HIỆP SỐNG TIN MỪNG, CHÚA NHẬT 3 MÙA CHAY C (Xh 3,1-8a.13-15 ; 1 Cr 10,1-6.10-12 ; Lc 13,1-9) SÁM HỐI TÍCH CỰC ĐÒI PHẢI PHÁT SINH HOA TRÁI

I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG : Lc 13,1-9
(1) Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hòa lẫn với máu tế vật họ đang dâng. (2) Đức Giê-su đáp lại rằng: “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê đó tội lỗi hơn hết mọi người Ga-li-lê khác bởi lẽ họ đã chịu đau khổ như vậy sao ? (3) Tôi nói cho các ông biết: “Không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy”. (4) Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao? (5) Tôi nói cho các ông biết: Không phải thế đâu. Nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy”. (6) Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này: “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, (7) nên bảo người làm vườn: “Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất? (8) Nhưng người làm vườn đáp: “Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. (9) May ra sang năm nó có trái. Nếu không thì ông sẽ chặt nó đi”.
2. Ý CHÍNH : Bài Tin mừng hôm nay gồm hai ý chính như sau :
– NẾU KHÔNG CẤP THỜI SÁM HỐI THÌ SẼ PHẢI CHẾT : Khi ấy có một số người Ga-li-lê đã bị quân của Tổng Trấn Phi-la-tô giết chết khi đang dâng lễ trong Đền thờ, và mười tám người khác ở Giê-ru-sa-lem đã bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết. Nhiều người cho rằng những kẻ đó là người xấu nên đã bị Chúa phạt. Nhưng Đức Giê-su lại quả quyết: Không phải như vậy ! Nhưng nếu người ta không cấp thời ăn năn sám hối thì cũng đều bị chết như thế !
– SÁM HỐI TÍCH CỰC ĐÒI PHẢI PHÁT SINH HOA TRÁI : Tội của cây vả trong bài dụ ngôn là hình ảnh của dân Ít-ra-en không phải do đã sinh trái chua độc hại, nhưng là tình trạng già cỗi không sinh ra hoa trái. Sở dĩ cây vả chưa bị chặt là nhờ người làm vườn là đã xin chủ vườn khoan dung gia hạn thêm cho cây thời gian một năm. Nếu năm sau vẫn không ra trái thì bấy giờ cây sẽ bị chặt đi. Cũng vậy, mỗi chúng ta nếu không muốn bị tiêu diệt thì ngay từ bây giờ phải sám hối tích cực bằng việc thực thi việc bác ái chia sẻ phục vụ tha nhân.
3. CHÚ THÍCH :
– C 1-3 : + Người Ga-li-lê : Là những người Do thái sống tại miền Bắc có lòng yêu nước, đã nổi lên chống lại quân Rô-ma đang cai trị. + Khiến máu đổ ra hòa lẫn với máu tế vật họ đang dâng : Câu chuyện xảy ra ngay trong Đền thờ Giê-ru-sa-lem, nơi giết chiên bò làm lễ vật dâng tiến Đức Chúa. Có lẽ những người Ga-li-lê này hành hương về Giê-ru-sa-lem và đã lợi dụng nơi tôn nghiêm để khích động dân chúng chống lại nhà cầm quyền Rô-ma. Nhưng họ đã bị Tổng trấn Phi-la-tô phát hiện, sai quân đến vây bắt và giết chết ngay trong Đền thờ, làm cho máu họ đổ ra hòa lẫn với máu các con vật mà họ mới sát tế. + Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê đó tội lỗi hơn hết mọi người Ga-li-lê khác, bởi lẽ họ chịu đau khổ như vậy sao ? : Có lẽ người thuật lại câu chuyện muốn biết quan điểm của Đức Giê-su để coi Người có phải là Đấng Thiên Sai mà họ đang mong đợi hay không. Nhưng sứ vụ của Đức Giê-su không phải làm Vua Mê-si-a theo nghĩa trần tục. Nên Người đã không lộ ra quan điểm chính trị, mà cố tình lái vấn đề sang phạm vi tôn giáo. + “Không phải thế đâu. Nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy”: Người ta thường cho rằng: đau khổ, bệnh tật và sự chết là hậu quả của tội đã phạm. Nhưng Đức Giê-su lại phủ nhận điều ấy. Theo Người những người bị giết kia không phạm tội nhiều hơn những người khác ở Ga-li-lê, nhưng đây là dịp để mỗi người suy nghĩ và hồi tâm sám hối tội của mình, hầu tránh khỏi bị tiêu diệt như vậy (x. Ga 9,2-3).
– C 4-5 : + Tháp Si-lô-ác : Là ngọn tháp cao được xây trên đỉnh đồi ở phía Tây Nam thành Giê-ru-sa-lem. + “Mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết…” : Đau khổ và chết chóc không phải luôn luôn là sự trừng phạt của Thiên Chúa về tội lỗi của loài người, nhưng là cơ hội để mọi người duyệt xét lại bản thân và hồi tâm sám hối hầu tránh khỏi bị tiêu diệt sau này. Chính vì thế mà Đức Giê-su đã tuyên bố : “Nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy”.
– C 6-9 : + Một cây vả trồng trong vườn nho: Theo Cựu ước, cây vả tượng trưng cho dân Ít-ra-en (x. Gr 24,2-10), và vườn nho cũng ám chỉ dân này (x. Is 5,1-7). + Đã ba năm nay tôi ra cây vả tìm trái mà không thấy : Ba năm tương ứng với thời gian giảng đạo của Đức Giê-su. Dân Ít-ra-en được Người ưu tiên rao giảng Tin mừng Nước Trời, nhưng họ lại từ chối tiếp nhận vì không tin Người là Đấng Thiên Sai Mê-si-a. + Người làm vườn đáp : “Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái. Nếu không thì ông sẽ chặt nó đi” : Khác với Tin mừng Mát-thêu (x. Mt 21,19) và Mác-cô (x. Mc 11,21), trong Tin mừng Lu-ca số phận của cây vả được xử khoan dung hơn. Do lòng kiên nhẫn của chủ vườn là Thiên Chúa, và nhờ lời cầu bầu của người làm vườn là Đức Giê-su, mà cây vả không sinh trái là các tội nhân, có thêm thời gian để sám hối. Sau đó nếu họ vẫn cứng lòng không chịu hoán cải thì sẽ bị tiêu diệt.
4. CÂU HỎI : 1) Người Ga-li-lê trong Tin Mừng là những ai ? 2) Tại sao mấy người Ga-li-lê lại bị quân Rôma giết chết trong Đền thờ ? Tại sao Thiên Chúa quyền năng lại không can thiệp để cứu họ thóat khỏi bàn tay của quân thù ? 3) Theo Đức Giê-su thì các tai ương họan nạn người ta gặp phải trong cuộc đời, phải chăng đều là hình phạt nhãn tiền của Thiên Chúa đã trừng phạt tội lỗi của họ ? 4) So sánh đoạn Tin mừng Lu-ca hôm nay với hai Tin mừng Mát-thêu và Mác-cô thì số phận của cây vả trong Tin mừng nào được đối xử khoan dung hơn ? Tại sao ? 5) Phải chăng tội nhân có thể lợi dụng sự khoan dung ấy không chịu sám hối mà cứ tiếp tục phạm tội ?
II.SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA : “Nếu các ông không sám hối thì các ông cũng sẽ chết như vậy” (Lc 13,3).
2. CÂU CHUYỆN :
1) ĐÂU LÀ GIÁ TRỊ THỰC SỰ CỦA CÂY VĨ CẦM ? :
Trong một buổi bán đấu giá, người điều khiển chương trình cầm một cây vĩ cầm xấu xí có nhiều vết nứt nẻ. Ông ta nghĩ cây vĩ cầm không mấy giá trị nên chẳng cần mất thời giờ sửa sọan lại làm chi. Ông giơ cây vĩ cầm cũ lên cho mọi người xem và rao bán : “Thưa quý vị, ai sẽ bắt đầu trả giá cho cây đàn này đây ? Một đồng, hai đồng… Ai sẽ trả giá 3 đồng ? À, một người đã trả ba đồng, rồi hai người trả ba đồng. Không còn ai nữa ư ?”. Bỗng từ cuối phòng, một người đàn ông tóc hoa râm từ từ bước tới gần bục và cầm lấy cây đàn đang rao bán. Ông ta lau sơ bụi bặm bám trên chiếc đàn cũ kỹ và siết chặt lại các sợi dây đàn đã bị lỏng. Sau đó, ông tấu lên một khúc nhạc thật êm dịu và ngọt ngào. Tiếng đàn nghe du dương thánh thót giống như bài ca của các thiên thần trên trời. Sau khi ngưng đàn, mọi người hiện diện đều nồng nhiệt vỗ tay tán thưởng. Sau đó, người bán đấu giá tiếp tục hỏi : “Bây giờ tôi phải định giá lại cây vĩ cầm có âm thanh rất tuyệt vời này trị giá bao nhiêu đây ? Một ngàn… hai ngàn… Có ai chịu tăng lên ba ngàn không? À, một người chịu giá ba ngàn rồi. Hai người chịu giá ba ngàn. Và còn ai nữa không ? Thôi, như vậy cây đàn dứt giá là ba ngàn đô-la ! Lúc đó một bé gái ghé sát bên tai mẹ hỏi : “Sao lạ vậy hả mẹ ? Tại sao cây đàn kia lại đột nhiên tăng giá lên gấp cả ngàn lần như thế hả mẹ ?” Bấy giờ bà mẹ mới ôn tồn giải thích cho con gái cưng như sau : “Chính nhờ đôi tay tài hoa của ông nhạc sĩ kia mà cây đàn đã tăng giá trị lên gấp cả ngàn lần đấy con ạ !”.
2) CÁM DỖ KHÔN NGOAN NHẤT CỦA MA QUỶ NHƯ THẾ NÀO ? :
Ngày nọ trong hỏa ngục ba con quỷ nhỏ cùng đến chào tướng quỷ trước khi lên trần gian tập cám dỗ để loài người phạm tội. Chúng lần lượt trình bày cho tướng quỷ về mưu chước của mình để chủ tướng phê phán.
Quỷ nhỏ thứ nhất nói : “Em sẽ bảo với con cái loài người rằng : Trên đời này không có Thiên Chúa nào cả, nên các ngươi cứ yên tâm hưởng các lạc thú mà không cần mất giờ đọc kinh cầu nguyện làm chi”. Quỷ Cả liền trả lời rằng : “Nói như thế sẽ chẳng được mấy ai tin theo đâu, vì họ dư biết phải có Ông Trời tạo dựng vạn vật muôn loài, để thưởng kẻ lành và phạt kẻ dữ”.
Quỷ nhỏ thứ hai liền tiến lên trình bày sách lược cám dỗ của mình : “Em sẽ rỉ tai người ta là không có thiên đàng hoả ngục gì hết. Thiên Chúa là Đấng từ bi nhân hậu nên không dựng nên hoả ngục để trừng phạt loài người đâu !”. Nghe thế tướng quỷ nói : “Khá khen cho nhà ngươi đã nghĩ ra kế rất hay đó. Tuy nhiên, cách này cũng chỉ lừa được một ít người nhẹ dạ thôi, vì ai cũng đều biết Thiên Chúa là Đấng Công minh vô cùng, ban thưởng hạnh phúc thiên đàng cho người ngay lành, và trừng phạt kẻ gian ác trong hoả ngục”.
Quỷ nhỏ thứ ba tiến đến tâu với thủ lãnh : “Em sẽ nói với loài người rằng : Có Thiên Chúa, cũng có thiên đàng để thưởng kẻ lành và có hỏa ngục để phạt kẻ dữ. Tuy nhiên các ngươi không cần phải vội vã làm chi. Vì còn lâu các người mới phải chết. Đang khi còn sống hãy cứ ăn chơi thỏa thích, đợi đến khi sắp chết các ngươi sẽ ăn năn sám hối cũng không muộn”. Nghe xong kế sách này, tướng quỷ liền vỗ tay khen ngợi : “Hay lắm, với kế sách này thì chắc là nước hỏa ngục của chúng ta sẽ ngày càng gia tăng thêm dân số đó !!!”
3) GIÁ TRỊ CỦA VIỆC TĨNH TÂM :
Một hôm vị đạo sĩ già tập trung các học trò của ông trong một cái sân rộng trước nhà để dạy đạo. Ông ta lệnh cho gia nhân đặt một cái chậu to chứa đầy nước mưa ở giữa sân. Khi mọi người đã tập trung, Ông đạo sĩ liền quậy nước trong chậu rồi yêu cầu học trò lần lượt từng người đến nhìn vào trong chậu nước. Sau đó, ông hỏi họ đã nhìn thấy gì ? Học trò liền đáp : “Thưa thầy, chúng con chỉ thấy lờ mờ khuôn mặt của chúng con trong đó”. Chờ một lát đến khi mặt nước trong chậu phẳng lặng, ông lại yêu cầu họ đến nhìn mặt mình trong chậu nước lần thứ hai và hỏi lại cũng một câu như trước. Học trò thi nhau trả lời : “Bây giờ chúng con đã nhìn thấy rõ mặt mình trong chậu nước rồi”. Vị đạo sĩ liền giải thích cho học trò như sau : “Chỉ khi nội tâm tĩnh lặng, thì chúng con mới có thể nhận ra con người thật của mình”.
Tĩnh tâm là đi vào sự thinh lặng nội tâm, là đặt mình trước mặt Chúa hầu có thể thấy rõ con người nội tâm của mình. Chúng ta không thể nhận ra mình khi tâm hồn đang còn giao động do những tiếng ồn ào chung quanh, do sức lôi cuốn của sự hưởng thụ khoái lạc, do những lo toan về cơm áo gạo tiền, những tính toán làm giàu bất chính tác động… nên chúng ta không thể biết rõ con người thật của mình.
4) THẾ NÀO MỚI LÀ SÁM HỐI THỰC SỰ :
Hồi Giáo có câu chuyện cho thấy thế nào là sám hối thực sự :
Ngày kia Đấng Al-lah truyền cho một sứ thần xuống thế gian để tìm kiếm một điều gì tốt đẹp nhất mang về trời.
Sứ thần bay xuống và đáp trên chiến trường nhuốm đầy máu của các vị anh hùng. Sứ thần thu nhặt một ít máu mang về cho Đấng Al-lah, nhưng xem ra Ngài không mấy hài lòng. Ngài nói : “Máu các chiến sĩ đổ ra cho tổ quốc và tôn giáo đều qúi giá, nhưng vẫn chưa phải là điều tốt đẹp nhất ở trần gian”.
Sứ thần đành xuống thế lần thứ hai. Lần này ngài gặp một đám tang của một đại gia có lòng quảng đại thường bỏ tiền ra giúp đỡ cho người nghèo. Vô số người nghèo đi theo sau quan tài, vừa đi vừa khóc và xông hương biểu lộ lòng biết ơn đối với vị đại ân nhân của mình. Sứ thần liền thu nhặt hương thơm mang về trời. Lần này Đấng Al-lah mỉm cười đón lấy hương thơm ngào ngạt, nhưng xem ra Ngài vẫn chưa thật sự hài lòng. Ngài nói : “dĩ nhiên lòng biết ơn là một trong những điều tốt đẹp và hiếm có ở trần gian, nhưng Ta nghĩ rằng còn có một điều gì khác còn tốt đẹp hơn thế nữa”.
Sứ thần lại đi xuống trần gian chuyến thứ ba. Sau nhiều ngày tìm kiếm khắp bốn phương, một buổi chiều nọ sứ thần ngồi nghỉ dưới một gốc cây đa bên vệ đường Ngài thấy một người đàn ông ngồi đó và đang khóc lóc thảm thiết. Ngài liền thắc mắc tại sao lại khóc thì được ông ta giải thích như sau : “Tôi đã chiều theo cơn cám dỗ mà phạm tội. Giờ đây nước mắt chính là lương thực hằng ngày của tôi !”. Sứ thần liền giơ tay ra hứng lấy những giọt nước mắt còn nóng và lập tức bay về trời. Đấng Al-lah chăm chú nhìn những giọt nước mắt óng ánh như kim cương rồi mỉm cười nói : “Thế là ngươi đã hoàn thành tốt nhiệm vụ rồi đó. Quả thật, dưới trần gian không có gì tốt đẹp và có giá trị bằng lòng ăn năn sám hối tội lỗi, vì nó có sức mạnh biến đổi lòng người. Một lòng sám hối chân thật sẽ có sức làm cho cái lạnh giá hận thù của mùa đông biến thành sự ấm áp tình thương của mùa xuân trong lòng họ”.
3. THẢO LUẬN : 1) Tội “Những điều thiếu sót” trong kinh “Tôi thú nhận” cụ thể là tội gì ? 2) Bạn sẽ làm gì trong Mùa Chay này để biến đổi tâm hồn khô khan ích kỷ như cây vả không sinh trái, trở nên nhiệt thành luôn biết quan tâm phục vụ hạnh phúc cho tha nhân ?
4. SUY NIỆM :
1) PHẢI CẤP THỜI SÁM HỐI :
– Nội dung Tin Mừng hôm nay : Khi nghe một kẻ gian ác gặp nạn, chúng ta thường nói : “Ác giả ác báo !”. “Gieo gió thì phải gặt bão !”. Trong bài Tin Mừng hôm nay, những người đồng thời với Đức Giê-su cũng đồng quan điểm như thế khi họ kể cho Người nghe câu chuyện mới xảy ra về mấy người thuộc xứ Ga-li-lê đã bị quân của tổng trấn Phi-la-tô giết chết trong Đền Thờ, làm cho máu của họ đổ ra hòa lẫn với máu các con vật họ vừa sát tế. Và chuyện 18 người mới bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết. Theo những người này thì do những người đó đã sống bất nhân thất đức nên mới bị chết thảm như vậy. Đức Giê-su đã sửa sai quan niệm đó khi nói rằng : Không phải chỉ mấy người đó mới bị tiêu diệt, mà đây là lời cảnh báo chung cho mọi người : Nếu người ta không chịu hồi tâm sám hối tội lỗi thì cũng sẽ bị tiêu diệt như vậy. Rồi Đức Giê-su đã nêu ra dụ ngôn về một cây vả được trồng trong vườn nho, đã bị chủ vườn than phiền vì đã ba năm không sinh ra trái, dù luôn được chăm sóc cẩn thận. Con số ba năm tương ứng với thời gian ba năm Đức Giê-su đi rao giảng Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho dân Ít-ra-en. Lẽ ra, cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đã giáng xuống những con người vô tín và ương bướng kia rồi, giống như lời cảnh báo của Gio-an Tẩy Giả : “Cái rìu đã đặt sẵn gốc cây, bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa” (Mt 3,10). Tuy nhiên, Thiên Chúa là Cha giàu lòng từ bi thương xót, đã nghe lời cầu bầu của người làm vườn là Đức Giê-su, nên bằng lòng gia hạn cho họ thêm thời gian một năm để sinh hoa trái. Nếu năm tới vẫn không chịu sinh trái tốt, thì họ sẽ bị tiêu diệt giống như cây vả bị chặt đi và quăng vào lò lửa.
– Hãy sám hối để khỏi bị tiêu diệt : Có lẽ chúng ta hôm nay cũng giống như cây vả trong bài Tin Mừng : Chúng ta thường mải mê lo lắng tìm kiếm cơm áo gạo tiền rồi sau đó lại tìm cách hưởng thụ… mà lơ là với việc chu toàn bổn phận là sống tình mến Chúa yêu người. Nhiều tín hữu đã theo đạo lâu năm mà vẫn sống ích kỷ tự mãn gian tham… không tốt hơn mà còn xấu hơn nhiều người lương. Họ đã không phát sinh hoa trái là ăn ở công minh chính trực. Vậy mỗi người chúng ta cần ăn năn sám hối như thế nào trong Mùa Chay này để khỏi bị tiêu diệt.
2) PHẢI SÁM HỐI THẾ NÀO THEO THÁNH Ý CHÚA ? :
– Phải tín thác vào tình thương bao dung của Chúa : Giống như vua Đa-vít khi xưa : Sau khi phạm tội giết tướng U-ri-gia để đoạt vợ ông ta là nàng Bát Sê-va xinh đẹp, Đa-vít đã bị ngôn sứ Na-than vạch tội và ông đã thành tâm sám hối, sẵn sàng chịu đau khổ để đền tội. Về sau ông đã sáng tác ra nhiều bài thơ như Thánh Vịnh 50, để diễn tả sự thành tâm sám hối của ông và nhờ đó ông đã nhận được ơn tha thứ của Đức Chúa (x. II Sm 11,1 tt).
– Phải quảng đại tha lỗi nhỏ bé cho kẻ khác để xứng đáng được Chúa thứ tha tội lỗi lớn lao cho mình : Ông Vua chủ nợ đã mắng kẻ đã được tha số nợ lớn nhưng lại không chịu tha số nợ nhỏ bé của người khác như sau : Hỡi tên đầy tớ bất lương ! Ta đã tha bổng cho ngươi tất cả nợ nần chỉ vì ngươi đã nài xin ta. Sao ngươi không biết thương xót bạn ngươi như ta đã thương ngươi ?” (Mt 18,32-33). Mỗi lần đọc kinh Lạy Cha, chúng ta hãy xin Chúa Cha tha tội nợ cho mình theo lời kinh : “Và tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”.
3) HÃY ĂN NĂN SÁM HỐI :
– Sám hối là thay đổi cách đánh giá về bản thân : Cần nghiêm khắc với bản thân và khoan dung với tha nhân. Hãy đấm ngực mình chứ không đấm ngực người khác như lời trong kinh cáo mình : “Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng…”.
– Sống công bình bác ái để chứng tỏ sám hối thực sự : Sự sám hối trở về không chỉ là hành vi đấm ngực ăn năn các tội đã phạm mà còn phải sống theo lời Chúa : “Hãy sinh hoa kết trái xứng với lòng thống hối”. Hoa trái của sự thánh thiện là thực thi công bằng bác ái, yêu thương tha thứ và khiêm nhường phục vụ. Cần sám hối bằng việc cụ thể như : Nở nụ cười thân ái với tha nhân, chia sẻ cơm bánh và khiêm nhường phục vụ, xoá bỏ điều bất công, quảng đại tha thứ lỗi lầm và làm điều tốt cho kẻ đang thù ghét mình (x. Lc 6,31)…
4) SÁM HỐI LÀ QUYẾT TÂM TRỞ NÊN NGƯỜI TỐT :
– Quyết tâm đổi mới đời sống : Hành trình Mùa Chay không chỉ nhằm giúp chúng ta hồi tâm sám hối để đi xưng tội là xong … nhưng còn giúp chúng ta quyết tâm nên người tốt bằng việc tập các nhân đức đối lập với thói hư của mình, như kinh “Cải Tội bảy mối có bảy đức” đã dạy…
– Quyết tâm hành động tích cực và cụ thể : Câu chuyện sau đây cho thấy thế nào là sám hối thực sự :
Một hôm, khi đi học về đến nhà, bé Tâm chạy ngay vào bếp rồi nũng nịu nói với mẹ rằng : “Mẹ ơi, con đói bụng quá !”. Mẹ ôn tồn nói với con : “Con hãy chờ mẹ một lát là sẽ có cơm ăn liền. Hôm nay mẹ đi làm về hơi muộn nên bị trễ giờ nấu cơm”. Nhưng bé Tâm đã tỏ thái độ vùng vằng khó chịu với mẹ, rồi em bỏ lên lầu chơi, chờ đến khi mẹ gọi mới xuống nhà ăn cơm. Sau khi ăn xong, mẹ mới ôn tồn nói với bé Tâm như sau : “Con năm nay đã lớn và học lên lớp năm rồi. Con phải có trách nhiệm phụ giúp mẹ lo công việc trong nhà mới phải. Khi đi học về, thấy mẹ làm cơm chưa xong lẽ ra con phải xuống bếp phụ mẹ nhặt rau, lau chùi chén bát và dọn đồ ăn lên bàn chứ. Con không được tỏ thái độ giận dỗi mẹ như chiều nay nghe không ?” Bé Tâm đã nhận ra thái độ không đúng của mình làm mẹ buồn. Em hối hận thưa : “Con đã biết lỗi rồi. Từ nay con hứa sẽ quan tâm giúp mẹ và sẽ không làm gì khiến mẹ buồn lòng nữa”. Thế là mẹ liền ôm bé Tâm vào lòng và nói : “Con ngoan của mẹ. Mẹ cảm thấy rất vui vì con đã biết nhận lỗi và hy vọng từ nay con sẽ trở thành đứa con luôn ngoan ngoãn hiếu thảo của mẹ nhé”.
Cũng vậy, trong Mùa Chay này, để xứng đáng được Chúa tha thứ tội lỗi, chúng ta hãy hồi tâm sám hối các tội đã phạm, hãy quan tâm khám phá ra thói hư của mình và quyết tâm chừa cải bằng cách tập làm việc tốt đối nghịch với thói hư. Mỗi tối nên dành ít phút xét mình theo điều đã dốc quyết và xin Chúa giúp ta ngày một tốt hơn.
5. LỜI CẦU :
LẠY CHÚA GIÊ-SU. Xin cho con luôn nhận ra tình thương của Chúa trong mọi biến cố vui buồn trong cuộc đời con. Con biết rằng : Sở dĩ Chúa để con phải chịu đau khổ tai ương bệnh tật là để con ăn năn sám hối đền tội, hầu ngày một nên tốt. Xin cho con dù gặp những điều trái ý, biết nhẫn nại chịu đựng để đền tội con và giúp các tội nhân được sớm hồi tâm trở về với Chúa, như dụ ngôn đứa con hoang đàng quyết tâm quay về nhà Cha để xin lỗi cha và sống hiếu thảo làm vui lòng cha.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A. Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH – HHTM