SUY NIỆM TIN MỪNG – Số 895, CHÚA NHẬT II PHỤC SINH – B, 07/04/2024

“Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước,
là ánh sáng chỉ đường con đi”. (Tv 119, 105)

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 20,19-31).

Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: “Bình an cho các con”. Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: “Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”. Bấy giờ trong Mười hai Tông đồ, có ông Tôma gọi là Điđymô, không cùng ở với các ông, khi Chúa Giêsu hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”.
Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà và có Tôma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giêsu hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Đoạn Người nói với Tôma: “Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tôma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giêsu nói với ông: “Tôma, vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.
Chúa Giêsu còn làm nhiều phép lạ khác trước mặt các môn đệ, và không có ghi chép trong sách này. Nhưng các điều này đã được ghi chép để anh em tin rằng Chúa Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sống nhờ danh Người.

Đó là lời Chúa

Mục lục:

SUY NIỆM TIN MỪNG
Gặp Gỡ Đức Kitô Phục Sinh ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt Trg 2
Nền Công Lý Phục Sinh Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty Trg 5
Thế Giới Cần Đến Lòng Thương Xót Chúa Lm. Jos Tạ Duy Tuyền Trg 7
Phúc Thay Những Ai Không Thấy Mà Tin Lm. Inhaxiô Trần Ngà Trg 9
THƠ TIN MỪNG
Niềm Vui Nhân Chứng Nắng Sài Gòn Trg 11
Hoan Ca Phục Sinh Bâng Khuâng Chiều Tím Trg 12
Nhân Chứng Phục Sinh M. Madalena Hoa Ngâu Trg 13
Hoan Ca Phục Sinh Nắng Sài Gòn Trg 14
Bừng Tỉnh Niềm Tin A.P Mặc Trầm Cung Trg 15

 

—————————————

 

Gặp Gỡ Đức Kitô Phục Sinh

Trong suốt tuần Bát Nhật, từ đêm vọng Phục sinh tới hôm nay, Chúa nhật 2 Phục sinh, các bài đọc đã trình bày cho ta nhiều lần Đức Kitô phục sinh hiện ra. Từ những lần thấy Đức Kitô phục sinh hiện ra ấy, các môn đệ đã có những cảm nghiệm sau đây:

1. Cảm nghiệm đầu tiên là, Đức Kitô đồng hành với họ trên mọi nẻo đường.
Đức Kitô phục sinh không còn bị giới hạn trong không gian. Người có thể cùng lúc xuất hiện ở nhiều nơi khác nhau. Ngươì xuất hiện trong vườn, gần mồ chôn Người. Người xuất hiện bên bờ hồ, nơi các môn đệ đang chài lưới. Người xuất hiện ở làng Emmau, cách Giêrusalem một quãng đường dài. Người xuất hiện trong phòng đóng kín cửa, nơi các môn đệ tụ họp. Sau này, Người còn xuất hiện ở mãi tận Damas, bên nước Syrira, nơi Phaolô lùng bắt người theo đạo. Không gian xa xôi không làm chậm bước Ngài. Không gian khép kín không ngăn được bước Ngài. Đức Kitô phục sinh ra khỏi mồ có mặt trên mọi nẻo đường của cuộc sống.

Đức Kitô phục sinh cũng không bị giới hạn trong thời gian. Người xuất hiện với Maria khi trời còn đẫm sương khuya. Người xuất hiện bên bờ hồ với các môn đệ khi bình minh vừa ló rạng. Người xuất hiện trong phòng tiệc ly ngay giữa ban ngày. Người xuất hiện ở Emmau khi trời sụp tối. Trong mọi lúc của cuộc đời, Đức Kitô luôn có mặt. Không có thời gian nào Người không ở bên ta.

Đức Kitô phục sinh không còn bị giới hạn, trong một cảnh ngộ cuộc sống nhất định. Trong vườn, Người xuất hiện như người làm vườn.. Bên những người chài lưới, Người xuất hiện như một bạn chài chuyên nghiệp, rành rẽ đường đi của đàn cá. Trên đường Emmau, Người xuất hiện như một khách hành hương, đồng hành với hai linh hồn buồn bã, e ngại đường xa. Người xuất hiện để khích lệ các môn đệ đang lo buồn sợ hãi. Người xuất hiện để soi chiếu niềm nghi ngờ tăm tối của Tôma.

2. Cảm nghiệm thứ hai là, Đức Kitô phục sinh khơi dây niềm bình an, tin tưởng.
Biết các môn đệ đang buồn sầu, bối rối, bấn loạn sau cái chết của Thầy, Đức Kitô phục sinh mỗi lần hiện ra, đều chúc các ông: “Bình an cho các con”. Người còn thổi hơi vào các ông và nói: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần”.

Cử chỉ thổi hơi nhắc cho ta nhớ lại việc sáng tạo. Khi ấy vũ trụ còn là một khối hỗn mang, vô định hình. Rồi Thần Linh Chúa bay là là trên mặt nước. Nhờ đó mọi vật dần dần có hình hài vóc dáng, đi vào trật tự, ổn định.

Sau cuộc khổ nạn của Đức Kitô, tâm hồn các môn đệ cũng tan nát như một khối hỗn mang, vô định hình. Đức Kitô thổi hơi ban Thánh Thần trong một tạo dựng mới, đem lại trật tự ổn định, uốn nắn các môn đệ thành những con người mới, tràn đầy bình an của Chúa Thánh Thần. Sau khi gặp Đức Kitô phục sinh, Maria buồn bã trở nên vui tươi, hai môn đệ Emmau u sầu tuyệt vọng trở nên phấn khởi, các môn đệ chài lưới mệt mỏi rã rời được hồi phục sức lực, các môn đệ sợ sệt bối rối ẩn núp trong phòng được bình an, Tôma nghi nan bối rối được vững niềm tin mến. Đức Kitô phục sinh chính là niềm bình an cho các ông.

3. Cảm nghiệm thứ ba, cũng là cảm nghiệm quan trọng nhất, Đức Giêsu phục sinh làm cho cuộc đời có ý nghĩa.
Sau khi Đức Kitô bị hành hình, cả một bầu trời sụp đổ. Các môn đệ tuyệt vọng. Họ sống trong lo sợ, buồn bã, chán chường. Không, họ không còn sống nữa vì cuộc đời đối với họ chẳng còn ý nghĩa gì. Họ như đã chết với Thầy. Chỉ còn nỗi lo sợ, nỗi buồn, niềm tuyệt vọng sống trong họ thôi. Đức Kitô là linh hồn của họ. Linh hồn đã ra đi. Xác sống sao được.

Khi Đức Kitô phục sinh trở lại, những xác chết bỗng hồi sinh, những bộ xương khô bỗng chỗi dậy, mặc lấy da thịt, trở lại kiếp người, những trái tim nguội lạnh trở lại nhịp đập, ánh mắt nụ cười lại rạng rỡ tươi vui, vì cuộc sống từ nay có một linh hồn, cuộc sống từ nay có một ý nghĩa.

4. Cảm nghiệm cuối cùng là, Đức Kitô phục sinh sai họ đi loan báo Tin Mừng Phục sinh.
Đức Giêsu Phục sinh đã biến đổi toàn bộ cuộc đời các môn đệ. Đức Kitô phục sinh là Tin Mừng lớn lao trọng đại đem lại ý nghĩa cho cuộc đời. Nên các môn đệ không thể không loan báo Tin Mừng lớn lao đó. Maria lập tức chạy về loan tin cho các môn đệ, mời Phêrô và Gioan đến xem ngôi mộ trống. Hai môn đệ Emmau lập tức trở về Giêrusalem bât chấp trời đã tối đen. Phêrô chạy bay ra mồ dù còn sáng sớm và còn bị nỗi sợ người Do Thái ám ảnh. Và sau này, Phaolô, sau khi ngã ngựa, đã trở thành một người loan báo Tin Mừng không biết mệt mỏi.

Hôm nay chính Đức Kitô Phục Sinh nói với các ông: “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”.

Tất cả những người đã thấy Đức Giêsu Phục Sinh đều trở thành những sứ giả loan báo Tin Mừng Phục Sinh. Tất cả các môn đệ đều đã lấy máu mình mà làm chứng cho lời rao giảng. Vì Đức Kitô phục sinh là một Tin Mừng không thể không chia sẻ. Vì lệnh sai đi của Đức Kitô là một lệnh truyền không thể chống cưỡng. Như Thánh Phaolô sau này đã nói: “Khốn cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng”.

Hôm nay Đức Giêsu Phục Sinh cũng đang hiện diện bên ta. Người luôn ở bên ta trong mọi thời gian. Từ buổi bình minh khi ta mới chào đời cho đến lúc mặt trời chói lọi của tuổi thanh niên. Từ lúc xế chiều của đời xế bóng cho đến lúc bóng đêm tuổi già phủ xuống đời ta.

Người vẫn ở bên ta trong mọi không gian: trong nhà thờ, nơi trường học, ở sở làm, nơi giải trí, trong gia đình, trong chòm xóm.

Người vẫn ở bên ta trong mọi cảnh ngộ vui buồn của cuộc đời. Người ở bên em bé mồ côi đang khóc đòi vú me. Người ở bên em học sinh đang miệt mài đèn sách. Người ở bên cô thiếu nữ đau buồn vì bị tình phụ. Người ở bên chàng thanh niên lạc hướng giữa ngã ba đường. Người ở bên ngững cuộc đời bế tắc không lối thoát.

Chỉ cần quay đầu, dừng bước là gặp được Người. Hãy khao khát đón chờ Người. Hãy tỉnh thức lắng nghe tiếng bước chân Người. Bước chân Người rất nhẹ nhàng, không ồn ào. Đừng bỏ lỡ cơ hội gặp Người.

Gặp được Người, lòng ta sẽ bình an, linh hồn ta sẽ hồi sinh, cuộc đời ta sẽ sống, sống mãnh liệt, sống phong phú, sống dồi dào.

Lạy Đức Kitô Phục Sinh, con đang chìm trong cái chết dần mòn. Xin hãy đến và cho con được Phục Sinh với Người.

ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

—————————————-

 

 

Nền Công Lý Phục Sinh

Gioan thật nhẹ nhàng khi mô tả 04 lần Đức Giêsu hiện hình sau khi ra khỏi mồ: lần một cho Maria Mađalena, hai lần sau cho các môn đệ tụ họp trong nhà, và lần cuối cho một số môn đệ trên bờ hồ Tibêria. Và trong tất cả các lần hiện ra này, chẳng có gì là hoành tráng cả, không hào quang chói lọi, không uy nghi rực rỡ…, nhưng rất đời thường, có luôn cả cảnh ăn uống bình dị nữa; thế nhưng, hình như có một điều gì đó hết sức phi thường ẩn dấu dưới cái tầm thường, một sức sống hoàn toàn mới bừng lên giữa bầu không khí lạnh lẽo của thương tích và chết chóc.

Đoạn Tin Mừng Chúa Nhật II Phục Sinh hôm nay nói về hai lần Chúa hiện hình với các môn đệ đang qui tụ trong căn phòng kín. Ngay từ thời xa xưa, hình như đoạn văn này đã có một tầm quan trọng đặc biệt đối với đức tin của các Kitô hữu tiên khởi. Niềm tin của các môn đệ, đặc biệt của Tôma là đề tài của hai lần hiện hình này. Các môn đệ, sau khi được xem các dấu đinh nơi tay và cạnh sườn Đấng Phục Sinh, đã tin rằng: Thầy Giêsu từng chết nhuốc khổ trên cây thập tự và được tẩm liệm mai táng trong nấm mồ đá, nay đã sống lại thật rồi. Tông đồ Tôma còn được Đấng Phục Sinh mời gọi đích danh “đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra và đặt vào cạnh sườn Thầy” chỉ vì ông chưa xác tín đủ niềm tin ấy.

Ta có thể thắc mắc: câu tuyên xưng đức tin của Tôma, cũng là đại diện cho các môn đệ khác, “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” thực sự có ý nghĩa và mang nội dung gì? Các ông muốn tuyên xưng rằng: Thầy Giêsu quả đã sống lại, hay Giêsu là Thiên Chúa quyền uy thống trị, hay một điều gì khác? Hơn nữa khi cho các môn đệ xem, và mời gọi Tôma cách đặc biệt chạm tay vào các lỗ đinh và vào vết thương cạnh sườn thì chủ đích của Đức Giêsu Phục Sinh là gì? Nếu chỉ là để xác nhận con người trước đây đã chết nay thực sự sống lại, thì hẳn niềm tin này sẽ làm cho các môn đệ hết sức kinh hãi; các ông đã chẳng người bán kẻ chối, kẻ khác thì trốn chạy trước cái chết của Thầy mình sao? Có thể phần nào là đúng như vậy, bởi vì trong lần hiện hình nào thì Người cũng khởi đầu bằng câu chào: “Bình an cho anh em!” Còn nếu để minh định mình là Đức Chúa quyền uy theo quan niệm Cựu Ước thì Người đã thất bại, vì thân thể và cách thức Người xuất hiện thực chẳng có gì là sáng láng uy hùng cả. Đàng này tác giả Gioan lại cho biết: ‘các môn đệ vui mừng vì được xem thấy Chúa’. Hình như trong các lần hiện hình này Đức Giêsu đang muốn xây dựng nơi các ông một niềm tin mang nội dung tích cực: niềm tin tuyệt đối vào tình yêu tha thứ của Thiên Chúa. Quả thực, để cụ thể hóa niềm tin rất mới mẻ và thiết yếu đó, Người không những đã muốn các ông chạm vào các dấu đinh – bằng chứng của tình yêu cứu độ – mà còn trao vào tay các ông một sứ mệnh mới là thứ tha, rồi sai các ông ra đi loan truyền.

Sức sống của niềm tin vào tình yêu tha thứ được xác định là Thánh Thần. Chính Thần Khí này đã đưa Giêsu vào trần gian, đã hướng dẫn bước đường cứu chuộc của Giêsu nơi dương thế, đã dẫn đưa Giêsu tới hiến mình trên thập giá, đồng thời cũng làm cho Giêsu sống lại. Thánh Thần từ nay được ban cho các môn đệ và tất cả mọi kẻ tin; “Người thổi hơi vào các ông và bảo: “anh em hãy nhận lấy Thánh Thần”. Thế là từ nay, trong niềm tin vào Giêsu Kitô phục sinh, tất cả các môn đệ đều nhận được sức sống mới tuyệt vời, họ trở thành những con người mới, không chỉ vì họ sẽ sống vẹn sạch tinh tuyền, nhưng chính yếu là vì, từ nay họ được thông phần sâu xa vào tình yêu cứu độ của Đức Giêsu Kitô, Đấng đã chết và sống lại cho họ để liên tục thứ tha không ngơi nghỉ. Rồi cùng với sức sống này, họ được trao cho một sứ mệnh quan trọng: “Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ”. Nếu trước Phục Sinh khi nói cho Phêrô cùng một câu này (Mt 16:19) Đức Giêsu có thể ngụ ý về một quyền bính nào đó, thì bây giờ, khi quyền này được ban cho hết mọi môn đệ (cũng là cho mọi Kitô hữu) thì ý nghĩa của nó lại càng trở nên hiển hiện hơn: sau khi nhận lãnh Thánh Thần tình yêu, sứ mệnh của môn đệ phải là tha và cầm giữ như chính Đức Kitô, Đấng đã chết và sống lại từng thể hiện. Điều này có nghĩa là từ nay sứ mệnh đích thực của các ông là mang đến cho trần gian một nền công lý mới: công lý của nhân từ và tha thứ như chính Đức Kitô Thập Giá và Phục Sinh đã thứ tha, và của cầm giữ như chính Đấng cứu độ và sống lại đã cầm giữ. Tắt một lời, đó là nền công lý của lòng từ bi nhân ái và của xót thương, thứ công lý không thể chối cãi của Thập Giá và Phục Sinh, thứ công lý mà chỉ những ai đón nhận Thánh Thần tình yêu mới có thể trao ban. Các môn đệ của Đức Kitô Phục Sinh, và mọi Kitô hữu, là những người duy nhất trên trần gian được trao vào tay thứ công lý đó, để từ nay cùng với Người họ thi hành việc xét xử trần gian trong cách thức này.

Lúc này đây, tôi chân thành gửi tới các anh chị em tân tòng lời chúc mừng Phục Sinh; ngoài việc nhờ Bí tích Rửa Tội để được thanh tẩy nên tinh trắng, anh chị em đã nhận được Thánh Thần tình yêu, đã được ban cho một thứ uy quyền vượt lên trên mọi uy quyền, đó là uy quyền của lòng thương xót và nhân ái của Đấng Phục Sinh. Giữa một thế trần tội lỗi và lầm lạc, kể từ khi gia nhập vào cộng đoàn Hội Thánh là đoàn thể những người được Đấng đã chết và sống lại cứu chuộc, anh chị em được trao cho quyền lực cầm cân nảy mực xét xử nhân loại, không với sự công minh hà khắc nhưng với lòng nhân ái xót thương. Chúa Nhật Áo Trắng hôm nay, ngày truyền thống của anh chị em tân tòng, đã được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II chọn làm ngày của Lòng Thương Xót Chúa thật chí lý lắm thay! Nếu Thập Giá và Phục Sinh là biểu hiện rõ ràng nhất của lòng thương xót cứu độ của Thiên Chúa, thì những ai tuyên xưng niềm tin này cũng đương nhiên phải trở thành con cái của lòng từ bi nhân hậu đó. Phầm giá Kitô hữu chúng ta hoàn toàn lệ thuộc vào phẩm chất thứ tha này!

Lạy Chúa Phục Sinh, xin thổi hơi Thánh Thần tình yêu vào con, để con cũng có quyền tha thứ và cầm giữ như Chúa – Đấng Cứu Độ nhân lành. Hơn nữa, là linh mục của Hội Thánh Chúa, xin cho con biết luôn trở thành tiếng nói cho mọi người trần thế, nhất là những người tội lỗi, về thứ công lý mới này của Thập Giá và Phục Sinh. Xin cho con trong mọi hoàn cảnh luôn trở thành dấu chỉ và người mang đến cho nhân loại thứ quyền lực và công lý mới của Thập Giá: quyền lực và công lý của lòng thương xót vô biên. Amen

Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty. SDB

 

——————————————-

 

Thế Giới Cần Đến Lòng Thương Xót Chúa

Đau khổ là một phần tất yếu của đời người. Có người cho rằng đau khổ là một trạng thái tình cảm phát sinh từ một khuynh hướng không được mãn nguyện với những ước muốn của mình. Thực tế, có mấy ai hoàn toàn mãn nguyện với chính bản thân của họ đâu? Thế nên, ai cũng có thể có đau khổ vì những gì đang diễn ra không như ý mình.

Khi con người đau khổ là con người cảm thấy mình bất lực trước những gì đang diễn ra, dẫn đến ca thán, thất vọng chán chường có thể đánh mất niềm tin.

Trong câu chuyện về ông Gióp là điển hình. Dầu ông Gióp trung tín nhưng bạn bè, vợ con ông thì có những cái nhìn khác về những biến cố đang xảy ra, khiến ông càng thêm đang khổ từ tinh thần đến thể xác.

Họ quả quyết rằng Gióp là người giả hình, dù bề ngoài đạo đức, nhưng thật ra là người gian ác và đã lỗi phạm đến Thiên Chúa và tha nhân. Nếu người tốt bị nạn thì Thiên Chúa không công bình, và họ khẳng định lại chân lý mà từ xa xưa của người Do Thái: kẻ tội lỗi gánh chịu hậu quả việc làm bất chính của mình là đau khổ.

Thiên Chúa đã đưa ra một loạt câu hỏi để ông Gióp nhận biết quyền năng sáng tạo của Người. Chính Người dùng quyền năng, vinh quang mà chăm sóc các loài thọ sinh với tất cả tình yêu thương của Người. Qua đó, ông Gióp hiểu rằng những đau khổ đến với ông không hẳn nhiên là Thiên Chúa bỏ rơi ông.

Như vậy, đau khổ của ông Gióp là đau khổ của người vô tội. Sự đau khổ Gióp gặp phải không phải là một kết quả của sự lỗi phạm nào đó đến nỗi ông phải gánh chịu hình phạt. Bởi vì, ngay từ phần mở đầu Gióp được giới thiệu là người công chính, sống ngay thẳng và luôn kính sợ Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa đã chứng nhận về điều này cho ông. Nhưng vì Satan phủ nhận sự công chính của Gióp (x. G 1,9-11; 2,4-6), và vì Y đã đề nghị nên Thiên Chúa mới cho phép có thử thách. Nếu Thiên Chúa muốn dùng đau khổ để thử thách ông Gióp, đó là vì người muốn chứng minh sự công chính của ông. Chúa muốn dùng đau khổ để thử thách lòng tin của ông.

Bài học của ông Gióp là bài học cho ta về đức tin. Lòng tin dẫn đưa con người trên đường nhận biết Thiên Chúa. Trong đêm tối đức tin, con người phải kiên trì, dầu trí khôn ngoan không được toại nguyện. Gióp đã mò mẫm đi trong đêm tối của đức tin. Cũng giống như chúng ta, có đôi khi vì đau khổ quá Gióp thiếu kiên nhẫn, thiếu sự khiêm nhường, thế nhưng Gióp đã học biết được thánh ý Thiên Chúa. Bài học mà Gióp học được cũng là bài học cho chúng ta: gặp đau khổ không hiển nhiên là Thiên Chúa bỏ rơi mà là cơ hội để tín thác vào Thiên Chúa hơn.

Ngày lễ Lòng Thương Xót Chúa mời gọi nhân loại tín thác vào Lòng Thương xót Chúa. Khi tín thác vào LTC Chúa thì chính Ngài sẽ bảo vệ và giúp chúng ta đi qua những giông tố cuộc đời.

Thánh nữ Faustina đã viết rằng: Hôm nay, tôi đã nghe những lời này: “Những ân sủng Cha ban cho con không phải chỉ dành cho con, mà còn cho một số rất đông các linh hồn khác nữa… Trái tim con là nơi thường trú của Cha, cho dù con rất khốn cùng. Cha liên kết con với Cha, cất đi những nỗi khốn cùng của con, và ban cho con lòng xót thương của Cha. Cha thực hiện những công trình Lòng Thương Xót nơi mọi tâm hồn. Tội nhân nào càng khốn nạn, càng có quyền lớn hơn nơi Lòng Thương Xót của Cha. Lòng Thương Xót của Cha được xác định trong mọi công trình tay Cha thực hiện.

Ai tín thác vào Lòng Thương Xót Cha sẽ không phải hư mất, vì tất cả những công việc của họ sẽ là của Cha, và những địch thù của họ sẽ bị tan tành dưới bệ kê dưới chân Cha.” (Trích NK LTC số 723).

Và qua những tâm hồn tín thác ấy, thì Chúa lại ban xuống cho nhân loại dòng chảy của tình yêu: “Nếu Cha muốn qua con mà đòi mọi người tôn sùng Lòng Thương Xót của Cha, thì con phải là người trước tiên trỗi vượt trong niềm tin tưởng vào lòng thương ấy”. Tuy nhiên, Ngài cũng đòi hỏi những tông đồ LTX Chúa phải thể hiện lòng xót thương đối với tha nhân: “Cha đòi hỏi con những hành vi nhân ái được thực hiện vì yêu mến Cha. Ở mọi nơi và trong mọi lúc, con hãy tỏ lòng nhân ái với những người lân cận. Con không được thoái thác, kiếm cớ chữa mình hay tự miễn cho mình điều ấy.” (742 NK-LTX).

Như vậy khi tâm hồn biết sống nhân ái thì cuộc đời họ đẹp lòng Chúa và trở thành nơi thường trú của Chúa. Có Chúa có bình an và qua những tông đồ đẹp lòng Chúa thì Chúa lại ban bình an cho môi trường sống chung quanh và cho những ai mà họ cầu nguyện cho.

Lạy Chúa giầu lòng xót thương, nhân loại chúng con đang khổ sầu vì đói nghèo, vì bệnh tật, vì thiên tai .. . chúng con xin nương ẩn nơi LTX Chúa. Xin giúp chúng con trở thành những tông đồ tôn sùng lòng thương xót của Chúa để tâm hồn chúng con luôn là nơi thường trú của Chúa. Xin Chúa hãy lưu lại nơi chúng con và gìn giữ, ban bình an cho chúng con. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

 

————————————————

 

Phúc Thay Những Ai Không Thấy Mà Tin

Chúa Giêsu nói với ông Tôma: “Phúc thay những ai không thấy mà tin.”
Vậy thì những ai tin vào Thiên Chúa thì được hồng phúc gì?
Người tin vào Chúa Giêsu, bước theo Ngài và vâng nghe lời Ngài dạy sẽ được những hồng phúc cao quý sau đây:

Hạnh phúc vì có Chúa là Cha
Nguyễn Thị Martine là một cô gái da đen, tóc quăn, xấu xí, là con rơi của một người lính da đen trong đội quân viễn chinh Pháp chiếm đóng Việt Nam thời kỳ trước năm 1954.

Vào năm 1972, khi lên 18 tuổi, vì gia cảnh nghèo đói, Martine vào làm phu bốc vác cho nhà máy xi măng Hà Tiên, cuộc đời rất đen tối, lầm than.

Một ngày cuối năm 1972, khi Martin đang bốc vác xi măng, người cậu của cô vội vã chạy đến báo tin mừng: “Martine! Đi về thay đồ gấp, chuẩn bị đi gặp ba mày đang làm tổng thống…”

Martine sững sờ! Cô không ngờ người cha da đen mà cô chưa hề thấy mặt, tên là Bokassa, đã rời khỏi Việt Nam sau hiệp định Genève năm 1954, hiện nay là tổng thống của Cộng hòa Trung Phi, đang cố sức tìm kiếm cô để đưa về ở với ông trong dinh tổng thống tại vương quốc giàu kim cương này.

Từ thân phận người làm thuê khốn khổ, bỗng trở nên đứa con cưng của tổng thống Trung Phi giàu có; đây là hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời, không gì sánh được.

Tuy nhiên, hạnh phúc của Martine chẳng là gì so với hạnh phúc khác triệu lần lớn lao hơn của mỗi người chúng ta, khi nhận ra mình có một người Cha rất tuyệt vời là Thiên Chúa. Ngài là Đấng đầy quyền năng, đã tạo nên trời đất muôn vật, đặc biệt là đã sinh chúng ta ra đời làm con chí ái của Ngài. Ngài là Cha thật của chúng ta, Ngài muốn chúng ta gọi Ngài cách thân thương là Abba, tức là Bố ơi! Cha yêu ơi! Và Ngài luôn yêu thương, ấp ủ chúng ta như đứa con thơ bé trong tay Ngài.

Phúc thay cho những ai nhờ tin mà biết mình có một Người Cha tuyệt vời như thế.

Hạnh phúc có Chúa Giêsu cứu độ
Ngày 29 tháng 7 năm 1941, tại trại tù Auschwitz (Ao-suyt) của Đức quốc xã tại Ba Lan có một tù nhân trốn trại và chiếu theo luật trại tù, hễ có một tù nhân trốn trại, thì viên cai tù sẽ chọn 10 tù nhân khác, đem giam vào hầm đói cho đến chết. Francis (Franciszek) là một trong mười tù nhân bất hạnh này; Anh kinh hoàng tột độ vì thần chết đã điểm mặt anh. Anh chết điếng người vì không bao giờ còn gặp lại vợ và các con yêu quý!

Thế rồi, một tù nhân khác là cha Kolbe, dũng cảm tiến lên trước mặt viên cai tù, đề nghị ông ta cho ngài chết thay cho Francis, vì thương xót anh nầy.

Được cai tù chấp thuận, cha Kolbe cùng với 9 người tù bất hạnh khác đi vào hầm tử thần chịu giam đói đến chết. Nhờ cha Kolbe chết thay cho mình, Francis được thoát chết và sau này được về đoàn tụ với vợ con.

Tương tự như thế, nhờ Chúa Giêsu chết thay cho ta, mỗi người chúng ta được thoát khỏi án phạt đời đời.

Tội lỗi loài người gây ra khiến họ phải mang án phạt đời đời trong hỏa ngục. Thế nhưng, Thiên Chúa không nỡ để cho người tội lỗi phải sa vào hỏa ngục nên Ngôi Hai Thiên Chúa đã xuống thế làm người, mang lấy tội lỗi nhân loại vào thân. Ngài nộp mình chịu khổ nạn để đền tội thay cho chúng ta và chịu chết đau thương để chúng ta khỏi sa vào hỏa ngục.

Tin vào Chúa Giêsu để được Ngài đền tội thay, chết thay cho mình được sống và sống đời đời trên thiên quốc là nguồn hạnh phúc vô cùng vô tận!

Hạnh phúc vì có Chúa Thánh Thần dẫn ta về quê trời
Tàu thuyền trôi dạt giữa biển khơi trong đêm đen mà không có hải đăng, không có la bàn chỉ hướng thì thật là tai hại khôn lường.

Mỗi người chúng ta cũng như tàu thuyền trôi dạt trên biển đời đen tối, sóng gió hãi hùng; nếu không được Chúa Thánh Thần là Ánh sáng soi đường chỉ lối, thì không ai có thể nhận biết và yêu mến Thiên Chúa, không ai có thể đạt tới quê trời.

Lạy Chúa Giêsu. Còn rất nhiều hồng phúc khác sẽ đến với những người ai tin vào Chúa và đón nhận giáo huấn của Ngài. Xin gia tăng thêm lòng tin cho chúng con để cuộc đời chúng con thêm hoan lạc và chan hòa hạnh phúc. Amen.

Lm. Inhaxiô Trần Ngà

 

————————————–

 

Niềm Vui Nhân Chứng
CN II PS-B – (Ga 20, 19 – 31)

Ngỡ ngàng nhìn thấy ánh quang minh

Phấn khởi vui mừng Chúa Phục Sinh

Dấu tích lỗ đinh còn rướm máu

Vết thương roi quất dấu hành hình

Không gian khép kín luôn hằng hữu

Thời khắc vô thường vẫn hiển linh

Thần Khí trao ban nguồn sức mạnh

Bình an, tin tưởng bước hành trình.

Hạt Nắng

 

——————————————-

 

Hoan Ca Phục Sinh
CN II PS-B – (Ga 20, 19 – 31)

Ánh mắt buồn đăm chiêu, tư lự,
nỗi u tư thế sự đổi thay.
Tâm tư thương nhớ vơi đầy,
mồ sâu, đá lạnh bóng Thầy đã xa.

Nhớ kỷ niệm đã qua tiếc nuối,
giờ vắng Thầy yếu đuối lo âu.
Con tim nguội lạnh u sầu,
nụ cười héo hắt nhuộm mầu thê lương.

Thầy hiện ra yêu thương chúc phúc,
nguồn bình an nao nức tâm can.
Hồng ân Thần Khí tuôn tràn,
niềm vui rạng rỡ hân hoan tâm hồn.

Đây vết tích roi đòn in dấu,
này lỗ đinh đâm thấu chân tay.
Lưỡi đòng đâm cạnh sườn Thầy,
trái tim rộng mở đong đầy yêu thương.

Thầy Phục Sinh mở đường cứu độ,
đưa con vào chính lộ quang minh.
Sứ mạng tiếp bước hành trình,
Tin Mừng loan báo an bình thế nhân.

Bình minh chiếu tỏa gian trần,
đông tàn lui bước, nắng xuân nồng nàn.
Vạn vật hòa tiếng ca vang …

Bâng Khuâng Chiều Tím

 

——————————————-

 

Nhân Chứng Phục Sinh
CN II PS-B – (Ga 20, 19 – 31)
“Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các anh em”.(Ga 20, 21)

Chúa sai con đi, như Cha đã sai Ngài,
Chúa sai con đi, loan truyền về Thiên Chúa Tình Yêu.
Ngài chịu đóng đinh, trên cây thập hình,
chịu táng trong mồ, nhưng sau ba ngày Ngài đã Phục Sinh.

Chúa sai con đi, làm nhân chứng cho Ngài,
giữa bao gian nguy, cùng Ngài dâng hiến lễ tình yêu.
Cùng chịu đóng đinh, cùng mang thập hình,
cùng chết với Ngài, xứng danh tông đồ, nhân chứng phục sinh.

Lạy Chúa của con. Lạy Thiên Chúa của con,
xin kính tôn Ngài.
Lỗ đinh còn đây, dấu đòng còn đây,
in dấu ân tình.
Chúa đã Phục Sinh, cho con niềm tin bừng sáng.

Lạy Chúa của con. Lạy Thiên Chúa của con,
xin bước theo Ngài.
Sống cho tình yêu, chết cho tình yêu,
dâng hiến thân mình.
Chứng nhân phục sinh, bằng chính dấu đinh đời mình.

Chúa sai con đi, làm nhân chứng Tin Mừng,
giữa bao nguy nan, gian tà, giả dối bủa vây.
Nhiệt thành, tín trung, có Chúa ở cùng,
Thần Khí của Ngài, phúc ân tuôn tràn, vững bước bình an.

M. Madalena Hoa Ngâu

 

—————————————

 

Hoan Ca Phục Sinh
Chúa Nhật II PS-B – (Ga 20, 19 – 31)

Cô đơn, chán chường, bầu trời nhuộm áng đau thương,
tâm tư tuyệt vọng đường đời bơ vơ mất hướng.
Cuộc đời còn có nghĩa gì đâu?
Mộ buồn chôn kín ân sâu,
Thầy ra đi niềm đau nào ai thấu?

Hân hoan, ngỡ ngàng, lời Thầy chúc phúc bình an,
tâm tư muộn phiền chợt bừng tươi nguồn sức sống.
Cuộc đời bừng sáng hết hoang mang,
phục hồi con tim nát tan,
niềm tin yêu hạnh phúc ngập tràn.

Tin Mừng rọi chiếu, Chúa đã phục sinh,
cho con niềm tin bước trên đường công chính.
Vết thương hành hình dấu đinh trên mình,
minh chứng một tình yêu thật cao vời khôn ví.

Ngập tràn Thần Khí, Chúa thổi tặng ban,
xua tan nghi nan, xua tan niềm bối rối.
Trái tim yếu hèn trở nên kiên cường,
ngây ngất tình yêu thương vui khúc hát lên đường.

Như Cha sai Thầy, giờ Thầy trao phó các con,
đi loan Tin Mừng hành trình vui đời nhân chứng.
Loài người nhận biết Đấng Tin Yêu,
cuộc đời tìm thấy yêu thương,
Thầy bên con vạn nẻo dặm trường.

Nắng Sài Gòn

 

————————————–

 

Bừng Tỉnh Niềm Tin
CN II Phục Sinh – (Ga 20, 19 – 31)

Trong lo sợ, chán chường, sầu khổ,
cả bầu trời sụp đổ dưới chân.
Con tim nguội lạnh chết dần,
u buồn, tuyệt vọng thâm quầng mắt con.

Mất thần tượng hao mòn chí khí,
lạc công danh ý chí lụi tàn.
Cuộc đời bế tắc bất an,
giữa đường lạc hướng hoang mang tủi sầu.

Như làn gió nhiệm mầu xuất hiện,
Chúa đồng hành hiện diện ủi an.
Chiếu soi tâm trí nghi nan,
thổi hơi Thần Khí bình an chúc lành.

Mắt vui cười long lanh rạng rỡ,
cuộc đời con khai mở từ đây.
Niềm vui chất ngất mê say,
ý nghĩa cuộc sống vun đầy tương lai.

Nhận sứ vụ Thừa Sai chứng tá,
loan Tin Mừng Chúa đã Phục Sinh.
Đến người đói khát tâm linh,
chia sẻ Tình Chúa hồi sinh cuộc đời.

Không còn bối rối, chơi vơi,
Hồn con bừng tỉnh rạng ngời niềm tin.
Tin yêu nhịp bước hành trình …

AP. Mặc Trầm Cung