Chủ Nhật IV Mùa Vọng, Năm B
Bài đọc: II Sam 7:1-5, 8-11, 16; Rom 16:25-27; Lk 1:26-38.
1/ Bài đọc I: 1 Khi vua được yên cửa yên nhà và ĐỨC CHÚA đã cho vua được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa, 2 thì vua nói với ngôn sứ Na-than: “Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở trong lều vải.” 3 Ông Na-than thưa với vua: “Tất cả những gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì ĐỨC CHÚA ở với ngài.” 4 Nhưng ngay đêm ấy, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Na-than rằng: 5 “Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít: ĐỨC CHÚA phán thế này: Ngươi mà xây nhà cho Ta ở sao?
8 Bây giờ ngươi hãy nói với tôi tớ Ta là Đa-vít như sau: ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này: Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en. 9 Ngươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi. Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt đất.
10 Ta sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở, Ta sẽ định cư chúng, và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ, và quân gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như thuở ban đầu,
11 kể từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản dân Ta là Ít-ra-en. Ta sẽ cho ngươi được thảnh thơi, không còn thù địch nào nữa, ĐỨC CHÚA báo cho ngươi biết là ĐỨC CHÚA lập cho ngươi một nhà. 16 Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi sẽ vững bền mãi mãi.”
2/ Bài đọc II: 25 Vinh danh Thiên Chúa, Đấng có quyền năng làm cho anh em được vững mạnh theo Tin Mừng tôi loan báo, khi rao giảng Đức Giê-su Ki-tô. Tin Mừng đó mặc khải mầu nhiệm vốn được giữ kín tự ngàn xưa 26 nhưng nay lại được biểu lộ như lời các ngôn sứ trong Sách Thánh. Theo lệnh của Thiên Chúa, Đấng hằng có đời đời, mầu nhiệm này được thông báo cho muôn dân biết, để họ tin mà vâng phục Thiên Chúa. 27 Chỉ mình Thiên Chúa là Đấng khôn ngoan thượng trí. Kính dâng Người mọi vinh quang đến muôn thuở muôn đời, nhờ Đức Giê-su Ki-tô. A-men.
3/ Phúc Âm: 26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a. 28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì. 30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.” 34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng! ” 35 Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.
36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” 38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa “xây nhà” cho con người.
Sau khi đã định vị, sửa dọn, và vui mừng đón chờ Đấng Cứu Thế trong ba Chủ Nhật vừa qua, phụng vụ Lời Chúa tuần này đưa chúng ta vào Mầu Nhiệm Cứu Độ ngòai sức tưởng tượng và vượt quá khả năng hiểu biết của con người. Vì một Thiên Chúa, tuy uy quyền vô biên và sức mạnh khôn tả, đã chọn để xuống ở với con người; không phải trong chiếc lều vải như thời dân Do-Thái lang thang trong sa mạc, nhưng trong cung lòng Đức Trinh Nữ Maria như một Hài Nhi, để được sinh ra và ở với con người.
Trong Bài đọc I, vì lòng nhiệt thành và biết ơn, Vua David muốn xây “Nhà” cho Thiên Chúa; nhưng Vua không hiểu rằng cả ngôi nhà vũ trụ cũng không chứa nổi Thiên Chúa. Ngược lại, chính Thiên Chúa sẽ xây “Nhà” cho David: cho chính Vua, cho giòng dõi của Vua, cho dân tộc Do-Thái, và cho tất cả mọi dân tộc. Trong Bài đọc II, Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa tuy được giấu kín từ ngàn xưa, nhưng được mặc khải tiệm tiến qua các tiên tri; và được mặc khải rõ ràng qua Đức Kitô cho tất cả các dân tộc, không chỉ giới hạn trong dân tộc Do-Thái mà thôi. Trong Phúc Âm, Thánh-sử Luca tường thuật chóp đỉnh của Mầu Nhiệm Cứu Độ được thực hiện qua biến cố Truyền Tin: Đấng Cứu Thế, Người Con Thiên Chúa, muốn nhập thể trong cung lòng Đức Trinh Nữ Maria, để “cắm lều” ở giữa con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Vua David muốn xây Nhà cho Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa lại muốn xây Nhà cho David.
1.1/ Vua David muốn xây Nhà cho Thiên Chúa: Trong tất cả các Vua của Do-Thái, không một ai quan trọng và nổi tiếng bằng Vua David. Bàn tay của Thiên Chúa ở với Vua trong mọi sự: chiến thắng tướng Goliath của Philistines (I Sam 17); thắng vượt mưu kế của Philistines (I Sam 27); đưa tất cả các chi tộc về một mối và cai trị họ; chiến thắng thành phố kiên cố Jerusalem (II Sam 5:6-12); kiếm được quà thách thức và kết hôn với Michal, con gái của Saul (I Sam 18:20-29). Không lạ gì mà trình thuật hôm nay kể: “Khi vua được yên cửa yên nhà và Đức Chúa đã cho vua được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa, thì vua nói với ngôn sứ Nathan: “Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở trong lều vải.” Ông Nathan thưa với vua: “Tất cả những gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì Đức Chúa ở với ngài.””
Thiên Chúa ở trong lều vải kể từ khi Ngài đưa dân Do-Thái ra khỏi đất nô lệ Ai-Cập. Lều vải là phương tiện nhà ở duy nhất của dân du mục, mặc dù không chắc chắn nhưng có thể dọn đi bất cứ chỗ nào. Thiên Chúa ở trong lều vải để luôn hiện diện với dân, để bảo vệ họ trong cuộc hành trình qua sa mạc, và để hướng dẫn họ mỗi khi gặp khó khăn trong cuộc lữ hành vào Đất Hứa. Giờ đây khi dân Do-Thái đã tiến vào Đất Hứa và ổn định đời sống, Vua muốn xây dựng một ngôi nhà kiên cố cho Thiên Chúa ngự trị.
1.2/ Thiên Chúa sẽ xây “Nhà” cho Vua David: Nhưng ngay đêm ấy, có lời Đức Chúa phán với ông Nathan rằng: “Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là David: Đức Chúa phán thế này: Ngươi mà xây nhà cho Ta ở sao? Bây giờ ngươi hãy nói với tôi tớ Ta là David như sau: Đức Chúa các đạo binh phán thế này: Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Israel. Ngươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi.”
Thiên Chúa hứa sẽ xây nhà cho David, Ngài hứa sẽ làm cho Nhà Vua ba điều sau đây:
(1) “Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt đất.” Như đã nói trên, Thánh Vương David là vị Vua nổi tiếng nhất trong lịch sử của Do-Thái.
(2) “Ta sẽ cho dân Ta là Israel một chỗ ở, Ta sẽ định cư chúng, và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ, và quân gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như thuở ban đầu.” Sau khi vào Đất Hứa, dân Do-Thái đã có lãnh thổ hợp pháp để ổn định đời sống.
(3) “Ta sẽ cho ngươi được thảnh thơi, không còn thù địch nào nữa. Đức Chúa báo cho ngươi biết là Đức Chúa lập cho ngươi một nhà. Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi sẽ vững bền mãi mãi.” Nhà là giòng dõi của David, sẽ nối nghiệp nhau làm vua cai trị dân tộc Do-Thái, cho đến khi Đấng Cứu Thế từ giòng dõi David ra đời.
Tất cả là do sức mạnh và uy quyền của Thiên Chúa dành cho những ai biết kính sợ và vâng theo thánh ý của Ngài. Tuy David không được phép để xây Nhà cho Thiên Chúa, nhưng Solomon, con của Vua, đã xây dựng Đền Thờ tại Jerusalem đầu tiên cho Thiên Chúa ngự trị.
2/ Bài đọc II: Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa được mặc khải cho con người.
Thiên Chúa đã có Kế Họach Cứu Độ cho con người ngay từ đầu, vì Ngài biết con người sẽ sa ngã vì không biết xử dụng tự do Thiên Chúa ban. Theo Kế Họach này, Thiên Chúa sẽ xử dụng và huấn luyện một Dân Riêng, đó là dân Do-Thái. Từ dân tộc Do-Thái và giòng tộc của David, Ngài sẽ cho Đấng Cứu Thế ra đời để chuộc tội cho con người. Khi Đấng Cứu Thế hòan tất Kế Họach Cứu Độ, tất cả mọi người trên khắp thế giới và ở mọi thời sẽ được hưởng Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa.
Mầu Nhiệm Cứu Độ vốn được giữ kín tự ngàn xưa: Tuy Kế Họach Cứu Độ đã được phác họa ngay từ đầu; nhưng không ai biết được Kế Họach đó nếu Thiên Chúa không mặc khải tiệm tiến qua các tiên tri, và mặc khải rõ ràng qua chính Đức Kitô, Người Con của Thiên Chúa. Thánh Phaolô nói với các tín hữu Roma: “Tin Mừng đó mặc khải mầu nhiệm vốn được giữ kín tự ngàn xưa, nhưng nay lại được biểu lộ qua lời các ngôn sứ trong Sách Thánh. Theo lệnh của Thiên Chúa, Đấng hằng có đời đời, mầu nhiệm này được thông báo cho muôn dân biết, để họ tin mà vâng phục Thiên Chúa. Chỉ mình Thiên Chúa là Đấng khôn ngoan thượng trí. Kính dâng Người mọi vinh quang đến muôn thuở muôn đời, nhờ Đức Giêsu Kitô. Amen.”
Chính người Do-Thái, mặc dù là Dân Riêng của Thiên Chúa, cũng không thấu hiểu Mầu Nhiệm này. Nhiều người Do-Thái vẫn nghĩ chỉ có họ mới xứng đáng được hưởng Ơn Cứu Độ; tất cả Dân Ngọai sẽ phải chịu cảnh hư mất. Nhiều người vẫn không tin Đức Kitô là Đấng Cứu Thế và họ vẫn đang chờ đợi một Đấng khác. Nhưng sau khi Đức Kitô hòan tất sứ vụ trần gian của Ngài, biết bao nhiêu Dân Ngọai được nghe rao giảng Tin Mừng. Nếu họ tin và vâng phục Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa, họ cũng được hưởng Ơn Cứu Độ mà Thiên Chúa đã phác họa cho họ ngay từ thuở ban đầu. Đó là Tin Mừng mà Thánh Phaolô muốn loan truyền cho các tín hữu của ngài: “Nhưng nay, mầu nhiệm này được thông báo cho muôn dân biết, để họ tin mà vâng phục Thiên Chúa. Vinh danh Thiên Chúa, Đấng có quyền năng làm cho anh em được vững mạnh theo Tin Mừng tôi loan báo, khi rao giảng Đức Giêsu Kitô.”
3/ Phúc Âm: Thiên thần truyền tin cho Đức Trinh Nữ Maria.
3.1/ Cuộc gặp gỡ giữa trời và đất: Tuyệt đỉnh của Mầu Nhiệm Cứu Độ là Đấng Cứu Thế sẽ sinh ra; và bắt đầu cuộc đời của Đấng Cứu Thế trên dương gian là biến cố Truyền Tin hôm nay. Không ai có thể ngờ một Thiên Chúa, Đấng dựng nên và có quyền trên muôn lòai, lại đến với một tạo vật của mình; để xin cho Người Con được vào cung lòng của Trinh Nữ và sinh ra làm người. Thánh-sử Luca tường thuật biến cố Truyền Tin như sau: “ Khi Bà Elizabeth có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gabriel đến một thành miền Galilee, gọi là Nazareth, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi vua David. Trinh nữ ấy tên là Maria. Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì. Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.”
3.2/ Mầu Nhiệm Cứu Độ được mặc khải: Sứ-thần Gabriel nói về con trẻ sẽ được sinh ra như sau: “Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua David, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Jacob đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.” Đây chính là lời hứa thứ ba mà Tiên-tri Nathan đã loan báo cho Vua David trong Bài đọc I. Chỉ có một điều kỳ lạ không ai ngờ tới về đứa trẻ sinh ra, tuy là Con của Đấng Tối Cao nhưng lại thuộc giòng dõi David qua người cha nuôi, Thánh Giuse.
3.3/ Phản ứng của Đức Trinh Nữ Maria: Vì đã khấn giữ mình đồng trinh, Maria thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” Điều Maria muốn giữ mình đồng trinh là điều đẹp lòng Thiên Chúa, vì Ngài muốn Con của Ngài nhập thể trong một cung lòng thanh sạch và tinh tuyền như thế. Hơn nữa, lời tiên tri của Isaiah cũng đã báo trước về người Trinh-nữ này (parthenos, Isa 7:14).
Đức Trinh Nữ, cũng giống như nhiều người chúng ta, thắc mắc theo sự hiểu biết của con người: Làm sao thụ thai và sinh con mà còn đồng trinh? Chúng ta quên đi cách của Thiên Chúa: có thể giữ mình đồng trinh mà vẫn sinh con. Sứ thần cắt nghĩa cách của Thiên Chúa: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.” Sứ thần đưa một bằng chứng cụ thể: “Kìa bà Elizabeth, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” Sau khi đã lắng nghe lời cắt nghĩa của Sứ-thần, Đức Trinh Nữ Maria nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Vì yêu thương Thiên Chúa luôn muốn ở với để dạy dỗ, an ủi, hướng dẫn, và ban muôn ơn lành cho con người. Để luôn có Ngài trong cuộc sống, chúng ta cần chuẩn bị một chỗ ở xứng đáng cho Thiên Chúa, không phải chỉ trong những Đền Thờ vững chắc và to lớn, nhưng trong căn lều vải là chính con người yếu đuối của chúng ta.
– Mầu Nhiệm Cứu Độ được Thiên Chúa chuẩn bị và bắt đầu từ dân tộc Do-Thái; nhưng Ơn Cứu Độ không chỉ giới hạn trong dân tộc này. Thiên Chúa muốn chúng ta rao giảng Tin Mừng và mang Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa tới cho muôn người.
– Chúng ta có thể có ý định và kế họach cho cuộc sống; nhưng một khi Thiên Chúa muốn chúng ta thay đổi kế họach và làm theo thánh ý Ngài, chúng ta phải biết khiêm nhường lắng nghe và thi hành ý định của Thiên Chúa như Vua David và Đức Trinh Nữ Maria.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Fourth Sunday of AdventB
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (2 Sam 7:1-5, 8b-12, 14a, 16)
When King David was settled in his palace,
and the LORD had given him rest from his enemies on every side,
he said to Nathan the prophet,
“Here I am living in a house of cedar,
while the ark of God dwells in a tent!”
Nathan answered the king,
“Go, do whatever you have in mind,
for the LORD is with you.”
But that night the LORD spoke to Nathan and said:
“Go, tell my servant David, ‘Thus says the LORD:
Should you build me a house to dwell in?’
“‘It was I who took you from the pasture
and from the care of the flock
to be commander of my people Israel.
I have been with you wherever you went,
and I have destroyed all your enemies before you.
And I will make you famous like the great ones of the earth.
I will fix a place for my people Israel;
I will plant them so that they may dwell in their place
without further disturbance.
Neither shall the wicked continue to afflict them as they did of old,
since the time I first appointed judges over my people Israel.
I will give you rest from all your enemies.
The LORD also reveals to you
that he will establish a house for you.
And when your time comes and you rest with your ancestors,
I will raise up your heir after you, sprung from your loins,
and I will make his kingdom firm.
I will be a father to him,
and he shall be a son to me.
Your house and your kingdom shall endure forever before me;
your throne shall stand firm forever.”
Reading 2 (Rom 16:25-27)
Brothers and sisters:
To him who can strengthen you,
according to my gospel and the proclamation of Jesus Christ,
according to the revelation of the mystery kept secret for long ages but now manifested through the prophetic writings and,
according to the command of the eternal God,
made known to all nations to bring about the obedience of faith,
to the only wise God, through Jesus Christ
be glory forever and ever. Amen
Gospel (Lk 1:26-38)
The angel Gabriel was sent from God
to a town of Galilee called Nazareth,
to a virgin betrothed to a man named Joseph,
of the house of David,
and the virgin’s name was Mary.
And coming to her, he said,
“Hail, full of grace! The Lord is with you.”
But she was greatly troubled at what was said
and pondered what sort of greeting this might be.
Then the angel said to her,
“Do not be afraid, Mary,
for you have found favor with God.
“Behold, you will conceive in your womb and bear a son,
and you shall name him Jesus.
He will be great and will be called Son of the Most High,
and the Lord God will give him the throne of David his father,
and he will rule over the house of Jacob forever,
and of his kingdom there will be no end.”
But Mary said to the angel,
“How can this be,
since I have no relations with a man?”
And the angel said to her in reply,
“The Holy Spirit will come upon you,
and the power of the Most High will overshadow you.
Therefore the child to be born
will be called holy, the Son of God.
And behold, Elizabeth, your relative,
has also conceived a son in her old age,
and this is the sixth month for her who was called barren;
for nothing will be impossible for God.”
Mary said, “Behold, I am the handmaid of the Lord.
May it be done to me according to your word.”
Then the angel departed from her.
________________________________________
I. THEME: God “builds a house” for people.
After we have been locating our goal, preparing and rejoicing to welcome Christ in last three Sundays, the Liturgy of the Word of this week leads us to God’s plan of salvation which is beyond our imagination and exceeds our human understanding. God, though He has unlimited power and undescribed strength, chose to live among people, not in a tent as during the Israelites’ journey in the desert, but incarnated in the Blessed Virgin Mary’s womb in order to be born and to live among people.
In the first reading, due to king David’s eagerness and gratitude, he would like to build a house for the ark of God. He didn’t realize that the whole world can’t contain God. God revealed to him that it is not him who shall build God’s house; but it is God who shall build the house for David, his descendants, the Israelites and all nations. In the second reading, God’s plan of salvation though was hidden from past generations; but gradually revealed through prophets, and clearly revealed by Christ to all nations, not only to the Israel. In the Gospel, Luke the evangelist reported the summit of this plan through the Annunciation when the Messiah, the Son of God, wanted to incarnate in Virgin Mary’s womb in order to dwell in the midst of people.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: King David wanted to build a house for God; but it is God who shall build a house for David.
1.1/ King David wanted to build a house for God: In all the kings of Israel, none is more important and well known than David. God’s hand was with David in all important events: God helped David to win over Goliath, Philistines’ warrior (1 Sam 17); to destroy Philistines’ trick (1 Sam 27); to unite all the twelve tribes of Israel and to win over a very well protected city, Jerusalem (2 Sam 5:6-12); to get the challenged gift in order to marry with Michal, Saul’s daughter (1 Sam 18:20-29). It is not a surprise when we read in today passage: “Now when the king dwelt in his house, and the Lord had given him rest from all his enemies round about, the king said to Nathan the prophet, “See now, I dwell in a house of cedar, but the ark of God dwells in a tent.” And Nathan said to the king, “Go, do all that is in your heart; for the Lord is with you.””
God dwelt in the tent from the time He liberated the Israelites from the slavery land of Egypt. Tent is a dwelling place of nomadic people, though it is not solid but easy to move to any place. God chose to dwell in the tent to be always present with the Israelites, to protect them in their journey in the desert, and to guide them to overcome all obstacles in their journey. When the Israelites reached the Promise Land and settled down, king David wanted to build a firm and worthy house for God to dwell.
1.2/ It is God who shall build “the house” for David: “But that same night the word of the Lord came to Nathan, “Go and tell my servant David, `Thus says the Lord: Would you build me a house to dwell in? Now therefore thus you shall say to my servant David, `Thus says the Lord of hosts, I took you from the pasture, from following the sheep, that you should be prince over my people Israel; and I have been with you wherever you went, and have cut off all your enemies from before you; and I will make for you a great name, like the name of the great ones of the earth.”
God promised to king David that He shall do three following things:
(1) “I will make for you a great name, like the name of the great ones of the earth.” As said above, king David is the most well-known king in Jewish history.
(2) “I will appoint a place for my people Israel, and will plant them, that they may dwell in their own place, and be disturbed no more; and violent men shall afflict them no more, as formerly.” After they entered the Promise Land, the Israelites gradually had a legal land to settle down.
(3) “I will give you rest from all your enemies. Moreover the Lord declares to you that the Lord will make you a house. And your house and your kingdom shall be made sure for ever before me; your throne shall be established for ever.’” “House” means David’s descendants; they shall continually govern Israel until the Messiah is born, he shall also come from David’s lineage.
All these things happened due to God’s power. Though David was not permitted to build a house for God, but king Solomon, his son, shall build the first Temple for God to dwell.
2/ Reading II: God’s plan of salvation was revealed to men.
God had His plan of salvation right from the beginning of human history, because He knew people shall sin because they don’t know how to use their given freedom. According to this plan, God shall choose and train a selected people; that is the Israelites. From Israel and David’s lineage, the Messiah shall come to redeem people from their sins. When the Messiah fulfills God’s plan of salvation, all people in the world and at all times can inherit God’s salvation.
The mystery of salvation was hidden from past generation: Though God’s plan of salvation was planned by God from the beginning; but none knew this plan unless God gradually revealed it through prophets, and clearly revealed through Christ, the Son of God. St. Paul reported these words to his Roman faithful: “According to the revelation of the mystery which was kept secret for long ages but is now disclosed and through the prophetic writings is made known to all nations, according to the command of the eternal God, to bring about the obedience of faith — to the only wise God be glory for evermore through Jesus Christ! Amen.”
The Jews themselves, though they are God’s people, also didn’t understand this mystery. Many Jews think that they are the only people who are deservedly inherited God’s salvation; all the Gentiles shall be destroyed. Many of them don’t accept Jesus is the Messiah and they are still looking for the Messiah. After Jesus Christ completed his mission in the world, many of the Gentiles were heard of the Good News. If they believed in Christ and God’s plan of salvation, they shall also inherit salvation which God has planned for them right from the beginning. That is the Good News which St. Paul wanted to announce to his faithful: “but is now disclosed and through the prophetic writings is made known to all nations, according to the command of the eternal God, to bring about the obedience of faith.”
3/ Gospel: The angel Gabriel announced to Virgin Mary.
3.1/ The encounter between heaven and earth: The summit of God’s plan of salvation is the coming of the Messiah, starting with today Annunciation. None can understand a powerful God, who created all things and has power on all creation, comes to one of His creature, Mary, to ask for His Son to be incarnated in her womb. The evangelist Luke reported the Annunciation as follows: “In the sixth month the angel Gabriel was sent from God to a city of Galilee named Nazareth, to a virgin betrothed to a man whose name was Joseph, of the house of David; and the virgin’s name was Mary. And he came to her and said, “Hail, O favored one, the Lord is with you!” But she was greatly troubled at the saying, and considered in her mind what sort of greeting this might be. And the angel said to her, “Do not be afraid, Mary, for you have found favor with God.””
3.2/ The mystery of salvation was revealed: The angel Gabriel talked about the child which is about to be born as follows: “And behold, you will conceive in your womb and bear a son, and you shall call his name Jesus. He will be great, and will be called the Son of the Most High; and the Lord God will give to him the throne of his father David, and he will reign over the house of Jacob for ever; and of his kingdom there will be no end.” This is the third promise which the prophet Nathan announced to king David in the first reading. The only strange and unexpected thing about the child is, though he was the son of the Most High but belonged to David’s lineage through Joseph, his adopted father.
3.3/ The reaction of Blessed Virgin Mary: Due to her vow of virginity, Mary asked the angel Gabriel: “How shall this be, since I have no husband?” Mary’s vow of virginity pleased God because He wants His Son to be incarnated in such an immaculate and pure womb. Moreover, the prophet Isaiah also foretold about this (parthenos, Isa 7:14).
Mary, as many of us, questioned God according to human understanding: How can one be pregnant and still be a virgin? We forget about God’s power that He can do all things. The angel Gabriel explained to Mary God’s way: “The Holy Spirit will come upon you, and the power of the Most High will overshadow you; therefore the child to be born will be called holy, the Son of God. And behold, your kinswoman Elizabeth in her old age has also conceived a son; and this is the sixth month with her who was called barren. For with God nothing will be impossible.”
After listening the angel’s explannation, the Virgin Mary said to him: “Behold, I am the handmaid of the Lord; let it be to me according to your word.” And the angel departed from her.
III. APPLICATION IN LIFE:
– Out of His immense love, God always wants to dwell among men to teach, to console, to guide and to bestow many blessings on them. In order to possess Him, we need to prepare for Him a worthy place, not only in a magnificent and firm church, but also in a tent which is our human body.
– The mystery of salvation was prepared by God and began with the Israelites; but God’s salvation is not limited in this nation. God wants us to proclaim the Good News and to bring salvation to all people.
– We can draw plans for our life; but when God wants us to change our plan and to do His will, we must be humble to listen, ready to change our will, and eagerly to do His will as king David and the Blessed Virgin Mary.