Trưa Chúa Nhật 15/1, Đức Thánh Cha đã chủ sự buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu. Trong bài huấn dụ dựa trên đoạn Tin Mừng Chúa Nhật II thường niên trước khi đọc kinh, Đức Thánh Cha nêu ra mẫu gương của Gioan Tẩy Giả, biết rút lui đúng lúc để nhường chỗ cho Chúa Giêsu, Đấng phải đến.
Bài huấn dụ của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chúc anh chị em Chúa Nhật tốt lành!
Tin Mừng của phụng vụ hôm nay (x. Ga 1,29-34) tường thuật lời chứng của ông Gioan Tẩy Giả về Chúa Giêsu, sau khi ông làm phép rửa cho Người tại sông Giođan. Ông nói: “Đây là Đấng mà tôi đã nói tới khi bảo rằng: Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi” (cc. 29-30).
Lời tuyên bố này, lời chứng này cho thấy tinh thần phục vụ của Gioan. Ông đã được sai đi để dọn đường cho Đấng Mê-si-a và ông đã làm điều đó mà không nghĩ cho riêng mình. Về mặt con người, ông có thể nghĩ rằng ông sẽ nhận một “phần thưởng”, một vị trí nổi bật trong cuộc đời công khai của Chúa Giêsu. Gioan đã hoàn thành sứ vụ của mình, biết tránh sang một bên, ông rút lui khỏi khán đài để nhường chỗ cho Đức Giêsu, ông thấy Thần Khí ngự xuống trên Người (x. cc. 33-34), ông chỉ cho biết Người là Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian và bây giờ ông khiêm tốn lắng nghe. Từ một ngôn sứ trở thành môn đệ. Ông giảng dạy dân chúng, thu nạp môn đệ và huấn luyện họ trong một thời gian dài. Tuy nhiên, ông không ràng buộc ai với chính ông. Và điều này tuy khó nhưng lại là dấu hiệu của nhà giáo dục đích thực: không trói người khác vào với riêng mình. Gioan làm điều này: ông để các môn đệ của mình theo chân Chúa Giêsu, không muốn có người phải theo mình, muốn đạt lấy uy tín và thành công, nhưng ông làm chứng và rồi lùi lại một bước, để nhiều người có được niềm vui gặp Chúa Giêsu. Chúng ta có thể nói : ông mở cửa rồi ra đi.
Với tinh thần phục vụ, với khả năng dọn chỗ cho Chúa Giêsu, Gioan Tẩy Giả dạy chúng ta một điều quan trọng: thoát khỏi những ràng buộc. Đúng vậy, bởi vì chúng ta dễ dàng bị ràng buộc vào vai trò và vị trí, với nhu cầu được tôn trọng, công nhận và khen thưởng. Và điều này, mặc dù tự nhiên, không phải là một điều tốt, bởi vì sự phục vụ bao hàm cả sự nhưng không, chăm sóc người khác mà không tìm lợi cho bản thân, không có mục đích thứ hai, không mong đợi được đền đáp. Cũng sẽ có ích cho chúng ta, giống như Gioan, khi trau dồi đức tính biết bước sang một bên đúng lúc, làm chứng rằng điểm quy chiếu cho cuộc đời là Chúa Giêsu. Học cách bước sang một bên, học cách rút lui: Tôi làm sứ mạng này, tôi tạo nên cuộc gặp gỡ này, tôi cũng phải biết bước sang một bên và nhường chỗ cho Chúa. Hãy học cách bước sang một bên, đừng lấy điều gì làm sự trao đổi cho mình.
Chúng ta hãy nghĩ xem điều này quan trọng thế nào đối với một linh mục, người được kêu gọi rao giảng và cử hành không phải vì tạo nên trung tâm sự chú ý hay vì lợi ích, nhưng để đồng hành với những người khác đến với Chúa Giêsu. Chúng ta cũng hãy nghĩ xem điều này quan trọng thế nào đối với các bậc cha mẹ, nuôi dưỡng con cái lớn lên với nhiều hy sinh, nhưng rồi để cho chúng tự do đi con đường riêng của chúng trong công việc, trong hôn nhân, trong cuộc sống. Điều tốt và đúng đắn là cha mẹ tiếp tục đảm bảo sự hiện diện của họ, nói với con cái họ rằng: “Bố mẹ sẽ không để con một mình”, nhưng với sự thận trọng, không xâm phạm. Sự tự do để phát triển. Và các lãnh vực khác cũng vậy, như tình bạn, đời sống vợ chồng, đời sống cộng đoàn. Giải phóng bản thân khỏi những ràng buộc của cái tôi và biết cách bước sang một bên. Đó là điều rất quan trọng: đó là bước quyết định để phát triển trong tinh thần phục vụ, không tìm kiếm sự đền đáp.
Anh chị em hãy thử tự hỏi: chúng ta có khả năng nhường chỗ cho người khác không? Lắng nghe họ, để họ tự do, không ràng buộc họ với chúng ta bằng cách đòi hỏi sự công nhận? Thậm chí đôi khi để cho họ nói. Đừng nói rằng: “Bạn chẳng biết gì cả!”. Hãy để người khác nói, nhường chỗ cho người khác. Chúng ta đưa người khác đến với Chúa Giêsu hay đến với chính mình? Và một lần nữa, theo gương của Gioan: chúng ta có biết cách vui mừng khi mọi người đi theo con đường riêng của họ và đi theo tiếng gọi của họ, ngay cả khi điều này đôi khi có một chút tách rời khỏi chúng ta? Chúng ta có vui mừng trước thành công của họ, một cách chân thành và không ghen tị không? Điều này là để cho người khác lớn lên.
Xin Mẹ Maria là tôi tớ của Chúa, giúp chúng ta thoát khỏi những ràng buộc, để dọn chỗ cho Chúa và dọn chỗ cho người khác.
Nguồn : Vatican News