Chủ Nhật 3 Thường Niên, Năm A
Bài đọc: Isa 8:23-9:3; 1 Cor 1:1, 10-13, 17; Mt 4:12-23.
1/ Bài đọc I: 23 Nhưng sẽ không còn bóng đêm ở nơi đang bị ngặt nghèo. Thời đầu, Người đã hạ nhục đất Dơ-vu-lun và đất Náp-ta-li, nhưng thời sau, Người sẽ làm vẻ vang cho con đường ra biển, miền bên kia sông Gio-đan, vùng đất của dân ngoại.
1 Dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng;
đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.
2 Chúa đã ban chứa chan niềm hoan hỷ, đã tăng thêm nỗi vui mừng.
Họ mừng vui trước nhan Ngài như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt,
như người ta hỷ hoan khi chia nhau chiến lợi phẩm.
3 Vì cái ách đè lên cổ dân, cây gậy đập xuống vai họ,
và ngọn roi của kẻ hà hiếp, Ngài đều bẻ gãy như trong ngày chiến thắng quân Ma-đi-an.
2/ Bài đọc II: 1 Tôi là Phao-lô, bởi ý Thiên Chúa được gọi làm Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, và ông Xốt-thê-nê là người anh em của chúng tôi,
10 Thưa anh em, nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, tôi khuyên tất cả anh em hãy nhất trí với nhau trong lời ăn tiếng nói, và đừng để có sự chia rẽ giữa anh em, nhưng hãy sống hoà thuận, một lòng một ý với nhau. 11 Thật vậy, thưa anh em, người nhà của bà Khơ-lô-e cho tôi hay tin có chuyện bè phái giữa anh em.
12 Tôi muốn nói là trong anh em có những luận điệu như: “Tôi thuộc về ông Phao-lô, tôi thuộc về ông A-pô-lô, tôi thuộc về ông Kê-pha, tôi thuộc về Đức Ki-tô.”
13 Thế ra Đức Ki-tô đã bị chia năm xẻ bảy rồi ư? Có phải Phao-lô đã chịu đóng đinh vào khổ giá vì anh em chăng? Hay anh em đã chịu phép rửa nhân danh Phao-lô sao?
17 Quả vậy, Đức Ki-tô đã chẳng sai tôi đi làm phép rửa, nhưng sai tôi đi rao giảng Tin Mừng, và rao giảng không phải bằng lời lẽ khôn khéo, để thập giá Đức Ki-tô khỏi trở nên vô hiệu.
3/ Phúc Âm: 12 Khi Đức Giê-su nghe tin ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê.
13 Rồi Người bỏ Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,
14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a nói: 15 Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại!
16 Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.
17 Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.”
18 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá.
19 Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” 20 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.
21 Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông. 22 Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.
23 Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy để ánh sáng chân lý của Thiên Chúa chiếu soi cuộc đời.
Có một sự khác biệt to lớn giữa người biết và người không biết, người bước đi trong ánh sáng và người ngồi trong bóng tối. Người sống trong ánh sáng biết mình đi đâu, họ luôn vững tin, sống an vui và lạc quan hy vọng trong mọi trạng huống của cuộc đời. Người ngồi trong bóng tối không biết mình sống để làm gì, lúc nào họ cũng sợ hãi, lo âu, bi quan và chán nản cuộc đời.
Điều khác biệt không đơn giản chỉ liên quan tới ánh sáng và bóng tối, nhưng nó còn quyết liệt hơn, vì nó liên quan tới sự sống và sự chết đời đời. Để được giải thoát khỏi bóng tối, con người cần tiếp nhận ánh sáng chân lý của Thiên Chúa chiếu soi, họ cần tin tưởng vào Đức Kitô và thực hành những gì Ngài truyền dạy.
Các bài đọc hôm nay tập trung trong chủ đề Thiên Chúa đã làm mọi cách để đưa con người ra khỏi bóng tối tội lỗi bằng cách cho con người nguồn sáng đích thực là Đức Kitô. Ngài cũng chọn và huấn luyện con người để họ cũng được cộng tác với Ngài trong sứ vụ mang Đức Kitô đến cho mọi người.
Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaiah đã nhìn thấy và loan báo trước ngày mà mọi người ở mọi nơi đều được ánh sáng chân lý của Thiên Chúa chiếu soi tới, điển hình là hai vùng đất của Dân Ngoại, Zebulun và Naphthali. Trong bài đọc II, thánh Phaolô nhắc nhở cho các tín hữu Corintô biết không phải khi họ đã trở thành tín hữu là họ hết tối tăm và luôn sống trong ánh sáng. Nếu các tín hữu vẫn còn luyến tiếc các lợi nhuận cá nhân để rồi sống theo óc bè đảng của thế gian, họ không sống theo ánh sáng của Thiên Chúa soi dẫn và họ đang tự hủy cuộc sống của chính họ và của cộng đoàn. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu chọn vùng tả ngạn của Hồ Galilee, tức là vùng đất Zebulun và Naphthali mà ngôn sứ Isaiah đã loan báo trong bài đọc I, để làm nơi bắt đầu sứ vụ rao giảng của Ngài. Chúa Giêsu cũng gọi 4 môn đệ đầu tiên và họ đã mau chóng đáp trả bằng cách bỏ mọi sự đi theo Chúa, để được Ngài huấn luyện và cho tham dự vào sứ vụ mang ánh sáng đến cho mọi người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Sự khác biệt giữa ánh sáng và bóng tối
Zebulun và Naphthali là hai chi tộc của Do-thái nằm về phía tả ngạn của sông Jordan, và là biên giới giữa Syria và Do-thái. Chi tộc Dan không chịu nổi áp suất của vùng biên giới, nên sau này đã di chuyển về biên giới giữa hai miền Bắc và Nam của Do-thái. Nằm ở vùng biên giới luôn bị đe dọa bởi thảm họa chiến tranh và chết chóc. Vào thời của ngôn sứ Isaiah, vương quốc miền Bắc, dĩ nhiên bao gồm hai chi tộc Zebulun và Naphthali, rơi vào tay đế quốc Assyria, mau chóng tiếp nhận mọi bóng tối tội lỗi của họ, và trở thành miền đất của Dân Ngoại. Ngôn sứ Isaiah được Thiên Chúa cho nhìn thấy ngày mà hai chi tộc này sẽ được nhìn thấy ánh sáng của Đấng Thiên Sai chiếu soi. Trình thuật hôm nay muốn nhấn mạnh đến sự tương phản về hiệu quả của ánh sáng và bóng tối.
1.1/ Ánh sáng giải thoát con người: Khi ánh sáng của Thiên Chúa chiếu soi vào vùng đất tối tăm này, con người sẽ nhìn thấy tất cả bóng tối đang bao phủ quanh họ: “Dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng; đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.” Hiệu quả rõ rệt nhất của ánh sáng là niềm vui. Ánh sáng mang lại niềm vui cho tất cả những người được chiếu soi. Ngôn sứ Isaiah dùng hai hình ảnh mà không ai trong vùng đất này xa lạ với là mùa gặt và ngày thắng trận. “Chúa đã ban chứa chan niềm hoan hỷ, đã tăng thêm nỗi vui mừng. Họ mừng vui trước nhan Ngài như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt, như người ta hỷ hoan khi chia nhau chiến lợi phẩm.”
1.2/ Bóng tối giam giữ con người như những nô lệ: Dân chúng sống trong hai vùng của Dân Ngoại này chắc chắn phải chịu nhiều thiệt thòi. Về phương diện tôn giáo, họ sống rất xa Đền Thờ, nên dễ bị ảnh hưởng của các tôn giáo của người Assyria. Về phương diện chính trị, họ bị điều khiển bởi các đế quốc, bị bắt làm nô lệ, và luôn bị đe dọa bởi chiến tranh. Những trận chiến khốc liệt nhất của lịch sử Do-thái đều nằm trong vùng này.
Ngôn sứ Isaiah nhìn thấy trước ngày Thiên Chúa sẽ giải thoát dân chúng khỏi các thế lực chính trị: “Vì cái ách đè lên cổ dân, cây gậy đập xuống vai họ, và ngọn roi của kẻ hà hiếp, Ngài đều bẻ gãy như trong ngày chiến thắng quân Median.”
2/ Bài đọc II: Biết Đức Kitô là phải sống theo những gì Ngài dạy.
Corintô là một hải cảng phồn thịnh của người Hy-lạp. Đời sống của dân chúng tuy dễ chịu về phương diện kinh tế, nhưng bị đe dọa bởi nhiều thứ tội của các nơi mang tới. Dân chúng Corintô dễ mở lòng để đón tiếp những cái hay của tứ phương thiên hạ, nhưng ít khi chịu gạn lọc ra khỏi họ những thói xấu. Thánh Phaolô tuy thành công về phương diện mang ánh sáng của Đức Kitô tới cho họ, nhưng ngài gặp nhiều khó khăn trong việc điều khiển cộng đoàn. Chúng ta chỉ cần đọc hai thư Corintô là biết rõ các vấn đề ngài phải đương đầu với.
Thánh Phaolô nhắc nhở các tín hữu Corintô: Không phải cứ trở thành tín hữu là mọi sự đều tốt đẹp; nhưng người tín hữu phải đoạn tuyệt với tội lỗi, và làm mọi cách để thực thi những lời Đức Kitô dạy bảo. Trong trình thuật hôm nay, điều thánh Phaolô muốn nhấn mạnh là đời sống yêu thương và hiệp nhất trong cộng đoàn.
2.1/ Hiệp nhất là sống theo những lời dạy bảo của Đức Kitô: Sau phần chào hỏi đầu thư, Ngài đi thẳng vào vấn đề của dân thành: “Thưa anh em, nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, tôi khuyên tất cả anh em hãy nhất trí với nhau trong lời ăn tiếng nói, và đừng để có sự chia rẽ giữa anh em, nhưng hãy sống hoà thuận, một lòng một ý với nhau.”
Theo thánh Phaolô, căn bản của đời sống Kitô hữu là đức bác ái, và người tín hữu phải làm mọi cách để phát triển nhân đức này (1 Cor 13). Không thể có hiệp nhất nếu không có yêu thương. Chúa Giêsu cũng đã từng nhắn nhủ các môn đệ: “Người ta cứ dấu này mà nhận biết chúng con là môn đệ của Thầy là chúng con yêu thương nhau.”
2.2/ Chia rẽ bè phái là vẫn còn ở trong bóng tối và làm nô lệ cho tội lỗi: Thánh Phaolô cho biết nguyên do của sự chia rẽ trong cộng đoàn: “Thật vậy, thưa anh em, người nhà của bà Chloe cho tôi hay tin có chuyện bè phái giữa anh em. Tôi muốn nói là trong anh em có những luận điệu như: “Tôi thuộc về ông Phaolô, tôi thuộc về ông Apollo, tôi thuộc về ông Kepha, tôi thuộc về Đức Kitô.” Thế ra Đức Kitô đã bị chia năm xẻ bảy rồi ư? Có phải Phaolô đã chịu đóng đinh vào khổ giá vì anh em chăng? Hay anh em đã chịu phép rửa nhân danh Phaolô sao?”
Điều thánh Phaolô muốn nhấn mạnh là các tín hữu hãy chú ý đến tình yêu của Đức Kitô biểu lộ qua cái chết của Ngài trên Thập Giá, chứ đừng tìm uy quyền, danh vọng, hay lợi lộc cá nhân để rồi chia năm xẻ bảy thân thể của Đức Kitô.
Lợi lộc cá nhân thường là lý do chính nhưng ẩn sâu trong bóng tối, thúc đẩy con người kéo bè phái và chống lại chân lý, chống lại những người lãnh đạo muốn cho họ bắt chước Đức Kitô. Thánh Phaolô khuyên các tín hữu phải sửa sai kịp thời; nếu không, họ sẽ tự phân tán, và dần dần, họ sẽ từ bỏ luôn Đức Kitô, là nguyên do hạnh phúc cho cuộc đời của họ.
3/ Phúc Âm: Phải có thái độ dứt khoát đi theo nguồn sáng là Đức Kitô khi Ngài đến.
3.1/ Đức Kitô làm trọn lời ngôn sứ Isaiah: “Khi Đức Giêsu nghe tin ông Gioan đã bị nộp, Người lánh qua miền Galilee. Rồi Người bỏ Nazareth, đến ở Capernaum, một thành ven biển hồ Galilee, thuộc địa hạt Zebulun và Naphthali, để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaiah nói: Này đất Zebulun, và đất Naphthali, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Jordan, hỡi Galilee, miền đất của dân ngoại! Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.”
Có thể nói toàn bộ cuộc đời thơ ấu, các phép lạ và sứ vụ rao giảng đầu tiên của Chúa Giêsu tập trung trong hai vùng đất này: Nazareth, Cana, Capernaum… Hầu hết các tông đồ của Chúa Giêsu đều là người địa phương của hai vùng này, Bethsaida là quê hương của 4 môn đệ đầu tiên, rất gần với Capernaum.
3.2/ Chúa Giêsu mời gọi 4 môn đệ đầu tiên đi theo Ngài:
(1) Ngài mời gọi các ông hướng tới sứ vụ cao trọng hơn: mang ánh sáng chân lý của Thiên Chúa và ơn cứu độ đến cho con người. Thoạt nghe trình thuật của Matthew, chúng ta có thể thắc mắc: Làm sao 4 môn đệ đầu tiên này có thể đáp trả lời mời gọi của Chúa Giêsu cách dứt khoát và nhanh chóng như thế? Bốn ông đều chắc chắn đã có cơ hội nghe Chúa Giêsu rao giảng trong hội đường Capernaum và chung quanh vùng Biển Hồ Galilee, đã chứng kiến các phép lạ Ngài làm, đã nghe dân chúng bàn tán về Ngài… Tất cả những điều này làm các ông phải suy nghĩ nhiều đêm, để rồi hôm nay, khi Ngài chính thức mời gọi: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá;” các ông mới có thể bỏ mọi sự đi theo Ngài.
(2) Các môn đệ phải dứt khoát đáp trả: Tuy thế, phản ứng dứt khoát của các tông đồ cũng làm cho chúng ta phải kinh ngạc. Nghề nghiệp không dễ bỏ vì nó liên quan đến vần đề sinh sống. Các ông chắc cũng thắc mắc: “Bỏ nghề rồi làm gì ăn?” Bỏ cha già ở lại trên thuyền với lưới rách còn khó hơn. Ơn sinh thành phải đền trả. Giờ đã đến lúc người cha già yếu phải sống nương tựa vào sức mạnh của con, thế mà hai người con khỏe mạnh đành lòng để cha già ở lại để bước theo Đức Kitô! Hơn nữa, chắc họ cũng phải nhìn lại con người mình và tự hỏi: Làm sao một dân thuyền chài có thể mang ánh sáng chân lý tới cho con người? Chính họ cần được ánh sáng chân lý chiếu soi trước hết.
Các ông có can đảm bước đi theo tiếng gọi của Chúa Giêsu vì các ông được soi sáng để nhận ra đâu là điều quan trọng trong cuộc đời. Các ông đi theo Chúa Giêsu vì các ông nhận ra có những điều trong cuộc đời cao trọng hơn là nghề nghiệp và sự đáp trả công ơn sinh thành bằng việc giúp đỡ phần xác. Chúa Giêsu phải có những điều có thể lấp đầy những nỗi khao khát trong tâm hồn các ông. Các ông thấy dân chúng lũ lượt và nhiệt thành đến với Chúa Giêsu để nghe Ngài dạy dỗ và chữa lành. Các ông cảm thấy hãnh diện được trở thành môn đệ của Chúa Giêsu, và việc tham gia vào sứ vụ cứu độ của Chúa phải là điều đáng ao ước hơn cả.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Nếu không có ánh sáng của Thiên Chúa chiếu soi, chúng ta sẽ không thể nhận ra những tối tăm đang bao phủ cuộc đời chúng ta.
– Chúng ta không chỉ cần nhìn thấy ánh sáng thôi, mà còn phải sống theo ánh sáng chỉ dẫn. Hãy mở tung con người để ánh sáng của Thiên Chúa chiếu soi mọi tăm tối trong con người.
– Chúng ta đừng sợ sẽ bị mất những gì đang có; nhưng hãy mạnh dạn và dứt khoát theo Đức Kitô để Ngài đổi mới và dẫn đưa chúng ta đến những chân trời hy vọng mà chúng ta chưa bao giờ dám nghĩ tới.
SUNDAY OF THE 3 OTA
Readings: Isa 9:1-3; 1 Cor 1:1, 10-13, 17; Mt 4:12-23.
1/ Reading I: RSV Isaiah 9:1 But there will be no gloom for her that was in anguish. In the former time he brought into contempt the land of Zebulun and the land of Naphtali, but in the latter time he will make glorious the way of the sea, the land beyond the Jordan, Galilee of the nations. 2 The people who walked in darkness have seen a great light; those who dwelt in a land of deep darkness, on them has light shined. 3 Thou hast multiplied the nation, thou hast increased its joy; they rejoice before thee as with joy at the harvest, as men rejoice when they divide the spoil.
2/ Reading II: RSV 1 Corinthians 1:1 Paul, called by the will of God to be an apostle of Christ Jesus, and our brother Sosthenes, 10 I appeal to you, brethren, by the name of our Lord Jesus Christ, that all of you agree and that there be no dissensions among you, but that you be united in the same mind and the same judgment. 11 For it has been reported to me by Chloe’s people that there is quarreling among you, my brethren. 12 What I mean is that each one of you says, “I belong to Paul,” or “I belong to Apollos,” or “I belong to Cephas,” or “I belong to Christ.” 13 Is Christ divided? Was Paul crucified for you? Or were you baptized in the name of Paul? 17 For Christ did not send me to baptize but to preach the gospel, and not with eloquent wisdom, lest the cross of Christ be emptied of its power.
3/ Gospel: RSV Matthew 4:12 Now when he heard that John had been arrested, he withdrew into Galilee; 13 and leaving Nazareth he went and dwelt in Capernaum by the sea, in the territory of Zebulun and Naphtali, 14 that what was spoken by the prophet Isaiah might be fulfilled: 15 “The land of Zebulun and the land of Naphtali, toward the sea, across the Jordan, Galilee of the Gentiles — 16 the people who sat in darkness have seen a great light, and for those who sat in the region and shadow of death light has dawned.” 17 From that time Jesus began to preach, saying, “Repent, for the kingdom of heaven is at hand.” 18 As he walked by the Sea of Galilee, he saw two brothers, Simon who is called Peter and Andrew his brother, casting a net into the sea; for they were fishermen. 19 And he said to them, “Follow me, and I will make you fishers of men.” 20 Immediately they left their nets and followed him. 21 And going on from there he saw two other brothers, James the son of Zebedee and John his brother, in the boat with Zebedee their father, mending their nets, and he called them. 22 Immediately they left the boat and their father, and followed him. 23 And he went about all Galilee, teaching in their synagogues and preaching the gospel of the kingdom and healing every disease and every infirmity among the people.
________________________________________
I. THEME: Let God’s light of truth shine in our life.
There are a big difference between the learned and the unlearned, those who walk in light and those who sit in darkness. Those who walk in God’s light know where they head to; they are always firm, live a peaceful life and have a positive attitude in all aspects of life. In opposition, those who sit in darkness don’t know what they live their life for, are always fearful, anxious, and have a negative attitude about life.
The difference is not simply about light and darkness, but also about eternal life and death. To be liberated from darkness, people must welcome God’s light of truth; they need to believe in Christ and to do what he teaches them.
Today readings center on the theme how God has done all possible ways to liberate people from the darkness of sin by giving them the true light which is Christ. He also chose and trained his companions so that they might co-operate with him in the mission of bringing salvation to all people. In the first reading, the prophet Isaiah foresaw and announced the day when people of all places shall be enlighten by God’s light, especially the two regions of the Gentiles, Zebulun and Naphthali. In the second reading, St. Paul reminded the Corinthians that they must get rid of all inside darkness and always live in light. If they still regret material gains and live according to worldly factious way, they don’t live according to God’s light of truth and are destroying their and the communal life. In the Gospel, Jesus chose the left side of Galilee Lake, the regions of Zebulun and Naphthali which the prophet Isaiah announced in the first reading, to start his public ministry. He also called his first four disciples and they quickly responded by leaving behind all things to follow him so they might be trained and participated in his mission to bring the light of salvation to all nations.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The difference between light and darkness
Zebulun and Naphthali were two tribes of Israel and located in the left side of the Galilee Lake. When the tribe of Dan couldn’t sustain the pressure of Syria, it moved southward and lied between the boundary of the northern and the southern kingdoms; then Zebulun and Naphthali became the boundary of Assyria and Israel. Lying in the frontier, they were always threatened by wars and death; many big wars happened in this area. In the time of Isaiah, the northern kingdom, included these two tribes, was felt on the Assyrian hands. They were quickly influenced by their darkness of sins and became the Gentile regions. The prophet Isaiah was enlightened by God to foresee the day when these two regions shall be shone by the Messiah’s light. Today passage wants to emphasize on the contrast between the results of light and darkness.
1.1/ Light shall liberate people: When God’s light shines on this darken area, people shall recognize all darkness which surround them, “The people who walked in darkness have seen a great light; those who dwelt in a land of deep darkness, on them has light shined.”
The clear result of God’s light is joy. The light brings joy to all who were shone by light. The prophet used two images which are familiar with people of this region, the harvest and the battle’s victory. Both images want to highlight the great gain which people shall have by receiving God’s light. Isaiah wrote, “Thou hast multiplied the nation, thou hast increased its joy; they rejoice before thee as with joy at the harvest, as men rejoice when they divide the spoil.”
1.2/ Darkness confines people as slaves: People who live in these two regions must certainly suffer greatly. About religious aspect, since they live far away from Jerusalem temple, they are easily affected by Assyrian religions. About the political aspect, they are controlled by the empires, seized as slaves, and constantly threatened by wars. All the great wars of Jewish history happened in this area.
The prophet Isaiah foresaw the day when God shall liberate them from all political powers, “For the yoke of his burden, and the staff for his shoulder, the rod of his oppressor, thou hast broken as on the day of Midian. For every boot of the tramping warrior in battle tumult and every garment rolled in blood will be burned as fuel for the fire” (Isa 9:4-5).
2/ Reading II: To know Christ is to live according to what he teaches.
Corinth was a very busy port of Greek. Though people’s life are easy economy-wise; but threatened by many sins of people from all over the world. The Corinthians were easily open their heart to welcome all good things from foreigners, but seldom discarded away bad things.
This is the reason why St. Paul was successful in bringing Christ’s light for them, but he met many difficulties in regulating the Corinthian community. One can see these difficulties by reading his two Letters to the Corinthians.
St. Paul reminded the Corinthian faithful it isn’t by baptism only that they become good Christians, but also by terminating their sins and by practicing what Christ teaches them. In today passage, he emphasized on the charity and the unity of the community.
2.1/ Unity is achieved by living according to Christ’s teaching: After the greeting in the first part of the Letter, he came directly to their problem, “I appeal to you, brethren, by the name of our Lord Jesus Christ, that all of you agree and that there be no dissensions among you, but that you be united in the same mind and the same judgment.”
According to him, the basis of the Christian life is charity, and all Christians must try all ways to develop this virtue (cf. 1 Cor 13). The community can’t be united if there is no charity. Jesus himself also teaches his disciples, “By this all men will know that you are my disciples, if you have love for one another” (Jn 13:35).
2.2/ Faction or taking sides is the sign that Christians are still in darkness and slaves for sins: St. Paul gave them the reason that caused dissensions in their community, “For it has been reported to me by Chloe’s people that there is quarreling among you, my brethren. What I mean is that each one of you says, “I belong to Paul,” or “I belong to Apollos,” or “I belong to Cephas,” or “I belong to Christ.” Is Christ divided? Was Paul crucified for you? Or were you baptized in the name of Paul?”
What Paul wanted them to pay attention to is Christ’s love, expressed by his death on the cross, not to look for power, fame or individual gains so that they shall divide Christ’s body in many parts.
Individual gain is often the main but hidden reason, which urges people to divide into group, to oppose the truth and the leaders who want them to imitate Christ. St. Paul advised them to correct this bad habit on time; if not, they shall be dispersed and gradually deny Christ, the cause of happiness for their life.
3/ Gospel: People must have a determined attitude to follow Christ, the true light.
3.1/ Christ fulfilled Isaiah’s prophecy: Matthew indicated this fulfillment as following, “Now when he heard that John had been arrested, he withdrew into Galilee; and leaving Nazareth he went and dwelt in Capernaum by the sea, in the territory of Zebulun and Naphtali, that what was spoken by the prophet Isaiah might be fulfilled: “The land of Zebulun and the land of Naphtali, toward the sea, across the Jordan, Galilee of the Gentiles — the people who sat in darkness have seen a great light, and for those who sat in the region and shadow of death light has dawned.””
One can say that most of Jesus’ life, his miracles and early mission were in these two regions, such as: Nazareth, Cana, Capernaum… Most of Jesus’ apostles were also coming from these regions. Bethsaida, near Capernaum, is the native place of Jesus’ first four disciples.
3.2/ Jesus called his first four disciples to follow him.
(1) He orients them to a greater mission which is to bring God’s truth and salvation to people: When one hears Matthew’s report of Jesus’ calling of his first four apostles, one might question that how could these first four apostles respond to Jesus’ call with such determined and quick attitude? All four of them certainly had opportunities to hear Jesus’ preaching in the Capernaum synagogue and around the Galilee Lake, to witness his miracles and to hear people talking about Jesus, etc. All these things caused them to think over many nights so that today, when he officially invited them, “Follow me, and I will make you fishers of men;” they could leave all their things and followed him.”
(2) The disciples’ quickly and resolutely response: However, their determined attitude causes surprise for us. Quitting their job isn’t easy to do because it is related to earn their living. They might also question that what shall they find their living? Moreover, leaving behind their old father in the boat with torn nets is even more difficult because it is the time for James and John to care for their old father. How could they leave him to follow Christ? Lastly, they might also take a look in themselves and wonder that how can a fisherman like them bring the light of truth to people? They themselves need it before everybody!
They had courage to follow Jesus’ call because they were enlightened to recognize what is the most important thing of their life. They followed Christ because they realized there are more important things in life than their career and care for their old parents. Jesus must have things which can fulfill their souls’ desires. They witnessed people eagerly flocked to Jesus to hear his teaching and to be healed by him. They must be proud to become Jesus’ disciples and their participation in Jesus’ ministry of salvation must be the most desire above all things.
III. APPLICATION IN LIFE:
– If there is no light coming from God, we can’t recognize all darkness that are surrounding our life.
– We need not only Christ’s light but also to live according to this light. Open up ourselves so that Christ can shine to all of our darkness.
– We should not fear to lose what we are possessing, but be determined and courageous to follow Christ so that he can renew and lead us to many horizons which we could never think of them.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP