Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Hai Tuần IV MC

Thứ Hai Tuần IV MC
Bài đọc: Isa 65:17-21; Jn 4:43-54.
1/ Bài đọc I: 17 Này đây Ta sáng tạo trời mới đất mới,
không còn ai nhớ đến thuở ban đầu và nhắc lại trong tâm trí nữa.
18 Nhưng thiên hạ sẽ vui mừng và luôn mãi hỷ hoan vì những gì chính Ta sáng tạo.
Phải, này đây Ta sẽ tạo Jerusalem nên nguồn hoan hỷ và dân ở đó thành nỗi vui mừng.
19 Vì Jerusalem, Ta sẽ hoan hỷ, vì dân Ta, Ta sẽ nhảy mừng.
Nơi đây, sẽ không còn nghe thấy tiếng than khóc kêu la.
20 Nơi đây, sẽ không còn trẻ sơ sinh chết yểu và người già tuổi thọ không tròn;
vì trăm tuổi mà chết là chết trẻ, và chưa tròn trăm tuổi mà chết là bị nguyền rủa.
21 Người ta sẽ xây nhà và được ở, sẽ trồng nho và được ăn trái.
2/ Phúc Âm: 43 Sau hai ngày, Đức Giêsu bỏ nơi đó đi Galilee.
44 Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.
45 Khi Người đến Galilee, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người làm tại Jerusalem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.
46 Vậy Đức Giêsu trở lại Cana miền Galilee, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Capernaum.
47 Khi nghe tin Đức Giêsu từ Judah đến Galilee, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết.
48 Đức Giêsu nói với ông: “Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu!”
49 Viên sĩ quan nói: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!”
50 Đức Giêsu bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Ông tin vào lời Đức Giêsu nói với mình, và ra về.
51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.
52 Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: “Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt.”
53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giêsu đã nói với mình: “Con ông sống,” nên ông và cả nhà đều tin.
54 Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giêsu đã làm, khi Người từ miền Judah đến miền Galilee.
________________________________________

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Niềm tin vào Thiên Chúa có thể làm được mọi sự.
Có một sự khác biệt to lớn giữa người có và không có niềm tin: Người có niềm tin luôn lạc quan hy vọng, ngay cả trong những lúc tăm tối nhất của cuộc đời, như khi phải sống trong đau khổ, bệnh tật, hay phải đối diện với thần chết. Người không có niềm tin sống mà không biết hướng về đâu. Họ không có nghị lực để đương đầu với đau khổ, bệnh tật, và đứng trước cái chết, họ không dễ dàng chấp nhận. Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy sự khác biệt của những con người đặt niềm tin nơi Thiên Chúa.
Trong Bài Đọc I, tuy sống cực khổ trong nơi lưu đày, tiên-tri Isaiah tin tưởng Chúa sẽ xóa sạch mọi tang thương quá khứ, để sáng tạo một trời mới đất mới. Như Ngài đã xóa sạch tội lỗi nhân lọai trong trận Lụt Hồng Thủy, Ngài sẽ xóa sạch tội lỗi và cho dân hồi hương để tái thiết quốc gia và xây dựng lại Đền Thờ. Hơn nữa, tiên-tri Isaiah cũng nhìn thấy trước ngày Đấng Thiên Sai sẽ tới và gánh tội cho con người. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu chữa lành người con trai của viên sĩ quan Dân Ngọai, không bằng việc đặt tay, nhưng bằng đức tin của người cha. Viên sĩ quan năn nỉ Chúa Giêsu về nhà chữa trị cho con ông, Chúa Giêsu bảo: “Ông về đi, và con ông sống!” Ông tin tưởng trở về; và đang khi còn trên đường, đầy tớ của ông chạy ra báo tin con ông đã khỏi bệnh vào đúng thời gian mà Chúa Giêsu hứa với ông.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Này đây Ta sáng tạo trời mới đất mới.
1.1/ Thiên Chúa sẽ sáng tạo mọi sự mới: “Này đây Ta sáng tạo trời mới đất mới, không còn ai nhớ đến thuở ban đầu và nhắc lại trong tâm trí nữa. Nhưng thiên hạ sẽ vui mừng và luôn mãi hỷ hoan vì những gì chính Ta sáng tạo.” Cụm từ “trời mới đất mới” được dùng nhiều trong các Sách Ngọai Thư và Tân Ước (x/c 2 Edr 6:16, 7:30, 2 Bar 32:16, I Enoch 91:16, 2 Cor 5:17, 2 Pet 3:10-13, Rev 21:1). Nghĩa của cụm từ thay đổi: Trong Thư Corintô, Thánh Phaolô muốn nói trong Chúa Kitô, con người trở thành một tạo vật mới, con người cũ cùng với tính hư nết xấu đã qua đi, con người mới cùng với các nhân đức xuất hiện nhờ ân sủng của Đức Kitô. Trong Thư Phêrô II và Sách Khải Huyền, “trời mới đất mới” chỉ những gì sẽ xảy ra sau Ngày Cánh Chung, nơi công lý của Thiên Chúa ngự trị. Theo tiên-tri Isaiah, “trời mới đất mới” chỉ cả hai: những gì mới được tái tạo sau Thời Lưu Đày và những gì mới do Đấng Thiên Sai mang lại.
Jerusalem sẽ trở nên nguồn hoan hỷ và dân ở đó thành nỗi vui mừng: Đền Thờ sẽ được tái thiết và dân Chúa sẽ lại có cơ hội thờ phượng Thiên Chúa. Jerusalem cũng là nơi Dân Ngọai sẽ qui tụ về để cùng hợp với dân Do-Thái làm thành dân của Thiên Chúa. Như một người Cha, Thiên Chúa sẽ hoan hỷ vì Jerusalem, khi nhìn thấy con cái Ngài được qui tụ thành một mối.
1.2/ Thiên Chúa sẽ xóa sạch tất cả đau thương của quá khứ: Dân chúng khóc than vì chết chóc trong thời chiến tranh và khổ cực trong Thời Lưu Đày; nhưng Thiên Chúa sẽ xóa sạch tất cả. Ngài hứa với dân 3 điều sau đây:
– Họ sẽ không còn phải chịu đau khổ của kiếp lưu đày;
– Họ sẽ không còn sợ chết vì chiến tranh;
– Họ sẽ được hưởng cuộc sống an tòan: “Người ta sẽ xây nhà và được ở, sẽ trồng nho và được ăn trái.”
2/ Phúc Âm: “Ông cứ về đi, con ông sống.”
Khỏang cách từ Capernaum tới Cana khỏang 20 dặm, một khỏang cách dài cho người đi bộ. Đi và trở về ngay phải mất khỏang 20 tiếng. Có một trình thuật tương tự trong Tin Mừng Nhất Lãm (Mt 8:5-13, Lk 7:1-10). Tuy nhiên, có sự khác biệt giữa 2 trình thuật: Trong Tin Mừng Nhất Lãm, viên sĩ quan nói với Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” Trong trình thuật của Gioan, Chúa bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Chúng ta có thể học được nhiều điều qua thái độ của viên sĩ quan này:
(1) Khiêm nhường: Viên sĩ quan, tiếng Hy-lạp dùng chữ “basilikos” có nghĩa là “ông vua nhỏ.” Có nhiều bức tường ngăn cách giữa Chúa Giêsu và viên sĩ quan này:
– Bức tường ngăn cách xã hội: Ông là người có địa vị cao trong hòang gia, khiêm nhường đi bộ đến cầu xin với Chúa Giêsu, một người không có địa vị trong xã hội.
– Bức tường ngăn cách giữa người Do-thái và Dân Ngọai: Người Do-thái không muốn có bất kỳ liên hệ gì với Dân Ngọai. Ông biết ông có thể bị mất mặt nếu Chúa Giêsu từ chối.
Tuy nhiên, lòng thương con đã thắng vượt tất cả, ông sẵn sàng hy sinh mọi sự để có thể cứu vãn sự sống của con ông.
(2) Vượt qua thử thách: Đức Giêsu nói với ông: “Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu!” Ngài dùng số nhiều “các ông,” có lẽ muốn nói với ông và những người chung quanh. Chúa Giêsu muốn nói lên một thực tại của người Do-thái: họ sẽ không tin khi không nhìn thấy dấu lạ. Đồng thời, Chúa Giêsu cũng muốn cho những người Do-thái xem niềm tin không dựa trên việc chứng kiến phép lạ của viên sĩ quan Dân Ngọai. Khi viên sĩ quan năn nỉ van xin Chúa Giêsu xuống Capernaum chữa bệnh cho con ông, Chúa thử đức tin của ông, Ngài không đi với ông, nhưng bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Người Do-thái chắc phải ngạc nhiên vì niềm tin của ông khi thấy: “Ông tin vào lời Đức Giêsu nói với mình, và ra về.” Trong trình thuật của Matthêu, Chúa Giêsu khen viên sĩ quan: “Tôi bảo thật các ông: Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế.”
(3) Đức tin được kiện tòan bởi lý trí: Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi. Đối với một người vô tâm, họ sẽ vui mừng khi biết con còn sống và quên hết mọi sự khác; nhưng viên sĩ quan còn đang sống trong tiến trình của đức tin, nên ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: “Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt.”
Ông nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giêsu đã nói với mình: “Con ông sống.” Đức tin của ông vào Chúa Giêsu được kiện tòan. Ngài hứa với ông và lời hứa đã thành sự thực, ông tin vào Ngài.
(4) Ông và cả nhà đều tin: Không dễ cho một viên sĩ quan công khai thú nhận niềm tin vào Chúa Giêsu vì sợ ảnh hưởng của dư luận. Nhưng viên sĩ quan này đã có một niềm tin được sự trợ giúp của lý trí. Ông muốn không những chỉ có ông, nhưng còn cả nhà tin vào Chúa Giêsu. Điều này thông thường đối với dân thời đó: Gia trưởng có quyền quyết định mọi chuyện trong nhà. Khi nhận ra điều gì tốt, người gia trưởng có quyền bắt tất cả người trong nhà phải làm theo. Ví dụ, Tổ-phụ Abraham bắt mọi người trong nhà phải cắt bì.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa không muốn nhớ tới dĩ vãng tội lỗi và đau thương của con người. Ngài luôn mời gọi chúng ta nhìn về tương lai và hy vọng bước tới. Như một người Cha, Ngài mừng vui khi thấy con cái được vui vẻ, hạnh phúc.
– Thiên Chúa muốn con người luôn tin tưởng tuyệt đối nơi Ngài, ngay cả những lúc chưa nhìn thấy kết quả, hay những đêm tăm tối của cuộc đời; vì những gì Thiên Chúa đã hứa, Ngài sẽ thực hiện.

. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Monday of the 4th week of Lent

Readings: Isa 65:17-21; Jn 4:43-54.
1/ Reading I: NAB Isaiah 65:17 Lo, I am about to create new heavens and a new earth; The things of the past shall not be remembered or come to mind. 18 Instead, there shall always be rejoicing and happiness in what I create. For I create Jerusalem to be a joy and its people to be a delight; 19 I will rejoice in Jerusalem and exult in my people. No longer shall the sound of weeping be heard there, or the sound of crying. 20 No longer shall there be in it an infant who lives but a few days, or an old man who does not round out his full lifetime. He dies a mere youth who reaches but a hundred years, and he who fails of a hundred shall be thought accursed. 21 They shall live in the houses they build, and eat the fruit of the vineyards they plant.
2/ Gospel: NAB John 4:43 After the two days, he left there for Galilee. 44 For Jesus himself testified that a prophet has no honor in his native place. 45 When he came into Galilee, the Galileans welcomed him, since they had seen all he had done in Jerusalem at the feast; for they themselves had gone to the feast. 46 Then he returned to Cana in Galilee, where he had made the water wine. Now there was a royal official whose son was ill in Capernaum. 47 When he heard that Jesus had arrived in Galilee from Judea, he went to him and asked him to come down and heal his son, who was near death. 48 Jesus said to him, “Unless you people see signs and wonders, you will not believe.” 49 The royal official said to him, “Sir, come down before my child dies.” 50 Jesus said to him, “You may go; your son will live.” The man believed what Jesus said to him and left. 51 While he was on his way back, his slaves met him and told him that his boy would live. 52 He asked them when he began to recover. They told him, “The fever left him yesterday, about one in the afternoon.” 53 The father realized that just at that time Jesus had said to him, “Your son will live,” and he and his whole household came to believe. 54 (Now) this was the second sign Jesus did when he came to Galilee from Judea.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, O.P.

I. THEME: Faith in God helps people to do all things.
There exists a big difference between people who have and have no faith. The ones who have faith always hope in God, even in the most dark moment of their life such as: suffering a terminal disease, experiencing a terrible suffering or confronting death. The ones who have no faith don’t know whom they should turn to. They have no power to face disease or suffering, and it isn’t easy for them to face death.
Today readings show us the difference between those who put their trust in God and those who don’t. In the first reading, though living a terrible life in exile, the prophet Isaiah believed God shall wipe out all sufferings to create “a new heaven and earth.” As He wiped out all human sins in the Great Flood, He shall also wipe out sins of the Israelites and let them back to their country to re-establish their country and to rebuild their temple. More than that, the prophet also foresaw the day when the Messiah shall come and redeem all human sins. In the Gospel, Jesus healed the royal officer’s son, not by putting his hands on the son, but by the father’s faith. When the royal officer begged Jesus to follow him to his home to cure his son who is on the point of death, Jesus told him, “You may go; your son will live.” He believed Jesus and went home. While he is still on his way, his servants ran out and announced to him that his son has completely recovered at exact time during which Jesus told him.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “Lo, I am about to create new heavens and a new earth.”
1.1/ God shall create everything new: The prophet said, “Lo, I am about to create new heavens and a new earth; The things of the past shall not be remembered or come to mind.Instead, there shall always be rejoicing and happiness in what I create.” The expression, “new heavens and a new earth” is used many times in the New Testament and the Deutero-canonical books (Cf. 2 Edr 6:16, 7:30, 2 Bar 32:16, I Enoch 91:16, 2 Cor 5:17, 2 Pet 3:10-13, Rev 21:1). The meaning of this expression is varied: In the Second Letter to the Corinthians, Paul wanted to say that in Christ, the faithful becomes a new creation: the old man together with its evil habits passed, the new man together with good habits appear by Christ’s grace. In the Second Letter of Peter and the Book of Revelation, the expression indicates what shall happen after the Judgment Day where God’s justice shall reign; there exists no longer injustice in the world. According to the prophet Isaiah, the expression indicates both what shall be created after the exile and what are news shall be brought to people by the Messiah.
Jerusalem shall be the source of happiness and the people of Jerusalem the source of joy, as God said the prophet, “For I create Jerusalem to be a joy and its people to be a delight;I will rejoice in Jerusalem and exult in my people.” The temple shall be rebuilt and the people shall have a place to worship God. Jerusalem shall also be a place for the Gentiles to be gathered, they shall also be God’s people together with the Israelites. As the Father of both of them, God shall be joyful because of Jerusalem, He shall be happy when all His scattered children be gathered in one flock.
1.2/ God shall wipe out all of their sufferings: People cried out and lamented because of death in wars and sufferings during the exiles; but God shall wipe out all these. He promised with them that He shall do the following three things:
(1) They shall no longer be suffered as in exile: “No longer shall the sound of weeping be heard there, or the sound of crying.”
(2) They shall not be died of wars: “No longer shall there be in it an infant who lives but a few days, or an old man who does not round out his full lifetime. He dies a mere youth who reaches but a hundred years, and he who fails of a hundred shall be thought accursed.”
(3) They shall live safely: “They shall live in the houses they build, and eat the fruit of the vineyards they plant.”

2/ Gospel: “You may go; your son will live.”
The distance between Capernaum to Cana is about 20 miles, a long distance for people to walk. If a man walk to and fro, it takes about 10 hours.
2.1/ Differences between John’s and the Synoptic accounts: There is a similar story in the Synoptic (Cf. Mt 8:5-13; Lk 7:1-10); however there are two main differences between the two:
– In John, it is Jesus who wanted to test the royal officer’s faith by saying to him, “You may go; your son will live.”
– In Synoptic, it is the centurion who displayed a strong faith in Jesus by saying to him, “Lord, I am not worthy for you to come under my roof, but just say the word, and my servant will be healed.” And Jesus praised him, “Truly I say to you, I have not found such great faith with anyone in Israel.”
2.2/ The extraodinary attitude of the royal officer: We could learn many good lesson from this royal officer’s attitude.
(1) Humility: John used the word “basilikós” for the royal officer, this noun means “a little king.” There are many walls that separate Jesus and this royal officer:
– The social separation: He is a royal officer; but he is humble to walk a long distance to meet Jesus, a normal Jew who has no social standing, and to ask him to come to his house to heal his son.
– The race separation between the Jew and the Gentile: The Jews don’t want to have any relation with the Gentiles, especially the Romans who was dominating their country. He knew that he can be rejected by Jesus. However, the love for his son (can be his servant too) helped him to overcome these obstacles to ask for healing.
(2) Patience to overcome testing: Jesus said to him, “Unless you people see signs and wonders, you will not believe.”Jesus used the plural subject “You.” He might want to say to the officer and people who stood around him. Jesus wanted to stress a reality of the Jews, they shall not believe if they don’t witness a sign. At the same time, Jesus wanted the Jews to witness the faith which doesn’t base on signs of the royal officer. When the officer begged him, “Sir, come down before my child dies.”Jesus said to him, “You may go; your son will live.” The man believed what Jesus said to him and left. The Jews must be startled at the royal officer’s faith.
(3) His faith is strengthened by his reason: When he is still on the way, his servants who came from his house went out to annouce to him that his son lives. To an insensitive person, he shall be happy with this good new and forget all other things; but the royal officer is still on his progress of faith. He asked them when he began to recover; they told him, “The fever left him yesterday, about one in the afternoon.”The father realized that just at that time Jesus had said to him, “Your son will live.” His faith in Jesus is completed. What he promised to him is fulfilled and he believed in him.
(4) He and his household believed: It isn’t easy for the royal officer to publicly confess his faith in Jesus because of the public influence; but he had a firm faith which is assisted by reason. Not only him to believe in Jesus, he also wanted all of his household to believe in him. This is normal for people at that time: the head of a household can decide all things in his house. When he recognizes one thing is good, he can command all people in his house to do it. For example, Abraham commanded all male in his house to be circumcised.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God doesn’t want to remember our sins and sufferings. He always invites us to look forward to our future and to advance in hope. As the Father, He is happy when He sees His children to live in joy and happiness.
– God wants us to put an absolute trust in Him even when we don’t see results yet or live in dark moment of our life, because whatever God promised, He will do it.