Lời Chúa Mỗi Ngày : Chủ Nhật 22 Thường Niên, Năm A

Chủ Nhật 22 Thường Niên, Năm A
Bài đọc: Jer 20:7-9; Rom 12:1-2; Mt 16:21-27.
1/ Bài đọc I: 7 Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đã quyến rũ con,
và con đã để cho Ngài quyến rũ.
Ngài mạnh hơn con, và Ngài đã thắng.
Suốt ngày con đã nên trò cười cho thiên hạ, để họ nhạo báng con.
8 Mỗi lần nói năng là con phải la lớn,
phải kêu lên: “Bạo tàn! Phá huỷ!”
Vì lời ĐỨC CHÚA mà con đây bị sỉ nhục và chế diễu suốt ngày.
9 Có lần con tự nhủ: “Tôi sẽ không nghĩ đến Người,
cũng chẳng nhân danh Người mà nói nữa.”
Nhưng lời Ngài cứ như ngọn lửa bừng cháy trong tim,
âm ỉ trong xương cốt.
Con nén chịu đến phải hao mòn, nhưng làm sao nén được!”
2/ Bài đọc II: 1 Thưa anh em, vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để anh em thờ phượng Người.
2 Anh em đừng có rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa: cái gì là tốt, cái gì đẹp lòng Chúa, cái gì hoàn hảo.
3/ Phúc Âm: 21 Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại.
22 Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: “Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!”
23 Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: “Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”
24 Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.
25 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.
26 Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?
27 Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Xung đột ý kiến.
Xung đột ý kiến xảy ra ở mọi nơi mọi thời: Ở nhà, các em bé muốn tiếp tục xem phim trong khi bố mẹ bảo tắt đi ngủ. Ngoài đường, người lái xe cứ phải đứng chờ khi đèn đỏ tại các ngã tư trong khi ngã bên kia vắng tanh. Nơi công sở, công nhân muốn làm theo ý mình mà cứ bị buộc phải làm theo ý chủ. Khi xung đột ý kiến xảy ra, đương sự nên theo ý của ai? Và dựa vào đâu để biết ý kiến đúng?
Các bài đọc hôm nay cho chúng ta thấy xung đột ý kiến xảy ra ở mọi thời và cách chọn của các nhân vật trong các bài đọc: họ chọn để sống theo ý Thiên Chúa. Trong bài đọc I, sự xung đột ý kiến xảy ra giữa Thiên Chúa và ngôn sứ Jeremiah. Thiên Chúa muốn ông nói những điều mà dân chúng không thích nghe, và vì không thích nghe nên họ đấu tố ông. Jeremiah nhiều khi không muốn nói lời Thiên Chúa truyền, nhưng sau cùng, ý Thiên Chúa toàn thắng. Trong bài đọc II, người môn đệ của Đức Kitô bị đòi hỏi để hiến dâng toàn bộ cuộc đời mình để làm của lễ hiến dâng thánh thiện lên cho Thiên Chúa. Điều này không dễ, vì những cám dỗ của thế gian vẫn dằng dai đeo đuổi để bắt người môn đệ phải lựa chọn. Trong Phúc Âm, Matthew tường thuật sự xung đột giữa Chúa Giêsu và tông đồ Phêrô. Chúa báo trước Ngài sẽ lên Jerusalem để bắt đầu Cuộc Thương Khó theo ý định của Thiên Chúa, Phêrô kéo Chúa Giêsu ra một nơi và khuyên Ngài đừng chọn con đường ấy. Chúa Giêsu mắng Phêrô: “Satan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Xung đột ý kiến giữa Jeremiah và Thiên Chúa.
1.1/ Ý của Thiên Chúa: Chúa muốn chọn Jeremiah làm tiên tri của Chúa. Jeremiah từ chối nại cớ ông không biết ăn nói vì ông còn trẻ con. Chúa phán: “Đừng nói ngươi còn trẻ. Tất cả những ai Ta sai ngươi tới với họ, ngươi phải tới; và tất cả những gì Ta muốn ngươi nói, ngươi phải nói. Đừng sợ họ, vì Ta sẽ ở với ngươi để cứu chuộc ngươi.” Rồi Đức Chúa giơ tay ra và chạm vào miệng Jeremiah và phán: “Hãy coi, Ta đã đặt Lời Ta vào miệng ngươi, hôm nay Ta đã đặt ngươi có quyền trên các quốc gia và vương quốc, để nhổ lên và tàn phá, để phá hủy và dẹp đi, để xây dựng và vun trồng” (Jer 1:6-10). Ông đã trở thành tiên tri của Chúa từ đó. Chính Jeremiah trong Bài đọc I hôm nay đã thốt lên: “Lạy Đức Chúa, Ngài đã quyến rũ con, và con đã để cho Ngài quyến rũ. Ngài mạnh hơn con, và Ngài đã thắng.”
Ông dùng động từ “quyến rũ,” là động từ thường dùng trong lãnh vực tình cảm lãng mạn, và ông đã rơi vào “bẫy” của Thiên Chúa. Một khi đã trở thành tiên tri là ông phải nói và làm những điều Thiên Chúa muốn. Tuy nhiên, nếu hiểu theo mục đích của cuộc đời, thì đây là một sự “quyến rũ tốt lành” để bị rơi vào.
1.2/ Ý của tiên tri Jeremiah: Làm tiên tri là phải nói những gì Chúa muốn nói, dẫu mình không thích nói những điều đó, hay con người không thích nghe. Con người muốn nghe những lời xây dựng hòa bình mà ông buộc phải nói tới lưu đày chiến tranh. Đó là lý do mà ông nêu lên: “Suốt ngày con đã nên trò cười cho thiên hạ, để họ nhạo báng con. Mỗi lần nói năng là con phải la lớn, phải kêu lên: “Bạo tàn! Phá huỷ!” Vì lời Đức Chúa mà con đây bị sỉ nhục và chế diễu suốt ngày.” Chẳng những ông bị nhạo cười chế diễu, mà còn bị quăng xuống giếng bùn và đe dọa bị giết chết nữa.
1.3/ Cách chọn lựa: Nhiều lần ông muốn nổi lọan và có lần ông đã tự nhủ: “Tôi sẽ không nghĩ đến Người, cũng chẳng nhân danh Người mà nói nữa.” Nhưng Lời Ngài cứ như ngọn lửa bừng cháy trong tim, âm ỉ trong xương cốt. Ông nén chịu đến phải hao mòn, nhưng làm sao nén được!
2/ Bài đọc II: Xung đột ý kiến giữa cách sống cho Thiên Chúa và cho thế gian.
2.1/ Cách sống cho Thiên Chúa: Ai trong chúng ta cũng đều biết biến cố ngã ngựa trở lại của ngài trên đường đi Damascus. Ý của Phaolô là muốn đi tìm bắt các tín hữu tin vào Chúa Giêsu để giải về Jerusalem tống ngục hay xử tử. Nhưng ý Thiên Chúa lại muốn ngược lại, muốn biến Phaolô thành Tông Đồ của Ngài để rao truyền Tin Mừng cho Dân Ngọai. Biến cố ngã ngựa đã thay đổi hòan tòan cuộc đời Phaolô, và ngài đã dành tất cả cuộc đời cho việc rao giảng Tin Mừng. Những gì hôm nay chúng ta đọc diễn tả sự nhiệt thành của ngài: “Thưa anh em, vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để anh em thờ phượng Người.”
Của lễ dâng lên Thiên Chúa theo Phaolô không còn là những con chiên, con dê, hay bất cứ những gì con người có thể mua ngòai chợ, nhưng là tòan diện con người với đầy đủ tự do, ước muốn, suy nghĩ, và tình cảm. Của lễ dâng lên Thiên Chúa không chỉ giới hạn vào cuối tuần, hay mỗi sáng chiều nữa, mà bao gồm tất cả mọi giây phút của cuộc đời. Những đòi hỏi này là một thách đố to lớn của cuộc đời tận hiến, và chỉ có những người nào cảm nhận trọn vẹn được lòng thương xót của Chúa hay tình yêu vô bờ bến của Ngài mới dám hy sinh đáp trả.
2.2/ Cách sống của thế gian: Là con người, ai cũng muốn đua nhau chạy theo tiền để trở nên giầu có và hưởng thụ các tiện nghi vật chất; người môn đệ Chúa được đòi hỏi phải từ bỏ tất cả các tiện nghi để sống đức khó nghèo. Mang trong con người một thân xác đòi hỏi để được nâng niu ôm ấp, để có một mái ấm gia đình sau những lúc làm việc vất vả mệt nhọc; người môn đệ Chúa được đòi hỏi phải bỏ tất cả tình cảm hôn nhân để sống đức khiết tịnh. Và, cái phải hy sinh khó nhất là hy sinh tòan bộ con người của mình qua việc bỏ ý riêng của mình để làm theo ý của các Bề-trên cũng là con người với mọi yếu đuối như mình qua đức vâng lời.
Sống trong thế gian với đầy đủ những nhu cầu và cám dỗ khắp nơi, thánh Phaolô khuyên tất cả chúng ta: “Anh em đừng có rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa: cái gì là tốt, cái gì đẹp lòng Chúa, cái gì hoàn hảo.” Dĩ nhiên, lời khuyên này không phải chỉ dành cho những người muốn sống cuộc đời tận hiến, mà còn cho tất cả các Kitô hữu của mọi bậc. Mỗi người trong hòan cảnh riêng của mình đều mang trong mình chức vụ tư tế và cũng phải dâng lên Chúa những lễ vật tinh tuyền, thánh thiện, và hòan hảo bằng những hy sinh trong đời sống.
3/ Phúc Âm: Xung đột ý kiến giữa Phêrô và Chúa Giêsu.
3.1/ Ý Chúa Giêsu: Ngài bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết kế họach cứu độ của Thiên Chúa. Theo kế họach này, Ngài phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại.
Khi bị Phêrô can ngăn, Ngài đã nghiêm khắc quở trách ông: “Satan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.” Qua lời sửa phạt của Chúa Giêsu cho chúng ta thấy có sự xung đột ý kiến giữa lòai người và Thiên Chúa; nhưng để hòan tất chương trình cứu độ, Chúa Giêsu phải làm theo ý định của Thiên Chúa.
3.2/ Ý của Phêrô: Ông kéo riêng Người ra và trách: “Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!” Phêrô cũng giống bao người Do-Thái đương thời, ông không thể hiểu nổi một Đấng Thiên Sai phải chịu đau khổ mới cứu được con người. Bằng việc can ngăn Chúa, ông đang làm công việc của Satan cám dỗ Chúa trong sa mạc và trong vườn Ghetsemane: Hãy chọn con đường khác, con đường chiến thắng mà không phải đương đầu với đau khổ và cái chết.
Rồi Đức Giêsu nói với các môn đệ: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.” Giống như Jeremiah và Phaolô, Phêrô và các môn đệ cảm thấy điều khó khăn nhất là phải bỏ ý riêng mình để làm theo ý Chúa. Chúa Giêsu đưa ra những lý do tại sao phải làm như thế:
(1) “Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.” Lý do này thọat nghe khó hiểu, nhưng con người có thể tìm ra không thiếu những ví dụ cụ thể trong cuộc sống: Nếu ai cũng chỉ lo cho mình thì lấy ai bảo vệ kẻ thù xâm lăng? Và khi kẻ thù tiến vào lãnh thổ, họ có thể bảo vệ mạng sống được không? Nếu ai cũng khinh thường luật lệ thì trật tự xã hội sẽ bị rối lọan, một khi xã hội mất an ninh mạng sống con người sẽ không được bảo vệ. Cũng vậy trong đời sống thiêng liêng, chỉ một mình Thiên Chúa biết con người phải sống làm sao để đạt tới Nước Trời. Ngài biết con người không thể đạt đích với lối sống dễ dãi buông thả và truyền con người phải đi qua cửa hẹp: bỏ ý riêng, vác thập giá hằng ngày, và theo Chúa. Con người vẫn có tự do để chọn lựa, nhưng Ngài nêu vấn nạn để con người suy nghĩ: Nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?
(2) Tất cả các việc làm của con người sẽ bị xét xử bởi Thiên Chúa: “Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.” Ngay khi còn ở trong trần thế, con người đã phải lãnh nhận hậu quả do các việc mình làm: làm tốt sẽ lãnh nhận hậu quả tốt, làm xấu sẽ lãnh nhận hậu quả xấu. Những gì con người có thể không bị lãnh nhận hậu quả đời này, nhưng chắc chắn họ sẽ bị xét xử và lãnh hậu quả tương xứng ở đời sau.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Không thể không có xung đột trong cuộc sống vì mỗi người mỗi ý, trăm người trăm ý; nhưng phải tìm ra ý nào tương đối tốt đẹp nhất để làm theo. Điều này tương đối không khó nếu chúng ta tuân theo các luật lệ trong gia đình, xã hội, và quốc gia.
– Khi có sự xung đột trong lãnh vực luân lý và thiêng liêng, chúng ta phải tìm ra thánh ý Chúa để làm theo; vì chỉ có Chúa mới có đủ khôn ngoan để hướng dẫn con người. Tiếng nói của Chúa được mặc khải trong Thánh Kinh và Thánh Truyền qua sự hướng dẫn và bảo vệ của Giáo-Hội.
– Con người dễ nổi lọan vì bị ảnh hưởng của môi trường: khí hậu, áp lực của gia đình, bạn bè, công sở, xã hội… nên thường có khuynh hướng làm theo ý mình và không muốn bị người khác chi phối. Tuy nhiên, chúng ta cần khôn ngoan để nhận định: khả năng con người mình rất giới hạn, cần rộng mở tâm hồn để đón nhận cái hay của người khác, để bảo vệ trật tự, và nhất là để đạt được mục đích của cuộc đời bằng cách làm theo ý Chúa.

SUNDAY OF THE 22 OTA
Readings: Jer 20:7-9; Rom 12:1-2; Mt 16:21-27.
1/ Reading I: RSV Jeremiah 20:7 O LORD, thou hast deceived me, and I was deceived; thou art stronger than I, and thou hast prevailed. I have become a laughingstock all the day; every one mocks me. 8 For whenever I speak, I cry out, I shout, “Violence and destruction!” For the word of the LORD has become for me a reproach and derision all day long. 9 If I say, “I will not mention him, or speak any more in his name,” there is in my heart as it were a burning fire shut up in my bones, and I am weary with holding it in, and I cannot.
2/ Reading II: RSV Romans 12:1 I appeal to you therefore, brethren, by the mercies of God, to present your bodies as a living sacrifice, holy and acceptable to God, which is your spiritual worship. 2 Do not be conformed to this world but be transformed by the renewal of your mind, that you may prove what is the will of God, what is good and acceptable and perfect.
3/ Gospel: RSV Matthew 16:21 From that time Jesus began to show his disciples that he must go to Jerusalem and suffer many things from the elders and chief priests and scribes, and be killed, and on the third day be raised. 22 And Peter took him and began to rebuke him, saying, “God forbid, Lord! This shall never happen to you.” 23 But he turned and said to Peter, “Get behind me, Satan! You are a hindrance to me; for you are not on the side of God, but of men.” 24 Then Jesus told his disciples, “If any man would come after me, let him deny himself and take up his cross and follow me. 25 For whoever would save his life will lose it, and whoever loses his life for my sake will find it. 26 For what will it profit a man, if he gains the whole world and forfeits his life? Or what shall a man give in return for his life? 27 For the Son of man is to come with his angels in the glory of his Father, and then he will repay every man for what he has done.

I. THEME: Conflicts
Conflicts of opinions happen everywhere and in every generation. For examples, children want to watch TV but their parents want them to go to bed. On the road, a driver must wait for the green light to move while there is no traffic on either side. In a company, a worker wants to do his way but must do his owner’s way. So, where there is a conflict, which opinion one must do and how do we know which opinion is correct?
Today readings show us that conflicts happen everywhere and the ways people chose to follow: they chose to follow God’s way. In the first reading, the conflict happened between God and the prophet Jeremiah. God wants him to speak things that people don’t want to hear. Since they don’t want to hear, they persecuted him. Sometimes Jeremiah doesn’t want to speak what God commands him; but he couldn’t do it because of “a burning fire shut up in his bones, and he is weary with holding it in.” In the second reading, Christ’s disciples are encouraged to offer their whole life as the holy sacrifice for God. This is not easy because worldly temptations surround them and divert their attention from God. In the Gospel, Matthew reported the conflict between Jesus and Peter, his apostle. Jesus foretold that he shall go up to Jerusalem to begin his Passion and death according to God’s plan; Peter took him aside and advised him not to choose that way. Jesus rebuked Peter, “Get behind me, Satan! You are a hindrance to me; for you are not on the side of God, but of men.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The conflict between God and Jeremiah
1.1/ God’s will: From the beginning, God wanted to choose Jeremiah to be His prophet; Jeremiah told Him that he doesn’t know how to speak because he is still young. God said to him, “Do not say, `I am only a youth’; for to all to whom I send, you shall go, and whatever I command you shall speak. Be not afraid of them, for I am with you to deliver you, says the Lord.” Then the Lord put forth his hand and touched my mouth and said to him, “Behold, I have put my words in your mouth. See, I have set you this day over nations and over kingdoms, to pluck up and to break down, to destroy and to overthrow, to build and to plant.” (Jer 1:6-10). He became God’s prophet from that time. Jeremiah himself in today first reading said, “O Lord, thou hast deceived me, and I was deceived; thou art stronger than I, and thou hast prevailed.”
He used the verb “piteh,” which should be translated as “to seduce” or “to persuade,” not “to deceive.” God doesn’t deceive anyone, He persuades people to follow the truth and the good. Once Jeremiah becomes God’s prophet, he must speak and do what God wants him to. If we understand Jeremiah’s mission according to the ultimate goal of his life, this is the good seduction to be felt into.
1.2/ Jeremiah’s will: God’s prophet must speak what God commands even though he doesn’t like it or people don’t want to hear. People want to hear the word of peace, but Jeremiah was commanded to speak about war and exile. That is the reason why he said to God, “I have become a laughingstock all the day; every one mocks me. For whenever I speak, I cry out, I shout, “Violence and destruction!” For the word of the Lord has become for me a reproach and derision all day long.” Not only he was derided, but also thrown to a muddy well and left there for dying.
1.3/ Which way to choose? Many times Jeremiah wanted to rebel as he confessed, “If I say, “I will not mention him, or speak any more in his name,” there is in my heart as it were a burning fire shut up in my bones, and I am weary with holding it in, and I cannot.”
2/ Reading II: The conflict between the consecrated and the worldly lifestyle
2.1/ The consecrated lifestyle: Before St. Paul’s conversion on the way to Damascus, he wanted to persecute Christians and put them into prison; but God wanted to use him to preach the Gospel for the Gentiles. The event of falling from his horse and Christ’s revelation completely changed his life forever: from the eager persecutor of Christians to the ardent preacher to the Gentiles. What we read from today passage expressed his ardent love for Christ, “I appeal to you therefore, brethren, by the mercies of God, to present your bodies as a living sacrifice, holy and acceptable to God, which is your spiritual worship.” This is the proper way for people to worship God.
The offering to God, according to St. Paul, is no longer limited to sheep, goats or any material things which people can buy from the market; but must be the whole person with freewill, desire, intellect and passions. We offer our sacrifice to God, not only in the weekend or in the morning and the evening of each day, but also every minute of our life. This requirement is the challenge for the consecrated life. Only those who recognize God’s compassion and His immense love for them can offer to God this way.
2.2/ The worldly lifestyle: People of the world are competing to be rich so that they can enjoy everything the world offers; Christ’s disciples are required to give up all worldly allurements and to live a simple life. Though they have a body which demands to be caressed and cared for, Christ’s followers are required to give up marriage to live a chaste life. More than anything, Christ’s disciples are required to give up their will to obey their superiors who are human like them and have many weaknesses through a life of obedience.
Though living in a world full of temptations, St. Paul advised us, “Do not be conformed to this world but be transformed by the renewal of your mind, that you may prove what is the will of God, what is good and acceptable and perfect.” This advice is not only for those who live a consecrated life but also for Christians who live in a marriage life. All people through baptism bear in themselves the priestly duty, therefore, they must offer to God pure, holy and perfect sacrifices by their own life.
3/ Gospel: The conflict between Christ and Peter
3.1/ Christ’s will: Christ’s Passion is near and he wanted to reveal to his disciples God’s plan of salvation. According to this plan, he must go up to Jerusalem to be persecuted by the elders, the scribes and the Pharisees. He shall be crucified, died but raised in the third day.
When was prevented by Peter, he sternly rebuked him, “Get behind me, Satan! You are a hindrance to me; for you are not on the side of God, but of men.” As a human being, it is easy for Christ to fall into Peter’s temptation because no one wants to suffer and to die; but as the son of God, Christ must do God’s will in order to bring God’s plan of salvation to perfection.
3.2/ Peter’s will: After Christ revealed his plan; Peter takes him aside and says to him, “God forbid, Lord! This shall never happen to you.” Like the Jewish contemporaries, Peter can’t understand why the Messiah must go through suffering to save men. By preventing Christ from God’s plan, Peter is doing the Satan’s works. He tempted Christ in the desert and in the Gethsemane garden: Let choose other way to save people, the way which shall not require to be suffered and be died.
3.3/ The conditions to follow Christ: Then Jesus told his disciples, “If any man would come after me, let him deny himself and take up his cross and follow me.” According to Jesus’ statement, there are three conditions which one must do to be Christ’s disciple: First, he must deny himself which means he must forsake his will to do God’s will. Like Jeremiah and Paul, Peter and other disciples felt the difficulty of giving up their will to do God’s will. Jesus gave three reasons why one must do so. Secondly, he must take up his cross which means to bear daily suffering. Lastly, he must follow Jesus’ way.
(1) “For whoever would save his life, shall lose it; and whoever loses his life for my sake will find it.” This reason is difficult to understand; but can be understood with concrete examples. If everyone are afraid of death, who shall fight with the enemies to protect their nation? And if the enemies invaded their nation, can they protect their life? Or if everybody didn’t keep the law, the social order shall be messed up; and once the society lost its safety, human lives shall no longer be protected. Similarly in the spiritual life, only God knows what people must do to inherit the eternal life. He knows people can’t achieve eternal life with an easy lifestyle, so He taught them to through the narrow door by giving up their will and carrying their cross. People, of course, still have freedom to choose; but they must choose the way that leads them to eternal happiness.
(2) “For what will it profit a man, if he gains the whole world and forfeits his life? Or what shall a man give in return for his life?” In order to choose wisely, people must foresee and compare the results which they shall get. Jesus drew people’s intention to the ultimate goal of their life which is the life of eternal happiness in God’s kingdom. Many people have a tendency to look for temporal results and forget about the ultimate goal of their life. Jesus wants to remind these people that it is a waste if they can possess all things of this present life but shall lose their eternal life.
(3) “For the Son of man is to come with his angels in the glory of his Father, and then he will repay every man for what he has done.” People must know that all their works shall be judged on the Last Day and God shall repay them for what they have done. Even in this life, people must also receive the results of their works: if they do good deeds they shall receive good results; if they do bad deeds, the bad results. Though there are some deeds that people can get by in this life, but they must face God’s judgment and corresponding results in the life to come.
III. APPLICATION IN LIFE:
– Conflicts can’t be lacked in our life because everyone has their own will, a hundred people have a hundred wills; but we must find out what is the best will to follow. This is relatively easy if we follow the law of God, of society and of nation.
– When there are conflicts in morality and spirituality, we must find God’s will to follow; because only God has absolute wisdom to guide people. God’s will is revealed to us through Scripture, Tradition and the Church’s teachings.
– People are easy to be rebellious due to the environmental effects, such as: climate, social pressure, peers, and job. They have tendency to follow their will and don’t want to obey authorities. However, we need to know that our wisdom is very limited, we need to open up ourselves to receive good things from others, to protect the common goods, and especially to achieve the ultimate goal of our life by doing God’s will.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP