi Ngài hấp hối.
(2) Bà Mary Magdala yêu Chúa Giêsu: Bà là người đã khóc công khai để lấy nước mắt rửa chân, lấy tóc lau chân, và lấy dầu đắt tiền xức chân Chúa. Ngay cả cái chết cũng không dập tắt nổi tình yêu của Bà Mary Magdala dành cho Chúa Giêsu. Một người có thể nói Bà là người sống tình yêu với Chúa hơn ai hết qua sự kiện Bà chỉ chờ khi bắt đầu ngày mới (3-6 giờ sáng), là người đầu tiên lên đường ra mộ tìm Chúa. Tình yêu dành cho Chúa Giêsu làm Bà vượt qua nhiều sự sợ hãi: quân lính Rôma, người Do-thái, bóng tối, ma quỉ, lạnh lẽo, lười biếng …
Khi đến nơi và thấy tảng đá lớn đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Simon Phêrô và người môn đệ Đức Giêsu thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”
3.2/ Hai ông Phêrô và Gioan ra thăm mộ: Các môn đệ không dám xuất hiện trước công chúng vì họ sợ sẽ bị truy tố như Thầy mình. Các ông chắc cũng thất vọng vì Chúa Giêsu không hoàn thành ước mơ của các ông. Khi được Mary Magdala cho biết tin ngôi mộ trống, ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phêrô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào.
(1) Ngôi mộ trống: Ông Simon Phêrô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giêsu. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Hai câu hỏi được nêu ra từ trình thuật này:
– Tại sao người môn đệ chạy tới trước không vào lại chờ cho Phêrô tới và vào trước? Phải chăng vì ông sợ? Phải chăng vì ông muốn tôn trọng quyền bính của Phêrô? Tuy Phêrô đã chối Chúa ba lần, nhưng ông luôn là người đứng đầu Nhóm Mười Hai. Chính Chúa Giêsu đã đặt Phêrô vào địa vị này.
– Vì các ông không ngờ là Chúa đã sống lại, nên chỉ còn giả thuyết là người ta đã đánh cắp xác Chúa; nhưng điều làm các ông ngạc nhiên là tại sao lấy xác mà không lấy khăn niệm, lại còn cuộn lại cẩn thận và xếp gọn lại một nơi!
(2) Ông đã thấy và ông đã tin: “Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết.” Bản dịch của NPVCGK dịch không chính xác, phải dịch: “Ông đã thấy và đã tin; dù chưa hiểu theo Kinh Thánh Đức Giêsu phải sống lại từ cõi chết.” Thánh sử Gioan muốn phân biệt hai niềm tin:
– Thấy và tin: Đây là niềm tin thực nghiệm.
– Theo Kinh Thánh: Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết. Đây là niềm tin dựa vào uy thế của Sách Thánh.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Biến cố Chúa Giêsu phục sinh chứng tỏ rõ ràng cho chúng ta một điều quan trọng: chết không hết. Chúa Giêsu đi trước để dọn đường, và Ngài sẽ kéo mọi người chúng ta lên với Ngài. Vì thế, chúng ta không được sống như không có đời sau.
– Chúa Giêsu đã gánh chịu mọi đau khổ để đền thay tội lỗi của chúng ta, và Ngài đã phục sinh vinh hiển để chuẩn bị cho chúng ta cuộc sống vĩnh cửu mai sau. Còn ai yêu thương và lo lắng cho chúng ta hơn Chúa Giêsu? Hãy dành trọn vẹn tình yêu cho Ngài.
– Hãy làm hết sức cho có được tình yêu với Chúa Giêsu như Mary Magdala. Một khi có được tình yêu như thế, chúng ta sẽ vượt qua mọi trở ngại để trung thành với Thiên Chúa và làm chứng cho Thiên Chúa bằng cách yêu thương mọi người.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
The Resurrection of the Lord – The Mass of Easter Sunday
Viết bởi Lan Hương
Reading 1: (Acts 10:34a, 37-43)
Peter proceeded to speak and said:
“You know what has happened all over Judea,
beginning in Galilee after the baptism
that John preached,
how God anointed Jesus of Nazareth
with the Holy Spirit and power.
He went about doing good
and healing all those oppressed by the devil,
for God was with him.
We are witnesses of all that he did
both in the country of the Jews and in Jerusalem.
They put him to death by hanging him on a tree.
This man God raised on the third day and granted that he be visible,
not to all the people, but to us,
the witnesses chosen by God in advance,
who ate and drank with him after he rose from the dead.
He commissioned us to preach to the people
and testify that he is the one appointed by God
as judge of the living and the dead.
To him all the prophets bear witness,
that everyone who believes in him
will receive forgiveness of sins through his name.”
Reading 2: (Col 3:1-4)
Brothers and sisters:
If then you were raised with Christ, seek what is above,
where Christ is seated at the right hand of God.
Think of what is above, not of what is on earth.
For you have died, and your life is hidden with Christ in God. When Christ your life appears,
then you too will appear with him in glory.
Gospel: (Jn 20:1-9)
On the first day of the week,
Mary of Magdala came to the tomb early in the morning, while it was still dark,
and saw the stone removed from the tomb.
So she ran and went to Simon Peter
and to the other disciple whom Jesus loved, and told them, “They have taken the Lord from the tomb,
and we don’t know where they put him.”
So Peter and the other disciple went out and came to the tomb.
They both ran, but the other disciple ran faster than Peter and arrived at the tomb first;
he bent down and saw the burial cloths there, but did not go in.
When Simon Peter arrived after him,
he went into the tomb and saw the burial cloths there,
and the cloth that had covered his head,
not with the burial cloths but rolled up in a separate place.
Then the other disciple also went in,
the one who had arrived at the tomb first,
and he saw and believed.
For they did not yet understand the Scripture
that he had to rise from the dead.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: Jesus resurrected from the death.
To understand the joy of Easter, we need to compare the two apostles’ attitudes: before and after Christ’s event. During Christ’s Passion and Death, most of his apostles ran away from him because they were afraid of the Sandherin. After Jesus’ resurrection, they were completely changed, their hopelessness were replaced with the joy of Jesus’ resurrection. All past events were seen through their lense of the resurrected Jesus.
Today readings concentrate on the witnesses of the mystery of the resurrection and the Good News which the witnesses proclaimed. In the first reading, St. Peter, from a timid person who denied Jesus three times in his Passion, now courageously witnessed for Jesus before all people, including the Sandherin. The power that changed Peter was Jesus’ resurrection. Peter believed that if Jesus died and resurrected, and God’s power gloriously triumphed over worldly power, there is nothing to worry about. In the second reading, the author of the Letter to the Colossians reminded the faithful about the result of the mystery of the resurrection. They are carrying in themselves the life of Christ’s resurrection; this life demands them to always look for the lasting values of the heavenly kingdom, not only be content with the passing values of this world. They must live in a way that they shall be resurrected with the resurrected Christ. In the gospel according to St. John, Mary Magdalene went out to visit Jesus’ tomb in the early morning when the sky was still dark. When she saw the empty tomb, she went back and announced to the apostles that someone had taken Jesus’ body away. Then both Peter and John ran to the tomb; they saw and believed what Jesus announced to them before his death.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The Good News about Jesus Christ
Today account in the Acts only concentrated on the main events of Jesus’ life on earth. The reason for it because on the one hand, Peter preached to those who were living at the same time with Jesus, on the other hand due to Peter’s simple and concise.
1.1/ Peter witnessed for Jesus.
(1) About Jesus’ life on earth: Peter reminded people what they already knew about Jesus.
– John Baptist is Jesus’ precursor: “In truth, I see that God shows no partiality.What has happened all over Judea, beginning in Galilee after the baptism that John preached.”
– Peter wanted to remind them generally about Jesus’ life: his birth, Baptism and the miracles he performed to demonstrate his power: “God anointed Jesus of Nazareth with the holy Spirit and power. He went about doing good and healing all those oppressed by the devil, for God was with him.We are witnesses of all that he did both in the country of the Jews and (in) Jerusalem.”
(2) About Jesus’ death and resurrection:
– Peter witnessed for Jesus’ death on the cross: “They put him to death by hanging him on a tree.”
– Peter witnessed for Jesus’ resurrection: “This man God raised (on) the third day and granted that he be visible,not to all the people, but to us, the witnesses chosen by God in advance, who ate and drank with him after he rose from the dead.”
1.2/ The apostles’ duties: Jesus chose them for a mission. Now it is the time for them to announce the Good News to all people. Two main duties of the apostles are:
(1) To preach the Good News: “He commissioned us to preach to the people.”
(2) To witness two things: First, to testify that “he is the one appointed by God as judge of the living and the dead.” Secondly, “To him all the prophets bear witness, that everyone who believes in him will receive forgiveness of sins through his name.” The basis of the prophets is Isaiah’ four songs of God’s Suffering Servant which we heard in the Holy Week.
2/ Reading II: The principle that guides people in their new life is to always unite with the resurrected Christ.
2.1/ What is above and below: The author advised his faithful: “If then you were raised with Christ, seek what is above, where Christ is seated at the right hand of God.Think of what is above, not of what is on earth.”
“What is above” is the heavenly kingdom where Christ is living with God; “what is below” is the world where we are living. Jesus himself mentioned the difference between these two entities: “You are from below, I am from above; you are of this world, I am not of this world. I told you that you would die in your sins, for you will die in your sins unless you believe that I am he” (Jn 8:23-24). Jesus also warned his disciples that they shall be hated by the worldly people: “If you were of the world, the world would love its own; but because you are not of the world, but I chose you out of the world, therefore the world hates you” (Jn 15:19).
Our problem is that we are paying too much attention to “what is below” and no or a little attention to “what is above.” We are worry about big houses, luxurious cars, all kinds of entertainments, but little attention on building up our relationship with God, learning about God and His teaching, and practicing His commandments in our life. Of course, we need to pay attention to eating, drinking and living, but not to the point that we have no time to prepare for the values of “what is above.”
2.2/ Jesus’ new life is hidden in the faithful: The author continued: “If then you were raised with Christ, seek what is above, where Christ is seated at the right hand of God.Think of what is above, not of what is on earth.For you have died, and your life is hidden with Christ in God.When Christ your life appears, then you too will appear with him in glory.”
How do we know that this new life is hidden in us? First, through the new garment of the Baptism, we put on the whole Christ, both his death and resurrection, Secondly, through the sacrament of the Eucharist, we are grafting in Christ’ body. Since we have this new life in ourselves, we must give up our old life with its sins so that we can live a new life, a virtuous life which is possible by Christ’s grace. Once we are united with Christ, we can cry out as St. Paul: “I have been crucified with Christ; it is no longer I who live, but Christ who lives in me; and the life I now live in the flesh I live by faith in the Son of God, who loved me and gave himself for me” (Gal 2:20).
3/ Gospel: The empty tomb
3.1/ The power of love: The author of the Song of Songs described the power of love as follows: “Many waters cannot quench love, neither can floods drown it. If a man offered for love all the wealth of his house, it would be utterly scorned” (Cant 8:7).
(1) Jesus loves Mary Magdala: She was the one whom Jesus healed from seven demons (Mk 16:9; Lk 8:2). To human beings, there was nothing to love in this woman; but to Jesus, he loves and set her free from the devil’s power. From the time she was healed, she always followed Jesus and was at the foot of the cross (Mt 27:56; Jn 19:25).
(2) Mary Magdala loves Jesus: Even death couldn’t extinguish her love for Jesus. Her love for Jesus was shown when she went out to visit his tomb very early in the morning (about 3 to 6 AM). In John’s gospel, we didn’t know what was her reason for visiting Jesus’ tomb, except because of her love for Jesus. She overcame many fear: Roman soldiers, the hostile Jews, darkness, the devil, cold weather and laziness. Her love probably the main reason why she was the first one Jesus chose to reveal his resurrection for later in the chapter.
When she saw the great stone has been moved from the tomb and there was no Jesus’ body, she ran back and announced to the apostles, “They have taken the Lord from the tomb, and we don’t know where they put him.” This sentence is strange to some commentators because Mary Magdalene believed as some Jews who asked Pilate to carefully watch Jesus’ tomb for fearing that Jesus’ disciples shall steal his body and then announce Jesus has been resurrected. This is probably the reason why John said that she went out when the sky was still dark. Darkness wasn’t only outside, but it was also in her mind.
3.2/ Peter and John ran to the tomb: The apostles didn’t dare to appear in public because they feared of the Jews. They probably felt to despair because Jesus didn’t fulfill their dream. When they heard the news from Mary Magdala about the empty tomb, they ran to the tomb. The other reached the tomb before Peter, probably because he was younger, but also he loved Jesus more. When a person is in love, he can do everything faster. He bent his body to look at the empty tomb, but didn’t enter.
(1) The empty tomb: Peter followed and reached the tomb; he went straightly inside and “saw the burial cloths there,and the cloth that had covered his head, not with the burial cloths but rolled up in a separate place.” Two questions were raised from this passage: First, why didn’t other disciple come in but waited for Peter to come in first? The answer is that though Peter denied Jesus three times, but he was always the leader of the Twelve. The other disciple respected Peter because Jesus set Peter at this position. Secondly, the two apostles’ question was if people stole Jesus’ body, they shall not bother to carefully roll up burials cloths and separately set them.
(2) He has seen and believed: “Then the other disciple also went in, the one who had arrived at the tomb first, and he saw and believed.For they did not yet understand the scripture that he had to rise from the dead.” John wanted to make a difference between the two faith: First, the empirical faith when someone believed when he saw the fact. Secondly, the Scriptural faith when someone believed because of the Scripture.
III. APPLICATION IN LIFE:
– The event of Christ’s resurrection shows us an important fact: death is not the end. Jesus went first to prepare, and he shall draw everybody to him. Therefore, we can’t live as there is no next life.
– Jesus took all of our sufferings on himself to redeem us, and he gloriously resurrected to prepare for us an everlasting life to come. There is none who loves and cares for us then Jesus. We should completely offer our love for him.
– Let us make an effort to achieve a love like Mary Magdalene had for Jesus. Once we possess such a love, we shall overcome all obstacles in life to be loyal to God and to witness for him by loving all people.