Lời Chúa Mỗi Ngày : Chủ Nhật Lễ Thăng Thiên (Chủ Nhật VII Phục Sinh), Năm C

Chủ Nhật Lễ Thăng Thiên (Chủ Nhật VII Phục Sinh), Năm C
Bài đọc: Acts 1:1-11; Eph 1:17-23; Lk 24:46-53.
1/ Bài đọc I: 1 Thưa ngài Thê-ô-phi-lô, trong quyển thứ nhất, tôi đã tường thuật tất cả những việc Đức Giê-su làm và những điều Người dạy, kể từ đầu 2 cho tới ngày Người được rước lên trời. Trước ngày ấy, Người đã dạy bảo các Tông Đồ mà Người đã tuyển chọn nhờ Thánh Thần.
3 Người lại còn dùng nhiều cách để chứng tỏ cho các ông thấy là Người vẫn sống sau khi đã chịu khổ hình: trong bốn mươi ngày, Người đã hiện ra nói chuyện với các ông về Nước Thiên Chúa.
4 Một hôm, đang khi dùng bữa với các Tông Đồ, Đức Giê-su truyền cho các ông không được rời khỏi Giê-ru-sa-lem, nhưng phải ở lại mà chờ đợi điều Chúa Cha đã hứa, “điều mà anh em đã nghe Thầy nói tới, 5 đó là: ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì trong ít ngày nữa sẽ chịu phép rửa trong Thánh Thần.” 6 Bấy giờ những người đang tụ họp ở đó hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc Ít-ra-en không?”
7 Người đáp: “Anh em không cần biết thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt,
8 nhưng anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Người ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đê, Sa-ma-ri và cho đến tận cùng trái đất.” 9 Nói xong, Người được cất lên ngay trước mắt các ông, và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa. 10 Và đang lúc các ông còn đăm đăm nhìn lên trời phía Người đi, thì bỗng có hai người đàn ông mặc áo trắng đứng bên cạnh
11 và nói: “Hỡi những người Ga-li-lê, sao còn đứng nhìn lên trời? Đức Giê-su, Đấng vừa lìa bỏ các ông và được rước lên trời, cũng sẽ ngự đến y như các ông đã thấy Người lên trời.”
2/ Bài đọc II: 17 Tôi cầu xin Chúa Cha vinh hiển là Thiên Chúa của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, ban cho anh em thần khí khôn ngoan để mặc khải cho anh em nhận biết Người.
18 Xin Người soi lòng mở trí cho anh em thấy rõ, đâu là niềm hy vọng anh em đã nhận được, nhờ ơn Người kêu gọi, đâu là gia nghiệp vinh quang phong phú anh em được chia sẻ cùng dân thánh,
19 đâu là quyền lực vô cùng lớn lao Người đã thi thố cho chúng ta là những tín hữu. Đó chính là sức mạnh toàn năng đầy hiệu lực, 20 mà Người đã biểu dương nơi Đức Ki-tô, khi làm cho Đức Ki-tô trỗi dậy từ cõi chết, và đặt ngự bên hữu Người trên trời. 21 Như vậy, Người đã tôn Đức Ki-tô lên trên mọi quyền lực thần thiêng, trên mọi tước vị có thể có được, không những trong thế giới hiện tại, mà cả trong thế giới tương lai. 22 Thiên Chúa đã đặt tất cả dưới chân Đức Ki-tô và đặt Người làm đầu toàn thể Hội Thánh; 23 mà Hội Thánh là thân thể Đức Ki-tô, là sự viên mãn của Người, Đấng làm cho tất cả được viên mãn.
3/ Phúc Âm: Khi ấy Chúa Giêsu nói cùng các môn đệ: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại;
47 phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội.
48 Chính anh em là chứng nhân về những điều này.
49 “Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.”
50 Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông.
51 Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời.
52 Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ,
53 và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.
________________________________________

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chúa Giêsu lên trời.
Hai điều chính chúng ta cần tìm hiểu trong ngày lễ Chúa lên trời:
(1) Hiểu làm sao về biến cố Chúa thăng thiên: Phải chăng khi Chúa Giêsu lên trời là Ngài sẽ sống cách biệt chúng ta? Phải chăng Chúa Giêsu mang thân xác con người về Trời? Đâu là Thiên Đàng? Chúng ta sẽ hưởng những quyền lợi gì trên Thiên Đàng?
(2) Sự quan trọng của việc rao giảng Tin Mừng: Tại sao Chúa trao cho các Tông-đồ và Hội Thánh sứ vụ mang ơn cứu độ cho muôn người qua việc rao giảng Tin Mừng?
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh biến cố Chúa lên trời và sứ vụ Ngài trao cho các môn đệ. Trong Bài Đọc I, Thánh Lucas tường thuật hai biến cố: Chúa lên trời và sứ vụ Ngài trao cho các môn đệ phải ra đi rao giảng Tin Mừng cho mọi người. Trong Bài Đọc II, Thánh Phaolô cầu nguyện để các tín hữu có thần trí khôn ngoan để hiểu Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa, được thực hiện qua Đức Kitô. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ phải rao giảng Tin Mừng, và Ngài ban quyền cần thiết để người khác tin vào lời các ông rao giảng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Chúa Giêsu lên trời trước mặt các môn đệ.
1.1/ Chúa Giêsu củng cố niềm tin cho các môn đệ trong suốt 40 ngày sau khi sống lại.
Dựa theo Luca 1:1-4 và trình thuật hôm nay: “Thưa ngài Thêôphilê, trong quyển thứ nhất, tôi đã tường thuật tất cả những việc Đức Giêsu làm và những điều Người dạy, kể từ đầu cho tới ngày Người được rước lên trời,” chúng ta có bằng chứng để kết luận Thánh Luca là tác giả của Tin Mừng thứ ba và Sách CVTĐ.
Trước ngày lên trời, Người đã dạy bảo các Tông Đồ mà Người đã tuyển chọn nhờ Thánh Thần. Sau khi sống lại, Người đã hiện ra nhiều lần trong bốn mươi ngày, để chứng tỏ cho các ông thấy là Người vẫn sống sau khi đã chịu khổ hình, và nói chuyện với các ông về Nước Thiên Chúa.
1.2/ Chúa Giêsu nhắc lại lời hứa ban Thánh Thần: Trong những lời từ biệt của Chúa Giêsu trước Cuộc Thương Khó, Ngài đã hứa sẽ xin Chúa Cha để gởi đến cho các Tông-đồ Thánh Thần để ở với và hoạt động trong các ông (Jn 15 và 16). Trình thuật hôm nay nhắc lại lời hứa đó và nhắc nhở các Tông-đồ phải ở lại Jerusalem để lãnh nhận Thánh Thần: “Điều mà anh em đã nghe Thầy nói tới, đó là: ông Gioan thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì trong ít ngày nữa sẽ chịu phép rửa trong Thánh Thần.”
Phép Rửa của Gioan Tẩy Giả là Phép Rửa bằng nước để tha tội khi con người tỏ lòng ăn năn xám hối và quay về với Thiên Chúa. Các Tông-đồ là những người Do-thái, nên các ông có lẽ đã lãnh nhận Phép Rửa bằng nước, như Gioan Tẩy Giả đã từng làm (Jn 1:26); nhưng có một Phép Rửa để thánh hóa con người bằng Thánh Thần mà Gioan Tẩy Giả đã đề cập đến mà chính Chúa Giêsu đã lãnh nhận (Jn 1:32-33). Các Tông-đồ lãnh nhận Phép Rửa này trong ngày Lễ Ngũ Tuần (Acts 2:1-4).
Các môn đệ hiểu lầm những lời Chúa nói nên hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc Israel không?” Họ vẫn nghĩ đến một Đấng Thiên Sai uy quyền, cho dẫu Chúa Giêsu đã phải trải qua Cuộc Thương Khó, cái chết, và sự Phục Sinh vinh hiển của Ngài. Họ nghĩ, Chúa đã phục sinh, thì giờ là lúc Ngài khôi phục vương quốc Israel bằng cách gởi Thánh Thần xuống làm cho họ trở thành những người thống trị cùng với Đức Kitô! Nhưng Chúa Giêsu giải thích cho họ biết mục đích của việc lãnh nhận Thánh Thần là để họ rao giảng Tin Mừng và làm chứng cho Ngài tại Jerusalem, trong khắp các miền Judah, Samaria và cho đến tận cùng trái đất, để con người tin và được cứu độ. Còn khi nào Ngài sẽ khôi phục vương quốc Nước Trời là nằm trong quyền lực và kỳ hạn mà Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt. Điều này cũng tùy thuộc vào việc cộng tác của con người làm cho Nước Chúa mau trị đến, bằng việc làm cho mọi người nhận biết Chúa.
1.3/ Chúa Giêsu lên trời: “Nói xong, Người được cất lên ngay trước mắt các ông, và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa.” Trong Phúc Âm, Luca cũng đề cập tới việc Chúa lên trời trong những câu sau cùng (Lk 24:50-51) và phản ứng vui mừng của các Tông-đồ (Lk 24:52-53). Làm sao chúng ta hiểu được ý nghĩa của việc Chúa Giêsu lên trời?
(1) Trong ngày lên trời, Chúa Giêsu chính thức từ bỏ thân xác con người (nhân tính), để chỉ còn lại thiên tính và ngự bên hữu Thiên Chúa để cầu bầu cho con người. Nói cách khác, Chúa Giêsu giũ bỏ nhân tính để chỉ còn lại thiên tính; không còn là người mang hai bản tính, nhưng hoàn toàn là Thiên Chúa. Nhưng Chúa Giêsu phải cho các môn đệ một dấu chỉ để biết Ngài trở về với Chúa Cha, và không có dấu chỉ nào giúp các ông dễ nhận hơn theo truyền thống là lên trời.
(2) Chúa Giêsu lên trời không có nghĩa là từ nay, Ngài sẽ cách biệt các môn đệ, nhưng có nghĩa Ngài không lệ thuộc vào giới hạn của thân xác về thời gian và không gian. Ngài luôn luôn hiện hữu ở mọi nơi và mọi thời với con người: tại Mỹ cũng như tại Việt-nam; trong BT Thánh Thể cũng như khi cầu nguyện. Hơn nữa Ba Ngôi Thiên Chúa không bao giờ tách biệt nhau, cho dù giai đọan hiện tại là giai đoạn hoạt động của Thánh Thần; nhưng ai có Thánh Thần, người ấy cũng có cả Ba Ngôi Thiên Chúa.
(3) Theo ĐGH Gioan Phaolô II, Thiên Đàng không phải là một nơi ẩn giấu đàng sau bầu trời, nhưng là một trạng thái vinh quang và vĩnh cửu, do sự kết hiệp hoàn toàn giữa con người với Thiên Chúa. Nếu hiểu như thế, Thiên Đàng đã bắt đầu ngay từ đời này, nhưng chưa đạt tới mức hoàn hảo như ở đời sau, khi con người được chiêm ngưỡng Thiên Chúa như Chúa là.
(4) Chúa Giêsu từ trời sẽ trở lại lần thứ hai để phán xét kẻ sống cũng như người chết: Đang lúc các ông còn đăm đăm nhìn lên trời phía Người đi, thì bỗng có hai người đàn ông mặc áo trắng đứng bên cạnh và nói: “Hỡi những người Galilee, sao còn đứng nhìn lên trời? Đức Giêsu, Đấng vừa lìa bỏ các ông và được rước lên trời, cũng sẽ ngự đến y như các ông đã thấy Người lên trời.”
2/ Bài đọc II: Phaolô xin Thánh Thần cho các tín hữu để hiểu biết:
2.1/ Mặc khải quan trọng nhất của Thiên Chúa: là Kế Họach Cứu Độ con người, được thực hiện qua Đức Kitô. Con người phạm tội và hậu quả của tội là sự chết. Để cứu con người khỏi chết và phục hồi sự sống, Chúa ban cho con người Đức Kitô. Nhờ cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô, con người tìm được niềm hy vọng được sống muôn đời với Thiên Chúa. Tác giả Thư Ephesô diễn tả những điều này như sau: “Tôi cầu xin Chúa Cha vinh hiển là Thiên Chúa của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ban cho anh em thần khí khôn ngoan để mặc khải cho anh em nhận biết Người. Xin Người soi lòng mở trí cho anh em để thấy rõ:
(1) “đâu là niềm hy vọng nhờ Người kêu gọi anh em”: Niềm hy vọng đây chính là hy vọng vào cuộc sống vĩnh cửu đã đạt được qua Đức Kitô. Nếu chúng ta tin vào Đức Kitô, chúng ta cũng sẽ được sống muôn đời với Thiên Chúa. Ngài không ngừng kêu gọi và tạo cơ hội cho con người biết Đức Kitô.
(2) “đâu là sự sung mãn của gia nghiệp vinh quang của Người giữa các thánh”: Gia nghiệp vinh quang của Thiên Chúa chính là ơn cứu độ mà Đức Kitô đã chiến thắng cho con người. Các thánh là những người đã được hưởng ơn cứu độ. Họ là những chứng nhân của niềm hy vọng của chúng ta.
(3) “đâu là quyền lực vô cùng lớn lao Người đã làm cho chúng ta là những tín hữu, theo như uy quyền vô biên của quyền năng Người, mà Người đã biểu dương nơi Đức Kitô, khi làm cho Đức Kitô trỗi dậy từ cõi chết, và đặt ngự bên hữu Người trên trời.” Nhờ Đức Kitô, Thiên Chúa đã chiến thắng mọi quyền lực của ma quỉ, tiêu diệt sự chết, và mang lại sự sống vĩnh cửu cho con người.
2.2/ Sức mạnh của Thiên Chúa được biểu dương nơi Đức Kitô:
(1) Đức Kitô là sự khôn ngoan và sức mạnh của Thiên Chúa: “Như vậy, Người đã tôn Đức Kitô lên trên mọi quyền lực thần thiêng, trên mọi tước vị có thể có được, không những trong thế giới hiện tại, mà cả trong thế giới tương lai.” Thư Philipphê cũng diễn tả các tương tự về uy quyền và danh xưng Giêsu (Phi 2:10-11).
(2) Đức Kitô thiết lập Hội Thánh để tiếp tục thi hành sứ vụ cứu độ của Ngài trong trần gian: “Thiên Chúa đã đặt tất cả dưới chân Đức Kitô và đặt Người làm đầu toàn thể Hội Thánh; mà Hội Thánh là thân thể Đức Kitô, là sự viên mãn của Người, Đấng làm cho tất cả được viên mãn.”
Đức Kitô cần Hội Thánh để loan truyền ơn cứu độ của Ngài cho mọi người: Câu truyện đối thoại giữa Chúa Giêsu và sứ thần Gabriel: Sứ thần hỏi Chúa Giêsu khi Ngài về trời: “Loài người có biết Ngài yêu họ và những gì Ngài đã làm cho họ không?” Chúa Giêsu trả lời: “Họ chưa biết, nhưng họ sẽ biết qua các môn đệ của tôi.” “Điều gì sẽ xảy ra nếu các môn đệ mệt mỏi, hay thế hệ sau sẽ quên, hay hết người rao giảng!” Sứ thần Gabriel hỏi. Chúa Giêsu trả lời: “Tôi tin tưởng họ sẽ không làm như thế.”
3/ Phúc Âm: Chúa Giêsu trao sứ vụ rao giảng Tin Mừng cho các môn đệ.
3.1/ Chúa Giêsu trao sứ vụ rao giảng Tin Mừng cho các môn đệ: Ngài biết trước các môn đệ sẽ thay thế Ngài để rao truyền Tin Mừng khắp thế gian; giờ đây trước khi lên trời, Ngài long trọng trao phó cho các ông sứ vụ đó. Chúa Giêsu mặc khải cho các ông nhiều điều; nhưng một số điều Ngài nhắc hôm nay là những điều cốt lõi của Tin Mừng: (1) Đức Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; (2) Ngài chịu khổ hình là để gánh tội cho nhân loại. Nếu họ ăn năn và tin vào Ngài, tội sẽ được tha và họ được cứu độ.
3.2/ Tại sao các môn đệ vui mừng: Thông thường, các môn đệ sẽ buồn rầu khi xa Thầy; nhưng Lucas tường thuật các ông “lòng đầy hoan hỷ.” Có ít nhất hai lý do cho sự vui mừng của các môn đệ:
(1) Vì hy vọng sẽ được lên trời với Chúa: Những gì Chúa Giêsu hứa với các môn đệ, Ngài đều cho các ông chứng kiến. Hy vọng được lên trời là đích điểm của cuộc đời con người; nếu các ông đã xem thấy tỏ tường lúc Chúa lên trời, các ông không còn chút nghi ngờ về niềm hy vọng này. Các ông tin chắc sẽ cùng được hưởng hạnh phúc với Ngài trên trời.
(2) Vì sắp được hưởng quyền năng của Chúa Thánh Thần: Chúa Giêsu hứa ban Thánh Thần cho các môn đệ trước cuộc Thương Khó, và cắt nghĩa rõ ràng vai trò của Thánh Thần (Jn 14:16-17; 16:7-9); giờ đây Ngài lặp lại lời hứa đó và cho các ông biết điều đó sắp xảy ra. Còn gì vui mừng hơn khi sắp lãnh nhận một quà tặng từ trời để giúp các ông nhận ra mọi sự thật và có sức mạnh giúp các ông chống chọi với mọi uy quyền của quỉ thần và của thế gian.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúa Giêsu là Đầu đã lên trời, chúng ta là những chi thể của một thân thể của Ngài là Hội Thánh, cũng sẽ được lên theo. Đó là niềm hy vọng chắc chắn của chúng ta.
– Chúa Giêsu tin tưởng chúng ta sẽ không quên sứ vụ Ngài trao phó là sứ vụ rao giảng Tin Mừng. Chúng ta phải làm hết cách để cho mọi người biết và tin vào Ngài; đồng thời chúng ta cũng phải đào tạo các thợ nhiệt thành để tiếp tục sứ vụ rao giảng Tin Mừng cho thế hệ tương lai.
– Chúa Giêsu về trời không có nghĩa là Ngài vắng mặt trong cuộc đời; nhưng một khi Ngài không còn lệ thuộc vào giới hạn của thân xác, Ngài sẽ hiện diện với mọi người ở mọi nơi và trong mọi lúc.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

AscensionB (Seventh Sunday of Easter)
Viết bởi Lan Hương

Ascension Sunday
Readings: Acts 1:1-11; Eph 1:17-23; Mk 16:15-20.
1/ First Reading: NAB Acts 1:1 In the first book, Theophilus, I dealt with all that Jesus did and taught 2 until the day he was taken up, after giving instructions through the Holy Spirit to the apostles whom he had chosen. 3 He presented himself alive to them by many proofs after he had suffered, appearing to them during forty days and speaking about the kingdom of God. 4 While meeting with them, he enjoined them not to depart from Jerusalem, but to wait for “the promise of the Father about which you have heard me speak; 5 for John baptized with water, but in a few days you will be baptized with the Holy Spirit.” 6 When they had gathered together they asked him, “Lord, are you at this time going to restore the kingdom to Israel?” 7 He answered them, “It is not for you to know the times or seasons that the Father has established by his own authority. 8 But you will receive power when the Holy Spirit comes upon you, and you will be my witnesses in Jerusalem, throughout Judea and Samaria, and to the ends of the earth.” 9 When he had said this, as they were looking on, he was lifted up, and a cloud took him from their sight. 10 While they were looking intently at the sky as he was going, suddenly two men dressed in white garments stood beside them. 11 They said, “Men of Galilee, why are you standing there looking at the sky? This Jesus who has been taken up from you into heaven will return in the same way as you have seen him going into heaven.”
2/ Second Reading: NAB Ephesians 1:17 I pray that the God of our Lord Jesus Christ, the Father of glory, may give you a spirit of wisdom and revelation resulting in knowledge of him. 18 May the eyes of (your) hearts be enlightened, that you may know what is the hope that belongs to his call, what are the riches of glory in his inheritance among the holy ones, 19 and what is the surpassing greatness of his power for us who believe, in accord with the exercise of his great might, 20 which he worked in Christ, raising him from the dead and seating him at his right hand in the heavens, 21 far above every principality, authority, power, and dominion, and every name that is named not only in this age but also in the one to come. 22 And he put all things beneath his feet and gave him as head over all things to the church, 23 which is his body, the fullness of the one who fills all things in every way.
3/ Gospel: NAB Mark 16:15 He said to them, “Go into the whole world and proclaim the gospel to every creature. 16 Whoever believes and is baptized will be saved; whoever does not believe will be condemned. 17 These signs will accompany those who believe: in my name they will drive out demons, they will speak new languages. 18 They will pick up serpents (with their hands), and if they drink any deadly thing, it will not harm them. They will lay hands on the sick, and they will recover.” 19 So then the Lord Jesus, after he spoke to them, was taken up into heaven and took his seat at the right hand of God. 20 But they went forth and preached everywhere, while the Lord worked with them and confirmed the word through accompanying signs.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.

I. THEME: Jesus ascends to heaven.
There are two things we need to study on the Ascension. First, what is the true meaning of Ascension? Is it meant that when Jesus ascended to heaven, he shall be spiritually separated from us? Did he bring his human body to heaven? Where is the heaven? What shall we enjoy there? Secondly, why does Jesus give the apostles and through them, the Church the mission of bringing the salvation to all people through the preaching of the Good News?
Today readings center on the event of Ascension and the mission which Jesus gives to his disciples. In the first reading, St. Luke reported these two events, Jesus ascended to heaven and he charged his disciples to preach the gospel to all people. In the second reading, St. Paul prayed for his faithful to have the spirit of wisdom to understand God’s mystery of salvation, achieved by Jesus Christ. In the Gospel, Jesus commanded his disciples to preach the Good News and gave them necessary powers so that people shall believe in their preaching.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “As they were looking on, he was lifted up, and a cloud took him from their sight.”
1.1/ Jesus confirmed his disciples’ faith during forty days after his resurrection.
Based on Luke 1:1-4 and today passage: “In the first book, Theophilus, I dealt with all that Jesus did and taughtuntil the day he was taken up, after giving instructions through the Holy Spirit to the apostles whom he had chosen,” we have a proof to conclude that St. Luke is the author of both the Third Gospel and the Acts. The “first book” he mentioned in this passage is his Gospel.
Before Jesus ascends to heaven, he spent forty days after his resurrection to confirm the disciples’ faith by many appearances and teaching. He wanted to show them that he is still living and talking with them about God’s kingdom. This period is very important for Jesus’ disciples and the Church because if they don’t have strong faith in Jesus, they shall not witness for him and the Church shall never be expanded throughout the world.
1.2/ Jesus reminded them his promise of giving them the Holy Spirit: In Jesus’ farewell to his apostles before his Passion, he promised to ask his Father to send the Holy Spirit to live in and to act with them (cf. Jn 15 and 16). Today passage reminded them of that promise and told them to stay in Jerusalem to receive the Holy Spirit: “The promise of the Father about which you have heard me speak;for John baptized with water, but in a few days you will be baptized with the Holy Spirit.”
John’s baptism is the baptism in water to express one’s repentance of sins and to return to God. All of Jesus’ apostles were the Jews and they might receive this baptism as John did (Jn 1:26); but there is a baptism in Holy Spirit to sanctify people which John mentioned and Jesus himself received (Jn 1:32-33). The apostles received this baptism at the Pentecost (Acts 2:1-4).
The disciples misunderstood Jesus’ saying when they asked him, “Lord, are you at this time going to restore the kingdom to Israel?” They were still thinking a powerful Messiah according to their tradition, even though they witnessed Jesus went through his Passion, Death and Resurrection. They might think that it is the time that Jesus shall recover the kingdom of Israel by sending the Holy Spirit to make them the rulers with Christ! But Jesus corrected their misunderstanding and explained for them that the purpose of receiving the Holy Spirit is for them to preach the Good News and to witness for him through the region od Judah, Samaria and to the end of the earth. When he shall recover God’s kingdom belongs to the Father’s power and time which the Father has predestined. This also depends on human co-operation in making God’s kingdom to come by helping all people to know God.
1.3/ Jesus ascended to heaven: “When he had said this, as they were looking on, he was lifted up, and a cloud took him from their sight.” In Luke’s gospel, he also mentioned Jesus’ ascension in the last verses (Lk 24:50-51) and the disciples’ joyful reaction (Lk 24:52-53). How do we understand Jesus’ ascension event?
(1) Jesus went to heaven with his resurrected body, a body which from now on shall not be affected by sufferings, sickness or death. St. Thomas Aquinas explained: It is with this resurrected body that Jesus is necessary to ascend to heaven, because the world we are living is changing and shall be destroyed (ST III, Q.57).
(2) When Jesus ascended to heaven, it isn’t meant that from now on, he shall separately live from his disciples; but it means that he is no longer dependent on the limit of the body in time and space. He is always present everywhere and at all time with human beings: in the United States and Vietnam, in the sacrament of the Eucharist and in prayer. Moreover, the persons of the Holy Trinity never separate from each other. Eventhough, the present time belongs the Holy Spirit; but whoever has the Holy Spirit, he also has the Trinity.
(3) According to Pope John Paul II, the heaven isn’t a place hidden behind the sky; but a glorious and everlasting state resulting from a complete union between God and a human being. If we understand so, the heaven already began in this world but not yet reaching the complete level as the next life, when we enjoy the “beatific vision,” as God is.
(4) Jesus shall come back the second time from heaven to judge both the living and the dead, as the Acts reported: “While they were looking intently at the sky as he was going, suddenly two men dressed in white garments stood beside them.They said, “Men of Galilee, why are you standing there looking at the sky? This Jesus who has been taken up from you into heaven will return in the same way as you have seen him going into heaven.””
2/ Reading II: St. Paul asked the Holy Spirit to grant the faithful to understand God’s mysteries.
2.1/ The most important of God’s mysteries is His plan of salvation achieved by Christ: People committed sins, and as a result, they must die. To save them from death and to recover their life, God gave them Jesus Christ. By Jesus’ death and resurrection, people have a hope to live for ever with God. The author of the Letter to the Ephesians described these as followed: “I pray that the God of our Lord Jesus Christ, the Father of glory, may give you a spirit of wisdom and revelation resulting in knowledge of him.May the eyes of your hearts be enlightened, that you may know:”
(1) “What is the hope that belongs to his call:” Our main hope is the hope of everlasting life which was achieved by Christ. If we believe in Christ, we hope that we shall live for ever with God who unceasingly calls and provides opportunities for people to know Christ.
(2) “What are the riches of glory in his inheritance among the holy ones:” The glorious inheritance of God is the salvation which Christ has achieved for human beings. The saints are those who inherited the salvation; they are witnesses for our hope.
(3) “And what is the surpassing greatness of his power for us who believe, in accord with the exercise of his great might which he worked in Christ.” By Christ, God is victorious over the devil’s power, he destroyed death and brings the eternal life for human beings.
2.2/ God’s power is expressed in Christ.
(1) Christ is God’s power and wisdom: He raises “him from the dead and seating him at his right hand in the heavens, far above every principality, authority, power, and dominion, and every name that is named not only in this age but also in the one to come.” The Letter to the Philippians similarly expressed this idea about Jesus’ power and holy name (cf. Phi 2:10-11).
(2) Christ established the Church to perpetuate his mission in the world: The author continued, “He put all things beneath his feet and gave him as head over all things to the church,which is his body, the fullness of the one who fills all things in every way.”
Christ needs the Church to expand his salvation to all people. There is a legend between Christ and the archangel Gabriel about Jesus’ hope in the Church. Gabriel asked Jesus on the day of his ascension, “Do people know that how much you love them and what you has done for them?” Jesus answered, “They don’t know yet but I hope they will know through my disciples.” Gabriel continued, “What will happen if your disciples forget to preach, or the next generation forgets, or no more preachers?” Jesus confidently answered, “I believe that they shall not do that.”
3/ Gospel: Jesus gives his disciples the mission of preaching the Good News.
3.1/ The mission of preaching the Good News: He said to them, “Go into the whole world and proclaim the gospel to every creature.Whoever believes and is baptized will be saved; whoever does not believe will be condemned.” When Jesus resurrected and ascended, he finished his mission of acquiring salvation for humankind. He now gives the mission of preaching the Good News for his disciples so that they can bring salvation to all people. In order to attain salvation, people need to believe in Christ and to be baptized.
3.2/ Jesus gave powers to the disciples so that people shall believe in their teaching: He promises them: “These signs will accompany those who believe: in my name they will:”
(1) Drive out demons: St. Paul expelled demon from a maidservant at Philippi (Acts 16:18)
(2) Speak new languages: The apostles spoke the native languages at the Pentecost (Acts 2:1-11)
(3) Avoid dangers: “They will pick up serpents (with their hands), and if they drink any deadly thing, it will not harm them.”
(4) Healing: “They will lay hands on the sick, and they will recover.” This power was done by Peter, Paul and many disciples.
“Jesus, after he spoke to them, was taken up into heaven and took his seat at the right hand of God.But they went forth and preached everywhere, while the Lord worked with them and confirmed the word through accompanying signs.”

III. APPLICATION IN LIFE:
– Jesus ascended to heaven as the head, we are members of his body, the Church, shall also be ascended. This is our sure hope.
– Jesus believes that we shall never forget our mission of preaching the Good News. We must do all we can for people to believe in him; at the same time, we must also continue to train eager workers so that they will preach the gospel for future generation.
– Jesus’ ascension doesn’t mean he will be absent in our life; but it means once he is no longer dependent on the limit of human body, he shall be present with everyone in everywhere and at all time.